1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Phù Dung Trì - Hoa Ban

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Liên nhi vẫn ở Thiên giới chờ Bích Hải trở về. Buổi sáng hôm ấy nàng ngồi bên giường chải tóc, nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài bèn đặt lược ngà xuống gối, mặc nguyên váy ngủ bước ra. Thiên binh đem chiếu chỉ của Ngọc đế, áp giải Bích Hải Đế hậu về triều xét xử. Nàng ngơ ngác biết chuyện gì xảy ra, chỉ kịp gọi Tây Tây lấy áo choàng rồi theo Thiên binh. Giữa đường Liên nhi được thuộc hạ của Ma Lệ giải cứu, đưa về Ma cung. Lúc này nàng mới biết, chồng nàng bị nàng hại chết, Tiểu Hắc trở thành Ma vương, còn nàng là tội nhân thiên cổ!

      Duyệt Sa giam Liên nhi trong phòng tối, mãi đến tháng sau Ma Lệ tỉnh lại mới thả nàng ra. tháng này, Liên nhi chịu ân hận giày vò, gầy thành bộ xương khô vô hồn. Nàng đứng trước mặt Ma Lệ, ánh mắt ráo hoảnh, vẻ mặt tang thương tiêu điều.

      - Thả ta ra, ta phải trở về Thiên giới!

      Ma Lệ nằm giường, nhíu mày nhìn nàng:

      - Liên nhi, đừng ngốc như vậy. Thiên tộc phán tội, nàng trở về chỉ có đường chết. Hãy ở lại bên cạnh ta! Ta cưới nàng, cho nàng làm Ma hậu, làm nữ chủ nhân của Ma đô. Thiên giới thể trừng phạt nàng, ta bảo vệ nàng, cả Ma tộc cũng bảo vệ nàng...

      Liên nhi nhìn chằm chằm Ma Lệ lúc lâu, sau đó cười ra nước mắt với :

      - Huynh thay đổi, còn là Tiểu Hắc của ngày trước. Trái tim ta cũng đổi thay, ngoài Bích Hải thể chứa thêm ai nữa. Xem xét tình cảm ngày xưa, xin huynh hãy thả ta ra. Thân ta mang tội, phải đền tội với vong linh của chàng. Ta thà chết Thiên giới cũng thể sống ở đất Ma đô!

      Lệ Trầm Tích nhìn Liên nhi rất lâu, bị thương quá nặng, muốn ôm nàng cũng thể động.

      - Ta tin trong lòng nàng có góc nào dành cho ta. Chẳng qua trận chiến này người chết là Bích Hải mà phải ta... Nếu ta chết, nàng cũng đau lòng như vậy, cũng oán giận Bích Hải, có phải ?

      Liên nhi quay mặt , nàng phát mình và Ma Lệ có tiếng chung. Kể từ đó Liên nhi tiếp tục bị giữ lại ở Ma cung, Duyệt Sa giám sát nhất cử nhất động của nàng, tòa lâu đài kiến trúc ô hợp biết lối ra. Ma Lệ dần bình phục, có thể xuống giường lại, bắt đầu quấy rầy Liên nhi, làm những hành động quá phận khiến nàng tức giận chống đối. May mắn nhẫn nại của Ma vương vẫn còn, chưa tới mức cưỡng bức nàng. Liên nhi hiểu ra mình thể lấy cứng đối cứng, bắt đầu cư xử khôn khéo hơn, tỏ ra ngoan ngoãn hòng chờ đợi buông lơi cảnh giác. Ma Lệ vui mừng tưởng rằng nàng thỏa hiệp, chỉ cần kiên nhẫn dụ dỗ khiến Liên nhi cam lòng trở thành nữ nhân của mình! giới hạn phạm vi sinh hoạt của nàng nữa, Liên nhi thuộc lòng đường nước bước, trù tính kế hoạch hoàn hảo.

      Cho tới ngày, nàng cảm thấy mình sắp giữ được trinh tiết cho chồng nữa, bèn liều mạng trốn ra. Qúa trình thuận lợi bất ngờ, Liên nhi chạy thẳng về Thiên cung mà bị ai phát . Hóa ra Duyệt Sa nhìn thấu tâm tư của nàng từ lâu. Người ta vẫn kẻ trong cuộc u mê, Duyệt Sa thể tiếp tục thấy Ma vương cuồng si vọng tưởng, chẳng biết ngày nào chết dưới tay người phụ nữ nguy hiểm này. mở cửa điện thả nàng , sống chết của nàng còn liên quan đến chủ nhân nữa.

      Ma Lệ bị Duyệt Sa lừa dối, tưởng Liên nhi bị Thiên đình bắt về quy tội. Thân mang trọng bệnh, bị mọi người khuyên can thể cứu nàng, từ đấy ôm hận nghìn năm, tiếp tục trách ông trời chia rẽ uyên ương. Trong tất cả mọi chuyện, dường như chỉ có Ma Lệ là sống trong giấc mơ màu hồng, ảo tưởng về tình , đắm chìm trong thế giới do mình tạo ra. Ở đấy, Liên nhi mãi mãi và bọn họ là đôi tình nhân bất hạnh!

      Liên nhi trở về Thiên đình, quỳ trước bá quan nghe luận tội. Bích Hải chết, nàng kêu oan còn có ý nghĩa gì? Liên nhi chấp nhận hình phạt, bị hủy tiên mệnh lưu đày phàm giới...

      Mọi chuyện kết thúc ở đó.

      Liên nhi từ trong hồi ức tỉnh lại, mắt lệ đằm đìa thấy bản thân trôi vô định giữa mây khói. Nàng ngồi dậy, vẫn chưa hoàn hồn, còn đắm chìm trong vô vàn cung bậc cảm xúc. Phần kí ức này ngọt ngào như vậy, cũng chua xót như thế. May là mọi chuyện chưa quá muộn, nàng và phu quân vẫn còn cơ hội làm lại từ đầu.

      - Ôi chao, cảm động quá ~~~

      Có giọng mềm mại rót vài tai, Liên nhi theo thanh quay đầu, trông thấy Bạch Tố Liên toàn thân váy trắng. Nàng vẫn trẻ trung xinh đẹp y như lúc chết. Bạch Tố Liên ngồi ghế mây, búng ngón tay hóa ra bàn trà.

      - bé đáng thương, có muốn thưởng thức tách “vơi ưu sầu” của ta ?

      Bạch tiên tử phất tay, bàn xếp ngay ngắn bánh trái hoa quả. Nàng châm trà, cười quyến rũ mời gọi Liên nhi. Liên nhi ngơ ngác nhìn gian trắng xóa toàn mây khỏi, tự hỏi đây là chỗ nào. Nàng bước giữa vô hư tới bên cạnh Bạch Tố Liên.

      - bé à, câu chuyện của con thú vị! Hóa ra tên nhóc Bích Hải đó là kiểu ngoài lạnh trong nóng. Haha... Con đừng nhìn ta chăm chăm như vậy, uống trà, uống trà !

      Liên nhi thể từ chối thịnh tình của Bạch Tố Liên, vừa bưng tách trà vừa nghe nàng :

      - Xem nào, phải giới thiệu chút! Chắc con biết ta là ai rồi, xét vai vế, con phải gọi ta tiếng “bà nội nuôi”... Khi Bích Hải còn bé bằng từng này... Ta bế nó tay, thằng mủm mỉm đáng , ngờ lớn lên lại thoái hóa thành gã si hán~~~

      Liên nhi bị sặc, Bạch Tố Liên biến ra khăn tay đưa cho nàng.

      - Tích nhi lại hồ đồ, ngờ nó dùng cách này để thực lời hứa với ta. Sau khi rời nơi này con có được sức mạnh của ta, trở thành Đại thần của Thiên giới. Có điều... Ta vẫn còn nguyện vọng muốn con thay ta thực ...

      Liên nhi ngơ ngác nghe nàng , vô thức trả lời:

      - Là gì ạ?

      Bạch Tố Liên lâm vào trầm tư, đôi mắt đẹp của nàng mơ màng, hàng mi rập rờn như đôi cánh bướm.

      - Trước hết, ta kể con nghe câu chuyện của mình. Ta vẫn thiếu nợ Tích nhi cái gọi là “ ”. Ta hy vọng sau này thằng bé thôi oán hận cha nó, có thể thoát khỏi bóng ma quá khứ để sống cuộc đời tươi đẹp hơn... Năm đó, sau khi phát Ngọc đế có tình cảm với mình, vì Tây Mẫu, ta bỏ Thiên giới ra , chu du vô định nhiều năm cho tới khi gặp ngài ấy...

      .

      Lệ Trầm Tích từ Ưu Luân quay về, nửa người đầy máu bước vào Ma cung. Duyệt Sa ra đón , lo sốt vó muốn nhìn thương thế của . Ma Lệ giơ tay ngăn cản, trước tiên hỏi:

      - Nàng đâu?

      Duyệt Sa chỉ bên trong, Ma Lệ bỏ qua thẳng vào. Vẫn là căn phòng của năm xưa, phía sau tấm rèm cửa thơ mộng, nàng quay lưng về phía , thân áo váy đỏ rực, mái tóc dài như thác đổ xuống vai, rơi lả tả tùy ý thảm hoa. Ma Lệ nín thở nhìn nàng, cảm giác hề sai, nàng chính là “nữ thần” mà mỏi mắt trông chờ!

      - Liên nhi?

      Ma Lệ dám lớn tiếng, bước tới bên nàng, quỳ xuống, ngẩng đầu nhìn dung nhan quen thuộc nhưng sắc sảo mị hoặc hơn xưa. Mang sức mạnh cấp Thần, cộng thêm cốt cách vốn là hồng liên, nàng đem tới cảm giác hoàn toàn khác so với sen trắng Bạch Tố Liên. Có gì đó kiêu sa hơn, mặn mà hơn, lộng lẫy hơn...

      Liên nhi hạ tầm mắt quan sát , nhìn hồi lâu rồi chú ý đến nửa người đẫm máu. Nàng khẽ nhíu mày, giơ tay chạm vào.

      - sao, phải máu của ta, nàng đừng lo!

      Ma Lệ dứt lời, bàn tay trắng nõn tưởng như yểu điệu lập tức bóp lấy cổ . Ma Lệ mở to mắt, hiểu nhìn Liên nhi.

      - phải của ngươi. Là máu của chàng... Lệ Trầm Tích sao ngươi dám!

      Nữ thần nổi giận, bóp cổ Ma vương như xách con gà, phát ném văng ra ngoài. Duyệt Sa bưng mặt dám nhìn thảm cảnh, cảm thấy chủ nhân tự làm tự chịu!

      Ma vương lảo đảo bò dậy, họ sặc sụa. có thể hiểu “đánh là thương, mắng là ” hay ?

      Liên nhi hất tung đồ vật ở trong phòng, bắt lấy cổ áo Ma Lệ lôi xềnh xệch, dáng điệu sắp sửa đem hành quyết.

      - ! Ngươi làm gì chồng của chị!?

      Nàng đấm vào mặt phát, Ma Lệ thấy mắt nổi đom đóm.

      - Có bảo?

      Lại đấm cái nữa. Ma Lệ choáng váng giơ hai tay:

      - Khoan khoan, ta ta , nàng đừng đánh!

      thở lấy thở để:

      - Bích Hải chưa có chết! Bọn ta tỉ thí hết ba nghìn hiệp, cuối cùng ta với ... Nàng bị bắt đến Ma cung, được khôi phục kí ức cho nên... Đại khái là bị dọa run tay, ta lợi dụng sơ hở chiếm thế thượng phong. Bích Hải trọng thương bị Thiên binh đưa rồi!

      Liên nhi nghe xong, móng tay cào vào lưng Ma Lệ năm đường sâu hoắm. Ma Lệ bị đau gào thét, nhảy bật ra.

      - Nàng là độc ác!

      Liên nhi hất cằm bảo:

      - Đây chỉ là cảnh cáo. Từ nay về sau tránh xa phu quân của ta ra! Chuyện trước kia tính toán, kể từ bây giờ ta với ngươi là nước sông phạm nước giếng, xin chớ can thiệp vào cuộc sống của nhau!

      Nàng tung tà váy quay , giữa đường lại nhớ ra chuyện:

      - À, Bạch tiên tử có vài lời nhắn nhủ... Trong phòng nàng cất giữ cái rương cũ, nắp rương khắc hình hoa sen, mật mã là ngày sinh của ngươi. Trong đó có nhật ký và vài món kỷ vật. Nàng hy vọng ngươi xem xong có thể hóa giải khúc mắt trong quá khứ. ra... Lệ Trầm Tích, ngươi phải đứa con bất hạnh, ngươi được cha mẹ bảo bọc thương. Mẹ ngươi hy sinh tính mệnh để cho ngươi cuộc sống, còn cha ngươi... ... Thực người đàn ông dịu dàng... con cái bằng tình câm lặng, kiên cường sống sót chỉ để gặp mặt ngươi lần! Lệ Trầm Tích, hãy trân trọng những gì mình có, đừng để mất mới ân hận!

      Ma Lệ nhìn bóng lưng của Liên nhi, cho tới khuất nàng cũng quay đầu lại.

      - Duyệt Sa, tìm cái rương khắc hoa sen gì đó đến đây cho ta!

      .

      Liên nhi bay lên Thiên cung, theo cảm giác tìm ra chỗ của Bích Hải. được đưa về y quán của Hạc Hà tiên ông để trị thương. Liên nhi bị ngăn cản bên ngoài, Giao Diêu thần nữ cầm cung tên nhắm về phía nàng.

      - Hoa sen tinh! Ngươi hãm hại chàng chưa đủ hay sao? Khó khăn lắm Bích Hải mới niết bàn trở về, ngươi còn dám mặt dày bám theo chàng!?

      Kịch bản gì vậy nè? Liên nhi gãi đầu khó hiểu.

      - là ai thế? (=.:)

      Giao Diêu hơi bị sốc, tình địch cả đời của nàng ta mà biết nàng ta là ai!!!

      - Xê qua bên , ta phải gặp phu quân của mình!

      Giao Diêu tức xì khói, bản tính háo thắng bộc phát, hai lời lập tức giương cung bắn. Liên nhi bất ngờ né tránh, thực ra uy lực của Giao Diêu đe dọa được nàng. Giao Diêu cũng phát hoa sen tinh yếu đuối như ngày xưa, vì sao trong hơi thở lại nghe khí tức của Thần, lẽ nàng phi thăng nhanh như vậy? Giao Diêu luôn cho rằng hoa sen tinh kém xa mình, xứng với Bích Hải. Nàng làm sao thừa nhận Liên nhi tiến bộ vượt bậc được chứ?

      Hai nữ nhân đánh nhau có khi tai hại hơn cả đàn ông. Liên nhi có vũ khí nên hơi chật vật trước cung thần của Giao Diêu. Trùng hợp lúc này nàng cảm ứng được Bích Lạc Tủy. Thanh kiếm này vốn có linh tính, từ khi tàn hồn Tiêu Linh nhập lại càng nảy sinh suy nghĩ của riêng nó. Về lý về tình, nó đều ủng hộ nữ chủ nhân. Bích Lạc Tủy tự động rời vị trí, bay đến tay Liên nhi. Thần khí xưa nay vốn thờ hai chủ, tình huống của Bích Lạc Tủy vô cùng hiếm thấy. biết có liên quan gì đến Bạch Tố Liên hay ?

      Hạc Hà tiên ông cách nào tập trung chữa trị cho Bích Hải đế quân. Chòm râu bạc dựng đứng lên, xách búa ra ngoài bổ xuống đất cái ầm, ngoác mồm mắng:

      - Mấy chị kia! Đánh nhau chỗ khác mà đánh, y quán của ta chịu nổi, sắp sập tới nơi rồi! Có muốn chữa trị cho Đế quân hay bảo!?

      Liên nhi nghe vậy càng tức giận:

      - Đều tại người!

      Nàng chưởng phát, thổi Giao Diêu văng khỏi tầng trời. Sau đó quay quắc lại, biến trở về bộ dạng non nớt hiền lành ngày xưa, vừa khóc vừa chạy vào xem thương thế của Bích Hải ra sao.

      Bích Hải ngủ quá lâu, lúc tỉnh dậy trông thấy ánh mắt lo lắng của Liên nhi, thở phào nhõm. Qủa nhiên chuyện gì liên quan tới nàng cũng khiến mất bình tĩnh, thua cách vô lý trước Ma Lệ. Nếu hùng qua nổi ải mỹ nhân chẳng cần làm hùng chi nữa! Cứ như phàm phu tục tử ở bên nàng là được rồi!

      - Bích Hải, thiếp nhớ lại, thiếp cũng thăng cấp Đại thần! Chàng nhìn xem!

      Bích Hải khựng lại, đánh giá Liên nhi từ xuống dưới rồi nuốt nước bọt hỏi:

      - Chuyện gì xảy ra vậy? Ta mới ngủ giấc thôi mà...

      Gần đây cả Thiên giới xôn xao vì nữ Đại thần mới toanh. Nàng mang pháp lực của Bạch Tố Liên, có thể thuần phục Bích Lạc Tủy, là chủ nhân của Cực Quang Khuyển, uy phong lẫm liệt kể xiết.

      Bích Hải bày tỏ suy nghĩ: Tự nhiên thấy mình “bé ” trước mặt nàng, ngày càng xứng phàm phu tục tử!

      Liên nhi tung tăng được bao lâu, ít tháng sau Hạc Hà tiên ông bắt mạch, thông báo cho nàng biết nàng mang thai. Bích Hải nghe vậy lập tức thu hồi địa vị của nàng, giống như trước kia “đàn áp” tha. Liên nhi lại bị nhốt trong Bích Lạc cung ao Du Liên, mỗi ngày tiến hành dưỡng thai. Hai vợ chồng trở về Thiên giới, Ngọc đế cùng Tây Mẫu ăn ý chẳng năng gì. Bắc Hải Long Vương sai Long hậu đến thăm Liên nhi, tỏ ý công nhận đứa bé trong bụng nàng là dòng giống Long tộc. Sau biết bao thăng trầm rồi mọi người cũng tới thống nhất bỏ qua chuyện cũ, Bích Hải nàng như vậy, hai người tách ra, bậc làm trưởng bối còn có thể gì?

      Liên nhi mang thai trễ ngày sinh, chẳng biết thằng bé làm gì bên trong mãi chẳng chịu ra. Sáng nay Tây Tây nghe ngóng ít chuyện thú vị đến kể với nàng. Ruộng khoai lang của Hồng Y tiên bà lại xuất kẻ trộm, đêm ăn sạch phân nửa. Tiên bà nổi giận gọi Thiên binh đến điều tra, họ vây bắt mấy lần mà tóm được kẻ trộm. Nghe bảo tối nay tổ chức lực lượng lớn, đem theo Kính chiếu quyết tâm ép tên trộm lộ diện. Liên nhi vừa ăn nho vừa cười, xoa bụng tự hỏi khoai lang ngon tới vậy sao?

      Bích Hải mời Khôn Minh thần quân đến Bích Lạc cung bắt mạch cho nàng. Mặc dù Hạc Hà tiên ông liên tục khẳng định cái thai vẫn ổn nhưng ngày sinh trễ nửa tháng, điều này bình thường. Y thuật của Khôn Minh cao cường, xem lát bật cười với hai vợ chồng:

      - Đứa này quá nghịch, bỏ nhà chơi rồi!

      - Sao ạ?

      Bích Hải và Liên nhi đều ngẩn ra. Khôn Minh vuốt râu lắc đầu:

      - Nó có trong này, xuất hồn chạy mất rồi! Làm sao mà sinh được!

      Liên nhi nghe vậy ngất xỉu, Bích Hải đanh mặt quay sang hỏi Lục Sán:

      - Thiên đình gần đây có chuyện kỳ lạ gì ?

      Lục Sán gãi đầu:

      - Chuyện kỳ lạ gì ạ...?

      Tây Tây cắn ngón tay lí nhí :

      - Đế quân... ra là có... Tối nay Thiên binh bắt con quái ăn trộm khoai lang...

      Tối hôm đó tầng trời thứ ba tương đối ồn ào, Thiên binh xuất ra lực lượng lớn vây kín ruộng khoai của Hồng Y tiên bà. Họ chuẩn bị lưới, Kính chiếu , thay nhau canh phòng nấp chờ tên trộm xuất . Qủa nhiên ngoài dự đoán, từng củ khoai thình lình chui ra khỏi đất, bị con quái tàng hình nào đó ăn sạch.

      - Lập tức mở kính!

      Đội trưởng ra lệnh, Kính chiếu hướng về phía này phát sáng, hình hài con quái lập tức lộ ra. Mọi người lắm nó là con gì, có cái sừng, nhìn hơi giống rồng.

      - Thả lưới!

      Bốn phương tám hướng lưới bạc bủa vây, con quái giật mình, đánh rơi củ khoai lang, há mồm hét ra lửa. Lưới của Thiên binh bị đốt rụi như nhánh cỏ khô. Bọn họ chuyển sang kế hoạch hai, đội ngũ xạ thủ giương cung hướng bắn. Đến lúc này quái ta mới biết sợ, kêu chút chít ôm đầu tìm chỗ nấp.

      - Chuẩn bị... Bắn!

      Mũi tên của Thiên binh vô cùng lợi hại, xé gió với tốc độ phi thường. Khi sắp sửa trúng mục tiêu đột nhiên xung quanh con tiểu dựng lên từng tảng tường băng kiên cố. Tên đâm phải băng, rớt xuống như sao rơi. Chúng thiên binh ngơ ngác nhìn, trông thấy Bích Hải đế quân từ hướng xa chậm rãi tới. đem theo thần kiếm, chỉ thân mình, tóc dài bay lả tả, chân giẫm chỗ nào là chỗ đó kết băng.

      Đối với vị thủ lĩnh huyền thoại tuy nghỉ hưu nhưng vẫn được kính nể, đội trưởng Thiên binh cẩn thận hỏi :

      - biết vì sao Đế quân lại ngăn cản chúng ta? Con quái này tuy mà lợi hại, cần phải được diệt trừ!

      Bích Hải bất đắc dĩ xoa trán, tay phải nâng lên hóa giải tường băng. “ quái” thoát ra, trông thấy liền nhao nhao phóng tới, ngồi vai Bích Hải đung đưa cái đuôi . Nó kêu ríu rít giống tiếng chim cũng giống tiếng chuột. Nếu ai biết Long ngữ hiểu nó gọi “cha” í ới.

      Chúng Thiên binh trơ mắt nhìn Đế quân bế con tiểu âu yếm. vỗ đầu chú rồng , nghiêm khắc bảo:

      - được nghịch ngợm, trở về bụng của mẹ con ngay!

      - Chít!

      - muộn ngày sinh rồi, con muốn chơi phải để mẹ sinh ra trước rồi mới được chơi!

      - Chít~~~

      Tiểu Long Nhi ỉu xìu, tình nguyện biến mất. Ở Bích Lạc cung, Tây Tây ôm Đế hậu hét toáng lên:

      - Gọi bà đỡ vào nhanh lên, nương nương sắp sinh!!!

      Bích Hải thấy Long Nhi , quay đầu thành xin lỗi chúng Thiên binh:

      - Ngại quá, con trai ta hơi nghịch ngợm. Hôm sau tự ta lên triều thỉnh tội với Ngọc đế. Các vị nghỉ ngơi sớm!

      Nhóc tì nhà Bích Hải nào chỉ “hơi” nghịch ngợm? Từ khi nó chào đời, hai vợ chồng gần như chai mặt bởi vì thường xuyên xin lỗi hàng xóm, giải quyết bao nhiêu rắc rối nó gây ra. Trước kia ở phàm giới Long Nhi có Thần mệnh, chưa xác định được đặc tính. Bây giờ quá , bạn con xích long vảy lục giác màu đỏ, thuộc hệ Hỏa, vừa khéo đối nghịch với cha nó. Từ khi Long Nhi tròn năm tuổi, Bích Hải vô phương nhốt nó trong nhà. Nó đốt tan tất cả băng tuyết của , phá thành bể nước tha hồ bơi lội.

      May là bản tính bất kham của thằng bé dần dần khắc phục theo tuổi tác. Khi Long Nhi trưởng thành, tinh lực của cậu dùng cho những việc hay ho hơn. Ôn Nhân chuyển sang làm quân sư quạt mo cho Long Nhi, hai thầy trò ăn ý tiếp tục nghiệp của Bích Hải ngày xưa.

      Có lúc Liên nhi hỏi chồng: “Rời bỏ quân đội, chàng có tiếc nuối ?” Khi ấy Bích Hải ôm nàng đáp: “Ta cống hiến nửa đời, làm chiến binh nửa đời. Phần còn lại chỉ nguyện nhàn hạ bầu bạn cùng nàng!” Con trai lớn, có đường của riêng mình, thường xuyên ở nhà, phụ thuộc cha mẹ. Bích Hải và Liên nhi quay lại cuộc sống tân hôn ngọt chết người của họ. Chẳng bao lâu sau lại xuất những thành viên mới.

      Đối với hai con , cảm xúc của Bích Hải giống như sở hữu món đồ chơi lạ. Long Nhi theo họ từ phàm trần, là đứa con “trong dự liệu”. Còn Bạch Bạch với Linh Linh sau này mới có. Hai đứa bé giống y hệt nhau, xinh xắn như búp bê và thuộc Long tộc. Bạch Bạch mang cốt sen giống mẹ, Linh Linh bất ngờ thay lại thuộc họ điểu, vừa giống phượng vừa giống khổng tước, chả biết là con gì. Khôn Minh thần quân bói mệnh cho bọn , liên tục xuýt xoa “ý trời, ý trời”. Ai hỏi gì ông cũng , bảo rằng “thiên cơ bất khả lộ”.

      Bạch Bạch và Linh Linh rất nổi tiếng ở Thiên giới. Hai bé ngang ngược bá đạo, lùn như cây nấm mà ngày nào cũng vác đại đao với chùy gai đánh nhau với bạn bè lớn tuổi hơn. Bích Hải đặc biệt cưng chiều con , Liên nhi buộc lòng phải đóng vai mẹ ghẻ, nếu nàng cũng dễ dãi như chồng hai đứa trẻ này quậy lên trời!

      - Linh Linh, con xem cái chùy này là hung tợn, phù hợp với hình tượng loli bé bỏng của con. Mẹ chọn cho con vài dải lụa rất đẹp, về sau dùng cái này làm vũ khí có được ? Các chị tiên nữ đều thích dùng lụa...

      Linh Linh hồng má lắc đầu:

      - Lụa uy phong, con muốn chùy gai cơ... Lụa chỉ có thể trói người, cái gì cũng vô tác dụng!

      Bạch Bạch cạp dưa hấu, miệng dính hạt dưa với mẹ:

      - Tỷ tỷ đúng đấy! Con cũng thích dùng đao, chém phát là đứt đầu...

      Liên nhi nghiêm mặt:

      - Con được năng thô bạo!

      Bạch Bạch nuốt miếng dưa hấu, cố cho xong vế sau:

      -... Đứt đầu phun máu!

      Liên nhi giáo dục bọn trẻ thất bại, đùng đùng nổi giận đá chân ghế của Bích Hải. ngồi im góc đọc sách.

      - Đều do chàng! Suốt ngày khuyến khích bạo lực, nhìn xem hai đứa bé còn ra dáng nữ nhi nữa hay ?

      Bích Hải thấy oan hết sức, cha mẹ sinh con trời sinh tính, làm sao có thể ngăn cản bản chất của lũ trẻ? Chuyện này Long Nhi mới là đáng trách, sinh nhật muội muội tặng búp bê, kẹp tóc, lại ôm hai đứa chọn vụ khí. Em vừa ý cái nào là cho cái đó.

      Tối hôm ấy Liên nhi còn chưa hết giận. Bích Hải ôm nàng làm hòa:

      - Thôi mà, cứ để các con tự do lớn lên, rồi mọi chuyện ổn. Hay là chúng ta lại sinh thêm đứa nữa, lần này cẩn thận dạy dỗ, đảm bảo khiến nàng vừa lòng...!

      Và đêm ấy Bích Hải Đế quân bị đuổi ra ngoài, ôm chăn gối sang phòng con kể chuyện cổ tích.

      Những năm này Ma tộc rất an phận. Ma vương vùi đầu nghiên cứu vực Ưu Luân, mấy ngó ngàng chuyện phân tranh trong giới. Nhiều lần muốn nhảy xuống đáy vực mà Duyệt Sa cứ khóc nháo đòi thắt cổ cho . Mọi người đều Ma vương điên rồi, ai hiểu vì sao làm như vậy.

      Đáp án chỉ có .

      Cha của Ma Lệ ở bên dưới, chính ép ông ta nhảy xuống, bây giờ phải tìm cách lôi ổng lên!

      Chuyện này kể ra dài, có hiểu lầm nghiêm trọng ở đây. Năm ấy Bạch Tố Liên chu du gặp gỡ Sát Hóa, hai người phải lòng nhau và đến với nhau. Nhiều biến cố xảy ra, Sát Hóa bị em trai phản bội, gặp phải Bích Hải và Tiêu Linh vây giết, cuối cùng bị cầm chân ở Thập Trụ Sơn. Bạch Tố Liên trúng độc, thể sống lâu, lại có chồng bên cạnh, nàng bèn ôm Lệ Trầm Tích mới ba tháng lên Hoa giới tìm nơi nương tựa.

      Ma Lệ trưởng thành nhận sai cha nhưng giết được kẻ thù, lưu giữ thi thể Bạch Tố Liên trong Ma cung. Sát Hóa thoát khỏi Thập Trụ Sơn, biết vợ chết, thù trả cũng ham sống nữa. chỉ đợi thấy mặt Ma Lệ rồi ra . Sát Hóa muốn Ma Lệ nhận biết mình nhưng Bạch Tố Liên càng mong Ma Lệ hận cha. Bản tính cố chấp của Lệ Trầm Tích chuyển từ Liên nhi sang Sát Hóa, tìm mọi cách cứu ông ra khỏi vực Ưu Luân.

      ngày kia Bạch Bạch và Linh Linh vâng lời mẹ, chơi xa rồi lạc đường. Hai bé “lạc” cũng khéo, Linh Linh nhầm đến Minh giới còn Bạch Bạch vấp cục đá ngã xuống vực Ưu Luân!? Cơ duyên xảo hợp, Linh Linh gặp được Hắc Vô Thường Thanh Ba, dẫn về nhà trình diện cha mẹ, rằng về sau cần cha mẹ nuôi nữa, có người đồng ý phát cơm cho nàng rồi.

      Bạch Bạch khổ hơn, nàng bị lạc đến chỗ đáng sợ, may mắn gặp được ông chú tốt bụng. Khi Ma Lệ chuẩn bị thả dây trèo xuống và Duyệt Sa ôm chân khóc như mưa cả hai chứng kiến Sát Hóa bò như con thằn lằn từ bên dưới lên, đeo theo sau lưng tiểu loli. Mèn ơi! Truyền thuyết lừa người mà, vực Ưu Luân đáng sợ sao? Nhìn coi lão ma đầu mất cọng tóc, hớn ha hớn hở nhảy chân sáo kia kìa!

      Khôn Minh thần quân ngồi xem tử vi, giở quẻ bói xưa nay hiếm thấy. Quẻ : “ có gì biến mất mãi mãi, có gì tồn tại vĩnh hằng. Vừa duyên phải số, trời đất mênh mông tương ngộ.”

      .

      .

      .
      HẾT
      Chris thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :