1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      117. Tuệ Quả bái sư

      Mạc Ly sửng sốt, ngược lại đúng như ta vậy, hoảng thần, chỉ thấy Tuệ Quả đột nhiên quỳ trước mặt , phanh phanh phanh dập đầu ba cái, : “Mấy tháng này Tuệ Quả theo quốc sư trải qua ít chuyện, cũng nhìn ít thế gian trăm thái, Tuệ Quả cảm thấy mình vẫn muốn tu hành, muốn tu đạo, nghĩ đến quốc sư bình thường ở trong hồng trần tu hành đại đạo, cầu quốc sư thu ta làm đồ đệ.” rồi lại là phanh phanh phanh ba cái vang đầu.

      Mạc Ly ngẩng đầu nhìn nhìn trời, duỗi tay bấm đốt ngón tay phen, lúc này mới đáp: “Được, ngươi lại muốn dùng tên Tuệ Quả này làm đạo hào, hay là muốn vi sư lấy tên khác cho ngươi?”

      Tuệ Quả còn chưa kịp , Lưu Kỳ chịu được trước, “Quốc sư, ngươi lúc trước phải còn vào môn hạ ngươi phải rèn luyện phen sao? Sao tới Tuệ Quả chỗ này liền mở cửa sau?”

      Tuệ Quả cũng sờ được đầu óc, bất quá nghe Mạc Ly đồng ý, chỉ biết cười ngây ngô.

      “Đồng nhân bất đồng mệnh, các ngươi có từng nghe ? Cùng lý này, đạo duyên của các ngươi còn chưa tới, cứ chờ xem.”

      “Tuệ Quả đúng là mệnh tốt nha!” Lưu Kỳ cực kỳ hâm mộ .

      “Chẳng lẽ mệnh ngươi tốt sao?” Mạc Ly hỏi lại .

      Cái này, hình như còn sai, ngậm muỗng vàng sinh ra còn phải là sao? Lưu Kỳ nháy mắt lại sung sướng, vỗ vỗ vai Tô Thiếu Dậu : “Huynh đệ nhìn ra chút, đừng quá chấp nhất cái này, chúng ta phải còn có Nhất Mộng Hoàng Lương sao! Ngày mai cho Xuân Dạ làm cái mộng đắc đạo phi thăng, chúng ta ở trong mộng ngưu bức!”

      Tô Thiếu Dậu bị lời Lưu Kỳ chọc cười, hỏi Mạc Ly: “Quốc sư, có phải lúc người sinh ra, kiếp này hết thảy đều chú định rồi? Nhân duyên, tài phú, quyền lợi, đều chú định xong hay ?”

      Mạc Ly nâng Tuệ Quả dậy, gật đầu đáp: “Thực có trách nhiệm cho ngươi, đúng vậy, nhân sinh vốn chính là nhân quả, mệnh từ thiên định là xác định vững chắc, tích đức làm việc thiện, bái phật cầu đạo đều là con đường sửa mệnh, nhưng có thể chân chính nghịch thiên sửa mệnh chỉ là trường hợp đặc biệt. Trường hợp đặc biệt cũng phải là riêng lẻ, cũng là loại tất nhiên. Ngươi phải hiểu được, chân lý nhân sinh đều phải có được, mà là trải qua.”

      Tô Thiếu Dậu như suy tư gì, nhìn về phía Lưu Kỳ, Lưu Kỳ cũng chú ý ánh mắt kỳ quái, mọi người cũng nghe được trong miệng khẽ: “Ta vẫn tin tưởng mệnh ta do ta, do trời.”

      Tuệ Quả cuối cùng cải danh, vẫn gọi là Tuệ Quả, mấy người trở về phủ quốc sư, Tuệ Quả vừa thấy Thu Nhuyễn Nhuyễn lại phanh phanh phanh ba cái vang đầu, gọi sư mẫu, làm Thu Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ. Lưu Kỳ sảng khoái nhanh nhẹn lần mới hiểu được đây là chuyện như thế nào, vội bảo Mạc Ly nâng Tuệ Quả dậy.

      Mạc Ly nghĩ tới Xa Gia lão tổ cũng tới, nghĩ đến cái gì, vội hỏi: “Chính là có động tĩnh?”

      Xa Gia lão tổ gật gật đầu, : “Ngươi phỏng đoán sai, Liễu tần xác có quỷ.”

      Vốn dĩ buổi tối ngày đó bọn họ là xử lý chuyện Lệ phi, kết quả lại bị Chính Nhất đạo trưởng và Dạ Kinh đánh hồi, xử lý án Lệ phi, Đại Lý Tự và Triển Hiến đều vì chuyện Đoan Dương Vương bận tối mày tối mặt, liền tạm thời gác lại án Lệ phi này.

      Sau đó Mạc Ly cẩn thận suy tư cảnh trong mơ phen, phát giác bên trong linh kia có dị, Dạ Kinh trống rỗng bịa đặt linh xuất , linh khẳng định thoát được quan hệ với Lệ phi nương nương.

      Khi đó manh mối duy nhất của bọn họ là Liễu tần, Triển Hiến và Đại Lý Tự đều phái người nhìn chằm chằm Liễu tần, nên quản nữa, cũng để ít tinh quái chú ý Hương Thích Cung, có gió thổi cỏ lay kịp thời báo cho .

      Nhưng mà theo dõi tháng, lại cũng phát cái gì, nghĩ đến cũng đúng, nếu có quan hệ với nàng ta, ngay lúc này càng dễ lộ ra dấu vết.

      có chứng cứ cũng thể làm khó dễ Liễu tần, thời gian lâu dần, việc Lệ phi liền thành án treo, đám người Triển Hiến cũng lục tục triệt người giám thị, Mạc Ly nghĩ nghĩ, cũng cho những tinh quái đó triệt , để Xa Gia lão tổ hỗ trợ nhìn chằm chằm. Xa Gia lão tổ tu vi cao, vật tầm thường phát được nó, nếu có quan hệ cùng vật, giữa tháng bảy khẳng định có động tĩnh.

      Mạc Ly đem chuyện vừa mới nghe từ chỗ Thạch Quan Hưng cho Xa Gia lão tổ, hỏi thấy thế nào.

      Xa Gia lão tổ suy tư phen, : “Ta cảm thấy chúng ta nên Thiên Quan Đường lần nữa.”

      Mạc Ly sửng sốt, đột nhiên nghĩ đến cái gì, “Ngươi hoài nghi Thạch Văn Hoành và Thạch Quan Hưng là cùng người?”

      “Vừa vừa chuyện .”

      “Bọn họ hẳn là phải cùng ngườ, mà là hai linh hồn dùng chung thể xác, thân thể Thạch Văn Hoành hiến tế cho con rối.” Xa Gia lão tổ , đuôi rắn đảo qua, đóng cửa, chặn lại bọn người Lưu Kỳ muốn cùng ra.

      “Các ngươi vẫn đừng tới xem náo nhiệt, bị ác mộng.”

      Những lời này trước hết dọa đến Triển Hiến, vội ra tiếng cáo từ chạy về nhà mình.

      Đám người Lưu Kỳ tuy sợ, nhưng vẫn ở lại phủ quốc sư, bồi Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi chờ.

      Bọn họ lại đến Thiên Quan Đường, lúc này là hoàng hôn, cửa hàng chung quanh đều thu thập đồ vật chuẩn bị đóng cửa hàng, Thiên Quan Đường khóa cửa chính.

      Hỏi chút cửa hàng bên cạnh, mới biết được bọn họ vừa mới từ nơi này rời , Thiên Quan Đường liền đóng cửa.

      Mạc Ly có chút ảo não, sao vừa mới nghĩ tới chuyện này?

      Xa Gia lão tổ xoay người muốn , Mạc Ly ngăn trở , “Đừng vội, chúng ta vào bên trong nhìn xem .”

      Vừa mới hồi tưởng phen cảnh tượng buổi chiều, cảm thấy có chút lớn thích hợp, cảm giác tình như là bị người ta cố ý an bài, người may vá gặp quỷ, liên lụy ra Thạch Quan Hưng, vừa lúc Thạch Quan Hưng là ca ca của Thạch Văn Hoành, lại dính dáng đến án của Lệ phi, dường như vận mệnh chú định bị ai an bài, chính là vì dẫn bọn họ phá án Lệ phi.

      Bọn họ lúc trước có ai từng gặp hai huynh đệ Thạch Quan Hưng và Thạch Văn Hoành, ai có thể chứng minh buổi chiều bọn họ gặp chính là Thạch Quan Hưng mà phải Thạch Văn Hoành đâu?

      Kế đó, buổi chiều lời đó cũng thể tin, ai có thể chứng minh ngày đó hiến tế chính là Thạch Văn Hoành mà phải Thạch Quan Hưng đâu?

      Nghĩ như thế, đột nhiên làm da đầu tê dại, Mạc Ly chuyển tới mặt sau Thiên Quan Đường, vận công trèo tường vào hậu viện Thiên Quan Đường.

      Mạc Ly và Xa Gia lão tổ nhanh chóng dò xét lần toàn bộ trong phòng, trong gian phòng bọn họ phát thư từ, vừa vặn khớp với thư từ của Lệ phi, là hồi Lệ phi viết.

      nhìn, Mạc Ly đột nhiên nghĩ đến cái gì, con rối lợi dụng hiến tế có được thân người, nhưng người này có sinh khí, thân thể khẳng định duy trì được bao lâu, tất nhiên muốn tìm thân thể khác để hiến tế, thể nghi ngờ thân thể Nhuyễn Nhuyễn thuần với nó mà là tốt nhất, “Về Phủ quốc sư, sợ rằng mục tiêu này là Nhuyễn Nhuyễn.”

      Con rối bạch cốt vốn chính là tà khí, thân thể này lại là hiến tế mà có, có thể hoàn toàn làm được khác gì thường nhân, cho nên có thể sợ hoàng phù, càng sâu hơn sợ thân thể thuần dương, cũng căn bản phát được dị thường.Dù chiều nay bọn họ thấy người nọ là con rối bạch cốt, mặt đối mặt cũng phân biệt ra đến tột cùng trước mặt có phải người hay . Chung quanh phủ quốc sư tuy thiết ít pháp trận, nhưng đều có phản ứng với người, con rối bạch cốt giấu kín ở bên trong thân người, pháp trận căn bản có tác dụng với nó.

      “Ta trước!” Xa Gia lão tổ xong, hóa thành làn khói đen rồi. Mạc Ly vừa , vừa nghĩ tiền căn hậu quả, việc này còn phải cẩn thận xem xét từ đầu tới đuôi lượt, giờ bọn họ ở sáng, đối phương trong tối, mười phần bị động, cần phải mau chóng hóa bị động thành chủ động, bằng chỉ bị nắm mũi dắt .
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San14 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      118. Thử Tô Thiếu Dậu

      Mạc Ly chạy về phủ quốc sư, hết thảy vẫn như thường, Xa Gia lão tổ đứng ở trước cửa chờ .

      “Thế nào?” Mạc Ly hỏi.

      “Cũng có khác thường.”

      vào lại .”

      Mọi người đều ở đây, Mạc Ly căn cứ toàn bộ những việc biết sở bắt đầu suy xét.

      Bên ngoài trước hết bắt đầu là Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn ra Lệ phi nương nương có đại tai, Lệ phi nương nương đêm khuya xuất cung, lấy hoàng phù từ phủ quốc sư, lại chết thảm ở đại điện, hoàng phù lại vẫn hoàn hảo tổn hao gì, so sánh với đặc tính của con rối bạch cốt giấu kín ở bên trong cơ thể người, sợ hoàng phù, đương nhiên linh cũng sợ tấm hoàng phù kia.

      Rồi bọn họ từ chỗ Liễu tần biết được tin tức, khả năng Lệ phi đổi mệnh với Liễu tần, tiện đà bọn họ ở Chiêu Hoa Điện phát Lệ phi có người trong lòng khác, gọi là Thạch Văn Hoành, mà Thạch Văn Hoành còn từng xuất ở trong cung, còn có liên lụy cùng Lệ phi và Liễu tần, thậm chí Lệ phi còn từng vì đẻ non hài tử, Lệ phi chết rồi hồn phách mất tích, hài tử nàng ta đẻ non cũng biết tung tích.

      Hơn nữa Thạch Văn Hoành và Thạch Quan Hưng chưởng quầy Thiên Quan Đường là huynh đệ, bọn họ làm thế nào biết Thạch Quan Hưng đây?

      Là bởi vì người may vá gặp quỷ.

      Người may vá gặp quỷ tất cả đều bởi vì bộ linh khí khâu xác người kia, linh khí khâu xác người là Thạch Quan Hưng dùng giá thấp bán cho ông ta, Thạch Quan Hưng đưa ra lý do là muốn nhân cơ hội này thay nương tử của người may vá giáo huấn chút chuyện ông ta hàng đêm làm tân lang.

      Nhưng chuyện này bọn họ đều nghe từ trong miệng người biết đến tột cùng có phải Thạch Quan Hưng hay , mức độ đáng tin đủ, nếu muốn chứng thực còn phải hỏi chút nương tử của người may vá, xem chuyện năm đó có phải như thế hay .

      Nếu là giả, làm ra chuyến như thế là có ý nghĩa gì đây? Còn phải là đem ánh mắt bọn họ dẫn tới người Thạch Quan Hưng, dẫn tới án tử Lệ phi sao? Ai muốn thay Lệ phi tìm ra chân tướng đây? người nhà Lệ phi? Nhưng nếu là người nhà nàng ta phải nên tìm Đại Lý Tự hoặc là Triển Hiến sao? Tuyệt đối thể quanh co lòng vòng xuống tay từ chỗ người may vá. Vậy có chút thông, thế còn ai muốn có chân tướng ràng đây? Có thể lợi dụng quan hệ của người may vá và Thạch gia đế thiết cục, người này khẳng định thể khinh thường, rốt cuộc quan hệ của người may vá và Thạch gia, đến chính người may vá còn biết.

      Làm ra thiết cục này, chỉ biết quan hệ của người may vá và Thạch gia, còn phải biết tao ngộ của Thạch gia vài thập niên trước, biết quan hệ của Thạch Quan Hưng và Thạch Văn Hoành, biết quan hệ của Lệ phi và Thạch Văn Hoành, biết việc Lệ phi đổi mệnh, ai có thể biết hết thảy này đây? Thuần Cốc sao?

      Lại còn chuyện hiến tế, đến tột cùng là hiến tế Thạch Văn Hoành hay Thạch Quan Hưng? Cũng hoặc là đều phải, hoặc là cả hai.

      Như thế tính toán, lại giống như là hướng về phía Thu Nhuyễn Nhuyễn thân thể thuần . Bọn họ mấy năm trước hoạt động ở kinh thành, nếu hướng về thân thể thuần mà tới, hoàn toàn có thể nhân lúc ra ngoài từ mấy năm trước trực tiếp đoạt xá, nào còn cần nhiều phiền toái như thế.

      Nhưng nếu phải vì cái này, là vì cái gì đây?

      “Có thể người hiến tế kia căn bản phải hai em Thạch Quan Hưng?” Lưu Kỳ .

      phải hai bọn họ còn là ai?” Tô Thiếu Dậu hỏi ngược lại.

      “Khụ, cái đó, ta chính là thuận miệng như thế, lúc ấy có thể hiến tế lại phải chỉ có hai em bọn họ. Ngươi đừng quên, có tiền có thể sử quỷ đẩy ma, chỉ cần có bạc, tùy tiện gia đình nhiều con mua đứa bé hiến tế phải được rồi. Thạch gia bán đồ cổ, dù bị lụn bại, cũng đến nỗi chút tiền ấy còn có.”

      Lưu Kỳ suy đoán sai, xác có thể như vậy, kế đó phạm vi càng lớn, ai có thể biết chân chính hiến tế là người nào, có lẽ ngồi ở trước mặt bọn họ cũng biết.

      Cái ý tưởng này vừa toát ra, Mạc Ly nháy mắt chợt lạnh lưng, nhìn lướt qua mọi người bọn họ.

      Xa Gia lão tổ và Đạo Khư có thể hoàn toàn bài trừ hiềm nghi, bọn họ phải người thường, bắt chước nổi.

      Mạc Ly duỗi tay kéo tay tiểu tức phụ, vào tay ôn ôn lương lương, giống như trước đây, Kim Triều ngồi ở đùi nàng ngủ gà ngủ gật, xem lão tổ tông phản ứng này cũng có thể gián tiếp chứng thực thân phận Nhuyễn Nhuyễn là .

      Lão tổ tông híp mắt nghe bọn thảo luận, khỏi trợn trắng mắt, kỳ biện pháp sớm cho Mạc Ly, chính lĩnh hội lời ngày đó ngài tận tình khuyên bảo, khả năng cũng là ý trời .

      Lưu Kỳ, Tô Thiếu Dậu, Tuệ Quả, trước mắt thoạt nhìn chỉ có Tô Thiếu Dậu giống như là bị giả mạo nhất.

      Tô Thiếu Dậu vốn dĩ có chấp niệm với ngôi vị hoàng đế, lại đột nhiên còn chấp niệm, nguyên nhân là thấy Đường Ngọc Lương sống rất tốt, liền buông xuống, lúc ấy bọn họ ở Chiêu Hoa Điện, thảo luận chuyện Lệ phi nên cũng có nghĩ nhiều. Tô Thiếu Dậu khi đó mang đến khẩu cung của cung nhân hầu hạ bên người Lệ phi, cũng là từ chỗ chứng thực Thạch Văn Hoành từng xuất ở trong cung, thậm chí Lệ phi còn từng có mang hài tử của Thạch Văn Hoành, nếu giả trang, vậy khẩu cung đó là hay sao? Nếu khẩu cung là giả, linh đến tột cùng có tồn tại hay cũng khó .

      cảm thấy theo như lời Tô Thiếu Dậu hẳn là , rốt cuộc khẩu cung của cung nhân làm giả được, bọn họ Đại Lý Tự hỏi tiếng là biết giả, cần xả lời dối dễ dàng chọc phá như thế.

      Mạc Ly cảm thấy có chút đau đầu, việc này quá phức tạp, đột nhiên có xúc động muốn trực tiếp hỏi lão tổ tông. Nhưng cẩn thận ngẫm nghĩ vẫn là thôi , như buổi chiều cùng Lưu Kỳ bọn họ lời kia, chân lý nhân sinh phải kết quả mà là trải qua, trải qua mới là tu hành.

      Lúc ấy bọn họ đến vấn đề này như thế nào? Là Tô Thiếu Dậu đột nhiên hỏi cả đời người này tài phú, danh vọng, nhân duyên có phải đều là mệnh trung chú định hay .

      Mạc Ly nghĩ ngợi, Xuân Dạ tới, trải qua mấy ngày tạo mộng, tu vi Xuân Dạ ràng tăng lên ít.

      “Các ngươi đây là làm sao? đám đều căng cái mặt.” Xuân Dạ , ngồi xuống dựa gần Lưu Kỳ và Tô Thiếu Dậu.

      Tô Thiếu Dậu dấu vết mà xê dịch sang bên cạnh, động tác lớn, cũng làm ai phát , Kim Triều ngáp cái, hỏi Xuân Dạ: “Xuân thúc thúc, Lưu thúc thúc ngài có thể tạo mộng, có thể tùy tâm sở dục, ta cũng có thể thử xem sao?”

      Xuân Dạ còn chưa kịp trả lời, Lưu Kỳ trước: “ thể được, con còn sao có thể chơi cái này, vẫn nên hậu viện chơi bùn thôi!”

      Lão tổ tông nhắc nhở Mạc Ly câu, Xuân Dạ tạo mộng có thể thăm dò nhân tâm, con rối bạch cốt hóa thành người, có thể nhờ nhân thân tránh né dương khí, tránh né hoàng phù, vậy cũng gián tiếp cho thấy trở thành người chân chân , mà phải vật, như vậy cũng nhất định có nhược điểm của người. Tạo mộng, chính là chuyên khắc chế nhược điểm của người, đây cũng là cho dù có thể làm kim tiên nhận chủ, tu vi tồi, cũng bất tri bất giác vào mộng Đêm Kinh tạo ra, bởi vì là người thể thoát nổi cái nhược điểm này.

      Mạc Ly nhớ tới lúc trước lão tổ tông nhiều lần cường điệu Xuân Dạ có thể giúp , chẳng lẽ mấu chốt lần phá cục này ở người Xuân Dạ? Còn có cá chép tinh từng riêng tới nhắc nhở cẩn thận Tô Thiếu Dậu, có thể có huyền cơ khác hay ?

      Xuân Dạ có thể có tác dụng gì? Khống chế mộng, khống chế nhân tâm, thăm dò quá vãng.

      Mạc Ly thầm bắt thủ quyết, Xuân Dạ nghe Lưu Kỳ cãi cọ đột nhiên nhìn về phía Mạc Ly, ngay sau đó dấu vết dời tầm mắt.

      Mạc Ly dùng tâm thông chuyện cùng Xuân Dạ, hỏi chút thời gian này ở kinh thành có hay cái gì dị thường phát, cường điệu hỏi đến Tô Thiếu Dậu.

      Xuân Dạ phát cái gì dị thường, còn Tô Thiếu Dậu nhưng ra thực chỗ kỳ quái. ta và Lưu Kỳ mỗi ngày xen lẫn trong Nhất Mộng Hoàng Lương, chính ta cũng vào giấc mộng, mỗi lần Lưu Kỳ mời ta cùng vào, ta đều từ chối, có lần Lưu Kỳ uống say, chịu nghe ta thoái thác, muốn kéo ta cùng vào. Vì chịu tiến vào mộng, thậm chí ta nhảy xuống từ lầu hai, may mắn có chút thân thủ, vẫn chưa bị thương.

      Xuân Dạ cái này phù hợp với suy nghĩ của Mạc Ly, tại phải chứng thực cái phỏng đoán này có phải chính xác hay .

      nghĩ ngợi, quản gia tiến vào hỏi mọi người muốn dùng cơm hay , Mạc Ly dựa thế : “Đừng nghĩ nữa, ăn cơm trước , khó được mọi người tụ tập đầy đủ như thế, chúng ta đối ẩm mấy chén.”

      rồi bảo quản gia truyền cơm.

      Rượu vừa lên bàn, lão tổ tông liền hưng phấn, vừa ngửi mùi liền biết đây khẳng định là tiểu nha đầu tự tay ủ, nhưng ngài ấy mới vừa bưng lên chén rượu, bị Mạc Ly cầm , “Tiểu hài tử thể đụng vào rượu.”

      Lão tổ tông trong lòng tức giận nha! cam lòng mà bẹp cái miệng , nước mắt lưng tròng nhìn Mạc Ly. Mạc Ly nhìn bộ dáng này, lắc lắc đầu, dùng chiếc đũa dính chút rượu, chọc chọc lên môi Kim Triều, : “Chỉ có thể cho ngươi nếm thử mùi vị.”

      Kim Triều ngụm cắn chiếc đũa, ràng trong lòng sung sướng, mặt lại phải giả vờ làm đứa bé lần đầu tiên chạm vào rượu, vội phi phi hai cái, nhăn lại khuôn mặt bánh bao.
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick14 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      119. Quốc sư say rượu

      Mạc Ly cho Xuân Dạ và Xa Gia lão tổ dùng tâm thông chào hỏi, ba người dấu vết bắt đầu chuốc rượu cho Lưu Kỳ và Tô Thiếu Dậu.

      chân tướng Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy bọn họ uống xong vò, khỏi khuyên nhủ: “Uống nhiều mất tình cảm, sai biệt lắm là được.”

      Mạc Ly nhéo nhéo tay nàng, buông chén rượu trong tay xuống, cười với những người khác: “Các ngươi tiếp tục, ta cùng các ngươi, lại uống nữa tức phụ ta tức giận.”

      “Xem , ta thành thân tốt, uống chút rượu mà tiểu nương tử còn quản này quản kia.” Lưu Kỳ có chút say, chuyện có chút lựa lời, rồi nấc rượu, lại mở ra vò mới, rót đầy cho Tô Thiếu Dậu bọn họ.

      Mạc Ly xua xua tay, lý luận nữa, : “Ta về phòng trước, các ngươi tùy ý.” rồi tay nâng Tuệ Quả say ngã, lôi kéo tức phụ cùng Kim Triều hậu viện.

      Hơi xa chút, Kim Triều liền nhịn được khụ tiếng : “Ngày lễ ngày tết đừng quên cung phụng hai vò rượu ngon cho Tổ sư gia, rượu hôm nay các ngươi uống là được.”

      biết, trở về phòng thôi.”

      Được những lời này của Mạc Ly, Kim Triều mới nhảy bắn trở về phòng mình.

      Mạc Ly đưa Tuệ Quả về phòng, phân phó hạ nhân hầm canh giải rượu, lúc này mới lôi kéo tiểu tức phụ về trong phòng mình.

      Ban đêm thỉnh thoảng phất quá từng trận gió, thổi vào người mười phần thoải mái, Thu Nhuyễn Nhuyễn dắt tay Mạc Ly bởi vì uống rượu nhiệt độ cơ thể có vẻ cao, mười phần an tâm.

      Mạc Ly hơi ở phía trước nửa bước, đẩy cửa ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn theo sát tiến vào, mới vừa khép lại cửa xong, xoay người bị Mạc Ly áp cửa hôn lên.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi giật mình, ngay sau đó mỉm cười đánh bả vai hai cái, liền nhắm mắt lại theo .

      “Nhuyễn Nhuyễn.” Mạc Ly vừa hôn vừa gọi.

      “Ừm…” Thu Nhuyễn Nhuyễn trả lời, như là đáp lại , lại như là than .

      “Tức phụ tốt.” Mạc Ly rồi buông miệng Thu Nhuyễn Nhuyễn ra, nhờ ánh trăng cúi đầu nhìn mắt nàng ướt dầm dề, nhìn thế nào cũng đủ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn bị nhìn đến có chút ngượng ngùng, khỏi hơi hơi nghiêng đầu , hỏi: “Nhìn cái gì đâu?”

      “Nhìn Nhuyễn Nhuyễn nhà ta sao lại đẹp như thế, sao lại hợp tâm ý ta như thế, sao lại làm ta muốn ngừng mà được như thế.” rồi lại khẽ lên, hôn ở môi nàng.

      “Có lẽ đời này của ta chính là vì nàng.” Mạc Ly lẩm bẩm , lại biết mình thuận miệng vừa là đúng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể ôm cổ , nỗ lực đáp lại nhiệt tình.

      Môi răng giao triền hồi lâu, Mạc Ly còn chưa muốn buông nàng ra, lại vẫn chỉ hôn miệng, cũng động vào chỗ khác.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn khỏi nghĩ, phải là uống say ?

      “Tướng công, chúng ta phòng tắm tắm rửa chút .” Thu Nhuyễn Nhuyễn đẩy đẩy .

      hồi lâu Mạc Ly mới gật đầu buông nàng ra, lôi kéo nàng phòng tắm.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn bước chân vững vàng, cũng giống uống say, nhưng nhìn thấy xiêm y đều thoát, trực tiếp vào nước, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết chắc chắn là say, vội vàng kéo lại.

      “Tướng công, thoát quần áo trước lại xuống nước.”

      Nghe Thu Nhuyễn Nhuyễn như thế , Mạc Ly mới ngừng lại, xoay người nhìn về phía nàng, ngay sau đó cong người thò qua hôn nàng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng hôn giống vừa mới rồi lại dừng được, vội ngăn trở động tác, kéo sang bên, cởi quần áo cho . Toàn bộ quá trình chỉ cúi đầu lẳng lặng mà nhìn nàng, tùy ý nàng động.

      Nhìn có phản ứng này, Thu Nhuyễn Nhuyễn khỏi buồn cười, nghĩ tới uống say rồi là dáng vẻ này.

      Cùng với trần truồng vào bể tắm, Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, trước vắt cái khăn vào nước lạnh lau mặt cho , thanh tỉnh chút.

      Khăn mới vừa đắp lên, tự duỗi tay bắt cái khăn, xoa xoa lên mặt, ngay sau đó thả khăn sang bên, đầu vùi vào nước trong chốc lát liền tỉnh rượu, ngẩng đầu thấy Thu Nhuyễn Nhuyễn cười .

      Mạc Ly ôm người nào đó cười trộm vào trong lòng ngực, xoa bóp trận từ đầu đến chân, mạnh mẽ vãn hồi mặt mũi : “Lâu lắm uống, tửu lượng được.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nén cười gật gật đầu, phối hợp tiếng.

      và phụ thân nàng đều giỏi uống rượu, ngày lễ ngày tết mới có thể uống tạm mấy chén. Nàng có thể học được ủ rượu đúng là ngẫu nhiên, là nhìn thấy biện pháp sách, tò mò thử thử, nghĩ tới lần thành.

      Tuy rằng bọn họ uống được, nhưng nàng vẫn nhịn được vẫn làm, phụ thân cũng ngăn cản, đại bộ phận đều dùng để hiếu kính Tổ sư gia vào ngày lễ ngày tết.

      Tới kinh thành nơi này cũng như thế, mỗi năm nàng ít chôn ở hậu viện.

      “Sao hôm nay đột nhiên uống nhiều rượu như thế?” Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa hỏi , vừa tránh ra từ trong lòng ngực , lau thân mình cho .

      Mạc Ly trả lời, hỏi ngược lại: “Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy Tô Thiếu Dậu có bình thường ?”

      Ánh mắt Thu Nhuyễn Nhuyễn sáng lên, : “ đến chuyện này, ta phát sinh khí người hình như ngày so với ngày càng ít . Ta biết nên hình dung cảm giác này thế nào, cảm thấy giống như sinh khí từng chút cứ thế tiêu vong, chỉ rất , khác biệt lớn. Nhưng so sánh với lần đầu tiên ta gặp rất ràng, phương diện khí vận cũng có gì dị thường. Ta chưa ra, chỉ nghĩ đợi mọi người giải quyết xong chuyện này lại cho chàng.”

      “Nàng hoài nghi sao?”

      tại còn chưa xác định, chờ Xuân Dạ thử liền biết.”

      “Chuyện này thực khó giải quyết sao?” Thu Nhuyễn Nhuyễn hỏi, nhiều ngày nhìn thấy bọn họ rất bận rộn, cũng chưa tìm được thời gian cẩn thận hỏi .

      “Phải, thực khó giải quyết, con rối bạch cốt có được thân thể hiến tế, sợ phù chú, sợ dương khí, đến hồng đồng của nàng cũng nhìn ra, chỉ cần nó ở trong thân người, biện pháp đối phó vật liền vô dụng đối với nó. Chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp đối phó người để đối phó nó.” Mạc Ly , đứng lên, ngồi vào bên cạnh ao tắm, kéo tay tiểu tức phụ rơi xuống giữa háng, Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, hiểu ý tứ của , cầm lấy cây gậy lớn cẩn thận lau từ xuống dưới cho .

      “Chàng nó làm ra bàn cờ lớn như vậy để làm gì đây? Chẳng lẽ lại là bởi vì ta?” Thu Nhuyễn Nhuyễn bản năng nghĩ đến nguyên nhân lại là chính mình.

      “Ta vốn cũng tưởng rằng bởi vì thân thể thuần của nàng, nhưng ta cẩn thận nghĩ lại cảm thấy có chút đúng. Nếu mà bởi vì nàng, lúc nó ở trong cơ thể Thạch Văn Hoành là có thể từ hai năm trước nhân lúc ta ở kinh thành động thủ rồi, đến nỗi phải kéo dài tới tại, đương nhiên cũng loại trừ có nguyên nhân đặc thù khác, mới có thể kéo dài tới giờ.”

      Mạc Ly rồi nhắm hai mắt lại, cảm thụ được động tác của tiểu tức phụ ở giữa hai chân , tại nhiều lời vô ích, vẫn chờ kết quả từ Xuân Dạ .

      Mạc Ly nghĩ ngợi tới Xuân Dạ bên kia thế nào, đột nhiên thứ ôn ôn nhuyễn nhuyễn dừng ở đỉnh tiểu huynh đệ , còn chưa phản ứng lại, đỉnh bị bao lấy, Mạc Ly mở mắt liền nhìn thấy tiểu tức phụ nỗ lực nuốt vật cứng của .

      Mạc Ly khỏi bật cười hỏi: “Sao đột nhiên nghĩ dùng miệng?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt buông miệng ra, lẩm bẩm : “ phải chàng thích cái này sao, lần trước làm chàng đau, lần này ta chậm chút, nhàng cho chàng tới hồi, miễn cho trong lòng chàng vẫn luôn nhớ kĩ.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn rồi há mồm nuốt, Mạc Ly khi đó vì thỉnh thoảng hàm răng nàng cắn vào huynh đệ mà có bóng ma, ho tiếng : “Nhuyễn Nhuyễn đừng ngậm, đầu lưỡi vươn ra liếm chút cho tướng công là được rồi.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, muốn làm giống như , đột nhiên dừng lại, ngượng ngùng : “Chàng có thể nhắm mắt lại ?”

      Mạc Ly sửng sốt, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cảm thụ được đầu lưỡi của tiểu tức phụ ôn ôn nhuyễn nhuyễn lên gậy thịt rắn liếm láp qua lại, thoải mái đến kỳ cục.
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick14 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      120. Chân tướng ràng kiện Lệ phi

      Lần này khống chế được, trực tiếp bắn ở trong miệng tiểu tức phụ, bầu tinh dịch tất cả phun lên bộ ngực trắng bóng của nàng.

      Mạc Ly tỉ mỉ tẩy đục vật phun lên tiểu tức phụ, mới ôm người trở về phòng.

      Hai người ở phòng tắm hồ nháo hồi, mới vừa lên giường, liền nghe có người gõ cửa : “Quốc sư, có kết quả.”

      Lúc này cuối cùng tìm đúng phương hướng, theo Xuân Dạ , xác từ người Tô Thiếu Dậu tìm được ký ức thuộc về ta.

      Lúc Tô Thiếu Dậu hồi kinh, biết được Đoan Dương Vương bại lộ bị bắt, liền trở về nhà mình, để che dấu. Lại lần nữa nhìn thấy Đường Ngọc Lương, cũng phải giống như tiêu tan hết chấp niệm, mà là càng thêm bị kích thích, hạ quyết tâm nhất định phải trở nên nổi bật, nhất định phải làm cho toàn bộ bọn họ hối hận.

      Những việc này thăm dò từ trong trí nhớ Tô Thiếu Dậu, nhưng từ trong trí nhớ lại là từ góc độ người thứ ba nhìn xem, lại cẩn thận tra lần, mới phát đây căn bản phải ký ức của Tô Thiếu Dậu.

      Ký ức này rất dài, Xuân Dạ công lực hữu hạn, thăm dò được ký ức xa xăm như vậy, chỉ dựa theo kinh nghiệm trước đây đại khái tính ra chút, ít nhất có đến ngàn năm trở lên.

      Ở trong trí nhớ nó có thể tìm được, con rối bạch cốt nguyên bản vẫn luôn bị phong ấn trong cái quan tài, sau đó có hai kẻ trộm mộ đến, gọi nhau là đại ca và tam đệ.

      Đại ca mở quan, lúc muốn lấy nó ra, bị tam đệ đánh lén, búng máu phun ở người nó, ngoài ý muốn giải chú cho phong ấn vẫn áp chế nó.

      Sau đó nó cùng các bảo vật khác bị tam đệ mang ra khỏi mộ thất, quan tài vốn chứa đựng nó bị bỏ thi thể đại ca vào.

      Lại sau đó tam đệ lừa nhị ca lần này xuống mộ gặp phi thi, đại ca vì cứu mà chết.

      Nhị ca tin, nháo lên trận lớn với , rồi hai người phân chia bảo vật mà giải tán, nó bị tam đệ mang .

      Vì nó tà ám, thực nhanh bị tam đệ rời tay bán cho phụ thân Thạch Quan Hưng.

      Lúc này tuy nó khôi phục chút công lực, nhưng bị áp chế qúa lâu, chốc vẫn khôi phục nổi, liền đánh chủ ý tới người Thạch gia. Đăng Vân căn bản đối phó được với nó, lo lắng về sau bị liên lụy, đơn giản hoặc là làm, làm phải làm đến cùng, giúp nó lừa được đến Thạch Văn Hoành hiến tế. Có được thân thể Thạch Văn Hoành, cha mẹ Thạch Văn Hoành lấy mệnh trao đổi, mới làm Thạch Văn Hoành chỉ hiến tế thân thể, vẫn chưa hiến tế linh hồn. Giống như Xa Gia lão tổ suy đoán, cùng Thạch Văn Hoành dùng chung cái thân thể, lại phải ca ca Thạch Quan Hưng, mà xài chung thân thể của mình cùng bạch cốt con rối.

      Bởi vì Thạch Văn Hoành có rất nhiều thời gian khống chế được thân thể của mình, lo lắng nháo ra chuyện, cho nên đối ngoại mới chết.

      Thạch Văn Hoành vẫn luôn thích Lệ phi, lại vì chính mình biến thành vật phải người phải quỷ như thế mà dám chậm trễ nàng đời. Lúc thu được thư của Lệ phi, kế hoạch của phụ thân nàng và Trịnh Hưng An đưa nàng tuyển tú, mười phần hỏng mất, lại vẫn chịu đựng trong lòng khó chịu vạn phần, viết phong thư chúc phúc nàng, cũng bảo nàng quên .

      Cứ như vậy, Lệ phi thu được hồi của cũng liền chết tâm, nghe lời phụ thân mà ngoan ngoãn tiến cung, nghĩ tới Thạch Quan Hưng ở Thiên Quan Đường cách nàng xa. Tú nữ tiến cung ngày đó, Hoành ca ca nàng vẫn tâm tâm niệm niệm ở trong đám người vây xem rơi lệ đầy mặt.

      Thạch Văn Hoành theo ca ca cùng nhau về kinh thành, ở Thiên Quan Đường, lén lút thay đổi thân phận khác để tồn tại.

      ít đại quan quý nhân thích cất chứa đồ cổ, nhờ cơ hội này tra xét tình có quan hệ với Lệ phi, nghe nàng ở trong cung được sủng ái, cao hứng lại đau lòng, rối rắm đến được. Đột nhiên có ngày, từ trong miệng đại nhân nghe Lệ phi được sủng ái, còn được hoàng đế phong làm Lệ phi, làm chủ Chiêu Hoa Điện, đột nhiên phát ngốc, chút còn lại trong lòng kia vỡ nát, ràng nên vì nàng cao hứng, lại thế nào cũng cao hứng nổi.

      Sau đó có ngày, nữ nhân tới cửa hỏi thăm có sư phụ hiểu công việc biết xem mệnh , ra tay rất là rộng rãi.

      Phỏng chừng nàng ta cũng nghe các loại đồ cổ này có nhiều việc quỷ dị, mới đến nơi này hỏi thăm.

      Bọn họ đương nhiên cũng phải chỉ cần tiền là được, làm cho nàng ta ra là chuyện gì.

      Người này đúng là tỳ nữ bên cạnh Liễu tần, Thạch Văn Hoành lúc này cũng biết phải đối phó đúng là người trong lòng mình, nghe xong tỳ nữ , lại suy tính chút sinh thần bát tự của Liễu tần, chứng thực Liễu tần là bị người ta thay đổi mệnh.

      Tỳ nữ nghe xong bọn họ , đầu tiên nghĩ đến chính là Lệ phi từ trước đến nay nhằm vào Liễu tần, Thạch Văn Hoành nghe thấy tên người trong lòng bị ra như vậy cũng phát ngốc, trong lòng yên lặng bấm đốt ngón tay xem sinh thần bát tự Lệ phi chút, đáp án ràng.

      Thạch Quan Hưng lúc ấy cũng biết Lệ phi trong miệng tỳ nữ chính là người mà đệ đệ vẫn luôn thích kia, muốn cho tỳ nữ phương pháp phá giải, bị đệ đệ đột nhiên đánh gãy.

      Thạch Văn Hoành dùng dăm ba câu đuổi tỳ nữ , bảo nàng ta ngày khác lại đến, Thạch Văn Hoành quyết định phải trọn vẹn chuyện lừa dối này cho người trong lòng.

      Thạch Quan Hưng ngăn trở được, cũng để , nhưng nghe muốn nhờ Liễu tần tiến cung đáp ứng, nguyên nhân là vì trong thân thể còn có con rối bạch cốt. Thời gian tự khống chế thân thể cũng nhiều lắm, nếu ở trong cung đột nhiên bị tà vật khống chế làm ra chuyện gì thể đền bù, vừa cẩn thận bị chém đầu!

      Thạch Quan Hưng tận tình khuyên bảo vẫn ngăn được , chỉ đành để vào cung.

      Tiến cung rồi đại khái chuyện với Liễu tần sai biệt lắm, giả dạng làm tiểu công công vào cung.

      Bên cạnh Liễu tần có người Lệ phi nương nương xếp vào, tiến cung bị Lệ phi theo dõi, Lệ phi vốn định xếp cho Liễu tần cái danh dâm loạn hậu cung, lại ngờ rằng phương thức này khiến cho nàng gặp lại Hoành ca ca.

      Vốn là hai người nhau, thực nhanh thiên lôi câu địa hỏa lại dây dưa vào nhau, chuyện thân mật cũng cứ tự nhiên mà xảy ra.

      Nhưng con rối bạch cốt trong cơ thể Thạch Văn Hoành vẫn luôn cùng tranh đoạt quyền khống chế thân thể. Có khi làm làm cùng người trong lòng lại bị con rối bạch cốt cướp quyền khống chế thân thể, chỉ có thể nhìn người trong lòng chẳng hay biết gì, thoải mái bị vật vào sâu ra nông.

      đời này có tường lọt gió, việc này thực nhanh bị nha hoàn Trịnh Hưng An xếp vào ở bên cạnh nàng phát . Trịnh Hưng An biết chuyện này, còn phải sớm phân giới hạn với nàng sao? Vậy liền giải thích vì sao Trịnh Hưng An xếp Lệ phi vào xong lại cùng Đoan Dương Vương mưu đồ bí mật hiến mỹ nhân rơm rạ.

      Liễu tần hậu tri hậu giác mới biết được mình bị Thạch Văn Hoành lừa, lập tức quyết định phải tố giác đôi gian phu dâm phụ này với hoàng đế.

      Chỉ tiếc ông trời chiếu cố bọn họ, nàng muốn tố giác bị Thạch Văn Hoành phát , vì hoàn toàn bịt miệng nàng, Thạch Văn Hoành cũng kéo nàng xuống nước. Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, cùng với là Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, bằng là con rối bạch cốt càng chuẩn xác. Khi đó là nó khống chế thân thể Thạch Văn Hoành, chuyện này làm Lệ phi lần đầu tiên cãi nhau cùng Thạch Văn Hoành.

      Từ đó về sau, liền bắt đầu những ngày ba người hoang dâm, , hẳn là bốn người.

      Liễu tần lại lần nữa bị sắp đặt đường, sao có thể cam tâm, mặt ngoài thuận theo bọn họ, ngầm tìm thời cơ châm ngòi quan hệ hai người bọn họ, cố ý vào lúc hoàng đế tới Chiêu Hoa Điện dẫn Thạch Văn Hoành qua, chút chút gia tăng ngăn cách vốn có giữa bọn họ.

      Thẳng đến ngày Lệ phi tra ra có thai, hài tử biết là của ai, chuyện Liễu tần chờ mong cũng xảy ra.

      Mặc kệ là của ai, Lệ phi đều muốn sinh ra, lấy làm long tử. Thạch Văn Hoành lại muốn, Thạch Văn Hoành biết trong cơ thể mình có dị, kiên quyết đồng ý sinh hài tử. Thạch Văn Hoành biết nên giải thích thế nào với nàng chuyện ly kỳ người mình. Sau đó tin vào Liễu tần , trộm cho Lệ phi hiểu uống vào thuốc rơi thai.

      Hài tử còn, Lệ phi thiếu chút nữa điên rồi, nháo trận cực lớn với Thạch Văn Hoành, Thạch Văn Hoành trốn Hương Thích Cung của Liễu tần.

      Thạch Văn Hoành thẹn trong lòng, dùng thuật pháp dưỡng linh ở trong khối ngọc tùy thân của .

      dám gặp lại Lệ phi, tránh ở chỗ Liễu tần. Liễu tần cẩn thận ôn nhu mà chăm sóc dẫn đến ngày bị sa vào trong đó, cũng biết từ khi nào bắt đầu, từ vui thích thân thể mà có tình cảm càng sâu.

      Hết thảy tiến hành như kế hoạch của Liễu tần, Liễu tần cố ý thiết kế Lệ phi tới Hương Thích Cung nhìn thấy màn bọn họ điên loan đảo phượng, cố ý ở trước mặt nàng ta dụ Thạch Văn Hoành chính miệng nàng. Lệ phi tức muốn hộc máu cầm lấy bình hoa, hung hăng nện vào sau đầu Thạch Văn Hoành …

      Thạch Văn Hoành chết tại chỗ, con rối bạch cốt lại bắt đầu tìm kiếm thân thể mới.
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick15 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      121. Huynh đệ quyết liệt

      tháng sau, Tô Thiếu Dậu hồi kinh, thành mục tiêu mới của con rối bạch cốt, khi đó Tô Thiếu Dậu chính là vì chuyện mỹ nhân rơm rạ bị bại lộ mà đập chân mắng to. Đoan Dương Vương hạ ngục, cũng chỉ đành trở về nhà, lại lần nữa gặp được Đường Ngọc Lương. thấy nhi tử của nàng, đệ đệ cùng cha khác mẹ của . điên rồi, hoàn toàn điên cuồng, cho nên con rối bạch cốt vừa xuất , chút suy nghĩ liền đồng ý hiến tế.

      Tô Thiếu Dậu khác với Thạch Văn Hoành, Tô Thiếu Dậu hiến tế cả linh hồn và thân thể cho nó, làm trao đổi, con rối bạch cốt phải giúp hoàn thành tâm nguyện, ngồi lên ngôi vị hoàng đế.

      Hiến tế xong, Tô Thiếu Dậu đương nhiên còn khúc mắc với Đại Lý Tự, cho nên mượn cơ hội truyền lời để vào cung, gặp mặt bọn họ, lấy thân phận Tô Thiếu Dậu xen lẫn vào trong bọn họ. Còn vì sao phải tiếp cận bọn họ, lý do ràng, chuyện Lệ phi cùng con rối bạch cốt liên lụy lớn, có khả năng là bởi vì việc này, vậy khẳng định là vì ngôi vị hoàng đế. biết chân tướng kiện Lệ phi, chỉ cần thừa cơ phá vụ án Lệ phi, nhân cơ hội ở trước mặt hoàng đế lấy được chỗ tốt, quan nửa chức vẫn phải có. Nếu muốn đoạt vị, dù sao cũng phải tiến môn trước, nhưng lại nghĩ rằng chuyện Dạ Kinh dời lực chú ý của mọi người, làm kế hoạch của thất bại.

      có ký ức của Thạch Văn Hoành, lấy danh nghĩa Thạch Quan Hưng, đệ đệ Thạch Văn Hoành còn chết hay chưa, đem dụng cụ may vá bình thường đưa cho người may vá, mượn chuyện này nháo lên nổi bật, thậm chí còn bại lộ chân thân ra. Nháo lớn việc này, cũng là vì đoán chắc bọn họ phát được chân tướng phức tạp. Ai có thể nghĩ đến nó và Thạch Văn Hoành xài chung thân thể đâu? Nhưng ngàn tính vạn tính, lại lộ ra mình biến thành người, có nhược điểm của người, có thể bị yểm tìm được ký ức quá vãng. giới có duy nhất hai yểm có treo danh hào, trước sau đều tới kinh thành, cũng chỉ có thể là ý trời.

      Còn giết chết Lệ phi chính là linh.

      linh đơn thuần ngây thơ, biết tốt xấu, ai đối tốt với nó, nó liền đối tốt lại. Vẫn luôn là Thạch Văn Hoành dưỡng nó ở ngọc bội, thấy màn Lệ phi giết Thạch Văn Hoành, nó giết Lệ phi là thay Thạch Văn Hoành báo thù. Cho nên Lệ phi như Thạch Văn Hoành trần truồng chết , còn vì sao chết ở đại điện chỉ là trùng hợp, lúc ấy ở cảnh trong mơ, linh là từ ký ức của con rối bạch cốt trong cơ thể Tô Thiếu Dậu. Lúc trước nó ở trong cơ thể Thạch Văn Hoành chứng kiến linh đều là đơn thuần vô hại, cho nên linh trong mộng cũng đáng sợ, nhưng lại nửa hóa ma. Bởi vì con rối bạch cốt biết nó cắn nuốt hồn phách của Lệ phi và Thạch Văn Hoành, cho nên trong mộng linh mới có thể như vậy.

      Đổi mệnh trả giá cực lớn, Lệ phi và Liễu tần đổi mệnh, Lệ phi được mệnh Quý Phi của Liễu tần, Liễu tần được ý trung nhân trong mệnh định của Lệ phi, là thời trẻ Lệ phi chính mình lựa chọn. Hết thảy quả đều là nhân lúc trước, tuy được thánh sủng, nhưng mất chân tình, cũng biết là biết được chân tướng Lệ phi có thể hối hận hay ?

      Cũng khó trách tra xét được tung tích linh, nghĩ đến linh vẫn luôn thân ở ngọc bội, ngọc bội hẳn là ở chỗ Liễu tần.

      Việc này có vẻ dễ làm, Thạch Văn Hoành và Tô Thiếu Dậu đều thuộc về tự mình hiến tế. Cha mẹ Thạch gia cũng là do Đăng Vân lừa gạt hiến tế, con rối bạch cốt ở trong đó cũng thương tổn ai, về tình về lí đều được bắt con rối bạch cốt. chỉ có thể bắt linh giết chết Lệ phi.

      Hơn nữa con rối bạch cốt được Tô Thiếu Dậu hiến tế, thế tất phải giúp ta hoàn thành tâm nguyện, đây là giao dịch giữa bọn họ, giao dịch khi chưa đạt thành chết ngừng, đối với ngôi vị hoàng đế khẳng định ta từ bỏ. giờ đối phó với con rối bạch cốt, đầu tiên phải dùng biện pháp đối phó với người để giết chết thân thể Tô Thiếu Dậu, bức nó từ bên trong ra, rồi mới có thể thi pháp thu nó.

      Cứ như vậy Tô Thiếu Dậu là sống nổi.

      Tô Thiếu Dậu tuy có tâm mưu phản, nhưng mà cái gì cũng chưa bắt đầu làm, giết ta khỏi quá công bằng. Con rối bạch cốt tại xem ra vẫn chưa phạm quy củ tam giới, cũng thể ra tay thu nó, việc này đúng là vào thế khó xử, khó làm.

      Nghĩ tới nghĩ lui, Mạc Ly quyết định vẫn nên tiên hạ thủ vi cường, tại con rối bạch cốt chưa phạm quy củ, sau này lại chừng, dù sao cũng là tà vật ngàn năm, Xuân Dạ còn thăm dò được toàn bộ ký ức. tại tuy thể thu nó, nhưng ít ra có biện pháp đắc dụng kiềm chế nó, thể lại có Tô Thiếu Dậu thứ hai hiến tế cho nó.

      Mạc Ly dùng dây thừng trói chặt Tô Thiếu Dậu, trước đánh thức Lưu Kỳ, đơn giản cho đại khái, Lưu Kỳ nháy mắt tỉnh rượu, tiếng mẹ nó đạp cước lên Tô Thiếu Dậu.

      “Con mẹ nó, lừa lão tử làm khỉ chơi! Mệt cho lão tử còn coi là huynh đệ, con mẹ nó là bạch nhãn lang!” Lưu Kỳ giận sôi máu, muốn lại cho thêm mấy đá nữa, bị Mạc Ly cản lại, giải thích: “Đừng tức giận, Tô Thiếu Dậu chân chính chết. Ta đánh thức ngươi trước, cho ngươi chân tướng là bởi vì con rối bạch cốt được Tô Thiếu Dậu hiến tế, thế tất phải thay ta hoàn thành tâm nguyện đăng cơ làm đế. Việc này có quan hệ với ngươi, nên mới cho ngươi trước.”

      Mạc Ly rồi, đem các phân tích và biện pháp đều cho nghe, Lưu Kỳ nghe xong trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cắn răng : “Ta đây cùng nó đính ước quân tử, chỉ cần nó dùng pháp, chỉ bằng thủ đoạn nhân gian tới tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, tại ta giết Tô Thiếu Dậu, ta Lưu Kỳ làm cho nó nhìn chút cái gì là trí tuệ nhân gian!”

      Lưu Kỳ lúc này biểu tình nào còn có cà lơ phất phơ như dĩ vãng, Mạc Ly nhíu mày, cũng biết có phải ảo giác hay , Lưu Kỳ tướng mạo thay đổi, mệnh cách cũng thay đổi.

      Lưu Kỳ lấy rượu bàn, hắt tỉnh Tô Thiếu Dậu, như lần trước khi bọn họ gặp mặt, hắt ướt thân.

      Tô Thiếu Dậu mê mê hoặc hoặc tỉnh, cười : “Tiếp tục uống sao?”

      Trong phòng an tĩnh cực kỳ, ai đáp , lúc này mới phát giác thích hợp, tiện đà phát mình bị trói chặt ở ghế. Bọn người Lưu Kỳ và Mạc Ly đứng ở trước mặt , biểu tình tốt.

      Tô Thiếu Dậu sửng sốt chút, lại cười, “ nghĩ tới thế nhưng bị các ngươi phát , ta đoán xem, khẳng định là Xuân Dạ phát đúng ?”

      “Đừng nhảm nữa, có phải ngươi muốn thay Tô Thiếu Dậu mưu triều soán vị hay ?” Lưu Kỳ trực tiếp thẳng vào vấn đề.

      Nó gật gật đầu, “ hiến tế cho ta, đương nhiên ta phải thỏa mãn tâm nguyện của , đây là giao dịch giữa chúng ta.”

      khi như vậy, chúng ta từ hôm nay trở là thể bất lưỡng lập! Bất quá nếu ngươi được thân thể Tô Thiếu Dậu, thành người, vậy ngươi phải theo biện pháp nhân gian đoạt vị, được sử dụng pháp, thế nào?”

      Tô Thiếu Dậu thần sắc phức tạp mà nhìn cái, lại nhìn nhìn đám người Mạc Ly sau lưng , nhún vai : “Ta có thể cự tuyệt sao?”

      miệng bằng chứng, chúng ta giấy trắng mực đen viết xuống.” Lưu Kỳ liền tìm giấy và bút mực, bị Mạc Ly cản lại.

      “Ta chuẩn bị tốt.” Mạc Ly rồi lấy ra khế ước thư sớm viết.

      Khế ước thư viết tờ giấy vàng, con rối bạch cốt thể dùng pháp thuật, Lưu Kỳ thể vô chứng vô cứ dùng thân phận quốc công gia áp , thể trực tiếp cáo trạng hoàng đế, thân phận của con rối bạch cốt cho những người khác. Cũng coi như là các bên nhường bước, phía đóng ấn quốc sư của Mạc Ly, chỉ cần vừa ký kết, đều là hữu hiệu trong tam giới.

      Lưu Kỳ hai lời trực tiếp cắt đứt ngón tay mình đóng cái dấu tay máu, rồi mới kéo tay Tô Thiếu Dậu hung hăng cắn ngụm, lôi kéo cũng đóng cái dấu tay máu, khế ước liền chính thức có hiệu lực.

      tại có thể buông ta ra rồi?”

      Lưu Kỳ cởi dây thừng cho , rồi mới dùng cái chổi đuổi ra phủ quốc sư.

      Mạc Ly nhìn Lưu Kỳ cầm cái chổi, đỏ cả mắt, khỏi thở dài, bị huynh đệ tốt nhất của mình cắm đao có thể thương tâm sao.

      Lưu Kỳ hòa hoãn, cũng muốn rời phủ quốc sư, bị Mạc Ly gọi lại.

      Mạc Ly hỏi : “Lưu Kỳ, ngươi còn muốn bái ta làm thầy sao?”

      Lưu Kỳ sửng sốt, “Quốc sư phải ngài ta có mệnh học cái này sao?”

      “Mệnh cách ngươi thay đổi.” người mệnh cách cả đời dễ thay đổi, trừ phi là người có đại công đức, cũng biết Lưu Kỳ vì sao lại đột nhiên thay đổi mệnh cách.
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :