1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      112. Phu thê giận dỗi?

      Mạc Ly cũng cảm giác được bên trong tiểu tức phụ còn chưa chuẩn bị tốt, lại vội rút vật vừa chen vào đoạn kia ra, nâng mông của tiểu tức lên, cẩn thận nhìn nhìn, thấy việc gì mới yên tâm, thò lại gần hôn hôn bánh bao phình phình.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn thình lình bị hôn làm cho run rẩy, vội đẩy , “Đừng, dơ nha!”

      Mạc Ly ngẩng đầu từ giữa hai chân nàng cười : “ dơ, phấn phấn nộn nộn, vừa thơm lại đẹp, ngày mai bảo Lưu Kỳ lấy cái kính Tây Dương đến, để nàng cẩn thận nhìn xem tiểu huyệt có bao nhiêu xinh đẹp, cũng nhìn xem nộn huyệt nuốt cây gậy lớn như thế nào.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vô ngữ, trong lòng quyết định sau này Lưu Kỳ tới phải đóng cửa từ chối tiếp khách, chỉ có tướng công bị dẫn làm cho càng ngày càng đứng đắn, Tuệ Quả cũng bị gây họa, đều là do !

      Lưu Kỳ nếu biết Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ như thế, khẳng định kêu ầm lên oan uổng, có nam nhân nào mà lại biết đứng đắn, nào cần ai dạy nha. Xuân Dạ mấy ngày này với bọn họ ít cảnh trong mơ kỳ ba của mấy người, ngủ với tẩu tẩu, đệ muội đều là bình thường, muốn ngủ với tỷ tỷ, muội muội cũng rất nhiều, muốn ngủ mẹ ruột cũng ít, làm cho người ta nghĩ tới chính là lại còn có người khẩu vị nặng đến mức ngủ heo mẹ, là heo mẹ cái loại này…

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ ngợi, Mạc Ly lại hôn lên tiểu huyệt.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới phục hồi tinh thần lại, cắn ngón tay khó nhịn than , thể phủ nhận, bị làm như vậy vừa thẹn lại thoải mái, cố tình nâng như vậy, nàng đến đỡ cũng đỡ nổi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ở dưới môi lưỡi mà thét ra tiếng phun triều, Mạc Ly lúc này mới vừa lòng buông tiểu huyệt ra, nhìn mặt tiểu tức phụ thất thần, tâm tình rất tốt, lại khẽ nâng bộ ngực sữa trắng nõn, gia tăng lên đó ký hiệu thuộc về .

      Chờ tiểu tức phụ phục hồi tinh thần, Mạc Ly buông miệng ra, cười : “So với đại đồ vật phía dưới, Nhuyễn Nhuyễn càng thích cái nào?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn quay đầu để ý tới , nàng mới muốn thảo luận chuyện này với đâu.

      Mạc Ly cũng giận, đặt nàng ở ghế, chính mình đứng lên, : “ bằng Nhuyễn Nhuyễn cũng ngậm của tướng công xem, vi phu tự mình so sánh phen.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn cây gậy lớn gần trong gang tấc, hề nghĩ ngợi vội bịt miệng, lắc lắc đầu.

      Mạc Ly nhìn nàng, biểu tình ai oán mà thở dài hơi, sâu kín : “Nhuyễn Nhuyễn ghét bỏ vi phu.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe lời này của , trong lòng hô lên giảo hoạt. Nhìn bộ dáng này của , Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết nhất định là diễn trò, nhất định là lạt mềm buộc chặt!

      Nhưng dù biết đây là cố ý diễn trò dẫn nàng xuống ngựa, Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn đành lòng nhẫn tâm với , chỉ đành phải cắn răng gật gật đầu đáp ứng.

      Thử vài góc độ xong, Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn là lựa chọn để ngồi ở ghế, nàng ngồi xổm xuống, nhìn lâu lại vẫn chậm chạp hạ miệng được.

      Mạc Ly nhìn bộ dáng tiểu tức phụ thấy chết sờn, khỏi ho tiếng, lấy đại huynh đệ từ trong tay nàng ra, nhét trở lại đũng quần.

      nên khó xử Nhuyễn Nhuyễn nhà ta.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng cho rằng lại thay đổi chiêu lấy lui làm tiến, nhưng nghĩ rằng mặc xiêm y vào, còn thay hồ phục cho nàng, : “Chính quan trọng, chúng ta vẫn nên tiếp tục vẽ bùa , buổi tối lại đến.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ngơ ngác, đây là ý tứ gì, vẫn là lần đầu tiên làm đến trình độ này còn dừng lại. Thu Nhuyễn Nhuyễn ngăn được nghĩ có phải mình vừa mới ghét bỏ quá mức ràng hay ?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn sườn mặt nghiêm túc vẽ bùa mà sửng sốt hồi lâu, nhìn ra rốt cuộc có tức giận hay , vẫn là khuôn mặt nghiêm túc giống bình thường, giương miệng mấy lần cũng biết nên với như thế nào, chỉ đành tiếp tục trải giấy.

      Lại đợi trong chốc lát, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới xác định là tức giận, non nửa canh giờ, đến cái liếc mắt cũng chưa nhìn nàng, phảng phất như có nàng ở đây.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng có chút hối hận, vừa mới nên như vậy, ràng nơi đó của rất sạch , lại có mùi vị kỳ quái, nàng nên ghét bỏ như vậy, thương tâm .

      Mạc Ly trong lòng xác có chút thoải mái, bất quá phải bởi vì Thu Nhuyễn Nhuyễn, mà là bởi vì chính mình. ràng biết tiểu tức phụ thích làm như vậy, còn dùng kế khiến nàng đáp ứng, khỏi có chút quá ti tiện. Loại chuyện này là chuyện của cả hai người, nên vì tư dục của bản thân mà cưỡng bách tiểu tức phụ làm chuyện nàng tình nguyện. Hơn nữa từ sau khi hồi kinh, có những người khác quấy rầy, chuyện giường xác có chút biết tiết chế.

      Mạc Ly ở trong lòng nghĩ lại, chú ý Thu Nhuyễn Nhuyễn vì có phản ứng mà miên man suy nghĩ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lại nghĩ tới đại nương từng , nếu mà đút no Kim Bổng, ra ngoài tìm tiểu tinh, nhất thời lại càng hối hận.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn có tâm muốn biểu hồi, nhưng tại bận rộn nên nàng cũng thể thêm cái gì nữa. Chờ buổi tối , phải vừa mới sao, buổi tối tiếp tục, buổi tối lại làm cho .

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hạ quyết tâm buổi tối làm cho , nhưng nàng nghĩ tới, Mạc Ly lúc này nghĩ lại xong, trong lòng hạ quyết tâm sau này phải làm quân tử, như sách viết vậy, cùng tiểu tức phụ làm đôi phu thê ân ái tôn trọng nhau như khách. Chuyện giường cũng phải tiết chế, tháng nhiều nhất tám lần là được rồi, tháng này quá mức, phải tháng sau mới có thể làm tiếp.

      Mạc Ly phục hồi lại tinh thần, thấy tiểu tức phụ đứng ở bên cau mày suy nghĩ cái gì, khỏi mở miệng bảo nàng ngồi xuống, Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy phản ứng với nàng, vội gật gật đầu, trong lòng nghĩ, là nàng lấy tâm tiểu nhân đo bụng quân tử, tướng công khẳng định keo kiệt như thế mà tức giận nàng nha.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn yên tâm, an tâm buổi trưa, buổi tối lúc lên giường ngủ, nàng ngoan ngoãn nằm trong ổ chăn chờ Mạc Ly tắm rửa ra, nhìn nóc giường khỏi buồn bực, sao hôm nay tướng công tắm rửa lâu như thế?

      Lại đợi nửa khắc nữa, Mạc Ly mới từ tắm phòng ra, mang theo hơi ẩm chui vào trong ổ chăn, ôm tiểu tức phụ, thói quen nhéo nhéo ngực mềm của tiểu tức phụ, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại thu tay, búng tay tắt nến, : “Ngủ .”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, đây là chuyện thế nào? Vậy liền ngủ? Lại là lạt mềm buộc chặt?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cắn cắn môi, giật giật eo, làm bộ lơ đãng cọ vào giữa hai chân , cũng cứng rắn, xem ra muốn.

      Mạc Ly biết trong lòng tiểu nương tử suy nghĩ nhiều như thế, bị chạm vào chút cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng nàng cẩn thận đụng phải, khỏi lui lui ra sau, nhưng bị tiểu tức phụ trong lúc vô tình chạm vào chút, tiểu huynh đệ lại có tư thế muốn đứng lên, Mạc Ly nghĩ nghĩ, xoay người đưa lưng về phía tiểu tức phụ, chờ tiểu huynh đệ bình tĩnh trở lại rồi hẵng ôm tiểu tức phụ.

      Mạc Ly hành động này với Thu Nhuyễn Nhuyễn mà có thể là sét đánh giữa trời quang, còn ôm nàng ngủ!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn khỏi tức giận, còn phải là làm chuyện kia cho sao, lại vẫn mang thù như vậy, ôm ôm, hừ! Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng xoay người đưa lưng về phía .

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sinh hờn dỗi, nhắm mắt vẫn luôn ngủ được, cảm thấy mình ủy khuất, nước mắt tự giác mà rớt xuống.

      thương tâm, lại nghe thấy xoay người, Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt mở to hai mắt, nước mắt cũng ngừng, chỉ cảm thấy trở mình, rồi mới ôm lấy nàng, hôn hôn lên tóc nàng.

      đây là hối hận? Hay là hòa hảo?

      Mạc Ly biết trong lúc cho tiểu huynh đệ thời gian tắt lửa, ở trong lòng tiểu tức phụ giận dỗi hồi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn rối rắm có mở miệng nhắc với chuyện lúc giữa ngọ hay , rối rắm tới rối rắm , cuối cùng làm quyết định, lại ngờ ngủ rồi, thế này làm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn bất đắc dĩ, đành phải nhắm mắt ngủ.

      Ngày thứ hai, hai người ai cũng nhắc tới chuyện “giận dỗi” hôm qua “, Mạc Ly là hoàn toàn biết gì, còn Thu Nhuyễn Nhuyễn đợi mở miệng trước.

      Mạc Ly biết cũng biết, càng đừng nhắc đến, hết thảy như thường rời giường rửa mặt.

      . Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng ra, nghĩ đến muốn nhắc lại tối hôm qua thoải mái. Tối hôm qua “giận dỗi”, sáng nay rời giường cũng chưa hôn nàng, cũng giống lúc trước, buổi sáng phải cọ nàng tới hồi mới rời giường, chuyện khác có gì giống, vẫn bưng nước cho nàng rửa mặt, gắp đồ ăn cho nàng, cười với nàng, thân mật gọi nàng là Nhuyễn Nhuyễn.

      Hẳn là có việc gì ? Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ.

      Nhưng cảm giác chỗ nào kì quái?

      Ban ngày bọn họ vẫn giống như ngày hôm qua thư phòng vẽ bùa chú, nàng trợ thủ cho , vẽ bùa phải liền mạch lưu loát, thể cắt ngang, phải rót linh khí vào mới có hiệu quả, cho nên phải mười phần tập trung lực chú ý. Hôm nay giống như ngày hôm qua động tay động chân với nàng như vậy, vẫn luôn nghiêm túc vẽ bùa.

      Đến buổi tối bò lên giường, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới biết được chỗ nào kì quái, hôm nay cả ngày cũng chưa từng thân cận nàng!
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick10 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      113. Giải trừ hiểu lầm

      Nguyệt của nàng tổng cộng sáu ngày, tính ngày hôm qua là ngày thứ bảy, tính đến hôm nay là ngày thứ tám, sau khi hồi kinh cho tới bây giờ chưa từng cách quãng lâu như thế. Hơn nữa từ ngày hôm trước bởi vì kiện kia, tối hôm qua lúc ôm nàng chỉ hôn tóc nàng cái, hôm nay chỉ kéo tay nàng, ôm còn có, càng đừng đến hôn. Trước kia làm cái gì đều phải thò sang đòi cái hôn, đâu giống như bây giờ.

      Hôm nay cũng ở trong phòng tắm lâu, ra lên giường liền tắt đèn ngủ, bỏ qua làm chuyện đó. Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn ngủ mà mất ngủ, chẳng lẽ đợi nàng chủ động?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt phủ định cái ý tưởng này, chuyên giường từ trước đến nay đều là chủ động.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hiểu nên làm sao bây giờ, bọn họ như vậy lại giống như là cãi nhau, đến cùng vẫn là từ buổi chiều đó bởi vì nàng ngậm đồ vật kia cho mới như vậy. Nếu chỉ bởi vì ngậm cho mà cáu kỉnh nàng cũng thỏa hiệp, chạm vào chạm vào , có bản lĩnh sau này cũng đừng chạm vào!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng tức giận, đẩy ra, xoay người ngủ.

      Phù chú phải dùng số lượng lớn, ngày hai ngày vẽ xong, hôm sau bọn họ vẫn tiếp tục vẽ nữa. Thu Nhuyễn Nhuyễn tuy trong lòng muốn quen thói giở tiểu tính tình, nhưng hôm nay vẫn cố ý mặc bộ xiêm y cổ áo hơi rộng, cố ý ở trước mặt khom lưng, cố ý lộ ra rãnh ngực cho nhìn, như nguyện nhìn giữa hai chân bắt đầu phồng lên lều lớn, cố ý mệt mỏi bảo đưa nàng trở về phòng, chủ động trêu chọc .

      Vốn tưởng rằng nàng làm ràng như thế, minh bạch, cho bậc thang, hẳn là phải thuận thế xuống?

      Ai ngờ chỉ đưa nàng trở về phòng nghỉ ngơi, cũng quay đầu lại rồi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn bóng dáng nhanh chóng rời mà ngơ ngác, từ lúc hai người cùng phòng tới nay, vẫn là lần đầu tiên như vậy. Thế này làm cho nàng lại nghĩ tới những ngày bọn họ từng tương kính như băng, mỗi lần đều muốn ở lâu như thế này, ánh mắt cũng cho thêm.

      Vừa nhớ tới cái này, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền hối hận ngày đó thuận theo , còn phải là hôn chút đồ vật kia sao, chuyện đơn giản!

      Hối hận thôi, Thu Nhuyễn Nhuyễn nào biết đâu rằng Mạc Ly nhanh như vậy, là bởi vì bị nàng trêu chọc đến được, vội giải quyết phen.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cắn môi suy nghĩ hồi lâu, mới từ giường bò dậy, lấy bộ Hồ phục bại lộ kia từ tủ quần áo ra, khẽ cắn môi, hạ quyết tâm đêm nay mặc cái này câu dẫn , cũng tin còn có thể ngồi trong lòng mà vẫn loạn.

      Đêm đó nhân lúc phòng tắm tắm rửa, Thu Nhuyễn Nhuyễn vội thay hồ phục, chui vào trong ổ chăn chờ .

      Cũng biết ở bên trong làm cái gì, chờ mãi chờ mãi thấy ra, nàng khỏi buồn bực, mấy ngày nay xảy ra chuyện gì, sao tắm rửa cái mà chậm như thế?

      Lại đợi trong chốc lát, còn thấy ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn đứng dậy giày, phòng tắm xem đến tột cùng làm cái gì?

      Nàng dù thế nào cũng nghĩ tới, lại ở trong phòng tắm thủ dâm, đây là tình nguyện dùng tay tự mình giải quyết cũng chạm vào nàng sao?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đầu óc nháy mắt rối loạn, nghiêng ngả lảo đảo lại trở về giường, ủy khuất mà rớt nước mắt, vừa nhịn nổi liền khóc ra tiếng. Mạc Ly muốn bắn ra nghe thấy tiếng tiểu tức phụ khóc, bất chấp cái khác, tùy ý khoác xiêm y chạy vội ra ngoài.

      “Nhuyễn Nhuyễn, xảy ra chuyện gì?” Mạc Ly sốt ruột hỏi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chôn ở trong ổ chăn khóc, cũng phản ứng , Mạc Ly sốt ruột đến được, mạnh mẽ lôi tiểu tức phụ từ trong ổ chăn ra, nhìn tiểu tức phụ nước mắt lưng tròng toàn bộ hai mắt đẫm lệ vội trấn an : “Ngoan, đừng khóc, cho tướng công xảy ra chuyện gì?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn thần sắc nôn nóng, bẹp miệng ngừng khóc, tùy ý chà lau nước mắt mặt cho nàng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nỗ lực bình phục tâm tình, : “Còn phải là ngậm cho chàng, đáng để chàng giận ta như vậy sao?” rồi lại khóc, Mạc Ly nghe mà vẻ mặt mộng bức, căn bản nghĩ tới chuyện ngày đó.

      “Chàng muốn như thế, vậy trực tiếp với ta a, ta cũng phải người lý, cần gì phải xa cách ta như vậy?” Còn tự mình trộm dùng tay giải quyết cũng muốn chạm vào nàng! Thu Nhuyễn Nhuyễn rồi, nhấc vạt áo lên, há mồm ngậm lấy thứ cứng rắn dựng đứng.

      Mạc Ly tức khắc hít hà hơi, phải sảng, là đau, bị răng của tiểu tức phụ cắn vào rồi.

      Mạc Ly thế này mới phản ứng lại tiểu tức phụ cái gì, nhưng nào có tức giận? Nào có xa cách nàng?

      Giờ này khắc này để cho phép suy nghĩ chuyện này, bị tiểu tức phụ nuốt ngậm như vậy, thoải mái lại khó chịu, thoải mái tất nhiên là cần nhiều lời, khó chịu tất cả đều là bởi vì tiểu tức phụ làm lần đầu, thỉnh thoảng răng cọ vào đại huynh đệ, sao so được với nộn huyệt vừa ướt lại chặt.

      Cũng may vừa mới tự làm sai biệt lắm, tiểu tức phụ nuốt liếm bao lâu, liền dưới cảm giác thoải mái lại khó chịu phun ra tất cả, bắn tiểu tức phụ đầy miệng, làm tiểu tức phụ sặc đến phát nôn, ghé vào mép giường phun hết ra đồ vật vừa bắn vào.

      Mạc Ly vội rót ly nước ấm cho nàng súc súc miệng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn liên tiếp uống ba chén nước trà mới hoãn lại, ủy khuất hỏi: “Như vậy được rồi ?”

      Mạc Ly biết nên trả lời vấn đề này như thế nào, nghĩ nghĩ, : “Nhuyễn Nhuyễn, hình như nàng hiểu lầm cái gì.”

      “Ngày đó ta cũng phải là tức giận, chỉ cảm thấy ta nên cưỡng bách nàng làm chuyện nàng muốn, phải sửa lại giống như viết sách vậy, cùng nàng làm đôi phu thê tôn trọng nhau như khách, ngờ lại làm nàng hiểu lầm.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe xong Mạc Ly giải thích mới sửng sốt nửa ngày, hóa ra mấy ngày nay đều là nàng tự mình miên man suy nghĩ hù dọa chính mình?

      Nhìn tiểu tức phụ ngây người, Mạc Ly lúc này mới chú ý tới tiểu tức phụ hôm nay lại mặc bộ hồ phục kia, bộ ngực to căng đầy ở dưới ánh đèn phá lệ mê người, cưỡng bách mình dời ánh mắt , : “Mấy ngày này xác ta có chút tác cầu vô độ, rất nhiều lần nàng cũng muốn, vì ta dùng kế mới đáp ứng, giờ nghĩ lại ta thấy rất hỗn đản.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn thừa nhận là từng có vài lần như vậy, nhưng mỗi lần đều làm đến thực thoải mái, thực tận hứng, vẫn chưa cảm thấy có gì ổn.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn giơ tay xoa xoa nước mắt, ôm lấy eo , đầu dựa vào bụng của , giải thích: “ có, ta thích chàng như vậy, thích cùng chàng thân mật, mới cần làm cái gì phu thê tôn trọng nhau như khách. Nếu đối đãi giống như khách, vậy còn làm vợ chồng cái gì?”

      Nghe tiểu tức phụ xong, Mạc Ly ho tiếng, quyết tâm dùng hành động đáp lại tiểu tức phụ phen thâm tình bày tỏ tình .

      Mạc Ly bế tiểu tức phụ lên, đến phòng tắm.

      “Tiểu hoa miêu, chúng ta lại tắm uyên ương .”

      Ăn chay non nửa tháng, lại được tiểu tức phụ lời này, sao có thể nhịn được, vừa xoa thân thể tiểu tức phụ, vừa nhịn được đưa đại huynh đệ vào tiểu huyệt bảo bối tiểu biệt mấy ngày.

      Mạc Ly nhịn được than thở tiếng: “Vẫn là nơi này của Nhuyễn Nhuyễn thoải mái, mỗi lần đều giống như là ta khai bao cho tức phụ, quá chặt.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe ba hoa, khó được có che miệng , ngược lại hừ hừ : “Ta cũng cảm thấy tướng công làm như vậy thoải mái.”

      Hiểu lầm cuối cùng giải trừ, đêm này hai người dường như biết mệt mỏi tới lần lại lần, từ phòng tắm đến phòng ngủ, lưu lại ít dấu vết bọn họ hoan ái.

      Đến ngày hôm sau Thu Nhuyễn Nhuyễn liền hối hận đến quá trọn vẹn. Ngày hôm sau Lưu Kỳ được thư của Mạc Ly, sai người lại tặng vài bộ hồ phục độc đáo tới, phải xiêm y lộ ngực chính là quần thủng đáy. Tiểu nhân nào đó đuổi hết hạ nhân trong viện, khóa chặt cửa viện, còn thiết kết giới, chính là vì vừa đe dọa vừa dụ dỗ nàng mặc vào những xiêm y này.

      Nàng muốn, liền dùng lời tối hôm qua bản thân nàng ra để áp nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn chỉ đànhh ủy ủy khuất khuất thay những xiêm y đáng thẹn đó, suốt cả ngày huyệt nàng thế nào yên ổn, phải đại đồ vật chính là ngón tay , nhét tràn đầy.

      Nhưng bực nhất chính là chuyện làm nàng, người này qua hồi bắn tinh dịch vào rồi lại cắm vào tiếp.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San11 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      114. Tháng Bảy quỷ gõ cửa

      Vẽ bùa cũng vẽ cho tử tế, vẽ vẽ lại lao lên, còn ở người nàng làm bức họa.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn gương đồng xem bức họa phía sau, là bụi hoa tường vi tươi đẹp, theo động tác nàng mà bừng nở, đúng là mỹ lệ.

      “Chàng học họa kỹ với ai?” Lần trước khi Mạc Ly giúp nàng vẽ tranh ở mặt muốn hỏi, sau lại Noãn Hương Các quay vòng quên mất.

      Mạc Ly vội chậm hạ xuống bút cuối cùng mới : “Khi đó mới vừa học vẽ bùa, thể vẽ giấy, chỉ có thể dùng nhánh cây vẽ lên đất còn ướt. Nàng cũng biết, mọi người thường dùng quỷ vẽ bùa để hình dung chuyện viết vẽ qua loa. Ta vừa mới học vẽ bùa, căn bản nhìn nổi, có lần cha vợ của thôn trưởng tới thăm nữ nhi, nhìn thấy ta vẽ, nhìn nửa ngày, sau đó lắc đầu rồi , ta để trong lòng, vẫn mỗi ngày tiếp tục luyện. Đại khái qua nửa năm, lại gặp ông ấy. Ông ấy thấy ta còn vẽ, liền hỏi ta có phải thích vẽ đan thanh hay . Ta muốn lắc đầu, ông ấy liền bắt đầu chỉ điểm kỹ thuật cho ta. Sau đó ta mới biết được, cha vợ thôn trưởng lúc tuổi trẻ gia cảnh tồi, cũng là tay đan thanh cực tốt, sau đó gia đạo sa sút, ông ấy dựa nghề này nuôi gia đình sống tạm.”

      thể ngờ được chàng còn có kỳ ngộ bực này.”

      “Đáng tiếc ta tinh việc này, phụ kỳ vọng của lão trượng.” Mạc Ly rồi buông bút trong tay, ôm tiểu nương tử lên sạp ngủ, từ phía sau lại cắm vào huyệt của tiểu tức phụ, vừa động, vừa thưởng thức bức tranh động theo động tác của , quả nhiên như suy nghĩ trong đầu là đẹp sao tả xiết, hương diễm.

      Lại tới nữa… Thu Nhuyễn Nhuyễn hôm nay hối hận ngày, hối hận ngày hôm qua phen lời kia, thả cầm thú trong lòng ra!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hạ quyết tâm đây là lần cuối cùng, nếu đến nữa, nàng liền… liền khóc…

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, đúng rồi, nàng nên sớm khóc lên chút, chỉ cần nàng vừa khóc, xác định chắc chắn tiếp tục nữa. Nhưng làm như vậy tựa hồ là đánh vào mặt mình, rốt cuộc tối hôm qua nàng mới như vậy, vẫn nhịn chút, để tận hứng hồi, lần sau nếu còn như vậy, nàng hẵng khóc .

      Mạc Ly biết tiểu tức phụ suy nghĩ cái gì, nhưng cũng biết hôm nay có chút quá mức, trước kia đoán trước có ngày này, cho nên vừa xuống Giang Nam mới có thể mang theo Lưu Kỳ, là lo lắng tiểu tức phụ ngon miệng, chính mình và tiểu tức phụ ở chỗ cầm lòng đậu sa vào tình .

      Hồi kinh rồi, có những người khác quấy rầy, quả thực chậm rãi giống như mình đoán trước vậy, ngày quấn lấy tức phụ tới lần dễ chịu, vừa cùng tiểu tức phụ chỗ liền nhịn được động tay động chân, chỉ muốn đè nàng ở dưới thân khi dễ, nghe nàng kiều rên rỉ cầu chậm chút.

      Ngày đó nhìn thấy tiểu tức phụ tình nguyện mới bỗng nhiên phát , hóa ra chỉ có mình tận hứng, mới quyết định muốn thay đổi, nên cưỡng cầu tiểu tức phụ làm chuyện nàng muốn làm.

      Nhưng hôm qua nghe tiểu tức phụ chính miệng nàng cũng cực thoải mái, cực thích như vậy với nàng, liền hoàn toàn phóng thích cầm thú trong lòng, hai phải đem thiếu hụt mấy ngày nay đều bù về.

      Thẳng đến lúc ăn cơm trưa, Kim Triều thấy người, tung ta tung tăng mà chạy đến viện của bọn họ, mới biết được hai người thế nhưng hạ kết giới mà hoang đường ở trong viện, than câu “Người trẻ tuổi” liền rồi.

      Ai ngờ, cơm chiều còn thấy bọn họ lên bàn, lão tổ tông bao che cho con cháu đành sốt ruột bước chân ngắn lại vào viện bọn họ, kêu tiếng: “Người trẻ tuổi, tế thủy mới có thể trường lưu, nhớ lấy, tốt quá hoá lốp.” Rồi phá kết giới của Mạc Ly, cho có cơ hội làm bậy nữa.

      Ngày thứ hai Thu Nhuyễn Nhuyễn đường còn run rẩy, Mạc Ly thiếu được bị lão tổ tông xem thường. Mạc Ly chột dạ mà sờ sờ cái mũi, ở trước mặt lão tổ tông bảo đảm có lần sau. Lão tổ tông mới hòa hoãn thần sắc, lại vẫn ghét bỏ mà uy hiếp : “Lại có lần tới, đời này ngươi phải độc thân !”

      Mạc Ly mạc danh có ảo giác, sao cảm thấy dường như lão tổ tông giống nhạc phụ ?

      Từ đó về sau, ban ngày lão tổ tông đều theo hai người bọn họ, tuyệt cho bọn họ cơ hội đơn độc ở chỗ. Mạc Ly bị nhìn chằm chằm đến gắt gao, dù suy nghĩ vô số loại biện pháp, đều thể trốn nổi pháp nhãn của Lưu Chiếu vô thượng thần. Mỗi lần vừa muốn hôn tiểu tức phụ, nhất định có thể nghe được tiếng lão tổ tông ho khan nhắc nhở.

      Ngày tháng qua nhanh, nháy mắt vào tháng bảy nông lịch, mùng tháng bảy nông lịch, Mạc Ly cho người dán ít hạng mục công việc cần chú ý vào quỷ tiết lên cửa thành, bắt đầu cho người phân phát bùa hộ mệnh ở cửa thành.

      Đối với tết Trung Nguyên, mọi người thoáng có chút hiểu lầm, cho rằng chỉ có đến ngày tết Trung Nguyên cửa địa ngục mới mở rộng. Kỳ đúng, từ mùng tháng bảy nông lịch bắt đầu cửa địa ngục liền mở, liền có linh ít bị đè nặng lên đây, nhóm đầu tiên lên chính là ác quỷ, cho nên phải có quỷ sai theo mới có thể lên nhân gian.

      Rồi mới lại là nhóm hồn bị phạt ở trong địa ngục lên, cuối cùng chính là hồn chờ đợi duyên phận luân hồi của mình lên.

      Tết Trung Nguyên có vài thứ phải chú ý, đặc biệt là trong nhà nuôi chó mèo tốt nhất đều nhốt lại, mắt chó thấy quỷ, mắt mèo thấy hồn, nhanh cắn người, chậm cắn thần, nhanh chậm cắn người , cho nên dễ va chạm đến chúng nó.

      Vào tháng bảy, cửa hàng đường cũng đều sớm đóng cửa, ngày thường khách điếm mở cửa mười hai canh giờ cũng đều sớm khóa lại, đến phu canh cũng ra gõ mõ cầm canh.

      Lưu Kỳ nhát gan, mang theo bọn người Tô Thiếu Dậu chạy đến phủ quốc sư ở tạm. Mạc Ly đối với chuyện này vô ngữ, còn phải là cái tết Trung Nguyên, đáng giá sợ hãi như vậy sao? Năm rồi cũng thấy đến thế này, huống chi phải còn có Xuân Dạ sao, có nó ở đây, vật tầm thường nào dám lỗ mãng.

      Hoàng đế bởi vì chuyện mỹ nhân rơm rạ lúc trước mà cũng phá lệ coi trọng tết Trung Nguyên. Mạc Ly khuyên can mãi, để lại ít pháp khí, trấn an hoàng đế miên man suy nghĩ, mới có thể thoát thân, nếu tháng này thế nào cũng phải ở lại trong cung.

      Tuy có bố trí trước, nhưng vẫn có người trúng chiêu, gặp quỷ là người may vá, hôm qua làm giấc mộng kỳ quái, mơ thấy mình đêm hôm khuya khoắc may quần áo, đột nhiên cửa phòng có tiếng gõ, muốn mở cửa, ý thức được tại đêm khuya ổn, liền chỉ cao giọng hỏi: “Là người phương nào?”

      Chỉ nghe tiếng đáp: “Ta là nhân sĩ ở thôn Kim Phong, nghe chủ quán có tay nghề giỏi việc, đặc biệt tới cầu chủ quán giúp đỡ.”

      Nghe ta như thế, người may vá lập tức muốn mở cửa, lúc kéo then cửa ra, đột nhiên nhớ tới buổi tối bảy tháng nhận khách, lại bang tiếng đóng cửa lại, : “Ta nghỉ ngơi, ngươi lại tìm nhà khác .”

      Người may vá như vậy, người nọ còn , tiếp tục gõ cửa : “Nhà khác được, nhà khác làm tinh tế như ngài.”

      Người may vá nghe như thế ra đúng là động chút lòng trắc , nhưng buổi tối thế này cũng dễ khâu nha, liền : “Hôm nay quá muộn, ngày mai ngươi đến đây sớm .”

      Người nọ trả lời, tiếng đập cửa lại càng lúc càng lớn, nghe thực hỗn độn, giống như là động tĩnh mà người có thể làm ra, như là có rất nhiều người gõ cửa.

      Người may vá trong lòng lo sợ, thở mạnh cũng dám, trong tay gắt gao cầm chặt cái kéo thêm can đảm.

      Lúc người may vá hoảng sợ, cửa bị đẩy mạnh, người may vá tức khắc run lập cập, liền tỉnh lại, nguyên lai chỉ là ác mộng.

      Người may vá sợ hãi vỗ vỗ ngực, lúc này mới phát bùa hộ mệnh vốn đeo ở cổ thấy, cổ chỉ treo sợi tơ hồng, bùa hộ mệnh biến mất vô tung vô ảnh.

      Người may vá tức khắc sửng sốt, vừa mới đó phải mộng ?

      Người may vá chui xuống dưới cái bàn trốn cả đêm, trời sáng liền nhanh chóng chạy đến phủ quốc sư cầu cứu.

      Mạc Ly nghe xong người may vá tự thuật khỏi nhíu mày, nghe ta như thế, nhưng ra làm nhớ tới kiện, khâu thi khâu hồn.

      Tương truyền người bị chém đầu thể nhập luân hồi, cho nên rất nhiều người bị chém đầu đều báo mộng cho bạn bè thân thích mang thân thể , tìm người may vá bình thường để khâu đầu vào thân thể.

      Mạc Ly hỏi người may vá năm rồi có từng xuất loại tình huống này , người may vá lắc đầu : “Tiểu nhân ở phố đông làm may vá cả đời, vẫn là lần đầu đụng phải loại chuyện tà ám này, cũng biết năm nay gặp phải vận đen gì, thế nhưng đụng phải thứ này.”
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick9 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      115. Quỷ cầu người

      Thế này có chút giống bình thường, đột nhiên đụng tới loại chuyện này, khẳng định là chỗ nào đó có sai lầm.

      Mạc Ly lại hỏi gần đây có làm cái gì giống bình thường hay , người may vá nghĩ nghĩ, lắc lắc đầu, : “Từ khi vào tháng bảy, cả phố đều là trời chưa tối thu cửa hàng, hiếm khi có người ra ngoài đâu, đến mấy cái kỹ viện ở hoa phố còn treo thẻ bài nghỉ tháng, dù muốn ra ngoài vui vẻ cũng có chỗ, ta đều là ăn cơm xong liền bò lên giường ngủ.”

      Người may vá là khách quen của hoa phố, gần đây Nhất Mộng Hoàng Lương của Lưu Kỳ khai trương, ít lần cổ động, thế này mới có chút giao tình với Lưu Kỳ, biết và quốc sư giao hảo, cho nên gặp phải việc này liền chạy tới tìm hỗ trợ.

      Người may vá nên lời là nguyên cớ gì, Mạc Ly chốc cũng làm được nguyên nhân, nghĩ nghĩ, : “Như vậy , đêm nay ta chỗ ngươi nhìn kỹ rồi .”

      Mạc Ly rồi lại cho ta tấm hoàng phù, lúc này hoàng phù được bỏ thêm chút đồ vật, chỉ cần vừa bị hủy liền có thể cảm ứng được.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vốn cũng muốn theo, nhưng nàng cũng giúp được cái gì, còn liên lụy, đành phải thôi. Lưu Kỳ muốn lại sợ chết, vẫn quyết định ở lại phủ quốc sư chờ kết quả, Tô Thiếu Dậu và Đạo Khư cùng theo.

      Hoàng hôn xuống, các cửa hàng sát đường đều lục tục đóng cửa, người may vá cũng giống những người khác sớm đóng cửa chốt khóa, chỉ là tay có chút run, trong lòng sốt ruột đến ăn ngon, ngừng túm lấy tẩu hút thuốc phiện trong tay, thúc giục bọn ăn nhanh chút. Hôm qua việc này ta chưa cho người trong nhà, ngày hôm qua thê tử mang theo bọn ngủ ở hậu viện, ta ngủ ở tiền viện uống mấy chén, đến giờ thê tử bọn họ cũng biết được chuyện đêm qua.

      Chờ bọn họ ăn xong hết nhanh chóng bảo thê tử mang theo bọn ngủ, thê tử thấy ta như vậy, nhịn được hỏi câu: “Là xảy ra chuyện gì đây?”

      Người may vá kiên nhẫn trả lời: “Nữ tắc nhân gia hỏi cái này nhiều làm gì, nam nhân của bà thế nào bà làm theo là được, mau nghỉ ngơi, ngủ được cũng lên giường nằm , nửa đêm mặc kệ phát sinh cái gì, có thanh gì đều cho phép ra, nếu lão tử hưu bà.”

      Nương tử của người may vá chỉ cho rằng ta đây là lại ước hẹn cùng nương kỹ viện nào, trong lòng thở dài, nghĩ lúc trước cha mẹ như sao lại coi trọng ta, thu thập xong chén đũa liền lôi kéo con cái trở về phòng.

      Đêm càng ngày càng sâu, người may vá cầm tẩu hút thuốc tay cũng càng ngày càng run, vẫn luôn thấy quốc sư bên kia có động tĩnh, trong lòng ta an ổn, chỉ đành gửi hy vọng vào hoàng phù.

      Người may vá khẩn trương đến mồ hôi đầy đầu, tỉ mỉ hồi tưởng lần tình hai ngày này, đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội từ dưới quầy lấy ra cái hộp gỗ tinh xảo.

      Đây là nửa tháng trước ta mua được giá thấp từ chỗ khách hàng mới, là bộ dụng cụ may vá tinh xảo. Người nọ tuổi xấp xỉ ta, là chưởng quầy cửa hàng đồ cổ, nhạc mẫu đại thọ, tới tiệm may đặt bộ xiêm y quy hạc hà thọ, khi đến tiệm giao hàng cũng thực vừa lòng, vừa lúc trong tiệm vào có chuyến hàng mới tới, liền để người may vá nhìn cái, coi trọng cái gì làm giảm giá chút.

      Vừa vặn, bên trong đống hàng hóa này lại có bộ dụng cụ may vá, tinh xảo lại sắc bén, mà còn tạo hình độc đáo, ta liếc mắt cái liền nhìn trúng, bỏ ba mươi lượng bạc ra mua.

      Kéo và ngân châm còn có đê, tổng cộng 49 thứ, ánh nến chiếu xuống tỏa ra quang mang, nhìn ra có gì khác lạ, nhưng trực giác người may vá nhận định là thứ này giở trò quỷ.

      Nếu Mạc Ly thấy thứ này liền biết vì sao, đây cũng phải là phàm vật, những dụng cụ này đều phải là dùng để may quần áo, mà là để khâu xác người, hôm qua vật tới đều là để tìm ta hỗ trợ khâu xác.

      Việc này thực thường thấy, ở trong nghề may vá của bọn họ có chi chính là chuyên môn thu xác khâu xác cho người ta.

      Người may vá nhanh chóng đậy nắp hộp lên, cân nhắc nên đưa cái này cho quốc sư hay , ta nhìn cửa đóng chặt, nhìn ngoài cửa sổ đen tuyền, khỏi nuốt nuốt nước miếng, vẫn là chờ trời sáng rồi sau.

      nghĩ ngợi tới đây, cửa phòng lại bị đẩy, mồ hôi lạnh trán người may vá lại chảy xuống.

      “Ai, ai nha?” Người may vá cố gắng trấn định hỏi.

      “Ta là nhân sĩ thôn Kim Phong, nghe chủ quán có tay nghề rất tốt, đặc biệt tới cầu chủ quán giúp đỡ.” So với tối hôm qua khác chút nào, trải qua chuyến hôm qua người may vá trong lòng còn sợ hãi, biết nên trả lời thế nào, nếu giống tối hôm qua, vậy khẳng định chúng nó lại mạnh mẽ phá cửa tiến vào.

      nghĩ ngợi, bên ngoài lại vang lên thanh : “Người may vá này được, tâm tư tinh tế, năng cũng thành, năm ngoái ta ở chỗ làm thân mình, năm nay lại được.”

      Người chuyện chính là Đạo Khư, Đạo Khư rồi hóa ra bộ dạng khi chết thảm, dọa lui đám quỷ.

      “Ta khuyên các ngươi vẫn là nên tìm người cao minh khác .”

      Những lời này xong, động tĩnh tích tích tác tác liền biến mất, người may vá chân tướng còn thất thần biết chuyện thế nào, tiếng đập cửa lại vang lên, dọa sợ ta.

      “Mở cửa, là ta.” Là thanh của Mạc Ly.

      Người may vá nháy mắt an tâm, vội mở cửa cho bọn họ tiến vào.

      Mạc Ly cầm hộp nhìn nhìn dụng cụ may vá màu đồng bên trong, duỗi tay cầm lấy cây kéo nhìn nhìn, ở chỗ chốt của cây kéo thấy được chữ Hồ, trong lòng liền biết đại khái.

      Mười mấy năm trước, đại danh Hồ Thần Châm ở đường rất vang dội, nghe xác người từ ta ông ta ra có thể sử dụng thiên y vô phùng để hình dung. Chỉ tiếc ông ta chết sớm, còn có truyền nhân, tay nghề này cũng thất truyền, nghĩ tới có thể ở chỗ này nhìn thấy mấy thứ này của ông ta.

      “Ngươi mấy thứ này ngươi mua chỉ 30 lượng bạc?” Mạc Ly hỏi.

      “Đúng thế, phân hơn, phân thiếu, mua ở của hàng đồ cổ Thiên Quan Đường phố phía tây, liệu có gì ổn?”

      “Ngươi đừng nghĩ nhiều, thời gian còn sớm, ngươi trước nghỉ ngơi , thứ này ta mang , chúng nó đến tìm ngươi phiền toái nữa.” Mạc Ly , cầm hộp liền , Tô Thiếu Dậu vội đuổi theo, hỏi Mạc Ly : “Quốc sư, còn phát ra huyền cơ gì?”

      Mạc Ly gật gật đầu, : “Kỳ những thứ tới cầu hỗ trợ đều phải là tới cầu người may vá, mà là tới cầu Hồ Thần Châm, cũng chính là chủ nhân thứ này, giờ phải đến thứ này.”

      Tô Thiếu Dậu bị đến vòng vo rối loạn, vẫn là nghe hiểu.

      Mạc Ly nhẫn nại tính tình lại tiếp tục giải thích cho : “Hồ Thần Châm có từng nghe ? Ông ấy là người may vá, lại may quần áo, chỉ may xác cho người chết, mấy thứ này đều là công cụ lúc sinh thời Hồ Thần Châm dùng để khâu vá xác cho người ta. Hồ Thần Châm hẳn là dùng chính hồn phách mình hiến tế, chế tạo thứ này thành linh vật, cho nên thứ này mới có thể hấp dẫn những hồn đó tới.”

      Tô Thiếu Dậu tức khắc giật mình ra tiếng, hồi lâu mới phản ứng lại, tiếp tục hỏi: “Vậy cái này lại có quan hệ gì với giá cả? Vì sao ngài vừa nghe giá cả liền cảm thấy thích hợp?”

      “Đồ vật có linh giống loại này, cửa hàng đồ cổ bình thường dễ dàng ra tay, mà tìm chùa miếu tiêu hết nghiệp lực, chuyển hóa thành thần hộ thân, bán cho người có cầu, giá ra tay đâu chỉ 30 lượng bạc, ngươi , là nguyên nhân gì thế nhưng làm chưởng quầy Thiên Quan Đường mua bán như vậy đây?”

      Thế này muốn biết nguyên nhân, sợ là chỉ có chính người đó biết.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe tiếng mở cửa liền biết bọn họ trở lại, vội lên đón, Lưu Kỳ cùng Tuệ Quả ghé vào bàn ngủ gà ngủ gật cũng bị bừng tỉnh, cũng vội lên theo.

      Nghe xong Mạc Ly phân tích, Lưu Kỳ lớn mật suy đoán : “Chẳng lẽ là người may vá ngày đó ngủ nữ nhân của chưởng quầy Thiên Quan Đường, mới bị ta trả thù như vậy?”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San12 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      116. Huynh đệ Thạch gia

      Mạc Ly nhìn cái, hơi có chút vô ngữ, coi tất cả mọi người giống như đều là sắc lệnh trí hôn sao?

      Việc này còn phải cẩn thận điều tra phen, thể có nguyên do, nếu người may vá thứ này mua từ chỗ Thiên Quan Đường, vậy trước nơi đó xem chút .

      Lưu Kỳ xung phong nhận việc muốn hỗ trợ tra chi tiết ở Thiên Quan Đường, cho rằng trước tiên tra ra lão bản phía sau là cái chiêu số gì, chưởng quầy đương nhiên cũng biết ràng, rốt cuộc chưởng quầy chỉ là con chó săn, đại lão bản chân chính cũng phải là lão ta.

      Lưu Kỳ tra như thế, mới phát lão bản Thiên Quan Đường cũng xa lạ, chính là Bành địa chủ lúc trước trong miệng Khương Vô Ấn!

      Bành địa chủ ban đầu là trộm mộ lập nghiệp, sau đó vì chuyện phụ thân Chu Dư nên nháo lên, mới chậu vàng rửa tay bắt đầu làm chuyện buôn bán đồ cổ, các nơi đều mở cửa hàng.

      Lão bản Thiên Quan Đường gọi làm Thạch Quan Hưng, là nhân sĩ bản thổ kinh thành, trong nhà từng cũng làm đồ cổ, sau đó gia đạo suy bại, vì từ tiếp xúc đồ cổ, đối với thứ này rất có tâm đắc, liền được Bành địa chủ mời làm chưởng quầy, mãi cho đến giờ.

      Thạch Quan Hưng giống người may vá, người may vá ăn chơi đàng điếm, thích chơi nữ nhân, Thạch Quan Hưng lại là mấy năm trước tang thê vẫn chưa tục huyền, trong viện chỉ có hai nha đầu ấm giường.

      Theo như lời người may vá, bọn họ lúc trước căn bản chưa từng gặp mặt, có thể oán thù, đúng là có lý do gì hại ta.

      Lưu Kỳ muốn cầm kết quả phủ quốc sư đưa cho Mạc Ly, bị Triển Hiến bàn đối diện đánh gãy, “Giữa bọn họ có quan hệ, vậy cùng những người khác trong nhà bọn họ có quan hệ gì sao? Những chuyện đó ngươi đều tra xét rồi?”

      Lưu Kỳ sửng sốt, đó đúng là nghĩ tới, chỉ cho ám vệ tra xét chút hai năm nay người may vá và Thạch Quan Hưng có cái gì liên lụy hay .

      Lưu Kỳ lại vội cho ám vệ tra những người khác ở hai nhà.

      Triển Hiến nhìn Lưu Kỳ bộ dáng nghiêm túc, khỏi hỏi ra: “Ngươi sợ những đồ vật đó sao?”

      “Sợ cái gì, phải có quốc sư sao?” Lưu Kỳ thuận miệng đáp.

      “Huynh đệ hồi, ta khuyên ngươi vẫn nên cách bọn họ xa chút, cẩn thận bị liên lụy, quốc sư có bản lĩnh tự bảo vệ mình, ngươi thể được.”

      , ta tin tưởng quốc sư, bất quá xác rất nguy hiểm, đặc biệt là những quỷ quái đó, trầm trầm đột nhiên xuất , hù chết người.”

      Triển Hiến nghe Lưu Kỳ như vậy khỏi não bổ chút, nháy mắt liền trắng mặt, ho tiếng : “Ta còn có việc về trước, bản thân ngươi bảo trọng, nếu bất hạnh chết thảm, ngươi cũng ngàn vạn đừng theo ta, phải tìm Tô Thiếu Dậu, A di đà phật.” Triển Hiến xong vội chạy mất, trong chốc lát chỉ nghe thấy thanh Lưu Kỳ nổi trận lôi đình: “Ta làm cả nhà ngươi! Ngươi con mẹ nó mới bất hạnh chết thảm!”

      Theo Triển Hiến mà tra thử, đúng là phát manh mối, Thạch Quan Hưng có quan hệ gì với người may vá, nhưng có quan hệ cùng nhà mẹ đẻ của nương tử người may vá.

      Theo ám vệ tra, nương tử người may vá từng cùng với Thạch Quan Hưng là quan hệ đính hôn từ trong bụng mẹ, Thạch gia cùng nhà mẹ đẻ của nương tử người may vá giao tình tồi, sau đó Thạch gia gia bại, hai nhà liền giải trừ hôn ước, gả cho người may vá.

      Chẳng lẽ là bởi vì cái này?

      Lưu Kỳ cho Mạc Ly kết quả điều tra, Mạc Ly gọi Thuần Cốc tới hỏi việc năm đó.

      Mới biết được tổ tiên người may vá chính là làm cái nghề ban ngày may áo, ban đêm may xác, sau đó tay nghề chậm rãi thất truyền, cứ thế tới thế hệ người may vá này cũng chưa từng nghe đến chuyện này.

      Thạch gia năm đó gia đạo sa sút là bởi vì thu thứ tà vật mới ra khỏi đất, bộ xương người chế thành con rối, Thạch gia có người rồi này rồi, đầu tiên là mọi việc thuận, việc làm ăn xuống dốc phanh, lại đến người trong nhà an bình. Làm nghề này, đều có chút tài năng, nhưng lần này con rối rất hung, căn bản áp chế được, phụ thân Thạch Quan Hưng nhiều lần thử đều thể áp chế, chỉ đánh bán cửa hàng ra ngoài, mang theo cả nhà rời khỏi kinh thành, tìm cao nhân, rồi mới biết tin tức. Cũng biết bọn họ xử trí người rối kia như thế nào, sau đó Thạch Quan Hưng lấy thân phận chưởng quầy Thiên Quan Đường lại trở về kinh thành, nghe nhà chỉ còn sống mình .

      “Thạch gia trừ Thạch Quan Hưng còn có huynh đệ tỷ muội khác?” Mạc Ly hỏi.

      Thuần Cốc lại lật huyện chí, trả lời: “Thạch Quan Hưng còn có đệ đệ, gọi là Thạch Văn Hoành.”

      “Là !” Lưu Kỳ kinh hô ra tiếng.

      Thạch Văn Hoành, trúc mã biến mất của Lệ phi nương nương!

      Mạc Ly xua xua tay, làm Lưu Kỳ an tĩnh, tiếp tục hỏi: “Thạch Văn Hoành có từng trở về kinh thành?”

      Thuần Cốc lắc đầu, “Thạch Quan Hưng lúc ấy trở về chỉ mang theo thê nhi, vẫn chưa thấy đệ đệ Thạch Văn Hoành này, nghe chết.”

      Xem ra Thạch Quan Hưng có vấn đề.

      Bởi vì việc này có quan hệ với án Lệ phi nương nương, Mạc Ly liền bảo Lưu Kỳ cũng gọi Triển Hiến đến.

      Vừa thấy Triển Hiến, Mạc Ly bị thân trang phục của ta chọc cười, ta trang điểm càng giống người tu hành hơn Mạc Lý, kiếm đồng tiền, kiếm gỗ đào ít, trong ngực nhét xấp bùa hộ mệnh, quần áo thêu tấm Thái Cực bát quái đồ, đến ngọc bội bên hông còn khắc kinh Phật.

      Bộ quần áo này quả nhiên đổi lấy Lưu Kỳ và Thiếu Dậu vô tình cười nhạo trận, chọc đến Triển Hiến vung nắm tay muốn đánh hai người bọn họ.

      Bọn họ chỉ gặp Thạch Quan Hưng, lại phải trảm trừ ma, sao lại dùng tới những đồ vật này.

      Thạch Quan Hưng nhìn lệnh bài thân phận của Triển Hiến, biết được ý đồ bọn họ đến, cũng liền với bọn họ chuyện năm đó trải qua.

      Năm đó bọn họ toàn gia rời khỏi kinh thành, đó là vì tìm cao nhân cứu mạng, bọn họ mộ danh tìm người gọi làm Đăng Vân hòa thượng. Đăng Vân thánh tăng , nếu muốn giải trừ nguyền rủa, huynh đệ bọn họ có người cần phải hiến tế mới có thể hóa giải nguyền rủa này, phụ thân mẫu thân suy nghĩ đêm, quyết định để đệ đệ hiến tế.

      Thạch Quan Hưng , mang theo bọn họ vào hậu viện, cho bọn nhìn bài vị, bốn phía Mạc Ly nhìn nhìn, xác là quanh năm suốt tháng cung phụng tế bái, cũng sai.

      “Ngươi từ đâu biết tổ tiên người may vá khâu xác?”

      “Ta là nghe phụ thân ta , năm đó bởi vì chuyện con rối ta giải trừ hôn ước, sau lại nhận được tin tức Ninh Nương đính hôn cùng người may vá, phụ thân nhất thời cảm khái chút chuyện cũ.” Thạch Quan Hưng vừa , vừa đốt ba nén hương dâng lên.

      “Chính là vì Ninh Nương mới đưa mấy thứ kia?”

      Thạch Quan Hưng gật gật đầu, “Vốn dĩ chúng ta nam cưới nữ gả liên quan với nhau, ta cũng muốn quấy rầy cuộc sống của bọn họ. Vì nhạc mẫu ta đại thọ, ta nghe người may vá tay nghề tồi, tiệm đặt bộ xiêm y, mới biết người may vá háo sắc, mỗi đêm về ngủ ra bên ngoài lêu lổng, đối với Ninh Nương cũng tốt. Ta đưa cái này là muốn thay Ninh Nương giáo huấn phen, ta biết người may vá biết khâu xác, định nhờ chuyện này hù dọa chút, lại nhân cơ hội dỗ là bởi vì lêu lổng bên ngoài chọc tai họa về, khuyên thu tâm, chuyên tâm sống cùng Ninh Nương, nghĩ tới lại trực tiếp tìm quốc sư ngài giải quyết việc này.”

      “Ngươi và Bành địa chủ biết nhau như thế nào?” Mạc Ly còn muốn tiếp tục hỏi, bị Lưu Kỳ xen mồm đánh gãy, còn nhớ chuyện Khương Vô Ấn.

      “Ba huynh đệ Bành địa chủ lúc trước trộm bảo bối trong mộ đều là phụ thân ta thay bọn bán . Nhà ta gia đạo sa sút rồi, phụ thân từng tìm bọn họ trợ giúp, khi đó Bành địa chủ vừa lúc muốn chậu vàng rửa tay, sửa làm cửa hàng đồ cổ, đôi bên tình nguyện, làm chưởng quầy Thiên Quan Đường của ông ta. Chỉ tiếc đường hồi kinh cha mẹ ta bị bệnh mà mất, nhà ta chỉ còn lại mình ta.”

      Hỏi Thạch Quan Hưng xong, bọn họ liền rời .

      Ra khỏi cửa Thiên Quan Đường, Lưu Kỳ hỏi: “Đăng Vân thánh tăng là người ra sao?”

      Trả lời phải Mạc Ly, mà là Tô Thiếu Dậu, “Đó là sư phụ Thiên Cơ đạo nhân, lúc trước khi bái sư, Thiên Cơ đạo nhân từng bảo ta dâng hương.”

      “Ta đéo! Thiên Cơ đạo nhân phải Đạo gia sao? Tại sao sư phụ lại là hòa thượng?”

      “Đăng Vân thánh tăng từng là hòa thượng, sau đó hoàn tục, sửa lại bái Đạo gia, vẫn còn dùng phật hiệu trước kia làm đạo hào, người trong đạo cũng vẫn luôn dựa theo trước kia xưng hô như vậy. Hơn nữa Phật Đạo hai nhà cũng có ranh giới ràng như các ngươi nghĩ, ngay như Loan Quân miếu kia mà , Loan Quân thượng thần cũng phải là đệ tử Phật gia, Loan Quân miếu này khẳng định phải chùa, lại cũng gọi là miếu, còn có miếu thổ địa các nơi, thổ địa gia khẳng định phải đệ tử Phật gia những cũng gọi là miếu.” Mạc Ly giải thích.

      “Thụ giáo, thụ giáo, đến cùng Phật Đạo hai nhà chỉ phân ra có thể cưới vợ hay , đúng ?” Lưu Kỳ tổng kết.
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :