1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      046. Tiền căn kiện ở Huyện Thanh Thủy

      Đúng như lời Linh Thái lão nhân, Mạc Ly là muốn bắt sống nó, cứu Hồ Đại Cố là bởi vì Hồ Đại Cố hiến tế cho nó, phải là người.

      Lại đấu non nửa canh giờ, tà thần nỏ mạnh hết đà, Mạc Ly lại ra kích, đánh nó văng ra mấy thước, nó liền nguyên hình, vô lực đánh trả.

      Mạc Ly dùng kiếm chọc cái vò rượu, đổ rượu ra, cất thứ này vào trong vò.

      Lưu Kỳ tung ta tung tăng mà lao lên nhìn nhìn, hỏi: “Quốc sư, vậy là xong?”

      “Bằng ngươi còn muốn như thế nào nữa?” Mạc Ly hỏi ngược lại.

      “Xà tinh này có lấy ra ngâm rượu ?” Ngâm ra rượu có phải có tác dụng kéo dài tuổi thọ hay ? Lưu Kỳ trong lòng đánh bàn tính như ý.

      Mạc Ly muốn trả lời , Minh Tịnh đột nhiên xông ra, dập đầu nhận tội với Mạc Ly: “Quốc sư tha mạng, tiểu tiên bị huyện quan bức bách mới bất đắc dĩ che giấu chuyện tà thần.”

      Việc này ngược lại kỳ quặc, huyện quan chỉ là giới phàm phu tục tử, sao có thể uy hiếp đến Địa Tiên phương đâu?

      Còn đợi Mạc Ly chuyện, Lưu Kỳ liền giành trước: “Tha con mẹ ngươi cái rắm, ngươi chính là Địa Tiên, huyện quan còn có thể uy hiếp ngươi?”

      “Quốc công gia có điều biết, Địa Tiên với huyện lệnh khác biệt lắm, huyện lệnh là huyện nha, chúng ta là miếu thờ, miếu thờ hương khói càng nhiều, pháp lực của tiểu tiên càng lớn, ngược lại cũng vậy. Huyện lệnh kia uy hiếp ta nếu cùng bọn họ thông đồng làm bậy, liền hủy miếu thờ cắt hương khói của ta, tiểu tiên thế đơn lực mỏng, phản kháng được, lúc này mới lừa gạt quốc sư.”

      Lại còn như vậy, xem ra thần tiên cũng dễ chịu nha.

      “Việc này của ngươi, ta nhất nhất tấu lên Thiên đế, đến nỗi xử lý như thế nào còn xem tạo hóa của ngươi.” Mạc Ly , kéo xuống dải lụa dùng để trang trí, dải lụa dài giống như có đôi mắt, bay về phía Minh Tịnh, trói chắc.

      Địa Tiên huyện Thanh Thủy có nguyên thân là con sóc, nhát gan, sợ đám ác nhân kia cũng chẳng có gì lạ, nếu đổi là Địa Tiên khác, đến nỗi sợ đến mức cũng dám cáo trạng.

      Tiếp theo lại từ túi lưng lấy ra giấy và bút mực, ở tờ giấy vàng viết cái gì, đắp lên ấn quốc sư, dùng mồi lửa đốt, bao lâu, trống rỗng xuất hai binh lính.

      “Tả Tiền, Hữu Hậu gặp qua quốc sư đại nhân.”

      “Nhị vị miễn lễ, tội tiên ở đây, làm phiền nhị vị.”

      Lưu Kỳ đôi mắt mở to, đây là thiên binh thiên tướng trong truyền thuyết ? Nhìn có cái gì bất đồng với binh lính bình thường ở nhân gian, chính là khó che thân chính khí mà người bình thường bắt chước nổi.

      Bọn họ mang theo Minh Tịnh rồi, Lưu Kỳ hồi lâu mới phản ứng lại, hỏi: “Quốc sư, xà tinh giao cho bọn họ sao?”

      Mạc Ly lắc đầu, : “Vốn nên đưa đến giới, nhưng giết phàm nhân, có thể để ta xử trí.” Nếu đưa đến giới, chỉ sợ Vương kia vốn xem thường phàm nhân chuyện lớn hóa , việc hóa .

      “Vậy quốc sư ngươi tính toán xử trí như thế nào?”

      “Phong ấn bản thể nó, lấy hồn phách nó nhập luân hồi, chờ nó trả hết nhân quả, liền có thể lại quay về bản thể, tiếp tục tu luyện. Xà , xử trí này ngươi có phục?”

      hồi lâu, bình rượu mới rầu rĩ truyền đến tiếng: “Đa tạ quốc sư.”

      “A ha, nhãi con đây là phục sao?” Lưu Kỳ gõ gõ bình rượu.

      phản ứng .

      “Quốc sư, ta xem ra phục, vẫn là lấy rượu tới ngâm .”

      Lưu Kỳ vừa dứt lời, xà vội : “Đừng đừng đừng, quốc sư nhân nghĩa, ta phục ta phục!”

      Mạc Ly xử trí thế này là rộng lượng, nếu mạng đổi mạng, nếu nó muốn lại tu thành bản lĩnh giờ biết còn có cơ hội hay . tại vẫn chưa phế tu vi của nó, bất quá là để hồn phách luân hồi, phong ấn bản thể cho nó, nhân quả trả xong là có thể tiếp tục tu luyện.

      Linh Thái lão nhân xem xong xử trí xà liền trở về bình ngọc , lão đột nhiên có ý niệm, Mạc Ly làm quốc sư ngày, tam giới có thể thái bình ngày.

      chớp mắt, Linh Thái lão nhân đột nhiên nghĩ đến cái gì, giờ lão là quỷ tu, khi đoạt xá Thu Nhuyễn Nhuyễn thể tiếp tục quỷ tu, Thu Nhuyễn Nhuyễn nửa điểm tu vi đều có, chẳng phải là lại phải làm lại từ đầu?

      Linh Thái lão nhân nhịn được chửi ra mộu câi, còn may chưa đoạt xá của nàng, bằng hối hận đến chết. Như thế xem ra, chỉ có vào lúc nàng sinh thời, tận lực mượn thân thể thuần của nàng gia tăng tu hành mới đúng!

      Mạc Ly sớm nghĩ tới cái này, cho nên mới sợ lão tính toán.

      Giải quyết xong chuyện xà , mấy người liền khởi hành rời khỏi huyện Thanh Thủy, còn Hà gia và tri huyện, nhân quả của bọn họ phải báo giờ chờ chưa tới lúc mà thôi.

      có xà ở giữa tác loạn, hết thảy chậm rãi trở lại quỹ đạo.

      Hai ngày sau, bọn họ mới vừa ở trong rừng đốt đống lửa, người trống rỗng xuất , Lưu Kỳ sợ tới mức thiếu chút nữa dẫm chân vào lửa, mất công Mạc Ly vừa lúc đứng ở bên cạnh, kéo phen.

      “Diệc Chiếu, Địa Tiên tân nhiệm của huyện Thanh Thủy gặp qua quốc sư.”

      “Còn có chuyện gì?”

      Diệc Chiếu vội xua tay : “ có việc gì, có việc gì, tiểu tiên tiến đến là cố ý tới báo cho quốc sư về việc xử trí Minh Tịnh, và tiền căn hậu quả việc này.”

      Minh Tịnh ngày trước bị biếm hạ phàm. Còn xà nguyên là còn rắn nước tu hành ở sông Thanh Thuỷ, tu luyện tới bình cảnh, chậm chạp đột phá được, vừa lúc gặp phải thân mật của Hà gia tiểu công tử mấy năm trước bị trầm đường, xà liền nổi lên ý xấu, hại chết hai người vốn dĩ mạng chưa tuyệt, cắn nuốt hồn phách hai người, xà tu vì tăng nhiều, lúc này mới tu luyện ra nửa thân người.

      Nếm được ngon ngọt của tu luyện tà pháp, xà sao còn giống như trước đau khổ tu luyện như vậy, liền hóa thành tà thần, lừa đến ít tín đồ, dụ dỗ bọn họ tự nguyện hiến tế.

      vì lung lạc nhà giàu Hà gia và huyện lệnh địa phương làm việc cho nó, lúc này mới sửa lại mệnh cách cho Hà viên ngoại.

      thích râm mát, tắm uyên ương của Noãn Hương Các là thiết kế đặc biệt cho nó tu luyện, cá chép tinh chỉ là cái mánh lới che lấp chân tướng này. Đêm đó Lưu Kỳ đến, Đông Họa lo lắng phát manh mối gì, cá chép tinh mới có thể đột nhiên xuất , lại ngờ biến khéo thành vụng.

      Đến nỗi việc nhà Hà viên ngoại, nhân quả liên lụy lại quá nhiều.

      Diệc Chiếu xong rồi, Mạc Ly ba người ngồi vây quanh bên đống lửa nướng màn thầu, Lưu Kỳ miệng chịu yên, hỏi: “Quốc sư, cây có thể thành tinh, rắn cũng có thể tu luyện, thế gian vạn vật có phải đều có thể hay ?”

      Mạc Ly gật đầu, : “Theo lý đều được, tựa như thạch sư ở cửa, thời gian lâu rồi cũng có đạo hạnh, lại đồng tiền tầm thường nhất, phải cũng có thể chế thành kiếm đồng tiền trảm trừ ma sao.”

      “Như thế xem ra phương pháp tu đạo đủ mọi sắc màu, ta vẫn còn hiểu được phải làm như thế nào.”

      “Đại đạo ba ngàn, đều có thể thành thánh, có thể nhập môn hay còn phải xem ngươi có duyên phận tu hành hay . Ngươi tò mò cái này, ta liền truyền thuyết tu hành khác cho ngươi.” Mạc Ly khó được có tâm tình cùng tán gẫu.

      Lưu Kỳ tinh thần tỉnh táo, vội ngồi ngay ngắn chăm chú lắng nghe, Thu Nhuyễn Nhuyễn thêu nón màn che mới, lúc trước cái kia bị xà làm hỏng rồi.

      Mạc Ly bỏ thêm chút củi lửa, làm hỏa thế lớn thêm chút, chiếu sáng cho tiểu tức phụ, lúc này mới : “Vạn vật có linh, mèo đen đặc biệt, mọi người đều mèo có chín cái mạng, kỳ phải, mèo tu hành giống động vật khác, theo truyền thuyết mèo cả đời phải trải qua chín lần kiếp nạn, mỗi lần vượt qua kiếp nạn, tâm trí liền mở rộng ít, chờ chín lần đều vượt qua là có thể tiếng người, nhưng mở miệng trước mặt người khác, chỉ biết mình lầm bầm lầu bầu.

      đến mèo, nhất định là phải đến quỷ mèo, cái gọi là quỷ mèo, thông thường là để mèo từ ăn thức ăn là hủ thi, dần dà mèo nhiễm thi độc, thi độc đối với mèo sao, đối với người lại là trí mạng, ít đạo nhân tâm thuật bất chính, cố ý dưỡng quỷ mèo làm việc.

      So với quỷ mèo càng độc chính là tạo súc, tạo súc áp dụng ở người tiểu hài tử, giết con súc vật hình thể sai biệt lắm với tiểu hài tử, lột da lúc còn sống, nhân lúc da còn nóng nhốt tiểu hài tử vào bên trong. Hài tử rốt cuộc thoát được, rồi mới lại dùng các loại thủ đoạn thuần phục, là có thể mang ra ngoài bán nghệ, bất luận là lật bài biết chữ, hay là nhảy vòng, chắp tay thi lễ, lộn nhào, đều cần cố gắng huấn luyện, cho nên thường thường có thể dẫn người vây xem, thu lợi rất nhiều. Loại này thông thường chỉ có thể liên tục hai năm, hài tử sống sờ sờ bị nhốt chết ở bên trong, tử trạng thảm thể .”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San43 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      ôi trời đất ơi, nghe thấy k thực, nhưng lại bất ngờ vì tưởng tượng của tác giả, đáng sợ quá
      tieunai691993heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      047. Yểm Xuân Dạ

      “Vậy cũng quá ác độc !” Lưu Kỳ vốn tưởng rằng mình ở kinh thành làm trời làm đất là ác nhân khó lường, nghĩ tới sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, quả thực đúng như câu quốc sư lúc trước kia, nhân tâm so với quỷ quái càng đáng sợ.

      Mạc Ly chuyện, gỡ xuống màn thầu nướng xong, bẻ nửa đưa cho tiểu tức phụ.

      Loại chuyện này Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe qua ít, đây cũng cảm thấy có cái gì, cũng là vì biết thế này mà hiểu thế gian hiểm ác. Vốn dĩ đối đãi ít chó chó mèo mèo đều có thể ác độc như vậy, huống chi là nàng thân thể thuần ngàn năm thuở. Cho nên lúc trước nàng mới ôm hy vọng gì đối với cuộc sống sau khi rời khỏi Mạc Ly.

      Lưu Kỳ đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: “Quốc sư người lợi hại như thế, vậy có từng gặp phải chuyện khó giải quyết?”

      “Đương nhiên là có.”

      lời này làm Thu Nhuyễn Nhuyễn chột dạ trận, nhờ phúc thân thể nàng thuần , mấy năm qua như thế, phụ thân và Mạc Ly nhưng thiếu được hao tâm tốn sức. Mạc Ly tại có thể lợi hại như vậy, cũng tránh khỏi bị tra tấn suốt mấy năm.

      Chỉ người khắc đầy kinh văn là làm ra thế nào, nếu chỉ dựa vào thân thể thuần dương, sao lại làm tà vật kiêng kị như thế.

      Lúc ấy có Quỷ Vương tiểu thừa, thiếu chút nữa có thể vào đại thừa, ta đánh chủ ý tới người Thu Nhuyễn Nhuyễn thân thể thuần . Lúc ấy Mạc Ly mới nhập môn lâu, đạo hạnh còn nông, bằng lực hai thầy trò bọn họ còn đối phó được Quỷ Vương tiểu thừa, chỉ có thể lợi dụng thân thể thuần dương, thêm vào cả người khắc đầy kinh văn, cực đại có khả năng tăng cường hiệu lực thân thể thuần dương, lúc này mới đánh bại Quỷ Vương.

      Cũng coi như là nhờ họa được phúc, đem pháp khí của Quỷ Vương treo ở cửa, tà vật đạo hạnh thấp hơn ta liền dám tới cửa bắt nạt nữa, đạo hạnh cao hơn ta cũng phải nghĩ có thể toàn thân mà lui hay , có đáng giá buông tay bác hay .

      Lưu Kỳ quấn lấy Mạc Ly đòi nghe, Mạc Ly lại muốn tỉ mỉ, chuyện mà người bình thường hiếm lạ, đối với bất quá là giống như ăn cơm uống rượu, cũng cái gì mà .

      Dọc đường ra xảy ra chuyện thiêu thân gì, chỉ càng đến Giang Nam bên kia, mưa càng ngày càng nhiều, suốt ngày ngừng nghỉ, bọn họ lên đường tốc độ chậm hơn ít, thỉnh thoảng còn phải xuống xe để đẩy, cũng may còn có tinh quái địa phương hỗ trợ, nếu còn phải càng thêm trì hoãn.

      Mắt thấy sắc trời muộn, mưa cũng càng lúc càng lớn, dưới chỉ dẫn của Địa Tiên Việt Truyện địa phương, bọn họ đặt chân tới cái thôn phụ cận.

      Thôn gọi là thôn Lạc Hoa, lạc rơi, hoa biết, dù sao hoa nhìn thấy, thôn lớn, toàn thôn tổng cộng hơn trăm người, bọn họ tá túc ở trong nhà thôn trưởng.

      là thôn trưởng, bất quá nhà so với những người khác nhiều thêm gian phòng phủ bằng cỏ tranh, nhưng con người ra cực kỳ nhiệt tình, nghe bọn họ muốn tá túc, liền ngụm đồng ý.

      Bất quá nhà rốt cuộc chút, chỉ có thể để ra gian phòng, Lưu Kỳ còn phải ngủ trong xe ngựa.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nằm ở trong lòng ngực Mạc Ly, bên tai trái là tiếng tim đập quy luật của tướng công nhà mình, bên tai phải là tiếng mưa rơi ồn ào ngừng, ràng thực nhiễu người mà nàng lại mạc danh an tâm.

      “Còn ngủ?” Mạc Ly hỏi.

      “Ta cảm thấy thôn trưởng kì quái.” Thu Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên , nàng vẫn cảm thấy ông ta đối với bọn họ quá mức nhiệt tình.

      “Nhuyễn Nhuyễn cũng phát ?”

      Mạc Ly vừa ra lời này, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền căng thẳng thần kinh, vội hỏi: “Chàng phát cái gì?”

      Mạc Ly bịt nàng miệng, : “Nhuyễn Nhuyễn giọng chút.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn vội gật gật đầu, tự mình bịt miệng.

      Mạc Ly sờ sờ đầu nàng, giải thích nghi hoặc cho nàng: “Nhuyễn Nhuyễn còn nhớ khi chúng ta vào thôn nhìn thấy từ đường?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, dùng ánh mắt ý bảo tiếp tục .

      “Trong từ đường đèn đuốc sáng trưng, có bóng người đong đưa.”

      Vậy có thể cái gì? Thu Nhuyễn Nhuyễn khó hiểu.

      Mạc Ly vội chậm tiếp tục : “Chúng ta vừa mới gặp thê tử và nhi tử của thôn trưởng đúng ?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lại lần nữa gật gật đầu, nghĩ tới nơi nào có dị thường, thê tử của thôn trưởng khóe mắt có nước mắt, mặt đầy oàn giận, vừa lúc tương phản với gương mặt thôn trưởng tươi cười nghênh người.

      “Nhuyễn Nhuyễn lại xem phòng ở bọn họ bố trí, trừ nhà chính, chỉ có ba gian phòng, vợ chồng thôn trưởng gian, con trai gian, chúng ta ở gian, căn nhà này cũng phải là lâm thời bố trí, Nhuyễn Nhuyễn cẩn thận nhìn, xem có thể phát cái gì .”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhờ ánh sáng tia chớp thỉnh thoảng lóe lên nhìn kỹ phen, thở : “Đây là khuê phòng nữ nhi gia!”

      “Đúng vậy, mà vẫn là ở thường xuyên, như vậy nữ nhi ông ấy đâu?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn minh bạch, gặp gỡ thiên tai cái gì, phần lớn mọi người tưởng đến thần trời tức giận, cần phải phải dùng người hiến tế, nghĩ đến mấy ngày này mưa to làm cho bọn họ cảm thấy phải dùng người tới hiến tế .

      Thôn trưởng thấy ba người bọn họ tá túc, nhìn hai người nam bọn họ đều là công tử tay trói gà chặt, nàng vừa lúc là nữ, có thể thay thế nữ nhi ông ấy hiến tế, liền động ý xấu rồi. Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng thở dài, lại bởi vì nàng mà rước lấy phiền toái, chính là biết thôn trưởng nếu thấy hồng đồng của nàng có phản ứng gì.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn , bị Mạc Ly bịt miệng, giọng : “Tới.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt căng thẳng thân mình, nghe tiếng cửa nhàng bị đẩy ra.

      Nàng cũng lo lắng cái gì, thân thủ của tướng công nhà mình nàng vẫn biết, chỉ là mạc danh khẩn trương.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhắm mắt, sợ hồng đồng làm bọn họ sợ.

      Chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, vài tiếng giòn vang, đầu thêm đồ vật, nàng nhắm mắt nữa, mở mắt ra mới phát đây là nón màn che của mình, vội duỗi tay đỡ lấy.

      Đến ma cọp vồ Mạc Ly còn chém giết được, làm sao sợ hai mãng phu thôn dã vớ vẫn, bất quá hai chiêu chế phục bọn họ.

      Mạc Ly còn chưa kịp chuyện, phu nhân thôn trưởng liền khóc lóc chạy vào, thình thịch tiếng quỳ xuống, liên tiếp dập đầu : “Công tử tha mạng, công tử tha mạng, chúng ta chỉ là nhất thời hồ đồ…”

      Việc này đúng là rất khó giải quyết, dù dùng người tế thiên, mưa còn rời vẫn tiếp tục rơi, bọn họ có tâm giúp nhà thôn trưởng, nhưng loại chuyện này là mấy người ngoài như bọn họ chỉ dăm ba câu có thể thông?

      thông, trực tiếp đoạt người càng được, đúng là làm người ta đau đầu.

      phòng người vây vào chỗ nghĩ cách, phu nhân thôn trưởng ở bên gạt nước mắt, Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn an ủi bà chút, lại biết nên từ đâu, đành phải bồi bà cùng gạt nước mắt, chỉ có Lưu Kỳ ở trong xe ngựa giờ phút này vẫn ngủ ngon lành, ở trong mộng mơ mỹ nhân.

      Vốn biết Lưu Kỳ nhiều ý xấu, Mạc Ly liền dầm mưa đến xe ngựa gọi , xốc màn xe lên liền nghe thấy Lưu Kỳ mớ, hắc hắc cười gọi mỹ nhân.

      Mạc Ly đột nhiên nghĩ đến cái gì, cần gọi , lập tức bắt quyết, triệu Việt Truyện tới.

      Việt Truyện mới vừa thân bị mưa to tưới ướt đẫm, nhìn Mạc Ly đồng dạng đứng ở trong mưa bất chấp thi pháp tránh mưa, vội hỏi: “Quốc sư triệu tiểu tiên tới có chuyện gì quan trọng?”

      “Phụ cận thôn Lạc Hoa có yểm tu hành?”

      Việt Truyện nghĩ nghĩ, : “Phía tây núi Thanh Phong có yểm tu hành, tên gọi là Xuân Dạ.”

      .

      Tu vi của Xuân Dạ ở giới cũng treo danh hào, yểm thông thường là chế tạo ác mộng, hút sợ hãi từ người để tu hành. Xuân Dạ bất đồng, thích chế tạo mộng xuân cho người ta, dựa vào dục vọng sinh ra để tu hành, đây cũng là ngọn nguồn danh hào Xuân Dạ của .

      Mạc Ly vốn định tìm yểm hỗ trợ, để người thôn Lạc Hoa đêm nay đều có cùng giấc mộng, từ trong mộng cho bọn họ tế thiên là vô dụng, như vậy là có thể ngăn cản việc này. Nhưng yểm là Xuân Dạ, có thể làm theo suy nghĩ hay , vậy đúng là nhất định.

      Tuy như thế, nhưng dù sao cũng là biện pháp duy nhất, mặc kệ thế nào cũng phải thử lần.
      dao, Dang Du San, Lierose DuDu43 others thích bài này.

    4. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      chẹp chẹp, tưởng tượng toàn thân khắc chữ ra sao nhỉ, để mỗi lần tả cảnh 2 vợ chồng lăn lộn tưởng tượng cho chính xác sinh động :3
      heavydizzythao1997 thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      048. Phu nhân quên quốc sư?

      Cân nhắc cẩn thận, Mạc Ly cố ý viết công văn, đóng lên ấn quốc sư, làm lời mời chính thức, đạo lệnh, hai đạo lệnh, ba đạo lệnh chưa niệm xong, Xuân Dạ tới.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn nam nhân hồng y phô phang mà buồn bực, sao Xuân Dạ lại là nam? Mới vừa nghe tên còn tưởng rằng là nữ đó.

      “Quốc sư đại nhân sốt ruột truyền triệu tiểu có chuyện gì quan trọng?”

      Mạc Ly tính toán quanh co lòng vòng, gọn gàng dứt khoát cầu với ta, muốn ta làm người toàn thôn vào giấc mộng.

      Xuân Dạ ra có do dự, ngụm đồng ý, nhưng còn có cầu khác.

      Nghe thấy cầu khác, Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn chút cũng ngoài ý muốn, chỉ chờ đưa ra cầu.

      Xuân Dạ cười như cười mà đến trước mặt Thu Nhuyễn Nhuyễn, : “Cũng cần gì khác, chỉ thỉnh phu nhân ngủ giấc, làm giấc mộng là được rồi.”

      Mạc Ly sắc mặt tốt, Xuân Dạ giải thích : “Quốc sư yên tâm, chỉ là làm mộng, đối với phu nhân ngại, tiểu nguyện lấy đan trong người bảo đảm, tuyệt tổn thương phu nhân mảy may.” Xuân Dạ , lấy đan từ trong cơ thể ra, giao cho Mạc Ly.

      Mạc Ly sắc mặt hơi nhăn nhó, lại vẫn đồng ý cầu, nhìn về phía Thu Nhuyễn Nhuyễn, : “ cần Nhuyễn Nhuyễn vào giấc mộng, nên để Nhuyễn Nhuyễn quyết định.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy nhả ra liền biết việc này được rồi, nghĩ nhiều, cũng gật đầu đồng ý.

      Được Thu Nhuyễn Nhuyễn đồng ý, Xuân Dạ liền bắt đầu thi pháp, Thu Nhuyễn Nhuyễn ngáp còn ngáp xong, ở trong lòng ngực Mạc Ly hôn mê rồi.

      Trong mộng nàng lại về phòng khi còn bé trụ vẫn ở, trong phòng tối đen như mực, nàng ghé vào sau cửa sổ nhìn trong viện đóng chặt cửa. biết bao lâu, cửa viện mở ra, cha cõng túi lưng nhanh chóng rảo bước tới, Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa định đón cha, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn về phía sau lưng cha, đâu? Sao ở bên cha?

      Ai nha? Người theo sau lưng cha là ai nha? Thu Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên nghĩ ra, nhưng vì cái gì trong ấn tượng của nàng có người lớn hơn nàng mấy tuổi vẫn luôn theo cha?

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chỉ nghĩ là mình ảo có giác, lại suy nghĩ nữa, mở cửa nghênh đón cha vào.

      Nhưng nghĩ tới cái ảo giác này vẫn luôn cùng với nàng, mỗi lần cha trở về, nàng đều nhịn được nhìn sau lưng cha, lúc cha nhóm lửa, dùng mai rùa bói toán nàng đều cảm thấy nàng từng thấy người khác làm y như vậy.

      Lúc nàng may quần áo cũng vẫn có loại ảo giác này, nàng nhớ có người cực kì thích nàng làm xiêm y, người nọ thảm, mẹ kế làm xiêm y cho , chỉ có thể mặc y phục cũ của cha . Nhưng người nọ là ai đây? Nàng nhớ gì cả.

      Thời tiết càng ngày càng lạnh, mặc dù mặc bao nhiêu xiêm y tay chân Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn lạnh lẽo, bình nước nóng cả ngày rời tay. Nhìn bình nước nóng xám xịt, Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt hồi lâu, sao nàng lại nhớ nàng có cái bình nước nóng đẹp hơn, là người rất quan trọng đưa cho nàng, nhưng là ai nàng quên, hỏi cha, cha cũng biết, nhưng ngày hôm sau cha mua cái bình nước nóng mới cho nàng.

      Bình nước nóng cũ và mới đều giống nhau, ở trong tay nàng luôn lạnh thực nhanh, sao nàng lại nhớ có người từng với nàng bình nước nóng bằng tay ?

      Tay người nọ còn ấm áp hơn bình nước nóng, bàn tay lại to, có thể nắm chặt toàn bộ tay nàng vào trong lòng bàn tay. Nhưng người nọ là ai? Nàng quên.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn dùng tay lạnh lẽo vỗ vỗ đầu, sao lại quên mất? ràng trong ấn tượng bọn họ tốt đẹp như vậy, thậm chí còn ôm nàng cùng ngủ, ngủ cùng , trời có tuyết rơi nàng cũng cảm thấy lãnh.

      Sao lại quên mất người tốt như vậy rồi? Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn được gạt nước mắt, trong lòng tự trách.

      Ngày tháng qua từng ngày, nàng vẫn nhớ nổi người nọ là ai, cha cũng biết, phảng phất hết thảy đều chỉ là nàng miên man suy nghĩ.

      Quỷ Vương kia lại tới nữa, cha đối phó được với nó, lần đầu chỉ là đuổi nó bị thương nguyên khí, lúc này nó lại đến, cha làm thế nào cũng đấu lại nó.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn trong lòng tự trách, ảo giác lại tới nữa, sao nàng lại nhớ cha đánh bại Quỷ Vương này? Vì đánh bại nó, còn khắc đầy kinh văn ở người ai đó?

      Quỷ Vương bại, cha và nó đồng quy vu tận, cha dùng hết tu vi cuối cùng, hạ kết giới cho nàng, khiến vật thể cảm thấy nàng tồn tại.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhớ mình làm thế nào rời khỏi chỗ đó, nàng cầm ngân lượng cha để lại cho nàng, làm cho mình đầu bù tóc rối, quần áo tả tơi, che dấu hồng đồng đặc thù, lang thang có mục tiêu mà tiếp, nàng từng nghĩ đến theo cha thôi, nhưng lại nghĩ mình đây là cha dùng mệnh đổi lấy, đành buông bỏ phần tâm tư này.

      Cho dù nàng ngụy trang thực tốt, nhưng có lúc vẫn bị người ta phát hồng đồng, nàng dám tiếp xúc quá nhiều với người khác, dám ở lâu chỗ, hèn mọn mà tồn tại.

      Làm nàng nghĩ tới chính là, nàng ngụy trang như vậy lại vẫn gặp kẻ xấu, ngày đó hoàng hôn, nàng ở trong ngõ , đột nhiên bị người ta từ sau lưng bịt miệng mũi. Chờ nàng tỉnh lại, phát thân ở trong chiếc xe ngựa chạy nhanh. xe ngựa còn có rất nhiều nữ nhi khác, nàng tỉnh lại trước hết. Nhiều năm lưu lạc bên ngoài, kinh nghiệm cho nàng đây là gặp phải bọn buôn người.

      Nàng sợ cái này, chỉ cần nàng lộ ra hồng đồng, bọn họ đương nhiên muốn nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn lại nhắn mắt, làm bộ còn chưa thanh tỉnh.

      bao lâu, nữ tử khác lục tục tỉnh lại, các nàng thực nhanh ý thức được đây là chuyện thế nào, người hai người đều khóc lên, có người lớn mật nhấc màn xe lên nhìn, mới vừa xốc chút, bị người cách màn xe quất roi, tiếng khóc lại lớn hơn nữa.

      Lại lát sau, xe ngựa ngừng lại, nam nhân hung thần ác sát xốc màn xe lên, uy hiếp hồi, nếu còn khóc kêu nữa giết các nàng.

      Tiếng khóc , lại vẫn ngăn được nức nở, nam nhân còn chưa hài lòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nụ cười dâm đãng kéo nữ tử tư sắc tồi, phen xé xiêm y, cưỡng gian nàng ấy ngay trước mặt mọi người, là có người khóc nữa khiến cho các nàng cũng thử xem tư vị cây Kim Bổng này của .

      Lúc này ai cũng dám tiếp tục khóc, đám cuộn thân mình dám nhìn sang bên kia. Thu Nhuyễn Nhuyễn lại sửng sốt, nàng rất quen thuộc với Kim Bổng người nọ vừa mới , cũng rất quen thuộc với cảnh tượng vừa mới kia. Trong ấn tượng có người từng với nàng, thậm chí còn làm với nàng loại chuyện vừa mới cảm thấy thẹn này, người nọ vào lúc thân cận thích ngừng gọi nàng Nhuyễn Nhuyễn, thực thoải mái.

      Người nọ thích cười, nhìn lạnh như băng, thân mình lại ấm áp dễ chịu giống thái dương Đoan Ngọ, nàng thích nhất được ôm toàn bộ vào trong ngực, người nọ thích chuyện, thanh lại cực dễ nghe, nàng thích gọi tên nàng.

      Người nọ đến tột cùng là ai đây? Thu Nhuyễn Nhuyễn tựa hồ muốn đứng lên, nhưng đột nhiên tiếng cắt đứt nàng suy nghĩ, có người báo cáo với gã lỗ mãng kia: “Đại ca, Triển Hiến tiểu tử kia lại đuổi theo!”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ nhiều, giờ phút này nàng chỉ muốn biết người nọ là ai, nàng lập tức là có thể nghĩ ra, người nọ là ai? Đúng rồi, nàng nhớ nàng gọi người nọ là tướng công…

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chỉ cảm thấy mình bị người đẩy, theo bản năng nàng mở mắt, thiếu chút nữa kêu lên, đây thế nào lại phải xe ngựa?

      Đẩy nàng là nữ nhân, nàng ấy chỉ vào nàng mắng nữ, mắng hồ ly tinh, nàng câu dẫn tướng công của nàng ấy. Đây là chuyện thế nào? Thu Nhuyễn Nhuyễn còn phản ứng lại, bị người ta ôm lên, nam nhân nàng quen biết bế nàng lên, lạnh giọng quát lớn với nữ nhân vừa mới mắng nàng kia.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, đây là tình huống gì?

      Nam nhân kia ôm nàng trở về phòng, căn phòng này nàng cũng quen thuộc, nhưng trong phòng có rất nhiều đồ vật của nàng, thậm chí là di vật của cha, cái mai rùa để xem bói cũng đặt ở đầu giường, nàng vội lấy mai rùa lên, cảnh giác hỏi nam nhân kia: “Ngươi là ai?”

      PS: @Tiểu Ly 1111 Cả người quốc sư khắc đầy kinh văn trừ chỗ là chỗ nào nhở?

      PS2: Có câu đố cho các nàng: Quốc sư suốt ngày gọi tiểu tức phụ, tiểu tức phụ. Vậy, Mạc Ly hơn Nhuyễn Nhuyễn bao nhiêu tuổi? Ai trả lời đúng đều có quà nha.
      Last edited: 13/2/20
      dao, Dang Du San, Linh_lung_co_nuong40 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :