1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      066. Ám vệ giả giấu trời qua biển

      Vốn dĩ giải quyết xong lũ lụt Mạc Ly liền tính toán trở lại kinh thành, còn lại chuyện khác báo cho Hoàng Thượng, phái khâm sai đại thần tới điều tra là được, nhưng mà Lưu Kỳ còn muốn xem tú nữ, liền tách ra với bọn họ, mình phủ Tổng Tư.

      Nhiều ngày nay Mạc Ly dắt tiểu tức phụ và Kim Triều du ngoạn ở trong thành Tô Châu, lão tổ tông vừa nghe bình đàn ở Tô Châu liền nổi, ỷ vào mình có bộ dáng tiểu hài nhi, la lối khóc lóc lăn lộn cho bọn họ , thế là hai người bọn họ đành bồi lão tổ tông nghe bình đàn mấy ngày.

      Lúc chạy tới phủ Tổng Tư, tức phụ và lão tổ tông đều còn ở lại quán bình đàn.

      Lưu Kỳ nghe bọn họ thích nghe cái này, mãnh liệt kiến nghị buổi tối bọn họ tới hoa thuyền nghe tiểu khúc, dùng lời của Lưu Kỳ là, nương xướng khúc vừa mở miệng, nửa người đều có thể ngứa ngáy.

      Mạc Ly nghe bình đàn mấy ngày cũng có chút chán, nghe cực lực tôn sùng như thế, cũng đáp ứng rồi, ước hẹn buổi tối gặp mặt ở hoa thuyền phía đông.

      Mạc Ly tiến vào từ cửa, là tắt trèo tường vào, ở phủ Tổng Tư này những người khác cũng biết tới, lại đường cũ ra.

      Đến quán bình đàn tan cuộc, Thu Nhuyễn Nhuyễn lôi kéo Kim Triều chờ ở cửa, Kim Triều trong tay cầm chuỗi đồ chơi làm bằng đường ăn đến ngon lành. Mạc Ly dùng người giấy biến ảo ra đại hán đứng ở sau lưng bọn họ cách đó xa, nhìn giống như là phu nhân nhà giàu nào dắt tiểu công tử đợi người, thị vệ sau lưng hung thần ác sát làm người ta đều vòng tránh .

      “Trì hoãn trong chốc lát.” Mạc Ly , bế Kim Triều lên xe ngựa, cho người giấy dắt ngựa theo phía sau, lôi kéo tiểu tức phụ sóng vai chậm rãi đường đầy tiếng người ồn ào, rất thích cùng tiểu tức phụ bước chậm cùng nhau, phảng phất rất nhiều, rất nhiều năm trước, bọn họ từng như vậy.

      Cách đó xa Xa Gia lão tổ nhìn hai người sóng vai hơi hơi có chút xuất thần, sư tổ thích hương khí pháo hoa nhân thế, thích mùi vị nhân tình thế gian, đặc biệt thích dắt bọn họ bước chậm ở đường cái lúc mặt trời lặn. Khi đó Mạc Ly cũng sóng vai cùng sư tổ như thế, cùng sư tổ luận đạo, nó cuộn ở trong tay áo Mạc Ly, nghe bọn họ chuyện, thỉnh thoảng chen vào câu.

      Cũng biết còn phải bao lâu bọn họ mới có thể trởlại giống như trước, có lẽ rốt cuộc trở về được, sau này bọn họ là phu thê, sao còn có thể bao dung nó nữa? Bất quá bọn họ ở bên nhau cũng tốt, nó tương đối yên tâm.

      Ba người về khách điếm dùng cơm liền xuất phát hoa thuyền phía đông, Lưu Kỳ sớm bao hết, vừa thấy bọn họ, liền phất tay gọi vào.

      Nhìn ca nữ quần áo bại lộ, Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng che đôi mắt Kim Triều, nhưng nghĩ đến nó lại phải đứa bé cái gì cũng hiểu, lại dừng tay.

      Được Lưu Kỳ ý bảo, nhóm ca nữ bắt đầu đàn hát, vì phu nhân và Kim Triều ở đây, Lưu Kỳ sớm dặn dò các nàng hát diễm khúc. Các nương vừa mở miệng, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền biết vì sao Giang Nam này nổi danh nghệ kĩ như vậy, là mở miệng liền làm người ra ngứa ngáy thân thể, nàng là nữ tử còn chịu được, huống chi những đại lão gia.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn quay đầu nhìn về phía Mạc Ly, nàng mới vừa nhìn sang, liền nhìn lại, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được thò lại gần thấp giọng hỏi : “Tướng công cảm thấy có dễ nghe?”

      Mạc Ly thành gật gật đầu, : “Thanh Nhuyễn Nhuyễn thích hợp xướng cái này.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt ngồi thẳng thân mình, nhìn , chỉ vừa nghĩ đến nàng cũng xướng như vậy liền cảm thấy xấu hổ đến phát hoảng.

      Mạc Ly muốn chuyện, đột nhiên thu được tâm thông của Địa Tiên, Mạc Ly tay bấm quyết cẩn thận nghe, liền cười, giọng cùng tiểu tức phụ: “Linh Thái lão nhân đương nhiệm Địa Tiên của huyện Ngô Trung.”

      “Thế này chàng yên tâm rồi?”

      “Ừ.” Mạc Ly gật gật đầu, Linh Thái lão nhân ngày đó hồn phi phách tán như vậy, đúng là dám bảo đảm lão có thể phi thăng. Trở về hỏi lão tổ tông, lão tổ tông chỉ xem thiên ý, trong lòng còn hơi có chút tự trách, giờ biết được lão phi thăng thành công mới an tâm.

      “Quốc sư, các ngươi an tĩnh nghe khúc được ? Cũng thiếu khanh khanh ta ta trong chốc lát này.” Lưu Kỳ ngắt lời.

      Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới an tĩnh.

      Mạc Ly cầm lấy tay tiểu tức phụ, sắp vào ngày nóng bức, nhiệt độ cơ thể quá cao, tiểu tức phụ là thân thể thuần , nắm tay tiểu tức phụ so với ôm khối băng còn tốt hơn. Cuối cùng cảm nhận được vào mùa đông vì sao tiểu tức phụ lưu luyến ôm ấp như vậy. tại cũng muốn cả ngày cả đêm ôm tiểu tức phụ vào trong ngực.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng may mắn mình là thuần thân thể, nếu cũng chịu nổi nhiệt độ cơ thể cao như vậy. Kim Triều ngày thường còn muốn dựa gần vào , cũng là vì lúc trước ở người lại khắc kinh văn, kích phát ra khí thuần dương trong thân thể đến cực hạn, cũng biết năm rồi làm thế nào chịu đựng được.

      đường trở về, Thu Nhuyễn Nhuyễn hỏi việc này, mới biết được trong nhà mình có cái hầm đất lớn, bên trong chất đầy băng, mỗi năm mùa hè hơn nửa thời gian ở trong hầm.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe xong lại đau lòng, hai người bọn họ đúng là, người mùa đông lạnh đến được, người mùa hè nóng đến được, nếu sớm chút ràng, mấy năm nay hai người cũng chịu tội như thế.

      Lưu Kỳ sung sung sướng sướng chờ tú nữ, lại nghĩ rằng chờ được chính là thánh chỉ triều đình ban bố hủy bỏ tuyển tú năm nay.

      Lưu Kỳ thiếu chút nữa chửi ra tiếng, vừa hỏi người truyền tin mới biết được nguyên nhân, Đoan Dương Vương mấy tháng trước hiến mấy mỹ nhân tuyệt thế, câu đến hoàng đế hàng đêm xuân tiêu, hoàng đế vì để mỹ nhân cười, hủy bỏ tuyển tú.

      Lưu Kỳ vừa nghe liều kêu mệt, tú nữ gặp, còn bỏ lỡ tuyệt thế mỹ nhân, gà bay trứng cũng vỡ, hai đầu đều mất, còn phải hao hết tâm thần đối phó Trịnh Hưng An, mệt quá độ!

      Lưu Kỳ vừa cân nhắc, nhanh chóng thu thập tay nải, từ phủ Tổng Tư đòi mớ tiền rồi rời .

      Đêm hôm khuya khoắc đánh thức đám người Mạc Ly, suốt đêm liền xuất phát.

      Mạc Ly đau đầu với , sắc quỷ đói này, vừa nghe mỹ nhân đầu óc liền bị nước vào.

      Mạc Ly muốn đá ra, đột nhiên dừng chút, nhìn cái, : “Khả năng đúng là tại phải rồi.”

      Lưu Kỳ phía sau còn theo cái đuôi, hẳn là người của Trịnh Hưng An, có lẽ ông ta vẫn tin Lưu Kỳ bịa chuyện 800 ám vệ, nếu phát Lưu Kỳ bậy, chắc chắn là thể bình an rời khỏi thành Tô Châu.

      Mạc Ly ra còn vội vàng , bảo tiểu tức phụ đánh thức Kim Triều, bắt đầu cắt người giấy.

      Lưu Kỳ thò sang, khó hiểu hỏi: “Quốc sư đây là làm gì? Cắt nhiều người giấy như thế?”

      “Đương nhiên là tạo ra 800 ám vệ cho ngươi, bằng ngươi cho rằng ngươi dối như thế lừa được Trịnh Hưng An? Khuê nữ của người ta đều ngủ, lại đòi đống bạc, thành Tô Châu cũng phải là kinh thành, tên tuổi quốc công gia cũng dễ sử dụng như vậy.”

      Lưu Kỳ chột dạ sờ sờ cái mũi, “Cho các người thêm phiền toái.”

      Mạc Ly nhàn nhạt liếc mắt nhìn , : “Biết là tốt rồi.”

      Lưu Kỳ khó được chuyện, ngoan ngoãn để Mạc Ly làm.

      Phía chân trời hơi hơi trắng lên, cuối cùng cắt xong 800 người giấy, Mạc Ly từ cửa hậu khách điếm trộm ra khỏi thành, ở chỗ nấp ngoài thành làm chướng pháp biến chúng thành hình người, lúc này lại trở về khách điếm, đoàn người mới rời .

      Bọn họ bên này mới vừa , tin tức liền truyền tới tai Trịnh Hưng An, biết được bọn họ hàng chỉ có bốn người, lại còn có nữ nhân và hài tử, Trịnh Hưng An liền ngồi yên, tiểu tử thỗi đúng là dám lừa dối, cho rằng ông ta coi tiền như rác?

      Trịnh Hưng An tự mình mang binh mã đuổi theo, ai ngờ mới vừa đuổi theo ra khỏi thành, lại gặp Lưu Kỳ ra lệnh, 800 ám vệ chỉ hơn kém, làm cho ông ta ngây ngẩn cả người.

      “Trịnh đại nhân đây là ý tứ gì?” Lưu Kỳ chỉ vào binh mã sau lưng ông ta hỏi.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      067. Rắn quấn eo

      “Hạ quan đặc biệt tới tiễn đưa quốc công gia.”

      “Trịnh đại nhân có tâm, bổn công gia hồi kinh ở trước mặt Hoàng Thượng biểu ca thay ngươi tốt thêm vài câu.”

      “Vậy đa tạ quốc công gia.”

      Lưu Kỳ tùy ý có lệ vài câu, liền lên xe ngựa, phân phó khởi hành.

      Trịnh Hưng An nhìn đội xe ngựa càng xa càng trầm mặt, muốn xoay người , lại vẫn yên tâm, gọi người tới, phân phó bọn họ tiếp tục theo đám người Lưu Kỳ, phải nhìn bọn họ ra khỏi Tô Châu mới được.

      Trịnh Hưng An lúc này ngã đau ở người Lưu Kỳ, dù thế nào ông ta cũng nghĩ tới mình ngày thua ở trong tay bao cỏ Lưu Kỳ học vấn nghề nghiệp này, thế nào cũng phải nhìn chằm chằm ta rời khỏi Tô Châu, miễn cho lại xảy ra cái gì, ông ta cũng chịu nổi.

      Trịnh Hưng An nghĩ tới mình ở trong lòng mắng , Lưu Kỳ cũng mắng mình.Loại thủ thuật che mắt quy mô lớn thế này, Mạc Ly nhiều nhất có thể duy trì ba ngày, mà đám người giấy này thể tới gần lửa, cho nên bọn họ chỉ có thể làm bộ mã bất đình đề lên đường, chưa từng dừng lại nhóm lửa nấu cơm, sợ bị lộ tẩy.

      Thấy thủ thuật che mắt sắp duy trì được, đám người còn theo phía sau rời, Mạc Ly rối rắm xem xét muốn cứng đối cứng hay . Cũng may giữa trưa cùng ngày bọn họ tiếp tục theo nữa. Bọn họ rời ước chừng khắc sau, tất cả 800 ám vệ hóa thành người giấy bay đầy trời.

      Lưu Kỳ sờ sờ cái đầu ướt mồ hôi, thở phào nhõm, : “Xem như giải thoát rồi.”

      Mạc Ly lại trả lời, ngừng xe ngựa, biết nlà ói với cái gì: “ theo xa như thế, cũng nên ý đồ ?”

      Cái gì? Còn có người theo? Lưu Kỳ vội nhìn xung quanh khắp nơi, chỉ thấy bụi cỏ khẽ động, có tiểu hắc xà bò ra, là Xa Gia lão tổ!

      Xa Gia lão tổ hóa thành hình người, bay ở giữa trung, vừa lúc có trận gió nổi lên, thổi bay vạt áo, vô hình trang bức làm Lưu Kỳ hâm mộ.

      Xa Gia lão tổ chỉ vào ngọn gió nhìn thấy : “Chúng ta phải bằng hữu sao? Các ngươi rời , ta đương nhiên phải đưa các ngươi đoạn đường, ta và thanh phong cùng xuất phát, thanh phong đưa các ngươi tám trăm dặm, ta bất quá đưa thêm đoạn đường thôi.”

      Nghe nó như vậy, Mạc Ly khỏi ảo não, mấy ngày nay việc nhiều, nhưng ra quên mất chuyện này. Sáng nay vội vội vàng vàng rời , ra quên thông báo tiếng với Xa Gia lão tổ, rốt cuộc ở Tô Châu nó giúp ít việc.

      Mạc Ly từ trong ngực lấy ra vật đưa cho nó : “Ngươi tặng ta xà vương lệnh, ta nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có tặng lại cho ngươi cái này. Phàm là thượng thần đắc đạo mới có thể ở nhân gian khai tông lập phái, Loan Quân thượng thần ngã xuống, miếu Loan Quân còn thần là thể đắp tượng. Nghĩ đến ngươi hẳn là muốn cái này, đây là tông sư lệnh nhân gian, phàm nhân thông thường có đại công đức cũng có thể dùng lệnh này đắp bia lập phái. Ngươi dùng lệnh này lại trọng tố chân thân cho Loan Quân thượng thần.”

      “Đa tạ quốc sư. “

      Nhiều năm sau Mạc Ly vì có việc lại ngang qua Tô Châu, qua miếu Loan Quân, nhìn thấy thần tượng Loan Quân thượng thần, cảm thấy có vài phần giống tiểu tức phụ nhà mình. Vì thế, từ nay về sau mỗi năm mùng đại niên, phủ quốc sư đốt thiên đèn liền đốt thêm mấy cái cho Loan Quân thượng thần.

      Đây là chuyện về sau, tạm thời .

      Xa Gia lão tổ tiếp nhận tông sư lệnh, tiếp tục : “Tuy muốn quá sớm, nhưng việc này rốt cuộc phải được quốc sư người đồng ý. Trăm ngàn năm đều ở Tô Châu, nhưng ra có chút chán, cũng muốn kinh thành nhìn xem, biết kinh thành còn có chỗ cho chúng ta dung thân tu luyện?”

      “Đương nhiên, tùy thời hoan nghênh.” Mạc Ly đáp ứng, nhưng mà nó tiếp tục trông miếu thờ Loan Quân thượng thần sao?

      Mạc Ly chỉ nghĩ như thế, vẫn chưa hỏi ra, chuyện này liên quan đến , hà tất hỏi nhiều.

      Xa Gia lão tổ nhìn theo bọn họ xa, đến khi nhìn thấy hình dáng xe ngựa bọn họ, lúc này mới hóa thành con rắn rời .

      “Đều rắn máu lạnh, ta thấy Xa Gia lão tổ này khá tốt, xử lý tình cũng công chính, thủ pháp xử lý ra có điểm giống quốc sư.” Lưu Kỳ miệng nhàn chịu nổi, thuận miệng .

      Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng đồng ý gật gật đầu, nàng cảm thấy Xa Gia lão tổ đối với bọn họ quá thân thiện, chút cũng giống xà tinh nàng từng gặp trước kia.

      “Có lẽ là giống sư phụ nó .” Mạc Ly khó được lần đáp lời bọn họ .

      Chỉ câu này của làm Kim Triều sặc, đây phải tự khen chính sao, lão tổ tông nghĩ thầm.

      Bất quá Mạc Ly cũng biết sư phụ của Xa Gia lão tổ chính là , muốn đến chính là Loan Quân thượng thần.

      “Nhạc phụ đại nhân, vậy có phải toàn bộ xà tinh đều tốt hay ?” Lão tổ tông tách đề tài ra, muốn để cho bọn họ tiếp tục thảo luận cái này. Bọn họ từng qua luân hồi, cái gì cũng biết, ngược lại lão nhân gia hồi ức nhiều hơn, tiểu nha đầu Loan Quân xác là tốt, nếu cũng phá lệ độ nàng phi thăng.

      Đúng rồi, Loan Quân là tự mình điểm hóa phi thăng, là đệ tử duy nhất, nay ít người biết thôi, nếu phí công phu lớn như thế làm gì, chẳng lẽ là vì cái lý do hoang đường tu luyện lại lần sao?

      Giúp Kim Triều chỉ là tiếp theo, cũng coi như là ý trời, sửa mệnh là việc làm, nhưng thân thể trung dung cũng phải là vì thế mà cố ý. Kim Triều có thể gặp được thân thể trung dung ngàn năm có cũng là tạo hóa, chú định phải giúp nó thành thần.

      Lão tổ tông trong lòng cũng thực bất đắc dĩ, làm lão tổ tông hiền lành quá khó khăn.

      Lão tổ tông nghĩ ngợi, lại nghe Thu Nhuyễn Nhuyễn : “Xa Gia lão tổ chỉ là số ít như vậy, bất quá tinh quái tu hành lâu rồi xác thông suốt nhân tính, cùng có kẻ so sánh ra càng có vị nhân tình, trước kia cha gặp được chuyện về rắn, tướng công có còn nhớ sao?”

      “Nàng đến rắn quấn eo?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu.

      “Cái gì là rắn quấn eo nha?” Lưu Kỳ xen mồm hỏi.

      “Ta nhớ đó là mùa thu, sắp bắt đầu mùa đông, loại thời điểm này là rắn độc nhất, chúng ta ở chân núi, núi nhiều rắn, ngày thường còn phải rải chút hùng hoàng ở chung quanh sân. ngày, Hoàng Bán Tiên thôn bên cạnh tới cửa tìm cha hỗ trợ thăm bệnh, cha phải đại phu, chỉ có thể xem những bệnh mà đại phu xem được. Nhưng Hoàng Bán Tiên ngày thường cùng cha cũng đàng hoàng gì, mà ông ta được gọi là bán tiên tất nhiên là cũng có chút ít bản lĩnh, đồng hành gặp nhau hết sức đỏ mắt, ngày thường cũng thiếu được ngáng chân đối phương. Có thể làm ông ta màng thị phi ân oán cầu tới cửa, lại há là vấn đề . Hoàng Bán Tiên tìm cha xem đúng là rắn quấn eo.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đến chỗ này dừng, Lưu Kỳ muốn nghe chuyện xưa vội chân chó đưa lên chén nước cho nàng nhuận cổ. Thu Nhuyễn Nhuyễn uống miếng nước, lúc này mới tiếp tục : “Như thế, phải biết rằng Hoàng Bán Tiên này sở dĩ được gọi là Hoàng Bán Tiên chính là bởi vì ông ta có tay dẫn xà cùng với thuật định xà. Chỗ chúng ta kia nhiều rắn, thường thường có người bị cắn. Ở địa phương này tên tuổi của Hoàng Bán Tiên so với cha càng vang dội hơn, theo lý Hoàng Bán Tiên gặp rắn loại chuyến này chính ông ta hẳn là biết làm thế nào. Nhưng đối với rắn quấn eo, ông ta dùng hết biện pháp cũng có tác dụng, chỉ đành da mặt dày cầu đến chỗ cha nơi này, xem có biện pháp hay .”

      “Có trị hết?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu, : “Nhân quả báo ứng, mệnh trung chú định là ông ta có kiếp nạn này.”

      “Ai da, nãi nãi tốt của ta, ngài đừng đánh đố nữa, nhanh chút !” Lưu Kỳ , lại thêm thêm nước trà cho nàng.

      “Ngươi đừng vội, chậm rãi nghe ta . Đầu tiên cha hỏi nguyên nhân, , ngày đó tức phụ hóng mát ở trong viện, con rắn từ bên chân bà ấy bò nhanh đến, chui vào trong phòng bếp, làm bà ấy hoảng sợ, hạt dưa mới vừa lấy rải đầy đất, bà ấy ngồi yên, vội gọi nam nhân nhà mình đến. Rắn dám xông vào nhà Hoàng Bán Tiên cũng có lá gan lớn. Hoàng Bán Tiên kéo giày chạy tới cửa phòng bếp, dùng thuật dẫn xà, con rắn liền chịu khống chế mà bò ra, Hoàng Bán Tiên muốn dừng chú ngữ, lại thấy phía sau con rắn còn theo vài con rắn nữa. Hảo gia hỏa, lại có con rắn có mắt như vậy, dám ở nhà ông ta làm tổ, coi tên tuổi Hoàng Bán Tiên là giả sao. Thấy rắn đánh ba phần tội, nếu đánh chết bảy phần tội, Hoàng Bán Tiên lập tức vung dao phay ra, chém mấy con rắn, buổi tối làm đồ ăn nhắm rượu. Nào ngờ sáng sớm hôm sau, bên hông ông ta đau đớn khó nhịn, mọc ra bọt nước.”

      “Rồi mới thế nào? Rồi mới thế nào?” Lưu Kỳ thúc giục .

      Mạc Ly tiếp nhận câu chuyện, tiếp tục , làm cho tiểu tức phụ nghỉ miệng chút.

      “Cái gọi là rắn quấn eo, đầu tiên là từ bên hông xuất chút bọt nước rậm rạp, vây quanh bụng mọc lênở eo, nhìn xa khác gì con rắn quấn ở eo, cho nên dân gian đều gọi cái này là rắn quân eo, đồn đãi là quấn đủ vòng người chết, đến lúc đó thần tiên khó cứu. Rắn quấn eo, Hoàng Bán Tiên đương nhiên cũng biết, trước kia cũng từng trị cho người khác, vội xuống giường dùng dược tổ truyền đắp lên. Vốn dĩ hai ngày là ổn, lại nghĩ rằng linh dược tổ truyền đến ông ta lại nhạy, càng đắp ngược lại là càng mọc nhiều, thế này mới làm ông ta luống cuống, màng thanh danh, cầu tới sư phụ nơi này.”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San33 others thích bài này.

    3. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      đụng tới khúc nào mà 2 chị dính dính nhau là thích quá xáaaaaa.

      eo ôi, thường cứ đụng tới rắn là thấy có gì đó bí lắm luôn, như ngta hay kể giết rắn dễ bị nghiệp gì gì nè
      Themealice, buithuynganheavydizzy thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      chế tác giả đúng giỏi. nghĩ ra đủ thứ :))
      Themealiceheavydizzy thích bài này.

    5. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      mong chờ mỗi chương của ''Quốc Sư...''. rất đặc sắc.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :