1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Hazzzz biết pic là bắt buộc và tốt nhưng mạng lag quá nó lỗi hoài :yoyo65::yoyo65::yoyo65: hóng quá điiiii
      Vũ Hương Hải ViHangVO9 thích bài này.

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Có mấy cái nó lên chữ pic chứ k có hình đâu nha. Ta post lại hình mới, nhưng k xóa đc cái chữ đó

    3. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Ô ô ô ta mới nhảy hố của nàng có hơn 1 ngày mà cày hết trơn rồi :062::062::062: nàng cố lên nha. Lâu lắm rồi ta mới đọc đc bộ NP kích thích như này :042::042::042:
      Vũ Hương Hải Vi, Emily TranHangVO9 thích bài này.

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

      CHƯƠNG 93


      Diệp Tuệ biết Lý Vĩ Thần bề ngoài văn nhã thủ lễ, là tấm gương tốt của người quân tử khiêm trung Dĩnh Đường Quốc.

      nội tình mọi người đều bị bề ngoài hoàn toàn lừa bịp, nàng ngay từ đầu mắt cũng bị mê hoặc, từ lần đầu tiên cùng hành phòng, bị cuồng mãnh cùng biến thái của tàn phá hoàn toàn cảm nhận tốt đẹp.

      Bang! Lý Vĩ Thần giơ tay vỗ lên tuyết đồn mềm mại của nàng cái.

      Diệp Tuệ đau đến cánh mông run run, muốn mệnh, lại dùng chiêu thức ấy, có lẽ nàng cũng tỏ thái độ thích làm như vậy. Bên cạnh có để cái ghế dựa, nàng quỳ gối mặt đất, thân phủ ở mặt ghế, hai tay ôm lấy hai bên chỗ ngồi, cái mông hướng phía , rất có ý tứ để đùa bỡn cho .

      Bạch bạch! Lý Vĩ Thần bị tiếng vang thanh thúy kích thích sâu, ở hai cánh cái mông từng bên vỗ cái.

      Diệp Tuệ kêu tiếng, có thống khổ, cũng có khoái ý. “Lại thêm hai cái.” Bạch bạch, nàng lời còn chưa dứt, bàn tay lại đánh vào bên . “Ô ô……” Diệp Tuệ Diệp Tuệ bị kích khởi dã tính từ đáy lòng, rời khỏi ghế dựa, nằm ở thảm, cái mông kiều đến càng cao.

      Bên trái cánh mông đột nhiên đau xót, thế nhưng cắn ở bên .

      “Tướng công, đừng quá dùng sức……” Diệp Tuệ đau đến cái mông run lên, cắn răng, cái trán toát ra mồ hôi lấm tấm, chính xác nơi bụng dưới quanh quẩn cổ nhiệt lưu, cùng với đau đớn trộn lẫn với nhau, tràn ngập kích thích kỳ dị cùng hưng phấn.

      Lý Vĩ Thần lời nào, miệng rời bên trái, đổi bên phải gặm cắn, đầu ngón tay bên trái đột nhiên tham nhập vào thân thể của nàng.

      “A……” Vị trí ướt dầm dề, bị luân phiên đùa bỡn…… Tràn ra cả lượng nước lớn.

      “Nương tử, ta chờ kịp.” Lý Vĩ Thần cởi bỏ toàn thân quần áo, đâm đâm phía trước, ngờ kia tuyết đồn bỗng lay động, làm cho vào được, vội vàng đưa tay bắt lấy cánh mông nàng, vội hỏi: “Nương tử, nàng đây là làm gì?”

      “Chàng còn có tắm rửa, thể.”

      Muốn là chuyện, trăm triệu thể nhiễm bệnh phụ khoa, cổ đại có chất kháng sinh, vi khuẩn cảm nhiễm liền thảm.

      có việc gì đâu? Ta đều rất khỏe.” Lý Vĩ Thần hiểu phụ khoa bệnh, Tần Vũ Hàng thành cảm mạo.

      “Chàng nếu là muốn ta chết, liền phải tắm!” Diệp Tuệ giãy giụa vài cái từ trong tay giam giữ rời , thở phì phò ngồi ở thảm, bị nam nhân đùa bỡn như vậy, lại thể phát tiết, da thịt toàn thân bởi vì lửa tình tràn ra mà biến thành màu hồng phấn, giữa hai chân giọt nước còn tí tách rơi, làm ướt cả thảm lông chỗ dưới mông nàng.

      Nhưng nàng thể thỏa hiệp, nghiêm khắc : “Chàng cần thiết phải tắm rửa.”

      Lý Vĩ Thần buồn rầu dùng tay vuốt tóc: “Được ta mang nàng tắm rửa, ai, biết nấu nước xong chưa?” ra có thể dùng nước lạnh tắm rửa, chỉ lo lắng nàng bị cảm lạnh, lại luyến tiết thể bỏ lại nàng để mình tắm, lúc này muốn làm nhất chính là ôm nàng chơi kiểu tắm uyên ương.

      Diệp Tuệ cũng chịu nổi, chợt nhớ nhung tới suối nước nóng ở Bình Châu.

      “Nương tử, để ta hôn trong chốc lát , ta cam đoan hành phòng cùng nàng ở nơi này.”

      Lý Vĩ Thần ôm nàng để ngửa ra mặt thảm, đè ở người nàng đường hôn xuống dưới.

      Thân thể bé yếu ớt nữ tính bị nam nhân tràn ngập tinh lực khí lực đè nặng.

      Diệp Tuệ đột nhiên nhận thấy nam tử này từ công tử qua thời gian lâu nay có ít cơ bắp, đầy hấp dẫn cùng nét nam tử hán quyến rũ.

      “Uhm, nương tử thân mình là mất hồn”

      Lý Vĩ Thần mở ra hai chân nàng, vạch ra cánh hoa xem xét cảnh sắc bên trong, tức khắc bị màu ánh sáng tươi mới mê ly đến hô hấp dồn dập, hàm răng nhay cắn, cắn mảnh cánh hoa lôi kéo ra bên ngoài.

      “A!” Diệp Tuệ đau kêu ra tới, hai chân dùng sức đá bờ vai của : “Chàng nếu muốn mệnh ta cứ việc thẳng.”

      Lý Vĩ Thần ngẩng đầu, đôi mắt ướt át chảy xuống hai hàng nước mắt: “Ta muốn đem nàng ăn vào trong bụng luôn, như vậy nàng liền vĩnh viễn là của ta, bao giờ tách ra khỏi ta.”

      Diệp Tuệ dường như bị kinh hách, sợ giây tiếp theo đem nàng làm điểm tâm để ăn .

      Lý Vĩ Thần thấy thê tử sắc mặt trắng bệch, như mất hồn.

      Hối hận như muốn cấp cho mình hai cái vả miệng, vội đem nàng ôm đến trong lòng ngực dỗ: “Đừng sợ, đừng sợ, ta cho dù ăn chính mình, cũng ăn nàng.”

      Diệp Tuệ oán hận cắn đầu vai ngụm, so với lúc cắn nàng còn muốn tàn nhẫn hơn, sau khi cắn xong, da thịt ra vòng dấu răng sâu.

      Lý Vĩ Thần có giãy giụa, chỉ là nhe răng trợn mắt chịu, đem bả vai bên kia mình cũng dời về phía miệng nàng : “Nàng nếu là hả giận, bên này cũng có thể cắn, cho dù cắn hỏng cũng được.”

      Hừ! Cắn liền cắn, bị cắn tàn nhẫn như vậy, mắc gì cắn lại.

      Diệp Tuệ lại hung hăng cắn ngụm, so với vừa rồi còn dùng lực hơn, trong miệng đều có vị tanh ngọt.

      Lý Vĩ Thần đau đến hít thẳng hơi, lại cũng nhe răng trợn mắt chịu.

      “Có đau hay ?” Diệp Tuệ nhìn .

      “Thực thoải mái.” Lý Vĩ Thần hít vào hơi, hôn xuống đôi môi nàng, hôn hồi lâu, nuốt toàn bộ chất lỏng hút được, chép chép lưỡi : “Nương tử trong miệng ngọt.”

      “Nương nương, nước nấu xong rồi.” Ngoài cửa truyền đến thanh A Kim.

      Lý Vĩ Thần nhảy dựng lên, khom lưng bế Diệp Tuệ lên, đến phòng tắm cách vách.

      Dĩnh đường phòng tắm đều nối liền cùng phòng ngủ, lại có cửa khác cho tôi tớ .

      Lý Vĩ Thần ôm lấy thê tử bùm tiếng nhảy vào bồn tắm, ôm nàng định hôn.

      “Trước đứng vững, ta tắm sạch cho chàng lại .” Diệp Tuệ cầm xà bông thơm bôi người .

      “Trước tắm nơi này, tắm xong rồi ta liền muốn nàng,” đem cái tay kia của nàng đặt ở giữa háng: “ là vội muốn chết, nương tử nghe lời.”

      Diệp Tuệ cầm xà bông thơm ở phương vị đầy lông xù xù kia lau lần, lại dùng tay vừa cào vừa xoa, trong chớp mắt màu trắng bọt thành màu xám đen thui, còn có hương vị khó nghe, bốc mùi đến nàng phải nhăn cái mũi. Trách mắng: “Chưa từng gặp nam nhân dơ như vậy, về sau tắm rửa cho phép lại gần ta.”

      Lý Vĩ Thần vội : “ , , chỉ cần nương tử bồi ở bên người, ta mỗi ngày đều tắm.”

      Diệp Tuệ rửa xong vị trí chung quanh, lại rửa hai túi, dùng đầu ngón tay gạt mạnh nước bùn, mười móng tay trắng tinh toàn bộ biến thành màu đen, tức giận đến tăng mạnh lực độ cào. Lý Vĩ Thần vội vàng dậm chân: “Cào như vậy biến thành thái giám, nhà ta có nam đinh nối dõi tông đường, nương tử ngàn vạn thủ hạ lưu tình.”

      Diệp Tuệ chà đạp trong chốc lát, xem như trừng phạt quá thô lỗ.

      Nàng rất nhiều thời điểm là thích nam nhân cương mãnh, tình dục mãnh liệt, nhưng có chút ôn nhu, cũng giống như cưỡng gian, cũng thực khủng bố.

      Khi tắm rửa cho cây cột ở giữa kia, càng rửa càng cảm thấy nó càng thô to, bên trong giống như đốt ngọn lửa, sờ ở trong tay thực nóng.

      Nàng dùng tay trái đỡ, tay phải hất nước lên tưới lên xà bông thơm tạo bọt.

      Lý Vĩ Thần rũ mắt nhìn thê tử nắm phía dưới mình, chậm rãi ở trong tay nàng trừu động, càng động càng khó kìm lòng nổi.

      “Lúc này sạch .” Diệp Tuệ đem nó dán ở má ma xát, đầu tròn tràn ra giọt chất lỏng trong suốt, vươn đầu lưỡi liếm .

      Lý Vĩ Thần bị xúc cảm nóng mềm kích thích cái mông đột nhiên run lên, đâm phía trước cái, vọt vào trong miệng nàng. Lại đâm vào trong cái nữa, căng ra yết hầu nàng, từ tốn trừu động, nhắm mắt lại hưởng thụ mỹ diệu bên trong.

      Chỉ là cái mông đĩnh động càng ngày càng gấp, bao lâu bắn hết vào bên trong, sảng khoái lớn tiếng hô ra tới.

      Diệp Tuệ kịp phun ra, đều nuốt xuống, đôi mắt nhìn tràn ngập vô tội, lộ ra vài phần buồn bực.

      Lý Vĩ Thần được đến thỏa mãn, hắc hắc cười ngừng, dùng nước lau khô khóe miệng nàng, lật người nàng qua. “Nương tử, cong thân, đỡ thành bồn, giống chúng ta trước kia như vậy, đúng, chính là như vậy, nương tử giỏi quá.”

      Lý Vĩ Thần quỳ gối phía sau nàng, đối mặt với tuyết đồn, hôn trong chốc lát, moi trong chốc lát, hai ngón tay ở bên trong trêu chọc hồi lâu, cảm thấy bên trong càng ngày càng gấp, nhàng run rẩy, như là bất cứ lúc nào cũng có thể đạt cao triều.

      rút ngón tay ra, đứng lên, dùng cự vật giữa háng mình nhắm ngay u cốc nàng, đỡ phía dưới nam căn thô to tiến vào trong cơ thể nàng.

      Xa cách lâu cảm giác thèm khát vây quanh , tình triều mãnh liệt mênh mông, hai tay nắm chặt cánh mông, hung hăng hướng trong đâm thọc.

      Mới chọc hơn mười hạ, nàng trong cơ thể vui sướng cùng thống khổ càng tích tụ càng nhiều, như muốn nổ tung, cuối cùng đều theo nhiệt lưu chậm rãi vọt vào bụng , “A a a…… Muốn tới……” Trước mắt đường sáng chói lên, trong cơ thể đột nhiên xẹt qua điện lưu sáng lạn, hoa huyệt co rút lại.

      Nàng thân mình sau đó mềm nhũn, tư thế có chút đứng được, muốn chìm xuống bồn tắm. hai bàn tay to vội vòng đến phía trước, khoanh lại bụng nàng đỡ lên, đem kiều mông nàng dính sát vào bụng mình, tiếp tục đâm sâu vào.

      Mấy phen rong ruổi, Diệp Tuệ biết bị muốn bao nhiêu lần, mãi cho đến đêm khuya, từ trong bồn tắm cho đến giường, rốt cuộc chịu nổi, cầu xin khoan dung.

      “Tướng công, cầu xin chàng, từ bỏ, ta đau quá.”

      “Nương tử đau chỗ nào, vi phu xoa xoa cho nàng.”

      “Tử cung đau, toàn thân đều đau.” Diệp Tuệ ai ai kêu, nằm sấp, thân thể tất cả đều dán giường, yếu ớt giống mưa gió vùi dập lá sen.

      Lý Vĩ Thần lại đĩnh động hơn trăm hạ, đem lửa tình trong cơ thể phóng xuất ra ngoài, phun ra khẩu khí ngưng tụ lâu: “ thoải mái, cuối cùng cũng muốn rồi, này hơn năm độc thân, mỗi ngày phải người.”

      Diệp Tuệ nằm bẹp giường căn bản muốn cử động, đại não tê liệt, tuy rằng ngưng hành phòng, nhưng cho nàng cảm giác quá mức mãnh liệt, tựa hồ như giường vẫn còn rung động, cái mông vẫn còn bị vỗ trong tay.

      Đáng sợ kẻ điên! Mỗi lần làm đều biết tiết chế, cho dù có thể đêm làm bảy lần, nàng chịu nổi đâu!

      “Nương tử yên tâm, ta biết nàng rất mệt, ngày mai nhất định chỉ muốn vài lần.”

      “Đồ xấu xa, ngày mai cùng chàng, ta muốn bồi Tần đại ca, Thập ca, Thập Nhất, Mặc Kỳ.” Diệp Tuệ hữu khí vô lực, hầm hừ đáp. Lý Vĩ Thần cười: “Tần công tử qua, cho ta bồi nàng vài ngày, nếu như ngược lại người khác biết giữ lời?”

      “Có đúng là chàng còn nhớ chàng ấy cái gì?” Diệp Tuệ ngữ điệu hàm chứa khinh thường: “Chàng như thế nào chỉ nhớ kỹ nửa câu sau, nửa câu trước bị nuốt rồi hả?”

      phải cố gắng giữ rồi sao?” Lý Vĩ Thần ngượng ngùng cười , nhặt lên khăn lông bên rửa sạch thân mình cho nàng: “Nam nhân đều là như vậy mà.”

      Diệp Tuệ xì tiếng khinh miệt: “Khinh ta chưa thấy qua nam nhân chắc?” Thấy xoa giữa hai chân nàng, còn dùng ngón tay châm ngòi cánh hoa, buồn bực cước đá . lại bắt lấy chân kia, miệng mở lớn, ngậm lấy hai ngón chân.

      Editor: xem xong nhớ like rồi mới đọc tiếp nha các nàng...

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212

      CHƯƠNG 94


      Lý Vĩ Thần cảm thấy đôi chân thê tử trong suốt ngọc nhuận, mềm nhẵn giống như ngọc khắc, tình ý kéo dài hút mút mỗi ngón chân, hút xong hết chân trái, lại đổi sang chân phải, ngón chân út cũng buông tha, duỗi đầu lưỡi từng vị trí liếm chơi.

      “Uhm... uhm……” Diệp Tuệ vốn đánh tan lửa tình, biết làm sao, trong quá trình bị liếm mút chậm rãi nổi lên cổ điện lưu, dọc theo toàn bộ chân đưa vào bụng , hình thành ngọn lửa.

      Nàng bắt đầu khô nóng lên, chóp mũi thấy mồ hôi, hơi hơi cong chân, tự chủ được đem phong cảnh giữa hai chân nghênh hướng .

      Cánh hoa tràn mật nước ra, bộ phận tươi mới.

      Lý Vĩ Thần tròng mắt trở nên nóng rực, từng chút hôn tới giữa hai chân nàng, sau đó quỳ bò ở giữa hai chân nàng, hai tay lôi kéo cánh hoa, đầu lưỡi liếm bên trong, bên trong mật nước ào ạt chảy ra, bị nuốt xuống tất cả.

      ngẩng đầu, thấy nàng sắc mặt ửng đỏ, là động tình.

      “Nương tử, muốn tiếp tục sao?”

      “Ưm... Ưm……”

      “Được, vi phu thỏa mãn nàng.”

      Ban đêm trong phòng thập phần u ám, dưới ánh nến, cánh hoa ra màu sáng mê người, vói hai ngón vào qua lại mấp máy, đầu ngón tay búng mạnh vách trong, nhìn chính đầu ngón tay mình thâm nhập vào, cảm thấy loại kích thích tuyệt vời kỳ lạ.

      “Nương tử nơi này là đẹp mắt,” con ngươi ôn nhuận như nước: “Ở đế đô hơn năm, ngừng nhớ tới nàng, đến nỗi đều bị nỗi nhớ đốt cháy, có đôi khi nhớ nhung muốn điên mất rồi, liền suy nghĩ ngày kia khi gặp mặt nhất định phải làm cho , hung hăng đùa bỡn nàng.”

      quỳ thấp giường, đem đặt mông nàng lên đùi, để cho đầu nàng nằm thấp xuống dưới giường, sống lưng đè ở hai đùi , hai chân nàng nâng so với đầu còn cao hơn, trái phải gác ở đầu vai , bộ phận giữa hai chân tiến vào tầm mắt ràng…… lập tức hô hấp gấp gáp lên. Ngón tay chọc càng sâu, đụng tới khí quan trong cơ thể nàng, dùng chút lực, ngón giữa đâm vào khí quan……

      “A!” Diệp Tuệ kẹp chặt cái tay , mày nhíu lại: “Tử cung đau, chút được ?”

      sắc mặt nhu tình như nước, thấp giọng : “Ta biết nơi này là để hoài thai hài tử dùng, chờ trở lại đế đô nương tử sinh hài tử cho ta ! Có hài tử của ta cùng nàng, ta mới có thể triệt triệt để để cảm thấy nàng là thê tử của ta.”

      Ở trong lòng nàng Tần Vũ Hàng vĩnh viễn là vị trí đệ nhất, Hoàng Phủ Trạch Đoan đệ nhị, vị trí của còn bằng Mặc Kỳ, cho nên mới lo được lo mất, rất sợ mất nàng.

      được, tới đế đô trước sinh cho Tần đại ca, tại còn chưa tới phiên chàng…… A…… chút……” Diệp Tuệ hết sức chịu đựng, trêu chọc hạ thân khó chịu nỗi, bụng bằng phẳng ngưng tụ lửa tình càng thêm khó chịu, gắt gao kẹp lấy ngón tay trong cơ thể.

      Lý Vĩ Thần châm biếm: “Nương tử là ngây thơ, từ khi ta rời Bình Châu, hơn năm lại ăn qua viên tránh thai, hôm nay ở bên nhau làm nhiều lần như vậy, nàng chỗ này sớm chứa đầy hạt giống của ta.”

      Diệp Tuệ lắc đầu: “ , nhất định mang thai.” Hôm nay là kỳ an toàn của nàng, có trứng rụng sao có thể mang thai?

      Lý Vĩ Thần ngón tay đột nhiên hung ác lên, ngón tay khác tiến vào hoa cúc nàng đùa bỡn, hai tay đồng thời trêu chọc, đầu ngón tay búng mạnh vào vách trong, xoay tròn, lại hung hăng chọc…… Dây dưa, quay cuồng, quấn quanh, lửa nóng, thiêu đốt nàng toàn bộ thân mình.

      đến vài phút Diệp Tuệ đổ mồ hôi đầm đìa, khóc kêu tiến vào cao triều, toàn thân mềm nhũn tê liệt ngã xuống ở thân thể ngừng run rẩy.

      Lúc này hư thoát, nằm bẹp ở giường hồi lâu mà thể mở mắt.

      Lý Vĩ Thần từ trong cơ thể nàng rút ngón tay ra, nhìn móng tay dính sợi tơ máu, thập phần hối hận, ngón tay đưa vào trong miệng hút lát: “Quá dùng sức rồi, xin lỗi nương tử!”

      nằm ở giường, ôm nàng, trời biết mỗi ngày xa cách có bao nhiêu thống khổ, thế cho nên vừa thấy mặt liền làm ra hành vi mất lý trí: “Ai, muốn lại muốn nàng lần nữa?” Vừa rồi đối với tư chỗ mật nàng phen đùa bỡn, lại tràn ngập hứng tình.

      “Ta muốn lại làm, rất mệt, thực vất vả.” Diệp Tuệ chậm rãi hé lên mi mắt, trong mắt toát ra cầu xin.

      “Ta biết, ngày mai lại muốn, tại đem đầu lưỡi nàng duỗi cho ta hút lát.”

      Diệp Tuệ thở dài, ôm cổ , đầu lưỡi vói vào trong miệng của .

      lập tức ngậm lấy, hút hồi lâu, cảm thấy nàng thở nổi, mới buông ra.

      Diệp Tuệ thở hổn hển trong chốc lát: “Ngày mai đừng quên cạo râu.”

      Râu ria xồm xàm, đâm vào cằm nàng sinh đau.

      “Ta biết, nương tử.”

      “Tiểu thư!” thanh Mặc Kỳ ở ngoài cửa vang lên: “Tần gia người đêm nay còn chưa có ăn cơm, sai tiểu nhân bưng đồ ăn tới.”

      Diệp Tuệ sức lực lên tiếng đều có, Lý Vĩ Thần thay nàng đáp: “Vào .”

      Mặc Kỳ tiến vào phòng ngủ, đặt khay ở án, cảm thấy ánh đèn đủ sáng, lấy hai ngọn nến bậc lửa cắm ở giá cắm nến. Làm xong, nhìn người tiểu thư, hoảng sợ, lại thấy da thịt tuyết nộn ấn đầy dấu hôn, vết bầm, dấu răng cùng các loại vết cào.

      Mặc Kỳ hốc mắt tràn đầy nước mắt, từ trong rương lấy ra thuốc tan máu bầm, định bôi cho chủ nhân, bị Lý Vĩ Thần đoạt lấy: “Ta bôi cho nương nương, ngươi có thể ra ngoài, chuyện đêm nay đừng ra ngoài.”

      sợ bị Tần Vũ Hàng cùng nhị vương biết, tước đoạt phúc lợi bồi thê tử của .

      Mặc Kỳ do dự nhìn chủ nhân nhà mình, Diệp Tuệ hòa nhã : “Ngươi ra ngoài , theo lời Lý công tử mà làm.”

      Lý Vĩ Thần nhìn Mặc Kỳ rời , vui : “Nương tử về sau trước mặt người ngoài xưng hô ta Lý gia, nàng đều là xưng hô Tần công tử như vậy.”

      “Gọi là gì bất quá là ký hiệu mà thôi, cần chấp nhất.”

      “Sao có thể giống nhau?”

      “Được, tùy chàng.” Diệp Tuệ chỉ cảm thấy rất mệt, chút muốn ăn cũng có, vừa chợp mắt, bị Lý Vĩ Thần bế lên đút cơm, chỉ ăn được nửa, nằm ở trong khuỷu tay mơ mơ màng màng ngủ.

      Lý Vĩ Thần bôi thuốc mỡ vào các vết bầm quanh thân nàng, cẩn thận ôm vào trong ngực, vẫn luôn nhìn, nỡ chợp mắt, sợ nhắm mắt nhìn thấy nàng.

      Mãi đến khi sắc trời chuyển sáng, mới chịu nổi mệt nhọc mà ngủ.

      Ngày hôm sau, mặt trời lên cao, Diệp Tuệ còn ngủ, trong mơ hồ bị người vỗ vỗ đầu vai, đôi mắt mở cái khe hẹp, nhìn nam nhân ngồi ở đầu giường, vô cùng nhu mị với : “Ai, tướng công, về sau nhớ khi có Lý Vĩ Thần ở đây, chàng nhất định phải bồi bên người ta.”

      Tần Vũ Hàng nhíu nhíu mày, kéo chăn gấm người nàng ra, tuy rằng mờ nhưng vết bầm vẫn bắt mắt như cũ.

      “Tại sao lại như vậy?”

      “Lý Vĩ Thần làm trai lơ tuyệt đối đủ tư cách, ta được hầu hạ quá là tốt.” Diệp Tuệ cười cười, ngồi dậy ôm cổ : “Ta đói quá, cho người đưa điểm tâm vào .”

      “Tuy là như thế, nhưng ta thể để yên cho .” tìm ra quần áo mặc cho nàng, Diệp Tuệ từ giường ngồi dậy, sai A Kim múc nước đem vào rửa mặt chải đầu.

      “Lý công tử vừa rồi bị ta đuổi ra ngoài, lúc này chắc là ở trong sân luyện công.” Tần Vũ Hàng lấy ra lược ngà voi chải đầu cho nàng, : “Nàng hôm qua phải muốn sớm lên đường sao, ta sáng sớm nay cho người chuẩn bị, nào biết chờ hoài nàng dậy nỗi, liền tới đây xem.”

      Diệp Tuệ quên chuyện này: “Nếu là chuẩn bị xong, đợi lát nữa lên đường, từ khi tiến vào Trung Nguyên, châu huyện cũng nhiều, chừng đến tối lại gặp được thôn làng hoặc là thị trấn nào, cho dù gặp được, thời tiết nóng như vậy, buổi tối dựng lều trại dừng chân cũng như nhau.”

      Diệp Tuệ mặc chỉnh tề, cùng Tần Vũ Hàng ăn cơm sáng.

      Bên ngoài thời tiết trong lành, Ngự lâm quân sớm chỉnh tề đợi lệnh.

      Mặc Kỳ ôm Hằng Đình ngồi chiếc xe ngựa, thấy nàng, thò đầu ra, vẫy vẫy tay.

      Diệp Tuệ cười, bỏ lại xe ngựa mình, lên xe , Lý Vĩ Thần nhìn thấy chạy theo sau, bị nàng đóng mạnh cửa xe, ngăn ở bên ngoài.

      Nữ nhân có đôi khi cũng muốn tự do.

      Diệp Tuệ ngờ tới, Hắc Lang cũng ở xe, thập phần nhàn nhã ăn sâu thịt nướng Hằng Đình đút đến bên miệng. Nàng cầm lấy sâu thịt từ tay Hằng Đình lại: “Sói phải là gặm xương ăn thịt tươi, mới có thể bảo trì hàm răng sắc bén. Con chăm nó như vậy, lâu ngày, nó liền biến thành con phế lang, khi trở lại núi rừng thực dễ dàng bị các động vật khác ăn thịt luôn.”

      Thiên nhiên khôn sống mống chết vô cùng tàn khốc, muốn sống sót, cần thiết phải trở nên cường đại hung mãnh.

      “Nương hư, thịt tươi làm sao có thể ăn.” Hằng Đình còn , hiểu được đạo lý trong đó, đoạt lại sâu thịt từ trong tay mẫu thân, đút cho Hắc Lang ăn. Diệp Tuệ xoa xoa cái trán, cùng tiểu hài tử chuyện mệt. Quá phục Mặc Kỳ, đều là như thế nào giao lưu cùng .

      Mặc Kỳ ôn nhu nhìn nàng: “Tiểu thư ổn hơn chưa?”

      Diệp Tuệ biết ám chỉ chính là những cái vết bầm đó, cười : “Sát xong thuốc đỡ hơn rất nhiều.” Cũng giống như kiếp trước, làn da nàng chỉ cần chạm cái là xuất vết bầm, kỳ trách được Lý Vĩ Thần, hành phòng cùng vài vị lão công khác cũng thường xuyên bị như vậy.

      Hắc Lang ăn sâu thịt xong, đôi mắt màu lục đậm nhìn Diệp Tuệ, lóe lên tia ánh sáng nhạt, bỗng nhiên duỗi dài đầu lưỡi qua liếm liếm mu bàn tay nàng.

      Diệp Tuệ có chút kinh ngạc, Hắc Lang đối với nàng trước nay đều là kiêu căng, rất ít khi biểu thân thiện.

      Đưa tay vuốt da lông đen bóng của , giống như hơi bạo lực vừa đấm vừa xoa nó, cười : “Nhìn ra ngươi rất có lương tâm, ta còn tưởng rằng ngươi thực dữ dằn đó. Ha ha, ra ngươi bề ngoài giống bên trong, gia hỏa này cần phải đối xử tốt với ta chút, chừng nếu ta cao hứng ngày nào đó tìm con sói cái về cho ngươi vui vẻ phen.”

      Hắc Lang đột nhiên tức giận, đôi mắt màu lục đậm lóe lên hai ngọn lửa.

      Nếu đổi là con sói khác tức giận, Diệp Tuệ sớm sợ, hiểu được bí mật của nó, vỗ vỗ sống lưng nó, ha hả cười : “Tiểu dạng, thích sói cái có phải hay . Ta đổi cho ngươi cái chó cái đẹp được , nếu chơi con chó ngao Tây Tạng , tổ chức hôn lễ cho các ngươi, đưa vào động phòng, mấy tháng sau sinh ra đàn tiểu ngao cùng tiểu hắc lang, như vậy ngươi cũng coi như có gia đình, uổng công đến thế gian lần.”

      Mặc Kỳ thấy chủ nhân càng càng kỳ cục, đau đầu : “Tiểu thư!”

      Hắc Lang đôi đồng tử màu lục đậm bỗng nhiên trở trầm lạnh lẽo như ngày đông giá rét, bỗng nhiên mồm to đớp, cắn tay trái Diệp Tuệ.

      Nàng cả kinh, ngay sau đó phát nó cắn nhưng hề có lực, ngay cả đau cũng cảm thấy.

      “Mau buông tiểu thư ra.” Mặc Kỳ đại kinh thất sắc, giơ chổi lông gà lên đập mạnh sống lưng Hắc Lang.

      “Đừng đánh nó.” Diệp Tuệ dùng tay phải ngăn Mặc Kỳ, lại thấy Hắc Lang đôi mắt trở nên ôn nhu, buông miệng ra, liếm mu bàn tay nàng vài cái, chân trước đẩy cửa xe ra, thả người nhảy xuống.


      Editor: like vui nha...
      Dang Du San, lonkon95, CandyTN44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :