1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      Lưu Kỳ lếu láo hài hước quá trời quá đất
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      051. Bí mật của Việt Truyện

      Cứ như vậy? Lúc trước nghe Việt Truyện giới thiệu Xuân Dạ như vậy, nàng còn tưởng rằng Xuân Dạ làm ra giác mộng kỳ quái gì đâu.

      Xuân Dạ nếu biết nàng nghĩ như thế, chắc chắn cho cái xem thường, nhưng ra có muốn đâu, chẳng qua đan ở tay Mạc Ly, còn phải ta như thế nào làm như thế ấy.

      Người thôn Lạc Hoa đều mơ thấy việc này, đâu còn dám tiếp tục hiến tế, ở trong từ đường quỳ buổi sáng, là tổ tông hiển linh, còn cố ý giết heo dê cung phụng.

      Lưu Kỳ rất là khó chịu : “Ngươi làm mộng làm , làm sao đến ta cũng phải có giấc mộng đó, thiếu chút nữa ta hôn được mỹ nhân rồi, lại bị thay đổi cảnh trong mơ, là đáng giận!”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn trả lời , Việt Truyện đánh xe vén rèm vào, chắp tay : “Quốc sư, có bá tánh cầu đến cửa miếu của tiểu tiên, tiểu tiên cần trở về ngay xử lý, tiện đưa nữa, mong quốc sư bao dung.”

      “Ừ, chính quan trọng, ngươi cứ thôi.”

      “Tiểu tiên cáo từ.” Việt Truyện xoay người muốn , chỉ nghe Mạc Ly tiếp tục : “Ý trời thể trái.”

      Việt Truyện ngừng lại, thấp giọng đáp vâng, liền rồi.

      Lưu Kỳ hiếu kỳ : “Quốc sư, ngươi vừa mới câu kia có ý gì?”

      “Có thể có ý tứ gì, bất quá là cho lời khuyên thôi.” ′ Mạc Ly tâm tình còn vì Triển Hiến mà tốt, muốn giải thích nhiều.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hậu tri hậu giác phát tướng công nhà mình biểu tình đúng, vội ngồi dậy từ đùi , muốn chuyện, bị Mạc Ly chặn ngang: “Quốc công gia, phiền ngài đánh xe lát.”

      Lưu Kỳ tất nhiên cũng nhìn ra tâm tình Mạc Ly được tốt, vội đáp: “ dám, dám, quốc sư ngài khách khí làm gì, gọi ta Lưu Kỳ là được.”

      Lưu Kỳ rồi vội vén rèm ra ngoài đánh xe, cho hai vợ chồng bọn họ đơn độc ở chung, phu nhân tiết tiết hỏa, trong chốc lát chắc chắn lại có việc gì.

      Đúng như Lưu Kỳ sở liệu, mới vừa buông màn xe, Mạc Ly liền đè tiểu tức phụ ở vách xe hôn lên, làm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn trở tay kịp, hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, đáp lại hôn có chút bá đạo.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn là lần đầu bị đối đãi thô lỗ như vậy, môi bị cắn đau, chỉ phải duỗi tay đẩy ngực , hừ hừ : “Tướng công… Đừng cắn… Đau…”

      Tiểu tức phụ hô đau làm Mạc Ly thoáng hoàn hồn, buông lỏng ra môi đỏ bị khi dễ đến thảm thiết, trong lòng lửa giận thoáng diệt , lại còn chưa hài lòng, ôm tiểu tức phụ bỏ, cầu: “Nhuyễn Nhuyễn lại gọi ta tiếng.”

      “Tướng công.” Thu Nhuyễn Nhuyễn ngoan ngoãn gọi.

      “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, phải nhớ kỹ, tướng công của nàng chỉ là ta, mặc kệ là trong mộng hay là thực, chỉ là ta.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới phản ứng lại, tướng công đây là ghen?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được muốn cười, bất quá là giấc mộng, cũng đáng để ghen a? Tướng công nàng phải còn có thể là ai, bọn họ thành thân nhiều năm như thế, cũng viên phòng, từ thân đến tâm hoàn hoàn toàn toàn đều thuộc về , dù ở trong mộng nàng cũng nhớ phải tìm , nhớ mới là tướng công nàng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn học bộ dáng ngày thường trấn an nàng, sờ sờ đầu , khẳng định: “Đương nhiên chỉ là chàng, tướng công tốt như thế, kiếp sau còn muốn cùng chàng làm vợ chồng.”

      Mạc Ly lúc này mới hoàn toàn tiêu tan hỏa khí trong lòng, vuốt lưng tiểu tức phụ, giọng : “ chỉ kiếp sau, ta muốn đời đời kiếp kiếp đều quấn lấy Nhuyễn Nhuyễn, Nhuyễn Nhuyễn cũng được thấy ta phiền.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, như thế,sợ là phải là nghĩ ra biện pháp rồi, nhịn được cười : “Nhưng cho chàng biết pháp còn phạm pháp, làm hỏng quy củ luân hồi.”

      “Ừ.” Mạc Ly đồng ý, tưởng tượng đến nàng trở thành tức phụ của người khác, vì người khác sinh nhi dục nữ liền muốn điên lên, nàng chỉ thuộc về ! Mạc Ly cảm thấy mình bị ma chướng, đây là tối kỵ với tu hành. Vừa mới đây thôi, thậm chí có xúc động muốn đánh Triển Hiến hồn phi phách tán, như vậy lo ta cướp Nhuyễn Nhuyễn.

      Mạc Ly hít sâu mấy hơi mới áp xuống ác niệm trong lòng, ôm tiểu tức phụ buông tay, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma, nên nghĩ như vậy, mệnh cách bọn họ sửa, đừng lo, Nhuyễn Nhuyễn là thê của , tại tại ôm nàng vào trong ngực, nàng thích là , cũng phải là Triển Hiến, thậm chí còn chưa từng gặp người nọ, là tự mình sinh ra ác chướng cho mình.

      “Nhuyễn Nhuyễn, Kim Bổng muốn tiến vào Thủy Liêm Động của nàng.” Mạc Ly giọng ở bên tai nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt đỏ mặt, lắc đầu : “Chàng nhịn chút, chờ đến nơi đặt chân rồi lại .”

      “Ừm.” Mạc Ly kêu lên tiếng, mang Lưu Kỳ theo tốt rồi, tùy thời có thể đè nặng tiểu tức phụ tới hồi. Lúc trước cũng lo lắng ngày đêm kề cận bên tiểu tức phụ, sa vào tình , cho nên mới mang theo Lưu Kỳ, ngờ giờ lại hối hận vì quyết định như thế.

      Lưu Kỳ dỏng lỗ tai cẩn thận nghe thanh trong xe, nhưng mà tiếng mưa gió quá lớn, nghe kiểu gì cũng ràng, đành phải thôi.

      Giữa trưa mưa hơn, ba người ở xe ăn chút lương khô, Mạc Ly lúc này mới mở miệng giải thích nghi hoặc lúc trước cho Lưu Kỳ.

      Lúc cùng Xuân Dạ thiết kế cảnh trong mơ cho toàn bộ thôn nhân, từ chỗ Xuân Dạ thấy được địa mạo chung quanh thôn Lạc Hoa, khi đó phát chút dị thường. Theo lý lúc ấy bọn họ sớm qua thôn Lạc Hoa, Việt Truyện lại dẫn bọn đột nhiên vòng quanh núi phía trước xoay vòng, lại dẫn bọn từ con đường khác quay trở về. Thế này có chút thích hợp, cho nên phải để thêm tâm nhãn.

      lưu ý thấy Việt Truyện rất quen thuộc nhà thôn trưởng, trong phòng của nữ nhi nhà thôn trưởng có chiếc khăn thêu nửa, đó đề từ giống hệt chữ viết tay của Việt Truyện lục huyện chí. Lúc này mới nổi lên ngờ vực, ngay sau đó lưu dấu vết mà gài mấy bước với ta, chứng thực suy đoán, tiền tiền hậu hậu vừa cân nhắc liền hiểu đại khái.

      Ngày ấy bọn họ gặp phải đường bị đất đá trôi cản trở, liền gọi Địa Tiên địa phương tới dẫn đường, cũng chính là khi đó mọi người thôn Lạc Hoa ở trong từ đường rút thăm quyết định tế phẩm. Nếu phải triệu Việt Truyện , có Việt Truyện bảo hộ, nữ nhi thôn trưởng làm sao rút trúng cái thăm kia. Nguyên nhân chính là bọn họ chặn ngang chân, mới có chuyện về sau. Nếu Việt Truyện cũng vội vội vàng vàng đưa bọn họ tới thôn Lạc Hoa.

      tại nghĩ đến, vậy chính là khi đó thu được tin tức nữ nhi thôn trưởng gặp nạn, lúc này mới đưa bọn họ đến thôn Lạc Hoa, muốn mượn tay bọn họ cứu nữ nhi thôn trưởng.

      Lưu Kỳ nghe xong thẳng hô đờ mờ, hỏi Mạc Ly : “Quốc sư tính toán xử trí ?”

      Mạc Ly lắc đầu, : “Ta quản được.”

      “Nhưng ra tiện nghi cho .”

      Mạc Ly tiếp, vì cái gì vừa đúng lúc mới vừa triệu Việt Truyện , trong thôn liền bắt đầu chọn tế phẩm, lại vừa đúng lúc lựa chọn nữ nhi nhà thôn trưởng. Sợ rằng đây đúng là ý trời muốn chia rẽ bọn họ, ra tay cứu nữ nhi thôn trưởng là làm trái với ý trời, cho nên tiểu tức phụ ở trong mộng gặp phải Triển Hiến, coi như là khiển trách vì nghịch thiên, như vậy liền thông suốt.

      vậy Việt Truyện cũng nghĩ thông suốt điểm này mới tự mình ra tay cứu nữ nhi của thôn trưởng, mà là nhờ tay bọn họ cứu nàng.

      Vừa lơ đãng cho người ta sai sử, còn liên luỵ tiểu tức phụ, Mạc Ly ở trong lòng nghĩ lại.

      Nghĩ lại xong, phát giác mình tựa hồ có chút đạo nghĩa đối với Xuân Dạ, tốt xấu gì người ta cũng giúp , tuy ta làm tiểu tức phụ mơ thấy Triển Hiến, nhưng rốt cuộc chỉ là giấc mộng, nên bày sắc mặt với người ta.

      Mạc Ly nghĩ nghĩ, tay kháp cái quyết, dụng tâm liên lạc với Xuân Dạ, lời xin lỗi, Xuân Dạ ngạc nhiên chút cũng đáp ứng, bọn họ cũng coi như đánh quen nhau.

      Bằng hữu Xuân Dạ cho bí mật, lúc tạo mộng, thông thường Xuân Dạ trước hết thăm dò vào hồi ức quá vãng khắc sâu của người có mộng. Tối hôm qua vì để người toàn thôn vào giấc mộng gã cũng xem xét, tìm được bí mật lớn. Là bí mật lớn có quan hệ với Việt Truyện. Việt Truyện này chỉ là Việt Truyện đó, còn nữ nhi thôn trưởng mang thai cũng phải là phàm thai, là của Việt Truyện. Đây cũng là lí do vì sao lúc ấy gã nghĩ muốn cùng Việt Truyện liên thủ đối phó Mạc Ly.

      Nếu đương trường ra bí mật này, quốc sư nhất định muốn ra tay tập nã Việt Truyện, Việt Truyện vì thê nhi có thể nào động thủ phản kháng? Nếu phải từ trong trí nhớ Thu Nhuyễn Nhuyễn gã tìm được thực lực chân chính của Mạc Ly, còn kiêng kị Tổ sư gia phái bọn họ, chỉ sợ đúng là làm như thế.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San40 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      052. Ve vãn đánh

      Mạc Ly đối việc này cũng ngoài ý muốn, có thể khiến cho trời phạt đương nhiên có khả năng chỉ là kéo kéo tay . Bên có người quản, đương nhiên là quản được, cứ chờ nghe kết quả là được rồi.

      ngày sau, bọn họ đặt chân đến thành Phượng Dương, xem như tới địa giới Giang Nam, thế mưa dần dần hơn, lúc đốt đèn mưa liền ngừng, bên này so với thôn Lạc Hoa mưa ngừng sớm hơn canh giờ.

      Lưu Kỳ như lệ thường kỹ viện địa phương, Mạc Ly chờ tiểu tức phụ ăn no cơm chiều, liền gấp chờ nổi ôm tiểu tức phụ lên giường, đè nặng chính là trận hôn mãnh liệt, chọc đến Thu Nhuyễn Nhuyễn đẩy ra, : “Trước đừng nháo, tắm rửa .”

      Mạc Ly tình nguyện mà buông tiểu tức phụ ra, gọi tiểu nhị đưa nước ấm tới.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi ở thau tắm tùy ý lau thân mình cho nàng, Mạc Ly nhịn nổi cũng vào thau tắm, ôm tiểu tức phụ cùng nhau tắm uyên ương.

      Hai người vào thau tắm, nước liền tràn ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng : “Chờ lát nữa nước bị ngấm xuống, phía dưới tới mắng chửi người.”

      Mạc Ly nghĩ nghĩ, lấy xiêm y bẩn ném mặt đất hút nước, rồi mặc kệ, đè nặng tiểu tức phụ tiếp tục hôn, xoa nắm đôi ngực chịu buông tay, cực kỳ xúc cảm mềm mại này.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chờ quá tay đủ nghiện mới đẩy ra, cho tiếp tục xoa nắn, nâng mặt hôn cái, : “Tắm rửa tử tế, tắm sạch lên giường lại đến.”

      Mạc Ly tư tâm muốn thử ở thau tắm tới hồi, nhưng nghĩ hai người mấy ngày này lên đường cũng tắm rửa, tuy ngày mưa mát mẻ, người bẩn, nhưng rốt cuộc mấy ngày, nghĩ đến nếu tắm rửa nước bẩn theo động tác vào trong cơ thể tiểu tức phụ, liền tắt cái ý niệm này, tương lai còn dài, hồi phủ rồi sau.

      Mạc Ly lại hôn hôn môi đỏ của tiểu tức phụ, lúc này mới đồng ý, đại chưởng mấy cái qua lại tắm sạch lần từ xuống dưới cho tiểu tức phụ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ghé vào đầu vai , tùy ý tắm cho nàng, nhìn dùng sức cánh tay rắn chắc phồng lên, nhịn được duỗi tay chọc chọc, : “Ngày thường cũng thấy chàng luyện tập thế nào, sao lại lợi hại như vậy.”

      Mạc Ly cười, cố ý phồng cơ bắp cánh tay, cười : “Ai luyện, sư phụ dạy kiến thức cơ bản, ngày ta cũng chưa từng ngừng nghỉ, Nhuyễn Nhuyễn ngủ say rồi, ta luyện xong trở lên giường ngủ Nhuyễn Nhuyễn cũng biết.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi hơi đỏ mặt, cha dạy kiến thức cơ bản nàng cũng biết, bất quá nàng chỉ là ngẫu nhiên nghĩ tới mới làm trong chốc lát.

      “Ngày mai lúc chàng luyện cũng gọi ta cùng tập .”

      “Ngày mai Nhuyễn Nhuyễn lại dậy nổi đâu.” Mạc Ly , đẩy đẩy eo, dùng cây gậy lớn đâm đâm bụng mềm của tiểu tức phụ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn mặt càng đỏ hơn, bị trêu ghẹo đến vừa thẹn lại bực, há mồm cắn lên vai ngạnh bang bang, lưu lại vòng dấu răng nhợt nhạt.

      Mạc Ly lập tức hô hấp rối loạn, siết chặt cánh tay, gắt gao ôm tiểu tức phụ, giọng khàn khàn: “Nhuyễn Nhuyễn câu dẫn vi phu.”

      “Nào… nào có?” Thu Nhuyễn Nhuyễn ngạc nhiên.

      “Có.” Mạc Ly , bế nàng từ thau tắm ra, định lên giường, Thu Nhuyễn Nhuyễn vội kêu lại: “Tướng công, lau nước , ướt chăn.”

      Mạc Ly tức khắc ngừng bước chân, cúi đầu cắn ngụm lên môi đỏ, hung hăng : “Chờ lát nữa thế nào cũng phải làm lần tàn nhẫn với nàng!”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn che miệng cười, vẫn còn nhịn được cãi lại: “Chàng lần nào tàn nhẫn?”

      “Nhuyễn Nhuyễn lại câu dẫn ta.” Mạc Ly , cầm khăn lau sạch thân thể cho hai người.

      “Tướng công cũng chịu nổi trêu chọc.” Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa phối hợp với chà lau, vừa nhịn được đấu võ mồm cùng .

      “Vi phu chỉ chịu được Nhuyễn Nhuyễn trêu chọc.” Mạc Ly vừa dứt lời, liền cúi đầu cắn viên núm vú phấn nộn, chọc đến Thu Nhuyễn Nhuyễn thét tiếng kinh hãi, vội túm lấy tay , sợ bị ngã xuống.

      “Nhuyễn Nhuyễn có muốn càng kích thích?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn ánh mắt có hảo ý vội vã lắc lắc đầu, : “ muốn, muốn.”

      “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, thử lần .” Mạc Ly khuyên nhủ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu nổi làm nũng bán manh lấy lòng như vậy, bộ dáng này của nào còn có nửa điểm quốc sư đại nhân uy nghiêm.

      “Vậy, thử lần .” Thu Nhuyễn Nhuyễn còn chưa dứt lời, lại bị Mạc Ly chặn miệng, dây dây dưa dưa lại tới cái hôn triền miên nữa. Bị hôn đến mơ hồ, Thu Nhuyễn Nhuyễn phản ứng lại mới phát căn bản tính toán lên giường, mà là đặt nàng ở bàn. Cái bàn lạnh lạnh đụng vào da thịt cũng thoải mái, Thu Nhuyễn Nhuyễn ôm chịu buông tay, Mạc Ly đành phải nâng nàng lên, dùng cây gậy lớn cọ khe thịt, cọ đến tiểu tức phụ chịu nổi hừ hừ ra.

      Nhìn khe thịt ướt đẫm đến sai biệt lắm, Mạc Ly đột nhiên kêu: “Nhuyễn Nhuyễn.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng trả lời, theo tiếng chưa dứt Mạc Ly đột nhiên đẩy đồ vật lớn vào, như nguyện nghe được tiểu tức phụ tiếng kinh hô, nhịn được cười ra.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hoãn lại, bực bội đập đập bờ vai , sao tác quái như thế này!

      Mạc Ly sợ nắm tay của nàng, ôm nàng chậm rãi lại ở trong phòng, cây gậy lớn theo động tác lại thỉnh thoảng ra ra vào vào nông sâu. được mấy lượt Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu nổi, co rút cao trào, nước tích táp chảy đầy đất, nàng vô lực ghé vào đầu vai Mạc Ly hừ hừ, kiều thanh cầu chậm chút.

      Mạc Ly ra vào mấy lượt sâu, lúc này mới chậm lại, tàn nhẫn : “ là chỉ muốn chọc hỏng nàng!”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hừ : “ sắp bị chàng chọc hỏng rồi.”

      “Lúc này mới thế nào, cũng phải là thực lực chân chính của tướng công nàng.” Mạc Ly , lại hung hăng mấy cái, Thu Nhuyễn Nhuyễn theo động tác kêu rên hai tiếng, chỉ nghe còn thêm: “Bên trong Nhuyễn Nhuyễn bị ta chọc qua bao nhiêu lần, có lần nào Nhuyễn Nhuyễn sắp bị ta chọc hỏng rồi, có lần nào chọc hỏng sao? Chỉ cần ta vừa rút ra, bên trong Nhuyễn Nhuyễn lại khôi phục nguyên dạng, lại chặt còn biết hút, lần sau vào lại khó khắn đến phí sức lớn.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn yên lặng che mặt, nàng phát từ sau khi viên phòng, càng ngày càng có hạn cuối, lời gì cũng có thể ra mà mặt đổi sắc tim nhảy mạnh. Bình thường còn tốt, lúc có người ngoài còn tự mình thả bay như thế, nhưng chỉ cần vừa đến lúc chỉ có bọn họ chỗ, liền giấu đuôi sói to nữa, lời thô tục gì cũng có thể ra.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn biết lúc này quyết tâm dễ dàng kết thúc, liền tranh luận, phối hợp với động tác của , thỏa mãn ý tưởng của , cứ như thế bị ôm, ở trong phòng chậm rãi mấy chục vòng.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa thở hổn hển vừa nghĩ, cũng biết sao lại có sức lực như vậy, dường như biết mệt, nàng cũng tính là , ôm thế này bao lâu, còn giống như người có việc gì.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn biết lúc này Mạc Ly cảm thấy căn phòng này quá , vài vòng có lạc thú, cân nhắc trở về có thể ở trong sân như vậy tới lần . Đặc biệt là trong hậu hoa viên, có thể đè tiểu tức phụ ở phòng hoa tận tình thương, như thế ngẫm lại liền động đậy cứng nữa.

      Tuy rằng muốn hung hăng tới hồi với tiểu tức phụ, nhưng rốt cuộc ngày mai còn phải tiếp tục lên đường, thể làm đến quá mức, đặc biệt Lưu Kỳ kia con mắt độc đến quá đáng, nhìn thấy lại trêu ghẹo cho trận.

      Mạc Ly đặt tiểu tức phụ ở giường, bắt lấy eo tiểu tức phụ, làm càn mà thọc vào rút ra trận, lúc tiểu tức phụ ngăn được rên rỉ phun ra nùng tinh nhiều ngày tích góp mà bắn sâu vào trong cơ thể tiểu tức phụ.

      Mạc Ly ôm lấy tiểu tức phụ, cười nhìn nàng thất thần, nhịn được ở môi đỏ của nàng rơi xuống nụ hôn, muốn hôn sâu hơn, cửa bị gõ vang lên.

      “Người nào?” Mạc Ly có chút vui, theo bản năng tưởng là Lưu Kỳ, ngờ lúc này phải Lưu Kỳ, mà là Việt Truyện, chỉ nghe hạ giọng : “Là ta, Việt Truyện, cầu quốc sư cứu mạng.”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San44 others thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      éc, thịt đập vô mặt k hay gì kịp hahaha
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      053. Chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới

      Mạc Ly hơi rùng mình, dùng chăn bọc tiểu tức phụ đến kín mít rồi nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, mở cửa để Việt Truyện tiến vào.

      Bọn họ tách ra bất quá mới ngày, Việt Truyện ràng so với lúc bọn tách ra chật vật hơn rất nhiều.

      “Người thôn Lạc Hoa tất cả đều chết.”

      Mạc Ly hơi kinh hoàng, vội hỏi: “Sao lại như vậy?”

      “Là trời phạt.”

      Mạc Ly muốn chuyện, bị Việt Truyện ngắt lời, “Thiên binh thiên tướng lập tức tới rồi, thời gian còn nhiều lắm, ta chỉ ngắn gọn, vậy thân phận của, ngươi hẳn cũng đoán được.”

      Việt Truyện , tay phải lật lên, tay thêm đóa hoa sen bảy màu, tâm hoa có thứ nho nằm, là đứa bé mới vừa thành hình, “Ngươi yên tâm, việc này liên lụy đến các ngươi, đứa này ta rút tiên cốt, bọn họ tìm được nó, ta chỉ cầu ngươi có thể coi nó như hài tử của mình để nuôi nấng nó lớn lên.”

      Mạc Ly trả lời, việc này cũng phải là việc , đây chính là con trai của Cửu thái tử, Thiên Đế truy tra xuống, thôn Lạc Hoa chính là kết cục cuối cùng của .

      Đúng rồi, Việt Truyện trước mắt này cũng phải là Địa Tiên nho , mà chính là Nguyệt Triện chân quân, Cửu thái tử ở Thiên Đình, đây cũng là lí do vì sao quản được, nếu chỉ là Địa Tiên nho có liên lụy cùng nữ tử phàm nhân, làm sao đến mức trời phạt.

      Mạc Ly còn do dự, Nguyệt Triện bất chợt quỳ xuống, mí mắt Mạc Ly đột nhiên nhảy dựng, phàm phu tục tử bị chân quân quỳ lạy, phải tổn thọ sao!

      “Nguyệt Triện chân quân cần đa lễ, ta đáp ứng ngươi là được.”

      “Đa tạ.” Nguyệt Triện chân quân kiên trì hành lễ với , mới giao hoa sen cho Mạc Ly, nhìn thoáng qua nhóc con bên trong sâu, chỉ để lại câu, đứa này ta đặt tên là Kim Triều, liền rồi.

      Mạc Ly nhìn hoa sen bảy màu trong truyền thuyết mà thở dài, cũng biết quyết định làm thế này là đúng hay sai?

      Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm đứa bé ở tâm đóa hoa, ngoài cửa sổ ngừng có tiếng sấm, những người khác chỉ nghĩ là trời sắp mưa, nào biết đâu rằng là thiên binh thiên tướng tróc nã Nguyệt Triện chân quân mà nháo ra động tĩnh.

      Mạc Ly trong lòng như suy tư gì, chẳng lẽ lần này thủy họa là bởi vì trời phạt mà nên?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn che miệng ngáp cái, chớp chớp nước mắt trong mắt, cũng biết có phải ảo giác hay , Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy đứa bé bên trong hình như lớn hơn trước chút.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn việc này cho Mạc Ly nghe, Mạc Ly phục hồi lại tinh thần, nhìn kỹ, tựa hồ là lớn hơn, nhớ khi Nguyệt Triện chân quân giao nó cho chỉ lớn bằng bàn tay, tại tuyệt chỉ bàn tay, chẳng lẽ hoa sen bảy màu còn có kỳ hiệu bực này?

      Cái này đúng là dám xác định, hoa sen bảy màu chỉ là Thần Khí trong truyền thuyết, cụ thể có kỳ hiệu gì cũng biết.

      Hai vợ chồng cứ như thế mắt to trừng mắt mà nhìn chằm chằm đứa bé trong đóa sen, nhìn từ lớn bằng bàn tay chậm rãi biến thành bằng cái quạt tròn, chậm rãi biến thành đứa trẻ con bình thường, nó còn lớn.

      Cái này Mạc Ly bình tĩnh nổi, như vậy tiếp tục, chẳng phải là trong vòng ngày đứa bé này trở thành người trưởng thành rồi?

      Mạc Ly nghĩ nghĩ, làm cái thủ quyết, bắt đầu niệm chú, muốn thử xem có thể lấy nó từ hoa sen ra hay . Ai ngờ tay mới vừa đụng tới đứa bé, nó đột nhiên mở bừng mắt, thẳng tắp mà nhìn về phía , ánh mắt này cũng phải là đứa bé nên có, Mạc Ly trong lòng lộp bộp, theo bản năng che chở tiểu tức phụ.

      Chỉ thấy nó duỗi cái lười eo, ngáp cái, lười biếng mở miệng chuyện: “Thân thể tiểu hài tử chính là phiền toái, ngươi trước đừng lấy ta ra ngoài, chờ ta lớn bằng bộ dáng hai ba tuổi ngươi hãy lấy ta ra.”

      “Ngươi là ai?” Mạc Ly cảnh giác .

      Người nọ khẽ cười tiếng, : “Còn có thể là ai, nhi tử của Nguyệt Triện chân quân nha, đại tiên gia bị rút tiên cốt.”

      “Ngươi đến tột cùng là ai?” Mạc Ly muốn cùng nó nhiều lời vô nghĩa.

      Người nọ thu cười, lại như cũ là cà lơ phất phơ, lười nhác : “Quốc sư chẳng lẽ đến Tổ sư gia của phái Thanh Minh các ngươi mà cũng quen biết?”

      Mạc Ly đứng phắt lên, nhìn bé con trước mặt cười như cười.

      “Ngươi cho rằng Thu Vọng Giang có vận khí tốt như vậy, ở trong biển người mênh mang dễ như trở bàn tay tìm được ngươi thân thể thuần dương? Ngươi cho rằng có thể bằng sức lực bản thân mà có thể sợ nhân quả, nghịch thiên sửa mệnh?” Thu Vọng Giang là sư phụ của Mạc Ly, là cha của Thu Nhuyễn Nhuyễn.

      Nó vừa ra lời này, Mạc Ly tin hơn phân nửa, đúng theo như lời, cũng ôm thái độ hoài nghi đối với chuyện sư phụ làm được những việc này, cho nên mới lặp lặp lại nhiều lần lo lắng với Triển Hiến, lo lắng hết thảy trở lại quỹ đạo.

      Phái bọn họ giống môn phái khác thờ phụng Phật Tổ hay Tam Thanh, Tổ sư gia của bọn họ là vô thượng thần Lưu Chiếu, tề danh cùng thượng cổ chân thần Bàn Cổ, Nữ Oa, là thái cổ thượng thần gần với thế thời giờ này, là vô thượng thần duy nhất siêu thoát ngoài tam giới, đồng thọ cùng thiên địa.

      Ngài tuy là thượng thần độc nhất vô nhị, nhưng tín đồ ở nhân gian nhiều lắm, thậm chí mấy người biết, chỉ có người tu đạo mới biết uy danh. Ngài tuy lợi hại, nhưng lại dễ thu nhận môn đồ, cho nên đệ tử môn hạ cực ít. Cũng là vì như thế, từ khi nhậm vị trí quốc sư tới nay, trừ lần đầu luận đạo, lại ai dám tới trêu chọc . Đây cũng là nguyên nhân thứ nhất ở trong tam giới có thể thuận lợi mọi bề, hoàn toàn dựa vào vị Tổ sư gia bình thường này.

      “Vì sao ngài lại đầu thai ở người hài tử của Nguyệt Triện chân quân?”

      Lưu Chiếu xua tay : “Cũng phải là đầu thai, chỉ là nhờ thân thể này dùng chút, ít người tam giới cảm thấy bổn tọa có thể trở thành vô thượng thần chỉ là bởi vì vận khí tốt, lần này bổn tọa nhất định phải cho bọn cẩn thận nhìn cái, xem bổn tọa làm thế nào lấy phế thể tu luyện thành thượng thần.”

      Mạc Ly nghe đứa này cáu kỉnh khỏi khóe miệng hơi rút, ngài như vậy nào có chút bộ dáng của vô thượng thần, khó trách người khác phục.

      “Có cần đệ tử hỗ trợ?” Mạc Ly hỏi.

      “Nếu cần ngươi hỗ trợ, bổn tọa tới, các ngươi là thân thể thuần dương, là thân thể thuần , các ngươi kết hợp sinh hạ hài tử lại là thân thể trung dung. Nội nhân, thiên hạ chi chính đạo, dung giả, thiên hạ chi định lý, thiên mệnh chi đạo tính. Bổn tọa đợi trăm năm mới chờ được thân thể thuần dương cùng thân thể thuần đều xuất ở nhân gian. rút tiên cốt, phương pháp tu luyện tầm thường dùng được, duy chỉ hài tử do thân thể thuần dương cùng thân thể thuần các ngươi sinh hạ mới có thể thay thế tiên cốt…”

      Lưu Chiếu còn chưa xong, bị Mạc Ly cắt đứt: “Việc này đệ tử xin phép khó tòng mệnh.”

      “Ngươi sốt ruột cái gì, nghe bổn tọa xong , có từng nghe dương song tu?” Lưu Chiếu , ngồi dậy từ trong hoa sen, nhàng nhảy cái, nhảy ra khỏi cánh hoa sen, rơi xuống đất liền thành đứa bé hai ba tuổi, chắp tay hành lễ với Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn, : “Tiểu tế Kim Triều gặp qua nhạc phụ, nhạc mẫu đại nhân.”

      Mạc Ly thiếu chút nữa xốc bàn, giờ là nằm mơ ? Chẳng lẽ Xuân Dạ kia lại chỉnh ?

      “Từ nay về sau coi ta là Kim Triều, nhi tử của Nguyệt Triện là được, cần kính trọng như Tổ sư gia, thời gian còn sớm, quấy rầy các ngươi tạo tức phụ cho ta, ta tìm Lưu Kỳ chơi.” Đến Lưu Kỳ còn biết, có thể thấy được lão tổ tông này ít chú ý đến bọn họ.

      Lưu Chiếu rồi, liền nhảy ra bên ngoài chạy , vừa sắp ra cửa, bị Mạc Ly xách lên, Mạc Ly nhìn hồi lâu, cuối cùng thở dài, bất đắc dĩ : “Tiểu hài tử cũng phải có bộ dáng của tiểu hài tử, ta lại lấy cho người gian phòng, nữa, người cứ tính toán trần truồng như vậy ra ngoài sao?”

      Lưu Chiếu đánh giá chính mình chút, thân mình sợi vải, nhíu mày : “Thực bất nhã.”

      Mạc Ly chỉ cảm thấy đau đầu, tối nay còn kích thích hơn so với lần đầu tiên gặp quỷ, đầu tiên là Cửu thái tử lại đến trời phạt, giờ Tổ sư gia biến thành con rể, sư phụ nếu mà biết, ván quan tài chỉ sợ cũng áp được mà nhảy ra ngoài.

      Mạc Ly dàn xếp xong cho lão tổ tông, ôm tiểu tức phụ vẫn luôn ngủ, đem toàn bộ trước trước sau sau cẩn thận cân nhắc chút, mới kinh ngạc phát , cả đời bọn họ đều bị Tổ sư gia an bài đến ràng, hết thảy tựa hồ tất cả đều là vì nữ nhi thân thể trung dung của bọn họ.

      Nghĩ thông suốt vướng mắc trong đó, Mạc Ly biết nên làm phản ứng gì, bị ngài ấy thiết kế tuy giả, nhưng nếu có ngài ấy tỉ mỉ an bài, mệnh cách nguyên bản của bọn họ đều là thiên sát tinh, cả đời đau khổ, làm sao hạnh phúc mỹ mãn như tại.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San45 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :