Chương 13. Hoàng hậu ra tay Trong thành râm ran tin đồn về Trịnh Xuân. Chúa Trịnh thể cho người điều tra. Điều bất ngờ là, tin đồn thế mà có . Người con trai tuấn kiệt của ông vậy mà có biểu thích đàn ông. Chọc cho chúa hồi tức giận, máu lên tới não, ông đập bàn: - Hoang đường, là hoang đường. Nhằm dập tắt dư luận, ông bắt Trịnh Xuân lập tức thành thân. Hôm trước thành thân, hôm sau ông lại giao nửa binh quyền cho ta,phong làm Thái Bảo Vạn Quận Công, chuẩn bị cho cuộc chiến đánh Mạc. Đàn ông, mạnh mẽ nhất là lưng ngựa phải sao?. Mục đích của ông ta là muốn TRịnh Xuân tạm thời rời khỏi nơi thị phi, và tỏ sức mạnh để đánh tan dư luận. (vì lý do thiếu kiến thức nên TRịnh Tùng điều này, đàn ông đồng tính có 2 loại: công và thụ . Trịnh Xuân là công, ta mạnh mẽ và thích đàn ông xung đột gì cả. Đàn ông đẹp trai, manly, râu ria rập rạp, vẫn có thể đồng tính nhé. Ví dụ; Ricky Martin- nam ca sĩ nổi tiếng, hay Wentworth Millet- nam diễn viên phim Vượt Ngục).Nhưng hành động này lại khiến Trịnh Tráng, con trai trưởng của ông bất mãn. ta vừa bất an, lại vừa bất mãn. Lý nào vướng vào scandal lớn như thế, bị đập bẹp như đập ruồi thôi, lại còn được nửa binh quyền. Con sâu ganh ghét bắt đầu ăn vào tim Trịnh Tráng. Nó dần đục khoét bên trong ta, cho đến khi trái tim ta hư hỏng mới thôi. Trịnh Tráng còn cảm thấy khinh bỉ với khuynh hướng giới tính của em trai mình. về mối thù của Lê Duy Tân và dòng họ Trịnh, phải bắt đầu từ thời điểm khá xa xưa. Đầu thế kỷ 16, Mạc Đăng Dung lật đổ vua Lê Chiêu Tông, đưa người em trai của vua là Lê Cung Hoàng lên ngôi. bao lâu sau đó, khi cảm thấy thời cơ chín mùi chính thức cướp ngôi , lập nên triều đại nhà Mạc. Lê Duy Ninh, con trai vua Lê Chiêu Tông chạy thoát sang Ai Lao (Lào ngày nay). Nguyễn Kim, võ tướng trung thành thuần phục nhà Mạc sang Ai Lao tìm Lê Duy Ninh (đây chính là chúa Chổm nổi tiếng trong dân gian- với câu “nợ như chúa Chổm”). Ông tập hợp nhiều sĩ phu và tướng lĩnh phò trợ Lê Duy Ninh chống lại nhà Mạc. Đánh đuổi nhà Mạc khỏi Thanh Hóa. Vào thời điểm chiến cao trào, Nguyễn Kim bị đầu độc, trước khi chết ông giao toàn bộ binh quyền cho Trịnh Kiểm,vốn là con rể mà ông tin tưởng. Trịnh Kiểm thực là tướng tài, rất giỏi trong việc huấn luyện ngựa chiến, đẩy nhà Mạc lui hẳn về phía bắc, đưa Lê Duy Ninh lên ngôi, hiệu Lê Trang Tông, lập Nam triều ( phân biệt Bắc triều nhà Mạc). Lo sợ thế lực càng ngày càng lớn mạnh của Nguyễn Uông (con trai trưởng Nguyễn Kim) ảnh hưởng đến quyền lực của mình, Trịnh Kiểm tìm cách giết chết Nguyễn Uông. Nguyễn Hoàng (con trai thứ của Nguyễn Kim) nghe tin rất phẫn nộ và cũng lo sợ cho tương lai của mình. Ông nhờ chị (là vợ của Trịnh Kiểm) giúp. Sau này tìm mọi cách chạy về Thuận Hóa (Nguyễn Hoàng chính là ông nội của Nguyễn Phúc Lan). Bệnh tật và tuổi tác chừa ai, Trịnh Kiểm chết. Hai con trai ông ta là Trịnh Cối và Trịnh Tùng đấu đá dành quyền. Vua Lê Tông ( tên là Lê Duy Bang- đời sau của vua Lê Trang Tông- chúa Chổm) giao binh quyền cho Trịnh Cối, Trịnh Tùng cài bẫy đẩy Trịnh Cối hàng Bắc triều, tiếp quản binh quyền. Trịnh Tùng giết vua, cùng bốn hoàng tử. Nhưng chính thức soán ngôi, vì lo sợ nhiều thế lực phù Lê, nêu giữ lại người thứ năm là Lê Duy Đàm. Vị hoàng tử lên ngôi, hiệu là Lê Thế Tông ,bị lừa gạt, kiểm soát nhiều năm. Ngày ông tìm ra chân tướng, biết được cả gia đình năm xưa bị Trịnh Tùng giết hại, ông bị giết chết, thọ 33 tuổi (tin tức lan truyền là bất ngờ chết vì bạo bệnh). Lê Duy Đàm chính là cha của Lê Duy Tân, vị vua quyền lực mà chúng ta biết. Nhìn lại quá trình tranh dành quyền lực mới thấy, Trịnh Tùng, “ phải dạng vừa đâu”. Đấu trực tiếp với ông ta, hình như là có cửa. Việc trả thù của Lê Duy Tân xem bộ dễ mà thành công. Đoan Từ hoàng hậu nhận được lệnh của cha, giám sát kỹ hành động của hoàng thượng. Cùng lúc đó, nàng ta nhận được mật báo, ban đêm, Long An điện phát ra tiếng cười khúc khích. Đoan Tư mặt biến sắc, vuốt ve bộ móng tay nhọn hoắt, lạnh lùng ra lệnh: “ Truyền ta ( ý Hoàng Kỳ) đến đây”. Trong lúc Hoàng Kỳ vô tư chuyện phiếm với đám cung nữ rảnh rỗi nhận được lệnh. nhanh chóng theo Thu Thủy đến cung THúy Hoa. Hoàng Kỳ nhìn đông nhìn tây, cảm than: “Chỗ ở của phi tần lại sa hoa hơn cả Long An điện”, xung quanh toàn trồng kỳ hoa dị thảo. trong mùa đông lạnh giá mà vẫn chúng vẫn đua nhau khoe sắc. - Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu nương nương cát tường. - Miễn lễ. Ngước mặt lên cho bản cung nhìn mặt xem nào. Đoan Từ quan sát, thấy trước mặt là nương tuổi trăng, mặt mũi thanh tú xinh đẹp, nhưng nước da vàng vọt, xỉn màu, làm dung nhan trở nên kém sắc rất nhiều. thể so sánh với làn da mịn màng, sáng ngời của nàng ta. - Quả nhiên là nương xinh đẹp. (Khen giả tạo thôi) Ngươi là người chăm sóc hoàng thượng, thấy sức khỏe của người dạo này có khởi sắc gì ? - Bẩm nương nương, sức khỏe hoàng thượng vẫn rất kém. Ngài thường ăn uống rất ít ( trong ngày có được ăn gì đâu), đêm ngủ ngon giấc.Cảm ho, uống thuốc mãi mà bớt. Nô tỳ rất lo lắng ạ. - Vì quy định khắt khe ở trong cung, bản cung thể tự mình chăm lo cho phu quân như bá tánh bình thường khác. Bản cung hi vọng, ngươi hết lòng chăm sóc cho hoàng thượng thay bản cung. - Nô tỳ hết lòng vì nương nương. - Ta nghe , ngươi và hoàng thượng có mối quan hệ rất tốt? - Bẩm nương nương, nô tỳ dám quá phận ạ. Hoàng thượng đêm mất ngủ, thi thoảng có trò chuyện với nô tỳ. Nô tỳ kể số truyện cười dân gian giải khuây cho ngài. Ngoài ra, tuyệt dám có hành vi quá phận nào. Đoan Từ gật gật đầu, ánh mắt nhắm lại như suy nghĩ. Nàng ta bỗng tháo vòng ngọc nạm càng đeo tay, đưa cho đại cung nữ mang đến cho Hoàng Kỳ: - Ban thưởng. Hoàng Kỳ quỳ xuống, dập đầu, cũng từ chối (người ham lợi là người dễ điều khiển, nàng muốn hoàng hậu nghi ngờ): - Đa ta nương nương. - Hoàng thượng là minh quân (lại giả dối), vốn đam mê nữ sắc, chỉ có người vợ là bản cung. Sức khỏe bản cung lại tốt, nên hôm nay ta muốn ngươi trở thành người của hoàng thượng. Thay bản cung chiếu cố ngài tốt. Hoàng Kỳ đứng hình, miệng há hốc, mắt mở to chớp nổi cái: - Nươngggg… nươnggg. Nô tỳ …….. (nàng lắp bắp). - Thưởng rượu. Nhìn ly rượu mà Hoàng Kỳ muốn ngất ngay tại chỗ, uống hay uống. Uống sợ bị độc chết, uống chắc chắn bị xử tội chết. Rất may, ngửi mùi ly rượu vỡ lẽ, thắc mắc trong lòng hoàn toàn sáng tỏ. cầm ly, uống cạn hơi, do dự tránh nàng ta nghi ngờ. · Chương này có bài học kinh nghiệm , vì hết nửa chương là lịch sử chính thống rồi, mình muốn phát ngôn linh tinh. Vì lịch sử hơi phức táp, có thể các bạn đọc hơi rối. Mình post thêm hình ảnh, giúp dễ hình dung. Ly rượu gì? Chương sau bật mí.
Chương 14. Phải kiên định Ghi chú: chương nhạy cảm, cân nhắc trước khi xem. Đề nghị thử nghiệm dưới mọi hình thức. Haizz, viết được chương này mình cũng ngại ngùng Hoàng Kỳ được đưa về tận điện Long An lúc trời sập tối. Trạng thái ngầy ngầy như say rượu. Tuy nhiên biết rất tình trạnh của mình. nguy hiểm tới tính mạng, mà còn hơn nguy hiểm tới tính mạng nữa. Lần này Duy Tân xong rồi. Duy Tân bước vào phòng, cả căn phòng rộng mờ mờ ảo ảo. Bình thường giờ này, Hoàng Kỳ phải châm đèn, cũng chào đón bằng giọng như chim oanh. Tim đập nhanh, cảm giác lo lắng tràn nhập trong lòng. gọi : - Hoàng Kỳ?? - Ta ở đây. (giọng thều thào như tiếng mèo kêu) Chàng đóng cửa lại . Ồ, bổng dung lại đổi giọng xưng hô. Nghe sao mà như có cọng lông chim, vuốt vào trái tim thế kia. Duy Tân nghe lời đóng cửa, rồi về phía tiếng . - Nàng sao vậy? khỏe ở đâu, ta gọi thái y? - Ta sao. Trong cung chàng có thái y nào giỏi hơn ta ư? đưa tay rờ trán , lại cảm giác cả mặt nóng hổi. Hoàng Kỳ run rẩy, hai tay ôm chầm lấy cổ , môi chạm vào má, thầm bên tai: - Hoàng hậu bỏ thuốc. Xuân dược. Duy Tân ôm eo, kéo hẳn vào người, toàn thân nổi gai, chịu nổi cái kích thích bị thổi hơi phù phù bên tai. Nghe xong từ xuân dược phản ứng sinh lý đàn ông nổi lên lập tức. Haizz, thông cảm cho vị đại ca bị cấm dục quá lâu. thế “mở treo miệng mèo” lại được ăn, nên rất nhạy cảm với những từ như vậy. chủ động được, đưa lưỡi liếm lên vành tai Hoàng Kỳ. Trời ạ, người ta trúng thuốc mà còn gặp kẻ háo sắc thế này. Đúng là ngàn cân treo sợi tóc. - Nàng ta muốn gì ở nàng? ( Giọng trở nên trầm đục) - Chàng được đụng vào ta. Miệng thế nhưng lại ghé môi vào cổ , cắn , rồi rê lưỡi lướt qua yết hầu. - Nàng ta muốn thử chàng. Thử xem, có đúng là chàng “ được” rồi . Hoàng Kỳ cười khúc khích: - Nên, chúng ta tuyệt đối được “làm”. Bị ảnh hưởng bởi thuốc, nên dù lý trí cứng rắn, bàn tay lại tự chủ mà luồn vào áo Duy Tân. vuốt qua vòm ngực gầy mà rắn chắc, suôi xuống eo, lại xoa sau lưng , rê ngón tay lên xương sống. - Chàng phải kiên trinh, nhất quyết để ta quyến rũ đâu đấy. - Được. đằng làm nẻo, Duy Tân dứt khoát cố định giường, rồi nhanh chóng hôn lên môi . mút lên cánh môi, rồi cắn mạnh làm Hoàng Kỳ khẽ rên. Rồi tranh thủ luồn hẳn lưỡi mình vào cái miệng hơi hé mở. Môi lưỡi giao nhau, cả hai đều rất kích động. Lý trí lóe lên, vội : - Đừng. Chàng dừng lại . Thuốc này chút tan thôi. Ta sao đâu, chàng đứng lên trước . - Tin ta. Ta đảm bảo giữ trinh tiết cho nàng. Giao mình cho ta, được ? Duy Tân thầm. Lần này, bàn tay tà ác của nhàng rút dây áo mà bị đánh. Hoàng Kỳ trả lời, ngăn cản, bởi thuốc quá mạnh, mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều. Vạt áo mở rộng, ngực phơi trần ra ngoài, cảm thấy lành lạnh, hơi co người. Những ngọt đèn ngoài sân được thắp, hắt ánh sáng vào trong phòng. Con ngươi vì dục vọng mà co lại, chỗ khác của tự chủ lại to ra. Nụ hôn vừa rồi làm thỏa mãn, rướt người chủ động đuổi theo đôi môi . Tay mân mê hai quả mật đào ao ước bấy lâu. Vừa cười vừa : - Hóa ra cũng nhỉ? may là tấm vải ấy làm xẹp 2 trái đào. ôm từ đằng sau, hôn lên vành tai , tay ôm trọn trái đào, bàn tay xuôi dần xuống dưới. Hoàng Kỳ ngại ngần giữ tay lại, nhưng sức lực lại đủ. Hơi thở nằng nặng, hổn hển của khiến Duy Tân như phát điên. Tay dứt khoát xuống dưới, chạm vào khu vực bí mật khiến mặt Hoàng Kỳ đỏ như gấc chin.Nhưng giờ kiểm soát được bản thân nữa rồi, hoàn toàn sống theo cảm xúc. Đạo đức, định kiến, nguyên tắc đều là mây bay, đều là mây bay. Khu vực trinh nguyên, mới mẻ, quá nhạy cảm. dường như chỉ vừa chạm đến, dường như chỉ vừa xoa , dường như chỉ vừa len vào đôi chút nơi đó ướt át. Giây phút ấy, Hoàng Kỳ bùng nổ, chạm đến cái gì đó lạ lẫm mà đầy hưng phấn. Giây phút sau, quyết định xoay người, nhất quyết vùi mặt vào lồng ngực Duy Tân. xấu hổ đến chết, thế mà phát ra, trần truồng mà người đối diện áo quần đầy đủ. Dù trong phòng khá tối, Duy Tân cũng cảm nhận được hai má nóng đỏ đến thế nào. cười: - Phải trả công cho ta chứ. Duy Tân tự cởi quần áo. - Đừng. Hôm nay chúng ta nhất định được “ cái đó”. Hoàng Kỳ cố dùng sức đẩy cái người đối diện ra (đấy là nghĩ vậy), nhưng bàn tay chạm vào ngực người ta lại cứ cào cào. - An tâm, ta biết chừng mực. Bảo đảm giữ “cái đó” cho nàng. nắm tay , hướng xuống khu vực dưới bụng chút xíu của mình. thầm bên tai : - Giúp ta chút thôi. muốn đánh người,muốn bỏ chạy, lại cũng muốn . Cuối cùng, dù ngại ngùng nhưng vẫn làm theo hướng dẫn của . Hai người trải qua môt đêm ngọt ngào, nhiều cao trào nhưng cái cần giữ vẫn còn nguyên. Ngoài “xâm nhập” ra cái gì cần làm đều làm, cái gì nhất định phải làm cũng làm luôn. Cũng mệt dữ lắm. · Bài học: bác sĩ khoa sản thường hay nhận được câu hỏi như sau : “Chúng em chỉ làm bên ngoài, liệu có thể có thai ?” Câu trả lời: quan hệ bên ngoài hay bên trong quan trọng, quan trọng là tinh trùng bơi, nhảy, phóng kiểu gì đó mà hên hên gặp được trứng, có thai thôi.
Chương 15. Kiểm tra trinh tiết Buổi sáng, Duy Tân trong lòng “thần thanh khí sảng” bề ngoài vẫn tỏ ra ủ dột thiếu sức sống hơn hẳn mọi khi. Cung nữ, thái giám nhìn mà đau lòng. cung nữ bên cạnh ngài ấy cũng ủ dột hết sức. Đại cung nữ Thu Thủy nhanh chóng xuất , đưa đến cung Thúy Hoa. - Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu nương nương cát tường! - Miễn lễ. Thế nào? Hoàng thượng, ngài đối với ngươi “tốt” chứ? - Xin nương nương thứ tội. Nô tỳ phụ lòng nương nương. Dù nô tỳ rất cố gắng, hoàng thượng ban đầu chỉ mắng nô tỳ nên tự trọng, sau trực tiếp đánh vào gáy nô ty, khiến nô tỳ bất tỉnh. Nhưng sáng nay, ngài ấy cũng trách phạt nô tỳ. Hoàng Kỳ nhanh tay kéo cổ áo, để lộ dấu đỏ sau gáy. ra cái dấu này ban đầu hình dáng nó như vậy, người có kinh nghiệm nhìn vào biết ngay là dấu do hôn quá mạnh gây ra. Sau khi Duy Tân phát sử dụng chút thủ thuật nho , khiến nó giống hệt tình trạng bị đánh. Hoàng Kỳ nhanh chóng nghĩ ra cánh ứng phó với Đoan Từ hoàng hậu. Nàng ta là con Trịnh Tùng, cũng di truyền của cha bản tinh đa nghi. lão bà xuất , hoàng hậu liền ra lệnh mang vào trong kiểm tra. nghĩ cũng biết, đương nhiên là kiểm tra trinh tiết rồi. bình thản vào, nằm lên giường, cố gắng đóng kiểu con nhà gia giáo, rất e thẹn nha. - Bẩm hoàng hậu nương nương, nàng ta vẫn còn là trinh. Đoan Từ hoàng hậu khẽ gật đầu, phất tay cho bà lão lui. Nàng ta nhanh chậm với Hoàng Kỳ: - Phận ngươi tốt, ta cũng hết sức chiếu cố nhưng chàng động lòng với ngươi. Thôi ngươi cứ hành động như bình thường. Nếu chàng trách tội, ta tự khắc sắp xếp cho ngươi vị trí khác. Lui . Hoàng Kỳ đoán tâm trạng nàng ta tại. Có vẻ tin rằng, hoàng thượng được rồi. Trong lòng thở phào. Những nghĩ đến đêm qua, hai má bỗng hồng mảnh. vội vã cuối gập người rồi nhanh chóng ra ngoài. Trong cung Thúy Hoa, hoàng hậu khá trầm tư. Nửa như hài lòng, nửa lại cảm thấy đau đớn. Bên tình bên hiếu, tiếc là nàng cũng có cơ hội lựa chọn. Con đường nàng ta bị buộc phải , thể quay đâu. Con trai nàng, Lê Duy Kỳ mười tuổi. Dù cậu bé sống cùng nàng, nhưng tình mẫu tử gì chia cắt được. Nàng buộc phải lựa chọn, đó là bảo vệ con trai. Duy Kỳ xinh xắn, đáng và ngọt ngào chịu nuôi dạy của ông ngoại, chúa Trịnh Tùng. con cờ được sử dụng để kiềm chế Duy Tân, và cũng kiểm soát cả nàng, con ông ta. Nàng hiểu rất chúa Trịnh, ai khiếu chiến với ông ấy, chỉ có con đường là : chết. Đoan Từ hoàng hậu là người phụ nữ đáng thương. Ở thời đại nam tôn nữ ti, Trịnh Tùng nổi tiếng thương con thế mà vẫn ép nàng lấy Duy Tân. Sử dụng nàng, sau là con trai nàng như những quân cờ chính trị. Mỗi bước đều do ông ta chi phối. Nàng có chết cũng phải chết theo tính toán của ông. Thời điểm này vợ chồng Hoàng Đôn Hòa du sơn ngoạn thủy kết hợp với cứu giúp dân nghèo đường, hoàn toàn quên mất con . Văn Đốc chính thức đầu quần cho Trịnh Xuân. Nhanh chóng trở thành tâm phúc, thuộc hạ kề cận của ta. Xuân Hoa biết tin Văn Đốc xin giải ngũ về quê khóc trận long trời lở đất. tìm Hoàng Kỳ trút bầu tâm : - Huhuhuhu, ngờ chúng ta coi huynh ấy như bằng hữu mà huynh ấy lời. là con người vô tình. Huhuhu. Hoàng Kỳ ôm bé, vỗ lên lưng an ủi, cũng nhận xét gì. ra trong lòng nàng đoán, ta là “thân bất vô kỷ”. Văn Đốc vốn là người tính tình rất tốt, đối với ai cũng mềm mỏng nhàng, nhưng lại thân thiết kề cận ai. biết ấy là thuộc hạ thân tín của Duy Tân, nhưng lại hoạt động bí mật nên cũng đoán ra lần này ra là vì nhiệm vụ. Người bí mật bảo vệ trong cung được thay bằng người khác. cũng dò hỏi Duy Tân, vì muốn biết, muốn can thiệp vào chuyện đấu tranh chính trị. Vốn cho rằng, cuộc đời trôi qua bình bình lặng lặng, an an ổn ổn. Nhưng, thế vô thường. Nghĩ đến Văn Đốc, Hoàng Kỳ rất buồn rầu. vốn xem như trai mình, chia ly lần này biết bao giờ gặp lại. Tâm trạng tốt, Hoàng Kỳ lang thang khắp nơi trong tử cấm thành. Rồi tình cờ phát khu rừng xanh tốt nhưng cây cối mọc lan tràn,dường như là khu vực bỏ hoang. sâu vào trong, còn phát dòng suối róc rách. ngờ trong cung lại tồn tại nơi hoang dã hữu tình như thế này. Cái này phải đến thời vua Lê Thánh Tông , để đề phòng loạn đảng mở rộng Hoàng Thành, xây thêm cung điện và mở vườn thượng lâm để nuôi bách thú, liên tục xây dựng trong thời gian dài. Sau đó các đời vua Lê sau, lại tiếp tục xây dựng và mở rộng thêm. Đầu thế kỷ 16, nhà Mạc cướp ngôi, kinh thành chìm trong khói lửa, tử cấm thành bị tàn phá rất nhiều. Sau, nhà Trịnh phò Lê, đánh đuổi nhà Mạc khỏi Thăng Long. Thời điểm vua Lê Kính Tông nhập cung, chỉ sửa sang lại phần. Phủ chúa lại được xây dựng xa hoa ngay cạnh cung vua, mọi việc triều chính chính thức diễn ra ở đấy. Dẫn đến nhiều nơi trong cung được tu bổ lại. Có lẽ Hoàng Kỳ đến vườn thượng lâm xưa. Hoàng Kỳ thích thú, nghĩ nơi này rất thích hợp để bí mật trồng thuốc. Nghĩ là làm, nhanh chóng tìm dụng cụ phát quang khoang đất gần suối. Làm chút mà đến xế chiều, Hoàng Kỳ quay lại Long An điện. Vì quá háo hức, khi gặp Duy Tân quên luôn mình rất là mắc cỡ chuyện đêm qua, mà nhao nhao kể về khu vườn bí mật của . Sờ bàn tay trầy xước vì cỏ dại, Duy Tân đau lòng nhưng cũng vui lây với tâm trạng của Hoàng Kỳ. - Mai ta muốn xuất cung. - Xuất cung làm gì? Cũng chưa tới ngày phép của nàng. Vừa vừa xoa tay , đưa lên miệng hôn vào vết xước, rồi bất thình lình liếm lên nó. Hoàng Kỳ rùng mình, cơn tê dại lan đến tim, giật tay lại: - Xì, chàng làm cái gì vậy? ghê tởm quá à. - Ghê cái gì? Nàng là đại phu mà biết nước miếng làm vết thương chóng lành đấy Rồi dứt khoát đè ra hôn mạnh mẽ, môi lưỡi dây dưa. Bởi mới , ngồi cạnh người , rất khó để tập trung bàn chính . - Đấy, có thấy ghê ? Hoàng Kỳ dùng hết sức mới đẩy lui được địch. thở hổn hển: - Ta cần ra ngoài lấy hạt giống, và số cây thuốc , để trồng. Bệnh của chàng, thuốc còn xanh tươi tác dụng tốt hơn phơi khô rất nhiều. - Nàng cần gì viết ra giấy , ta có cách mang vào cho nàng. Cái tên oắt con mặt trắng (ý bạn Phúc Lan), rình mò nàng như hổ rình mồi. - Chàng chấp nhặt cậu ấy làm gì, cậu ta chỉ là đứa trẻ. - Đấy là nàng hiểu con người cậu ta. Duy Tân sử dụng chiêu mèo cào, hoàn toàn dựa vào người Hoàng Kỳ, chà chà: - cho . cho . cho . - Ta nghi ngờ độ tuổi của chàng, chàng rất đúng ? - Nàng chê “của ta” ư? (Ánh mắt rất gian) - Chàng nghĩ đâu vậy? Hoàng Kỳ chui vào mền, trùm qua đầu. Duy Tân có ý định buông tha, thò cả hai tay vào. cố kiềm chế tiếng cười (tai vách mạch rừng mà), tạo nên tiếng khúc khích rất đáng . - Được rồi, được rồi. , nữa. · Bài học: thời điểm cần thiết, đừng ngại sử dụng chiêu nhõng nhẽo. Đối với người mình , đàn ông hay phụ nữ đều dễ mềm lòng.
Chương 16. Tình trong bể tình Phúc Lan bận rộn, rất nhiều tin tình báo cần phải xử lý, cậu ta có thời gian nghĩ ngợi về chuyện Hoàng Kỳ ở trong cung. Nhưng lần nào gặp đối thủ, cũng trận gầm ghè đấu đá trước khi vào việc chính. tình mà Phúc Lan thích Duy Tân. Tuổi tác hai người chênh nhau khá lớn, ngoài việc ta lấy điểm đó ra chèn ép cậu trong mối quan hệ với Hoàng Kỳ, ta luôn tôn trọng cậu khi xử lý chính . Duy Tân chưa bao giờ tỏ ra nghi ngờ năng lực làm việc của cậu. Phúc Lan tâm coi Duy Tân như người bạn. đơn gian chỉ là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau. Vì vậy khi biết Hoàng Kỳ vào cung giải độc cho ta, cậu cũng còn quá bất mãn. Nhưng Phúc Lan luôn nhấn mạnh, phải bảo vệ ấy tốt. Phúc Lan còn đóng đô ở Mỹ Phúc nữa, cậu ta lui vào hoạt động bí mật. còn người suốt ngày léo nhéo bên tai, chưởng quầy cũng thấy nhớ nhớ. Mỹ Phúc thời điểm này khá vắng khách. Có vẻ chiến sắp đến, mọi người lo lắng nhiều việc, ai cũng thắt lưng buộc bụng, chuẩn bị cho gian đoạn khói lửa chiến tranh. bán rau dành được quyền nuôi con chó Ki Ki, cũng thành công phục hồi nhan sắc, kiếm được ông chồng mới bán gạo. Thế mới , khi cánh cửa đóng lại kiểu gì cũng có cánh cửa khác mở, chỉ là bạn có nhìn thấy hay là thôi . nàng khắp nơi tuyên truyền, “sức mạnh của rau xanh”, dẫn đến phong trào ăn rau trừ cơm. Haizz, ra do giai đoạn nhạy cảm, nhà nhà tiết kiệm, phải ăn rau độn. sung sướng gì đâu. (Thời đại của chúng ta, rau sạch còn đắt hơn thịt cá nhỉ). Trịnh Xuân phơi phới sắc xuân. ta cảm thấy đời đáng biết mấy. Bị tung scandal kinh khủng như thế, những đổ còn chiếm được nửa binh quyền. May mắn hơn, người trong mộng ngày đêm tưởng nhớ lại trực tiếp đến đầu quân. Ngày ngày được nhìn thấy người bên cạnh, ăn đường cũng thấy ngọt ngào. Đừng vội nghĩ Trịnh Xuân hữu dung vô mưu (dù ta hữu dung vô mưu ), khi lại nạp thêm thuộc hạ thân tín mà chẳng nghi ngờ gì. Do sức mạnh của tình chăng? Hoàn toàn phải. Văn Đốc được tiến cử. Đại cung nữ Thu Thủy bên cạnh hoàng hậu vốn là họ hàng nhà Trịnh, gia đình đều được Trịnh Tùng trọng dụng. Nàng ta quen biết Văn Đốc nhiều năm, ôm tình si ngây dại. Văn Đốc đối với ai cũng tốt, đối với nàng ta cũng vậy, luôn ôn như và dịu dàng. Nhưng khác biệt về giai cấp, Văn Đốc chỉ là lính gác cổng thành tiền đồ, nàng ta biết, họ có khả năng. Vô tình ( ra chứ đều có tính toán cả) nàng ta biết được, Văn Đốc ôm chí lớn, muốn nhập ngũ làm nên công danh rạng rỡ tổ tông, ngờ được lại rơi vào tình cảnh nhiều năm phải làm lính quèn. Nhụt chí, Văn Đốc xin giải ngũ về quê làm ruộng. Thu Thủy vội nắm bắt thời cơ, đưa ra hướng mới cho ta. Tiến cử cho Vạn quận công, Trịnh Xuân. (Có hai lựa chọn: Trịnh Tráng hoặc Trịnh Xuân. Nhưng Trịnh Tráng là vương thế tử, cao thủ bên cạnh nhiều như mây, dù có được tiến cử Văn Đốc cũng có nhiều cơ hội lập công. Vì nghĩ cho tiền đồ của người mình , Thu Thủy tự chủ trương chọn Trịnh Xuân. Haiz, mọi tính toán của nàng ta đều nằm dưới tính toán của đại cao thủ khác rồi). Bề ngoài tuấn tú, thân thủ nhanh nhẹn Văn Đốc nhanh chóng được Trịnh Xuân trọng dụng. Trịnh Xuân cần ngày ngày lén lén lút lút ngắm ngía từ xa. Tâm sinh lý đều cảm thấy thư giãn hết mức. Cái thời mà giới tính thứ ba chưa được công nhận tình cảm cấm kỵ của Vạn quận công cũng chỉ được giữ ở trong lòng. ta cũng cả gan đến nỗi sủng nam sắc. Văn Đốc cũng cần lo bị “xâm hại” . Tháng 2 năm 1618, Mạc Kính Khoan (là cháu Mạc Kính Cung -hoàng đế nhà Mạc của Bắc Triều) ly khai Mạc Kính Cung, tự xưng vua ở Vũ Nhai, Thái Nguyên, lấy hiệu là Khánh Vương. Quân lính cướp phá vào ra, dân chúng ngày nào yên ổn. Trịnh Tùng phong Trịnh Tráng là Thái phó Thanh quận công đem theo thuộc tướng Nguyễn Cảnh Kiên, Nguyễn Văn Giao cùng Trịnh Xuân là Thái Bảo Vạn quận công đem theo thuộc tướng Hoàng Đình Phùng, Nguyễn Duy chia thành hai đạo tiến quân hợp, đánh Khánh Vương họ Mạc. Mặc kệ, bên ngoài chính trị loạn cào cào bát nháo. Người người xưng vương, nhà nhà mài dao, lau súng. trong hoàng cung, cuộc sống vẫn “hài hòa”. Sau khi chiếm đóng được mảnh đất trồng rau Hoàng Kỳ tiêu tốn khá nhiều thời gian ở đấy. Tưới nước bắt sâu, rảnh rỗi ngồi bên suối ngâm chân bắt cá. Nhìn khu vười xinh xinh của mình, nghĩ, thêm được ngôi nhà tranh bên cạnh nữa tốt. Chiều tối lại về ôm ấp đại lão gia, à , chăm sóc, là chăm sóc. Đừng nghi ngờ trong sáng của hai người ấy. Haizzz, hoàng hậu vẫn còn giám sát Hoàng Kỳ. Súng có được phép cướp cò đâu. Đời như mơ. Cảm giác của Duy Tân là ngày nào máu cũng sôi trao, bé quàng khăn đỏ ngay trước mắt mà chú chó sói lại dám ăn. Tuy nhiên, ăn sạch dám chứ liếm láp nhất định là thể thiếu. Ban đầu, Hoàng Kỳ nhận định có thể giúp Duy Tân thải độc trong vòng sáu tháng. Nhưng tình hình tại, khá lo lắng. Tuy lượng thạch tín trong cơ thể giảm, nhưng tốc độ khá chậm so với tính toán. Vì vậy, dù vướng mắc về mặt tình cảm Hoàng Kỳ cũng khó lòng xuất cung. ngày trời xanh trong, nhiệt độ và độ ẩm vô cùng thích hợp làm chuyện xấu. Hoàng Kỳ nhàn nhã khoắng đôi chân trần dưới làn nước mát. Bất ngờ mắt bị bịt tối đen. Suy nghĩ : bị tập kích. Môi bị gặm. Suy nghĩ: bị cưỡng X. Nhưng mà cái mùi hương này quen quá , chẳng buồn mở mắt,vòng tay ôm lấy eo tên dâm tặc, trao đổi nước miếng chút . Tay luồn vào trong áo người ta, cào cào lên vết sẹo ngay eo. Cảm thấy nhớ thương người con trong sáng, nhu mì đáng ngày trước, trở lại nữa rồi . Tên dâm tặc mặc quần áo thái giám, đẩy ra, tay che mặt: - Nàng cưỡng gian người ta. Hoàng Kỳ cười khả ố: - Khặc khặc, cái này là tự dâng tới cửa. Chàng, ở thư phòng đóng cửa đọc sách 18+, tới đây làm gì? chớp mắt, e thẹn khiến người ta nổi da gà: - Tới dâng mình cho nàng giải ưu. Nàng an tâm, ta rất cẩn thận, rất bí mật trốn đến đây. Người bảo vệ nàng cũng tự tránh xa rồi. Giờ, trong khu rừng này, chỉ có ta và nàng. Ta có la hét cũng ai đến cứu ta đâu. Nàng,…. Muốn làm gì làm. Trong khu rừng vắng, chú chó sói và bé quàng khăn đỏ giao lưu văn hóa. Giao lưu bờ, lại xuống nước giao lưu. Mấy em bé cá dưới suối đỏ hết cả vảy, trốn vào trong hốc đá.