1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 103


      “Nương tử, hôm nay ở trong xe cùng Tần công tử làm đúng ?” Lão Thập cắn chút nụ hoa màu hồng phấn, giương mắt hỏi thê tử. Diệp Tuệ sóng mắt lưu chuyển: “Ở trong xe làm có loại kích thích đương vụng trộm, cảm giác thực tốt.”

      Lão Thập Nhất đùa bỡn viên nụ hoa khác của nàng, nghe vậy dừng lại: “Nương tử thích phương pháp chơi kích thích mới mẻ ?”

      Diệp Tuệ lông mi cong cong, đầy tình ý: “Ngẫu nhiên làm chút là tồi, nếu là cứ như vậy hoài rất kỳ quái.”

      Lão Thập Nhất nhớ tới kiện khác: “Chờ ngày nào đó nương tử cùng ta vùng ngoại ô cưỡi ngựa được , tìm cái chỗ vắng người……” rất muốn lập tức thử xem cảm giác, chạy băng băng trong điên cuồng, nhìn thân thể kiều mềm trong lòng ngực, trong bụng nháy mắt bùng lên ngọn lửa hừng hực.

      “Ta……” Còn chờ Diệp Tuệ trả lời, bị Lão Thập Nhất chuyển cái thân mình, hướng dưới thân nàng hôn tới, độ kịch liệt giống như dã thú kiếm ăn trong rừng rậm. Nàng nằm ở đùi Lão Thập, cái mông kiều cao, đón ý hùa theo Thập Nhất phía sau làm động tác hôn môi, cảm thụ đầu lưỡi ướt át thâm nhập trong cơ thể, ở bên trong ngừng cọ quậy kích thích……

      Nàng bò phía trước hai bước, ôm lấy trợ thủ đắc lực Lão Thập, vừa lúc có thể cảm nhận được cánh tay toàn cơ bắp lộ ra lực độ, hai bàn tay to nâng đôi mềm mại mạnh mẽ vuốt ve. Phía sau nam nhân giống như kiền giữ nàng, gắt gao ôm chặt tuyết đồn hôn môi.

      “Ưm ưm!” Khoái cảm nháy mắt lan ra khắp người! Nàng muốn càng kịch liệt hơn chút, tầm mắt dừng ở giữa háng nam nhân bị chính mình ôm lấy, đôi mắt si mê, vùi đầu qua ngậm lấy…… Lão Thập cái mông rung lên, hai tay phủ đôi mềm mại càng tăng thêm lực đạo mà xoa nắn.

      “Nương tử, ta muốn ngươi.”

      Phía sau truyền đến thanh tràn ngập tình dục của Lão Thập Nhất, Diệp Tuệ còn chưa kịp trả lời, vật thể thực cứng từ phía sau tiến vào trong cơ thể. Tiếp theo, nàng bị Lão Thập trước người rời , bị nam nhân phía sau ôm đến cưỡi bụng dưới của , hai tay mò lên, bắt lấy đôi mềm mại.

      Diệp Tuệ vặn vẹo mông, bàn tay đưa ra sau sờ soạng, thế mà cơ hồ toàn bộ căn đút vào trong thân thể mình.

      Phía trước bóng dáng đem nàng bao lại, là thân mình Lão Thập hùng tráng áp lên , tách ra nàng hai chân, từ từ đút nam căn vô hoa huyệt, cùng nàng chặt chẽ kết hợp……

      Tư thế này làm rất nhiều lần, mỗi lần đều làm nàng lâm vào trong dục vọng thể kềm chế. “A a……” bao lâu, thân thể của nàng mỗi chỗ đều run rẩy, trong đầu kích động lóe lên từng đợt bạch quang lóa mắt.

      Sau nửa canh giờ, hai nam nhân nới lỏng vòng tay kiềm giữ nàng.

      Lão Thập dùng khăn lông ướt lau khô thân mình Diệp Tuệ, tách ra chân nàng trước sau xem xét phen, mỗi lần hành phòng xong đều phải kiểm tra, sợ bởi vì mình kịch liệt cùng cuồng bạo chơi bị thương nàng. “Nương tử, có đau hay ?” Lão Thập trong mắt toát ra quan tâm.

      “Có chút cảm giác xót, đừng động sáng mai liền ổn.” Diệp Tuệ nằm bẹp giường thở phì phò, lắc lắc đầu, thấy Lão Thập nằm sát lại đây, dựa khuỷu tay : “Hôm nay như thế nào liền chỉ muốn lần?”

      “Còn phải thấy nàng mấy ngày nay làm quá nhiều.” Lão Thập trong mắt lóe lên trìu mến, tay vỗ lên cánh mông nàng hai cái: “Hầu hạ mấy nam nhân thực vất vả ?”

      “Còn phải .” Diệp Tuệ nhớ tới hôm nay Tần Lão Nương , nhịn được hỏi: “Cùng các chàng thương lượng chuyện này.”

      “Chuyện gì, nương tử cứ việc .”

      “Ta muốn sinh hài tử cho Tần đại ca, trong khoảng thời gian trước và sau khi mang thai này ta chỉ muốn bồi mình chàng ấy, cho nên các chàng nhẫn nhẫn !” Diệp Tuệ ngữ điệu lộ ra tia xin lỗi, đến cùng vẫn là thể mưa móc rải đều.

      “Vì sao muốn như vậy?” Lão Thập có chút thẫn thờ : “Chúng ta đều có ăn viên tránh thai, nương tử muốn sinh hài tử cho Tần công tử, để ngừng viên tránh thai phải được sao?”

      Diệp Tuệ cảm thấy vòng eo căng thẳng, lại là bị Lão Thập Nhất sau lưng cuốn lấy, hơi hơi nghiêng đầu, thấy tròng mắt ngăm đen lóe lên biểu tình tối tăm, bộ dáng hằn học.

      Ai, nam nhân đều thích dùng nửa người dưới để suy nghĩ vấn đề sao?

      Kiếp trước mạng xem qua đoạn lời nếu có ngày có nam nhân bị nhốt ở cái hoang đảo, đảo có hai mỹ nhân ngư, người là đầu người mình cá, người là đầu cá mình người, hỏi nam nhân lựa chọn người nào?

      Rất nhiều nam nhân khảo sát mạng, đều lựa chọn đầu cá mình người cần giải thích. ít nam nhân khác lựa chọn đem hai mỹ nhân ngư chém đứt ngang, đầu người cùng mình người ráp vào nhau liền thành.

      “Cái kia…… Các chàng cần cảm thấy công bằng, chờ về sau các chàng bên trong ai muốn hài tử, ta cũng làm như vậy, đơn độc bồi thẳng đến ngày ta thụ thai.”

      Lão Thập đôi mắt trở nên trong suốt, tràn ngập tình , điểm điểm chóp mũi nàng, mỉm cười : “Quyết định như vậy , đến lúc đó nương tử vẫn luôn bồi ta, thẳng đến nơi này thụ thai mới thôi.” tay phải vỗ ở bụng nàng.

      Lão Thập Nhất cánh tay từ sống lưng nàng vòng qua tới, ôn nhu vuốt ve: “Ta cần nương tử sinh hài tử cho ta, đến lúc đó chỉ muốn nương tử luôn luôn bồi ta, chỉ hai chúng ta.” Thanh đột nhiên trở nên ái muội, bám vào nàng bên tai: “Ta vẫn luôn muốn cùng nàng cưỡi ngựa, ở lưng ngựa làm chuyện đó……”

      “Được, tướng công, ta nhất định thỏa mãn……” Phía sau đột nhiên truyền đến trận hôn nồng nhiệt, cây cứng rắn chống giữa hai chân nàng, bỗng nhiên tiến vào trong cơ thể…… Diệp Tuệ có chuẩn bị, đau sắc mặt trắng bệch. Lão Thập cảm thấy thích hợp, xốc lên chăn gấm, thấy hai người phía dưới tương liên gắt gao, huynh đệ nhà mình ôm cánh mông thê tử hung hăng tiến công.

      “Như thế nào lại làm nữa?” Lão Thập nhíu mày hỏi, đôi mắt trừng cái, thấy thê tử nhíu mày bộ dáng chịu đựng, vội đưa tay đặt ở người nàng an ủi, nắm đóa mềm mại ngừng xoa nắn, cái tay khác ở giữa hai chân tìm điểm mẫn cảm qua lại trêu chọc.

      lát sau, tình triều như cuộn sóng khuây khỏa trong người dâng lên, xâm nhập đại não! Diệp Tuệ nhàng hừ, vói vào giữa háng …… Lão Thập lập tức phối hợp di chuyển sát phía trước, cự vật để ngay miệng hoa huyệt nàng, đâm phía trước đĩnh.

      “A!” Ấm áp trơn trượt làm cầm lòng đậu hô ra tới. Cảm nhận nam căn của Lão Thập Nhất như có như từ lỗ sau mơ hồ lướt qua thân căn . bắt được nhịp của huynh đệ, trước sau ngươi ra ta vào phối hợp ăn ý.

      Cả ba người hiếm khi lặng lẽ nhàng chơi như vậy cùng nhau. Lần này Diệp Tuệ nằm nghiêng giường, mặt hướng Lão Thập, chân gác eo , nam căn khổng lồ của nhàng đâm trong hoa huyệt nàng. Phía sau nàng là Lão Thập Nhất, cự vật ngâm trong cúc huyệt, thúc từng cái cũng quá mạnh. Hai nam nhân lặng lẽ trừu động, cử động hết sức chậm rãi ôn nhu, cho nàng lần đầu cái cảm giác thương, ân ái như vợ chồng. Nàng kỳ quái hành phòng êm dịu sao cũng có thể mang lại nhiều cảm giác thích thú đến vậy. Có phải cũng là trong những “phương pháp chơi kích thích mới mẻ” mà Lão Thập Nhất vừa nhắc tới hay ? Nàng nhắm lại đôi mắt đẹp, nằm yên hưởng thụ cảm giác âu yếm bình yên hiếm có mà hai lão công phục vụ, thỉnh thoảng từ trong yết hầu phát ra tiếng ngâm nho như tiếng mèo con kêu. Cảm thấy có thể bình bình an an mà nằm như vậy cả đêm này.

      Ánh trăng xuyên thấu qua tầng mây, ánh sáng bàn bạc xuyên thấu qua bức màn chiếu thẳng vào, chiếu sáng giường, bên có ba thân ảnh lặng lẽ giao điệp đều nhịp cùng nhau, phảng phất như kéo dài bao giờ ngừng lại. Chỉ nhàng như vậy, cũng qua hết canh tư...

      Diệp Tuệ mỗi lần hành phòng qua đều ngủ thực trầm, tới Tần gia cũng cần lo lắng bị mắng, bởi vì Tần Lão Nương so với nàng còn lười biếng.

      Nhưng là sáng sớm nay sắc trời còn chưa sáng, liền nghe thấy bên ngoài tiếng cãi cọ ồn ào giống chợ bán thức ăn, trong đó còn mang theo trận tiếng người chanh chua mắng chửi.

      Diệp Tuệ bị quậy phá đến khỏi phiền, ngủ ngon cảm giác đầu giống như rót chì, nửa điểm tinh thần đều có, sau khi ngồi dậy lắc lư thân mình, lại nằm xuống.

      “Nương tử lại ngủ tiếp lát .” Lão Thập vỗ vỗ sống lưng nàng, kéo chăn gấm qua đắp lên.

      Lão Thập Nhất rời giường mặc quần áo xong, bực bội : “Ta ra ngoài nhìn xem là hỗn trướng nào có mắt mới sáng sớm chạy ra đến xác chết cũng vùng dậy, thế nào cũng phải đưa vào nha môn đập trận bản tử.” tay nhấc kiếm, tay cầm nghi vương phủ lệnh bài ra cửa phòng.

      Lão Thập Nhất ra ngoài bao lâu, tiếng ồn ào liền ngừng lại, Diệp Tuệ lại mơ màng an nhiên tiến vào mộng đẹp.

      Cửa mở, Tần Vũ Hàng bước chân thực vào tới, Lão Thập khoác quần áo ngồi dậy.

      “Nương tử như thế nào, bị đánh thức sao?”

      “Vừa rồi có tỉnh, bên ngoài là chuyện như thế nào?”

      Tần Vũ Hàng có trả lời, đến đầu giường, chuyên chú nhìn thê tử dung nhan thanh lệ, cúi người gò má hôn xuống. Đối với Lão Thập : “Ngày hôm qua ta phải giáo huấn mấy hàng xóm sao? Có người từ đầu tường rơi xuống chân bị gãy, sáng nay người nhà liền tới cửa nháo……”

      Theo tính tình Tần Vũ Hàng cấp chút bạc đuổi là xong, vô tình Tần Lão Nương lại nghe được, từ trong phòng lao ra chạy theo nhà người là mắng, chọc đến khỏi đau đầu. Lúc suy nghĩ tìm cách cho những người đó ra ngoài Lão Thập Nhất ánh mắt trầm tới, mỗi chân cước đem hàng xóm toàn bộ đá ra, có hai người xương sườn bị đá gãy, cái này cũng chưa tính, sai Tiểu Lộ Tử cầm nghi vương phủ lệnh bài nha môn báo án, phái người tróc nã người náo loạn.

      “Ta ngày hôm qua lúc nổi nóng cũng gây chút phiền toái cho hàng xóm, nhưng nếu báo quan bắt họ ăn trượng hình giống như có chút quá đáng.” Cùng hàng xóm ở vào thế đường cùng như nước với lửa, rốt cuộc tốt lắm.

      Lão Thập cho là đúng: “Đối với đám ngu dân này cần khách khí.”

      Mấy con em hoàng thất cao cao tại thượng này giết chết vài bá tánh căn bản để trong lòng! Tần Vũ Hàng lời nào, trong lòng biết chỉ có thê tử có thể hiểu nỗi , đối với Lão Thập xua xua tay: “Ngươi rửa mặt chải đầu , ta tới bồi nương tử.”

      “Tốt, nương tử tối hôm qua rất mệt, ngươi để nàng ngủ nhiều lát.”

      Thời điểm Diệp Tuệ tỉnh lại, thấy đại lão công ngồi ở đầu giường đọc sách, xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy, chăn từ người tuột xuống.

      Tần Vũ Hàng sai Mặc Kỳ múc nước tiến vào, tự mình lau mặt cùng tay cho nàng, tách ra hai chân dùng khăn lông qua lại chà lau lần, ngón tay vạch ra cánh hoa, màu sắc tươi tắn ánh vào mi mắt, nhịn được ngứa ngáy trong lòng, vùi đầu liếm liếm, cố gắng nhịn xuống xôn xao trong lòng, bắt đầu mặc quần áo cho nàng.

      “Tối hôm qua có ổn nương tử, nếu trưa nay ngủ tiếp trận?” Tần Vũ Hàng khom người mang giày vào cho thê tử.

      Diệp Tuệ lắc lắc đầu, ôm cổ : “Tướng công, lần này dược hiệu của viên tránh thai qua cũng đừng ăn nữa, chúng ta sinh hài tử !”

      Tần Vũ Hàng ánh mắt lộ ra nhu tình mật ý: “Tốt quá nương tử, chúng ta sinh người thừa kế Tần gia.”

      “Chờ thêm chút thời gian thân thể của chàng hết dược hiệu, ta liền chuyên tâm bồi mình chàng, thực lòng thành thực chế tạo con thuộc về chúng ta.”

      Tần Vũ Hàng có chút kinh ngạc: “Nương tử bồi Đại sư huynh cùng Lý Vĩ Thần bọn họ?”

      Diệp Tuệ hung hăng lắc đầu: “Chỉ có ta và chàng, có người khác.” Thầm nghĩ viên tránh thai đối với các chàng vô cùng kì diệu, nhưng ta chỉ muốn dùng chứng minh ta hoài thai cốt nhục của phu quân chàng.

      Tần Vũ Hàng mỉm cười, dùng tư thế ôm hài tử bế nàng từ giường lên, ở trong phòng vòng vòng qua lại.

      Mặc Kỳ trong mắt biểu lộ tia hâm mộ, bưng chậu nước tới cửa, xoay người : “Tần lão phu nhân cùng lão gia đều rời giường, tiểu thư muốn hay bái kiến?”

      Cổ đại con dâu phải sớm tối thưa hầu, về tới Tần gia, việc này thể làm.

      “Ta biết, đợi lát nữa liền .”

      Tần Vũ Hàng tâm tư tỉ mỉ, vừa rồi bắt gặp đáy mắt Mặc Kỳ mất mát, với thê tử: “Mấy ngày này nương tử vắng vẻ đứa này, buổi tối nay bồi bồi !”

      Diệp Tuệ vốn dĩ cũng nghĩ Mặc Kỳ xứng đáng nhận mưa móc và là trong những người được chọn, nhưng lọt vào mắt vài vị lão công khác thành nhất trí phản đối.

      Hài tử đáng thương! Nàng lúc ấy cảm thán, chỉ có thể tìm thời gian khác an ủi .

      “Duy trì gia đình ổn định dễ dàng, nương tử thể làm việc thiên vị.”

      “Ta có làm việc thiên vị, ta cũng đau lòng Mặc Kỳ.” Diệp Tuệ đầu gối lên bả vai đại lão công làm nũng: “Tối nay ta muốn bồi chàng, mau thả ta xuống , già như vậy ôm bị nương chàng thấy lại quở trách ta hay, ai, tức phụ khó làm quá à.” Nàng còn nhớ lúc trước khi Bình Châu, Tần Lão Nương đôi mắt giống như hai đèn pha, nhìn thấy chỗ nào hài lòng, liền ném mấy cái ánh mắt trắng dã lại đây.

      Tần Vũ Hàng cười : “Nương về sau làm như vậy nữa.”

      Lão Thập Nhất buổi sáng lăn lộn kia hồi, Tiểu Lộ Tử mang theo nghi vương phủ lệnh bài nha môn báo quan, thực mau kéo tới đám sai dịch eo mang đại khảm đao, vào cửa hướng Lão Thập Nhất cung cung kính kính miệng xưng tụng Vương gia, thẳng tắp dọa choáng váng Tần gia dưới cùng người nhà hàng xóm muốn nhân cơ hội náo loạn.

      Tần Vũ Hàng kể tình buổi sáng phát sinh lần, : “Như vậy ra cũng tốt, về sau nương tử liền cần bị nương cả ngày quở trách, trong lòng ta này cũng dễ chịu chút.”

      Diệp Tuệ cười, mỗi lần lúc nàng bị Tần Lão Nương quở trách, luôn đều là ngắt lời nạt ngang.

      Cũng may mắn tân hôn bao lâu liền Bình Châu, thiếu chút nữa là bị rất nhiều đau khổ, nếu đổi thành bị khinh bỉ như Tần đại tẩu dường như quá khổ ải, nàng biết có thể muốn lựa chọn hòa li hay .

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 104


      Nước Mỹ New York cao ốc Manhattan, tầng cao nhất, trong văn phòng xa hoa, lão nhân tóc muối tiêu đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn xuống mặt đường chúng sinh đông đúc, đôi mắt chứa năm tháng tang thương.

      Cửa phòng mở ra, vị lão nhân khác mái tóc hoa râm vào: “Chủ tịch, ngày mai nhất định phải về hưu, phải đáng tiếc hay sao?”

      Lão nhân được gọi chủ tịch quay đầu lại: “Làm cả đời, cũng nên nghỉ ngơi chút, có gì là phải tiếc nuối hay ?”

      Lão nhân vừa vào kia lắc đầu: “ em mấy năm nay cùng nhau dốc sức làm, gầy dựng cơ nghiệp to lớn như vậy, giờ người kế thừa lại từ họ khác, ngẫm lại đáng.”

      “Ai kế thừa quan trọng, quan trọng ai làm được tốt hơn, có thể cam đoan lợi nhuận công ty, cam đoan mỗi vị công nhân mất công việc, người đó chính là người thừa kế Đằng Hoa ưu tú nhất.” Chủ tịch cười, tiếng vừa chuyển: “Phó đổng, liều mạng cả đời đánh với tôi, ngày mai tiệc rượu chúng ta cùng nhau tuyên bố về hưu !”

      Phó đổng trong mắt có cổ ghen tuông: “Tuy rằng trước nay chưa quá, nhưng cả đời làm lão bằng hữu, tôi biết có tâm .” Thấy chủ tịch ánh mắt chuyển thâm thúy, thở dài: “Kệ , trước, ngày mai tiệc rượu thấy.”

      Phó đổng xoay người rời khỏi văn phòng.

      Căn phòng rộng lớn lộ vài phần lạnh lẽo.

      Chủ tịch trở lại ghế ngồi xuống, chậm rãi từ trong túi áo móc ra ngọc bài lục phỉ thúy năm đó, yên lặng đặt ở môi ấn nụ hôn: “Tiểu Nam, em ở cầu Nại Hà nhất định sốt ruột chờ, có lẽ đại ca còn được bao lâu gặp được em.”

      đóng đôi mắt, khóe mắt giọt giọt nước mắt.

      “Ta phụng dưỡng ba mẹ chúng ta xong rồi, cũng đến lúc cùng em gặp nhau, em đừng vội đầu thai, phải đợi nha!” nhìn ngọc bài lầm bầm lầu bầu, ngón tay mân mê chút, phảng phất giống như cái kia căn bản phải là ngọc bài, mà là nương .

      lẳng lặng ngồi, đôi mắt hề chớp ngắm nhìn ngọc bài, tựa hồ xuyên thấu qua ngọc bài, thấy được bóng dáng năm đó mỉm cười.

      bàn điện thoại vang, đem ngọc bài bỏ vào túi áo, tiếp điện thoại, câu: “Tiến vào.”

      Bí thư dẫn theo mấy người công nhân ôm chồng tư liệu đặt ở bàn làm việc.

      “Chủ tịch, đây là ngài phân phó chúng ta sửa sang lại, tư liệu từ trước của đằng hoa.”

      Chủ tịch vẫy vẫy tay, cho ra ngoài.

      Thời gian sau đó, xem từng cuốn tư liệu đó, là người nhớ tình bạn cũ, rất nhiều đồ vật đều tiếc ném được, từ lúc dọn công ty đến nước Mỹ, đồ vật từ trước cũng mang đến. Bây giờ cũng già rồi, gần đất xa trời, muốn đích thân xử lý nốt.

      đem những cái tư liệu đó từng quyển ném vào máy hủy giấy, nhặt lên cái đĩa CD dùng tay vuốt ve vài cái, lại ném vào thùng rác.

      Tư liệu quá nhiều, eo đau chân đau, cũng xử lý được nửa.

      Ngồi ở ghế nghỉ ngơi hồi, tiện tay nhặt cái đĩa CD muốn vứt bỏ, lại ma xui quỷ khiến bỏ vào máy vi tính, bao lâu màn hình xuất số hình ảnh, là vì năm ấy ba mươi mấy tuổi trước khi ký kết hợp đồng lớn, tra được công ty có nội gián, cố ý trang bị camera giám sát.

      vừa xem vừa lộ ra mỉm cười, đắm chìm trong hồi ức.

      Đột nhiên trừng to mắt, khiếp sợ nhìn bên trong màn hình bóng dáng người mặc cổ trang trong suốt.

      Là ai? Là ai?

      màn hình nam nhân thương tâm, ngồi ở sô pha nắm ngọc bài khóc thút thít, bóng dáng trong suốt đứng ở bên yên lặng rơi lệ.

      Thấy , dung mạo thanh lệ quen thuộc nên lời.

      choáng váng trận, từ ghế đứng lên, lại ngồi xuống.

      thanh ở trong óc ngừng quanh quẩn.

      Tiểu Nam trở lại? Tiểu Nam trở lại?

      tầm mắt lại lần nữa chuyển qua màn hình, nam nhân kia đau xót lau nước mắt, trở lại bàn làm việc, bóng dáng trong suốt đến trước người nam nhân, an tĩnh ngồi ở đùi ……

      Chủ tịch lại lần nữa móc ra ngọc bài, gắt gao nắm chặt ở trong tay, ngửa mặt lên trời thét dài, lệ rơi đầy mặt.

      Ngày hôm sau, khách sạn Pierre xa hoa nhất Manhattan cử hành tiệc rượu về hưu lớn chưa bao giờ có, thương giới, chính giới, khách khứa vô số, nhân vật chính lại chậm chạp tới đúng giờ.

      Đằng hoa phó đổng từ trong tay bí thư nhận được tờ giấy, nhìn thoáng qua, vào trước đài chủ tịch tuyên bố, đằng hoa chủ tịch trình diện.

      tháng sau, ở nước Z, ngọn núi cao, trong đạo quan nào đó, có vị lão nhân đầu tóc hoa râm thành kính quỳ gối trước mặt Tam Thanh tổ sư.

      Từ đây, trống chiều chuông sớm, thành kính cầu nguyện.

      cầu tài, cầu lộc, chỉ cầu kiếp sau cùng ái nhân được gặp lại nhau lần.

      ngày, đạo nhân gọi là Thiên Kỳ tha phương vào đạo quan, cho lão nhân cọng tóc.

      Lão nhân nhận được trong tay, tia sáng vàng chói từ trời giáng xuống, sợi tóc kia thấm vào lòng bàn tay, biến mất thấy.

      biết, thần minh gợi ý cho .

      vui mừng như điên, quỳ gối trước mặt đạo nhân, dập đầu như băm tỏi.

      Trở lại chỗ ở, hưng phấn ngủ yên.

      Chờ đợi cả đời, rốt cuộc có thể nhìn thấy nàng, có thể có được nàng.

      Kiếp sau, nhất định bảo hộ hoàn toàn cho nàng, rời bỏ.

      Chỉ là biết, lấy loại hình thức nào gặp mặt cùng nàng?

      Mang theo tình đối với nàng, chờ đợi đối với kiếp sau, hàm chứa tươi cười tiến vào mộng đẹp.

      Lúc tỉnh lại, mặt đất chạy như điên, bốn chân chấm đất, người tất cả đều là lông.

      cảm giác được cái gì đó, sợ hãi nhìn xung quanh khắp nơi, thấy cái ao, liền chạy tới, nhìn hình ảnh phản chiếu dưới nước.

      thế nhưng bị biến thành con Hắc Lang!

      ngửa đầu, trong miệng phát ra kêu khóc cùng loại động vật.

      Giơ lên bốn vó, hướng nơi xa chạy .

      Mặt đất bao la vô biên vô hạn, nó lại biết con đường nào.

      Tuyết rơi, lại tan.

      Lá cây mọc rồi, lại khô vàng.

      vùng quê, xuyên qua núi, sa mạc, bên bờ Đông Hải, đại địa Tây Thùy, cánh đồng tuyết Bắc Quốc, Nam Cương hoang dã, đều để lại dấu chân nó.

      năm năm qua .

      Hắc Lang hành tẩu bước chân vẫn luôn ngừng lại, chỉ vì trong lòng kia có phần khát khao.
      Dang Du San, lonkon95, CandyTN33 others thích bài này.

    3. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Ôi, đại ca .... :yoyo44:
      NhiuuuuHangVO9 thích bài này.

    4. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Incest sắp đến rồi ô la la
      HangVO9 thích bài này.

    5. sabera.tran

      sabera.tran Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      53
      ôiiii đau lòng quá mong mùa xuân mau đến với ca ca :031::031:
      HangVO9A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :