1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      122. Tổ sư gia rồi

      “Đương nhiên muốn học nha!” Lưu Kỳ nháy mắt tan khói mù, lại vui vẻ a, nhanh chóng thu xếp hành bái sư lễ, sợ Mạc Ly đổi ý.

      Mạc Ly nhận lễ bái sư của , uống trà bái sư của , cho quyển pháp luật tam giới dày, bảo đọc thuộc kĩ vào tâm khảm, vào đạo môn, nếu làm chuyện nên làm cũng đừng trách Mạc Ly tự tay thanh lý môn hộ.

      Lưu Kỳ nháy mắt lại suy sụp, những vẫn ngoan ngoãn cầm về phủ cẩn thận nghiên đọc.

      Lưu Kỳ rồi, Mạc Ly vẫn chưa nghỉ ngơi, mà Triển phủ, gọi Triển Hiến lên, mang theo tiến cung bắt linh.

      Vì Mạc Ly tự mang khí thuần dương, vừa tới gần khẳng định rút dây động rừng, nên để Triển Hiến xung phong. Triển Hiến thấy Mạc Ly theo, trong lòng có chút hốt hoảng, nhưng vẫn cường chống, cũng thể để chính mình xấu mặt trước mặt thị vệ. mang theo đội thị vệ vọt vào Hương Thích Cung, chính vừa lúc gặp phải Liễu tần tóc tai xõa tung dùng dao lấy máu cho đứa bé vừa thấy chính là ác quỷ uống!

      Thị vệ cùng tiến vào đều bị dọa choáng váng, kinh hô có quỷ rồi muốn chạy ra bên ngoài, linh nháy mắt nhào lên, Triển Hiến dùng kiếm chắn, ném phù Mạc Ly cho ra, nháy mắt đánh đến linh quỷ kêu tiếng, chói tai nhức óc.

      linh ràng bị chọc giận, gào rống lại nhào lên, lần này Triển Hiến biết làm sao, dùng kiếm che ở trước người, cắn răng nhắm mắt lại, chỉ lại nghe thấy tiếng quỷ kêu, cảnh trong tưởng tượng vẫn chưa phát sinh, cẩn thận trợn mắt nhìn, nguyên lai là Mạc Ly tới, tức khắc trong lòng đại định.

      linh so với trong mộng càng hung ác hơn rất nhiều, hoàn toàn nhập ma, có thể thấy được đó là con của Thạch Văn Hoành, mà phải hoàng tử. Đối phó nó khó, ngược lại mỗi lần linh chạm vào chút đều bị dương khí người làm bỏng cháy, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

      “Triển Hiến, đừng thất thần, bắt lấy Liễu tần!”

      Ách? Có quan hệ gì với Liễu tần?

      để có thời gian nghĩ nhiều, vẫn là làm theo lời Mạc Ly , linh đối phó được, bắt lấy Liễu tần nữ tử yếu ớt, vẫn còn được.

      Liễu tần nghe linh kêu thảm thiết si ngốc mà cười, mặt biểu tình si cuồng, trong miệng lẩm bẩm tự : “Giết … Giết …” Xem mà Triển Hiến đều khỏi phát run từ đáy lòng, đột nhiên nhìn thấy cái gì, mới biết vì sao quốc sư bảo bắt lấy Liễu tần.

      bàn trang điểm của Liễu tần có cái hộp mở ra, bày bộ ngọc thế lớn đồng nhất, ràng là cùng bộ với ngọc thế cắm ở hạ thể Lệ phi.

      Hung thủ giết hại Lệ phi cuối cùng bắt được.

      Sau đó từ khẩu cung của Liễu tần phát ra, từ sau khi Lệ phi giết chết Thạch Văn Hoành, liền mỗi ngày tới tìm nàng phiền toái, là nàng câu dẫn Thạch Văn Hoành, mỗi ngày buổi tối cho bọn thái giám dùng ngọc thế tra tấn nàng, tới nguyệt cũng buông tha.

      Sau đó vô tình gặp phải linh từ ngọc bội ra kiếm ăn, liền bắt đầu dùng máu tươi của mình chăn nuôi linh. linh vẫn luôn coi Thạch Văn Hoành như phụ thân, bởi vì thấy cảnh tượng Lệ phi giết chết Thạch Văn Hoành mà hận thấu xương, khi phát cuồng theo bản năng cắn nuốt hồn phách Thạch Văn Hoành mới xuất thể để ngăn cản Hắc Bạch Vô Thường mang . Sau đó được máu tươi của Liễu tần, linh hoạt càng thêm tà khí, cuối cùng vào buổi tối ngày đó, giết Lệ phi, cắn nuốt hồn phách Lệ phi.

      Độ xong linh, trời sáng trưng, Mạc Ly cùng Triển Hiến đem tiền căn hậu quả việc này báo cho hoàng đế, lúc này mới ra cung.

      Mạc Ly nhìn Triển Hiến hình như có lời muốn , nghĩ nghĩ, cho tấm bùa hộ mệnh, : “Chạm qua loại đồ vật này, sắp tới vận thế chịu chút ảnh hưởng, mang theo bùa hộ mệnh có việc gì.”

      “Đa tạ quốc sư!” Triển Hiến vội vàng tiếp nhận.

      “Nếu Lưu Kỳ và Tô Thiếu Dậu nháo lên, ngươi giúp ai?” Mạc Ly hỏi.

      Triển Hiến để bụng : “Hai người bọn họ từ đến lớn nháo còn ít sao, đặc biệt là Lưu Kỳ, đại bằng trời chỉ ngủ nương liền quên, căn bản nháo nổi.”

      Mạc Ly chưa , đến lúc đó ta biết.

      Ra cửa cung hai người liền tách ra riêng. Mạc Ly mới vừa vào cửa, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền vội vội vàng vàng chạy tới, trong ngực còn ôm Kim Triều chảy nước miếng.

      “Tướng công, Tổ sư gia rồi!”

      Mạc Ly sửng sốt, vội tiếp nhận tiểu tử béo trong ngực Thu Nhuyễn Nhuyễn, cúi đầu cẩn thận đánh giá Kim Triều chút. Chỗ khác nhưng ra có gì bất đồng, chỉ có vẻ lanh lợi như lúc trước, nhìn là có thể nhận ra là đứa nhóc còn chưa khai trí, cũng biết, cũng chưa nổi, xem ra lão tổ tông rồi.

      Mạc Ly đem tình từ trong đầu lướt qua lần, mới hiểu , kỳ Tổ sư gia hạ phàm là để giúp vượt qua cửa ải khó khăn lần này. Cũng đúng, nếu lần này có Tổ sư gia nhắc nhở, lúc trước đối phó mỹ nhân rơm rạ thuận lợi được, càng đừng tình con rối bạch cốt phức tạp như vậy.

      Khẳng định là liên quan đến đại sinh tử của bọn họ, nếu Tổ sư gia cũng coi trọng như vậy. Mạc Ly khỏi nghĩ, nếu Tổ sư gia đề điểm, chờ bọn họ phát chân tướng, phỏng chừng tình dễ dàng giải quyết như vậy. Tô Thiếu Dậu là muốn con rối bạch cốt giúp đăng vị, vậy bản thân con rối bạch cốt có cái ý đồ gì đây?

      Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn, mang theo Kim Triều, dâng ba nén hương cho Tổ sư gia, mở hai bình rượu, cung phụng ở trước bài vị Tổ sư gia.

      Lão tổ tông uống rượu nhóm đồ nhi cung phụng, hừ hừ : “Còn tính là có lương tâm, uổng công bổn tọa rầu thúi ruột vì các ngươi, sớm chút sinh tức phụ ra cho ta .”

      Lão tổ tông uống rượu, hồn nhiên bất giác câu vừa mới kia có cái gì ổn, trình diễn lâu rồi liền dễ dàng coi là . Lão tổ tông chút nào nhận thấy được mình coi bé còn chưa sinh ra như chính tức phụ mình.

      Lúc Lưu Kỳ và Tuệ Quả phát Kim Triều bất đồng, hai vợ chồng mới thẳng thắn chuyện lão tổ tông với bọn họ. Lưu Kỳ cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh, nghĩ đến mình lúc trước đối với Tổ sư gia làm chuyện đại nghịch đến như vậy, vội quỳ trước bài vị Tổ sư gia dập đầu nhận sai.

      Lão tổ tông cũng chỉ giấu diếm bọn họ những việc này, càng nhiều chân tướng còn đến lúc ra toàn bộ cho bọn họ.

      Vì Loan Quân sớm ngày độ kiếp xong, lão tổ tông có thể là hao tổn tâm huyết. Nếu Xuân Dạ có thể tìm được toàn bộ hồi ức của con rối bạch cốt, nhất định có thể phát con rối bạch cốt bản thể lớn lên giống Lưu Kỳ như đúc, đây chính là thủ phạm hại Loan Quân bị biếm, Mộ Xá Ma Quân.

      Lưu Kỳ đúng là Mộ Xá chuyển thế, mà con rối bạch cốt là xương cốt Mộ Xá chế thành. Trước khi Loan Quân nhảy Tru Tiên Đài đem tất cả nghiệp chướng của phong ấn bên trong con rối, nhốt ở trong quan tài, cho tránh khỏi tai họa ngập đầu, mới có thể vào luân hồi, mới có Lưu Kỳ đời này.

      Cởi chuông còn cần người buộc chuông, nhân của chính Mộ Xá tự trồng, đương nhiên phải chính chấm dứt. Chỉ cần hiểu nhân quả của Mộ Xá, trừng phạt của Loan Quân mới có thể giải, mấy đời lịch kiếp về sau cũng cần trải qua nữa. Đây cũng là duyên cớ vì sao lão tổ tông phải tự mình hạ phàm nhìn chằm chằm, sai bước cũng được.

      Chuyện thành kết cục định, cho nên mệnh cách Lưu Kỳ đột nhiên thay đổi, năm đó chuyện từ Thanh Hạc bắt đầu, hiểu nhân quả, Thanh Hạc tự độ , đây cũng là duyên cớ vì sao Mạc Ly sửa lại lời ban đầu, thu làm đồ đệ, đều là mệnh trung chú định. Lưu Kỳ này cũng đấu cùng hậu quả xấu chính mình gieo từ ngàn năm trước.

      Chờ bọn họ đời này thuận lợi kết thúc, Loan Quân lịch kiếp cũng kết thúc.

      Đám người Mạc Ly cũng biết được này đó. Chiến tranh giữa Lưu Kỳ và Tô Thiếu Dậu chính thức khai hỏa. Triển Hiến khó xử kẹp ở giữa hai người bọn họ, khuyên bên này nghe, khuyên bên kia cũng nghe, hai phải đối nghịch, hỏi bọn họ nguyên nhân, bọn họ cũng .

      Tô Thiếu Dậu biết dùng biện pháp gì, thế nhưng dỗ được trưởng công chúa , cầu hoàng đế ban hôn, cuối năm thành hôn. Lưu Kỳ ngăn cản thế nào trưởng công chúa cũng đều chịu, quyết tâm phải gả cho .

      Lưu Kỳ căm giận vọt tới nhà , hỏi có phải dùng pháp mê hoặc trưởng công chúa hay , Tô Thiếu Dậu nhún vai : “Nếu ta huỷ hoại khế ước, sớm hôi phi yên diệt.”

      Lưu Kỳ lại căm giận rồi, sau đó mới biết được, nguyên lai là bởi vì Tô Thiếu Dậu si tình với Đường Ngọc Lương như vậy đả động trưởng công chúa, cảm thấy cùng đồ diễm đê tiện khác giống nhau, có thể toàn tâm toàn ý với nàng.

      Lưu Kỳ tận tình khuyên bảo nhưng khuyên nàng cũng vô dụng, trưởng công chúa cao hứng phấn chấn chuẩn bị hôn của mình, còn đợi thành thân để cho Tô Thiếu Dậu vào phủ công chúa, chuyện nên phát sinh hay nên phát sinh đều làm trước.

      tiệc cưới trưởng công chúa, Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn luôn cảm thấy dạ dày thoải mái, ngụm đồ ăn mới vừa ăn xong liền khó chịu, nhịn được chạy ra ngoài nôn ra.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San20 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Nhuyễn Nhuyễn có baby rồi, á à. Chúc mừng Quốc sư nha
      gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      123. Lưu quang chiếu sơ thần
      (Ánh sáng chiếu buổi sớm mai, cũng là tên tổ sư gia và con của Mạc Ly và Nhuyễn Nhuyễn)

      Mạc Ly sốt ruột đuổi theo, chờ tiểu tức phụ hoãn lại, đáp đáp mạch cho nàng, nháy mắt sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, kéo nàng bàn khác tìm Lưu thái y thăm mạch. Lưu thái y xem mặt mũi nghiêm túc, vội buông chiếc đũa, theo bọn họ gian phòng khác, cẩn thận thăm mạch cho Thu Nhuyễn Nhuyễn xong, vuốt râu cười, chúc mừng: “Chúc mừng quốc sư, chúc mừng phu nhân, là hỉ mạch.”

      Nghe xong Lưu thái y , Mạc Ly mới cười, còn tưởng rằng mình bắt lầm mạch, Thu Nhuyễn Nhuyễn lại sửng sốt, cúi đầu nhìn bụng mình còn bình bình thản thản, vậy liền mang thai? Khó trách gần đây tinh thần vẫn luôn được tốt.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nôn nghén nghiêm trọng, ăn cái gì nôn cái ấy, tinh thần cũng càng ngày càng vô dụng, tới nửa tháng người gầy nhiều, nhìn mà Mạc Ly đau lòng đến được. Đám người Lưu Kỳ, Xa Gia lão tổ nghĩ mọi cách đều vô dụng, gấp đến độ Mạc Ly thiếu chút nữa động tâm tư phá thai. Đột nhiên có ngày, tiểu Kim Triều nắm chặt tay lung lay vào phòng Thu Nhuyễn Nhuyễn, đưa cho Thu Nhuyễn Nhuyễn trái cây đỏ, lắp bắp: “Dì, ăn, ăn…”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đánh lên tinh thần tiếp nhận, hỏi : “Trái cây này từ chỗ nào tới?”

      Kim Triều chỉ chỉ bầu trời ngoài cửa sổ, : “Trời, trời, thúc thúc, cho…”

      Thân thể Kim Triều là nhờ hoa sen bảy màu lớn lên, nhưng hồn phách còn , học năm có thể , nhưng còn liền mạch, đường cũng vẫn luôn lung lay.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe mà kỳ quái, thúc thúc trời cho?

      nghĩ ngợi, Kim Triều lại chuyện, “Dì, ăn, ăn, nôn.”

      Thúc thúc trời cho, ăn liền nôn ra?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lý giải như thế, bất quá loại đồ vật lai lịch này, vẫn là để tướng công nhìn kỹ rồi .

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đặt trái cây đỏ ở bàn rồi mặc kệ, kéo Kim Triều cùng ăn điểm tâm.

      Lão tổ tông trời nhìn đến nóng vội, phải nhanh ăn nha!

      Thúc thúc mà Kim Triều đúng là lão tổ tông, phàm nhân dựng kết tiên thai cực kỳ hao tổn tinh khí, nghiêm trọng tổn hại thọ mệnh, dùng tiên quả có thể hóa giải, lúc trước Nguyệt Triện chân quân chính là vì quay về Cửu Trọng Thiên hái tiên quả mà bại lộ.

      Việc này cũng thể để Mạc Ly biết được, nếu bị Mạc Ly biết, việc ông là tiên gia cũng giấu được.

      Lão tổ tông nghĩ nghĩ, lại bám người Kim Triều, cộp cộp cộp chạy đến bên bàn, nhón chân bắt lấy quả tiên Thu Nhuyễn Nhuyễn đặt ở đó, đưa cho nàng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn giật mình nhìn chạy tới, nhìn trái cây đỏ trước mắt, há mồm hỏi: “Người là Tổ sư gia?”

      “Đúng là bổn tọa, nhanh ăn trái cây đỏ, được cho người khác, đến Mạc Ly cũng được , nếu các ngươi có đại họa.”

      “A?” Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ ra vì sao việc này cho tướng công biết, muốn hỏi, lão tổ tông tay mắt lanh lẹ nhét trái cây vào trong miện cho nàng g, còn đợi nàng nuốt, trái cây đỏ tự vào.

      “Yên tâm, sư phụ hại con, con chỉ lo cần sư phụ là được, từ rày về sau mỗi ngày đều để Kim Triều đưa tới cho con.” Lão tổ tông xong sợ nàng hỏi lại, vội vã rồi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn Kim Triều đột nhiên ngất xỉu , bất chấp trái cây vừa mới nuốt vào, cũng chưa kịp nghĩ lại hai chữ“Sư phụ” lão tổ tông vừa mới trong câu kia, vội vã nâng Kim Triều dậy, ôm nó lên giường, cần , ăn trái cây xong, cảm giác cả người hữu lực, tinh thần cũng càng tốt, thậm chí bắt đầu muốn ăn cái gì.

      Lão tổ tông hẳn là hại nàng, nhưng vì sao lại để nàng cho tướng công?

      Nghĩ lời lão tổ tông , Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn đành nhịn xuống cho Mạc Ly nghe, mỗi ngày ăn trái cây đỏ Kim Triều đưa lại đây, nôn nghén dần dần tốt, tinh thần cũng chậm rãi tốt, về sau chút khoẻ đều hết. Trừ ngay từ đầu nôn nghén, nàng đều có những việc thoải mái mà phụ nhân nhà bình thường phải chịu trong thời gian mang thai, cũng biết có phải bởi vì trái cây đỏ đó hay .

      Mạc Ly cũng phát cái gì khác thường, chỉ là từ đó về sau, Thu Nhuyễn Nhuyễn ăn cơm càng nhiều. bữa ba chén cơm thành chuyện thường, nhưng làm thế nào cũng thấy béo. Mạc Ly lại bắt đầu lo lắng nàng như vậy có phải lại mắc bệnh gì hay ?

      Lưu Kỳ nhìn cũng đành đỡ trán, : “Còn may ta sáng suốt, cưới vợ, đánh rắm cũng có.”

      Mạc Ly lo lắng mấy tháng sau, cuối cùng tới kỳ sắp sinh, Thu Nhuyễn Nhuyễn là buổi tối phát động, Mạc Ly màng bà mụ khuyên can, toàn bộ hành trình bồi ở mép giường, trông tiểu tức phụ. Cũng may đứa thương mẹ, để mẫu thân chịu tội, trời tảng sáng, nhật nguyệt cùng phát ra tiếng khóc nỉ non đầu tiên. Cùng thời gian, Lưu Kỳ châm pháo ở cửa phủ quốc sư, phủ quốc sư vốn áp lực nháy mắt sôi trào.

      Mạc Ly từ trong tay bà mụ tiếp nhận đứa bé nho , ôm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn xem. Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn mặt nữ nhi hồng hồng nhíu nhíu, khỏi cười, ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Ly, hỏi: “Tên chàng chọn xong?”

      Từ khi biết có mang, hai vợ chồng liền bắt nghĩ tên cho hài tử, đám người Lưu Kỳ cũng ít lần trộn lẫn, chọn rất nhiều tên, vẫn luôn định ra, giờ hài tử sinh, cũng biết làm cha quyết định xong chưa.

      “Ta cảm thấy lúc trước những cái tên đó đều được, nữ nhi vừa vặn sinh ra lúc trời tảng sáng, đúng là hắc ám rút , quang minh sơ , nên gọi là Sơ Thần .”

      “Sơ Thần, Sơ Thần, Lưu Quang chiếu Sơ Thần, còn rất áp vần.” Lão tổ tông xuyên qua kính lưu quang nghe được, cực vừa lòng tên này. Lúc này lão tổ tông còn có phản ứng lại có đường rẽ chỗ nào ra, ông vẫn luôn theo bản năng tự động cho rằng thành tức phụ của mình, có lẽ khả năng đại khái là người biết ?

      Hai người ở trong phòng biết vừa mới sinh ra trời giáng dị tượng, trung con chim Thanh Loan cùng con hạc, lượn vòng trong thời gian chén trà nóc nhà. Khi đứa bé khóc thứ hai, hai con chim cũng ngửa mặt lên trời kêu dài, sau đó liền biến mất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lưu Kỳ đột nhiên đốy pháo, chính là vì che dấu thanh này.

      Cũng may sáng sớm có người, dị tượng này nhiều người nhìn thấy.

      Chỉ có Xa Gia lão tổ biết chân tướng, nghe Lưu Kỳ bọn họ suy đoán cười tránh ra.

      Mạc Ly cũng giải thích được là chuyện thế nào, chỉ có thể coi như trời giáng điềm lành, đại cát ra.

      Thiên Quan Đường biết khi nào cũng dổi chủ, đại lão bản phía sau từ Bành địa chủ biến thành Khương Vô Ấn. Sau đó mới biết được, Khương Vô Ấn lần đó được Lưu Kỳ cứu ra xong, liên hệ Chu Dư, hai người hợp mưu, gậy ông đập lưng ông xử lý Bành địa chủ. Khương Vô Ấn lấy về gia sản của mình, Thiên Quan Đường cũng thành sản nghiệp của , về sau lúc Lưu Kỳ và Tô Thiếu Dậu đánh nhau cũng thiếu được xuất lực.

      Lưu Kỳ từ quốc công gia hữu danh vô thực dần dần tới trung tâm quyền lực, tu luyện cũng tiến rất xa. Chỉ có chút hài lòng, Tuệ Quả so với tuổi hơn, bái sư trước chút, liền thành sư huynh , cái này làm cho phục, thu xếp muốn cùng luận đạo, thắng người làm sư huynh, nửa đường xuất gia đương nhiên so nổi Tuệ Quả từ lớn lên ở chùa Bồ Đề, đến Đạo Khư so ra còn kém, đúng rồi, Đạo Khư cũng chính thức bái sư. Trận sư huynh đệ tỷ thí này, Lưu Kỳ là tìm được chỗ tốt, ngược lại làm Đạo Khư vốn dĩ bái sư sau lại thắng, từ Nhị sư huynh biến thành Tam sư đệ, khiến tức trận.

      Ngày tháng qua nhanh, Sơ Thần bất tri bất giác trưởng thành, học , học . Kim Triều cũng lắp, Lưu Kỳ trêu đùa Sơ Thần là tiểu tức phụ của , Kim Triều ngây thơ mờ mịt còn biết tiểu tức phụ là cái ý tứ gì. Lưu Kỳ muốn giải thích, bầu trời đột nhiên tiếng sấm vang lên, dọa hoảng sợ.

      Qua đến mấy ngày, phủ quốc sư tới vị khách mời mà đến, là Nguyệt Hoa thần nữ, nàng đến mang Kim Triều .

      Nguyệt Hoa thần nữ chính là người từng có hôn ước cùng Nguyệt Triện chân quân, Kim Triều cha , Nguyệt Hoa thần nữ , nợ cha con trả, cha cưới nàng, vậy cưới.

      Mạc Ly vô ngữ, loại chuyện này còn có nợ cha con trả như vừa sao?

      Mạc Ly nơi nào cản được Nguyệt Hoa thần nữ, chỉ đành trơ mắt nhìn Kim Triều bị nàng mang , sau đó dâng hương hỏi Tổ sư gia, Tổ sư gia cho quẻ là đều có ý trời.

      Đến, quản được, bất quá Thiên Đình và nhân gian bất đồng, có vấn đề tuổi tác, mấy vạn tuổi tuổi còn có thể là dáng vẻ như niên hoa mười sáu.

      Mạc Ly nghĩ tới hết thảy đều là lão tổ tông thiết kế, lão tổ tông đây là đối phó tiểu tình địch đâu.

      Bất quá Kim Triều cũng nhờ họa được phúc, sau lại dưới trợ giúp của Nguyệt Hoa thần nữ lấy về tiên cốt của mình. Nguyên lai là Nguyệt Triện chân quân rút tiên cốt rồi giấu ở chỗ nọ, vẫn chưa phá huỷ.

      Mười lăm cuối năm, Sơ Thần cập kê, mới vừa xong lễ tiết, liền có tiên nhân đằng vân giá vũ bay đến, : “Ta là Nguyệt lão, tới thay Lưu Chiếu vô thượng thần cầu thú lệnh thiên kim Tần Sơ Thần.”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San19 others thích bài này.

    4. sabera.tran

      sabera.tran Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      53
      lão tổ tông ngài cũng là....
      gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Đọc 1 lèo luôn, thanks nàng edit nhé. Có vẻ truyện sắp tới hồi kết rồi
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :