1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[cổ đại, NP, H+] MỘT NỮ HAI BA NAM - 124 chương - HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 5: CẦN HÀNH PHÒNG SỚM
      Editor: HangVO9


      “Nương, con trở về.” Diệp Tuệ đoan trang giống dung mạo phu nhân, bốn mươi tuổi, dung mạo như mới ba mươi, rất có phong vận nữ nhân. Trong đầu nàng có ký ức về Diệp phu nhân, biết bà đối với bọn rất thương , chỉ người mình Trương Quý là giảm bớt được lo lắng.

      Tần Vũ Hàng khom người thi lễ với nhạc mẫu, miệng : “Tiểu tế bái kiến nhạc mẫu đại nhân.”

      Cái gọi là mẹ vợ ngắm con rể, càng ngắm càng hài lòng, lại con rể này là do bà tự mình chọn lựa, vì nữ nhi chung thân hạnh phúc tốn ít tâm tư. Diệp phu nhân vừa rồi đầy mặt phẫn nộ vừa gặp được nữ nhi và con rể toàn bộ hóa thành hư ảo, ân cần tiếp đón phân người hầu tới châm trà.

      “Tuệ nhi, Vũ Hàng, các con trở lại, nhìn nương đãng trí chưa này, hôm nay các con lại mặt chuyện quan trọng như vậy nương đều quên, đều là cái tên kia có lương tâm bỉ ổi từ tối hôm qua liền tới trong nhà kêu gào, đem nương làm cho điên đầu hại não, đều mau bị tức chết rồi. A Đức mau tiến vào kính gia châm trà, A Tài phòng bếp nhìn xem, kêu thím Trương làm đồ ăn nhiều hơn ngon hơn, lúc đến giờ cơm đều bưng lên.”

      “Nương, người cần vội, con ở nhà chồng ăn qua uống qua, đói bụng cũng khát.” Diệp Tuệ kế thừa ký ức nào đó của thân thể này, đối với Diệp phu nhân cảm thấy thực thân thiết, rất quan tâm, lão công danh nghĩa ngồi đối diện Trương Quý, bưng ly trà lên uống ngụm liền buông. Nàng từ có thói quen uống nước trái cây ép, cái gì động tới trà là mực để ý.

      Trương Quý từ trước đến nay đem muội tử yếu đuối này để vào trong mắt, hì hì cười : “Muội tử ngươi đừng trừng mắt với ta, ta cũng là nhi tử do nương thân sinh. Bằng gì các ngươi có, ta thể có, chúng ta ngoài cửa hàng Cây Trẩu ra, phải còn có hai cửa hàng tạp hóa sao. Có câu cách ngôn xuất giá tòng phu, ngươi cũng đừng theo ăn bớt chiếm tiện nghi. Hai cái tiệm tạp hóa đó cho Diệp Tường, cửa hàng Cây Trẩu cho ta, thực công bằng.”

      Nếu là điều này mà đúng, lúc đó còn phải sườn phu của nữ nhân đều có thể công nhiên chiếm hữu tài sản nhà chính phu sao, còn lộn xộn? Diệp Tuệ tuy rằng mới vừa xuyên tới, nhưng nhiều ngày tìm hiểu ít pháp luật Dĩnh Đường Quốc, cho phép con cái của sườn phu xâm chiếm đoạt tài vật nhà chính phu, tự nguyện cho lại là ngoại lệ, nghĩ đến chuyện của tiểu tử này hoàn toàn để trong lòng.

      Diệp Tuệ chớp đôi mắt sáng đẹp nhìn đối phương, trong lòng suy nghĩ làm sao có thể khống chế Trương Quý, làm về sau dám tới Diệp gia nháo .

      Diệp phu nhân nổi giận, thuận tay cầm lên cây chổi lông gà hướng người Trương Quý gõ tới.

      Trương Quý kêu lên ai da, nếu chính đánh nhau cùng mẫu thân cũng tốt, vội vàng kêu hai tuỳ tùng bên cạnh ngăn lại.

      Hai người kia được Trương Quý ra hiệu, tiến lại ngăn cản Diệp phu nhân.

      A Đức thấy chủ mẫu chịu thiệt, lao đến bắt cánh tay của trong hai người, nghĩ xương sườn bị ăn đạp, bị đá ngã mặt đất.

      Diệp Tuệ kinh sợ, cứng đối cứng nàng phải đối thủ, muốn ra ngoài kêu hạ nhân Diệp phủ tiến vào. Nhưng lúc này Tần Vũ Hàng ra tay, thân hình đĩnh đạt đột nhiên từ ghế dựa bắn tới, cước bay ra đá người tên lưu manh trước mặt, mượn thế bắt lấy cổ tay đối phương, cùng lúc đó, nâng lên cước đá vào ngực tên khác.

      Diệp Tuệ thấy liên tục hai chiêu cực độ mạnh mẽ, nhìn ra được học qua mấy năm công phu.

      Chỉ nghe được liên tục hai tiếng tru lên, hai tên tuỳ tùng lục tục ngã lăn ra đất.

      Tần Vũ Hàng sắc mặt lãnh, nhấc chân lên rồi đạp xuống người từng tên , thanh xương cốt đứt gãy từ người hai tên đó truyền đến, rất có thể xương sườn gãy.

      “Đây là cho các ngươi chút giáo huấn, có chuyện gì tây thành, phường trấn an, đến Tần gia tìm ta, nếu là còn dám tới Diệp gia quấy rối, liền phải đá các ngươi gãy mấy cây xương sườn đơn giản như vậy.”

      Tần Vũ Hàng giọng lạnh lẽo, giống quyền cước của làm người sợ hãi, mặt đất hai người toàn thân phát run. cũng thèm liếc mắt cái, trở lại ghế dựa, giống như người có việc gì chậm rãi uống nước trà.

      Tiếng động đánh nhau nơi thính đường kinh động hạ nhân Diệp phủ, trước cửa tụ tập mười mấy người.

      Diệp Tuệ kinh ngạc vài giây, rốt cuộc là thấy vài người quen, biểu lộ bình tĩnh tiếp đón người hầu tiến vào, đem hai tên tuỳ tùng nâng ra ngoài cửa lớn Diệp phủ. Về phần còn sống hay chết liền quan tâm, thời đại phong kiến cũng có chỗ tốt như vậy, đánh chết cá nhân người nghèo chịu trách nhiệm, giống “Hồng Lâu Mộng” vậy, nhiều nhất xử ít bạc là huề.

      Diệp phu nhân lại ngây người, bà là quả phụ, mình sống với nhi tử mới bảy tuổi, sau này bị người ta trả thù phải xử lý như thế nào.

      “Nương, chúng con đem chuyện này xử lý tốt, để người và tiểu đệ bị liên luỵ. Nương người vất vả, về phòng nghỉ ngơi chút, việc Quý ca nữ nhi giúp người xử lý.” Diệp Tuệ vừa đưa Diệp phu nhân ra ngoài, vừa phân phó người hầu: “A Tài lại đây, đỡ chủ mẫu trở về phòng nghỉ ngơi.”

      A Tài thấy tiểu thư nhà mình đưa mắt ra hiệu, lập tức hiểu đây là muốn hỏi tội Trương Quý, vội vàng tiến lại nửa kéo nửa đem Diệp phu nhân rời .

      Diệp phu nhân mơ hồ cảm thấy thích hợp, lúc ra cửa trước còn quay đầu lại kêu: “Tuệ nhi nếu con muốn đối phó đại ca con, xuống tay chút, các con đều là hài tử của nương, bị thương ai đều tốt.”

      Diệp Tuệ trưng ra nụ cười tươi: “Nương người yên tâm, là huyết mạch tương liên thân đại ca của ta, làm như thế nào ta đều có chừng mực.”

      Nàng nhìn đến khi Diệp phu nhân xa, kêu A Đức cùng Mặc Kỳ đều tiến vào, thuận tay đem cửa đóng lại. Bởi vì kế tiếp phải làm việc có chút thiếu đạo đức, lộ ra ngoài tốt.

      “Các ngươi muốn làm gì?” Trương Quý sợ hãi nhìn biểu cảm quỷ dị của muội tử. ỷ vào người Trương gia sủng ái, suốt ngày chơi bời lêu lổng, ăn ngồi rồi, tập hợp vài tên vô lại, ngày thường lấy việc khi dễ người khác làm vui. Nhưng gặp được người cường hơn so với mình vẫn là thực sợ hãi, có câu là chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, chính là hình dung con người vậy.

      “Ta cảm thấy để ngươi cứ như vậy rời , khỏi có vẻ Diệp gia ta dễ dàng để cho ngươi khi dễ, nghĩ cũng nên cho ngươi chừa chút kỷ niệm.” Diệp Tuệ chắp tay sau lưng, xoay hai vòng quanh , ánh mắt vừa chuyển, biểu tình lạnh băng nhìn hai gã thông phòng phân phó: “A Đức, Mặc Kỳ, các ngươi lại đây đem cột lên cho ta.”

      “Nhưng có dây thừng.” A Đức lúng ta lúng túng . cảm thấy tiểu thư giống trước khi xuất giá, sợ hãi liếc mắt nhìn chú rể mới cái, rất có thể là gần mực đen, tiểu thư tâm địa thiện lương ở với chú rể mới vài ngày học hư.

      “Ta xem áo choàng rất chắc, lấy xuống dưới làm dây thừng cũng tốt.” Diệp Tuệ lạnh lùng nhìn hai gã thông phòng: “Như thế nào, có can đảm làm sao? Còn có phải là nam nhân hay ?”

      Tần Vũ Hàng vừa uống trà, vừa rất có hứng thú nhìn. muốn biết tân hôn thê tử làm như thế nào, đối với nữ hài tử này từ khi nghị thân ban đầu liền quá vừa lòng, tại lại nổi lên hứng thú.

      Hai gã thông phòng bị răn dạy, nổi lên tia xấu hổ, qua lấy áo choàng Trương Quý xuống, trói hai tay lại.

      Trương Quý oa oa gào to: “Ta cho mẫu thân, ngươi xuống tay tàn nhẫn, mẫu thân nhất định tức giận.”

      Diệp Tuệ nhìn khinh bỉ: “Ngươi có thể đánh cược, xem ta có thể hướng mẫu thân dối, đến lúc đó liền xem mẫu thân tin tưởng ai?”

      “Ngươi thể đánh ta, muốn lưu lại vết thương người ta sao, mẫu thân nhất định biết.”

      “Ngươi nhưng ra nhắc nhở ta, yên tâm, ta để người của ngươi lưu lại thương tích.” Diệp Tuệ ôn nhu , giọng vừa chuyển, nhìn hai cái thông phòng : “Các ngươi đem tay treo ở xà nhà, cởi giày, chỉ cho ngón chân cái chấm đất. Đúng rồi, đem cởi vớ nhét kín vào trong miệng, miễn cho lát nữa ồn ào loạn lên làm phiền lòng ta.”

      Loại phương pháp tra tấn người này, là nàng xem mạng, dù là tráng hán tử cao tám thước cũng chịu nổi.

      Trương Quý hoảng sợ nhìn hai người hầu bài bố giống như con rối gỗ, trong miệng bị nhét vớ thối hoắc, bốc mùi đến cơ hồ hít thở thông.

      Nhưng cái này cũng đáng sợ, bị treo ở xà nhà, toàn thân trọng lượng đều dồn ở hai đầu ngón chân cái. bao lâu ngón chân tê dại, chân cũng tê dại, toàn thân đau nhức tới cực điểm. Muốn cầu xin tha thứ, nhưng là miệng thể , trợn to đôi mắt, thần sắc tràn đầy cầu xin.

      Tuy Tần Vũ Hàng thấy qua nhiều phương pháp tra tấn người, nhưng đây là lần đầu thấy loại mới lạ này, so với hành hung có hứng thú hơn nhiều, cũng cao minh hơn nhiều, tân hôn thê tử đúng là bảo bối.

      “Dễ chịu sao?” Diệp Tuệ ôn nhu hỏi, chắp tay sau lưng, nhàn nhã ở trước mặt bước vài bước chân thư thả.

      Trương Quý vội vàng lắc đầu, đôi mắt trợn lớn đến giống chuông đồng.

      “Còn muốn đến trước mặt mẫu thân tố giác ta sao?”

      Trương Quý lắc đầu liên tục giống trống bỏi, chỉ cần đem buông xuống, muốn bò ra khỏi đại môn Diệp gia đều được, nào còn có lá gan chọc tới nãi nãi này.

      “Còn muốn cửa hàng Diệp gia chúng ta sao?”

      cần, cần! Trương Quý ở trong lòng muốn phát điên, ngặt nỗi thể nên lời, chỉ có thể phát ra thanh nặng nề trong cổ họng.

      Nhưng Diệp Tuệ nghĩ buông tha nhanh như vậy, đến trước cửa sổ ngắm phong cảnh, mãi đến khi chim chóc cây bay , về tổ, hạnh hoa đầu cành lúc hoàng hôn xuống tỏa ra hương thơm động lòng người. Nàng cảm thấy thời gian đủ, tiểu tử kia chỉ còn lại có làn hơi, mới xoay người sai Mặc Kỳ cùng A Đức thả xuống dưới.

      Trương Quý bị cởi bỏ dây trói, giống như con chó hoang bệnh tật nằm ở ven đường, nằm đất hơi thở thoi thóp mỏng manh.

      Diệp Tuệ chân đá cái: “ là vô dụng, liền thể dùng sức mạnh khi ngươi khi dễ người khác mà đứng lên, còn tính là nam nhân cái gì?”

      Trương Quý từ đến lớn bị ai chỉnh như vậy qua, mẫu thân tuy rằng thường dùng chổi lông gà đánh , nhưng là chưa từng hạ tay quá tàn nhẫn. Bổn gia gia (**ông nội**), gia nãi nãi (**bà nội**) trước nay đều xem như bảo bối cưng chiều, nghèo cũng nghèo chút, nhưng là vẫn luôn chiều thành thói quen.

      “Ô ô…… Ta muốn cho mẫu thân, ngươi khi dễ đại ca.” Trương Quý bị treo toàn thân xương cốt đều như vỡ ra, đau lợi hại, quỳ rạp mặt đất khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem.

      Diệp Tuệ chậm rãi : “Ngươi cho mẫu thân , chính là hợp ta ý, ta lo lần sau lúc muốn tra tấn ngươi lần nữa nên dùng cái cớ gì. việc đem người treo lên, mũi chân chấm đất xem là thú vị nhất, ta còn muốn chơi cái thú vị hơn.”

      “Ngươi còn muốn làm gì?” Trương Quý quên cả khóc, lộ ra biểu tình hoảng sợ.

      Diệp Tuệ đôi mắt trong veo, nghiêm trang đáp: “Đem cây kim may áo đâm vào kinh mạch ngươi, máu trong kinh mạch mỗi thời mỗi khắc đều lưu động, chậm rãi liền đem cây kim chảy vào bên trong trái tim ngươi…” Lúc nàng , đôi mắt càng sáng lên, thanh càng nhu: “Ngươi nghĩ trái tim cắm cây kim cứng là cái tư vị gì?”

      Trương Quý sắc mặt trắng bệch, đầy mặt sợ hãi.

      “Ta cũng có thể đem đầu ngươi ngâm ở trong nước, lại cho ngươi chết đuối, ta cho ngươi cơ hội thở dốc, để cho ngươi nghẹt thở mà chết.”

      Trương Quý đáy lòng phát lạnh, cái trán toát ra tầng mồ hôi mỏng, người hơi hơi phát run.

      “Ta cũng có thể cho ngươi ăn độc dược xuyên tràng, loại độc này từng chút ngấm từ dạ dày ra bên ngoài, cho đến đến khi toàn thân đều nát bét, ngươi mới có thể hoàn toàn giải thoát.” Diệp Tuệ thanh thực , lại mang theo đậm đặc hàn ý, phảng phất cho ăn độc dược xuyên tràng rồi.

      “Ma quỷ, ngươi là ma quỷ……” Trương Quý lẩm bẩm . tuy rằng làm chút việc thiếu đạo đức, đều là đánh nháo , nhưng làm giống Diệp Tuệ màng người khác chết sống như vậy là có can đảm.

      “Đứng lên nhanh cho ta, thành ngồi vào ghế . Đợi lát nữa mẫu thân tiến vào, nếu là chọc giận ta, coi có cho ngươi ăn trái cây .”

      Diệp Tuệ đột nhiên lạnh băng, qua mở cửa phòng ra. Đời trước đại ca nàng là cảnh ngục chuyên môn trông giữ phạm nhân trong ngục giam, chiêu quái gì tra tấn người nghe qua. muốn động thủ giết người nàng có can đảm, nhưng kỹ thuật hù dọa người tuyệt đối bình thường.

      “Đối phó vô lại bực này, biện pháp của nàng hữu hiệu.” Tần Vũ Hàng tràn đầy vui mừng nhìn tân hôn thê tử, như thế nào trước kia nhận ra nàng xuất sắc như vậy. Giơ tay đem chén trà bàn đưa qua, phát giác trà lạnh, rót lại trà nóng đặt ở trước mặt nàng.

      Diệp Tuệ thích hương vị trà, vì nể tình, bưng lên uống hai ngụm.

      Tới giờ cơm, nhóm người hầu đem đồ ăn nấu xong đều mang lên. Diệp phu nhân trở lại thính đường, nhìn đến bầu khí yên lặng, hơi kinh ngạc.

      “Nương, người khát , Quý nhi châm trà cho người.”

      “Nương, người có đói bụng , Quý nhi bới cơm cho người nha.”

      “Muội tử, dĩa cá chép hấp này rất thơm, muội nếm thử .”

      Ăn cơm mấy chục phút, Trương Quý sửa lại tác phong ngày trước, biểu giống hài tử thuận thảo.

      Diệp phu nhân vô cùng kinh ngạc, liền cầm đũa lên quên mất gắp.

      Đầu mùa xuân thời tiết thể so với mùa hạ, sắc trời tối rất sớm. Ăn cơm chiều xong, lại hàn huyên trong chốc lát, Trương Quý cung cung kính kính hướng mẫu thân cáo từ, buông mắt dám nhìn Diệp Tuệ, liền rụt cổ cũng dám.

      Mãi đến khi ra khỏi đại môn Diệp gia, mới cảm giác còn sống đến giờ. Nghĩ đến nãi nãi bên trong cửa, mấy ngày trước đây còn tính tình yếu đuối như thế nào hôm nay khủng bố như vậy. Nhớ tới ở bên trong bị ngược đãi, liền từ đáy lòng sinh hàn khí.

      Diệp phu nhân quyết định giữ nữ nhi con rể ở lại đêm, trời tối, đế đô Dĩnh Đường Quốc có cấm lại ban đêm, nhưng bà muốn bọn đêm đường.

      Đêm khuya tĩnh lặng, Diệp Tuệ ngồi ở phòng Diệp phu nhân trò chuyện chuyện riêng tư.

      “Nương, như thế nào thấy tiểu đệ ở nhà?” Diệp Tuệ nhớ tới mình còn có thân đệ đệ gọi Diệp Tường, liền hỏi .

      “Tường Nhi học giỏi, được ông ngoại coi trọng nhận làm đệ tử, kêu qua nhà bọn họ ở, là muốn đích thân bồi dưỡng thành tài. Lấy Tường Nhi thông minh lanh lợi, lại được ông ngoại con bồi dưỡng tốt, mười ba bốn tuổi liền có thể thi tú tài.” Nhắc tới tiểu nhi tử này, Diệp phu nhân tức khắc kiêu hãnh lên, đôi mắt đều sáng rực.

      Phụ thân Diệp phu nhân là đại nho nổi danh đương đại, ở toàn bộ Dĩnh Đường Quốc đều rất có danh vọng. Lúc còn trẻ đậu đến Trạng Nguyên, bởi vì trời sinh tính ngay thẳng, có thói quen làm quan, thường hay đắc tội với người khác, làm quan qua mấy năm liền từ chức nghỉ, ở nhà thu bang đệ tử, chuyên môn dạy học vấn.

      “Tâm nguyện lớn nhất của nương chính là các các con đều tốt, tại con có nơi chỗ, Tường Nhi việc học lại giỏi, tương lai tìm cái chức quan cũng coi như làm thất vọng lão Diệp gia liệt tổ liệt tông.” Diệp phu nhân nhớ tới chính phu chết, càng càng khổ sở, lau nước mắt : “Con cùng Tường Nhi đều thực tốt, nhưng Trương gia quý nhi làm cho ta nhọc lòng, khi còn hài tử khá tốt, mười hai tuổi năm ấy về Trương gia gia phả, sau trở về bổn gia bị gia gia nãi nãi dạy đến thành bộ dáng. Kỳ tuy có chút ngu ngốc, nhưng bản tính là tồi.”

      “Quý đại ca về sau có thể học tốt, nương yên tâm, hôm nay được con khuyên qua, sau này phải thay đổi bộ dáng hay sao?” Diệp Tuệ nhớ tới mẫu thân kiếp trước, trong lòng chua xót, đối với mẫu thân danh nghĩa lời an ủi.

      Diệp phu nhân nghĩ đến Trương Quý trước sau thay đổi như hai người, đối với chuyển biến của nữ nhi có sinh ra hoài nghi, cười cười: “ đến cửa hôn nhân Tần gia này, nương phí ít tâm tư, Tần phủ phu nhân thực hướng vào cháu ngoại bổn gia của bà tên gọi Tiền Chính Mai, nhưng là bị nương xử thất bại . Nương trước kia cửa hàng thu tiền, gặp quản ta cùng Vũ Hàng hợp tác làm ăn, cảm thấy đứa này nhân phẩm thượng đẳng, là người đáng giá để phó thác chung thân, lúc ấy liền nghĩ Tuệ nhi nhà ta cùng sống với nhau nhất định thực vui vẻ.”

      “Nhưng là tướng công ngay từ đầu muốn ?” Diệp Tuệ hỏi ra nghi vấn trong lòng, có số việc ngay cả Mặc Kỳ cũng hiểu được: “Bà bà cũng muốn.”

      “Đó là lão bà!” Diệp phu nhân hừ tiếng, đối với thông gia thực khinh thường: “Ta tìm trong thành quan môi giới đến nhà làm mai, có thể thực xem trọng bọn họ, nhưng lão bà đem bà mối đuổi ra, ta cũng tin nỗi. Sau lại nghe được lão bà là người tham tài, đưa hai cái vòng tay vàng, viên Nam Hải ngọc châu liền hoàn toàn thu phục được bà ta.”

      “Nương lợi hại.” Diệp Tuệ lộ ra biểu tình sùng bái: “Nhưng nhà của Tiền Chính Mai các nàng nhất định hận thấu chúng ta ?”

      “Ai kêu Tiền gia nghèo, có đồ vật bà bà con đỏ mắt?” Diệp phu nhân bĩu môi , hai tay nhất quán: “Tiền Chính Mai, nhưng có tiền làm sao mà chính được? Con xem cái tên này gợi lên đen đủi ghê chưa.”

      Diệp Tuệ nhịn xuống cười: “Sắc trời còn sớm, con nên trở về phòng ngủ, nương, mấy ngày nay nữ nhi rất nhớ người, bằng đưa nữ nhi trở về phòng , đường thêm chút chuyện nữa.” Nàng ràng lắm khuê phòng “Diệp Tuệ” nguyên chủ ở đâu, mới làm nũng đến gần như năn nỉ.

      Diệp phu nhân mừng rỡ miệng đều khép được, điểm điểm chóp mũi nữ nhi, vui mừng : “Nữ nhi của ta gả cho người này xong cái miệng biến thành ngọt, biết làm nương vui vẻ.”

      Hai mẹ con ra khỏi phòng, song song hướng dãy khuê phòng ở mặt sau chính phòng tới.

      “Tuệ nhi, nương hỏi con, có phải sớm cùng Vũ Hàng viên phòng ?” Diệp phu nhân giọng hỏi bên tai nữ nhi, đối với nữ nhi chung thân hạnh phúc, người làm mẹ luôn là canh cánh trong lòng.

      Diệp Tuệ trong lòng hơi chấn động, làm như thẹn thùng gật đầu.

      “Nương biết người ta cưới thê tử, viên phòng là tất nhiên, nhưng liền nhịn được muốn hỏi chút.” Diệp phu nhân cảm thán : “Như vậy mới tốt chứ, Mặc Kỳ cùng A Đức vì con giữ nhiều năm, con cùng Vũ Hàng viên phòng, giờ nên đến phiên hai người bọn họ.”

      Diệp phu nhân giáo dục nữ nhi đều là dựa theo việc chính mình trải qua, nhà mẹ đẻ bà gia giáo thực thủ cựu, nữ nhân dù có thông phòng cùng sườn phu nhiều nhưng cũng muốn đem quyền lợi lần đầu tiên hành phòng nhường cho chính phu quân, chủ yếu là mong được người nhà chồng tôn trọng.

      Diệp Tuệ sớm có chuẩn bị chấp nhận nữ N phu, lại nghĩ rằng đột nhiên tới nhanh như vậy.

      Diệp phu nhân lên tinh thần: “ bằng rèn sắt khi còn nóng, đêm nay liền vào phòng ngủ Mặc Kỳ. Hài tử kia cũng coi như đáng thương, từ cha mẹ, được nương từ ven đường nhặt được, dưỡng nhiều năm như vậy. Ta vẫn luôn xem như nửa nhi tử mà đối xử, nếu phải xuất thân quá thấp, đúng là muốn cho làm sườn phu của con.”

      “Nương, chờ thêm hai ngày lại…… Lại đến phiên Mặc Kỳ !” Diệp Tuệ kiếp trước là đại nương, kiếp này cũng vậy, ngượng ngùng ra hai chữ hành phòng: “Đêm nay ở nhà chúng ta cùng Mặc Kỳ làm cái kia, con lo tướng công có ý khác.”

      cũng đúng.” Diệp phu nhân đành phải thỏa hiệp, nhưng còn chuyện dặn dò: “Chờ trở về nhà chồng, con cũng đừng quên Mặc Kỳ, còn có A Đức, sáng mai trở về cũng đem A Đức theo. Ngàn vạn đừng có chính phu liền đem thông phòng từ cùng nhau lớn lên để trong lòng, bọn họ đối với con thành thực. Cũng đừng quên hành phòng xong rồi cho bọn uống thuốc tránh thai, dù muốn cấp thông phòng sinh hài tử, cũng phải trước cấp chính phu sinh xong rồi mới được. Đừng học theo nương, nương trước sinh hạ Quý nhi đó là có biện pháp, khi đó cha con thân thể yếu đuối…… Khụ khụ…… đề cập tới nữa.” Diệp phu nhân bỗng nhiên tỉnh ngộ, việc tư mật khuê phòng của mình thể nhắc với nữ nhi.

      biết, biết.” Diệp Tuệ lúng túng, cảm thấy khắp thiên hạ cha mẹ đều chung tính tình, đều là thích lải nhải.

      Hai mẹ con vừa vừa chuyện, lại biết buổi chuyện bị Tần Vũ Hàng ở trong khuê phòng nghe được.

      chưa từng nghĩ đến tân hôn thê tử vẫn là xử nữ, đây là phi thường hiếm thấy, đại đa số nữ hài tử trước khi xuất giá đều cùng thông phòng thân thiết kết giao, chính phu có thể được đến địa vị chí cao vô thượng, lại rất hiếm được lần đầu tiên của thê tử.

      Đột nhiên, có niềm vui sướng vô biên vây quanh, cho dù có hành phòng, vẫn là cảm thấy như chiếm được nàng toàn bộ.

      Diệp phu nhân đem nữ nhi đưa đến cửa khuê phòng, liền rời .

      Diệp Tuệ đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Tần Vũ Hàng ngồi giường, khỏi sửng sốt, như thế nào lại ở trong khuê phòng nàng, đêm nay như thế nào cùng ở chung?

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 6: CÙNG TẮM
      Editor: HangVO9

      Lão công danh nghĩa gần trong gang tấc, giờ qua, hay là qua? Đối với người thành niên bị lão mẹ ân cần dạy bảo: Nữ nhân lần đầu tiên nhất định phải trong đêm tân hôn hiến dâng cho trượng phu nàng, Tần Vũ Hàng đúng là trượng phu của nàng, nàng hẳn là qua .

      Nàng lần đầu tiên trải qua loại tình này, khó tránh khỏi khẩn trương, ngơ ngẩn biết làm thế nào mới tốt, từ khi có hiểu biết còn chưa từng xấu hổ như vậy.

      Kiếp trước cũng có bạn trai, là mỹ nam, lúc bàn chuyện cưới hỏi đối phương có lấy phòng ở, mẹ mỹ nam : “Ta ghét nhất loại con gây áp lực, kết hôn cái đòi phòng ở, xe hơi, con trai ta ưu tú như thế, ta sớm , muốn tìm con dâu tự mình cố gắng, tự lập hiếu thuận.”

      Nàng dùng dằng lâu cùng mỹ nam rồi cũng chia tay, phòng ở có thể kiếm, nhưng nàng muốn tìm người đàn ông như ý của nàng, phải loại đàn ông đối với mình hạ thấp tiêu chuẩn, giảm cầu, còn đối với nhà lại đòi tiêu chuẩn cao, cầu nghiêm. Để cho mụ mụ của mỹ nam tìm cho con trai mình dâu cố gắng tự lập hiếu thuận ! Nàng muốn chính mình nhiều chút.

      Tần gia phải đặc biệt giàu có, tầm cỡ giai cấp tư sản dân tộc ! Nàng cùng ở bên nhau cuộc sống có thể được bảo đảm, nàng tương lai sinh hạ hài tử cần ngay cả học hành đều biến thành loại xa xỉ.

      Tần Vũ Hàng thấy nàng yên lặng nhìn chăm chú xuống dưới vẻ được tự nhiên, từ năm mười sáu tuổi liền lãnh thương đội nam bắc bôn ba, buôn bán dược liệu, tơ lụa, sóng to gió lớn thấy được nhiều, trước mắt điểm quẫn bách này gây bối rối lâu.

      Cười cười, từ đầu giường đứng lên, tới bên nàng.

      bế nàng lên, thân thể giai nhân mềm mại ôm trong lòng, hết ấm áp kiều.

      quyết định đêm nay bỏ qua nàng, bỏ lỡ lúc này đây, nàng bị nam nhân khác cướp lần đầu, cả đời đều khinh bỉ chính mình.

      Diệp Tuệ bị đặt ở giường, cúi đầu xuống dám nhìn , cảm thấy mặt hơi ngứa, là mang theo râu cằm dán ở mặt nàng, hơi thở ấm áp đánh tới, nàng mê hoặc. Cũng chán ghét loại cảm giác này, thậm chí có chút chờ mong.

      Dưới ánh nến, màu da nàng nhu hòa với ánh sáng, cánh môi đỏ mọng giống phủ tầng son đỏ.

      cầm lòng đậu hôn lấy, đầu lưỡi khai mở hàm răng nàng, đụng tới cái lưỡi thơm mềm cử động bên trong, lập tức ngậm lấy.

      Mùi thơm như lan như xạ từ cơ thể của nữ tử tràn đầy chóp mũi , ánh mắt mảnh mê mang, dùng sức ôm chặt nàng, thân thể phản ứng vô cùng trực tiếp, nhiệt độ cơ thể thoáng chốc tăng cao vài độ, nam căn căng cứng cũng trướng đến có chút phát đau.

      Đôi tay nàng ôm cổ , lông mi dày rập làm nổi bật tầng nước mắt lóng lánh bên dưới, giống như muốn chảy ra. Tần Vũ Hàng chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, miệng khô lưỡi khô, nam căn trướng nóng căng thẳng, cảm giác muốn bất chấp tất cả mà đem nàng đè ở giường……

      Nam nhân cùng nữ nhân giao triền, có người hình dung như thiên lôi câu động địa hỏa, tuyệt quá. Từ xưa đến nay có bao nhiêu hào kiệt quỳ gối ở dưới chân nữ nhân thích, oán hối hận.

      Tần Vũ Hàng hôn môi nữ tử trong lòng ngực, càng thêm khó có thể kìm chế, đôi tay vuốt ve quanh thân nàng, dần dần dời xuống, sờ đến hai luồng mềm mại xúc cảm, trong lòng đột nhiên chấn động, chút nghĩ ngợi đem mấy tầng quần áo vướng bận lột xuống.

      ra ở trước mặt là hình dáng nữ tử tuyệt mỹ, da thịt như tuyết, đường cong lả lướt, nhìn đến ngực là đôi tròn tròn run rẩy. toàn bộ thần trí đều mê ly, tay run run bao trùm lên…

      Cửa khuê phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, gió lạnh thổi vào, Mặc Kỳ cùng A Đức mang theo thùng nước vào phòng, cố sức đem thùng đặt ở mặt đất.

      “Tiểu thư, phu nhân kêu nô tài mang tới nước ấm cho người tắm gội, là……”

      Phòng ngủ cùng phòng khách cách nhau cái màng nhưng buông, màn hồng lụa tím cũng đều treo lên, hai gã thông phòng nhìn đến giường hình ảnh ràng, bỗng nhiên ngây dại, đôi mắt thẳng chăm chăm nhìn.

      Tần Vũ Hàng từ trong mê mang hoàn hồn, kéo chăn qua đem Diệp Tuệ ôm lấy. Ai bị quấy rầy chuyện tốt cũng thoải mái, sắc mặt trầm trừng mắt hướng mặt hai nam nhân, môi phun ra mấy chữ đuổi người: “Còn chưa cút ra ngoài.”

      Mặc Kỳ cùng A Đức hoảng sợ, lấy lại bình tĩnh, tìm từ trong góc phòng ra cái thau tắm, đem rót nước ấm vào bên trong.

      “Tiểu thư, phu nhân tiểu thư sau tân hôn lần đầu tiên hồi gia lại mặt, hẳn là phải tẩy thân mệt mỏi mang về từ nhà chồng. Nô tài thử qua, nước vừa ấm, người muốn tắm ?”

      Diệp Tuệ cảm xúc khẩn trương dần dần bình tĩnh lại, kiếp trước cũng coi như xem cả trăm cái biến thái thế gian, hành phòng bị nhìn thấy là chuyện , nay lại biểu giống như tiểu nha đầu có tiền đồ. Người ta đều cho dù là thiên tài mà gặp được tình cũng biểu giống đồ ngốc, chẳng lẽ nàng gặp gỡ nam nhân quan trọng nhất cả đời?

      Sao có thể, thế đạo gian nan, nàng cùng kết thành đôi mà sống cùng thôi.

      “Ta biết, các ngươi lui ra, nhớ về sau muốn tiến vào phải gõ cửa.”

      Hai gã thông phòng từ cùng hầu hạ chủ nhân, quan hệ rất tốt, gần gũi chăm sóc, muốn vào lúc nào vào, có thói quen gõ cửa.

      “Nô tài hiểu rồi.” Mặc Kỳ làm lễ, lôi kéo A Đức lui ra ngoài, đem cửa đóng lại.

      “Đáng giận.” Tần Vũ Hàng giảm bớt vẻ mặt phẫn nộ, qua đóng cửa, xoay người nhìn đến thanh lệ dung nhan, trong mắt lên tình ý: “Muốn tắm rửa ?”

      “Nước có sẵn, hay là tắm !”

      Nam nữ lần đầu tiên hành phòng rất có ý nghĩa kỷ niệm, tắm rửa là tất nhiên.

      Tần Vũ Hàng lấy chăn từ người nàng ra, đè nén kinh diễm trong lòng, tìm eo nàng lưng quần cởi bỏ, bàn tay để ở sống lưng nàng, bàn tay nâng mông nàng, ôm đến thau tắm trước mặt, đem nàng đặt ở bên trong.

      Cảnh tượng mỹ nhân tắm bày ra càng thêm mê người, vai lộ ra mặt nước tuyết trắng đến tỳ vết, ngang mặt nước là hai luồng đẫy đà dưới ánh nến làm nổi bật sáng mông lung, đủ để cho nam nhân cam tâm tình nguyện mà đắm chìm trong đó.

      Tần Vũ Hàng nhẫn nại được, đem quần áo người cởi hết, thân thể tinh tráng hề che dấu, bộ phận phía dưới tượng trưng cho nam tính thẳng tắp dựng đứng. Nàng chỉ nhìn thoáng qua, liền cuối đầu xuống, cả mặt đỏ bừng, giống như đánh phấn hồng.

      Tần Vũ Hàng nhảy vào thùng tắm, đầu ong ong, cái gì cũng nghĩ, nhìn về phía băng cơ ngọc cốt, tuyết trắng nõn nà, ngơ ngẩn vươn tay, đem mỹ nhân ôm đặt đùi, cúi đầu hướng viên hồng mai lộ bọt nước hôn tới.

      Nhưng lúc này tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên, binh binh binh…

      Tần Vũ Hàng muốn nỗi khùng, buông mỹ nhân, đứng dậy khoát kiện áo choàng, ra mở cửa. Ngoài cửa Mặc Kỳ đứng, đôi tay trình lên quyển sách, đây là Diệp phu nhân sai đưa tới, sau đó hành lễ, xoay người rút .

      Tần Vũ Hàng biết là sách gì, tiện tay tiếp nhận, chú trọng, cởi áo choàng, trở lại thùng tắm.

      “Cái gì vậy?” Diệp Tuệ đem sách trong tay tiếp nhận tới, tiện tay mở ra xem, nhất thời mặt đỏ giống như quả hồng chín. Diệp phu nhân tâm tư quỷ dị, tự nhiên cho bản hoàng thư, bên trong tất cả đều là kỹ xảo làm tình, các loại tư thế đều có, bên cạnh tư thế còn đánh dấu thuyết minh.

      Tần Vũ Hàng biểu lộ hưng phấn, duỗi tay mở ra trang, ánh mắt thẳng tắp chăm chú vào tấm hình. Là hình các bộ phận người nữ nhân, vẽ giống như đúc, bên cạnh ghi chú giải, viết làm thế nào để kích thích nữ nhân, làm cho nàng được sung sướng.

      Diệp Tuệ bối rối, hoảng loạn đến mức cầm được quyển sách, thiếu chút nữa rơi vào trong nước.

      Tần Vũ Hàng nhanh tay tiếp được, vừa nhìn vào trang sách đọc thuyết minh, vừa hướng người nàng ngắm loạn.


      Tác giả có lời muốn : Trước cày chương, buổi tối lại cày chương, hai ngày này thân thể tốt, càng chậm

      Editor: cảnh báo chương sau có H, mọi người like nhiều cho mình có động lực cày chương sau ...hihi...

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      chương 6 được 9 likes rùi. Thêm 1 like nữa là mình lên chương 7 nha...

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 7: CHÂN CHÍNH ĐỘNG PHÒNG
      Cảnh báo H
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 9/11/17

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 7 TIẾP THEO
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 9/11/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :