1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Quốc sư hắn sủng thê thành nghiện - Ô Liễu (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      034. Chưởng quầy phu nhân

      “Tiểu Đào Hồng có biết gia muốn thao ai nhất sao?” Vương Hồ Tử đột nhiên hỏi.

      “Ai nha?”

      “Gia muốn thao nhất là Cửu nương ở cửa hàng vải lụa, gia nhìn thấy nàng ấy liền phát hỏa, chỉ muốn xông lên đẩy ngã nàng, lột xiêm y nàng, dùng cây gậy lớn hung hăng chọc nàng, chọc vỡ tiểu nộn huyệt của nàng.”

      Vương Hồ Tử là cố ý, cố ý cho Cửu nương nghe.

      Cửu nương nghe Vương Hồ Tử , đầu tiên là khẩn trương, sau lại hưng phấn, trong lòng ngăn được nghĩ, nếu biết người trong lòng ngực chính là Cửu nương vẫn tâm tâm niệm niệm như thế nào?

      Nàng nghĩ, nếu biết, nhất định hung hăng mà thao hỏng nàng, Cửu nương chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó ngăn được kẹp chân.

      Mới vừa đến đầu ngõ, hai người liền nhịn được hôn làm đoàn, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi dây dưa trận.

      Vương Hồ Tử bóp ngực nàng ngừng xoa nắn, Vương Hồ Tử tiếp tục : “Vú Tiểu Đào Hồng nhưng ra so với Cửu nương lớn khác lắm.”

      Cửu nương sửng sốt, theo bản năng hỏi: “Sao chàng biết?”

      “Đương nhiên là gia tự tay sờ soạng, gia còn ăn nữa, tựa như thế này.” Vương Hồ Tử , làm mẫu cho nàng xem, há mồm ngậm lấy viên núm vú, ngừng dùng đầu lưỡi để liếm láp, mút đến ra tiếng.

      “Lần đó gia chỉ có ăn ngực, còn sờ huyệt, sờ đến huyệt nàng âsy cũng ướt đẫm giống như nàng.” Vương Hồ Tử , mở lưng quần, thả đại gia hỏa ra, ở cửa huyệt ướt đẫm cọ xát lên.

      “Lần đó chỉ thiếu chút như vậy, cây gậy lớn của gia chọc vào rồi.” Vương Hồ Tử , vốn dĩ cọ xát nộn huyệt, cây gậy lớn đột nhiên chọc vào.

      Phá thân đau đớn làm Cửu nương nháy mắt khóc lên.

      “Tiểu Đào Hồng huyệt hôm nay sao lại chặt như thế, giống như xử nữ, bao lâu ăn côn thịt lớn sao?”

      Cửu nương chịu khổ mà nên lời, giờ nàng cũng phải là Cửu nương, là tiểu Đào Hồng nha, tay chụp đánh bả vai chậm rãi ngừng lại, vào cũng vào, giờ rút ra cũng còn kịp nữa.

      Vương Hồ Tử thấy nàng phản kháng, càng ra sức mà thao làm, chút chút đâm ở hoa tâm nàng, đến mấy lần làm nàng sảng lên.

      Cửu nương cả người treo ở người , bị ôm từ xuống dưới vuốt ve cây gậy lớn, thứ này cắm vào có thể cho cảm giác thoải mái hơn nhiều so với ngón tay làm ra, chút chút đâm ở tận cùng bên trong, bên trong bị căng đến tràn đầy.

      Rốt cuộc vẫn còn non nớt, thực mẫn cảm, Vương Hồ Tử phí bao nhiều sức lực đưa nàng lên cao trào, bên trong vừa co rút lại vừa phun nước, giảo đến Vương Hồ Tử phải hút khí lạnh, lại bất chấp thương hương tiếc ngọc, ấn nàng ở tường dốc hết sức thao tiếp.

      Cửu nương lại lần cao trào, Vương Hồ Tử liền giữ được, kịch liệt thọc vào rút ra vài cái, liền bắn tinh dịch nồng đậm vào sâu trong cơ thể nàng.

      Cửu nương vô lực nằm liệt mặt đất, giữa hai chân chảy ra nhiều thể dịch đỏ đỏ trắng trắng, đôi bàn tay to tách chân nàng ra, lại cắm vào.

      Cửu nương còn tưởng rằng là Vương Hồ Tử, nào biết đâu thay đổi thành Lưu Kỳ.

      Vừa mới hồi kịch liệt tính làm Cửu nương kiệt lực, còn sức lực nhúc nhích, chỉ tùy ý người sau lưng thọc vào rút ra.

      Sắc trời còn sớm, Lưu Kỳ dám ở lâu, qua loa mà tới pháo liền trốn vào trong bóng tối.

      Vương Hồ Tử lung tung mặc quần áo cho Cửu nương, đút cho nàng viên dược, lúc này mới bế nàng lên, vừa vừa : “Tiểu Đào Hồng, gia đưa nàng về nhà.”

      Cửu nương nào dám để đưa, vội giãy giụa : “ cần, ta tự mình về là được.”

      Vương Hồ Tử liền thuận thế buông nàng, : “Nếu như thế, vậy gia trước.”

      Cửu nương chờ xa, lúc này mới run rẩy sửa sang lại xiêm y, khập khiễng trở về nhà.

      Xong việc Cửu nương hối hận, nhưng tâm lý lại nhịn được chờ mong lần sau Vương Hồ Tử uống say.

      Làm thành chuyện xấu, Vương Hồ Tử và Lưu Kỳ cùng chạy tới kĩ viện uống rượu suốt đêm, lúc này mới tan.

      Vương Hồ Tử xem như lại hoàn thành cọc tâm nguyện, ngày thứ hai cố ý cửa hàng vải lụa chuyển động phen, nhìn thấy Cửu nương mặt trong trắng lộ hồng, liền biết tối hôm qua được dễ chịu tồi.

      Cửu nương ánh mắt trốn tránh dám nhìn , Vương Hồ Tử trong lòng đắc ý, cố ý ở trước mặt nàng nắm chặt lưng quần, ra hình dạng đại gia hỏa.

      Cửu nương chỉ làm như thấy, xoay người vào phòng.

      Lưu Kỳ lại có hứng thú hay ho như , nằm ở khách điếm ngủ ngày, tỉnh lại lay lay ngón tay tính tính ngày, quốc sư cũng nên trở lại rồi.

      Lưu Kỳ bò dậy gõ cửa phòng Thu Nhuyễn Nhuyễn, Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng mở cửa, chỉ cao giọng hỏi: “Người nào?”

      “Phu nhân, là ta, Lưu Kỳ.”

      “A, có việc gì?”

      Lưu Kỳ sờ sờ cái mũi, : “ có gì, ta thấy mấy ngày nay ngài bước ra khỏi cửa phòng, cố ý tới hỏi chút.”

      “Ta có việc gì, ngươi đừng lo.” Thu Nhuyễn Nhuyễn xong liền ngậm miệng.

      Lưu Kỳ cũng tìm thấy lời để tiếp tục , liền xoay người xuống lầu, chưởng quầy tính toán sổ sách, Lưu Kỳ thò lại gần xem, nhìn trong chốc lát lại thấy thú vị, bộ về hậu viện khách điếm. Chưởng quầy phu nhân ở hậu viện cho lừa ăn, xiêm y quá vừa người siết đến đôi vú trước ngực thấy được thực ràng.

      Lưu Kỳ chỉ làm như thấy, đứng xa xa mà hỏi thăm tiếng, ở trong miệng Vương Hồ Tử, Lưu Kỳ cũng từng nghe về chưởng quầy phu nhân, là người an phận, trước kia cũng là nhân tình của Vương Hồ Tử. Chuyện Vương Hồ Tử đó nháo ra nàng ấy còn ngược, là Vương Hồ Tử cưỡng bách, chưởng quầy là người thành , cam nguyện nhận lấy cái nón xanh này, đây cũng là lí do vì sao lúc ấy Vương Hồ Tử biến thành bò bị đặt ở nơi này.

      Lưu Kỳ muốn trêu chọc nàng ta, rốt cuộc ở khách điếm, công nhiên thông đồng chưởng quầy phu nhân tốt lắm, bị quốc sư biết có trái ngon mà ăn, cho nên từ lúc đầu tiếp tao hóa này.

      Chưởng quầy phu nhân vừa thấy , liền xoắn mông tới, Lưu Kỳ theo bản năng lui lại.

      “Lưu lang quân xem thế nào, chính là đói bụng, nô gia phía dưới cho ngài ăn.”

      Lưu Kỳ nghe xong mày nhảy dựng, chưởng quầy phu nhân này mặt mũi lại rất có thâm ý.

      “Đa tạ hảo ý của phu nhân, ta còn chưa đói bụng, chờ lát nữa ăn cơm chiều, lần ăn luôn là được.” Lưu Kỳ từ chối.

      “Lưu lang quân rốt cuộc là người trẻ tuổi, hôm qua ở kĩ viện uống rượu cả đêm, hôm nay ngủ cả ngày, lại vẫn đói bụng, thân thể cũng tốt.” Chưởng quầy phu nhân che miệng cười , lại nhích tới gần bên Lưu Kỳ, đôi ngực lớn sắp đụng tới cánh tay Lưu Kỳ.

      Lưu Kỳ ha hả cười cười, hỏi: “Phu nhân sao biết hôm qua ta ở nơi nào uống rượu?”

      “Chuyện này sao mà biết, mùi vị son phấn người Lưu lang quân, vừa vào cửa nô gia ngửi thấy rồi, thế nào? nương kĩ viện có thoải mái? Có hầu hạ tốt công tử?” Chưởng quầy phu nhân vừa hỏi, vừa cách xiêm y bắt được gậy gộc của Lưu Kỳ.

      như vậy, Lưu Kỳ còn động thủ, làm sao còn là nam nhân, nhìn bốn bề vắng lặng, cười : “Ta nhìn mấy ngày rồi, trấn này có thể phu nhân có đôi vú lớn nhất.”

      Lưu Kỳ , cũng yếu thế, tay tập kích lên ngực cao ngất của nàng, bóp lấy.

      “Phu nhân là cố ý mặc xiêm y nho thít chặt ra đôi ngực lớn tới câu dẫn ta a?”

      “Nô gia câu dẫn công tử bao nhiêu ngày, công tử lại đối với nô gia làm như thấy, thương tâm nô gia.”

      “Vậy sao, khó mà chịu được, vậy bản công tử tới xoa xoa vết thương tâm cho phu nhân.” Lưu Kỳ , tay sờ vào xiêm y chưởng quầy phu nhân, bóp cái núm vú vuốt ve.

      Hai người đúng là lúc lau súng cướp cò, vừa lúc bị Thu Nhuyễn Nhuyễn mở cửa sổ thông khí vừa vặn bắt gặp, Thu Nhuyễn Nhuyễn sớm thấy bộ dáng Lưu Kỳ lang thang, đối với việc này thấy nhiều trách, còn chưởng quầy phu nhân, người sáng suốt đều nhìn ra được nàng ta là người an phận.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn bình tĩnh đóng cửa sổ, tiếng cửa sổ đóng làm bừng tỉnh đôi dã uyên ương dưới lầu, hai người vội buông tay ra, chưởng quầy phu nhân vứt cái mị nhãn với Lưu Kỳ, : “Oan gia, hôm nay ngủ cũng đừng khóa cửa.” xong liền lắc mông rồi.

      Lưu Kỳ lâu mới hồi vị, hiểu những lời này có ý tứ gì, có lẽ nàng ta lặng lẽ tới vài lần, vì ngủ khóa cửa mới được việc!

      Lưu Kỳ khỏi đắc chí, mị lực lớn có biện pháp a!
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San48 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      là mệt mỏi vs ông Lưu Kỳ, vận đào hoa ko thoát được. hihi
      heavydizzy thích bài này.

    3. Chalychanh

      Chalychanh Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      142
      Thịt của n9, nữ 9 ít. Quần chúng râu ria đa số nhỉ?
      heavydizzy thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Cũng thua cho ông lưu kỳ, phải chen 1 chân mới chịu cơ. Gậy lớn đúng là lợi thế nha chụy em!
      Chờ mong quốc sư lên sàn, đàn áp bớt dàn phụ cho mị.haha
      Themealiceheavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      035. Đính khế ước

      Vào ban đêm, Lưu Kỳ mới vừa thổi đèn bao lâu, cửa bị đẩy ra, đúng là chưởng quầy phu nhân ước hẹn với .

      “Sao sớm như vậy nàng tới đây, sợ chưởng quầy phát ?” Lưu Kỳ hỏi.

      “Đương gia đó của ta, hai ly rượu vàng xuống bụng ngủ còn say hơn heo, đừng lo.” Chưởng quầy phu nhân , liền cởi xiêm y, lên giường.

      Lưu Kỳ cởi quần, : “Hôm qua chơi đến quá mệt mỏi, hôm nay muốn động, phu nhân muốn tự mình đến đây .”

      Chưởng quầy phu nhân cũng giận, quỳ gối giữa hai chân , há mồm liền ngậm lấy ngạnh căn, bắt đầu phun ra nuốt vào.

      Lưu Kỳ nhắm hai mắt hưởng thụ, phải là muốn động, sợ bên này có động tác lớn làm Thu Nhuyễn Nhuyễn cách vách nghe thấy. Quốc sư ở đây, nếu phu nhân bị gợi lên xuân tâm, chính là tội lỗi của .

      Lưu Kỳ thoải mái, đột nhiên tiếng động lớn dọa giật mình, chưởng quầy phu nhân cũng bị dọa tới, thiếu chút nữa cắn rớt bảo bối của , Lưu Kỳ vội rút cây gậy từ miệng nàng ấy ra, nương ánh trăng nhìn xem, có cái gì mới yên tâm, mắng: “ là con mẹ nó, nếu để lão tử biết ai làm, lão tử thể làm chết !”

      Lưu Kỳ vừa dứt lời, liền nghe thấy có người gõ cửa.

      “Lưu Kỳ, ngươi ngủ rồi sao? Ta có việc tìm ngươi hỗ trợ.” Là Thu Nhuyễn Nhuyễn.

      Lưu Kỳ nghĩ, phỏng chừng phu nhân cũng vừa mới bị tiếng vang lớn kia dọa tới rồi.

      Lưu Kỳ mặc xiêm y mở cửa, cũng mặc kệ chưởng quầy phu nhân còn toàn thân trần trụi.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn thấy hai người trong phòng, tức khắc trong miệng cũng ra được, còn may nàng đeo nón màn che, bằng có thể dọa đến người.

      “Phu nhân tìm ta có việc gì?” Lưu Kỳ hỏi.

      “Ách, cái đó, vừa mới phải thanh lớn vang lên sao, ta cảm thấy là có quan hệ với tướng công, muốn ngươi bồi ta cửa trấn nhìn xem, nếu ngươi bận, ta tự là được.”

      “Bận cái gì nha, bận, ta đây liền thôi.” Lưu Kỳ liền đóng cửa.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn hỏi chưởng quầy phu nhân phải làm sao bây giờ, há miệng thở lại hỏi ra được, theo đường cùng .

      Rất nhiều người đều bị tiếng động lớn vừa mới kia làm bừng tỉnh, đều khoác xiêm y chạy ra bên ngoài xem, thấy Thu Nhuyễn Nhuyễn và Lưu Kỳ đều sôi nổi chào hỏi, hỏi bọn làm gì, nghe cửa trấn xem tình huống, đều sôi nổi đuổi theo.

      đám người ở cửa trấn đợi trong chốc lát, thấy có việc gì lại tốp năm tốp ba rồi, Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn muốn , trực giác nàng cảm thấy tiếng nổ này có quan hệ với Mạc Ly, nàng cảm thấy phải về rồi.

      Lưu Kỳ chỉ đành cùng chờ, Vương Hồ Tử cùng phiêu xướng cũng vì nghĩa khí mà theo cùng, hai người trước sau mà dựa vào tấm bia đá ở cửa trấn ngủ gà ngủ gật.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lại đợi trong chốc lát, thấy bọn họ ngủ gà ngủ gật bên, cũng ngượng ngùng đợi tiếp, đành phải trở về.

      Ngày hôm sau trời mới sáng, Thu Nhuyễn Nhuyễn kịp chờ Lưu Kỳ tỉnh lại, mình người lại cửa trấn.

      Người trấn thức dậy sớm, nhà người nọ ở cửa trấn thấy nàng tới từ sáng sớm, còn cầm hai cái bánh bao cho nàng ăn, chờ Lưu Kỳ tìm tới trời sáng trưng.

      Hai người ở cửa trấn đợi ngày, mắt thấy trời sắp tối đen, Lưu Kỳ khuyên nhủ: “Phu nhân, chúng ta về , ngày mai sáng sớm ta lại bồi ngài tới đây.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn khe khẽ thở dài, gật gật đầu, đứng dậy định , liền thấy người ngược hoàng hôn bước tới đây.

      Tuy ngược sáng, thấy mặt, nhưng Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn liếc mắt cái nhận ra là tướng công nàng, chạy chậm lên đón.

      “Sao lại ở chỗ này?” Mạc Ly đỡ đỡ nón màn che bị nghiêng lúc nàng chạy.

      Thu Nhuyễn Nhuyễn muốn chuyện, bị Lưu Kỳ ngắt lời: “Quốc sư ngài trở lại, ngài còn trở lại phu nhân sắp đợi thành hòn vọng phu.”

      Lưu Kỳ , liền tiếp nhận túi đeo lưng cho Mạc Ly, Mạc Ly né tránh, : “ cần.”

      Mạc Ly dắt tiểu tức phụ về khách điếm, người đường nhìn thấy , sôi nổi tới chào hỏi: “Tiên sinh đây là đâu? Sao thành ra chật vật như vậy?”

      “Bất quá là lên núi quanh đây xoay vòng.” Mạc Ly đáp.

      Có người nhìn hai người bọn họ nắm tay, trêu ghẹo: “Tiên sinh lần tới ra ngoài cần phải mang theo phu nhân, tiên sinh vừa , phu nhân mỗi ngày trời chưa sáng đến cửa trấn chờ người, mỗi lần đều phải chờ tới mặt trời lặn mới về.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn xấu hổ, nào có mỗi ngày đợi, phải mới đợi ngày sao.

      Mạc Ly nhìn nàng, khóe miệng mỉm cười, nhéo nhéo tay nàng.

      Chờ tới về đến phòng, Thu Nhuyễn Nhuyễn liền cần cố kỵ cái gì, vừa đóng cửa liền nhào vào trong ngực Mạc Ly.

      Mạc Ly bế nàng lên, cười : “Ta mấy ngày tắm rửa, nàng cũng chê bẩn.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn ôm buông, kiều hừ : “Chỉ cần là chàng, dù thế nào ta cũng chê.”

      Hai người ôm nhau oai ngấy trận, thẳng đến Lưu Kỳ phái tiểu nhị đưa nước tắm tới, hai người mới tách ra.

      Cùng chia lìa mấy ngày như thế, giờ trở về, ánh mắt Thu Nhuyễn Nhuyễn dù lát cũng rời , đến tắm rửa cũng nhìn bỏ.

      “Nhuyễn Nhuyễn sao nhìn chằm chằm ta, chính là muốn cùng ta tắm rửa?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu, qua, lấy khăn tắm : “Ta giúp chàng chà lưng.”

      Hai người tắm rửa lâu, cũng phải làm cái gì lau súng cướp cò, bất quá là Thu Nhuyễn Nhuyễn tắm cẩn thận cho , từ đầu đến chân tỉ mỉ rửa sạch lần, Mạc Ly thoải mái đến buồn ngủ.

      Tắm rửa xong, Lưu Kỳ và Vương Hồ Tử đúng lúc đưa đồ ăn tới, Mạc Ly nhìn bọn họ bộ dáng ân cần này, khỏi hỏi Thu Nhuyễn Nhuyễn : “Nhuyễn Nhuyễn, mấy ngày nay ta ở đây, Lưu Kỳ nhưng có an phận?”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu, thực ra: “Chuyện này ta ràng lắm, vì tị hiềm, nhiều ngày ta cũng có gặp mặt , bất quá biết từ lúc nào và chưởng quầy phu nhân trộn lẫn vào nhau.”

      Mạc Ly gật gật đầu, đối với hai người bọn họ trộn lẫn bên nhau cũng ngoài ý muốn, chưởng quầy phu nhân con đường mệnh số thương quan đào hoa, phóng túng hảo dâm, Lưu Kỳ lại là tay hoàn khố, bọn họ trộn lẫn chỉ là vấn đề thời gian.

      Chờ cơm nước xong, đến giường, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới nhớ tới cái gì, hỏi: “Đêm qua tiếng vang lớn kia chính là chàng làm ra?”

      Mạc Ly gật gật đầu, : “Ta huỷ hoại mộ Linh Thái lão nhân.”

      Mạc Ly , đứng dậy xuống giường, từ túi đeo lấy ra cái bình ngọc , đưa cho Thu Nhuyễn Nhuyễn, : “hồn phách Linh Thái lão nhân ở bên trong, ta tính toán định khế ước cho hai người.”

      “Khế ước?” Thu Nhuyễn Nhuyễn khó hiểu.

      Mạc Ly gật gật đầu, giải thích: “Linh Thái lão nhân quỷ tu, cần khí tẩm bổ, bình tụ tuy rằng có thể tụ , nhưng còn xa đủ, ta muốn cho nàng mang ở người, cùng Linh Thái lão nhân kí khế ước đôi bên cùng có lợi, nàng giúp tu luyện, bảo vệ nàng bình an.”

      “Chàng cảm thấy được là được.”

      Mạc Ly sờ sờ đầu nàng, lấy ra giấy vàng chu sa, viết tờ khế ước, lúc này mới thả Linh Thái lão nhân ra.

      Linh Thái lão nhân vòng quanh Thu Nhuyễn Nhuyễn vài vòng, gật gật đầu, : “ đúng là tồi, kí mười năm rồi lại nhìn xem.”

      Thu Nhuyễn Nhuyễn đối diện lão nhân phía trước mặt mũi u giống người tốt này cũng có hảo cảm gì, vội trốn đến bên Mạc Ly.

      Dưới chứng kiến của Mạc Ly, nàng và Linh Thái lão nhân thuận lợi đính khế ước mười năm, Thu Nhuyễn Nhuyễn đeo bình ngọc cổ, nhìn nhìn rồi mặc kệ, nàng cũng ràng Linh Thái lão nhân này là người phương nào, lúc nghe xong Mạc Ly giới thiệu, nàng mới biết được chính mình đây là được vận lớn đến đâu.
      dao, minhminhanhngoc, Dang Du San54 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :