1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      107. Chuyện cũ của Đoan Dương Vương

      Nàng rời khỏi phủ quốc sư, cái gì cũng nhìn, nhắm mắt làm ngơ, nàng tin tưởng vững chắc đây là ở trong mộng, tướng công nàng sao lại cưới người khác đâu? Khẳng định là nằm mơ, khẳng định là yểm huyễn hóa ra!

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ngừng ở trong lòng cho mình đây là mộng, nhưng dần dần nàng phân đến tột cùng trước mắt chính là mộng hay chân tướng trong trí nhớ là mộng.

      Xui xẻo nhất chính là nàng mới vừa ra Phủ quốc sư bị quái bắt, lúc há mồm muốn ăn nàng tỉnh mộng.

      Mạc Ly nghĩ tới chuyện tiểu tức phụ sợ hãi nhất thế nhưng lại là chuyện này, nghĩ đến hẳn là lúc trước quá lãnh đạm với nàng, làm cho nàng lo lắng.

      Vừa đến cảnh trong mơ, Thu Nhuyễn Nhuyễn lại nhịn được khóc lên, nhìn mà Mạc Ly ngăn được đau lòng, lại biết lúc này nên cái gì an ủi nàng, chỉ có thể ngừng trấn an mà vuốt ve lưng tiểu tức phụ, ôm chặt nàng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng biết đó là mộng, là giả, nhưng nàng vừa nghĩ đến hết thảy trong mộng vẫn nhịn được rớt nước mắt.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn khóc đường, lúc Mạc Ly ôm nàng xuống xe ngựa nàng còn ngăn nổi khụt khịt, chọc đến bọn hạ nhân liên tiếp ghé mắt, cân nhắc quốc sư và phu nhân đây là xảy ra chuyện gì?

      Hai vợ chồng trở về phòng lại ngồi hồi lâu, chậm rãi uống hai ly trà nóng, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới bình phục xuống.

      Mạc Ly thấy tiểu tức phụ hòa hoãn lại, mới thở dài nhõm hơi, ôm tiểu tức phụ phòng tắm, hôm nay khóc lâu như thế, cẩn thận đắp đôi mắt chút, ngày mai khẳng định khó chịu.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn phóng thích xong cảm xúc trong lòng tốt hơn, ôm eo , ngoan ngoãn nhắm hai mắt, ngửa đầu tùy ý động ở mặt nàng.

      Mạc Ly dùng khăn dính chút nước giếng lạnh đắp cho nàng, nâng mặt nàng, ở môi đỏ cắn hai cái, : “Đừng suy nghĩ bậy bạ, vi phu chỉ thích Nhuyễn Nhuyễn nhà ta, trong lòng ta, ai cũng so ra kém Nhuyễn Nhuyễn.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe mà nhịn được bật cười, thiếu chút nữa làm rớt khăn mặt, cũng may Mạc Ly duỗi tay đỡ, lần nữa lại dính chút nước giếng lạnh đắp lên cho nàng.

      “Ta cũng thích nhất tướng công.” Thu Nhuyễn Nhuyễn , thanh còn mang theo nghẹn ngào sau khi khóc lớn. Mạc Ly bất đắc dĩ cười cười, ngâm ly nước mật ong cho nàng.

      Làm ầm ĩ như thế đêm, Thu Nhuyễn Nhuyễn mệt mỏi, nằm giường lát liền ngủ rồi.

      Chờ nàng ngủ say Mạc Ly lại tay chân nhàng ngồi dậy, còn phải xử lý chuyện Dạ Kinh.

      Thẩm vấn đêm, mới hiểu chân tướng tình, lúc trước Chính Nhất đạo trưởng bắt Dạ Kinh giả. Nếu phải Mạc Ly lúc ấy qua giúp tay, ông ta cũng bắt được Dạ Kinh.

      Bắt lấy Dạ Kinh rồi, Chính Nhất đạo trưởng vừa đe dọa vừa dụ dỗ phen, lừa Dạ Kinh cùng ông ta ký kết khế ước, sinh tử cùng mệnh, cộng đồng tu luyện, yểm tu hành so với sinh linh khác càng nhanh hơn chút. Chính Nhất đạo trưởng đúng là bởi vì như thế mới trăm phương nghìn kế muốn bắt Dạ Kinh, nhờ thế này tu luyện nâng cao đạo hạnh. Cũng là bắt đầu từ khi đó, Dạ Kinh cũng làm việc cho Đoan Dương Vương.

      Nhưng nó có mấy trăm năm đạo hạnh, tu vi lại cao, sao lại cam tâm nghe theo mệnh lệnh của Đoan Dương Vương nho . Vì thế so với bọn họ, Đoan Dương Vương càng có khuynh hướng dùng Thiên Cơ đạo nhân.

      Lần này Thiên Cơ đạo nhân thất lợi, Đoan Dương Vương cũng bởi vậy bại lộ bị vào ngục giam, lúc này mới lệnh cho người triệu Chính Nhất đạo trưởng cùng Dạ Kinh tới, ý đồ xoay chuyển càn khôn, còn lấy vị trí quốc sư hứa hẹn với ông ta.

      Chính Nhất đạo trưởng lúc trước đánh quá giao tế cùng Mạc Ly, ràng phong cách nhất quán của , mượn án tử Lệ phi làm yểm hộ, giăng cái bẫy cho Mạc Ly, lại nghĩ rằng nửa đường sát ra Xa Gia lão tổ, chỉ hoàn toàn cứu bọn họ ra, còn huỷ hoại đan của Dạ Kinh, cũng gián tiếp cũng huỷ hoại đạo hạnh của bản thân ông ta.

      đến cũng thực trùng hợp, nghe mấy trăm năm trước Quy Nguyên Quan cung phụng Loan Quân thượng thần, sau đó Loan Quân thượng thần ngã xuống, Quy Nguyên Quan mới chuyển về môn hạ của Linh Tê thượng thần.

      Đầu tiên là Xa Gia lão tổ, lại đến cá chép tinh cùng Thiên Cơ đạo nhân, nay lại là Quy Nguyên Quan, đều thoát được quan hệ với Loan Quân thượng thần ngã xuống, trong đó có cái gì liên lụy?

      Nghĩ tới nghĩ lui, Mạc Ly quyết định dâng phong công văn cho Vụ Đảo thượng thần và Linh Tê thượng thần hỏi chút tình huống. Xảy ra chuyện rốt cuộc đều là đệ tử của bọn họ, nếu muốn xử trí, chào hỏi bọn họ cái có chút thể nào nổi.

      Vụ Đảo thượng thần và Linh Tê thượng thần thực nhanh hồi , hồi giống nhau như đúc, chỉ có bốn chữ, mặc cho xử trí.

      Mạc Ly vô ngữ, nghĩ ra bọn họ làm thế nào mời chào được nhiều tín đồ như vậy, Thiên Cơ đạo nhân ở tu đạo rất có danh khí, Quy Nguyên Quan cũng là đại gia số số hai, ngày thường khẳng định thiếu vì bọn họ mời chào tín đồ, khách hành hương, cung phụng cũng ít, thế nhưng cứ như vậy dễ dàng cho xử trí?

      Bất quá cũng thôi, dù bọn họ ra mặt thế nào, nên phạt bình thường đều phải ít.

      Lễ nghĩa làm xong cũng liền mặc kệ, đem Thiên Cơ đạo nhân cùng Chính Nhất đạo trưởng và đám Quy Nguyên Quan đều làm đồng đảng của Đoan Dương Vương mà xử trí. Việc này vừa ra, đạo giới truyền khắp, tu hành dễ, ít người đáng tiếc cho Thiên Cơ đạo nhân và Chính Nhất đạo trưởng.

      Đoan Dương Vương chuyện liên lụy đông đảo, chỉ có Chính Nhất đạo trưởng bọn họ có liên lụy, ít đại thần trong triều cũng tham dự trong đó. Mưu triều soán vị đương nhiên quan trọng hơn án tử của Lệ phi nhiều, kiện Lệ phi cũng tạm thời gác lại.

      Đối với đám nghịch thần này, hoàng đế xử lý nương tay chút nào, những người tham dự liên can đều bị chém đầu, trong đó cũng bao gồm vị hôn phu của trưởng công chúa, Hứa Độ, con trai của Đoan Dương Vương.

      nghĩ tới trưởng công chúa lại chút nào để ý, sau đó nghe Lưu Kỳ , Hứa Độ từng giống Triển Hiến, đều là bồi đọc của các hoàng tử, cùng trưởng công chúa cũng coi như là thanh mai trúc mã. Trưởng công chúa sở dĩ thống hận nam nhân hái hoa ngắt cỏ như vậy, đều là bởi vì Đoan Dương Vương.

      Mẫu thân Hứa Độ và Hoàng Hậu nương nương có quan hệ họ hàng, luận bối phận trưởng công chúa còn phải gọi mẫu thân Hứa Độ tiếng dì.

      Thời trẻ Đoan Dương Vương vẫn luôn ở kinh thành, Đoan Dương Vương phi và Hoàng Hậu nương nương xem như cùng tộc, lại đương nhiên cũng nhiều hơn.

      Chuyện xưa của Đoan Dương Vương và Đoan Dương Vương phi vẫn luôn được thế nhân khen ngợi. Năm đó lão Đoan Dương Vương có chuyện bị biếm, mới có Đoan Dương Vương gặp Vương phi, nhà Vương phi giúp lật đổ án oan này, Đoan Dương Vương mới có thể lần nữa hồi kinh, lần nữa được thánh sủng.

      Năm đó Đoan Dương Vương đại hôn, đó là thập lí hồng trang chân chân chính chính. Đoan Dương Vương đứng ở thành lâu, để toàn bộ bá tánh kinh thành chứng kiến cuộc đời này chỉ cưới người Vương phi. Mãi cho đến tại, việc này vẫn được mọi người chuyện say sưa, cũng chưa từng nghĩ tình còn có huyền cơ khác.

      Hoàng đế có ít nữ nhân, mới vừa lập hậu lúc ấy cùng Hoàng Hậu ân ái thời gian, rồi sau đó chậm rãi có Thục phi, Đức phi, Lệ phi… Hoàng Hậu lén hâm mộ Đoan Dương Vương phi ít, ít lần ôm trưởng công chúa , con ta sau này nhất định phải tìm nam nhi tốt, mãn tâm mãn nhãn chỉ có mình con, tựa như Đoan Dương Vương vậy.

      Trưởng công chúa từ mưa dầm thấm đất, cũng cho rằng Đoan Dương Vương là nam nhi tốt hiếm có, trong lòng cũng vẫn luôn xem Đoan Dương Vương làm tiêu chuẩn chọn tế, cho đến lần kia nàng vô tình nghe được bí mật của Đoan Dương Vương, mới biết được chân tướng.

      Nàng còn nhớ đó là mùa thu, lá cây đều tàn úa, gió thổi qua là có thể làm rụng ít lá cây, các cung nhân quét như thế nào cũng quét sạch. Cống phẩm các nơi cũng đều lục tục đưa đến, nàng bên ăn quả ngọt, bên nhìn mẫu hậu sai các cung phân phát cống phẩm.

      Đoan Dương Vương và ít trọng thần cũng ở trong danh sách. Nàng ăn uống no đủ, xung phong nhận việc đưa cống phẩm mà mẫu hậu phát cho bọn họ.

      Mẫu hậu cười cho phép, nàng liền mang theo cung nhân xuất phát.

      Phủ Đoan Dương Vương là nhà đầu tiên nàng đưa đến, Đoan Dương Vương phi gần hai năm nay biết nhiễm bệnh gì, ngày so ngày càng suy yếu, nàng rất thích Đoan Dương Vương phi ôn nhu này, hy vọng bà ấy ăn chút quả ngọt có thể mau mau khỏe lên.

      Đoan Dương Vương phi bệnh nhiều năm, đây là chuyện cả kinh thành đều biết, Đoan Dương Vương thiếu lao lực mời thần y khắp nơi, đều tra ra nguyên nhân gì. Thời gian lâu, mọi người đều khuyên Đoan Dương Vương lại cưới người tri tâm, thậm chí phụ thân của Đoan Dương Vương phi cũng nhả ra bảo ông ta lại cưới, nhưng ông ta vẫn kiên trì cưới, ngày ngày tự tay chiếu cố thê tử ốm yếu.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San6 others thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      108. Nguyên nhân Trưởng công chúa hoang dâm vô độ

      Lúc nàng đến, Đoan Dương Vương phi ngủ trưa, nhìn sắc trời còn sớm, nàng liền bảo nha hoàn ở chỗ này chờ Đoan Dương Vương phi tỉnh lại, còn nàng tìm bọn Hứa Độ chơi trong chốc lát.

      Đến viện của Hứa Độ, mới biết được thôn trang kinh giao chơi, khiến cho nàng chuyến tay , nàng nổi giận đùng đùng đụng phải Kim Tú Nhi. Kim Tú Nhi là biểu tỷ của Hứa Độ, so với lớn hơn tuổi, mới sinh ra bao lâu mất cha, nương nàng ấy mang theo nàng ấy đến cậy nhờ Đoan Dương Vương phủ.

      Nàng ấy lớn lên giống nương, trời sinh mỹ nhân phôi, bình thường Lưu Kỳ và Triển Hiến thiếu được xum xoe.

      Trưởng công chúa thấy, nhưng ra nàng ấy chú ý tới trưởng công chúa, trưởng công chúa cũng thích nàng ấy, nếu phát , chính là như ý nàng.

      Trưởng công chúa muốn , đột nhiên thấy, phải eo nàng ấy treo bảo bối ngọc bội của Đoan Dương Vương phi quý nhất sao?

      Khối ngọc bội này nàng ấn tượng rất sâu, nghe là từ bên nhà ngoại Đoan Dương Vương phi thế hệ lại thế hệ truyền xuống, lúc trước Hứa Độ lấy ra chơi còn bị giáo huấn, sao lại cho Kim Tú Nhi?

      Trưởng công chúa tuy nghi hoặc, nhưng cũng nghĩ nhiều, đồ vật của người khác đưa cho ai đều là chuyện của người ta, có quan hệ với nàng. Nhưng ở trước mặt Đoan Dương Vương phi, nàng vẫn nhịn được nhắc miệng.

      Đoan Dương Vương phi sửng sốt, nhu nhu cười : “Thứ này truyền nữ bất truyền nam, ta chỉ có nhi tử, chỉ có đưa cho tức phụ .”

      ra là thế a, cũng biết Đoan Dương Vương phi coi trọng Kim Tú Nhi điểm nào? Điêu ngoa tùy hứng? Hay là vô cớ gây rối?

      Đương nhiên nàng chỉ nghĩ như thế, cũng dám ra, Đoan Dương Vương phi thoạt nhìn so với lần trước gặp mặt càng hư nhược hơn, sợ quấy rầy bà ấy nghỉ ngơi, nàng tùy ý chuyện hai câu liền rồi.

      Mới ra khỏi đại môn vương phủ, vừa lúc gặp phải Lưu Kỳ, cần phải , khẳng định là tới tìm Kim Tú Nhi. Trưởng công chúa làm cái mặt quỷ với , cho lời Đoan Dương Vương phi kia, để chết tiểu tâm tư với Kim Tú Nhi.

      Lưu Kỳ tin, cái gì cũng tin, kéo nàng muốn hỏi Kim Tú Nhi, muốn nghe Kim Tú Nhi chính miệng . Trưởng công chúa đành phải cho bọn nha hoàn nhà khác tặng đồ trước, nàng bị Lưu Kỳ kéo rồi.

      Vốn dĩ nàng còn tưởng rằng Lưu Kỳ thích Kim Tú Nhi, mới tin lời nàng , sau đó mới biết được kỳ chính là vì trêu cợt nàng.

      Lưu Kỳ thường tới Đoan Dương Vương phủ, đối những viện này rất quen thuộc, đường lớn chuyên đường , còn mang theo nàng chui lỗ chó. Dùng câu chính là, người có đường của người, chó có đường của chó, mỗi bên có đều có cách. Dù sao lúc ấy trưởng công chúa bị lừa dối chui lỗ chó, y phục mới đều bị làm dơ.

      Theo lung tung rối loạn, thế nhưng cũng tới viện của Kim Tú Nhi. Rất kỳ quái, trong viện cũng có hạ nhân hầu hạ, trong phòng lại có thanh truyền ra, nghĩ đến là cho lui hạ nhân bí mật, trưởng công chúa xoay người muốn , nghe góc tường cũng phải là việc làm của quân tử.

      Lưu Kỳ tay kéo nàng lại, cứng rắn lôi kéo nàng nghe, trưởng công chúa tránh thoát được, đành phải đuổi theo.

      Vừa nghe, làm nàng hoàn toàn sửng sốt, dù nàng còn nhó, cũng nghe hiểu đối thoại của bọn họ, nàng nằm mơ cũng nghĩ đến, Kim Tú Nhi thế nhưng là nữ nhi thân sinh của Đoan Dương Vương!

      Kim Tú Nhi còn lớn hơn Hứa Độ tuổi, vậy ý nghĩa là lúc Đoan Dương Vương phi còn chưa gả tới đây, Đoan Dương Vương và mẫu thân Kim Tú Nhi có liên quan! Thậm chí còn tìm lý do quang minh chính đại đón các nàng vào Đoan Dương Vương phủ, dưỡng ở dưới mí mắt Vương phi!

      Nàng nghe thấy Kim Tú Nhi khóc lóc muốn gả cho Hứa Độ, muốn gả cho nhi tử của nữ nhân kia, nàng khóc lóc hỏi mẫu thân nàng, Đoan Dương Vương phi còn phải bao lâu mới chết? Lúc nào nàng mới có thể làm quận chúa chân chính?

      bao lâu thanh của mẫu thân nàng truyền đến, “Sắp.”

      Trưởng công chúa hoàn toàn mơ hồ, nhớ mình bị Lưu Kỳ mang như thế nào, chờ nàng phục hồi tinh thần lại muốn tình cho mẫu hậu, lại bị Lưu Kỳ ngăn trở, Lưu Kỳ tán đồng ra việc này.

      Trưởng công chúa hỏi vì sao, Lưu Kỳ lắc đầu giải thích : “Việc này đến cùng chỉ là việc nội trạch của Đoan Dương Vương. Hoàng Hậu nương nương tuy cùng nhà mẹ đẻ Vương phi có quan hệ họ hàng, nhưng rốt cuộc giao tình tính là sâu, Đoan Dương Vương phi bệnh nặng, chừng ngày nào đó người cũng còn, đáng vì người sắp chết mà đắc tội Đoan Dương Vương. giờ Đoan Dương Vương cũng phải là Đoan Dương Vương lúc trước cần nhà nhạc phụ duy trì, đắc tội ông ta trăm hại mà lợi.”

      Trưởng công chúa tuổi còn , căn bản hiểu những loanh quanh lòng vòng này, nghe Lưu Kỳ phân tích xong, nhịn được khóc lên, khóc vì Đoan Dương Vương phi, cũng khóc vì chính mình, uổng cho nàng còn coi Đoan Dương Vương làm tiêu chuẩn chọn Phò mã sau này.

      Lưu Kỳ ôm lấy tiểu nha đầu khóc thương tâm, an ủi : “Khóc cái gì? Nên khóc chính là Đoan Dương Vương phi mới đúng, người đường đường là trưởng công chúa, chỉ cần thời thời khắc khắc người nhớ kỹ nam nhân thứ tốt, ai cũng đừng nghĩ khi dễ người như vậy, nuôi trăm hay tám mươi trai lơ cũng ai dám người phải. Biểu thúc đáp ứng người, nhất định làm Đoan Dương Vương tự tay giải quyết hai mẹ con Kim Tú Nhi.”

      Lúc đó Lưu Kỳ biết, những lời này của tạo thành trưởng công chúa hoang dâm vô độ ngày sau.

      Lưu Kỳ còn giấu diếm vài chuyện, từ sớm phát trong đó có chút thích hợp, đầu tiên là Hứa Độ và Kim Tú Nhi diện mạo thực tương tự, tiếp theo là thái độ của Đoan Dương Vương đối với Kim Tú Nhi, tốt quá mức. quan sát hồi, vẫn chưa phát cái gì kỳ quặc, chỉ coi là chính suy nghĩ nhiều. Hôm nay cũng vừa vặn, vốn tới tìm Hứa Độ, chui lỗ chó chỉ là vì chọc tiểu nha đầu chơi, nghĩ tới vừa lúc đụng phải hai mẹ con người ta .

      Trưởng công chúa cả đêm ngủ ngon, nàng vẫn luôn nghĩ hai mẹ con Kim Tú Nhi đối thoại, các nàng lời kia là ý tứ gì? Vì sao Kim Tú Nhi muốn hỏi mẫu thân nàng Đoan Dương Vương phi còn có thể sống bao nhiêu lâu?

      Trưởng công chúa tức khắc cả kinh, nhớ tới bộ dáng Đoan Dương Vương phi suy yếu, chẳng lẽ bệnh của Đoan Dương Vương phi là bọn họ làm? Trưởng công chúa càng nghĩ càng cảm thấy đúng, vậy Đoan Dương Vương biết ? Biết họ hại Vương phi sao?

      Trưởng công chúa dám nghĩ lại, vội từ giường bò dậy, gọi nha hoàn hầu hạ lại mặc xong xiêm y, nàng nghĩ tới nghĩ lui nhất định phải cho mẫu hậu việc này, hy vọng mẫu hậu có thể giúp Đoan Dương Vương phi.

      khéo chính là tối nay phụ hoàng thế nhưng nghỉ ở trong cung mẫu hậu, nàng nghĩ thầm muốn xông vào, nhưng nghĩ đến mẫu thân trước đó vài ngày còn muốn sinh đệ đệ cho nàng, trong nhất thời lại có chút do dự, trưởng công chúa nghĩ, chờ thêm đêm hẳn là cũng có việc gì ?

      Lại trở về, ở giường trằn trọc lâu mới ngủ, nhưng nghĩ tới ngày hôm sau nàng mới vừa rời giường liền có cung nhân tới báo, Đoan Dương Vương phi đêm qua mất.

      Nàng còn nhớ rành mạch, lúc ấy chén trong tay nàng phanh cái tới mặt đất, vỡ thành mấy mảnh, cháo bên trong rải đầy đất, nàng vô tri vô giác ngồi lâu, tùy ý các cung nhân thu thập cho nàng, hồi lâu mới hồi phục tinh thần, nước mắt liền rơi xuống, có phải đêm qua nàng có thể cứu được Đoan Dương Vương phi ?

      Trưởng công chúa trong lòng mười phần tự trách, nước mắt ngừng rớt, các cung nhân nhìn mà sốt ruột , tiểu nãi nãi sao đột nhiên liền khóc?

      Vẫn là Lưu Kỳ tới khống chế trường hợp.

      Trưởng công chúa vừa thấy Lưu Kỳ liền nhào vào trong lòng ngực , khụt khịt : “Biểu thúc, Đoan Dương Vương phi chết…”

      Lưu Kỳ cũng nghe , vỗ lưng tiểu nha đầu, trấn an : “Ngoan, đừng khóc, chúng ta cũng thể rút dây động rừng.”

      Trưởng công chúa khụt khịt chuyện tối hôm qua cùng , nàng hỏi Lưu Kỳ: “Biểu thúc, đêm qua nếu ta kiên trì chút, có phải Đoan Dương Vương phi chết ?”

      Cái này làm cho Lưu Kỳ làm sao trả lời được, chỉ có thể : “Chuyện này ai có thể bảo đảm, người đừng miên man suy nghĩ, sinh tử có mệnh, quan hệ với người.”
      dao, minhminhanhngoc, Pe Mick7 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      109. Có quả tất có nhân

      Hậu của Đoan Dương Vương phi, Đoan Dương Vương ở trong linh đường đâm vào quan tài, muốn tuẫn tình mà chết theo, còn may được hạ nhân kéo lại việc gì.

      Chuyện này làm trưởng công chúa cảm thấy Đoan Dương Vương hẳn là biết nữ nhân kia hạ độc thủ, nàng nghĩ nghĩ, quyết định muốn hành động của nữ nhân kia cho Đoan Dương Vương, tuyệt thể để người xấu ung dung ngoài vòng pháp luật!

      Ban ngày người đông, nàng còn cố ý buổi tối mới , nghe Đoan Dương Vương ăn uống túc trực bên linh cữu Vương phi ở linh đường, ai ngờ nàng đến nơi mới thấy, căn bản phải chuyện như vậy.

      Nàng học Lưu Kỳ chui lỗ chó vào, để những người khác phát .

      Linh đường đóng cửa, bên trong đèn đuốc sáng trưng, mơ hồ còn có tiếng chuyện truyền ra. Nàng đánh bạo nghiêng tai lắng nghe, đoán ra bên trong có hai người, nam nữ, hai thanh nàng đều quen thuộc, đúng là hai người Đoan Dương Vương và mẫu thân Kim Tú Nhi.

      Nghe xong hai người đối thoại, trưởng công chúa trong lòng lạnh lạnh, mệt cho nàng còn cố ý tới cho Đoan Dương Vương chân tướng, hóa ra hết thảy đều là Đoan Dương Vương thiết kế tốt, tình chỉ tiện uyên ương tiện tiên của bọn họ đều là tay kế hoạch của Đoan Dương Vương!

      Gia gia của Vương phi từng làm thái phó của tiên hoàng, sau đó từ quan về quê, mấy tiểu bối cũng theo ra ngoài về quê quán cùng làm quan, tuy chậm rãi mất thế lực, nhưng mấy năm đó ở trước mặt tiên đế còn rất có mặt mũi. Lão Đoan Dương Vương lúc ấy có chuyện bị lưu đày ngàn dặm, vừa lúc đến chỗ Vương phi kia, thế là liền cân nhắc muốn nhờ Thẩm gia xoay người.

      Đoan Dương Vương phi là đích nữ của trưởng tử Thẩm gia, từ dưỡng ở bên người gia gia, cũng có cảm tình tốt nhất, nghĩ muốn được đến Thẩm lão gia tử trợ giúp, thể nghi ngờ là làm cho nhi tử mình cưới cháu ông ấy thương nhất.

      Thế là được lão Đoan Dương Vương tỉ mỉ thiết kế, hồi tiết mục mỹ nhân gặp nạn, hùng cứu mỹ nhân làm nhi tử thành công bắt được phương tâm của đại nương Thẩm gia.

      Đoan Dương Vương cũng sau đó mới biết được mình bị phụ thân thiết kế, muốn nghe theo phụ thân cưới đại nương Thẩm gia, trong lòng sớm có nữ tử âu yếm, cũng chính là Kim Minh Phượng, mẫu thân Kim Tú Nhi.

      Kim Minh Phượng là nữ nhi của bà vú Đoan Dương Vương, so với Đoan Dương Vương hơi lớn hơn mấy tháng, hai người cùng sữa của bà vú lớn lên, từ cảm tình phải bình thường.

      Dù Đoan Dương Vương chút cũng thích đại nương Thẩm gia, nhưng cũng có cách nào. là con trai độc nhất trong nhà, lưng đeo vinh nhục cùng thịnh vượng của gia tộc, thể theo ý tưởng phụ thân tiếp cận nàng.

      bên là gia tộc hưng suy, bên là nương âu yếm, rối rắm đến được, đặc biệt Kim Minh Phượng là người của .

      Đoan Dương Vương bồi hồi ở giữa hai nữ nhân thời gian, Kim Minh Phượng chủ động rời , Đoan Dương Vương dường như nổi điên lại tìm nàng về, Kim Minh Phượng mới nhịn được khóc lóc cho , nàng mang thai.

      Đoan Dương Vương hoàn toàn mờ mịt, rối rắm hồi lâu, cảm thấy vẫn thể phụ Kim Minh Phượng. Ai ngờ mới vừa nhắc đến, Kim Minh Phượng đánh gãy , nàng nghĩ tới biện pháp song toàn, để cưới đại nương Thẩm gia trước, nàng làm biểu tiểu thư tang chồng về Đoan Dương Vương phủ, như vậy là đẹp cả đôi đàng.

      thể nghi ngờ, Đoan Dương Vương tiếp nhận cái đề nghị này, lão Đoan Dương Vương cũng cam chịu, ngăn cản nữa.

      Vốn dĩ bọn họ ước hẹn chờ về đến kinh thành, lần nữa đứng vững gót chân liền hưu Vương phi, ai ngờ tới lúc này Đoan Dương Vương lại chậm chạp có động tĩnh, mỗi lần đều tìm cớ khác đẩy . Kim Minh Phượng thế này ngồi yên, trực giác của nữ nhân, nàng biết Đoan Dương Vương thích Vương phi tri thư đạt lý, thiện giải nhân ý.

      Đoan Dương Vương chính mình còn chưa ý thức được, Kim Minh Phượng ra chiêu trước, bên châm ngòi cảm tình hai người, bên bắt đầu hạ dược Đoan Dương Vương phi.

      Đoan Dương Vương biết nàng hạ dược cũng lật mặt với nàng, Kim Minh Phượng khóc lóc hỏi có phải thích Thẩm thị ? Hỏi nhiều năm như thế, nàng vì tham sống sợ chết, vì nhẫn nhục phụ trọng, có phải tại muốn qua cầu rút ván vứt bỏ nàng hay ?

      Đoan Dương Vương theo bản năng phủ nhận, cũng ngầm đồng ý hành vi nàng hạ dược.

      Trưởng công chúa có thể nghe được kỹ càng tỉ mỉ như thế, tất cả đều là bởi vì hai bọn họ liền khắc khẩu lên, bắt đầu lôi chuyện cũ phía trước, lúc này mới để nàng nghe được rành mạch, ràng.

      Trưởng công chúa nghe được cả người rét run, làm sao nàng cũng thể ngờ được phía sau thần tiên quyến lữ mỗi người cực kỳ hâm mộ lại vẫn có chuyện như thế. Đoan Dương Vương phi sợ là đến chết cũng biết chính mình từ đầu tới đuôi đều bị tính kế ?

      Trưởng công chúa biết mình làm thế nào rời Đoan Dương Vương phủ hồi cung, ban đêm cùng ngày liền sốt cao, hôn mê suốt ngày mới tỉnh, dọa Hoàng Hậu hoảng sợ, trông nàng suốt ngày.

      Trưởng công chúa tỉnh lại nhìn mẫu hậu lo lắng nhịn được khóc lên, Hoàng Hậu hỏi nàng thế nào nàng chỉ lắc đầu, cũng chuyện, vẫn là Lưu Kỳ tới dỗ nàng ngừng nước mắt, đút cho nàng chén cháo.

      Trưởng công chúa chỉ việc này cho Lưu Kỳ nghe, Lưu Kỳ thở dài hơi, nhưng ra quá kinh ngạc. Ở trong lòng kỳ đoán sai biệt lắm, những thế gia nhà cao cửa rộng đó nào có tình cảm thuần túy, nhà nào mà đều là lợi và lợi kết hợp.

      Lưu Kỳ vẫn hứa hẹn giống như lúc trước kia, làm Đoan Dương Vương tự ta giải quyết mẹ con Kim Minh Phượng.

      Dỗ xong tiểu nha đầu, Lưu Kỳ lập tức ra cung, đem chuyện về Kim Minh Phượng tiết lộ cho người đối địch với Đoan Dương Vương, sau đó lại Đoan Dương Vương phủ, cho Đoan Dương Vương vô tình từ chỗ Lưu đại nhân nghe được ít đồn đãi, Kim Minh Phượng căn bản phải biểu tiểu thư, mà là nữ nhân của ông ta, Kim Tú Nhi cũng là nữ nhi của ông ta, hỏi ông ta việc này có phải hay .

      Cũng biết là hôm qua nháo lên với Kim Minh Phượng quá hung hay là thương tâm vì Vương phi chết, Đoan Dương Vương thoạt nhìn tốt.

      Lưu Kỳ làm như thế chính là muốn cho chó cắn chó, nếu tuôn ra việc Kim Minh Phượng tồn tại, vậy mấy năm nay Đoan Dương Vương giả dối tỏ vẻ ân ái kích tức phá, chỉ hủy danh vọng ở dân gian, sau này cũng đừng nghĩ được đến hoàng đế trọng dụng.

      Lấy tính tình Đoan Dương Vương tới xem nhất định ra tay với Kim Minh Phượng, lại vừa vặn đúng thời điểm bọn họ vì Vương phi chết nháo mâu thuẫn mới ra, càng tăng thêm sát tâm của Đoan Dương Vương.

      Hết thảy như Lưu Kỳ suy nghĩ, Đoan Dương Vương kiểm chứng lời , lo lắng bại lộ, nhẫn tâm xử lý mẹ con Kim Tú Nhi, đẩy cho ngoài ý muốn.

      Duy nhất làm Lưu Kỳ nghĩ tới chính là, việc này qua , Đoan Dương Vương thế nhưng lấy danh nghĩa bỏ xuống được vong thê, chủ động rời kinh thành.

      Đến nỗi đến tột cùng là nguyên nhân gì thúc đẩy ông ta rời kinh thành, Lưu Kỳ cũng biết.

      Nghe xong lời Lưu Kỳ, Mạc Ly như suy tư gì, nếu đúng như lời Lưu Kỳ, chuyện xưa phía sau việc này phức tạp ly kỳ như thế, lại liên lụy rộng như thế, nghĩ đến huyện chí kinh thành năm đó ghi bút.

      Mạc Ly thi pháp mang huyện chí năm đó tới xem xét phen, mới biết Đoan Dương Vương vì sao rời khỏi kinh thành.

      Nguyên lai là bởi vì Đoan Dương Vương bị ác quỷ quấn thân. Đoan Dương Vương và Kim Minh Phượng khắc khẩu, vừa lúc là đêm Đoan Dương Vương phi hồi hồn, từ trong miệng bọn họ biết được chân tướng, ngụm oán khí tức khắc hóa thành ác quỷ, trưởng công chúa đêm đó phát sốt đúng là bởi vì bị khí này vọt tới.

      Lưu Kỳ ngày thứ hai thấy Đoan Dương Vương sắc mặt tốt, cũng là vì tối hôm qua bị quấn đêm, lại sau Kim Minh Phượng cùng Kim Tú Nhi bị ông ta giết hại đều biến thành lệ quỷ theo, tra tấn ông ta đến được. Tránh cho tình nháo lớn, ông ta lựa chọn mượn danh nghĩa vong thê rời khỏi kinh thành, còn có thể lưu lại thanh danh tốt, sau đó đến vùng Lưỡng Quảng, mộ danh tìm Chính Nhất đạo trưởng ở Quy Nguyên Quan đuổi quỷ, lại kết bạn với Thiên Cơ đạo nhân, lúc này mới có tình tiếp theo.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San7 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      110. Chân tướng và tiếp tục về sau

      Biết được toàn bộ chân tướng xong, mọi người đều trầm mặc, lâu, Lưu Kỳ mới hỏi: “Quốc sư, vậy Đoan Dương Vương phi như thế nào? Chính là bị độ luân hồi?”

      Vấn đề này Mạc Ly trả lời được, chỉ có thể viết phong công văn địa phủ hỏi tiếng, biết được bà ấy vẫn chưa ở địa phủ, cũng vẫn chưa đầu thai có chút khó hiểu, lại hỏi Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi, phán quan bọn họ sinh thời tội nghiệt quá nhiều, còn ở Vô Gian địa ngục chịu phạt.

      Lưu Kỳ nghe được mẹ con Kim thị bị như thế rất vừa lòng, chính là Đoan Dương Vương phi đến tột cùng nơi nào đây?

      Mạc Ly từ chỗ phán quan biết được mẹ con Kim Minh Phượng đều do Chính Nhất đạo trưởng độ, liền có phỏng đoán đại khái, chỉ sợ nơi Đoan Dương Vương phi rơi xuống còn phải hỏi Chính Nhất đạo trưởng mới được.

      Đêm đó vào trong nhà lao để hỏi, trưởng công chúa cũng tới, tươi cười thường treo ở khóe miệng còn, khuôn mặt banh đến gắt gao, Lưu Kỳ đáp tay ở vai nàng, ít lời trấn an nàng trước, sợ lát nữa cảm xúc của nàng quá kích động.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe trưởng công chúa đến, cũng theo tới, nàng vẫn còn ghi nhớ giấc mộng ngày đó, nhìn thấy trưởng công chúa cũng có gương mặt tươi cười.

      Mạc Ly nhìn tiểu tức phụ như vậy cũng có chút đau đầu, biết nên làm thế nào cho nàng an tâm.

      Chính Nhất đạo trưởng vốn muốn , Mạc Ly phóng kim tiên vào quất cho ông ta mấy roi mới thành . Từ trong miệng ông ta biết được, năm đó xác ông ta giúp Đoan Dương Vương thu phục ba con ác quỷ, nhưng chỉ tiễn Kim Minh Phượng và Kim Tú Nhi, Đoan Dương Vương phi bị lưu lại, chế thành người bù nhìn. Đây cũng là lí do Đoan Dương Vương lúc trước vì sao tìm Thiên Cơ đạo nhân, chính là vì có thể vĩnh viễn lưu Đoan Dương Vương phi lại bên mình.

      Cái trả lời này làm mọi người đều mơ hồ, xem chuyện này là như thế nào?

      Sợ là mất rồi mới ý thức được đối phương kỳ trở thành người thể thiếu trong sinh mệnh của mình? Có lẽ vì ngày qua ngày giả vờ thâm tình, Đoan Dương Vương thích Vương phi.

      Lưu Kỳ than câu, sớm biết hôm nay hà tất lúc trước đâu!

      Được trưởng công chúa cho cái xem thường, trưởng công chúa xem ra, Đoan Dương Vương chính là nam nhân thúi mười phần ghê tởm, đầu tiên là thực xin lỗi Vương phi, lại phụ Kim Minh Phượng vì ông ta sinh hạ nữ nhi, danh phận theo ông ta.

      Lưu Kỳ nhìn trưởng công chúa tác phong càng ngày càng khí phách, khỏi vô ngữ, tiểu nha đầu ngây thơ thuần lương trước kia đâu rồi?

      Sau đó bọn họ lại nhìn Đoan Dương Vương, Đoan Dương Vương điên điên khùng khùng, nhận ra người, nghe từ ngày đầu tiên tiến vào đột nhiên bắt đầu như thế này.

      Lưu Kỳ cảm thấy giả vờ, Mạc Ly phủ định cái suy đoán này, Đoan Dương Vương xác ngu dại, còn là vật làm ra, liếc mắt cái là có thể nhìn thấy.

      Thiên Cơ đạo nhân bị thuật pháp của mình phản phệ, nguyên khí đại thương, nghĩ đến thuật pháp cho Đoan Dương Vương phi cũng duy trì được, Đoan Dương Vương phi hẳn là từ người bù nhìn ra, Đoan Dương Vương biến thành như vậy thoát được quan hệ với bà ấy.

      Mạc Ly lại nhà tù chỗ Hứa Độ, quả nhiên, Đoan Dương Vương phi ở chỗ nhi tử mình.

      Ở trước mặt Hứa Độ, bọn họ chỉ bồi trưởng công chúa đến thăm , Mạc Ly nhân lúc ai chú ý dùng bình ngọc thu Đoan Dương Vương phi.

      Hứa Độ bị giấu giếm được, ở trong lòng , phụ thân vẫn như cũ là phụ thân mẫu thân nhất, phụ mẫu vẫn như cũ là thần tiên quyến lữ tốt nhất đời này.

      Đêm đó Mạc Ly độ Đoan Dương Vương phi rồi, đến nỗi nhân quả ân oán của bà ấy và đám người Đoan Dương Vương đều có phán quan quyết định, cũng nhúng tay.

      Đoan Dương Vương bị phán sau thu xử trảm. Còn Hứa Độ, trưởng công chúa thay cầu Hoàng Hậu, nhờ Hoàng Hậu dùng danh nghĩa Thẩm gia giữ cho mạng. Hoàng đế vốn muốn đáp ứng, nghe Mạc Ly cũng có đế mệnh mới đồng ý, chỉ lưu đày ba ngàn dặm về phía tây, ba đời được làm quan, cuộc đời này được đặt chân đến kinh thành nữa.

      Trưởng công chúa lúc này cũng biết, bởi vì thiện niệm nho này, tránh cho nàng nửa đời mệnh cách cơ khổ sau đó, Đoan Dương Vương chưa làm được nhất sinh nhất thế đôi người, đứa con Hứa Độ này thay ông ta làm được.

      Triển Hiến từ khi bị Dạ Kinh dọa, ngày thường gặp phải Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn đều đường vòng, Mạc Ly xem như hoàn toàn yên tâm về .

      Việc của Dạ Kinh khiếp sợ giới, Xa Gia lão tổ uy vọng lại đến cao phong, ít tinh quái xúi giục nó tranh vị trí Vương, nó lại chỉ chuyên tâm ở kinh giao xây Loan Quân miếu.

      Chờ nó xây xong Loan Quân miếu, gióng trống khua chiêng mời, tam giới có ít người tới cổ động, Mạc Ly mang theo Thu Nhuyễn Nhuyễn và Kim Triều cùng . Lưu Kỳ và Tuệ Quả cũng theo xem náo nhiệt, thấy các tinh quần áo bại lộ hai người liền nổi. Mạc Ly cố ý dặn dò bọn họ đừng để sắc mê tâm khiếu, thông đồng tinh, bị hút cạn tinh khí cũng đừng trách nhắc nhở.

      Dặn dò xong liền mặc kệ bọn họ, tay ôm Kim Triều, tay lôi kéo tiểu tức phụ tham quan Loan Quân miếu. Loan Quân miếu xây dựng huy hoàng đại khí, có thể thấy được Xa Gia lão tổ phí ít tâm tư, Nhưng vào vừa thấy lại , sao thần tượng của Loan Quân miếu lại là bộ dáng nam tử? Lại xem bảng hiệu đầu, đương nhiên hiển hách viết Thanh Hạc thượng thần. Mạc Ly vì sao Loan Quân miếu muốn đắp thần tượng Thanh Hạc thượng thần, hỏi Xa Gia lão tổ. Xa Gia lão tổ , Thanh Hạc thượng thần là đồ đệ của Loan Quân thượng thần, Loan Quân miếu thờ phụng Thanh Hạc thượng thần cũng xấp xỉ.

      Còn có cách này sao? Mạc Ly chưa từng nghe , lão tổ tông nhưng ra phụ họa gật đầu có thể như vậy. Nghe lão tổ tông có thể, Mạc Ly cũng rối rắm nữa.

      Lão tổ tông thầm than Xa Gia lão tổ đồ trộm gà này, đây dùng tên tuổi Thanh Hạc tích cóp công đức cho Loan Quân. Loan Quân ngã xuống lâu như thế, người bình thường ai còn nhớ , thâm ý tên miếu, người bình thường làm sao hiểu được.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm thần tượng Thanh Hạc thượng thần hồi lâu, vẫn cảm thấy thần tượng Thanh Hạc thượng thần có vài phần tương tự tướng công nhà mình. Nhưng nhìn thấy Xa Gia lão tổ liền đánh mất cái ý niệm này, phải cũng có vài phần giống Xa Gia lão tổ sao? Hẳn là nàng suy nghĩ nhiều.

      Xuân Dạ cũng tới, từ trước đến nay đối phó được với Dạ Kinh, nghe Xa Gia lão tổ bóp vỡ đan của Dạ Kinh, tức khắc sùng bái, nhờ Xa Gia lão tổ mời mọi người khắp tam giới, lúc này cũng tới kinh thành.

      Mạc Ly làm chủ nhà, giữ ở kinh thành chơi mấy ngày, để làm hết lễ nghĩa của chủ nhà. Xuân Dạ khách khí đáp ứng, đến hai ngày cùng Lưu Kỳ đám người đánh thành mảnh. Lưu Kỳ bọn họ cực kỳ thích pháp thuật của Xuân Dạ, muốn chơi thế nào chơi thế ấy. Chỉ cần tiếng với Xuân Dạ, Xuân Dạ có thể làm cho bọn họ như nguyện ở trong mộng. Bọn họ vừa lòng, Xuân Dạ cũng được thất tình lục dục của bọn họ ở cảnh trong mơ, hai bên cũng coi như là đôi bên cùng có lợi.

      Bất quá việc này đến mấy ngày bị Mạc Ly bảo ngừng, nguyên nhân rốt cuộc là việc này phí tinh lực, trong khoảng thời gian ngắn số lần nhiều cũng tốt với người nằm mơ.

      Lưu Kỳ nhưng ra từ trong đó phát cơ hội làm ăn, mua Noãn Hương Các, đổi thành Nhất Mộng Hoàng Lương.

      Noãn Hương Các từ lúc Lâm đại công tử ở mái nhà nhảy lầu mà chết, sinh ý liền xuống dốc phanh, bất quá non nửa năm lưu lạc đến nông nỗi sắp đóng cửa. Vì thế Lưu Kỳ tốn bao nhiều bạc mua được.

      Nhất Mộng Hoàng Lương quy củ cực kỳ nhiều, ở cửa còn cố ý lập khối thẻ bài, viết mỗi người mỗi tháng chỉ cho vào ba lần, như thế làm mọi người tò mò, kỹ viện sao còn có loại quy củ này đâu? Bạc trắng bóng cũng muốn kiếm sao?

      Lưu Kỳ thân phận bình thường, Nhất Mộng Hoàng Lương khai trương ngày đó, ít đại quan quý nhân xem ở mặt mũi Lưu Kỳ đều cổ động, nhưng ngó trái ngó phải cũng nhìn thấy mỹ nhân, trong lòng khỏi buồn bực, quốc công gia đây là chơi cái trò gì?

      Mọi người liên tiếp uống ba hồ trà, còn thấy mỹ nhân, khỏi có chút kiên nhẫn, muốn hỏi Lưu Kỳ, chỉ thấy Lưu Kỳ vỗ vỗ tay, hàng mỹ nhân quần áo bại lộ nâng giấy và bút mực vào.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San7 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      111. Trang phục người Hồ lộ ngực

      Mỹ nhân tiến vào tiến vào, nhưng lại chỉ cho xem, cho sờ, càng đừng làm chuyện khác, có mấy người nhịn được hỏi Lưu Kỳ làm cái trò gì?

      Lưu Kỳ cười đến vẻ mặt thần bí, chỉ chuyện hay còn ở phía sau, mọi người cũng chỉ cần phối hợp chơi với là được.

      Mỹ nhân viết tên từng người lên, lại bảo bọn họ viết ra nương muốn ngủ nhất, rồi mới lại chậm rãi vào.

      Mắt thấy mỹ nhân lại rồi, trước trước sau sau thực làm người ta sờ được đầu óc. Lại có người nhịn được hỏi, nhưng người đó còn chưa hỏi xong, nhịn được ngáp cái, đổ lên bàn ngủ rồi. Những người khác cũng lục tục giống như thế, bò bàn ngủ hết, chỉ trong chốc lát, từng bước từng bước bắt đầu làm mộng.

      Xuân Dạ từ trong đầu bọn họ dễ dàng thăm dò được cảnh tượng thích nhất, tình tiết thích nhất, nữ nhân muốn ngủ nhất, bện cho bọn họ hồi mộng xuân hoàn mỹ.

      Tuệ Quả hiểu được, ràng Xuân Dạ có thể tìm được tên của bọn họ cùng với nương muốn ngủ, vì sao lại muốn bọn họ tự viết lần? phải là làm điều thừa sao?

      Lưu Kỳ rung đùi đắc ý giải thích : “Nghi thức vẫn cần phải có, lại chúng ta mở kỹ viện, lại phải nam phong quán, tất cả đều là đại lão gia, có lấy nương ra chuyện thế nào?”

      Vậy cũng đúng, Tuệ Quả hỏi lại, ngáp cái, cũng theo mọi người cùng nhau bò bàn nằm mộng.

      Mọi người vốn chỉ tới ủng hộ, thử lần liền nghiện rồi, tuy phải ngủ nương, nhưng mộng này đúng là thứ trong tâm khảm mỗi người, hơn nữa lại chân như là phát sinh. ra tên cửa hàng Nhất Mộng Hoàng Lương là cực kỳ chuẩn xác.

      Nhất Mộng Hoàng Lương trong đêm thanh danh liền phát hỏa, ngày thứ hai khách nhân tới cửa nối liền dứt, chọc đến tú bà của kỹ viện khác ở hoa phố đều nhịn được tới nghe ngóng xem chuyện thế nào. Nhưng nghe những người này Nhất Mộng Hoàng Lương chỉ đắp chăn ngủ đơn thuần, các tú bà đều tỏ vẻ tin, ngủ chỗ nào phải ngủ, thế nào lại phải tới kỹ viện ngủ nha?

      Trong lúc các tú bà hiểu , Nhất Mộng Hoàng Lương liền trở thành kỹ viện thanh danh lớn nhất kinh thành, kỹ viện cho ngủ nương, còn khiến người ta vội vàng chạy đến.

      Xuân Dạ mỗi ngày tạo mấy trăm mộng, tu vi đại trướng, nó cũng trở về, chuyển hang ổ đến kinh thành, tu luyện ở kinh thành.

      Lưu Kỳ lôi kéo Tuệ Quả bọn họ cùng với Xuân Dạ bận việc ở Nhất Mộng Hoàng Lương. Thời gian này cũng chạy đến phủ quốc sư nữa, Mạc Ly mừng rỡ thanh tĩnh, bắt đầu xuống tay chuẩn bị tết Trung Nguyên tháng bảy cùng với việc trung thu tế nguyệt.

      Tiết quỷ trung nguyên bách quỷ dạ hành, người khí vận thấp dễ bị đụng chạm, thông thường trước ngày phái người phát bùa hộ mệnh ngày ở cửa thành. Tết Trung Nguyên cùng ngày chùa Hộ Quốc cũng cử hành Vu Lan Thắng Hội, độ hồn dã quỷ thể luân hồi tiến vào luân hồi.

      hồn dã quỷ sở dĩ trở thành hồn dã quỷ, linh phá thai giống lúc trước từng , đợi dương thọ hết mới có thể lại vào luân hồi chuyển sang kiếp khác, nữa là dương thọ chưa hết chết, cũng phải đợi dương thọ hết mới có thể tiến vào địa phủ, nhập luân hồi.

      hồn dã quỷ thê thảm nhất, có đạo hạnh cũng phải ác quỷ, dựa gần vào người đều bị dương khí người sống gây thương tích, càng đừng cái khác, cho nên mới có Vu Lan Thắng Hội. Ngày 15 tháng 7 cửa địa ngục mở rộng, những hồn dã quỷ này đều được những người tu đạo đưa vào địa phủ, tránh cho khổ sở vì núi đao biển lửa, sớm nhập luân hồi. Mạc Ly mỗi năm đều chùa Hộ Quốc tham gia Vu Lan Thắng Hội, cùng các tăng nhân chùa Hộ Quốc siêu độ vong hồn.

      Mạc Ly lúc này vẽ bùa hộ mệnh để phát, Thu Nhuyễn Nhuyễn ở bên cắt giấy vàng, điều chế chu sa dùng cho vẽ bùa.

      làm, Thu Nhuyễn Nhuyễn ngẩng đầu nhìn, lại thấy người vốn nên vẽ bùa lại cười tủm tỉm mà nhìn nàng.

      “Vẽ bùa , xem ta làm chi?” Thu Nhuyễn Nhuyễn dỗi .

      “Vẽ mệt mỏi, ngắm khuôn mặt phù dung của tiểu nương tử nghỉ mắt lát.” Mạc Ly , buông bút trong tay, ôm tiểu tức phụ lại đặt ngồi đùi mình.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn quen với miệng lưỡi trơn tru, sau khi hồi kinh hai người ở chỗ nhiều hơn, trong lén lút người nào đó đều sửa lại bộ dáng chính nhân quân tử lúc trước, lời gì cũng có thể há mồm liền tới, nàng thấy nhiều thể trách.

      “Vẽ cái này hao tổn tinh thần, muốn ta xoa đầu cho chàng lát ?” Thu Nhuyễn Nhuyễn , duỗi tay xoa cho , Mạc Ly nhịn được than thở tiếng: “Tức phụ ta tốt.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được cười, chọc chọc ót , hừ hừ, có chút hoàng.

      Xoa cho trong chốc lát, Thu Nhuyễn Nhuyễn buông lỏng tay, : “Ta vẫn là ngâm ly trà tỉnh táo tỉnh thần cho chàng .” rồi chuẩn bị đứng dậy, nhưng mà ngờ vẫn ôm chặt buông tay.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn bảo buông tay, lại nghe : “Nhuyễn Nhuyễn, nguyệt qua?”

      Nghe lời này Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết muốn làm cái gì, nàng tới nguyệt , ăn chay mấy ngày, nghĩ đến là nhịn được.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt gật gật đầu, động tác của nàng còn chưa ngừng, tay sờ vào trong xiêm y nàng.

      “Đừng, buổi tối lại đến, ban ngày ban mặt tốt.” Thu Nhuyễn Nhuyễn ngăn cản tay xằng bậy.

      “Tức phụ ngoan, vi phu nhịn được, tin nàng sờ sờ xem.” Mạc Ly , kéo tay tiểu tức phụ đặt lên vật cứng giữa hai chân , mang theo tay cách quần sờ sờ cây gậy lớn.

      “Vậy, vậy chỉ cho chàng tới hồi.”

      Mạc Ly nữa, nghe thấy tiểu tức phụ nhả ra đáp ứng liền kéo xiêm y nàng ra, lộ ra cái yếm màu thúy lục thêu bướm, cách cái yếm nhéo lên đại bạch thỏ bên trong.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được hừ hừ, tay cũng bị kéo vào đũng quần , nắm đại gia hỏa nóng bỏng vuốt từ xuống dưới.

      “Nhuyễn Nhuyễn có muốn thử Hồ phục?” Mạc Ly đột nhiên hỏi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ngạc nhiên, Hồ phục gì?

      Chỉ thấy lấy ra bộ xiêm y diễm lệ từ trong ngăn kéo giá sách bên cạnh.

      “Lưu Kỳ hôm qua đưa tới, là có du thương hiếu kính , Nhuyễn Nhuyễn muốn thử xem sao ?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn xiêm y trong tay cái, lại nhìn nhìn mặt hơi hơi mỉm cười, cảm thấy có chuyện gạt nàng.

      Đặc biệt là đại đồ vật giữa hai chân còn sừng sững, còn có tâm tư bảo nàng thay quần áo, có thể thấy được trong đó có quỷ.

      Nhưng bộ xiêm y có thể có cái quỷ gì?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn dưới ánh mắt nóng bỏng của tướng công nhà mình vẫn gật gật đầu, thay y phục mới.

      Thế này nàng mới biết được chỗ nào có quỷ, xiêm y này, áo quá ngắn, lại có áo lót trong, căn bản che được ngực sữa trắng bóng!

      Khó trách lúc này bảo nàng đổi xiêm y, nguyên lai là đánh cái chủ ý này.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hiểu được lập tức muốn đổi về, bị Mạc Ly ngăn lại, ôm tiểu tức phụ liền cắn lên bên tròn trịa lỏa lồ bên ngoài.

      Giống như tưởng tượng, kinh diễm lại sắc tình, ngực tiểu tức phụ đẹp, tròn lại lớn, quầng vú phấn nhuận làn da trắng tinh tế thực câu nhân.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được nhắm mắt, nhìn liếm cắn ở trước ngực mình quá cảm thấy thẹn thùng! Xiêm y này chỗ khác nhưng ra che kín mít, chỉ áo quá ngắn.

      “Nhuyễn Nhuyễn xấu hổ cái gì, nữ tử Cao Lệ người ta còn mặc xiêm y này lên phố đấy.” Mạc Ly vừa , vừa lưu lại dấu vết của mình ngực nàng trắng nõn.

      “Chàng đừng lừa ta.” Thu Nhuyễn Nhuyễn tin.

      “Nhuyễn Nhuyễn cũng đừng tin, chờ lần tới đặc phái viên Cao Lệ tới kinh, vi phu đưa nàng xem.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe như thế mới tin, hỏi: “ như vậy?”

      “Còn , ta lần đầu nhìn thấy cũng thể tưởng tượng, cứ như vậy trần trụi lên phố, cho người ta tùy ý đánh giá.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ tới lại vẫn có phong tục như vậy, nàng chỉ ở trước mặt tướng công mặc lần xấu hổ đến được, càng đừng mặc ra ngoài, cũng biết quốc quân bọn họ nghĩ như thế nào.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ, hoàn toàn chú ý người nào đó cởi quần, thả đại gia hỏa ra.

      “Nhuyễn Nhuyễn.” Mạc Ly kêu.

      “Ừ?” Thu Nhuyễn Nhuyễn còn chưa dứt lời, đột nhiên bị chen cây gậy lớn vào đánh gãy.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn bực bội đập hai cái, luôn thích đột nhiên tiến vào, còn chưa chuẩn bị tốt đâu, đau chết mất!
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :