1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      042. Bại lộ thân phận

      Cách vách còn tiếp tục, Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu được xin tha: “Tướng công, được, sắp bị chàng chọc hỏng rồi…”

      “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, chỉ đến lần nữa, ngày mai lại tiếp tục lên đường, là có mấy ngày thể làm.” Mạc Ly dỗ tiểu tức phụ, dưới thân lại ngừng rút ra cắm vào, tới tới lui lui tiếp tục lăn lộn.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn hừ hừ thừa nhận cậy mạnh, lần đầu còn được, thoải mái đến nàng run rẩy, thời gian lâu liền được, tuy vẫn thoải mái, nhưng có vẻ hơi hơi đau.

      Nghe như thế, Thu Nhuyễn Nhuyễn dù có chút khó chịu, lại vẫn tích cực đón ý hùa động tác của .

      Giường lắc tới nửa đêm về sáng, hai người thoải mái đến thở dài kết thúc lần tình lâu này.

      Mạc Ly hôn hôn tiểu tức phụ mệt mỏi, đứng dậy xuống giường ngâm khối khăn ướt, cẩn thận lau lau thân mình cho tiểu tức phụ, chờ bận việc xong, Thu Nhuyễn Nhuyễn ngủ, Mạc Ly lại hôn hôn mặt nàng, mặc vào áo ngủ cho nàng.

      Làm xong này đó, mặc tốt quần áo, đến trước bàn, nâng bút viết mấy câu chú ngữ ở giấy vàng, đốt dưới ánh nến, liền ngồi ở ghế đả tọa.

      Chẳng được bao lâu, ngoài cửa vang lên thanh : “Địa Tiên Minh Tịnh của huyện Thanh Thủy bái kiến quốc sư.”

      Mạc Ly mở mắt ra, ra cửa: “Mời vào.”

      nam tử cao đẩy cửa vào, hành lễ với Mạc Ly, rồi lấy ra quyển sổ con dày trình lên, : “Khởi bẩm quốc sư, huyện Thanh Thủy ba năm gần đây phong điều vũ thuận cũng nghiệt quấy phá, tinh quái tu hành chung quanh cũng đều an thủ bổn phận, phạm quy củ.”

      Mạc Ly tiếp nhận sổ con nhìn kỹ, biểu tình túc mục, hỏi: “Trước khi bổn tọa tiến vào huyện Thanh Thủy nghe huyện Thanh Thủy có cá chép tinh thích giao hợp với người, liệu có việc này?”

      Minh Tịnh lắc đầu, giải thích: “Quốc sư hiểu lầm, cá chép tinh ở Noãn Hương Các cũng phải là tinh quái tu luyện, bất quá là kỳ nhân, người này có vú nữ nhân, lại có dương căn nam nhân, chuyện cá chép tinh chỉ là mánh lới kỹ viện bịa ra thu hút quần chúng thôi.”

      Mạc Ly gật gật đầu, lại tiếp tục xem sổ con trong tay, Minh Tịnh trong lòng lo sợ, cúi đầu chờ Mạc Ly lên tiếng.

      Mạc Ly nhìn nhìn huyện chí huyện Thanh Thủy mấy năm gần đây, cũng có gì khác, liền cho Minh Tịnh .

      Nghe Minh Tịnh cái kỹ viện gọi là Noãn Hương Các kia, cần nghĩ, chắc chắn Lưu Kỳ chơi bời phen, vậy ngày mai lên đường sinh động như mà kể tin thú vị lúc ở Noãn Hương Các, khẳng định có thể nghe được về cá chép tinh từ trong miệng .

      có thể biết được chuyện cá chép tinh, cũng là vì lúc tiến vào huyện Thanh Thủy, khai thông tâm, tai nghe tiếng sinh linh khác chuyện.

      Ngày thứ hai Mạc Ly tỉnh sớm, nghĩ tối hôm qua lăn lộn tiểu tức phụ tàn nhẫn, nhưng ra vội vã lên đường, để tiểu tức phụ nghỉ ngơi nhiều hơn.

      Mạc Ly hôn hôn trán tiểu tức phụ, lại hôn hôn khuôn mặt tiểu tức phụ, trong lòng thỏa mãn nên lời, muốn lại hôn hôn tiểu tức phụ bị tiếng chuyện phía dưới cắt đứt. Người nọ thanh lớn, ở trong phòng còn có thể nghe ràng, chỉ nghe ta cao giọng hỏi: “Tiểu nhị, Lưu công tử Lưu Kỳ có ở chỗ ngươi nơi này?”

      “A, đây phải Hồ gia sao, cơn gió nào thổi ngài tới, tiểu điếm hôm qua xác Lưu công tử vào cửa hàng.”

      “Còn dẫn đường!”

      “Vâng vâng! Hồ gia ngài theo tiểu nhân tới.” Tiểu nhị vội dẫn đường lên lầu, trong lòng phỏng đoán, chẳng lẽ là Lưu công tử hôm qua ở Noãn Hương Các đắc tội vị Hồ gia này? Tiểu nhị đột nhiên nghĩ đến cái gì, cũng phải sao, hôm qua nghe Lưu công tử ngủ tú bà Noãn Hương Các, chẳng lẽ là dùng thủ đoạn bỉ ổi gì?

      Mạc Ly đỡ trán, Lưu Kỳ đây là lại trêu chọc cái phiền toái gì?

      Mạc Ly buông tiểu tức phụ ra, đứng dậy mặc quần áo, liền nghe hành lang lại truyền đến tiếng bọn họ chuyện.

      Tiểu nhị muốn gõ cửa phòng Lưu Kỳ, bị người gọi là Hồ gia trong miệng cản lại, thấp giọng quát lớn: “Gõ cái gì mà gõ, kinh mộng đẹp của Lưu công tử, lão tử cho ngươi đẹp!”

      Cái này làm cho tiểu nhị hiểu, phải tới tìm phiền toái sao?

      Mạc Ly mặc quần áo cũng ngừng lại, hiểu thế cục tại này thế nào, bất quá thấy Lưu Kỳ có nguy hiểm, cũng lo nữa, vẫn nên tiếp tục ôm tức phụ ngủ lát .

      Tiểu nhị bồi Hồ gia chờ, trong lòng buồn bực Lưu công tử này có địa vị gì, sao Hồ gia trước ny hoành hành ngang ngược cũng phải cung kính như vậy? Phải biết rằng Hồ gia chính là quản gia của Hà viên ngoại, nhà giàu số huyện Thanh Thủy, còn có vài phần quan hệ thân thích cùng với phu nhân Hà viên ngoại, thiên kim tiểu thư của huyện quan đại nhân, ở huyện Thanh Thủy mấy người đáng giá cho làm ra vẻ như vậy.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiểu nhị xoa xoa mồ hôi trán, cẩn thận hỏi: “Lưu công tử đêm qua ở Noãn Hương Các chơi khuya, khả năng chốc còn khởi dậy nổi, Hồ gia bằng xuống dưới lầu ngồi chờ, nếm thử cháo xanh của tiểu điếm.”

      Hồ gia kiên nhẫn mà vẫy vẫy tay : “ cần.” Vẫn khăng khăng chờ ở cửa phòng Lưu Kỳ.

      Lưu Kỳ chốc sao có thể tỉnh, Hồ gia đợi như thế liền đợi nửa canh giờ, phía dưới tiếng rao hàng dần dần nổi lên, những người khách khác ở lại khách điếm dậy ít, vừa mở cửa nhìn thấy đoàn người Hồ gia hùng hổ vội vàng đóng cửa lại, sợ bị liên lụy.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn tỉnh, chôn ở trong lòng Mạc Ly ngáp, chờ hai người rửa mặt xong lại là chuyện non nửa canh giờ sau.

      Lưu Kỳ còn chưa tỉnh, thế này là ở trong dự kiến của Mạc Ly, thằng nhãi này ngủ đến khi gọi là tuyệt tỉnh dậy.

      Mạc Ly bảo Thu Nhuyễn Nhuyễn chờ ở trong phòng, rồi mở cửa ra ngoài, đối mặt với Hồ gia.

      Hồ gia này bộ dáng phải hung hãn như tưởng tượng, thân thể gầy gầy nhược nhược, nhìn có chút tam tà rất , cả người nhìn tà tà, Mạc Ly nhìn cổ đeo thẻ bài đạo quan, ít người luôn thích dùng ít đồ vật bàng môn tả đạo tăng cường vận thế, đặc biệt là kẻ lăn lộn sòng bạc.

      Mạc Ly chịu đựng ánh mắt bất thiện đến cửa phòng Lưu Kỳ, tính gõ cửa, bị Hồ gia cản lại, tiểu nhị vội giải thích: “Hồ gia chậm , Hồ gia chậm , vị khách quan này cùng đường với Lưu công tử.”

      Hồ gia vừa nghe tiểu nhị như thế, nháy mắt thay đổi sắc mặt, cười thành đóa hoa đẹp lắm, : “Tiểu nhân có mắt thấy Thái Sơn, công tử chớ trách, công tử chớ trách.”

      Mạc Ly hơi hơi gật đầu, tiếp tục gõ cửa phòng Lưu Kỳ, gõ hai cái liền ngừng, bên trong có bất luận tiếng động gì, Mạc Ly cũng vội, chờ trong chốc lát lại gõ cửa hai cái, như thế hai lần, gõ lần thứ ba, tiểu nhị hảo tâm hỏi: “Khách quan có cần tiểu nhân hỗ trợ?”

      Mạc Ly lắc đầu, tiếp tục gõ, lúc này chỉ gõ cái, đến cái thứ hai cửa liền mở, Lưu Kỳ đôi mắt còn híp mở cửa ra, vừa ngáp vừa hỏi: “Phải khởi hành sao?”

      Mạc Ly trả lời , Lưu Kỳ đợi lâu được Mạc Ly trả lời, lúc này mới mở mắt ra, bị đống lớn người trước mắt dọa sợ, lui ra sau vài bước.

      Hồ gia vội hành lễ : “Tiểu nhân Hồ Đại Cố thỉnh an quốc công gia.”

      Quốc công gia?! Tiểu nhị và những người khác tức khắc kinh hãi, vội học bộ dáng Hồ Đại Cố quỳ xuống hành lễ với .

      Mạc Ly nhìn hành động bọn họ cũng ngoài ý muốn, Lưu Kỳ trừ bỏ cái thân phận quốc công gia này, còn có cái gì có thể làm cho bọn họ tất cung tất kính như thế?

      Lưu Kỳ cũng là nhân tinh, thấy tình hình như vậy cũng hiểu hơn phân nửa, ở chỗ này trừ quốc sư và phu nhân cũng chỉ có Đông Họa biết thân phận của , là ai tiết lộ vừa nhìn là hiểu ngay.

      Lưu Kỳ vội chậm mà mặc xong quần áo, hỏi Hồ Đại Cố: “Ngươi là người phương nào?”
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San44 others thích bài này.

    2. Tiểu Ly 1111

      Tiểu Ly 1111 Well-Known Member

      Bài viết:
      422
      Được thích:
      500
      chồi ôi thấy Mạc Ly cưng Nhuyễn Nhuyễn chốc chốc cứ ôm ôm hôn hôn vầy mà quắn quéo muốn xỉuuuuu
      Chalychanh, gió đông bắcheavydizzy thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chắc là Hà Viên ngoại có việc cần đấy mà!
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      043. Hiến tế người sống

      “Tiểu nhân là Hồ Đại Cố, quản gia của nhà Hà viên ngoại ở huyện Thanh Thủy, lão gia nhà ta nghe quốc công gia ngang qua huyện Thanh Thủy, sợ rằng tiểu điếm bẩn thỉu chậm trễ quốc công gia, đặc biệt cho tiểu nhân tới mời quốc công gia đến Hà phủ ở tạm.”

      Lưu Kỳ cũng có quyền quyết định, mắt nhìn Mạc Ly, Mạc Ly hơi hơi gật đầu, Lưu Kỳ liền đồng ý.

      Đám người Hồ Đại Cố vừa , Lưu Kỳ hỏi: “Quốc sư, vì sao phải đáp ứng với ?”

      “Cái này vội, ngươi trước với ta tiết lộ thân phận thế nào.”

      “Nơi này cũng có Noãn Hương Các, ta vào vừa nnhìn, đúng là lão tướng cũ mở ra, cùng lão tướng ở giường náo loạn hồi, phỏng chừng chính là như thế mà tiết lộ thân phận.”

      “Như thế xem ra Noãn Hương Các và Hà viên ngoại quan hệ cạn.”

      “Còn phải sao.” Lưu Kỳ đem chuyện Đông Họa ra năm mười, Mạc Ly gì.

      đến chỗ này, quốc sư, hôm qua ta ở Noãn Hương Các ngủ với tinh!” Lưu Kỳ khoe khoang.

      Mạc Ly lắc đầu, : “Ngươi bị lừa, đó cũng phải là tinh , chỉ là loại thủ đoạn hút khách của Noãn Hương Các, người nọ chỉ là kỳ nhân có nam nữ cùng thể.”

      “Con mẹ nó! Ta trong đó có quỷ, người nọ hạ thể cực kỳ giống kẻ từ cắt làm thái giám!” Lưu Kỳ trong lòng căm giận, nghĩ tới hôm qua lại làm gậy thọc cứt lần, khó trách hôm qua có vận khí tốt như vậy, vừa lúc gặp được cá chép tinh tới, cá chép tinh lại vừa lúc tới thẳng chỗ , nghĩ đến hẳn là Đông Họa bày mưu đặt kế.

      Quả là kỹ nữ vô tình, con hát vô nghĩa, đảo mắt liền bán đứng lão tử!

      “Quốc sư vì sao lại đáp ứng vào phủ ? Chúng ta cứ , viên ngoại nho nào dám cản?”

      giờ trong lòng ta có phỏng đoán, tiện với ngươi, chúng ta Hà phủ chuyến, nhìn cái lại .”

      Tối hôm qua Minh Tịnh trình lên huyện chí, nhất nhất nhìn xem, cũng có khác thường, Minh Tịnh cũng huyện Thanh Thủy có cái gì dị thường, nhưng hôm nay thấy cổ Hồ Đại Cố đeo thẻ bài có chút bình thường, tượng thần thẻ bài của ta phải thần phật đứng đắn, vừa thấy đó là tà thần, phần lớn tà thần đều dựa vào lệ khí nhân gian để tu luyện, sòng bạc thanh lâu thông thường vì cầu sinh ý đều cung phụng thần này.

      Hồ Đại Cố có mang loại này thẻ bài cũng có gì hiếm lạ, nhưng khối thẻ bài đó có quỷ khí quanh quẩn thực nồng, chỉ như thế, khí tràng quanh thân cũng khác với thường nhân, cảm giác tà tà càng như là quỷ quái.

      Hai bên kết hợp để nhìn, thẻ bài Hồ Đại Cố đeo cổ phải là đổi vận cho , mà là muốn đem chế thành tế phẩm sống để hiến cho tà thần.

      Lấy người sống hiến tế là xúc phạm tam giới, thân là quốc sư, tuyệt đối thể ngồi yên nhìn đến.

      Đám người Mạc Ly theo Hồ Đại Cố đến Hà gia, đường Mạc Ly bảo Thu Nhuyễn Nhuyễn lặng lẽ nhìn thoáng qua vận thế Hồ Đại Cố, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn lại nhìn, kỳ quái : “Khí vận cực thấp, gần như còn gì, so với Tương Sơn đạo trưởng lần trước còn thấp hơn, theo lý sớm sống nổi.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn càng chứng thực suy đoán trong lòng Mạc Ly, có người như thế cung phụng tà thần, thân là Địa Tiên huyện Thanh Thủy, Minh Tịnh có đạo lý nào biết, vì sao tối hôm qua vẫn chưa ? Hay là cũng tham dự vào trong đó? Có cái gì có thể làm Địa Tiên phương cũng hỗ trợ che lấp?

      Mạc Ly sắc mặt ngưng trọng, Thu Nhuyễn Nhuyễn và Lưu Kỳ hai mặt nhìn nhau, Lưu Kỳ khó được đường vẫn an tĩnh.

      Mạc Ly trong lòng lo lắng cho Thu Nhuyễn Nhuyễn, lấy thân thể thuần của tiểu tức phụ mà , so với loại như Hồ Đại Cố này có thể nàng càng thích hợp hiến tế làm tế vật luyện chế.

      Bất quá cũng may lúc trước cho nàng ký kết khế ước với Linh Thái lão nhân, nên ra cần quá mức lo lắng.

      Mạc Ly nghĩ nghĩ, vẫn là đem suy đoán của mình với hai bọn họ, từ cổ Thu Nhuyễn Nhuyễn lấy ra bình ngọc , với Linh Thái lão nhân: “Làm phiền tiền bối lo lắng.”

      Linh Thái lão nhân kêu lên tiếng, xem như đáp ứng. Vốn dĩ Linh Thái lão nhân cũng có thể lựa chọn ký khế ước, trực tiếp đoạt xá của Thu Nhuyễn Nhuyễn, nhưng ngại Mạc Ly đạo hạnh cao, lại là quốc sư, câu thông tam giới, lão ta có chút phần thắng nào, mới lấy lui mà cầu tiến, tiếp theo ký kết khế ước. Nhưng lão cũng để lại tâm nhãn, chỉ ký mười năm, ai biết mười năm sau có tạo hóa gì. Nếu mười năm sau Mạc Ly vô dụng, lão vẫn có thể đoạt xá.

      Tiểu tâm tư này của lão, Mạc Ly đương nhiên ràng, dám để lão ta ở bên người tiểu tức phụ đương nhiên là có nắm chắc, ít nhất tại lão ta phải tận tâm tận lực bảo hộ tiểu tức phụ chu toàn.

      Lưu Kỳ nghe Mạc Ly xong, trong lòng hối hận, sớm biết rằng nguy hiểm như thế, đánh chết cũng tới!

      Bất quá giờ hối hận còn kịp nữa, chỉ đành tin tưởng quốc sư, có đạo lý đường đường quốc sư đại nhân lại đối phó được chủ gia thổ địa tà ám nho !

      Nghĩ như thế, Lưu Kỳ nháy mắt yên tâm, nhớ đến vừa mới Mạc Ly cổ Hồ Đại Cố treo thẻ bài, có chút tò mò, vừa rồi nhìn cẩn thận, đành tìm cớ gọi Hồ Đại Cố tới đây, đánh giá chút thẻ bài cổ, rồi cho ta .

      Lưu Kỳ trong lòng buồn bực, cảm thấy tà thần thẻ bài này có chút quen mắt, thân người đuôi rắn, còn phải là tin đồn khác về Noãn Hương Các mà hôm qua chưởng quầy béo với sao!

      Lưu Kỳ vội với Mạc Ly về tin đồn đó.

      Lờ đồn đều phải là vô căn cứ, chỉ có điều bên trong mấy phần , mấy phần giả biết được.

      Hà viên ngoại so với bọn lớn hơn vài tuổi, trắng trẻo mập mạp nhìn rất hiền lành, được Mạc Ly ý bảo, Lưu Kỳ vẫn chưa cho Hà viên ngoại biết thân phận bọn họ, chỉ là bạn tốt đồng hành, Hà viên ngoại cũng hỏi nhiều, chỉ mời bọn họ vào phủ.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn chú ý tới cửa Hà gia cũng có hai con sư tử bằng đá, nhưng nàng mang theo nón màn che, biết thứ này có giống sư tử bằng đá ở cửa phủ Thừa tướng kia, đều phải vật phàm hay .

      Hà phủ khí phái, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn ra tên tuổi nhưng Lưu Kỳ chỉ liếc mắt cái nhìn ra manh mối. Bậc thang vào cửa là cẩm thạch trắng chế thành, bên trong tất cả đều trải đá cẩm thạch giá trị xa xỉ, hiên cũng đều điêu khắc họa tác tinh diệu tuyệt luân. Bên trong mỗi chỗ nhìn như là bố trí đơn giản nhưng đều là đồ vật giá trị thiên kim xếp thành. Chỉ góc hoa cỏ trong viện, nếu nhìn lầm, đó là lan phỉ thúy giá trị thiên kim, cũng chỉ từng nhìn thấy ở Ngự Hoa Viên. Hà gia thổ tài chủ này cũng phải là có tiền bình thường.

      Trong mắt Lưu Kỳ toàn là những đồ vật giá trị thiên kim, trong mắt Mạc Ly nhìn thấy lại là ngầm xếp phong thuỷ, ở Hà phủ gốc cây ngọn cổ đều bày biện dựa theo ngũ hành tương sinh tương khắc, là bố trí đinh tài nhị vượng, phú quý song toàn.

      Như thế kỳ quái, loại bố trí này cũng thường xuyên sắp đặt cho người ta, Mạc Ly bấm đốt ngón tay hai lần, căn cứ bố trí phong thủy trong tòa nhà tính ngược ra sinh thần bát tự của Hà viên ngoại.

      Căn cứ xem sinh thần bát tự của Hà viên ngoại, bát tự của cũng tốt, thiếu niên đắc chí, thanh niên thất ý, trung niên nghèo túng, lúc tuổi già thê nhi đều mất, có người tống chung, là mệnh cách hình thê khắc tử, có lục thân dựa vào.

      Hà viên ngoại qua tuổi trung niên, lấy tại để xem chút hoàn toàn dính đến nghèo túng, mệnh cách kém khá xa với bấm đốt ngón tay tính ra, hẳn là có cao nhân sửa lại mệnh cho .

      Đoàn người mới vừa ngồi xuống uống ngụm nước, nữ tử mỹ mạo đẹp đẽ, ăn mặc quý giá, vẻ mặt cao ngạo đến, lập tức đến chủ vị ngồi xuống, đánh giá bọn họ chút, khắc nghiệt : “Lão gia lại mời loại người lung tung rối loạn từ chỗ nào tới?”

      “Ngươi bậy cái gì!” Hà viên ngoại quát lớn, quay đầu với Lưu Kỳ: “Quốc công gia chớ trách, nội tử có mắt thấy Thái Sơn.”

      Hà phu nhân nghe thấy ba chữ quốc công gia hơi giật mình, tiện đà nghĩ đến cái gì, lại khôi phục thần khí, : “Quốc công gia sao lại tới huyện Thanh Thủy nho , chẳng lẽ ông lại bị những kẻ bịt bợm này lừa gạt?”

      Hà viên ngoại muốn chuyện, bị Lưu Kỳ ra tiếng ngắt lời: “Xem ra phu nhân cũng hoan nghênh chúng ta, bổn công gia vẫn nên lưu lại nơi này chọc người khác.”

      Lưu Kỳ rồi đứng dậy muốn , Hà viên ngoại vội ngăn lại, lạnh giọng cho người mang phu nhân , tự mình châm trà bồi tội với Lưu Kỳ.

      Lưu Kỳ vốn chính là làm bộ dáng, thấy có thành ý, cũng liền đồng ý.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San42 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Hóng~ chắc có liên quan tới quái nhân
      tieunai691993heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :