1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Cho ta hỏi ở đây có nàng nào là thành viên closed group Cung Quảng Hằng facebook k? Ta cần nhờ chút xíu

    2. Mango191

      Mango191 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      11
      Mình nhận dc rồi, thanks bạn nhìu ^^

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 120

      Diệp Tuệ ở trong xe lưu loát mặc lại, thân cung trang vân cẩm màu vàng nhạt, đầu mang mũ phượng Hoàng Hậu được khảm ngọc bích, hết hoa lệ đoan trang, nhàng gót sen, cử chỉ cao nhã, chậm rãi đến trước mặt đại lão công.

      “Chơi đến vui sướng sao? Nương tử?”

      Tần Vũ Hàng cong khóe môi, bất chấp dưới ánh mắt hạ nhân đem thê tử ôm vào trong lòng ngực, lại bế ngang lên, hướng cửa cung vào. Nhiều ngày tương tư, làm thể vượt qua lễ nghi, da thịt tiếp xúc lẫn nhau, cảm giác thêm phong phú.

      Diệp Tuệ đầu gối lên vai , ánh mắt phía sau nhìn lại, dừng ở mặt đại ca, cặp mắt lam kia nhìn nàng lộ ra mềm ấm tươi cười.

      Trở lại Trường Nhạc Cung, Mặc Kỳ chuẩn bị xong nước tắm, đắm chìm trong bồn nước ấm áp, toàn thân toàn tâm đều thư giãn ra, nhìn động tác rải cánh hoa lài vào trong nước ao, khỏi cười.

      Nàng có mùi thơm của cơ thể, hay của hoa lài, phân biệt được nữa!

      “Mặc Kỳ, tiến vào bồi ta.” Diệp Tuệ cánh tay vòng qua thành hồ, tay lôi kéo cái, làm tiến vào.

      Mặc Kỳ con ngươi thập phần ôn nhuận, theo động tác chủ nhân vào nước ao, Diệp Tuệ dùng tay cầm lấy khăn chà xoa cho , từ khi biết nàng thích nam nhân cường tráng, liền bắt đầu mỗi ngày rèn luyện, mấy năm sau này, rất cường tráng, cánh tay và ngực có cơ bắp rắn chắc, cơ bụng sáu khối đặc biệt ràng.

      “Tiểu thư…… ra ta có thể tự mình tẩy, nàng vừa trở về, cần vất vả như vậy.”

      “Ta cảm thấy vất vả, Mặc Kỳ của ta vui vẻ là được.”

      Tâm tư nàng chỉ có đại ca mới chân chính hiểu được, từ kiếp trước cái xã hội nam tôn như vậy xuyên tới, là tích bao nhiêu đức, có thể được các nam nhân ưu tú nhất thế gian sâu đậm, nàng liền phải hồi báo cho công bằng.

      Nàng đôi bàn tay nhàng lướt qua hạ thân , thổi lên mảnh lửa nóng…… Nàng vùi đầu dán lên nam căn ngậm hôn, an ủi tốt nhất cho người hầu cận nhiều năm trung thành này.

      thân mình run rẩy, nghẹn ngào thấp kêu: “Tiểu thư…… Ưm ừ……”

      “Thích sao? Mặc Kỳ!” Diệp Tuệ mềm ấm , phát da thịt trở nên mảnh ửng hồng, khuôn ngực rắn rõi lúc lên lúc xuống kịch liệt thở dốc…… Nàng thấp giọng bảo ngồi ở trong ao, tự mình cưỡi ở đùi , hai người chặt chẽ kết hợp, nàng ôm cổ , cử động lên.

      Cùng các nam nhân khác nhau làm chuyện này, cảm thụ cũng giống nhau, nàng thích thay đổi kiểu chơi, điên cuồng, mãnh liệt, mềm ấm, tình cảm mãnh liệt, thậm chí là bạo dâm.

      “A Mặc Kỳ, lại mau……” Diệp Tuệ tới thời điểm mấu chốt, ngừng lay động thân mình.

      Mặc Kỳ ôm chặt ngọc thể cưỡi ở đùi, bộc phát ra từng đợt rên rĩ áp lực, kích tình đến, bỗng nhiên hôn lấy môi nàng, đem lưỡi nàng hút vào miệng mình.

      “Biểu đạt tới như vậy, hẳn là cảm giác rất tuyệt vời phải ?” Diệp Tuệ hỏi, đứng ở trước mặt , để dùng tay rửa sạch cho mình. “Cảm giác thực tuyệt, thực nhàng, cám ơn tiểu thư.” dùng tay vốc nước lên, rửa sạch cho nàng, xem mắt, đôi tay ôm lấy đùi ngọc, môi dán lên cánh hoa, hung hăng hôn xuống.

      “Ta gọi người chuẩn bị đồ ăn, nương tử tắm xong liền dùng cơm ! Đều là đồ ăn thực dễ dàng tiêu hóa, rất đúng khẩu vị nương tử.”

      Tần Vũ Hàng vào phòng tắm, thấy xuân cảnh hai người thân thiết, đôi mắt tối sầm lại, bất tri bất giác đến bên cạnh, cách thành hồ, nắm lấy đóa hương mềm thê tử vuốt ve. Diệp Tuệ thuận thế ghé vào vai Mặc Kỳ, bị đại lão công từ bên ngoài ôm chặt thân .

      Mặc Kỳ ôm lấy mông nàng, đôi tay giao triền xoa nắn.

      “Tướng công…… Dùng miệng hôn ta……” Diệp Tuệ đẩy bàn tay to trước ngực , ôm đầu đại lão công dời qua.

      Tần Vũ Hàng cong thân mình hôn đóa nụ hoa, tiếng mút chậc chậc ướt át phát ra, ở trong mắt, trong đầu chỉ còn lại có tiếng rên rỉ uyển chuyển kiều, thân thể tỏa ra mùi hương hoa nhài phấn hồng, mềm mại run rẩy, mị nhãn như tơ, bộ dáng kiều mị.

      Nàng cả người tràn lan tê dại, theo hai nam nhân hôn môi, đùa bỡn, bắt đầu phát ra run rẩy.

      “Nương tử, nàng là vưu vật trời sinh, liền thanh hô lên cũng êm tai như vậy.” Tần Vũ Hàng bỏ quần áo, lộ ra khuôn ngực cơ bắp rắn chắc kiện mỹ, vươn hai tay vớt thê tử từ trong ao ra, lại thấy toàn bộ ngọc thể, hoạt sắc sinh hương, lộ ra màu sắc mê người.

      để nàng khom người đỡ thạch đài, quỳ ngồi ở phía sau nàng, đùa bỡn thân mình đầy đặn, trải qua tắm gội da thịt phi thường mềm mại, tỏa ra hương thơm hoa lài, làm thập phần mê mang.

      “Tướng công, ‘dập’ ta !” (** Từ của chính tác giả nhé**). Diệp Tuệ khẻ thở gấp ra khát vọng từ đáy lòng, nếu bị chơi tiếp, tất nhiên phải lên đỉnh, nhưng là nàng muốn cực hạn dưới tình huống hai người kết hợp, chứ phải tùy tiện đùa bỡn vài cái liền xong việc.

      “Nương tử chịu nổi?”

      “Đúng vậy, muốn chàng……” Trong lòng suy nghĩ, muốn Tấn Giang chàng, như vậy chỉ có đại ca mới hiểu được.

      “Nương tử, đứng vững vàng, vi phu lập tức làm cho nàng dục sinh dục tử.” Lại chờ đợi, cũng muốn bị đốt người, nhắm ngay vị trí, đột nhiên tiến vào. “Hừ!” Diệp Tuệ phát ra tiếng thở dài vừa lòng, lúc này trước ngực truyền đến đau đớn, là Mặc Kỳ quỳ từ trong ao vươn đầu ra cắn viên nụ hoa, hàm răng nhàng day dưa đùa bỡn.

      Bị hai tên nam tử trước sau hợp nhau âu yếm, toàn thân thể nén được, sảng khoái lên, tư vị tuyệt diệu kia vô luận làm bao nhiêu lần đều cũng chán.

      “A…… A……” Diệp Tuệ tận tình kêu lên, tràn ra tình triều, cảm thấy sắp lâm vào cơn cực hạn. Nàng ôm lấy hai vai Mặc Kỳ cào loạn, cái miệng tìm kiếm cái lưỡi của hung hăng mút vào. Mặc Kỳ bị hành động của nàng làm cho vô cùng động tình, nam căn cứng rắn chịu nỗi, vội chuyển thân ngồi lên thạch đài, ôm đầu nàng ấn xuống hạ thân, cho nàng ngậm lấy nam căn dựng đứng. Diệp Tuệ giống như phát được vật thích, đôi mắt mê mang, chống tay lên đùi , cái miệng ngọt ngào phun ra nuốt vào cự vật. Mặc Kỳ mị mắt, miệng hơi hé mở thở ra dồn dập, hai tay ngừng xoa nắn hai đóa đẫy đà, ngón tay thỉnh thoảng mất khống chế cấu véo lên viên hồng mai, khiến nàng đau rên lên trong cổ họng. Hình ảnh dâm mỹ như vậy ánh vào trong mắt Tần Vũ Hàng, khiến càng thêm phấn chấn.

      “Bảo bối, nàng là đẹp nhất.” Tần Vũ Hàng hung hăng đĩnh động cự vật, vịn lấy hai bên mông nữ tử, khống chế được cảm xúc mà liên tục tác muốn.

      Thời khắc cực hạn đến, mãnh liệt giống như nước lũ, cả ba người đồng thời lên đỉnh. Tần Vũ Hàng ôm chặt thê tử phát ra khàn khàn tiếng kêu, phát tiết ở trong thân thể nàng, mà thân mình ở trong lòng ngực sớm hư nhuyễn. Mặc Kỳ sung sướng đến mức ngồi yên động, còn chưa hoàn hồn.

      Tần Vũ Hàng ôm nàng tiến vào cái ao, vừa rửa sạch, vừa hôn môi nàng.

      “Nương tử có khỏe , có mệt hay ?” Mỗi lần làm xong đều như vậy, dường như sợ nàng có cái gì tốt. Diệp Tuệ mê mang con ngươi, cảm thụ đầu lưỡi mang đến hương vị, ấm áp đụng chạm, hút mút.

      Trở lại phòng ngủ, Diệp Tuệ mặc váy áo mỏng ngồi ở trong lòng Tần Vũ Hàng dùng cơm. Mới được đút vài miếng, nàng liền chơi xấu ngừng uốn éo hạ thân, khiến hai bộ phận cách lớp vật liệu may mỏng cọ cọ vào nhau. bao lâu vật bên dưới mông nàng cứng lên. Tần Vũ Hàng nhịn vài ngày, lại mới phát tiết có lần chưa thực thỏa mãn. tại bị nàng đùa bỡn, kìm lòng đậu, vói tay vào trong váy cỡi bỏ quần trong của nàng, lại hơi kéo quần mình xuống, móc lấy nam căn ra, để ngay cửa huyệt của nàng, chậm rãi ấn xuống. đôi bàn tay to vịn lấy cánh mông nàng đẩy trước sau, cự vật trong hoa huyệt cọ sát vào vách huyệt. Diệp Tuệ lại cố tình xoay tròn cánh mông, muốn cho cự vật nghiền nát hoa tâm. Nàng cái miệng ngừng phát ra rên rĩ dụ người. Tần Vũ Hàng khàn giọng : “Là nàng muốn ăn cơm ở tư thế này sao? Được, để Mặc Kỳ đút cơm cho nàng ...hừ…”

      Mặc Kỳ từ đầu đứng hầu bên cạnh, nhìn màng này sớm vô cùng kích thích, nghĩ đến cái miệng lúc ở trong hồ tắm ngậm chặt lấy của , bất giác quần lại nỗi lên cái lều trại, khuôn mặt đỏ hồng.

      tại nghe Tần gia như vậy dám chậm trễ, bước lại bưng lấy chén cơm đứng bên cạnh run rẫy đút cho nàng.

      Diệp Tuệ kỳ thực cũng đói, nàng chính là muốn ăn cơm, nên mới trêu chọc Đại lão công.

      Diệp Tuệ khó khăn nuốt được vài muỗng cơm với ít thịt, trong lòng chút ân hận vì chính mình nghịch ngợm, tại cả hai miệng đều phải ngậm thịt, thực khó tập trung cho nơi nào.

      Chợt thấy lều trại của Mặc Kỳ kề ngay bên cạnh, nàng vói tay vào quần móc nam căn ra, ngậm ngay vào miệng.

      Mặc Kỳ há hốc: “Tiểu thư… tiểu thư… Ưm…”

      Như vậy làm sao đút cơm cho nàng tiếp đây? Mặc Kỳ đáy lòng rên lên, nhưng càng là muốn nàng ngừng lại.

      Tần Vũ Hàng hai bàn tay to luồng bên trong áo nàng, sờ nắn hai đóa phong mềm, mắt thấy vậy vội buông ra, ôm lấy đầu nàng, muốn đỡ ra khỏi hạ thân Mặc Kỳ, ngờ đến miệng nàng lại càng mút chặt lấy nam căn Mặc Kỳ buông, bên dưới hoa huyệt cũng cố tình mãnh liệt hút chặt lấy cự vật Tần Vũ Hàng. Hai cái miệng dưới mút bọn thực mạnh mẽ khiến hai nam nhân bất giác rên to sảng khoái lên, liền từ bỏ ý định ép nàng. Cả ba cùng nhau vui chơi sung sướng hồi, Diệp Tuệ mới buông ra Mặc Kỳ, vội vàng đút cho nàng vài muỗng cơm, xong lại để nàng tiếp tục ngậm nam căn . Mất nhiều thời gian, Mặc Kỳ sau cùng cũng giúp nàng xử lý hết lưng chén cơm thịt và nửa chén canh. Ăn xong, Tần Vũ Hàng cởi hẳn quần ra, bế nàng đứng dậy bước vài bước, tay ngừng di chuyển mông nàng, để cự vật bên trong đâm sâu vào hoa huyệt nàng. Mỗi bước chân đều khiến cự vật đụng tới hoa tâm, vô cùng sướng khoái, nhưng nàng vẫn cảm thấy đủ.

      Thấy Mặc Kỳ khom lưng định thu thập chén bát, Diệp Tuệ bỗng với : “Mặc Kỳ lại đây, chơi ở phía sau ta …”

      Mặc Kỳ vui mừng bước lại, cỡi bỏ quần, quỳ xuống phía sau, áp mặt liếm lên hoa cúc nàng. thỉnh thoảng đẩy cái lưỡi vào trong, trêu chọc đến khi hoa cúc nàng mấp máy.

      Diệp Tuệ càng lúc càng khó nhịn, cả thân mình treo ở người đại lão công, tay vòng cổ , chân khóa chặt eo , hạ thân bắt đầu uốn éo cử động.

      Biết hoa cúc nàng chuẩn bị xong, Tần Vũ Hàng hai bàn tay to vừa ôm vừa vạch ra hai cánh mông nàng, cho nam căn Mặc Kỳ dễ dàng tiến vào từ phía sau. Nam căn Mặc Kỳ rất thon dài tinh xảo, lưu loát tiến vào hoa cúc trướng đau nàng. Diệp Tuệ thở dài thỏa mãn. Hai nam nhân giáp công là tư thế thích của nàng, cho dù mạnh bạo như nhị Vương, cũng đủ làm nàng rất sảng khoái. Lại cả ba người thân vẫn là mặc trung y, cảm giác thực khác biệt, giống như vội vàng hay vụng trộm cái gì, thực rất có tư vị.

      Mặc Kỳ từ phía sau, luồng tay vào trong áo nàng, từ eo di chuyển lên ngực, tìm được hai viên hồng mai thích, ngừng cấu véo lên. Diệp Tuệ bị kích thích, cái miệng ra sức mút lấy lưỡi Tần Vũ Hàng, trong yết hầu còn khẽ bật ra thanh rên .

      Tần Vũ Hàng miệng hôn môi nương tử, mắt lại nhìn xem biểu tình mặt Mặc Kỳ, tất cả là bộ dáng say mê, đôi môi hồng hào hơi mím lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng hừ ngâm. Đôi mắt Mặc Kỳ ngày thường sáng lấp lánh, tại là mảnh mông lung, chìm đắm trong dục vọng, tâm trí giống như tập trung hết vào động tác ra vào gấp gáp nơi hạ thân, căn bản để Tần gia vào trong mắt. Tần Vũ Hàng có chút vừa lòng, đứa này ngày càng biết kiềm chế, khi hành phòng chung biết phối hợp cùng người khác, để lâu thành ra hòa hợp. buông ra môi thê tử, với Mặc Kỳ: “Ngươi biết tiết chế chút, để ý theo nhịp của ta, thể lại như lúc hành phòng mình.”

      Mặc Kỳ giống như từ trong mông lung tỉnh dậy, xin lỗi gia tiếng rồi điều chỉnh tốc độ và cường độ, phối hợp tốt hơn với Tần Vũ Hàng, cả hai ôm nàng kẹp ở giữa, tận lực động hạ thân, khi ra vào cùng lúc, khi trước sau. Diệp Tuệ vô cũng hưởng thụ hai nam nhân săn sóc, mãi đến khi bùng nổ cảm xúc, cùng nhau lên đỉnh lần nữa mới thôi.

      Phát tiết xong, Mặc Kỳ có vẻ mệt mỏi, định lực mạnh, lại phóng xuất ba lần, nên muốn lui về chỗ ở của mình, chỉ để lại Tần Vũ Hàng bồi tiếp cho nàng.

      Mặc Kỳ thu thập chút bàn ăn rồi bước ra cửa, trước khi ra ngoài còn nhìn lại giường lớn, thấy Tần Vũ Hàng nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ quần áo hai người, thân mình tiểu thư trắng tuyết xinh đẹp quỳ bò giường, tuyết đồn vểnh lên cao giống như nghênh đón cự vật của Tần gia. Nam nhân cường tráng mạnh mẽ tấn công, nữ tử mềm mại như nước phối hợp. Cảnh xuân tươi đẹp đến nỗi làm nhìn xem chớp mắt, lại thấy nam tử đổi tư thế, để nàng nằm ngửa giường, hai chân nàng để vai , cự vật ra vào cường độ khi nhàng âu yếm, lúc mãnh liệt như cuồng phong, nữ nhân rên rĩ ngừng thở gấp. lúc sau, lại đổi thành nam nhân ngồi giường, nữ nhân đặt đùi nam nhân uốn éo thân mình, nên lời xinh đẹp, hai thân thể giống như biểu diễn vũ điệu ân ái hoa mỹ nhất. Mặc Kỳ nhìn xem rời mắt, mãi đến khi nghe tiếng thét chói tai của nữ tử lẫn trong tiếng gào rống của nam nhân, mới chậm rãi rời , trong lòng mơ đến lúc được mình làm nàng, chắc chắn làm tốt cho nàng, giống như Tần gia như vậy.

      Lại Tần Vũ Hàng lúc đó, sớm biết Mặc Kỳ nhìn, giọng cầu nương tử phối hợp, biểu diễn màng hay cho Mặc Kỳ xem, sau này ta biết tiết chế hơn khi hành phòng cùng nương tử.

      Tần Vũ Hàng lau sạch thân mình hai người, Diệp Tuệ nằm ở giường lớn, mày đẹp nhíu hồi lâu, mới ra nguyện vọng: “Tướng công, ta muốn nạp Sở Du làm sườn quân được ?”

      “Tam sư đệ!” Tần Vũ Hàng muốn cùng thê tử chuyện Lý Vĩ Thần trở lại, ngờ bị nàng ngắt lời, “Nương tử phải đối với Tam sư đệ có cảm giác sao? Lúc này như thế nào lại muốn nạp ?”

      “Ta…… Ta cảm thấy bộ dáng đẹp được chưa?” Diệp Tuệ lúng túng, chung quy thể đem bí mật ra, nếu như vậy Sở Du nhất định trở thành quái vật bị thiêu chết trước mặt mọi người.

      “Kỳ nạp chính huynh đệ trong nhà mình, so với nạp người ngoài tốt hơn nhiều.”

      Đối với việc nạp Tam sư đệ, Tần Vũ Hàng chưa từng có nhiều phản đối, hôm nay ở cửa cung cảnh tượng xem hết vào trong mắt, Tam sư đệ ràng đối với thê tử động chân tình, làm huynh trưởng nếu thành toàn, thực quá đáng.

      “Nhưng là ta sợ qua được cửa của Hoàng Thượng kia, đúng rồi ta như thế nào gặp Hoàng Thượng.”

      Nàng trở lại trong cung, vốn nên lại đây tẩy trần, vẫn luôn gặp, chưa thấy qua tới.

      “Lý Vĩ Thần trở lại.” Tần Vũ Hàng ôm eo thê tử, nhớ tới chuyện mình muốn : “Cùng nhau về triều còn có đông Đột Quyết Thiền Vu A Đạt Phu, lần trước cùng la sát quỷ hồi ác chiến, thúc thúc A Đạt Phu nhân cơ hội tạo phản, bất quá A Đạt Phu dưới trợ giúp của quân đội của triều đình được Lý Vĩ Thần mang , thực mau trấn áp phản quân. Thúc thúc của A Đạt phu dẫn dắt tàn binh bại tướng bỏ chạy tới lãnh địa của tây Đột Quyết, tự lập làm vương. Nhưng Thiền Vu A Đạt phu mỗi ngày cũng tốt đẹp, đại bộ phận quân đội đều bị thúc thúc mang , phương bắc có la sát quỷ cam lòng thất bại, phía tây là đại quân của thúc thúc, thực dễ dàng bị hai người ăn luôn, mọi cách đều rơi vào đường cùng, chỉ có cùng triều đình liên minh, hợp lực chống đỡ ngoại địch.”

      “Cho nên Hoàng Thượng liền lên phía bắc cùng liên minh đúng ?” Diệp Tuệ hỏi, lại nghi hoặc nhíu mày: “Được đông Đột Quyết liên minh tất nhiên tốt, bảo đảm cho bá tánh phương bắc an bình, nhưng riêng việc liên minh khỏi có thiệt hại, hẳn là phải đưa ra điều kiện có lợi nhiều hơn.”

      Tần Vũ Hàng cười : “Hoàng Thượng so với nàng khôn khéo hơn, huynh ấy sớm muốn nuốt luôn thế lực phương bắc này, ra điều kiện là muốn A Đạt phu quy thuận triều đình, nếu hết thảy bàn nữa.”

      “A Đạt phu nếu là người biết điều liền nhất định đáp ứng, bằng chờ là kết cục thực thê thảm!” Diệp Tuệ nhớ tới thời trong lịch sử kiếp trước của nàng, phát sinh qua chuyện vài người Mông Cổ xuôi nam quy hàng, đặc biệt là Hán triều cùng Đường triều.

      Nếu A Đạt phu chịu quy hàng, chờ đợi chỉ là hai cổ ngoại địch, dĩnh đường quân đội cũng nhân cơ hội xâm lấn, đoạt địa bàn.

      “Hoàng Thượng nhận được tấu chương Lý Vĩ Thần phái người đệ thượng, tức khắc mặt rồng vô cùng vui mừng, đối với dĩnh đường mà phương bắc kéo dài mấy trăm năm chiến loạn rốt cuộc được giải quyết thích đáng, hồi cho Thiền Vu A Đạt phu hẹn ở kinh triệu phủ gặp gỡ. Bởi vì muốn cho Hằng Đình trông thấy việc đời, thuận tiện đem mang .”

      Kinh triệu phủ cách đế đô vài ngàn dặm, kiến thành có từ hai trăm năm, chủ yếu nhằm chống lại Man tộc phương bắc xâm lấn, thành trì phòng thủ kiên cố, quân coi giữ cùng quân dụng khí giới đều là tốt nhất. Bởi vì kinh triệu phủ rất gần Đột Quyết, cho nên mậu dịch phát triển, là thương nghiệp chính của dĩnh đường.

      Diệp Tuệ có chút tức giận, : “Mùa đông sắp tới trước mắt rồi, trời biết kinh triệu phủ có bao nhiêu rét lạnh, Hằng Đình mới có tám tuổi liền phải chịu tội như vậy, Hoàng Thượng là muốn như vậy sao?”

      “Tám tuổi , nương tử, lúc Hoàng Thượng tám tuổi bôn ba vạn dặm thiên ưng sơn học bản lĩnh.” Tần Vũ Hàng lắc lắc đầu, trong mắt lộ ra tán đồng: “Tướng công nàng lúc tám tuổi ấy ở đào hoa thôn sườn núi thả bầy năm con trâu rồi.”

      “May mắn huy nhi, huyễn nhi, khanh nhi của ta còn ở đế đô, nếu là đều mang , xem ta đánh tới kinh triệu phủ tìm người.” Diệp Tuệ lẩm bẩm trong miệng, giọng vừa chuyển, nghĩ đến dự tính lúc trước , : “Ta chỉ cần Sở Du, từ giờ đến sau này bao giờ muốn nam nhân khác, tướng công nhất định phải giúp ta, chàng là sư đệ Hoàng Thượng, chàng ấy đối với chàng thực coi trọng, chuyện này chàng phải giúp ta.”

      thể để đại ca làm người tình bí mật.

      “Tam sư đệ cũng giống ta, đều là đồng môn của Hoàng Thượng, đối đãi với đồng môn, so với đối đãi hoàng tộc Hoàng Thượng còn tốt hơn, huynh ấy là làm Tam sư đệ thất ý.”

      Nếu sư phụ thiên kỳ đạo nhân biết được đệ tử nhà mình vì nữ nhân làm chia cách, nhất định phẩn nộ.

      Lão gia hỏa kia bênh vực cho con trước nay đều là nổi danh.

      Diệp Tuệ vui vẻ lên, trở mình đè ở người đại lão công, mặt đối mặt, vòng lấy cổ , thân mật : “Tướng công yên tâm, suốt cuộc đời ta liền chỉ có vài người các chàng, nếu nạp nam nhân khác vậy cho ta bị thiên đánh ngũ lôi…… Ô ô……”

      chưa xong bị miệng Tần Vũ Hàng lấp kín, trong mắt lộ ra lửa giận, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.

      cho phép lại mấy chữ kia, bằng xem ta như thế nào phạt nàng?”

      Diệp Tuệ dùng đôi bộ ngực hương mềm ma xát bộ ngực săn chắc của , đưa tình tình: “Tướng công còn muốn ? Để thê tử có thể lại hầu hạ chàng lần.”

      “Thôi , nương tử hôm nay nhất định thực vất vả.”

      Tần Vũ Hàng cười khổ, xem tình cảnh lúc Sở Du mới vừa xuống xe, ta là cùng thê tử làm, ở trong phòng tắm, nàng lại bị cùng Mặc Kỳ hợp với muốn lần thứ hai, trong lúc ăn là lần thứ ba, biểu diễn vừa rồi là lần thứ tư, lo lắng nàng chịu nổi, ảnh hưởng thân thể.

      “Tướng công, ta hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, chính là muốn cùng quan hệ.”

      Diệp Tuệ trong đầu lên hình ảnh đại ca, trong mắt hơi hơi lộ ra tầng sương mù, nhớ tới dùng bộ dáng của sói giữ ở bên nàng mấy năm nay, thể , thể viết, còn phải che dấu năng lực đặc thù, có quá bao nhiêu vất vả.

      Diệp Tuệ oa ở trong lòng ngực lão công, thở dài hơi, mơ mơ màng màng : “Kỳ ở cái này thế gian, chỉ có chàng cùng đại ca là hai người ta nhất, tướng công, các chàng hai người thiếu cũng được.”

      Tần Vũ Hàng lộ ra ánh mắt khó hiểu, nàng đại ca là ai, suy nghĩ xong liền lý giải thành Đại sư huynh Hoàng Phủ Trạch Đoan.

      “Ta cũng coi nàng là người cả đời nhất, nương tử.” Tần Vũ Hàng vỗ vỗ sống lưng thê tử, mỉm cười .

      Diệp Tuệ an bài Sở Du ở khoảng cách gần nhất Thiệu Dương cung, bên phải là thao quang điện, chỗ Tần Vũ Hàng ở. Từ khi Diệp Tuệ vào ở Trường Nhạc Cung, vài vị lão công liền từ Đông Cung dọn ra, đều có cung điện thuộc về chính mình.

      Thiệu Dương cung chung quanh trồng đầy cây tử vi, loại này tính sinh trưởng rất mạnh, hoa kỳ dài, từ tháng sáu đến tháng chín.

      Tử vi ở Trung Quốc có mấy ngàn năm lịch sử, đường triều cực thịnh trồng đầy bên trong cung đình Trường An, mấy thế kỷ gần đây giống tốt bị nhập đến các nơi thế giới, người phương Tây phát loại cây này từ Ấn Độ, bởi vậy tiếng Pháp gọi cây này là “đinh hương Ấn Độ”, hoa tử vi ý nghĩa là vận may, hùng biện, nữ tính.

      Nhưng Thiệu Dương cung cây tử vi lại nở ra đóa hoa màu lam, sắc điệu phi thường cao nhã. Nếu là màu tím, nàng liền để ý như vậy.

      Diệp Tuệ sai Mặc Kỳ tuyển mười mấy tiểu thái giám lanh lợi tới Thiệu Dương cung hầu hạ, chuyên môn làm mấy việc nặng. Nhưng đại ca như là quen khổ, chỗ ở của mình rất ít cho bọn thái giám tiến vào.

      “Đại ca, gấp chăn mền để hạ nhân làm là được, vào hoàng cung còn có thể để ca chịu khổ thành?”

      “Tính tình ca muội cũng biết đó, ca thích người ngoài tiến vào khu vực riêng tư.”

      Đại ca ngồi ở đầu giường, trong mắt chớp động từng đợt từng đợt tình ý, đem nàng ôm đến đùi ngồi, bàn tay tiến vào vạt áo nàng vỗ về chơi đùa, tơ lụa chạm đến lập tức khơi mào kích tình. Từ khi cùng nàng có lần đầu tiên kết hợp, lúc sau vô luận như thế nào kiên nhẫn cũng đều làm nên chuyện gì, trong đầu luôn lóe lên hình ảnh ngọc thể kiều mỹ.

      “Tiểu Nam, ca muốn muội, đêm nay chiều ca được ?” cởi ra cung trang vân cẩm hoa lệ, thân thể nữ tính mỹ lệ bày ra trước mắt, đối với đôi hương mềm bộ ngực đặc biệt ái mộ, hàm răng ngậm lấy trái cấm nhàng cắn, khàn khàn nhắc lại: “Nơi này là bộ ngực muội muội, muội muội, rất thơm, ăn ngon.”

      Diệp Tuệ ôm lấy đầu của , thấp thở gấp: “Chúng ta sinh hài tử , đại ca, ta sinh nhi tử tuấn giống ca ca.”

      “Đại ca thích nữ nhi, nữ nhi mỹ lệ đáng giống như Tiểu Nam.”

      “Ừ…… Chỉ cần đại ca thích.”

      “Đại ca, kích thích hơn nữa !” Diệp Tuệ bị làm cho động tình, thấp giọng cầu: “Muội thích được ca , dùng phương thức đặc biệt. Tốt nhất là thô lỗ chút, giống phụ thân đối đãi với chính hài tử mình nghiêm khắc, táo bạo như vậy.”

      Đại ca nghĩ nghĩ, nhặt lên đai lưng bên cạnh đem đôi tay Diệp Tuệ trói lại.

      “Đem tay muội treo lên xà nhà, hai chân mở ra, đứng ở thảm, sau đó tùy ý đối xử với muội như thế nào cũng đều được, đối với muội dùng sức mạnh cũng có thể.”

      Mấy chiêu này đều là Lão Thập Nhất thường chơi, nàng vẫn luôn thích.

      “Ca nỡ đối với muội muội dùng sức mạnh.” Đại ca lắc đầu, nhưng hiểu được trong lòng nàng khát cầu kích thích, giơ tay vỗ lên tuyết đồn nàng, thanh thanh thúy vang lên rất êm tai, Diệp Tuệ phối hợp liên tục thét chói tai, khi phát ra vài tiếng khóc thút thít.

      Đại ca cúi người xuống, ôm mông mềm hôn, mắt lam lóe tia đau lòng: “Đều đánh đỏ, làm sao bây giờ?”

      “Đại ca, muội thực thoải mái, muốn muội !” Diệp Tuệ tay treo ở phía , cầu xin với nam tử tuyệt mỹ phía sau. Đại ca lại lần nữa vuốt ve toàn thân nàng, sau đó vào phía sau gắt gao ôm chặt da thịt mềm nhẵn như son, tay đỡ cự vật tiến vào hoa huyệt nàng, luồng sóng triều bùng lên làm tê dại tô đau, dần dần lan rộng ra, toàn thân đều tràn ngập kích tình.

      “A…… Ca ca dùng sức…… Tấn Giang tốt……”

      Đại ca được khích lệ, da đầu tê rần, mạnh mẽ ra vào, trong đầu mơ mơ hồ hồ, chỉ còn biết điên cuồng đoạt lấy em mình. kiếp trước nằm mơ cũng nghĩ tới có ngày cự vật được em như ruột thịt của mình kẹp chặt lấy, vặn vẹo ma sát mãnh liệt muốn mệnh. cũng chưa từng biết ăn nàng lại sung sướng đến như vậy. Cảm giác mê muội, dục tiên dục tử cũng bằng. Trải qua nhiều kiếp, biết mấy trăm hay ngàn năm, chưa lần thôi thương nàng, sau cùng cũng được nàng đền đáp, đáp ứng lại , lại cho được thân mật nhất, kết hợp làm với nàng. tại phần cơ thể nằm trong cơ thể nàng, được nàng bao bọc, truyền lên cảm giác vừa tràn ngập tình cảm thương, vừa thỏa mãn dục vọng sâu sắc nhất. Mấy kiếp vất vả vì nàng cũng uổng phí. Từ nhìn nàng lớn lên, thương dám thổ lộ, sau lại lấy bộ dáng lang mà ở bên cạnh nàng, nhìn nàng thân mật cùng nam nhân khác, tránh khỏi ức chế. Mà nay toàn bộ thương, ức chế, nghẹn khuất, đè nén, trong dây phút này bùng nổ toàn bộ. điên cuồng dập từng trận mạnh chưa từng có, cự vật vừa to vừa dài như muốn xỏ xuyên, đâm thủng thân mình nàng. Diệp Tuệ vừa đau lại vừa sung sướng cực điểm, bỗng thét chói tai, chùm ánh sáng bùng nổ, cực khoái từ nơi hai bộ phận kết hợp lan ra toàn thân. Mà bên trong nàng cũng đón nhận từng trận nóng ấm từ cự vật ngẩn đầu phóng xuất. Đại ca cũng gầm lên như sấm giật, toàn thân rung lên mãnh liệt, cự vật đâm vào vô cùng mạnh mẽ, phun hết bạch dịch vào cơ thể nàng.

      qua , cự vật vẫn chưa dịu xuống, đại ca vài bước tới trước mặt nàng, ôn nhu hôn lên khắp mặt nàng, lại quỳ gối hôn lên u cốc đỏ ửng, liên tục lời xin lỗi, dùng lưỡi ướt mềm xoa dịu vết sưng.

      Liếm liếm hồi, Diệp Tuệ cảm thấy thực tô ngứa, liền uốn éo thân, tận lực dâng lên cánh hoa càng sát môi lưỡi , khát cầu nhiều hơn. Đại ca nhận ra nàng lại động tình, vui mừng đứng dậy đỡ lấy nam căn mình thẳng tiến. Ngay khi hai bộ phận kết hợp toàn bộ, cả hai thở dài khoan khoái. Vì hai tay nàng bị trói, toàn bộ cơ thể nàng lộ ra như bữa tiệc ngon mặc người thưởng thức. Đại ca phía dưới ngừng đỉnh động, bên hết liếm mút môi nàng, lại triền miên nuốt lưỡi, hai tay cũng ngừng vuốt ve xoa nắn. Ngọc thể này trời biết có bao nhiêu nhớ nhung khao khác. tại tùy ý cho lăn lộn.

      Diệp Tuệ bị đại ca muốn rất nhiều lần, thể lực chống đỡ hết nổi, từ xà nhà cởi trói xuống tới, nằm ở giường, bất tri bất giác ngủ. Đại ca nhìn dung nhan ngủ này, vốn dĩ có chuyện muốn , lại bởi vì phen triền miên gấp gáp nên quên.

      nhàng hôn khắp gương mặt nàng, nhìn cho mắt nỡ rời xa.

      “Thực xin lỗi, muội muội của ta, đại ca phải rời khỏi thời gian, nửa tháng sau lại đến thăm muội.”

      Tác giả có lời muốn :

      Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt đồ chơi văn hoá dậy nổi 》

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 121


      bức màn lộ ra tia ánh sáng rạng đông, thời gian vẫn còn sớm, trong phòng có chút tối tăm.

      Thời gian sáng sớm, đúng là thời điểm Diệp Tuệ ngủ say, nhưng nàng cảm thấy da thịt chậm rãi bị trận ngứa ngáy quấy nhiễu, nam tử đụng chạm môi nàng, mang theo muốn xa rời cùng khát cầu, xuống xương quai xanh, chuyển qua bộ ngực nàng, ngậm lấy viên đẫy đà nhàng gặm cắn, vừa thở dài, vừa dùng bàn tay xoa bóp đóa đẫy đà khác của nàng.

      Nam nhân quấy nhiễu nàng trước sau cẩn thận, hôn môi, âu yếm, đôi khi do dự sợ đánh thức nàng.

      “Đại ca.” Diệp Tuệ nhắm mắt lại, mớ câu, làm người nọ hoảng sợ, ngừng lát, thấy động tĩnh, lại đánh bạo hôn tiếp, đầu lưỡi ở chiếc bụng tinh xảo dừng lại lát… Giống hành động của tên ăn trộm tách ra cặp đùi đẹp thon dài… Hơi thở hổn hển, giơ tay kéo ra màn lụa đỏ thẫm, để cho ánh sáng chiếu xạ tiến vào… Tròng mắt xanh lam lập tức mê mang trong sương mù dày đặc, mờ mịt lên.

      Đầu ngón tay ấn ở cánh hoa, chậm rãi, nhàng, sau đó vùi đầu xuống hôn.

      “Ưm…… Đại ca, sáng sớm liền chơi cái gì xấu, tối hôm qua muốn nhiều lần như vậy còn chưa đủ?” Diệp Tuệ mị nhãn như tơ, nhìn nam tử tuyệt mỹ đùa bỡn nàng, sáng sớm ánh sáng chiếu vào khuôn mặt kia, hai tròng mắt xanh lam nhiễm tình dục nồng đậm, rung động lòng người.

      Nàng trong lòng phát ngứa, hai chân khoanh lại eo , mỉm cười: “Đại ca tiếp tục …” Thấy vùi đầu muốn hôn nàng tiếp, nâng lên mũi chân điểm điểm môi : “Ca ca ngốc, muốn Tấn Giang ca, phải muốn môi ca.”

      Ngón chân dán ở môi mượt mà trắng tinh, mềm mại, tỏa ra hương hoa lài nồng đậm.

      trận mê mang, cầm lòng đậu hé môi ngậm lấy, sợ bị cự tuyệt, giương mắt vừa nhìn mặt nàng, vừa mút ngón chân, thấy nàng rất vui lòng tiếp nhận, dũng khí tăng lên, dọc theo đùi đường hôn lên , lại lần nữa vào cái bộ phận làm mê muội kia, hô hấp cơ hồ nỗi nữa, dùng tay vạch ra, dùng hàm răng cắn, vươn đầu lưỡi khẽ liếm……

      “Ca ca, ca muốn tra tấn chết ta sao?” Diệp Tuệ buồn bực gần như ngồi dậy, đẩy ngực , thúc giục: “Nằm xuống, muội muốn ở phía .”

      nghe lời nằm ở cẩm đệm, thân mình căng thẳng, hô hấp dồn dập.

      “Ca ca, đại Tấn Giang lại bướng bỉnh, muội muội xoa xoa cho ca ca.” Diệp Tuệ cười ngọt ngào, đôi tay dừng ở bên vỗ về chơi đùa, mở lớn đôi mắt, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia tựa như tượng thần Apollo, trong lòng đong đầy tình , vùi đầu, dùng môi hôn lên mảnh ôn nhu.

      “A……” Nam tử tuyệt mỹ há mồm hút khí, thân mình hơi hơi ưỡn cong, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở thân thể mỹ lệ quỳ gối giữa hai chân mình.

      “Ca ca, muội muội muốn ngồi ở bên .”

      Diệp Tuệ ngẩng đầu, bò đến người , để cửa hoa huyệt Tấn Giang, dùng sức ngồi xuống, khoái ý khi kết hợp làm nàng phát ra tiếng rên rỉ mất hồn.

      Trải qua trận an ủi dạo đầu song phương vừa rồi, hai người thực mau tiến vào cao phong, cùng lúc chấn động, đồng thời co rút, giống như đắm chìm trong bể tình dục, vô cùng thoải mái, vô cùng thỏa mãn.

      Nam nhân tuyệt mỹ ôm lấy thân thể nữ tử bên , cảm động chảy nước mắt xuống.

      Nàng nằm người , thở gấp liên tục.

      “Ca ca quá xấu rồi, Tấn Giang lớn, làm cho người ta rất đau.” Diệp Tuệ làm nũng đầu ngón tay bóp cái hồng viên bộ ngực , nhìn viền môi rất đẹp, dùng đầu lưỡi liếm quanh, hàm răng trắng, có thể là do mỗi ngày đánh răng, hương vị trong miệng rất thoải mái thanh tân…… Nàng dùng cái mũi ngửi ngửi, vươn đầu lưỡi thăm tiến trong miệng của , chất lỏng tuôn ra ngon ngọt, nàng liếm liếm, hút vào trong miệng mình.

      Tấn Giang còn ở trong thân thể nàng, tư thế có chịu thua, chỗ kết hợp vẫn như cũ nóng rực vô cùng.

      Cặp cánh tay của người luyện võ ôm cổ nàng, dám dùng sức, dám kích cuồng, sắc xanh lam lấp lánh trong đồng mắt thẳng tắp nhìn nữ tử bên , hề chớp mắt, sợ nháy mắt, nàng liền biến mất.

      “Còn muốn sao? Ca ca của ta, Tấn Giang chịu nghỉ ngơi.” Diệp Tuệ đôi bàn tay êm nhu vỗ về bộ ngực rắn chắt của nam tử, nhàng động thân mình, muốn cho nam tử dấu thêm vui sướng.

      “Muốn…… Hoàng Hậu……” khàn giọng .

      “Ca ca ngốc, kêu ta Tiểu Nam, ca quên mất rồi.” Diệp Tuệ điểm chóp mũi, cảm thấy mũi thẳng tắp thẳng tắp, là đẹp, vươn đầu lưỡi khẽ liếm, lại dùng đôi môi ngậm trong chốc lát, cười khẽ: “Ca ca của muội là đẹp nhất đời.”

      “Hoàng Hậu cũng đẹp.”

      “Kêu Tiểu Nam, ca ca ngốc.” Diệp Tuệ động vài phút, eo có chút mỏi: “Ca, ca ở phía , muội muội mệt mỏi rồi.”

      “Được… Hoàng Hậu… Tiểu Nam ở dưới…” nỗ lực loại cái tên kia ra, ôm chặt nàng trở mình, chiếm lĩnh quyền chủ động, vẫn dám quá mức dùng sức, thực ôn nhu từng cái động.

      Cho dù như vậy, Diệp Tuệ vẫn bị làm cho đầu óc choáng váng, toàn thân khô nóng, toàn bộ thân thể giống như bị hòa tan.

      Nhưng cho dù là ai cũng thể xem loại tư vị tuyệt diệu này, khoái cảm cực hạn trong nháy mắt liền đến… đột nhiên tăng lớn lực độ, hung hăng chạm vào chỗ sâu nhất trong thân thể nàng, muốn hai người gắt gao hợp cùng chỗ, giống như, hai người biến thành người, giống như vĩnh viễn đều tách ra.

      Sở Du nằm nàng, hết hôn lại hôn khắp mặt nàng, dừng lại ở đôi môi hé mở dốc.

      Sở Du được đến lễ vật tốt đẹp nhất đời, đứng dậy lau mồ hôi cho nàng, lấy hết tâm trí để rửa sạch thân mình cho nàng, làm cẩn thận tỉ mỉ.

      Diệp Tuệ mỉm cười, chút hoài nghi, thời gian còn sớm, còn chưa muốn rời giường, trở mình, lại ngủ.

      Sở Du lại buồn ngủ, ôm thân mình hương mềm nhìn hồi lâu.

      Mùa thu dần dần qua , hồ Thái Dịch trong Ngự Hoa Viên hoa sen khô héo. Mặc Kỳ sai bọn thái giám gom lá cây khô khốc , gió mát lạnh thổi phất qua mặt nước, tạo nên từng vòng gợn sóng.

      Bên bờ đê, Diệp Tuệ mang theo đám tiểu thái giám nướng thịt, Tần Lão Nương dẫn theo hạ nhân mang từ đào hoa thôn đến thổ đặc sản đều bày ra.

      “Cà tím nướng lên ăn rất ngon, thịt khô này cũng thế, bạch tùng nướng lên hương vị cũng tồi……” Diệp Tuệ từng tiếng phân phó, sai bọn thái giám đem từ trong số đó ra ít đồ có thể sử dụng được, rửa sạch, rồi mang lại.

      Tần Lão Nương cười ha hả : “Nương mấy ngày trước trở về quê chuyến, các thôn dân là con tế bái cho phần mộ Tần gia, ánh mắt kia đều hâm mộ chết được.”

      Có thể được đến Hoàng Hậu tảo mộ cho Tần gia, kiểu gì quang vinh, cũng đủ để viết vào gia phả .

      “Nương sao lại vậy, ta là con dâu Tần gia, sao có thể nghĩ đến người trong nhà.”

      Tần Lão Nương thấy con dâu hiểu chuyện, càng thêm cao hứng, vây quanh bếp lò hỗ trợ nướng BBQ, vừa lúc tiểu tôn tử Tần huy nhà mình từ thư phòng học xong trở về, nghe mẫu hậu cùng bà bà mình đều ở Ngự Hoa Viên, nhảy nhót chạy tới.

      Tần Lão Nương vạn vật dường như nhìn thấy tâm can bảo bối, vội ôm đến trong lòng ngực buông tay, tâm a can a thịt a kêu lên ngừng.

      “Kim tôn, cho bà bà hôn cái, hôm nay học cái gì, cho bà bà nghe chút.”

      “Học Kinh Thi yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu……” Tần huy thông minh lanh lợi, lại liên tục lanh lảnh đọc thuộc lòng, Diệp Tuệ cười ngâm ngâm đưa qua xiên nướng thịt dê cho nhi tử. Lại đến bản lĩnh nướng BBQ này, Sở Du là cực kỳ tinh thông, Ares tửu lầu chính là làm cái này mà kiếm lợi nhuận, rắc lên hương liệu từ Thiên Trúc mang đến, hương vị từ xa là có thể ngửi được.

      Diệp Tuệ nếm ngụm, hơi hơi ngưng mi: “Thịt dê nướng này, cách chế biến là ta ở Ares tửu lầu ăn qua, đại ca như thế nào lại làm được?”

      Mặc Kỳ ở bên cạnh nghe được, giật mình: “Tiểu thư có bị hồ đồ, Ares tửu lầu còn phải là sản nghiệp Sở công tử?”

      Diệp Tuệ giống có nghe được, ngưng mi nhìn thẳng Sở Du. Nam tử bị nàng nhìn cảm xúc hơi hơi cứng lại, mắt lam lộ ra tia kinh hoảng, vội vàng cúi đầu ăn cái gì làm như che dấu.

      Diệp Tuệ càng thêm nghi hoặc, mày đẹp nhíu thành đoàn.

      “Nương nương, phu nhân Tể tướng gia mang thiệp đến hỏi người có thời gian quý phủ ngồi chơi hay ?”

      A Kim đem thiệp vừa nhận được đệ trình lên.

      Diệp Tuệ nhìn đến là thiệp mời tiệc mừng thọ, mới nhớ tới hôm nay là sinh thần năm mươi của lão nương Lý Vĩ Thần.

      Vị phu nhân Tể tướng này tự cao nhi tử quan hệ với hoàng thất tầng này, khỏi cậy sủng sinh kiêu, nếu phải để cho Lý Vĩ Thần mặt mũi, nàng sớm hạ chỉ thu thập.

      Cho rằng nhi tử lão bà là Hoàng Hậu đương triều chắc, đúng là đem dĩnh Đường Quốc này xem thành nhà mình, có loại người tại sao có ý tứ, phân tình thế! Diệp Tuệ cảm xúc căm giận, trong mắt lóe ra tia tức giận.

      A Kim nhìn thấy chủ tử cao hứng: “Nương nương nếu là muốn , nô tài cho người đưa phần hạ lễ, ngài là quân, bà ta là thần, dù như thế nào đều đáng vì loại người này giận dữ.”

      Diệp Tuệ nghĩ nghĩ: “Ngươi mang ý chỉ của ta quý phủ nghi thái phi, thỉnh bà ấy ra mặt đến Tể tướng phủ, bà ấy biết nên làm như thế nào.”

      Nghi thái phi là mẫu thân Lão Thập Nhất, lúc tuổi trẻ thủ quả, đối đãi nhi tử của sườn phu so với nhi tử trực hệ còn muốn thân hơn nhiều, dùng tài nguyên nghi vương phủ dưỡng dục cả gia đình sườn phu. Làm cho Lão Thập Nhất vô cùng phản cảm, phẫn nộ, liền tôn thất truyền thừa cũng từ bỏ, có dự tính chặt đứt hương khói.

      Cái này làm nghi thái phi lo lắng, nhi tử muốn chặt đứt hương khói nhà mình, các con cháu khác của bà ta hề có chút vinh quang, rất nhiều lần thượng tấu thỉnh cầu Diệp Tuệ ban ân hài tử, nghi vương phủ dùng để kéo dài dòng máu nghi vương.

      Đối với chuyện này, Diệp Tuệ là thể, Lão Thập Nhất cho sinh hài tử thể nào làm được, dù sao nàng còn trẻ, lại chờ mười năm tám năm cũng quan trọng.

      Nghi thái phi có chuyện cầu Hoàng Hậu, tự nhiên là vạn phải đứng ở lập trường của nàng mà làm việc.

      “Nô tài liền .”

      A Kim hành lễ, hướng Ngự Hoa Viên bên ngoài .

      Diệp Tuệ giải quyết xong chuyện này, muốn xoay người, thấy Tần Vũ Hàng vào Ngự Hoa Viên.

      “Nhị sư huynh.” Sở Du nhìn thấy huynh trưởng nhà mình lộ ra mỉm cười, qua chắp ta hành lễ.

      Diệp Tuệ bỗng nhiên nổi lên dự cảm hay, nỗi lên ánh mắt nghi hoặc đánh giá Sở Du, người đó bị nàng nhìn đến hốt hoảng, ra vẻ trấn định cùng Tần Vũ Hàng hàn huyên vài câu.

      “Nương tử.” Tần Vũ Hàng tới, tay lôi kéo Sở Du: “Các người tới đây cùng ta.” Quay đầu chào hỏi Tần Lão Nương, lôi kéo hai người về phía cái thuyền hoa gần đó bước lên.

      “Nương tử, Tam sư đệ, ta chuyển đạt ý tứ các ngươi lên Hoàng thượng, vừa rồi nhận được khoái mã tám trăm dặm Hoàng Thượng phái tới, là hết thảy cho ta làm chủ.” mỉm cười: “Hoàng Thượng đồng ý các ngươi hôn .”

      Hoàng Phủ Trạch Đoan mới có mấy ngày, đường hướng kinh triệu phủ, khoái mã thư từ qua lại, qua lại mất bao lâu.

      Nhưng Diệp Tuệ tâm tư hoàn toàn bị kiện khác chiếm cứ, nàng đến từ thế giới khác, đối với người khác mà chuyện thực kỳ dị, nhưng đối với nàng mà lại là đích thân thể nghiệm qua.

      Mấy ngày gần đây cho nàng cảm giác bình thường.

      “Tần đại ca, chàng trước rời , ta muốn cùng Sở Du chuyện riêng.”

      Tần Vũ Hàng mỉm cười : “Các người từ từ chuyện, ta ở ngay bờ chờ, có cầu gì thông báo ta tiếng là được.”

      Diệp Tuệ gật gật đầu, thấy Tần Vũ Hàng lên bờ, liền phân phó thái giám chèo thuyền đem thuyền hoa rẻ nước, chờ thuyền hoa rời bờ biển khá xa, kêu thái giám kia dùng thuyền rời .

      “Ngươi là ai?” Diệp Tuệ bỗng nhiên quay đầu lại, xem kỹ nam tử.

      “Tiểu Nam.” Sở Du hô, khẩn trương đến nỗi hai tay tất cả đều là mồ hôi.

      “Tiểu Nam là để ngươi gọi sao?” Diệp Tuệ thanh lạnh băng, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ kia lập tức tái nhợt, nàng cái gì đều hiểu : “Ngươi là Sở Du?”

      “Đúng vậy.” Sở Du giống làm sai chuyện gì, cơ hồ run rẩy thừa nhận.

      ra ngươi còn ở đó, ta là ngây thơ, cư nhiên cho rằng ngươi chết.”

      Diệp Tuệ đột nhiên đau lòng lợi hại, trước mắt biến thành màu đen, miệng phun ra ngụm máu tươi, thân mình lay động chút, nghiêng nghiêng ngã xuống sàn nhà mềm mại.

      Sở Du đại kinh thất sắc, vội lại đây tương đỡ.

      Nàng giống như sắp chết đuối bắt được khối gỗ mà bám vào , vạn phần thống khổ cầu xin: “Ngươi vì sao , vì sao chịu rời , bị người chán ghét rất đắc ý sao?”

      Nàng biết Sở Du là vô tội, nhưng tư tâm cho rằng hẳn là chết.

      Sở Du khuôn mặt lộ ra xám trắng giống như chết: “Nếu Hoàng Hậu muốn cho người nọ trở về, ta có thể kêu tỉnh , chỉ cần Hoàng Hậu cao hứng, ta đem thân thể này nhường cho .”

      Diệp Tuệ ngẩn ra hồi lâu, thào : “Huynh ấy chưa chết, còn sống?”

      ở trong thân thể ta trong góc nào đó, lúc trước xong, mỗi người phân ra thời gian nửa tháng bồi nàng.”

      Diệp Tuệ nước mắt bất giác tràn ra, đôi mắt lộ ra tia mong đợi, lấy loại bộ dáng cảm tạ trời xanh, chắp tay trước ngực, hướng ngoài cửa sổ sáng trưng cầu nguyện trong trung. lát sau, xoay thân, với Sở Du: “Ngươi có thể tiếp tục cùng đại ca duy trì cái ước định kia.”

      Nàng ra thuyền hoa, đứng ở boong tàu, gọi thái giám từ xa lại đây.

      Lên bờ, thấy đại lão công, cười cười đem chuỗi nướng bạch tùng đưa lên môi nàng, nàng nhận lấy, từ từ ăn: “Tần đại ca, ta hy vọng chọn ngày hôn lễ là đầu tháng, chàng xem sắp tới có ngày tốt hay ?”

      phải nàng nhẫn tâm, tuy rằng Sở Du thực vô tội, nhưng đại ca vì nàng chờ đợi ngàn năm, hóa thân bộ dáng lang rời bỏ, như thế nào để cho nàng canh cánh trong lòng.

      Thời gian kế tiếp, Sở Du vẫn ở tại Thiệu Dương cung, Diệp Tuệ lại.

      Tháng 11 ngày đầu tiên, là ngày Diệp Tuệ nạp sườn quân, bởi vì hoàng đế ở đế đô, lo lắng các đại thần hài lòng. Nàng có làm thành đại , ở trong cung làm mấy bàn, mời đến thân hữu tri kỷ náo nhiệt trận.

      “Đại ca.”

      Diệp Tuệ thân trang phục tân nương đỏ thẫm, ngồi ở giường lớn tinh xảo trong Thiệu Dương cung, lúc nhấc lên khăn voan, đầy mặt nước mắt nhào vào trong lòng ngực nam nhân đĩnh bạt.

      “Tiểu Nam, thê tử của ta.”

      Chờ đợi ngày ngày đêm đêm vô tận, xuân hạ thu đông, ngàn năm vạn tháng, rốt cuộc chờ được ngày này cùng nàng trở thành phu thê, thành trượng phu của nàng.

      Cỡi bỏ thân trang phục, hai vợ chồng lõa thể đối diện nhau.

      Diệp Tuệ ngồi ở đùi , ôm nam tử thâm ái này, gắt gao gắn bó.

      “Đại ca, may mắn ca ca có thể trở về, muội cho rằng ca ca còn nữa.” Nàng khóc nức nở ra sợ hãi nhất, mãi đến tối hôm qua còn sợ trở về, ngay khi xốc lên khăn voan kia, nàng thấy cặp mắt lam kia lóe sáng đặc thù, đột nhiên cảm thấy ngày ấy thuyền hoa cầu nguyện ứng nghiệm, trời cao vẫn luôn là chiếu cố nàng.

      Đại ca lau nước mắt cho nàng: “Tiểu Nam, đừng bi quan như vậy, đại ca chỉ có nửa tháng vắng mặt, cửu biệt thắng tân hôn phải càng tốt sao?”

      “Muội ở cổ đại quen, tuy rằng có được rất nhiều những thứ tốt đẹp, nhưng là muội có cảm giác an toàn, muội sợ độc, muội sợ bí mật bị công bố, bị bọn họ xem là quái vật, sống sờ sờ bị thiêu chết. Đại ca ngàn vạn đừng rời khỏi muội, có ca ca ở đây, cổ đại liền có ý nghĩa.”

      Đại ca ôm chặt nàng, hôn khắp toàn thân.

      “Muội muội của ta, ái thê của ta, muội yên tâm, đại ca bồi muội cả đời.”

      Ánh trăng trốn vào tầng mây, sao cũng biến mất, lại là ngày qua .

      Diệp Tuệ nằm ở Thiệu Dương cung giường lớn, mở đôi mắt mang, đầy mặt hạnh phúc nhìn nam tử bên người.

      nhìn lại nàng: “Tiểu Nam, nên rời giường.”

      “Ca ca, muội còn muốn.” Diệp Tuệ đặt tay ở phía dưới xoa nắn, chỉ chốc lát sau liền có cảm giác, trêu đùa: “Đại Tấn Giang nhớ muội.”

      “Làm nhiều tốt cho bản thân mình.” tịch nhiên bất động, nhưng trong mắt bày ra hai ngọn lửa dục.

      “Hôm qua là tân hôn của chúng ta, phải hưởng tuần trăng mật, là tuần trăng mật của muội cùng ca ca.” Diệp Tuệ nghiêm trang , đứng dậy quỳ gối chỗ hai chân trêu chọc, dùng miệng, dùng tay, mang đến cho cảm thụ sung sướng nhất.

      vịn lấy tóc nàng, đón ý hùa theo, sau đó ôm lấy nàng, lật người qua, đè ở thân mình nàng, dùng Tấn Giang của tiến vào thân mình nàng, hung hăng tác muốn.

      giờ sau, từ giường đứng lên, chải lại tóc rối cho nàng.

      “Tiểu Nam, về sau đối với Sở Du tốt hơn chút.”

      “Vì sao, ta đối với phải thực thích.”

      “Muội muội nếu có thể tiếp thu nhiều nam tử như vậy, thêm Sở Du nhiều?”

      giống nhau.” Lúc nàng mới xuyên tới, đối với thế giới nữ n phu tràn ngập tò mò, Tần Vũ Hàng là trời cao an bài cho nàng.

      Nàng cùng Hoàng Phủ Trạch Đoan là vận mệnh cầu, cùng Lý Vĩ Thần, Mặc Kỳ, Lão Thập, Lão Thập Nhất chưa chắc là đáp ứng nhu cầu cần kích thích, được kích thích đạt tới trình độ nào đó, nàng liền muốn lại tiếp nhận nam tử khác.

      “Nhưng mà Tiểu Nam, ca ca tối hôm qua tỉnh lại, phát thân thể này chứa đầy đau thương nồng đậm, đến cùng là ca thiếu , muội muội đối với tốt, xem như vì đại ca mà bồi thường.”

      “Kỳ ta chán ghét Sở Du.”

      Diệp Tuệ chui vào lòng ôm ấp, khi nàng phát đại ca biến mất, giận chó đánh mèo với , cho nàng cảm giác giống như phải đại ca đoạt thân thể Sở Du, mà dường như là Sở Du đoạt thân thể đại ca.

      “Đại ca cả đời làm việc đều thực công chính, đối với việc chiếm cứ thân thể người khác cảm thấy thực áy náy, đêm nay ta tính đem thân thể nhường cho đêm, Tiểu Nam hảo hảo bồi , coi như bồi thường đối với đêm tân hôn .”

      “Chỉ có đêm sao, được rồi, muội đối tốt với , nhưng là đại ca giữ lời, sáng mai nhất định phải trở về.”

      “Ta trở về, bởi vì nơi này có Tiểu Nam, ta cùng Sở Du mỗi người nửa tháng, nuốt lời, nhưng ra Tiểu Nam ngàn vạn chớ quên ta.”

      quên, đại ca yên tâm !” Đối diện với khuôn mặt giống nhau như đúc, nàng cũng là có cảm giác.

      “Ngươi đứa này, luôn là có lúc hay giận dỗi.” Đại ca lấy váy áo lại đây mặc cho nàng.

      “Đại ca đừng ăn qua viên tránh thai , chúng ta có thể có hài tử?”

      Diệp Tuệ nhớ tới chuyện này, trong mắt lóe quang, nhưng là vạn nhất có hài tử là của Sở Du, hay là đại ca?

      Tác giả có lời muốn :

      Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt đồ chơi văn hoá dậy nổi 》
      Dang Du San, lonkon95, CandyTN22 others thích bài này.

    5. meomeoiu

      meomeoiu New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      6
      huyetdu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :