Chương 17. Cưới chui Mạc Kính Khoan áp dụng chiêu “tẩu vi thượng sách”. Khi quân Lê- Trịnh chia làm hai cánh tiến đánh Cao Bằng Khánh Vương mang toàn quân rút chạy. Thái phó Thanh quận công Trịnh Tráng mật sai Phú Lộc hầu trà trộn vào quân Mạc. Mấy tháng trời nằm gai nếm mật chém được Lập quận công nhà Mạc. Tuy nhiên vì vấn đề quân lương và cũng như việc bằng mặt bằng lòng giữa Trịnh Tráng và Trịnh Xuân, sau nhiều ngày đóng quân ở Cao Bằng mà tiêu diệt được quân Mạc, quân Lê- Trịnh đành phải lui về. Mạc Kính Khoan nhận được tin, lại quay về chỗ cũ. Đoan Từ hiểu vì lý do gì, dường như buông lỏng giám sát chồng. Hoàng Kỳ còn chịu cảnh năm ba bữa bị lôi khám trinh tiết. Vào đêm trăng sao, sau khi ăn tối hoàng đế đại nhân phán câu, mặn nhạt: - Chúng ta làm chút chuyện lãng mạn . Hoàng Kỳ bất giác ôm ngực, kéo chặt vạt áo, vẻ mặt quyết thỏa hiệp: - Đừng có mà làm bậy. Ta với chàng chưa cưới hỏi, chưa làm lễ, sao có thể làm cái chuyện đó được. - Bây giờ nàng câu đó, có phải trễ lắm rồi hay ? dối chợp mắt: - Cha mẹ ta còn chưa có đồng ý cho ta lấy chồng đâu. Vợ chồng Hoàng Đôn Hòa nơi phương xa thở dài: “Với cá tính bất nam bất nữ,lại lười chảy thây ra như Hoàng Kỳ, biết bao giờ mới lấy được chồng. Thằng nào chịu rước chúng ta phải đối xử với nó tốt, nhất định phải đốt pháo ba ngày ba đêm” . Duy Tân biết lôi đâu ra bộ đồ nam trang, đen thui thùi lùi đưa cho . Áo đen, quần đen, giày đen,bịt mặt đen, có cảm giác quen quen nha. - Mặc vào, ta dẫn nàng ngắm trăng. Đêm 30,ngày hoàng đạo thích hợp ra đường ngắm trăng . Sở thích thiệt là độc đáo, rất có tính sáng tạo. Cảm giác của Hoàng Kỳ lúc này là: “trốn nhà theo trai” rất kích thích. Nhất là lại theo trai đẹp, càng có cảm giác thành tựu. Duy Tân đem Hoàng kỳ đến gần thái miếu. bỗng lấy trong tay áo ra, nào nhang, nào đèn, nào rượu. ngạc nhiên : - Tay áo chàng lợi hại vậy? Thế mà mang theo quả dưa hấu. Duy Tân đen mặt (trong bóng đêm tối thui tối thít, đen mới lạ): - Nàng chẳng bao giờ nghiêm túc. Thấy ta , luôn hành xử đàng hoàng, chững chạc, cẩn thận, chu đáo. Duy Tân sờ sờ khắp người: - Chết, quên mang theo đá đánh lửa rồi. Hoàng Kỳ ôm bụng cười nghặt nghẽo: - Chàng đúng là cẩn thận, chu đáo, khiến người người hâm mộ.Chẳng hiểu chàng định làm cái gì. Chăn êm nệm ấp thích, lại mang ta đến đây ngắm “trăng”. Đây, cho chàng mượn, nhớ trả lại đấy. Duy Tân nghiêm túc sắp xếp nhang đèn lên bệ đá, hướng về Thái miếu thắp nhang. đưa 3 cây nhang, bắt đứng nghiêm túc rồi khấn vái. Đại để là hôm nay đẹp trời, ngày hoàng đạo thích hợp lập gia đình. Vì hoàn cảnh ngặt nghèo thể trực tiếp vào Thái Miếu làm lễ, đành dựng tạm bàn thờ ở đây, cho con dâu ra mắt. Nhất bái thiên địa, nhị báo cao đường …. Hây hây, thôi bỏ qua, bỏ qua, chúng ta có đóng phim kiếm hiệp Tàu. Đến màn trao nhẫn cưới,… hay hây, thôi, cũng bỏ qua bỏ qua, chúng ta cũng đóng phim tình cảm Mỹ. Dân Đại Việt, cưới chui nên đơn giản mọi thủ tục rườm ra. - Ta tuyên bố, nàng là phụ nữ có chồng. Chú rể có thể hôn dâu. (À, chắc là Duy Tân học câu thoại này trong sách 18+ đó. Chắc luôn) Lần đầu tiên Hoàng Kỳ biểu nhu mỳ, làm loạn, thành thành vái lạy tổ tiên. Xong xuôi, quay sang nhìn Duy Tân rồi bùng nổ: - Chàng, ép hôn. Lấy con xinh đẹp như hoa nhà người ta mà đơn giản thế này thôi hả? Sau này ta nhất định báo với cha mẹ, chàng ỷ thế ép người, cưỡng X con nhà lành, xử đẹp chàng. Rượu đâu,chúng ta uống rượu giao bôi . Duy Tân bỗng từ đại soái ca, trong phút chốc biến thành chàng sợ vợ. Rất xun xoe lấy lòng, “đội vợ lên đầu trường sinh bất lão”. Vì mối quan hệ thay đổi, Hoàng Kỳ còn có thể vỗ ngực xưng “ta này ta kia” với Duy Tân. phải xưng mình là “thiếp”. Nghe rất có phong cách. Môn phái nữ quyền thích điều này. Hoàng Kỳ uống hết ly rượu, mặt đỏ ửng, phán: - Luật gia đình: Ngoài xã hội, chàng có thể giả vờ làm chủ. Đóng của trong nhà, chàng tuyệt đối, tuyệt đối dưới phải nghe lời thiếp. Chàng đồng ý, chúng ta thắp nhang lại, tuyên bố “ lỵ dị”. Phá vỡ kỉ lục ly dị của Britney Spear. (tào lao thôi, Britney Spear sinh năm 1981, còn lâu lắm mới ra đời) - Được, nàng gì ta nghe nấy. Nàng là lớn nhất. “Câu cá nhất định phải có mồi”. Dân gian gọi là rắc thính . Quy tắc này, Duy Tân hiểu . Mối quan hệ của hai người công khai được hay sao mà trong với lại chẳng ngoài. Trở lại hoàng cung trời gần sáng. Việc gì cũng kịp làm nữa. Hóa ra có là hoàng thượng cũng có lúc thực được câu “nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy”. Truyện cổ về chó sói và bé quàng khăn đỏ ấy mà, để ăn được thịt chó sói cũng tốn ít công sức. Nhưng chúng ta nên đánh giá Duy Tân là sói, rất có thể chính là bé quàng khăn đỏ. Theo cách khác, đó là cá vào rọ nhưng chưa được áp chảo. khiến cái chảo phẫn nộ. Sáng hôm sau, ai vào việc nấy. Duy Tân tiếp tục vào vai vị vua suốt ngày vùi đầu trong thư phòng đọc sách. đến sách, Hoàng Kỳ hay liếc mắc nghi ngờ ta đọc truyện tranh cấm trẻ em, hay còn gọi là sách 18+, heitai hay dân gian gọi là xuân cung đồ. Nếu , lý nào nổi tiếng đam mê nữ sắc, hoàng hậu cũng gần như hữu danh vô thực, mà lại rất hiểu biết cơ thể phụ nữ như vậy. Đàn ông hay bảo, cái đó là bản năng. Tin được hay tùy vào não bộ của người nghe, nhiều hay ít nếp nhăn.
Chương 18. Động phòng Suốt ngày Duy Tân nghĩ đến chuyện động phòng. Hai từ này ra nó có nghĩa là gì? Theo nghĩa đen mà , đó là cái phòng bị động. Có nhiều nguyên nhân có thể gây ra động phòng lắm nha. Động đất, cái nhà nằm đất, cái phòng nằm trong nhà, nên động đất cũng động phòng. Vợ chồng cãi nhau, chén bay, bát bay, tô bay, gối bay, đôi lúc có thể có cả ghế bay, dao bay cũng gây ra tiếng động (ở trong) phòng. Còn chuyện mà Duy Tân nghĩ tới, thiết nghĩ để vang dội đến mức làm động cái phòng, cơ bản mà đánh giá, chỉ có khả năng là động giường. Bởi mới , đàn ông hay phóng đại biết bao nhiêu. Theo truyện cổ tích mà , cuối cùng cũng đến đoạn chó sói nằm giường trùm mền. bé quàng khăn đỏ xuất hỏi: “Sao mắt bà to thế?”, vân vân và mây mây. Sau loạt động tác giả chó sói tung mền ăn thịt bé. bé quên: “Đừng mà đừng mà”. Theo văn học bảo thủ là: kéo rèm, tắt đèn, giường chiếu lung lay. Theo ngôn tình mà là: hoạt động thể chất XXOO, mồ hôi rơi từng giọt, đêm bảy lần, cho đến khi trời sáng. thực tàn khốc hơn: “Có đúng chỗ chưa vậy? Đau. Dừng, dừng.” Tại cung Thúy Hoa. Đoan Từ hoàng hậu nhẩn nha ăn tổ yến, đứng bên cạnh là cung nữ Xuân Hoa. - Tin tức thế nào? - Bẩm nương nương,quả nhiên là Vạn Quận Công trọng dụng ta. Luôn giữ ta bên người. Nô tỳ nhiều lần tìm cách tiếp cận Văn Đốc nhưng đều gặp được. Dường như lời đồn về Vạn Quận Công là . - Cho người bám sát hành tung của tên Văn Đốc, được lơ là. - Nô tỳ nghi ngờ cung nữ Xuân Kỳ (tên trong cung của Hoàng Kỳ) bị hoàng thượng mua chuộc. Tin tức của ta chưa chắc đáng tin, thưa nương nương. Hoàng hậu khẽ nhướng mày. Xuân Hoa tiếp: - Cung nữ này ngày trước rất thân thiết với nô tỳ, nhưng gần đây thường có biểu lạ, cũng ít tìm nô tỳ chuyện. Có lần nhìn thấy ta hành vi rất lén lút, nhưng nô tỳ theo dõi bất ngờ bị cung nữ chặn lại hỏi việc. Hôm đó nô tỳ phát hoàng thượng cũng ở thư phòng. - Ngươi đừng tự tung tự tác. Tập trung làm tốt việc của mình. Việc của Xuân Kỳ, có bản cung sắp xếp. Lui ra . Việc Hoàng Kỳ bị Xuân Lan theo dõi, ra bị người bảo vệ phát kịp thời. Người này nhanh trí ra mặt chặn đường ta. Sau khi tỉ mỉ điều tra, Hoàng Kỳ đau xót nhận ra, tiểu nương Thị Ấy, ngây ngô trong sáng mà mình thương cũng là camera giám sát được hoàng hậu cài đặt, y như . Nhưng là mật thám giả, còn bé ấy là hàng giá . Trước khi bị lật tẩy, phải rat ay trước. Hoàng Kỳ chủ động đến cung Thúy Hoa. - Nô tỳ theo lời nương nương, tha thiết hẹn gặp hoàng thượng ở nơi thanh vắng. Hi vọng tạo nên cảm giác “tình thú” cho ngài. Đoan Từ hoàng hậu chợt dừng động tác uống trà, nhưng lên tiếng. Có lẽ bị Hoàng Kỳ làm cho shock tâm lý. Hoàng Kỳ lại tiếp: - Xin nương nương trách phạt, nô tỳ to gan nhận định. Hoàng thượng có lẽ còn khả năng. ngừng nhịp: - Ngài đến gặp nô tỳ, nhưng chỉ sầu muộn, thở dài rồi bảo: nô tỳ còn trẻ, rồi đến lúc được xuất cung. Đừng phí tâm tư nơi ngài. chậm chậm nước mắt, hoàn toàn tuyệt vọng. Ở nơi nào đó có người nào đó nóng hết cả tai. Hoàng Kỳ trong lòng tự giơ ngón cái tán thưởng mình : “ đóng phim uổng phí tài năng” - Ngươi cũng thôi . Đừng khiến hoàng thượng khó xử nữa. Bản cung biết. Nàng ta phẩy tay, ra hiệu cho lui ra ngoài. thầm với bản thân: “Thiếp làm gì chàng thế này?Nhưng vì con chúng ta, chàng cũng đừng trách thiếp”. Đoan Từ nhắm mắt nhớ lại. Mười mấy năm về trước, hoàng đế Kính Tông bề ngoài nổi bật, tính tình hoạt bát. Hai người bọn họ đến với nhau vì tình nhưng Kính Tông đối với nàng ta ôn nhu, dịu dàng. Họ cũng từng có thời kỳ vui vẻ hạnh phúc. Tiếc là kéo dài lâu. Lê Duy Kỳ vừa ra đời bị Trịnh Tùng đưa . Lấy lý do nuôi dưỡng. Từ đó, Kính Tông chưa từng nở nụ cười. Thành ra , khi Xuân Lan tố cáo . Hoàng hậu hoàn toàn bỏ qua. Hoàng thượng và cung nữ lại tiếp tục tình chàng ý thiếp. Nhưng từ đó trở , chỉ dám hoạt động thầm trong khuê phòng, mọi “tình thú” nơi hoang dã phải triệt để quên . Thời gian thấm thoát thoi đưa. Việc ai người đấy làm nhưng vẫn ngừng thăm dò lẫn nhau. Bạn có mật thám ư? Mình cũng có. Bạn có tin tình báo ư? Mình cũng có. Vậy phải coi, ai mạnh hơn ai. Nhưng người mạnh có cái hại của mạnh. Đó là nhiều đối thủ. Giả dụ như chúa Trịnh, suốt ngày sứt đầu mẻ trán để đối phó với nào là nhà Mạc phía Bắc, nào là nhà Nguyễn phương nam, rồi nhăm nhe thôn tính của nhà Minh (TQ). Lại cũng phải đề phòng đối tượng cộng sinh của mình, dòng họ vua Lê. Lại thêm cái gánh nặng tuổi tác. Rất đau đầu. Nhân vật nhàn rỗi nhất chính là hoàng đế Lê Kính Tông. Việc lớn đến tay, việc cần bàn đến. Thành ra cứ thành thành mà sống cũng gọi là an ổn. Rồi đến ngày, mối tình trong bóng tối của hoàng đế và cung nữ xuất nhân vật thứ ba. Hoàng Kỳ phát ra nhân vật thứ ba này khi chờ mãi mà “đèn đỏ” đến. Với tình hình tại, nhân vật này tuyệt đối nên xuất . Đáng tiếc, cũng thể đặt tên cho đối tượng này là “BCS lủng” được, vì có. Haizz. Thành ra chỉ có thể trách Duy Tân rút quân kịp lúc. Những bạn xíu có đuôi ấy quả là “Fast & Furious”: quá nhanh, quá nguy hiểm. ra người xưa cũng có nhiều cách tránh thai. Giả dụ như uống bát thuốc đen ngòm,mùi như rượu, nôn mửa ba ngày chưa hết. Giả dụ như uống thủy ngân pha với dầu, là tự tìm đường chết. Hoặc đặt vào “chỗ đó” chút phân voi, ối trời, nghe thôi tuột hết ý chí chiến đấu. Vì vậy, bạn đại phu của chúng ta quyết định sử dụng phương pháp tính ngày và xuất quân ngoài cửa động. Tuy nhiên người tính bằng trời tính, mà trời tính có khi cũng thua mấy bạn xíu có đuôi tính. Bạn tiểu tam to bằng hạt gạo,mặc kệ ai xấu mình, cố gắng hết sức bám chặt bụng mẫu thân. Tuy chào đón nhưng khi bắt được mạch hỉ, Hoàng Kỳ vẫn háo hức trong lòng. Cho đến đêm nhanh chậm bắn quả pháo cối: - Chàng làm cha rồi. Duy Tân chậm nhịp, ban đầu nghĩ nghĩ: “Ta làm cha cũng mười mấy năm rồi, giờ nàng phát ra rồi ư. Giải thích với nàng thế nào đây?”. Nhưng thấy Hoàng Kỳ xoa xoa bụng vỡ lẽ: - Nàng có thai??!! Duy Tân ôm chặt , cười cười, thầm: - Quả nhiên là ta quá mạnh. Hai người chen chúc nằm cái giường bé tí của Hoàng Kỳ. Ngẫm nghĩ đến tương lai. Bỗng Duy Tân ngồi bật dậy: - Soạn đồ, soạn đồ. Chúng ta bỏ trốn. Vì an toàn của bé con, chúng ta ở đây được nữa. nàng chuẩn bị , tối mai chúng ta lập tức rời khỏi đây. nhanh chóng mở cửa phòng, nhàng đến thư phòng. Cung nữ, thái giám đứng canh ngoài cửa, vội vàng cầm đèn chạy theo. · Bài học: việc hôm nay chớ hẹn đến ngày mai.
Ngoại truyện 1 (mẩu chuyện về vợ chồng Hoàng Kỳ rất lâu về sau) Vào ngày trời rét căm căm, hai vợ chồng Hoàng Kỳ ôm nhau trong chăn ấm. Hoàng Kỳ bỗng thắc mắc: - Chàng thiếp vào lúc nào? - Từ cái nhìn đầu tiên. - Xùy xùy, chàng tưởng tiểu thuyết ngôn tình chắc. Cái gì mà từ cái nhìn đầu tiên? . - là vậy. Lúc nàng loay hoay băng bó vết thương cho ta. Vừa tỉnh, mở mắt ra thấy nàng. Ta nghĩ mình xong đời rồi. Nàng đẹp nhất lúc chăm chú làm việc đấy. Giờ là quá lười rồi. - (bép) Chàng cái gì vậy hả? Dám xấu thiếp, nấu cơm cho chàng. - Hình như người nấu cơm là ta?!!Thế còn nàng? - Chà, cũng khó . Chắc là lúc bị hôn trộm. ngờ môi chàng lại mềm như vậy? Hoàng Kỳ ánh mắt mơ màng, đúng kiểu sắc lang. - Tuy nhiên, thiếp thành cho chàng biết là thiếp vốn có ý định lâu dài với chàng. Hoàng đế cũng phải là nhân vật có thể sống thọ. - Nàng,…. Bái đường, động phòng với ta rồi mà vẫn bảo là có ý định lâu dài sao? - Ai biết thiếp từng làm chuyện đó với chàng chứ? He he, phải chúng ta rất bí mật sao. Thiếp tính toán cả rồi, chàng đẹp trai, cơ thể cũng săn chắc, có “ ấy ấy” chút với chàng cũng thiệt hại gì. Chỉ cần giải độc xong thiếp cao bay xa chạy. Chàng làm hoàng đế của chàng, thiếp làm đại phu của thiếp. Tiếp tục cuộc đời tiêu dao. - Nàng quá đáng, vắt chanh bỏ vỏ. - Bây giờ cho chàng biết để chàng đừng tưởng có Nhất, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ rồi coi thiếp ra gì. Dám chê tiếp “lười” ư? Bỏ chàng, lấy chồng mới. - Để ta xem nàng chạy được đâu. Chăn trùm qua đầu, quần áo bay xuống đất. thanh phát ra rất trong sáng. - Dừng ngay, ban ngày ban mặt, chàng đừng có làm bậy. - Nhất, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ phải đều ở bên nhà ông ba ngoại chơi hay sao. Giờ ta phải tranh thủ tạo Lục tiểu tử, để nàng thay đổi cái suy nghĩ, bỏ chồng rất dễ . lúc sau. - Nhanh chút. - Tốc độ này thế nào? Tiếng động nhịp nhàng mỗi lúc nhanh. Sau tiếng thở mạnh ngừng lại. Hoàng Kỳ tung chăn. - Trời ạ, ngợp thở chết mất. Lần sau cấm chàng ban ngày tuyên dâm. - Con người là động vật động dục theo mùa, theo ngày, cũng chẳng theo giờ. Ta cũng chủ động được chuyện đó. thể hứa được. - quá đáng. Trời lạnh thế này, chàng mang nước tắm vào đây cho thiếp .
Chương 19. Cung Biến Mùa hạ năm 1619, nhận được tin tình báo chúa Trịnh ra bến Đông Hà xem đua thuyền,đội quân ám sát do Văn Đốc chỉ huy, bí mật đặt địa lôi cùng mai phục súng ở ngã ba đường . Quả nhiên, Trịnh Tùng cùng đoàn tùy tùng đến lầu ở bờ sông. Xem xong chúa cưỡi voi về. được đoạn, Trịnh Tùng nhận được mật báo. Ông xuống voi, để voi ngựa cùng đoàn nghi vệ trước. Còn mình ngồi kiệu, thầm sau. Đến ngã ba, tiếng sung vang lên bắn gãy cây lọng tía. Văn Đốc phát giác có chúa TRịnh, nhanh chóng ra ám hiệu rút lui. Quân Trịnh Tùng người đông thế mạnh, nhanh chóng truy bắt. Dù chống trả quyết liệt, nhưng đáng tiếc, Văn Đốc bị bắt. Toàn bộ đội ám sát bị giết ngay tại chỗ. Văn Đốc bị giao cho Trấn quận công Trịnh Lam tra hỏi. Dù thề chết khai nhưng với vẻ bề ngoài dễ gây ấn tượng của Văn Đốc, Trịnh Lam nhanh chóng tìm ra ta là thuộc hạ cận thân của Vạn quận công. Vạn quận công bị chúa Trịnh triệu tập. Trịnh Tráng cùng Nguyễn Danh Thế, Lê Bật Tứ, Nguyễn Duy trình bày tội trạng, đưa ra nhiều bằng chứng buộc tội Trịnh Xuân, mưu phản giết cha, đề nghị xử tử. Bắt Trịnh Xuân tận mắt chứng kiến việc hành hình Văn Đốc. Mặt Trịnh Xuân đổi sắc, nhưng trái tim như hàng vạn mũi tên xuyên tim. Trước sức mạnh của quyền lực, tình thân còn giá trị. Trịnh Xuân ngờ, mình chưa hề có ý định làm phản trai trực tiếp dàn dựng, bày bố trận địa, mục đích giết em, diệt trừ hậu họa. Giây phút đó Trịnh Xuân hiểu, chuyện gì diễn ra. Trịnh Tùng lệnh giam ta vào nội phủ, bãi hết quan tước, binh quyền. ra, Trịnh Tùng hoàn toàn tin con trai mình vì mưu quyền mà nhẫn tâm giết cha. Ông tin rằng, nhất định có người giật dây, mưu chia rẽ tình cảm cha con. Vì lẽ đó, ông chỉ cho giám sát Trịnh Xuân, chứ tuyệt đối có ý định ban tội chết. Ông nhất định phải tra ra chân tướng. Đoan Từ hoàng hậu đến Long An điện. rất lâu rồi, nàng mới đặt chân đến đây. Ngày đầu vào cung, khi nàng còn là bé vô tư mang tâm trạng gì khi ở đây. Nàng còn nhớ . Nhưng giờ, Đoan Từ đau xót, đau đến mức hít thở thông. Nhưng bước chân vẫn vững vàng. Nàng chờ truyền gọi, cũng bỏ qua nghi thức xa giao cứng nhắc, nước mắt như mưa. Nàng : - Chàng làm gì vậy? Sao chàng lại hành động nhẫn tâm đến thế. Chàng quên, chàng còn có đứa con trai hay sao. Chúng ta được gặp nó, có nghĩa là nó tồn tại. Chàng mưu như thế, có nghĩ đến an nguy của nó hay ?Chúng ta lưỡng tình tương tuyệt nhưng dẫu sao cũng có nghĩa phu thê. Người đó là cha thiếp, là người nâng đỡ, giúp chàng giữ vững giang sơn họ Lê. Chàng là người vong ân, phụ nghĩa, máu lạnh vô tình. Lời nhiều nhưng đủ hiểu. Duy Tân biết kế hoạch thất bại, chân tướng bị bại lộ. Vốn cũng cảm thấy có gì đau buồn, mục đích chính thành công. Ám sát vốn chỉ là hư chiêu. Thành cũng tốt mà bại cũng sao. có xuống hoàng tuyền cũng cảm thấy hổ thẹn với tổ tiên. Nhưng thời điểm này, lại muốn chết. Đêm qua, Hoàng Kỳ phát có thai. Đêm nay, cả hai ra hẹn ngày trở lại. Nhưng giờ kịp nữa rồi. Hoàng Kỳ đứng ngoài vách, nghe việc. Hoàng Kỳ bề ngoại là người vô tâm vô phế nhưng đó là bởi vì quá thông minh. nhìn nhận mọi việc bằng bộ óc nhạy bén đến mức đáng sợ. Nên thường tìm cách giả vờ bỏ qua mọi việc đáng ngờ xung quanh, để sống vô tư vui vẻ. có biết việc Duy Tân cho người ám sát Trịnh Tùng ? có biết Duy Tân có người con trai ? có biết khúc mắc giữa Đoan Từ và chàng ? Hoàng Kỳ biết tất cả. Nhưng im lặng, hỏi đến bao giờ. Bởi vì nhưng lại sống rất thực tế, Duy Tân phải là đối tượng tốt để giao phó có cuộc đời. Thậm chí cho đến lúc và Duy Tân trở thành vợ chồng chi thực, vẫn nghĩ ngày độc trong người được giải hoàn toàn là lúc lặng lẽ rời . Lương duyên ngắn ngủi sao phải quá bận lòng. Nhưng lý trí thắng được trái tim. Cuối cùng Hoàng Kỳ hoàn toàn lạc lối, nghĩ mình có thể sống tốt mà có bên cạnh. được, ngã lúc này được, cần mạnh mẽ, sống tốt để bảo vệ bé con vừa thành hình trong bụng. Cắn chặt vào tay ngăn tiếng khóc bật ra, Hoàng Kỳ dựa người hẳn vào tường. Giọng hoàng hậu nghẹn ngào: - Thiếp phải bảo vệ Duy Kỳ. Chàng tự mình ra tay . Đoan Từ Hoàng hậu buông lời cuối rồi , nước mắt vẫn ngừng chảy dài. Nàng ta lạnh lùng bỏ lại cuộn dây thừng. Hoàng Kỳ bước vào phòng, nhìn thấy cảnh Duy Tân cầm cuộn dây, đăm chiêu. chạy lại, ôm chầm lấy , nước mắt rơi lã chã: - Đừng, chàng đừng làm vậy. phải chàng hứa với thiếp, tối này, chúng ta cùng bỏ trốn hay sao. Chàng làm thế này, thiếp tha thứ cho chàng, con chàng cũng tha thứ cho chàng. Duy Tân đưa tay lau nước mắt cho , hôn lên cái mũi đỏ ửng vì khóc của : - Ta xin lỗi, kịp nữa rồi. Ta rất tiếc. cầm được nước mắt, hôn lên môi , ngừng lời xin lỗi. - Bọn chúng buông tha cho nàng đâu. Đêm nay, khi nhận được tin ta chết, Nguyễn Cảnh Giai vào cung. Nhân lúc rối loạn, nàng đưa vật này cho ông ta, ông ta có cách đưa nàng ra ngoài. Ông ấy bảo vệ mẹ con nàng an toàn. Đừng liên lạc với bọn Nguyễn Phúc Lan. Ta hết giá trị lợi dụng, nếu họ biết nàng mang thai cốt nhục nhà họ Lê, có nhiều bất lợi. Khi mọi việc lắng xuống, nàng liên hệ với cha mẹ, cùng họ xa. được bao xa , đừng dính dáng gì đến triều đình nữa. Cũng đừng tìm cách trả thù. Nhưng, đừng quên ta, có được ? ôm Hoàng Kỳ rất chặt, cái ôm chia tay, có cơ hội gặp lại. - Ta ích kỷ kéo nào vào cuộc sống của ta. Sống hơn ba mươi năm, chỉ có khoảng thời gian cùng nàng ta mới có cảm giác tồn tại. Cho ta ích kỷ thêm lần, dù sau này nàng sống ở đâu, với ai, nhớ đến ta chút thôi cũng được. Cho ta được an ủi, ta từng là phu quân của nàng. Hoàng Kỳ bất ngờ vùng ra, nhanh chóng rút cây kim châm , châm thẳng vào huyệt bách hội của Duy Tân. nhanh chóng ngã xuống đất, bất tỉnh nhân . đóng cửa phòng, rồi nhét vào miệng viên thuốc, mớm nước cho nuốt xuống. Sau đó liên tục châm cứu : huyệt á môn, huyệt phong trì, huyệt thần khuyết, huyệt phế du, huyệt kiên tĩnh,huyệt túc tam. Tất cả những huyệt này phong bế huyết mạch toàn thân, nhanh chóng đưa người ta vào cái chết, đau đớn. Sờ lên mũi, bắt mạnh, kiểm tra tim, xác định chính xác Duy Tân còn thở. hôn lên môi , nước mắt rơi xuống ướt đẫm : - Tạm biệt. Từng ký ức lên trong đầu . Ngày đầu tiên gặp nhau. Những hôm thức trắng đêm đối ẩm ở Mỹ Phúc. Ngày vào cung. Cái hôn lén lút. Lúc đùa nghịch bên suối. vào lúc nào? Có lẽ là từng chút , tình cảm được bồi đắp từng chút từng chút, ngày qua ngày. Người ta vốn tính trước được họ được gì mất gì khi . Chỉ biết khi nó gõ cửa, mọi tính toán đều là vô ích. Vốn tự nhận mình thông minh tuyệt đỉnh, chỉ cần đến thời điểm, buông tay là chấm hết. Nhưng vào thời điểm đâm kim châm vào người Duy Tân, Hoàng Kỳ biết, mình xong rồi. · Bài học: đàn ông hứa hẹn, đáng tin. Phụ nữ ra tay, dứt khoát và dã man hơn đàn ông nhiều.
Ngoại truyện 2: Văn Đốc Duy Tân 17 tuổi, bắt đầu thầm xây dựng tổ chức bí mật. Thành viên được bồi dưỡng đều là những đứa trẻ mồ côi chạy nạn. Sống vất vưởng, ăn xin đầu đường xó chợ. Duy Tân tập hợp nuôi ăn, nuôi ở. Tìm thầy dạy từ cái chữ đến cái nghề kiếm sống, số có tư chất tốt được học võ công. Ai , ai ở phụ thuộc vào lựa chọn mỗi cá nhân. Vì vậy những thành viên trong tổ chức có trung thành tuyệt đối với thủ lĩnh. Họ gọi là “chủ nhân”, nhưng thực chất trong lòng họ Duy Tân là ân nhân. Văn Đốc cũng xuất thân như vậy. Trí nhớ lâu nhất của là thời điểm tỉnh dậy trong vũng bùn, đầu đầy máu, trí óc trống rỗng. Cha mẹ là ai, có chút ấn tượng. Rồi cứ thế lê lết khắp nơi. Ai cho gì ăn nấy, thậm chí còn nhớ mình có biết hay ? Vào đêm mưa, co ro núp dưới hiên quán ăn đóng cửa. Duy Tân xuất , cứu khỏi tâm trí mông muội. Lúc đấy Văn Đốc chưa đến 9 tuổi. Duy Tân là ân nhân cũng là người thân duy nhất mà có được. Mọi việc đều nghe theo Duy Tân sắp xếp. Rồi ngày gặp Xuân Hoa. lúc nào cũng e thẹn, nhưng lúc vui vẻ ríu rít như chim non. Lúc gặp lúc nào cũng là núp sau lưng Hoàng Kỳ, vị đại phu được hoàng thượng bí mật đưa vào cung. chuyện với lắp ba lắm bắp. Rồi mang đến cho chút nước uống lúc ban trưa nắng gắt. Thi thoảng lại làm bánh cho lúc trực ca đêm. bé ấy chẳng điều gì, nhưng luôn mang đến cho cảm giác ấm áp của gia đình. Hễ nghĩ đến Xuân Hoa, liền thấy trái tim dồn đập. gặp nhớ, gặp rồi vui vẻ nguyên cả ngày. nghĩ mình . Nhưng cái ân cần báo đáp khiến thể mở lòng. hôm với bé ấy, muốn nhận là em nuôi. bé liền xoay người rồi khóc to. Trong lòng Văn Đốc thấy đau xót lắm. Nhưng ở đời, vốn như ý. Văn Đốc nhận nhiệm vụ tiếp cận Trịnh Xuân. Mỗi lần bắt gặp Trịnh Xuân đắm đuối nhìn mình, liền nổi da gà. Vốn là người trầm tĩnh, ôn hòa nên bề ngoài đều tỏ ra thấy. Xuân Hoa sau khi biết tin làm việc tại phủ của Vạn quận công nhiều lần tìm gặp. Đáng tiếc, Trịnh Xuân đều cho người đuổi . ta để mất kỳ nào tiếp cận . Hằng đêm nghĩ đến nước mắt của Xuân Hoa ngày ấy, Văn Đốc ray rứt khôn nguôi. Nhận được mật lệnh, thời điểm ám sát Trịnh Tùng đến. Văn Đốc xin Trịnh Xuân nghỉ phép ngày. Việc đầu tiên khi rời phủ phải là gặp đồng đội mà lại là gặp Xuân Hoa. nghĩ lần hành động này nguy hiểm trùng trùng, có khả năng có cơ hội trở về. Nuối tiếc trong đời chính là tình cảm đối với hay e thẹn ấy. Và sai lầm ấy dẫn , cũng như ân nhân của vào cửa tử. Cho đến lúc chết, Văn Đốc cũng biết được rằng hành động của thất bại là do Xuân Hoa mật báo cho chúa Trịnh. Người phụ nữ , chính là người đẩy vào chỗ chết.