1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Đại ca chuẩn bị lên ‘sàng’ rồi, tung hoa, trải thảm, lót dép ngồi ăn bỏng ngô uống soda chờ ảnh show hàng họ thôi ahahaha :059::059::059:

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Cảnh báo 3P và H vô cùng ức chế nha... Mua nhiều khăn giấy 1 chút...
      Chúc các nàng 8/3 vui vẻ nhé...


      CHƯƠNG 85

      Đuổi Phát Tài rời rồi, Diệp Tuệ với Tần Vũ Hàng muốn nhân lúc trời còn quá lạnh ra ngoài dạo.

      “Chỉ ở mấy cái huyện thành chung quanh Bình Châu, quá xa, tướng công, ta nghe huyện Sa bình có hồ trăng non, chất nước thuần tịnh có thể so với đám mây trời còn xanh hơn. Huyện Bích vân là vùng đại thảo nguyên mênh mông, dê bò kết thành hàng đàn cùng lạc đà hoang dã xuyên qua lại, cảnh tượng đồ sộ mà mênh mông cuồn cuộn. Lại hướng xa là vùng đại sa mạc, so với sa mạc lúc chúng ta tới Bình Châu ngang qua còn muốn lớn hơn, mọi người gọi nó là biển tử vong, Tây Vực thương nhân nhất định phải có người dẫn đường ưu tú nhất dẫn dắt mới dám tiến vào trung tâm sa mạc, bằng dưới tình huống tìm thấy nguồn nước, liền có khả năng bị biển cát mênh mông cắn nuốt hết, biến thành đống xương khô.”

      “Hoa Hạ cảnh đẹp vô số, từ đế đô dọc theo đường thấy được rất nhiều, như thế nào còn chưa có xem đủ?”

      “Ta ở Sở Vương Cung thời gian quá dài, muốn nhân trước lúc hồi đế đô ngắm khắp nơi, mỗi nơi chút, nếu chàng bồi ta, vậy cho Thập ca cùng Thập Nhất bồi ta cùng .” Diệp Tuệ ngưng mắt, dùng chiêu uy hiếp.

      Tần Vũ Hàng cười đến mi mắt cong cong, ôm nàng vào trong ngực: “Vi phu dám bồi nương tử, chỉ cần nàng muốn, cho dù là ánh trăng trời ta cũng hái xuống cho nàng.”

      Vào lúc ban đêm, Tần Vũ Hàng ngủ ở Cẩm Hoa Đường, bởi vì ban ngày giao lương thực nộp thuế, buổi tối thành thành ngủ.

      Bởi vì dự tính ra cửa du ngoạn, Tần Vũ Hàng dùng thời gian hai ngày làm công tác chuẩn bị, các loại đồ dùng sinh hoạt, lều trại nghỉ chân, xe ngựa, cùng hạ nhân phụng dưỡng theo dọc đường …… Cuối cùng lấy ra vương hiệu vương phủ, dùng danh nghĩa Hoàng Phủ Trạch Đoan từ quân đội điều tới năm trăm cấm quân theo bảo hộ.

      Ba ngày sau khi trời còn sớm, Diệp Tuệ người mặc bộ váy dài đơn giản mà đường hoàng màu lam nhạt, lên chiếc xe ngựa xa hoa, Lão Thập cùng Lão Thập Nhất cưỡi tuấn mã thượng cấp tả hữu bảo hộ, Tần Vũ Hàng lên xe ngựa Diệp Tuệ, Mặc Kỳ ôm Hằng Đình lên chiếc phía sau.

      Người đường rất đông, đều vì ngày mới mà bận rộn, thấy Sở Vương Cung uy nghi đều tự động nhường đường.

      Diệp Tuệ vén mành lên xem xét lát, liền nằm ở thảm nỉ lông nhắm mắt dưỡng thần, nàng kiếp trước đều có thói quen dậy trễ, cái thói quen này từ sau khi xuyên qua cũng sửa đổi. Sáng nay vì ra ngoài, thức dậy quá sớm, thân mình có chút mệt, gối đùi Tần Vũ Hàng chỉ chốc lát sau liền tiến vào mộng đẹp.

      Tần Vũ Hàng hôn cái ở mặt nàng, vì muốn cho nàng bị xóc nảy đánh thức, nhàng ôm vào trong ngực, dọc theo đường để tâm chăm sóc.

      Địa giới Bình Châu vô cùng to lớn, cưỡi xe ngựa, hơn mười ngày cũng hết.

      Buổi chiều ngày hôm sau, vùng bình nguyên rộng lớn dựng lều trại dừng chân, các quân sĩ nhóm lửa trại, làm thịt mấy con dê mang theo, rồi rửa sạch bỏ lên giàn hỏa nướng! Diệp Tuệ từ xe bước xuống lại gần chút, các quân sỹ đều buông việc trong tay, hai tay ôm quyền động tác nhất loạt hành quân lễ theo nghi thức quân đội.

      Về quân lễ theo nghi thức quân đội, vẫn là Diệp Tuệ đề nghị với Hoàng Phủ Trạch Đoan, quân nhân mặc quân trang, nhất định phải hành quân lễ, quân đội giỏi phải có khí phách quân đội, nam nhi dưới đầu gối có vàng, được dễ dàng quỳ xuống.

      Diệp Tuệ lấy ra tư thái đoan trang nhất, nhàng xua tay, cho mọi người miễn lễ, quay lại công việc.

      Quân đội đều hiểu ràng về cải cách quân Tây Bắc và tiêu diệt Tây Đột Quyết tiến công, vị thái tử phi tuổi trẻ này công thể tính, đối với nàng vô cùng tôn kính.

      Ăn cơm xong, Tần Vũ Hàng cho người dắt tái tuyết tới, ôm Diệp Tuệ cưỡi lên, ở thảo nguyên thả ngựa rong.

      Tái tuyết chính là con ngựa trắng Hoàng Phủ Trạch Đoan phái người từ đế đô đưa tới cho nàng, bởi vì toàn thân tuyết trắng, được Diệp Tuệ đặt tên là tái tuyết.

      Ngồi lưng ngựa, được Tần Vũ Hàng từ phía sau ôm lấy, nhớ tới ngày ấy ở trại nuôi ngựa cùng Lão Thập lần đầu tiên hành phòng, mặt có chút nóng lên, đôi mắt hơi hơi thoáng nhìn, thấy đương vừa nhắc cùng Lão Thập Nhất phóng ngựa từ phía sau đuổi theo, phía sau nữa là đội ba mươi người thân vệ quân.

      Diệp Tuệ biết bọn họ yên tâm, liền cũng để ý tới.

      Sắc trời dần dần tối sầm xuống, bầu trời phía tây còn chìm trong vùng ửng đỏ, trung lộ ra bóng dáng vầng trăng khuyết cong cong.

      “Chiến trường xem xuân thu, lập tức thưởng minh nguyệt.” Nàng nhớ tới câu thơ này, mình lần đầu tiên xem tiểu thuyết võ hiệp đọc được, nam chính trong sách si tình đến vui buồn lẫn lộn, giữ gìn trong lòng nữ tử chết mà hối tiếc, hoàn toàn làm nàng thân là nữ nhi, tâm mềm , nhiều năm về sau nằm mơ đều muốn tìm bạn trai giống nam chính trong sách như vậy, đáng tiếc như mong muốn.

      Nàng liếc mắt nhìn Tần Vũ Hàng phía sau cái, dư quang từ người xẹt qua, dừng ở người hai gã thị vệ nơi xa, thần trí theo ánh trăng tới mấy ngàn dặm ở ngoài đế đô, ở nơi đó có hai nam tử lỗi lạc bất phàm chờ nàng trở về.

      “Tần đại ca, ta thực hạnh phúc vì cuộc đời này có chàng, chờ trở lại đế đô, chúng ta sinh hài tử !” Diệp Tuệ nhớ Tần gia đại tẩu thể sinh đẻ, người nhà Tần gia nhất định rất vội vàng hy vọng đời sau, vòng tay ôm nàng hông vô cùng ấm áp, bên tai vang tiếng ôn tồn: “Sinh hài tử giống Hằng Đình như vậy, nếu là long phượng thai càng tốt.”

      Thời đại này tỷ lệ nữ nhân sinh song thai rất cao, nhưng đáng tiếc nàng lần đầu chỉ sinh mình Hằng Đình, huyết mạch hoàng thất sau này giống như đơn bạc chút. Nhưng Diệp Tuệ muốn sinh thêm cho Hoàng Phủ Trạch Đoan, nàng muốn trở thành cái máy sinh hài tử.

      “Mau xem, đó là cái gì?” Tần Vũ Hàng ngón tay chỉ phía trước, gỡ xuống cung tiễn lưng ngựa, giương cung cài tên, đột nhiên bắn vọt tới phía trước, đề phòng bị Diệp Tuệ đẩy khuỷu tay, mũi tên nghiêng nghiêng bay ra .

      “Làm sao vậy nương tử?”

      “Mau ôm ta xuống, nhìn xem nó có bị thương hay ?” Diệp Tuệ thấy phía trước hình dạng con vật, màn đêm vừa mới buông xuống, còn phải thực tối, ngoài mấy mười mét cảnh vật ràng ánh vào mi mắt, con Hắc Lang ngẩng đầu đứng ở trong bụi cỏ. Tuy rằng dám cam đoan chính là Hắc Lang nàng bốn tháng trước gặp được, nhưng thể mạo hiểm để nó bị bắn chết.

      Diệp Tuệ được Tần Vũ Hàng bế xuống lưng ngựa, đến gần hắc ảnh, giống như người nước ngoài tò mò nhìn người trong nước hay người Trung Quốc tò mò nhìn người nước ngoài, đều cảm thấy bộ dáng đối phương sai biệt lắm, loài người nhìn sói cũng có vấn đề tương tự.

      Diệp Tuệ nghi hoặc đánh giá nó: “Ngươi có phải là con ngốc lang hay ?”

      Có thể xuất khiếu linh hồn Hắc Lang, có thể xuyên qua thời Hắc Lang?

      “Nương tử để ý, đừng để nó làm bị thương.” Tần Vũ Hàng che ở trước người nàng. Lão Thập Nhất cũng là người đêm đó chứng kiến, tới, hết xem xét lại nhìn, đối với quý tộc ở đế đô lớn lên, càng thể phân biệt diện mạo động vật.

      Hắc Lang ngẩng đầu, khinh miệt liếc mắt nhìn nàng cái, liền dời tầm mắt.

      Tiểu tử, dám xem thường ta, xem ta như thế nào thu thập ngươi? Diệp Tuệ từ khi làm Vương phi, còn có ai dám lên mặt với nàng, cắn răng : “Tuy rằng ngươi thừa nhận, ta cũng biết ngươi chính là con ngốc lang kia, làm sao vậy, là già rồi, bị bệnh, bị phế , canh giữ tại chỗ này muốn đến cậy nhờ ta đúng ?”

      Hắc Lang nhắm hai mắt lại, căn bản khinh thường lời nàng.

      Được lắm, ngươi dám khinh rẻ ta? Diệp Tuệ đôi tay đặt ở cổ nó, tìm kiếm vết sẹo mấy tháng trước, lực tay có chút thô lỗ, bắt lấy lông nó, thấy nó quật cường bất động, nhớ tới cái cảnh trong mơ chân , lá gan càng thêm lớn, liền níu cổ nó, lớn tiếng : “Người tới, lấy cây đuốc tới.” Nghĩ nghĩ, với Hắc Lang: “Ngươi đừng sợ, ta định ăn thịt lang nướng, ngươi quá già rồi, thịt nhất định thực dai, rất khó ăn, ta là muốn dùng cây đuốc chiếu rọi nơi này của ngươi coi có vòng sẹo hay .”

      Hắc Lang tựa hồ chắc chắn Diệp Tuệ thiêu chết nó, biểu khí định thần nhàn.

      Mấy nam nhân đều khẩn trương vây lại đây, tay ấn chuôi kiếm, đôi mắt hề chớp nhìn chằm chằm Hắc Lang, chờ nó hơi chút vừa động, lập tức phát ra tấn công kích. Hắc Lang giống như thông hiểu nhân tính, vẫn phối hợp nhúc nhích, nhưng trước sau vẫn ngẩng cao đầu, bộ sắc mặt kiêu ngạo.

      Diệp Tuệ dưới ánh đuốc, rốt cuộc phát vòng vết sẹo ở dưới lông cổ nó, nàng kiếp trước có nuôi hai con chó, đối với động vật họ khuyển có hảo cảm, thấy vết sẹo, nhớ tới đêm đó cảnh trong mơ chân , hoan hô tiếng, ôm cổ nó. “Ha ha, ngốc lang, quả nhiên là ngươi.”

      Hắc Lang buồn bực kép mí mắt, ở trong mắt cái loài người ngu xuẩn này, chính mình như thế nào liền vẫn luôn thành ngốc lang?

      “Ngốc lang, ngươi theo ta , về sau ta nuôi ngươi, đừng ở bên ngoài gió thổi mưa xối, bản thân ngươi lại có chút ngốc, nếu là lại cẩn thận rớt vào bẫy rập thợ săn bố trí, vạn nhất bị người lột da, trở thành bữa ăn ngon bàn phải thực oan uổng.”

      Diệp Tuệ được Tần Vũ Hàng lần nữa bế lên lưng ngựa, với Hắc Lang theo mặt đất: “Chúng ta nếu là bằng hữu, ta thể cứ kêu ngươi ngốc lang, nên vì ngươi đặt cái tên dễ nghe mới đúng, à, để ta nghĩ lại, ngươi thân da lông đen nhánh, lại là lang tộc, nếu ta kêu ngươi Hắc Lang , vừa ngầu vừa dễ nghe.”

      Tần Vũ Hàng buồn cười, điểm điểm chóp mũi thê tử: “Tên này đích xác rất dễ nghe, nương tử thực giỏi.”

      “Đó là đương nhiên.” Diệp Tuệ da mặt dày: “Ta từ trước có nuôi hai con cẩu cẩu, đều là mua từ cửa hàng chuyên bán danh khuyển ngoại quốc, đáng tiếc nuôi sống được lâu.” Thần sắc ảm đạm chút, nhìn Hắc Lang: “Chỉ mong ngươi tương đối dễ nuôi, cũng đừng kén ăn, ta tìm được chỗ để mua lương thực cho chó để cho ngươi ăn đâu, ai, động vật họ khuyển phiền toái quá.”

      “Nương tử lại ngớ ngẩn à?” Tần Vũ Hàng nhăn mặt : “Nhìn con Hắc Lang này khó nuôi, nó hẳn là thích ăn thịt tươi.”

      Trở lại doanh địa, Diệp Tuệ liền đem Hắc Lang giao cho Lão Thập Nhất, từng ra tay đem Hắc Lang từ bẫy rập lên, là người tốt nhất để chọn.

      Nhưng ngờ Hằng Đình mười bốn tháng là người thứ nhất thấy Hắc Lang liền chạy tới, có lẽ hài tử còn như vậy chưa hiểu đến động vật to lớn nguy hiểm, có lẽ Hắc Lang thích đơn thuần của tiểu hài tử, thế nhưng thực nguyện ý để Hằng Đình tiếp cận nó.

      người lang thực mau kết giao bằng hữu.

      Diệp Tuệ yên tâm, cố ý ở trong đám thân vệ tuyển bốn tên thân thủ tốt, thời khắc rời chăm sóc.

      Hằng Đình sớm tập xong, cũng có thể phát ra đơn ràng, Lão Thập Nhất ôm để lưng hắc lang, thân mình nho cưỡi bên , hai tay nắm lấy lông tóc lưng lang, cười đến hi hi ha ha: “Nương, nhìn xem……”

      Diệp Tuệ xem xét kỹ trận, cho câu lời bình: “Hai tên ngốc.”

      Trở lại lều trại, Mặc Kỳ rửa tay chân cho nàng, dùng nước ấm chà lau toàn thân, đem tóc dài rối chải ra, nàng tại đầu tóc rất dài, ngâm nga hát, mặc cái áo ngủ tơ mỏng tuyết trắng ngồi xếp bằng ở thảm.

      “Mặc Kỳ, mời Tần gia đến.”

      Mặc Kỳ đáp ứng, nhưng ra ngoài trong chốc lát, tiến vào lại là Lão Thập cùng Lão Thập Nhất, ông hầm ông hừ của nàng.

      “Các chàng sao lại tới?”

      “Tần công tử chiếm hữu nương tử mấy ngày nay, đặc biệt đem quyền lợi thị tẩm đêm nay nhường cho chúng ta.”

      Lại là cái loại tiền hậu giáp kích nữa sao? Diệp Tuệ mặt nhiễm tầng ôn nhuận ánh sáng, tuần được bọn họ hầu hạ, từ lúc sau nguyệt …… Nàng có chút chờ mong cảm giác bị bọn họ gắt gao vây quanh.

      “Tắm rửa xong chưa?”

      “Nương tử yên tâm, ta vừa mới lau lần.” Ra cửa bên ngoài có thuận tiện tắm rửa, biết nàng có thói quen ở sạch, mỗi lần hành phòng đều phải rửa sạch .

      Hai nam nhân cởi giày, tới, tả hữu ngồi ở hai sườn nàng, Lão Thập vén lên vạt áo nàng, đem nàng ôm để đùi hôn môi, tay trái ôm lấy eo nàng, tay phải bóp chặt đóa đẫy đà của nàng, bên kia cũng bị Lão Thập Nhất ngậm trong miệng, váy bị cỡi xuống, nữ tử lả lướt tuyết da trơn mềm bị hai nam nhân xoa tới xoa lui, nổi lên mảnh ửng hồng.

      Kế tiếp, tựa như lần đầu tiên ở nhà thuỷ tạ đinh lan tư thế 3P.

      Lão Thập ôm nàng cưỡi lên người mình, dùng cái sưng to của mình lấp đầy hư nàng, hai tay nâng lên tuyết đồn kiều mềm, chậm rãi nâng lên, hung hăng đâm vào phía trước, Diệp Tuệ a a kêu ra tới: “Đừng quá đâm sâu vào trong, của chàng quá lớn…… Ta đau quá……”

      “Mỗi lần đều lời này, nương tử, nếu ta thả chậm động tác, nàng lại muốn gấp gáp.” Lão Thập động tác vẫn là chậm lại, bởi vì phải đợi cho huynh đệ ở phía sau nàng chuẩn bị sẵn sàng.

      Diệp Tuệ ôm cổ nam nhân phía trước thở gấp, dị vật trong cơ thể thập phần nhàng chậm rãi cọ xát, thắp lên ngọn lửa tình, đều tụ tập ở bụng nghẹn đến thể thư giải, nàng ngừng uốn éo tuyết đồn, tràn ngập cầu xin: “Tướng công, cho ta……” Lão Thập thân mình run lên, thiếu chút nữa khống chế được chính mình, nàng rất ít khi kêu tướng công, mỗi lần kêu như vậy đều làm chịu nổi, dùng sức đâm phía trước, ôn nhu : “Nương tử chờ.”

      “Ưm!” Diệp Tuệ cắn cắn môi, lúc này cảm thấy căn dị vật khác tiến vào trong cơ thể mình, căng ra hành lang hẹp của nàng, từng chút đâm vào.

      “Thoải mái ? Nương tử?” Phía sau truyền đến thanh Lão Thập Nhất, đôi bàn tay to vòng qua tới hung hăng bóp đôi ớt mềm, đem chúng nó véo qua lại đến biến hóa hình dạng.

      “A a…… Ưm ưm……” Trong cơ thể chồng chất tình triều càng tích càng cao, Diệp Tuệ chỉ còn cái ý tưởng: Ta muốn, mau cho ta…… Cho ta…… Đem tình triều vụn này hội tụ cùng nhau, muốn lên đỉnh sáng lạn kia. Run rẩy, thở dốc, căng thẳng… Theo hai nam tử trừu động càng lúc càng nhanh, nàng cũng gắt gao kẹp lấy hai cự vật, cắn chặt môi dưới, biết sắp tới rồi, vì thế nhắm mắt lại, chỉ chờ đợi khắc mất hồn kia ập tới, bỗng nhiên đôi mắt mở lớn, “A a!” Nàng há mồm hô ra tới, bị hai nam nhân kẹp lấy thân mình phát ra chấn động kịch liệt.

      “Nương tử, ta nàng…… Ta biết nàng tới rồi…… Lại tới thêm lần…… Ngoan…… Ta biết nàng làm được……”

      “Tướng công… tướng công… Ưm… ưm… quá… Làm ta chết … Ưm…”

      ………………

      “Mặc Kỳ, lều trại cách .”

      Tần Vũ Hàng từ lúc dỗ Hằng Đình ngủ say, nhíu mày câu, lại thấy Mặc Kỳ bên đầy mặt ửng hồng, áo ngủ tơ lụa mỏng manh bị mồ hôi tẩm ướt, giữa háng phồng lên lều trại nho đỉnh đầu …… Tần Vũ Hàng lắc đầu, chính bản thân mình nghe tiếng thê tử kêu xong cũng chịu nổi, huống chi Mặc Kỳ định lực cao.

      “Lo chăm sóc tốt cho tiểu thế tử, đêm mai cho ngươi bồi nương tử thị tẩm.” Tần Vũ Hàng ra trước cửa, vén mành, ra khỏi lều trại.

      Mặc Kỳ hưng phấn tay đều run rẩy, tưởng tượng đến chủ nhân âu yếm tư thái kiều mị ở dưới thân, giữa háng lại lớn vài phần, vội vàng đứng dậy tìm nước lạnh tưới tắt lửa tình, nghĩ đến, vắng chủ nhân mình động dục thực loại hành vi phản bội và đáng xấu hổ.

      Tần Vũ Hàng ra bên ngoài lều trại, muốn đến chỗ ở của mình, liếc mắt cái về phía lều trại ái thê, lại thấy khe cửa hé lộ ra ánh sáng mỏng manh, bên trong vang tiếng thê tử kiều rên rĩ khi đứt đoạn khi liên tục, cùng với tiếng nam tử gầm rống từng đợt bay ra.

      Nơi xa, những quân sĩ đó đứng gác tựa hồ cảm thấy cái gì, đều đỏ mặt tía tai thân thể căng thẳng.

      Tần Vũ Hàng lúc này, lại có chút hối hận tự mình hào phóng.

      Nhưng làm chính phu, nếu làm được công chính, như thế nào có thể duy trì gia đình hoà bình ổn định?

      Tần Vũ Hàng vô tri vô giác bước lại gần khe cửa, liếc mắt nhìn vào trong.

      mở lớn mắt nhìn ba người quấn chặt lấy nhau cùng gào thét lên đỉnh. Chỉ mất vài khắc lại lập tức lao vào vòng ân ái mới. Lão Thập đứng dậy đổi cái tư thế ôm phía sau nương tử như cho hài nhi tiểu, cự vật to lớn ràng ghim chặt vào lỗ sau thê tử, lưu loát ra ra vào vào bên trong lỗ sau nàng. Lỗ sau rất hồng hào ướt át vô cùng xinh đẹp dụ hoặc, căng ra như muốn nứt. Khuôn mặt nương tử đỏ hồng mãnh,đôi mắt khép hờ, bờ môi đỏ mộng hơi mở thập phần quyến rũ, thở ra tiếng rên rĩ ngừng. Lão Thập Nhất hôn đường từ môi nàng xuống tới đôi phong mềm, sau đó quỳ xuống dưới day cắn lên cách hoa cư nhiên khép mở dụ người. Thê tử biết là đau hay là khoái ý hét ầm lên a tiếng, sau đó dùng hai tay ôm đầu Lão Thập Nhất ngừng ấn vào càng sát bụng dưới, miệng nàng mở ra thở dồn dập, thấp thoáng cái lưỡi hồng hào bên trong. Tần Vũ Hàng kiềm nén khát vọng muốn xông vào, đút nam căn trướng đau vào miệng nàng, để cái lưỡi nàng an ủi khắp thân căn, an ủi cái lỗ đầu tròn. Nhưng đủ định lực khống chế, phần vì muốn nàng bị vây công quá đông, phần vì quen hành phòng cùng người khác, ngoại trừ Đại sư huynh. kiêu hãnh của chính phu vẫn là tồn tại trong lòng . có thể để nàng mình hành phòng cùng các sườn phu khác, cũng nguyện ý hành phòng cùng lúc với sườn phu.

      Bên trong kia lại tiếp tục phát ra tiếng nữ nhân rên to tiêu hồn đoạt mạng, ra Lão Thập Nhất đỡ lấy cự vật thô to đâm vào hoa huyệt thê tử, sau đó ra sức đẩy mông dập từng hồi mạnh mẽ, cự vật như xỏ xuyên qua cả cơ thể nàng. Tần Vũ Hàng có chút lo lắng nàng là bị đau hay là chịu nỗi. Ai ngờ mới vài chục hạ nàng hét to lên đỉnh thêm hai lần.

      Bọn họ lại để Diệp Tuệ quỳ bò xuống thảm, mông vểnh cao, Lão Thập Nhất quỳ phía sau nàng, đút cự vật cắm sâu toàn bộ vào trong hoa cúc nàng. Nương tử thân kiều diễm theo cử động của mà di động tới lui, ngẩng đầu định mở miệng thở ra, lại bị Lão Thập đút nam căn khổng lồ vào trong. Tần Vũ Hàng thương xót cái miệng của nàng, biết mỏi biết là bao nhiêu. Bên trong Diệp Tuệ còn mút chăm chỉ đến là ngon ngọt, khiến Lão Thập khỏi rên lên tiếng.

      Hai lỗ của nương tử liền được lấp đầy, nhưng còn hoa huyệt vẫn hư . Tần Vũ Hàng nhìn thấy nàng thỉnh thoảng lại đưa tay xuống cánh hoa sờ loạn, nghĩ nàng khát cầu, trong lòng thực nỡ, bên dưới lại trướng đau, đội cái quần lên như lều nhọn. tại nếu bước vào, nằm bên dưới nàng, đem nam căn cắm vào hoa huyệt, lấp đầy hư cho nàng, có phải nàng rất thoải mái hay ? Nàng kiều rên lên rất to sao? Hoa huyệt chắc trơn trượt ngập đầy dịch lỏng, giọt cả ra ngoài, bên trong ấm áp mất hồn như vậy, vì sao phải nhịn. Tại sao phải nhìn hai sườn phu mị mắt hưởng thụ khoái lạc, mồm to lại biết cố kỵ, thở dồn dập ồn ào như vậy, sợ người ta biết sướng khoái sao?

      thể nào, nàng chính là ái thê của , cho dù đè nén được dục niệm trong lòng, vậy còn nàng phải làm sao. phải thề suốt đời làm mọi thứ cho nàng hạnh phúc sao? Lúc này đây tiểu huyệt nàng ngừng mấp máy khát cầu, lại vì kiêu hãnh của bản thân mà phụ lòng nàng.

      giây kia kìm lòng nỗi, vừa nhấc chân định vén cửa lều bước vào thấy Lão Thập Nhất vươn tay lục lọi trong đống quần áo thảm lông, lấy ra cây dương cụ ngọc. Tần Vũ Hàng giật mình, dừng lại bàn tay định vén rèm, ghé mắt nhìn chằm chằm bên trong. Chỉ thấy thanh dương cụ bằng bạch ngọc to lớn tinh khắc đầy gân guốc đáng sợ. Lão Thập Nhất vẫn ngừng đâm cự vật trong cúc huyệt nàng, bàn tay to cầm dương cụ ngọc, bàn tay khác vòng bên dưới, sờ nắn cánh hoa, ngón tay thọc vào hoa huyệt ướt nhẹp của nàng, ra sức động mạnh, lôi ra được rất nhiều dịch lỏng, bôi vuốt dương cụ ngọc, khiến nó càng sáng lấp lánh. Lão Thập Nhất vừa đem dương cụ ngọc đưa xuống dưới cánh hoa, chậm rãi đút vào bên trong, vừa khàn giọng : “Nương tử, thế nào... cái này có được ? Nàng thích sao, nương tử.”

      Thấy nương tử hơi cong eo, giây này Tần Vũ Hàng liền hi vọng nàng bài xích dương cụ, hay lấy nó ra, nghĩ lập tức bước vào chăm sóc lỗ huyệt cho nàng. ngờ tới nàng trái lại thích ý đến nỗi hừ ngâm to từ trong cổ họng, hạ thân ngừng uốn éo muốn tăng thêm cọ xát vào dương cụ, cái miệng càng thêm điên cuồng cuốn lấy cự vật Lão Thập.

      Tần Vũ Hàng nén lòng mà cười khổ rời , để lại sau lưng gian lều trại đầy cảnh hương diễm, điên loan đảo phượng đến thâu đêm suốt sáng.

      Diệp Tuệ đúng là chưa bao giờ hết say mê hành phòng cùng Lão Thập và Lão Thập Nhất. Hai người mang lại thỏa mãn dục niệm cao nhất bên trong cơ thể nàng. Cảnh đẹp ý vui nếu là chưa đến mức hôn mê là khó mà dừng lại.

      Editor: Các nàng hiểu cái gì là nghẹn H chưa? Hihi...
      Chương 35 xứng đáng được 30 likes và nhiều comments hơn nữa các nàng ơi. Cho biết ý kiến nha nha...
      nhanh lên chương 36 nếu có nhiều comments nhé...
      Chương 36: đẫm nước lưng ngựa nha
      Last edited: 7/3/18

    3. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      A thấy tội Tần Vũ Hàng ghê cơ. Diệp Tuệ dần dần chỉ mê tình dục mà bỏ qua tình cảm rồi.
      Vũ Hương Hải Vi, A fangHangVO9 thích bài này.

    4. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Thực ra mình thấy may khi TVH k vào, bởi vì với mình khi DT hành phòng với 2 thị vệ chỉ đơn thuần là ham muốn tình dục thôi, ko có tình cảm nhiều lắm, còn khi hành phòng với TVH và HPTĐ cảm giác được 2 ý trân trọng thương DT, ncl tình cảm và tình dục kết hợp nên cảm giác thăng hoa hơn nhiều. Vì thế cá nhân mình thích cảnh 3p của TVH DT và HPTĐ hơn. Ôi, HPTĐ bao giờ mới xuất tiếp đây ơi. Nhớ bá đạo của ấy quá.

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Đừng lo. TVH vẫn giữ vị trí cao nhất trong lòng DT. Chàng còn tự ái ngày nào k có 4p hay 5p đâu mà xem nhé. Nên các sắc nữ phải động viên ảnh dẹp bỏ cá nhân để liều mình xông vào, cống hiến cho sắc nữ những màng 4p 5p đặt sắc. Chứ cứ 3p thế này ... tiến bộ nỗi...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :