1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

      CHƯƠNG 118


      Nam tử này cho nàng loại cảm giác quen thuộc, đôi mắt cực kỳ giống Hắc Lang, nó cho tới nay đều dùng cặp mắt xanh biếc nhìn chăm chú nàng, yên lặng, tiếng.

      Hắc Lang có bản lĩnh ly hồn, nàng rất sớm liền biết đến.

      loại cảm xúc quái dị từ trong đầu nàng dâng lên, muốn chứng thực cái gì, hỏi: “Sở Du, ngươi là Sở Du phải ?”

      Nam tử môi run rẩy, câu gì? Diệp Tuệ nghe , nhưng căn cứ hình môi phát làm trong lòng co thắt chút: “Ngươi cái gì, lớn chút, ta nghe .”

      Nam tử đôi mắt lam lộ ra thống khổ cùng hoang mang, tình cảm vượt qua kiếp trước kiếp này, ngàn năm chờ đợi, tại cùng nàng lấy thể xác con người mà gặp mặt, trước đó từ trong đầu hình dung vô số lần.

      Nhưng là lúc này bởi vì quá mức kích động, thế nên câu cũng nên lời.

      Sở Du môi run rẩy chút, rốt cuộc nghẹn giọng phun ra mấy chữ: “Tiểu Nam, là ta.”

      Tiểu Nam tên này đối với Diệp Tuệ mà là chuyện phát sinh trong thế kỷ trước, quá xa xôi nên trong lúc nhất thời nghĩ ra. Giật mình, đại não chợt ong tiếng, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, ngồi ở cửa xe thân mình run lẩy bẩy, vội vàng vịn lấy khung cửa ổn định chính mình.

      “Nương tử làm sao vậy?” Lão Thập cách khoảng nàng gần nhất, vội nhảy xuống lưng ngựa, đỡ lấy nàng.

      “Tiểu Nam!” Sở Du trong mắt lộ ra quan tâm, tiến lên bước, lại bị Lão Thập Nhất dơ trường kiếm kề ở cổ.

      cho phép nhúc nhích.” Lão Thập Nhất đôi mắt lộ ra địch ý ràng, lúc ở tửu lầu Ares. nhìn ra người này đánh chủ ý lên thê tử, cố tình ta lại là sư đệ Hoàng Thượng, nếu có quan hệ tầng này, sớm đưa ta gặp Diêm Vương.

      Sở Du đối với hành động này cũng thèm nhìn tới, luận võ công là rất mạnh, nhưng bởi vì toàn bộ tâm trí đều ở người Diệp Tuệ, muốn tự nhiên bị đâm ngang, ánh mắt trước sau rời khỏi nữ tử ngồi ở cửa xe.

      “Thập Nhất, buông kiếm.” Diệp Tuệ rời khỏi Lão Thập, ngay cả giày thêu cũng quên mang, để đôi chân trần trắng tinh nhắn đạp lên cỏ mùa thu, tới trước người Sở Du, tinh tế đánh giá nam tử xưng hô nàng là Tiểu Nam này.

      Thời đại này ai biết tên kiếp trước nàng, ai biết lai lịch của nàng, đương nhiên ngoại trừ Hắc Lang.

      thế mà hát bài hát từng cực thịnh hành lúc trước kia《 cầu Phật 》, đến cùng là ai?

      Thể xác vẫn là thể xác trước đây, cũng giống nàng, bên trong thay đổi phải ?

      “Tiểu Nam, ta xem qua video giám sát, biết muội có trở về qua……” Sở Du nghẹn ngào, câu còn lại nghẹn trong cổ họng nên lời.

      Hỏi lại có vẻ quá ngu xuẩn, nàng cơ bản xem như hiểu! Đôi mắt chợt ngập nước, chảy xuống hai hàng nước mắt, bổ nhào vào người nam tử, gắt gao ôm , thân mình mảnh khảnh hơi run rẩy.

      “Ca, đại ca.” Nàng đầu vùi vào cổ , chảy nước mắt kêu lên danh xưng kia.

      Sở Du đưa ngón tay để lên hai bên huyệt Thái Dương nàng, mềm mà mát xa lên.

      biết nàng từ có tật xấu đau đầu, cho tới nay thường làm mát xa như vậy cho nàng, xoa nắn lực đạo vừa phải, luôn là thư giãn chút đau đầu cho nàng.

      Cảm giác cỡ nào quen thuộc, Diệp Tuệ còn chút hoài nghi. “Đại ca, cùng muội lên xe.” Nàng nắm tay , cùng nhau lên xe ngựa.

      Nàng muốn người khác biết nội dung chuyện kế tiếp, sau khi lên xe, liền đóng cửa sổ lại, kéo mành lên.

      Sau mành chắn, ánh sáng có chút tối tăm, nhưng bọn họ vẫn có thể thấy lẫn nhau. Mặt đối mặt ngồi xếp bằng ở cẩm đệm mềm mại, Sở Du đôi tay nâng mông nàng, bế lên đặt ở đùi, sau đó mỉm cười nhìn khuôn mặt này.

      “Đại ca, ca là như thế nào tới?” Nàng nhìn chăm chú vào , tuy rằng khuôn mặt thay đổi, vẫn có thể cảm thấy vô cùng quen thuộc.

      “Sau khi thấy được video giám sát, ta thể tới.” Sở Du lông mày hơi nhíu: “Sau khi ta già rồi, muốn giải quyết vài công việc sau này, từ trong đống giấy tờ cũ tìm được băng ghi hình năm đó, ma xui quỷ khiến lại muốn mở lên xem, vì thế thấy được bóng của muội.”

      “Đại ca từ trong video giám sát có thể thấy được ta, chẳng lẽ là ý trời?” Diệp Tuệ trong mắt có chút mê hoặc, ngay sau đó mở to đôi mắt: “Ba mẹ có khỏe ?”

      cúi đầu hôn cái trán nàng, ôn nhu : “Ta lúc ở kiếp trước làm hết trách nhiệm phụng dưỡng, Tiểu Nam cần lo lắng, nhị vị lão nhân gia suốt đời cũng biết nữ nhi bọn họ thương còn nữa, nhị lão đời này quả thực rất hạnh phúc.”

      “Muội cũng còn tiếc nuối.” Diệp Tuệ lại chảy xuống hai dòng nước mắt, hít hít mũi: “Lúc đó xuyên tới là vì nhớ mọi người, nhớ nhà, vẫn luôn quen thuộc.”

      “Ta biết, ta vẫn luôn biết đến, Tiểu Nam, may mắn là muội có thể xuyên đến xã hội như vậy, mấy nam nhân kia đều tồi, đối với muội thực săn sóc, ta thực cảm kích bọn họ.” lộ ra ý cười, kiếp trước vì hi vọng nàng có thể ổn, mới lặng lẽ quan tâm, muốn quấy rầy cuộc sống của nàng. Sau khi nàng còn nữa, tim lại lập tức chìm vào vực sâu.

      “Làm sao ca biết, ca xuyên đến được bao lâu?” Diệp Tuệ trong mắt lên tia sáng, bỗng dưng nắm chặt vai , mở lớn đôi mắt: “Là ca có phải ?”

      Có phải là con Hắc Lang kia ?

      “Là ta, muội năm ấy dã ngoại ở Bình Châu, té vào bẫy rập, gặp được chính là ta.”

      nắm lấy tay nàng đặt ở môi hôn, kiếp trước chưa bao giờ dám làm như thế, sau khi xuyên tới ở bên nàng nhiều năm, đối với tập tục nữ n nam sớm tiếp thu, nếu có thể lưu lại bên người nàng, nguyện ý làm trong số các nam nhân đông đảo của nàng, cùng nhau sinh sống, cùng nhau ân ái và sinh hài tử.

      Diệp Tuệ thào : “Ca sớm xuyên tới, vận mệnh đưa chúng ta đến cùng thời , chỉ là ca tới sớm hơn, biết muội có nguy hiểm, linh hồn ly thể đem sợi du hồn của muội từ thế giới kia mang về đây.”

      “Linh hồn ly thể phải việc đơn giản.” phải trả giá rất nhiều nguyên khí, mới có thể sống quãng đời còn lại. muốn nàng áy náy, cũng muốn nhắc lại, huống chi lấy thể xác loài người bồi ở bên người nàng, hết thảy đều là hưởng bồi thường rồi.

      cảm kích vận mệnh thương hại đối với và an bài.

      “Tiểu Nam, muội trở về thế giới kia, hẳn là biết ca ngày đó có , chúng ta kỳ phải huynh muội ruột.” mềm thanh : “Đại ca có thể vẫn luôn bồi ở bên cạnh muội sao?”

      đời này rời nàng, cho dù làm người hạ nhân bên cạnh nàng.

      “Đại ca, đừng nữa, muội đều hiểu, chờ ngày mai tới đế đô, muội thỉnh cầu Hoàng Thượng cho ca làm sườn quân muội.” Diệp Tuệ chôn thân mình ở trong lòng ngực , nhiều nam nhân như vậy đều nhận được, sao có thể thiếu , người thân duy nhất của nàng ở đời này, đại ca của nàng.

      “Tiểu Nam, đại ca có thể hôn muội ?” Cặp mắt xanh lam mảnh nhu tình, đôi tay ôm eo nàng, chậm rãi vuốt ve.

      Đại ca thực là ngượng ngùng!

      thanh cho nàng hẳn là nên chủ động, ngồi đầu gối , ôm cổ , tự mình chủ động dâng môi lên.

      đầu tiên là dùng môi mình cọ cọ môi nàng, lại vươn đầu lưỡi thử liếm, sau đó mở ra đôi môi đỏ bừng, đem lưỡi mình tham nhập trong miệng nàng, u hương trong khoang miệng nàng làm mị mắt, toàn tâm toàn ý cảm thụ.

      Hôn sâu, hôn lâu, cảm giác nàng nắm chặt lấy quần áo của mình, giống như hấp hối, vội vàng buông ra, tay đặt ở ngực nàng thuận khí.

      “Ổn hơn ? Tiểu Nam?” có chút lo lắng nhìn, chờ đợi trăm ngàn năm, hóa thân thành bộ dáng sói, mong đợi vô số đêm và ngày, tại chỉ mới chợt đụng chạm tới đôi môi này, giống như mất lý trí.

      Diệp Tuệ lắc đầu, hai tay ôm chặt tiếp tục hôn, ngoại trừ đại lão công, là nam nhân duy nhất làm nàng cảm động.

      Xe ngựa ở quan đạo chậm rãi chạy, sắc trời hẳn là còn sớm.

      Lão Thập Nhất cho xa phu dừng xe, tiến lại gõ cửa, Diệp Tuệ từ trong lòng ngực đại ca đứng dậy, sửa sang lại cái váy bị nhăn, mở cửa ra hỏi chuyện gì? Lão Thập Nhất hướng mắt vào trong xem xét. : “Nương tử, sắc trời tối, bằng tìm khách điếm nghỉ ngơi đêm, sáng mai lại lên đường?”

      Diệp Tuệ tâm tình tốt, nhìn cái gì đều thuận mắt, con ngươi lộ ra ánh tươi đẹp: “ tại tới địa phương nào rồi?”

      “Vùng Đế đô ta rất quen thuộc, nơi này là đào hoa thôn, Tần công tử trước kia cư ngụ ở thôn này.”

      Đào hoa thôn là thôn xóm cách đế đô hai mươi dặm, dân phong thuần phác, theo lý thuyết làm tức phụ Tần gia, hẳn là nên chuẩn bị cùng người Tần gia trở về tế tổ, nhưng đáng tiếc nàng trước nay chưa trở về qua, tại nhớ đến cảm thấy thực xin lỗi.

      Tiến vào khách điếm gần cửa thôn, lúc dùng cơm, Diệp Tuệ về chuyện này.

      Sở Du : “Nếu là gia Tần công tử, sáng sớm mai, chuẩn bị hương nến giấy tiền, ta bồi nàng tế bái chút !”

      Lão Thập Nhất tà mắt liếc cái: “Tần công tử phải Đại sư huynh ngươi sao? Ngươi như thế nào xưng là Tần công tử?” như thế nào cũng nhìn gia hỏa này vừa mắt, dọc theo đường ánh mắt nương tử luôn chuyển vòng quanh ta, dựa vào cái gì a? Khó chịu, thực khó chịu.

      Diệp Tuệ gắp miếng sườn dê bỏ vào trong chén Lão Thập Nhất, trừng mắt liếc nhìn cái: “Ai khiến chàng nhiều chuyện, nhanh ăn cơm .” Nghĩ nghĩ, lại gắp cho đại ca và lão thập mỗi người miếng.

      Lão Thập sắc mặt có chút u buồn, liếc mắt nhìn Sở Du cái, như thế nào liền cảm thấy người này có vẽ thực khác lạ, nhưng nhìn đến đôi mắt thê tử sáng ngời vui vẻ, tâm tư đột nhiên mềm xuống, thầm nghĩ chỉ cần nàng thích là được.

      “Nương tử đêm nay bồi ai?” Lão Thập Nhất thể hỏi, liên tục mấy ngày bên ngoài du ngoạn, chiếm đủ chỗ tốt, nhưng đêm nay cái chính là muốn bị Sở Du đoạt .

      Diệp Tuệ định trả lời, Sở Du tiếp lời trước: “Tiểu Nam…… Hoàng Hậu đêm nay cùng các ngươi.” Mới tới sao dám vọng động, muốn chọc cho đại gia khoái hoạt, muốn ở bên người Diệp Tuệ an ổn mỗi ngày, liền phải khiêm tốn làm người. kiếp trước sống cả đời, vào kiếp này trải qua đủ loại tình, tâm tính sớm tôi luyện đến độ siêu nhiên, phải nam tử nào đến tuổi này có thể nhàng so sánh được.

      Lão Thập toát ra sắc mặt kinh ngạc, cảm thấy Sở Du này thực thức thời.

      Lão Thập Nhất đột nhiên cảm thấy Sở Du thuận mắt chút.

      Diệp Tuệ đôi mắt nhìn chăm chú vào đại ca, từ phía dưới cái bàn bắt lấy bàn tay to của , lại được cầm ngược lại nàng.

      Từ lầu nhà ăn đến lầu hai, Diệp Tuệ nhìn theo đại ca vào gian phòng đầu tiên, cảm thấy sau eo bị đôi cánh tay cường tráng ôm lấy, là Lão Thập Nhất.

      bế ngang nàng lên, vào cửa gian phòng thứ hai, Lão Thập theo sau vào tới.

      Lão Thập Nhất đặt thê tử ngồi bàn, xong cởi toàn thân quần áo nàng, bắt lấy đóa đẫy đà xoa nắn, trong mắt dần dần nhiễm dục vọng: “Vì sao ta cảm thấy để nương tử giường hành phòng liền đủ kích thích?”

      “Ta thích thấy nương tử bày ra tư thế quái dị” Lão Thập bàn tay to bao trùm lên vú khác: “Nương tử có phải đặc biệt thích Sở Du hay ?”

      thể sao?” Diệp Tuệ nằm ngửa thân mình, hai chân hơi hơi mở ra, cảm thụ bàn tay to của hai người vỗ về chơi đùa mang đến kích thích.

      “Thấy tên kia trầm ổn như vậy cũng đỡ lo, nhưng là nương tử thể bất công nha, bằng ta ghen.” Lão Thập cả ngày nay thấy ánh mắt động tình của nàng quấn lấy Sở Du, bên dưới cực kỳ khó chịu, tự mình cởi hết, người luyện võ khí lực tràn ngập dương cương chi khí, đôi tay nâng mông thê tử, ôm cả người nàng để người mình.

      Diệp Tuệ hai chân thon dài gắt gao khoanh lại sau eo , thời điểm bị nam căn đại Tấn Giang kia từ từ tiến vào hoa huyệt, từ giữa hàm răng nàng thoát ra tiếng rên rỉ, ngay sau đó bị Lão Thập Nhất phía sau ôm lấy hôn môi.

      Lúc này thân mình nàng lại truyền đến điểm khác thường, ra Lão Thập Nhất chỉ hôn môi, bên dưới cũng đồng thời xâm phạm nàng, dùng mị lực nam nhân đâm phía sau nàng từ từ va chạm.

      Tiếp theo là tình huống giống như trước đây xảy ra vô số lần, nàng bị hai nam nhân kẹp ở bên trong, hung hăng tác muốn quyền lợi.

      Nàng cắn chặt răng cố phát ra thanh. Lo sợ đại ca cách vách nghe thấy, cái loại thanh này vô cùng tra tấn người nghe.

      Lão Thập Nhất nghe thấy tiếng rên rĩ như thường ngày của nàng, biết có khác biệt là do Sở Du, bám bên tai nàng dụ dỗ: “Nương tử, rên lên cho ta nghe… Ta muốn nghe thanh nàng… Ta làm nàng có thích ?... Mau trả lời ta....” Mỗi câu ra, lại tận lực thúc cự vật phía dưới vào sâu thêm chút. Mãi đến khi nghe nàng bật lên tiếng rên trong yết hầu.

      Lão Thập biết thâm ý đệ đệ, cũng vô cùng phối hợp. có ý muốn làm khó Sở Du, nhưng là muốn nàng thêm sung sướng, nên tận lực phối hợp. Hai cự vật trước sau, mạnh mẽ đâm vào rút ra, khi đồng thời, lúc lại ngươi ra ta vào.

      Tư thế này là Diệp Tuệ thích nhất. Nhị vương kỹ thuật hành phòng cực kỳ cao, dù mấy ngày nay đều đặn làm nàng, thế nhưng chán ghét, ngược lại còn khiến nàng càng nhạy cảm.

      bao lâu, thân mình xinh rất mau bị bọn họ đâm tàn nhẫn, hai huyệt kẹp lấy phần bọn họ trong thân thể, ba người hóa thành người, cùng nhau bùng nổ lên đỉnh.

      Diệp Tuệ mất hết lý trí mà điên cuồng gào thét thể cực hạn kích tình. Sau đó vùi trong lòng Lão Thập thở hổn hển. xin lỗi đại ca, mai muội bồi thường ca gấp bội. Bây giờ muốn muội ngừng lại quá khó, hai cự vật bọn phát tiết, nhưng chưa từng mềm rủ bên trong thân thể muội, bao lâu lại điên cuồng lao vào vòng ân ái tiếp theo cùng muội thôi, muốn muội ra tiếng là có khả năng.

      Ngay sau đó, Lão Thập Nhất để yên cự vật cứng rắn trong hoa cúc nàng, đỡ nàng rời khỏi cơ thể Lão Thập, từng bước mang nàng tới trước bức vách, biết chắc bên kia phòng tên Sở Du đáng ghét nghe. Lão Thập Nhất cố tình đem thân mình nàng ép sát vào vách, đôi tay của nàng bám ở tường, tay chân dường như khóa chặt nàng còn đường lui. từ phía sau nàng thúc mạnh, lần sau mạnh hơn lần trước. Diệp Tuệ hàm răng cắn chặt, nuốt tiếng rên vào trong, tay chân dám động, căn bản cũng dám kháng nghị cái gì. Lão Thập Nhất thấy nàng kiên cường ra tiếng, vòng đôi tay ra phía trước, bắt đầu xoa nắn cánh hoa. Tìm được điểm mẫn cảm, ngón tay hơi dùng lực ấn vào, Diệp Tuệ run rẫy, đôi môi kìm chế nỗi hé mở bật ra tiếng rên. mỉm cười tà ác, dùng ánh mắt ra hiệu cho Lão Thập, đưa qua cây dương cụ ngọc to lớn, nhét luôn vào hoa huyệt nàng. Lão Thập Nhất phía sau tấn công hoa cúc, phía trước dùng dương cụ ngọc tàn phá hoa tâm. Diệp Tuệ nơi nào kiềm chế nỗi, linh hồn bị đụng từng bước bay lên đám mây, cái miệng thoát ra tiếng rên cùng tiếng thở hổn hển đoạt hồn người, đôi bàn tay cào cấu vách gỗ, hàng loạt thanh ám muội phát ra nghe dị thường chói tai.

      Lão Thập Nhất gặm cắn vành tai nàng, : “Nương tử, cho ta nàng ta…”

      Diệp Tuệ mơ màng ở mây, căn bản cũng quan tâm ý đồ thâm sâu của , thanh nỉ non: “Ưm...Thập Nhất, ta chàng… hừ…”

      “Là ai hành phòng cùng nàng? Là ai làm cho nàng thích nhất?” vừa hỏi vừa cố tình đâm mạnh, cả cơ thể nàng đập vào vách gỗ tạo nên tiếng vang vô cùng có tiết tấu.

      “Ưm...Là chàng làm ta, Thập Nhất. Ưm… Ta thích chàng làm ta nhất…” Diệp Tuệ mơ hồ trả lời, thanh trộn lẫn trong tiếng hừ rên.

      “Gọi ta phu quân. Mau cầu xin phu quân đưa nàng lên đỉnh!”

      “Phu quân… ưm… Mau lên… xin chàng… ta sắp tới rồi… xin chàng nhanh hơn… mạnh hơn…”

      Lời câu hồn đoạt phách của nàng khiến bị kích thích, nam tử cuồng loạn đâm mạnh từng trận. Cơ thể nàng đập rầm rầm vào vách, thẳng đến nàng lên đỉnh mới thôi.

      Trong cơn cực hạn, Diệp Tuệ thét chói tai, đôi tay khua loạn vách, Sở Du nghe mồn , giống như là đứng ở bên cạnh nàng. Lời của nàng đều lọt vào trong tai, cả người toát mồ hôi, trong lòng vừa đố kỵ vừa bị kích thích. khỏi ân hận lúc ăn cơm tranh đoạt nàng, môi nhếch lên cười khổ. Bên dưới trướng đau vô cùng thống khổ.

      Bên kia Diệp Tuệ bị Lão Thập lật thân mình lại, tại là lưng nàng áp vào vách, mặt hướng .

      Lão Thập vừa rồi đứng xem kịch vui, lúc thấy nàng động tình dữ dội, cự vật to lên thêm vòng, sau khi nàng lên đỉnh, cầm lòng nỗi, đẩy huynh đệ ra, lật người nàng lại, đút cự vật đường thẳng vào trong hoa huyệt. Bên trong chặt chẽ ướt át, khiến vô cùng thoải mái, chậm rãi động thân lên. Diệp Tuệ vừa mới trải qua lần lên đỉnh, thân mình vô lực, bị ép dính sát vào vách gỗ. Hoa huyệt tiếp nhận cự vật khủng bố nhất chèn ép, dần dần có lại cảm giác, trong mơ hồ khẽ rên lên. Lão Thập hôn lấy đôi môi nàng, cái lưỡi ôn nhu liếm mút miệng nàng, mở ra hàm răng ngọc, tiến vào bên trong dây dưa lưỡi nàng. bên dưới nhàng trừu đưa, cảm giác sung sướng êm đềm khó tả, ôn nhu săn sóc, bình yên như nước hồ trái ngược với giông bão của Lão Thập Nhất.

      Diệp Tuệ yên lặng hưởng thụ, bên dưới hoa huyệt bị cự vật chậm rãi cọ động, rút ra đâm vào, vô cùng tinh tế, khiến mỗi dây thần kinh đều bị căng ra như dây đàn, phi thường mẫn cảm. Lão Thập Nhất cự vật thực dài, cộng với kỹ thuật hành phòng thượng đẳng, cử động mang đầu căn to lớn vùi vào hoa tâm, xoay tròn lên nó, khơi dậy cảm giác dị thường sung sướng, hưng phấn đến từng lỗ chân lông. Diệp Tuệ tình triều thổi quét, hai tay ôm lấy cổ , bị gỡ ra, vịn ở bên tường. Lão Thập bắt đầu tăng tốc, giống như mưa gió kéo đến, từng cơn vùi dập cánh hoa nàng. Cơ thể nàng lần lại lần đập vào vách, thanh đều đều vang lên, cùng với tiếng thở, lần nữa thành công tra tấn nam tử bên kia vách. Trong mong lung Diệp Tuệ vẫn còn tia lý trí, thực đau lòng đại ca, nàng rên rỉ nỉ non vài tiếng: “Ưm...ưm...Đại ca… mau...ra ngoài…” Lão Thập lý giải nàng hối thúc phát tiết, càng thêm phấn chấn bừng bừng, mạnh mẽ tiến công, càn quét bên trong hoa huyệt. Diệp Tuệ gào thét chói tai lên đỉnh, thân mình đầy mồ hôi, tự vào vách gỗ.

      Nam tử bên phòng cách vách, từ trong tiếng rên rỉ của nữ tử nhu mị kiều, nghe được câu ám ngôn của nàng, cực kỳ cảm động, biểu tình lộ ra muôn vàn thống khổ, từ giường đứng dậy, đôi mắt đỏ đậm, quanh thân cũng phát ra run rẩy, thở hổn hển, cầm lấy ấm trà lạnh bàn, tưới vào vị trí giữa hai chân mình. Dễ chịu chút, cơ hồ giống như trốn, ra khỏi phòng, xuống lầu trong đại sảnh ngồi ở trước bàn cơm, mãi đến sau nửa đêm mới trở lại phòng.

      Trong phòng bên kia ba người biết rời khỏi vẫn phấn chấn từ bỏ. Nhị vương liên tiếp bày ra chiêu thức, cùng đồ vật kỳ quái muốn nàng đến khi Diệp Tuệ gần như hôn mê mới thôi.



      Tác giả có lời muốn :

      Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt văn hù chết 》
      Dang Du San, CandyTN, Angela nguyen12324 others thích bài này.

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 119


      Ngày hôm sau, Diệp Tuệ ể oải dậy sớm, bởi vì có , muốn tế bái phần mộ tổ tiên Tần gia, giờ bá tánh đào hoa thôn nhắc tới lão Tần gia ai biết, đều hâm mộ Tần gia may mắn, có thể cưới đương kim Hoàng Hậu làm tức phụ.

      Tần gia phần mộ ở thôn sau núi, xây cất to lớn dị thường, đại nội thị vệ theo cùng nhau đứng ở chung quanh nghiêm cẩn trấn giữ cửa ải, ngăn cản các thôn dân chạy tới quấy rầy.

      Bọn thái giám đốt nhang thơm, mang lên vật phẩm cúng.

      Diệp Tuệ giờ thân phận cần phải quỳ xuống dập đầu, chỉ là hành lễ, nhắc lại ít lời dễ nghe.

      Sở Du, Lão Thập cùng Lão Thập Nhất đều theo làm ra bộ dáng chắp tay.

      Đào hoa thôn khoảng cách đế đô tuy gần, nhưng dân cư toàn thôn quá ba bốn trăm, nhưng cũng là bình thường.

      Các thôn dân nghe Hoàng Hậu bái tế người Tần gia, đều đứng ở nơi xa nhìn, kinh sợ hoàng tộc uy nghiêm, nửa điểm ồn ào cũng dám làm ra tới.

      Diệp Tuệ tế bái xong, nhớ tới đại lão công kể chuyện ở đào hoa thôn chăn trâu, nếu lúc trước gặp gỡ Hoàng Phủ Trạch Đoan gặp nạn, có được Thiên Ưng Môn thu làm đệ tử, liền cưới được nàng, vận mệnh của nàng có khả năng viết lại.

      Nàng giờ làm hoàng hậu cao quý nước, toàn do vận mệnh lúc ban đầu liên lụy.

      “Đại ca, lại tiếp tất cả đều là Tần đại ca mang đến vận may cho muội, giống kiếp trước có xem qua tiểu thuyết xuyên qua, mỗi nữ nhân xuyên qua sinh mệnh đều có quý nhân xuất , quý nhân của muội chính là Tần đại ca, cho nên muội đặc biệt cảm kích chàng ấy.”

      Diệp Tuệ giọng với đại ca, khi đó nàng mới vừa xuyên tới, đối với cổ đại hết thảy đều lộ ra hiểu và mờ mịt, mấy ngày đầu tuy rằng lạnh nhạt, nhưng lúc sau tựa như phụ thân hiền lành đối với nàng tràn ngập quan tâm thương.

      “Ta biết, mấy năm nay ta đều xem ở trong mắt.”

      Đại ca tận lực cùng nàng bảo trì khoảng cách, có người ngoài ở trước mặt, tận lực xuống giọng.

      Diệp Tuệ nhấc váy từ sau núi ra, đại ca ở phía bên phải nàng, nhị vương theo ở bên trái, phía sau theo dài đến hơn ngàn người đội ngũ thái giám cùng đại nội thị vệ.

      Ven đường bá tánh nhìn thấy, đều hành đại lễ.

      Nhìn những người này, Diệp Tuệ nhớ tới chuyện.

      Trở lại khách điếm, triệu người làm lí chính, hỏi: “Các ngươi nơi này có biết nữ nhân tên Tiền chính mai?”

      Lí chính hơn năm mươi tuổi, rất là lão thành, trong thôn liền mấy trăm hào nhân khẩu, với mỗi thôn dân đều quen thuộc.

      “Khởi bẩm Hoàng Hậu nương nương!” Lí chính thái độ khiêm cung mà hèn mọn, ngữ điệu vô cùng quy củ: “Tiền chính mai là chất nữ bổn gia của Tần gia lão phu nhân, nhưng bởi vì là thứ xuất, thực được vào mắt Tần gia, lúc sau Tần gia phát đạt, Tiền gia cũng được ít chỗ tốt, nghe tiền ăn gạo thóc đều là mượn của Tần gia.”

      Những lời này Diệp Tuệ sớm nghe đại lão công đề cập qua, nhíu mày : “Ta hỏi chính là tiền chính mai, khi nào hỏi Tiền gia?”

      “Tiểu lão nhân hồ đồ, người lớn tuổi liền có bệnh hay quên kém trí nhớ.” Lí chính hoảng sợ, giơ tay tát cho mình cái miệng: “ đến tên tiền chính mai trong thôn ai biết, nàng ta ỷ vào bộ dáng xinh đẹp, chọn nam nhân vô cùng kén chọn, nhưng đến cũng kỳ quái, phàm là nhà trai cùng nàng ta đính hôn, người nhà có gặp xui xẻo, cũng làm ăn thua lỗ, chính là té ngã gãy chân. Thời gian lâu rồi, tiền chính mai mang cái hư danh khắc phu, đừng đào hoa thôn, mà mấy cái thôn quanh đây có ai biết. Tiền chính mai dần dần lớn tuổi, bị ca tẩu đổi sắc mặt, năm kia gả cho tên bệnh lao, vẫn là khắc đến nhân gia, đến năm tên bệnh lao liền chết, bà bà tức giận, đem nàng bán cho tên buôn nô lệ Đột Quyết, lúc sau rốt cuộc ai gặp qua.”

      còn chuyện của ngươi, lui ra !”

      Diệp Tuệ vẫy vẫy tay, quay đầu sai A Kim thưởng mười lượng bạc, lí chính tiếp bạc, ngàn ân vạn tạ lùi lại ra ngoài.

      “Đại ca, chuyện chính mai trước đây Hoàng Thượng cùng Tần đại ca bọn họ cũng đều biết, muội cũng đề cập qua với Lý Vĩ Thần, việc nàng ta tính bóp cổ chết muội, Lý Vĩ Thần thực phẫn nộ, loại nữ nhân này mà kiếm giết chết quá tiện nghi cho ả, tốt nhất làm nàng ta cả đời đau khổ, cả đời được an nhàn.”

      Đại ca cười : “Cổ đại quan trường quan văn thực phúc hắc, chơi tâm nhãn, bụng thâm độc, kiếp trước điện ảnh kịch trường và tiểu thuyết miêu tả mấy ngàn, mấy vạn lần.”

      “Tiểu bạch kiểm, có tâm nhãn.” Diệp Tuệ cười trầm bỏ thêm câu.

      Nhân thời gian còn sớm, ăn cơm xong, liền lên xe ngựa, mang theo đội ngũ, về hướng đế đô, hy vọng có thể trước khi trời tối trở lại hoàng cung.

      Nhị vương cưỡi ngựa, Diệp Tuệ cùng Sở Du ngồi xe ngựa.

      Nàng thích nằm ở đùi , nhắm mắt lại dưỡng thần, phải cực khổ, cũng phải mệt, chỉ là muốn nằm như vậy, nâng lên bàn tay vuốt ve từ eo xuống tới bụng dưới chút thịt thừa của , xuống chút nữa cư nhiên sờ đến cái vật cứng rắn, rất lớn, rất dài, giống cây cự vật, đỉnh đầu nổi lên thành lều trại.

      Nàng có chút giật mình, có chút hiếu kỳ vỗ chơi.

      Nếu là kiếp trước, nàng dám làm như vậy, sau khi xuyên qua trải qua quá nhiều ân ái nam nữ; da mặt trở nên siêu dày, sớm đem hành phòng nam nữ coi như là ăn cơm ngủ nghỉ.

      “Đại ca, Tần đại ca giữa phu thê với nhau vuốt ve cho đối phương là biểu bày tỏ tình , làm trong lòng cùng thân thể đối phương đều thoải mái.”

      Diệp Tuệ mí mắt hé lên cái khe, nhìn phía cặp mắt lam trở nên ám trầm, giống như hai vực sâu thấy đáy.

      “Đại ca là nam nhân bình thường, cũng có sinh lý nhu cầu.” bắt lấy tay vói vào quần của mình.

      Nàng vỗ vài cái, sờ lên, cầm nắm, dùng thủ pháp ôn nhu nhất mà xoa nắn, trong mắt lóe lên mê hoặc, thấp giọng : “ rất lớn, nam nhân Âu Châu đều như vậy !”

      “Tiểu Nam, thân thể này phải bản tôn ta.” Đại ca dựng thẳng thân mình, khó nhịn thở dốc, đáy mắt thoáng tình triều rất sâu sắc, đôi tay bất giác vuốt ve sống lưng nàng, chậm rãi sờ ra trước, mò vào bộ ngực nàng, cách lớp áo vuốt ve đôi hương mềm.

      “Đại ca, thân mình được ca ôm, cũng phải bản tôn của muội, nhưng có quan trọng gì, chúng ta vẫn là chúng ta từ trước.”

      Diệp Tuệ cởi đồ người , da thịt có chút trắng, nhưng cường tráng, hình dạng cơ bắp phải cuồn cuộn như nàng kiếp trước vẫn xem trong điện ảnh nước ngoài, thân mình đại ca cho người ta thị giác thực cân xứng, cơ bắp người cũng rất đẹp, sáu múi cơ bụng đột nhiên ra mị lực nam tử hán.

      Nàng nhìn xuống chút nữa, chỗ tượng trưng mị lực nam nhân, lấy độ lớn thực khủng bố đứng thẳng ở trước mắt nàng.

      “Ca, kiếp trước ở Tấn Giang có xem qua võng văn ?”

      “Tấn Giang, chính là trang web đăng truyện xuyên qua mà muội trước kia đề cập sao?” Đại ca cười, bàn tay xoa xoa tóc nàng: “Đó là trang web của nữ hài tử, ta cho dù muốn xem võng văn cũng chọn nhà này, Tiểu Nam vì cái sao nhắc tới Tấn Giang?”

      “Đồ ngốc, Tấn Giang chính là nơi này của ca, ca nghĩ coi Tấn Giang tiếng viết tắt là cái gì?” Diệp Tuệ trong mắt mang theo nụ cười quyến rũ, tay ngừng đùa bỡn, ở giữa hai chân , cả cọng lông đều bỏ sót, vô cùng kích thích trêu chọc đốt lên từng ngọn lửa.

      Đại ca cắn môi, thỉnh thoảng tràn ra hai câu rên rỉ, bàn tay to trực tiếp vói vào trong vạt áo nàng, nắn bóp đôi bộ ngực ngừng, dục hỏa khó nhịn bốc lên, toàn thân đều bị luồng sóng điện lưu gây xúc động. cái mông rung lên, há miệng thở dốc, lúc muốn cầu cái gì đó, lại thấy nàng dời đầu qua, hôn lên đại Tấn Giang của .

      “Ưm…… A a……” Đại ca rên lên, cho dù đủ định lực, tính tình cũng ổn trọng, nhưng gặp phải chuyện này thể kêu, đây là cảm giác kỳ diệu từ trước đến nay chưa từng trải qua, phi thường hạnh phúc, phi thường sung sướng.

      cảm thấy ở chỗ sâu trong não bộ có chỗ lóe lên như hào quang diễm lệ, diễm quang kia càng ngày càng sáng, lan rộng hơn, xán lạn hơn, bỗng nhiên, phanh mà tiếng, tràn ra đầy trời hoa vũ, sặc sỡ loá mắt.

      toàn thân run run, “A a……” Lớn tiếng gầm lên, thân thể như có nước lũ tràn qua, trước mắt biến thành màu đen, phiêu phiêu hốt hốt, sảng khoái tới cực điểm.

      Diệp Tuệ lau lau khóe miệng, mỉm cười nhìn thân nhân duy nhất của mình ở thế giới này, chỉ có trải qua ân ái, mới hiểu biết cái loại cảm giác này. Đại ca mới được trải qua, là đáng thương a!

      “Đại ca, muội muội hôm nay làm cho ca hơn cả thỏa mãn.” Nàng xong, thừa dịp cảm xúc còn chưa có tiêu giảm xuống, cở bỏ áo váy mình, khóa ngồi ở đùi , ngay khi căn Tấn Giang lớn tiến vào trong cơ thể, trong mắt ra tia thống khổ.

      Đại ca cầm lòng đậu ôm lấy kiều mông nàng, quan tâm hỏi: “Tiểu Nam, rất đau sao?”

      Diệp Tuệ hít vào hơi: “Tấn Giang của đại ca quá kinh người, muội có chút quen, thích ứng lát là được.” Thử chậm rãi tự mình động, trong thân thể thực mau tràn ra điện lưu tê dại, khỏi than : “Ưm…… Đại ca…… Chúng ta làm như vậy có phải loạn luân hay ?”

      phải, chúng ta phải huynh muội ruột, kiếp trước phải, kiếp này càng thêm phải… A… Tiểu Nam của ta… Để đại ca thương muội…” ôm nàng trực tiếp áp đảo cẩm đệm, nằm ở thân thể kiều mềm, từng chút chút đĩnh động thân mình.

      Diệp Tuệ phía cũng bị sờ soạng lâu, tình ý tràn lan, bao lâu kêu lên: “Tới rồi tới rồi…… Mau mau, nhanh hơn……”

      Đại ca có kinh nghiệm, nhưng có lịch duyệt, trận cuồng đỉnh hung mãnh…… Diệp Tuệ mồ hôi đầy đầu ôm chặt cổ , tứ chi gắt gao bám lấy , thở phì phò: “Chúng ta đây là loạn luân, đại ca.”

      Nàng sợ ngoài xe nghe được, ở bên tai câu, cảm thấy thực kích thích, lại hô nho thêm câu nữa.

      “Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy… Ưm… Muội muội của ta…”

      Đại ca kích động kêu, nam nhân khí lực ngừng nghỉ, ôm chặt thân thể dưới thân, đem hai cái đùi muội muội khiêng ở vai mình, hai tay đè lại đôi phong mềm, kích cuồng tác muốn.

      Từng đợt tê dại từ phía dưới truyền đến, Diệp Tuệ khỏi lại hừ ngâm lên.

      Ngoài xe, bên cạnh thùng xe là Nhị Vương cưỡi ngựa, đối với việc trong xe phát sinh ân ái biết đến rất ràng.

      “Bọn họ làm bao nhiêu lần?” Lão Thập Nhất chau mày, thấp giọng hỏi huynh trưởng.

      “Thập Nhất, chỉ cần nương tử vui vẻ, đệ vẫn là rộng rãi chút !” Lão Thập sắc mặt bình tĩnh, thấp giọng khuyên đệ đệ: “Đệ cảm thấy Hoàng Hậu của chúng ta là từ lịch đại tới nay hoàn mỹ thánh khiết nhất sao? Dĩnh Đường Quốc những Hoàng Hậu khác có ai so được với nàng, ai mà sườn quân như mây, có mới nới cũ, chỉ có Hoàng Hậu chúng ta trước sau như , phàm là chúng ta muốn, nàng cho dù mệt mỏi mấy cũng tận lực thỏa mãn chúng ta, có thê tử tốt như vậy thấy đủ !” Ngừng trong chốc lát, thở dài : “Chúng ta hồi báo cho nàng cái gì? ngoại trừ lần lượt làm nàng vất vả, thỏa mãn nhu cầu nam nhân chúng ta, sinh đẻ hậu nhân cho hoàng thất, còn chúng ta cho là chuyện này chưa đủ chỗ tốt?”

      “Thập ca, ta sai rồi.” Lão Thập Nhất thấp giọng , tiếp theo thở dài: “Tên kia ra là người may mắn, ta có chút khó hiểu, lúc trước Hoàng Hậu vẫn còn luôn có cảm giác với , như thế nào đột nhiên hoàn toàn thay đổi?”

      “Ta cũng thấy kỳ lạ, có thể là thích !” Lão Thập nhíu lông mày, lắc đầu: “Sở Du giống như trải qua trắc trở rất lớn, trở nên có chút tang thương, trầm mặc, cho người ta cảm giác giống như lão nhân lịch duyệt qua vô số mưa gió.”

      “Huynh quá đề cao .” Lão Thập Nhất khinh thường : “Còn phải là Tam sư đệ của Hoàng Thượng sao?”

      Diệp Tuệ trong xe bị đại ca đè ở phía dưới muốn quá nhiều lần, cuối cùng lần bởi vì chân đều tê mỏi, nên trở mình quỳ bò vào cẩm đệm. Đại ca lần đầu được nếm ngọt ngào của ân ái nam nữ, lại làm với tiểu muội mình thương nhất, sao có thể dễ dàng dừng lại. quỳ phía sau nàng, hai tay nâng mông, đem đầu lưỡi liếm mút khắp hạ thân nàng. Từ hạ thân truyền đến từng trận tê dại, lan ra khắp thân mình. Nàng khỏi hừ ngâm ra tiếng, tình triều lại bùng lên đốt cháy khắp hạ thân nàng.

      Diệp Tuệ khàn giọng cầu xin : “Đại ca, lại mau tiến vào bên trong muội. Ưm… dùng đại Tấn Giang của ca… Mau vào… A a…”

      từ phía sau vừa tiến vào vừa thổi bên tai nàng: “Cho muội… Tất cả cho muội… Ca muội… rất rất… … muội… cho ca biết… muội cũng ca… Muốn ca cả đời đều làm muội…”

      Diệp Tuệ mê hoặc trong khoái cảm, chỉ có thể lặp lại như cái máy: “Ưm… Đại ca… muội ca… muốn đại ca mỗi ngày làm muội, vĩnh viễn rời khỏi… Mau… đâm muội… mạnh chút… Muội thích ca làm mãnh liệt… Muội sắp tới nữa rồi…”

      Tư thế này vẫn luôn là nàng thích nhất, khi làm cũng đặc biệt kích thích, kích tình kéo đến, khoái cảm như luồng điện từ chỗ hai người gắt gao kết giao hợp truyền khắp tứ chi bát hài, cả hai đều được đến hoàn toàn thỏa mãn.

      “Đại ca, chúc mừng ca trở thành nam nhân chân chính.” Diệp Tuệ mỉm cười, lại bỏ thêm câu: “Là nam nhân của muội muội, chỉ là, ca ca Tấn Giang lớn.” Lúc nàng lớn, trong mắt tất cả đều là mị thái.

      “Đúng vậy, Tiểu Nam, chúng ta là thân cận nhất.”

      Đại ca ôm nàng vào trong ngực, giống tư thế dỗ trẻ con vào giấc ngủ, ôn nhu , kể những nội dung phần lớn là khi hai người còn .

      “Lúc ấy a, ba mẹ bận công tác, mỗi lần đều là ca đưa muội nhà trẻ, muội lúc ấy biết có bao nhiêu bướng bỉnh, luôn là khi dễ các bạn , ta bị trở thành nơi trút giận của giáo viên mầm non, biết ăn bao nhiêu phê bình.” Đại ca nhớ tới hai người còn , trong mắt đong đầy hạnh phúc sáng rọi.

      “Nhà trẻ, chuyện lâu như vậy muội sớm có ấn tượng, đại ca như thế nào đề cập tới muội lúc sơ trung.” Diệp Tuệ nhíu lại mày đẹp, chậm rì rì : “Muội nhớ lần muội đến trường đại học tìm ca, còn bị bạn học nữ ngưỡng mộ ca xem thành tiểu tam mà sửa trị, bị mang nhốt vào gian phòng trống, trùng hợp di động còn hết pin, ước chừng bị nhốt vài tiếng đồng hồ mới được lão sư bước vào phát , ca biết muội có bao nhiêu thảm. Đại ca, người theo đuổi ca thực tính tình đều rất xấu nha, may mắn ca bị mê hoặc.”

      “Ca từ đến lớn đều bị cái muội muội này chọc cho tức giận đến nổi điên, nào có tâm tình để ý tới nữ hài tử khác.” Đại ca cười .

      Diệp Tuệ nhớ lại kiếp trước rất nhiều lần đều bị kẻ ái mộ xem thành tiểu tam mà châm chọc mỉa mai, liền giận sôi máu: “Lúc muội vào đại học, có bửa bị ca kêu ra ngoài ăn cơm, khi đó ca vừa mới khởi làm ăn, bị nữ đồng trong công ty quấn lấy. Ở nhà ăn gặp nữ đồng dùng ánh mắt giết người, thiếu chút nữa đem muội lăng trì. Đại ca, ca tuy rằng lớn lên đẹp, nhưng là quá mức hào nhoáng, làm muội muội của ca đều xui xẻo theo.”

      đến chuyện ăn cơm kia, ca còn nhớ , lúc ấy ca từ chối nhận hẹn của cái nữ cấp dưới kia, khó trách nàng ta giận chó đánh mèo muội.”

      ra là ca mang đến tai bay vạ gió cho muội, đại ca, ca như thế nào bồi thường muội?”

      “Ta cả đời muội, kiếp sau sau nữa muội, vĩnh viễn vĩnh viễn, rời bỏ, muội muội của ta.”

      Đến lúc hoàng hôn, đội ngũ về tới đế đô, xe ngựa ngừng ở cửa cung, Tần Vũ Hàng ở trước cửa chờ.

      Tác giả có lời muốn :

      Điểm đánh hình ảnh tiến vào, khai tân văn, duy trì nhận nuôi, cất chứa, cầu dẫm dấu chân 《 vào nhầm thịt đồ chơi văn hoá dậy nổi 》
      Dang Du San, lonkon95, CandyTN27 others thích bài này.

    3. Nthusp

      Nthusp New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Nhắn bạn Ngoc Linh Ho địa chỉ email chính xác. Email bị báo lỗi rồi nhé

    5. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :