1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Cổ đại, giả incest, sắc) Hoàng Tỷ Thành Thê Ký - Mạc Du (C.18/63c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Hôm nay có việc, cả ngày về mệt quá, chưa beta kịp. Hẹn các nàng ngày mai nha :yoyo57:
      linhdiep17Trâu thích bài này.

    2. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      hứa là tối nay post bài mới cho các bạn, nhưng mới mở máy lên thấy việc về đường lưỡi bò làm mình rất vui. Mình quyết định tạm ngưng edit và post truyện. Dù truyện mới đăng có 1 chương nhưng nhiều bạn ủng hộ vậy mình rất vui, mong các bạn thông cảm cho mình. Chưa biết khi nào mình quay trở lại, nếu có mình thông báo cho các bạn. Cảm ơn các bạn. Thân!
      Akiko, linhdiep17, Hale2052 others thích bài này.

    3. Phạm Hiền

      Phạm Hiền New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      13
      Tung Cẩu đáng ghét:yoyo50:

      Cơ mà qua thời điểm nóng bỏng này mà bạn vẫn edit tiếp là mình mừng rồi.:yoyo45:
      aaatieen thích bài này.

    4. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Nếu có việc gì cuối tuần sau mình đăng bài lại nhé! :)
      linhdiep17, Jeremej San, Phạm Hiền3 others thích bài này.

    5. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Cuối tuần rùi, post chương mới như hẹn. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ :3

      Chương 02: Hoàng tử


      Băng qua hành lang dài chính là Lâm Hoa cung. đường , Tiêu Diên cẩn thận nhìn xung quanh đủ cung cấp cho đánh giá đại khái về hoàng cung này, mặc dù nhiều nhưng cũng có thể làm cho bớt xa lạ ít. Dù sao sau này, đây chính là nơi phải ở.

      Cung nữ và thái giám tới trước mặt Tiêu Diên hành lễ, nàng thản nhiên lên tiếng đáp lại. Lúc này tổng quản thái giám vung phất trần, lệnh cho các tiểu cung nữ phía sau mau chóng tiến lên. Tiêu Diên liếc mắt cái liền nhận ra , đó chính là thái giám bên người phụ hoàng, Ôn Lương Ôn tổng quản. Dĩ nhiên, cũng thấy được Tiêu Diên, quay người nửa quỳ, cười: "Ôi a, Trưởng công chúa vạn phúc, như thế nào Trưởng công chúa lại đến đây?"

      Đích thực là nàng rất ít khi đến Lâm Hoa cung của phụ hoàng, cho nên Ôn tổng quản mới có thể hỏi như thế.

      Nàng khoát tay, hỏi: "Nhiều người rầm rộ như thế này là làm cái gì?"

      Ôn tổng quản cười làm lành: "Đó là Trưởng công chúa biết, bệnh ho của bệ hạ lại tái phát, chẳng phải lại phiền đến Thục Viện nương nương. Nô tài mang những người này đến chính là để giúp đỡ nương nương." Khi ngẩng đầu, thấy được bé trai phía sau Tiêu Diên liền sáng tỏ : "Vị này chắc là công tử của Hải Lăng vương ?"

      Gọi là "Công tử" mà phải là "Thế tử", cho đủ thể diện lại đến mức rối loạn thân phận, việc này Ôn Lương quả biết cách xử .

      "Là Hoàng đệ của bản cung."

      "Đúng, đúng, đúng"

      Tiêu Diên dẫn Tiêu Diễn hướng Lâm Hoa cung đến, Ôn tổng quản liền xoay người đến trước mặt nàng: "Trưởng công chúa, bệ hạ tại sợ là thuận tiện gặp..."

      Tiêu Diên khẽ nhướng đôi mi thanh tú, ngữ khí trong trẻo lạnh lùng: "Phụ hoàng nếu có thể có thời gian gặp Viên Thục Viện tại sao lại thể nhìn nữ nhi của người? Ôn tổng quản lo lắng cho bản cung chi bằng làm tốt chuyện của ngươi , bản cung nhớ tính tình của Viên Thục Viện kia cũng phải là dịu dàng như vậy."

      "Cảm ơn Trưởng công chúa chỉ điểm."

      Ôn tổng quản vung phất trần lên, dẫn những cung nữ này rời .

      đến cửa chính điện sai người thông truyền, Tiêu Diễn chăm chú nhìn nàng có chút do dự, hai tay nắm kia bỗng chốc siết chặt vài phần. bất an.

      Định an ủi vài câu cung nữ trong điện ra, khom người mời bọn họ vào.

      Vừa mới vài bước, xa xa có thể nghe được thanh ho khan kịch liệt, lòng Tiêu Diên cũng theo thanh này trầm xuống.

      Thân thể của phụ hoàng mấy ngày nay đều là Viên Thục Viện chăm sóc, bảo là đám thái y kia căn bản trị phần ngọn mà trị được tận gốc, bằng để ái phi đến cẩn thận chăm sóc. Khi bắt đầu, bệnh quả có tốt lên ít, mọi người trong cung thở dài nhõm nhưng ngờ bệnh chuyển xấu trở lại. Kể từ đó, phụ hoàng lại càng rời xa Viên Thục Viện.

      Thế nhưng Tiêu Diên lo lắng, nữ nhân hậu cung chỉ là trò hề mà thôi. Nếu phụ hoàng băng hà Viên Thục viện chẳng phải là vô bệnh khả y(*), làm sao có được vinh hoa phú quý đây?

      (*)Vô bệnh khả y: ý bệnh cũng cần thầy thuốc, làm chuyện vô ích, có lợi.

      "Đến đây ."

      Nàng mang theo Tiêu Diễn chậm rãi hành lễ: "Tham kiến phụ hoàng."

      Tề đế "ừm" đáp lại, nghe ra vui giận, uống chén trà cho thấm cổ họng, hướng Tiêu Diễn vẫy tay: "Lại đây, để cho trẫm nhìn xem đứa trẻ mà hoàng hậu tìm được." Tiêu Diên hướng về gật gật đầu. mới chậm rãi đứng dậy, có chút sợ hãi đến trường kỷ của hoàng thượng, mắt nhìn nhanh sau đó lập tức cuối đầu xuống. Long bào màu đen, chuỗi ngọc lưu ly vương miện , vẻ mặt lạnh nhạt, cùng với ánh mắt hoàng hậu cũng khác nhau, hề có độ ấm cho lắm.

      Hoàng thượng vươn ngón tay trắng nõn quá mức về phía , vừa thấy biết đó là người ốm yếu. Tiêu Diễn cúi đầu .

      "Ừ, tệ, ánh mắt hoàng hậu quả thực tệ."

      Tiêu Diên mỉm cười đoan trang, ra, phụ hoàng từ đầu đến cuối ngay cả nhìn cũngchưa nhìn.

      "Dưỡng tử của hoàng hậu cũng chính là hoàng tử của trẫm. Ừm, trẫm sai người thay đổi ngọc diệp, về sau, hoàng cung này là nhà của ngươi."

      "Nhi thần... tạ ơn phụ hoàng."

      "Các ngươi lui xuống , trẫm mệt." Tề đế nửa nằm quay lại ghế, mệt nỏi xua tay.

      Sau khi tạ ơn, Tiêu Diên dẫn theo ra ngoài chính điện, đúng lúc chạm mặt Viên Thục Viện khẩn thiết vào. Hồng y xinh đẹp, người đẹp như hoa, nàng ta chỉ liếc mắt cái cũng đến hỏi thăm Tiêu Diên. Có điều qua lúc, trong điện liền truyền ra tiếng cười làm cho Tiêu Diên càng xác thực suy nghĩ trong lòng.

      qua vài con đường, nàng muốn tự mình xem xét lại chút việc nhưng lại quên mất phía sau còn có Tiêu Diễn. Nàng bật cười, trong cung này nàng là công chúa con dòng chính nên có ai ở chung hợp ý, làm cho nàng sinh ra bản tính tự mình lui tới. Tiêu Diễn này tựa như cái đuôi đường theo sau, đáng thương như vậy nhìn nàng. lại dám mở miệng chỉ có thể dùng đôi mắt đen láy bày tỏ ý muốn.

      "Chưa dùng bữa sáng?"

      gật gật đầu, lại lắc đầu, khe khẽ : " ăn qua... nhưng mà..."

      "Lại đói bụng?"

      đỏ mặt ngay tức khắc.

      Tiêu Diên xoa xoa gương mặt đỏ như quả táo của , : "Vừa vặn ta cũng chưa dùng, theo ta ."

      Sau khi trở lại cung, Tiêu Diên phân phó Thính Vũ chuẩn bị hai phần đồ ăn sáng. Cung nữ nối tiếp nhau vào bày đồ ăn đầy bàn.

      Đúng lúc Ngô ma ma cũng trở lại, sau khi hành lễ giúp chia món ăn. Tiêu Diễn có cảm giác xấu hổ, đứng ngồi yên.

      Sau khi cởi ra áo choàng, nàng đến bên người Tiêu Diễn, đè lại cánh tay cầm chặt đũa: "Ở trong cung, đệ là chủ tử. Việc này để cho hạ nhân làm là hết sức bình thường, đệ cần lo lắng. Ta mặc kệ đệ ở ngoài cung như thế nào nhưng trong này đệ chính là hoàng tử vô cùng cao quý, ai dám bất kính với đệ, phải tôn trọng đệ."

      "Hoàng tỷ..." Trong mắt Tiêu Diễn tràn đầy cảm kích.

      "Ăn ."

      bữa cơm này, chắc là đói bụng nên Tiêu Diễn chỉ ăn chứ hề trò chuyện. Tiêu Diên chỉ cười cười cho người mang theo dạo xung quanh để làm quen chút. Để Thính Vũ cùng với , so với nha đầu Thanh Ninh kia Thính Vũ cẩn thận hơn chút làm cho cảm giác quá xấu hổ.

      Sau khi bàn ăn được thu dọn, như thường lệ nàng đến thư phòng xem sách lát.

      Ngô ma ma đưa ấm lô đến cho Tiêu Diên, đặt ở tay nàng, tiếp theo đặt cái gối mềm lên giường của nàng. Tiêu Diên nửa nằm đọc sách. Trong cung có nhiều chuyện ồn ào, khi nàng nàng đọc sách cần phải yên tĩnh, đó là lý do từ trước đến nay nàng tạm thời cần người hầu hạ vào lúc này. Qua hồi lâu, Tiêu Diên khép lại sách, liếc mắt nhìn Ngô ma ma vẫn im lặng. Nàng biết thái độ Ngô ma ma làm người rất nghiêm cẩn, như lúc này vừa muốn mà còn ngập ngừng như vậy.

      "Ma ma có chuyện gì ."

      "Công chúa..." Ngô ma ma dừng nửa ngày, tiếp theo cẩn thận lựa chọn lời , "Công chúa tại sao lại đối...xử với Đại điện hạ tốt như vậy?"

      Tiếng gọi Đại điện hạ này chính là gọi Tiêu Diễn.

      Nàng cười hỏi: "Ngô ma ma, chính ngươi xem thử hậu cung nay như thế nào?"

      "Hoàng hậu nương nương quản lý tất thảy, hiển nhiên mọi chuyện đều tốt."

      "Đúng là tốt, tốt đến mức phụ hoàng chưa có hoàng tử nào, điều này là do số trời hay do nguyên nhân khác cũng xác định được rồi. Mậu hậu lớn tuổi, hàng năm lại có người mới vào cung, khó bảo đảm rằng người mới sinh hạ hoàng tử. khi hoàng tử được sinh ra mười phần có thể ngay lập tức được phong làm Thái tử. Mẫu hậu tự nhiên phải đề phòng, mà nhận dưỡng tử là phương pháp duy nhất có thể thực được.

      Các triều đại trước, Hoàng hậu nuôi dưỡng hoàng tử cũng chẳng lạ lùng gì, quần thần cũng có nhiều phản đối.

      Ngô ma ma đỡ Tiêu Diên đến bên cửa sổ, nhíu nhíu mày lại hỏi: "Vậy làm thế nào liền chọn..."

      Tiêu Diên nhìn những bông tuyết ngoài cửa sổ, ánh mắt xa xôi: "Ta cũng biết bên ngoài thế nào, mọi người đều đây là thứ tử của Hải Lăng vương có thân phận thấp hèn xứng làm dưỡng tử của hoàng hậu. Theo ta cảm thấy điều này ra rất thích hợp, chiêu này của mẫu hậu tuyệt diệu. Có hoàng tử, địa vị của mẫu hậu càng thêm củng cố, nếu ngày sau có thai mà hoàng tử này, là gia thế hoàn toàn hiển hách, hai là có người nhà giúp đỡ, phế là việc dễ dàng. xa hơn chút nữa nếu sau này đăng cơ, mẫu hậu thuận lý thành chương trở thành Thái hậu, hoặc là..."

      Hoặc là, buông rèm chấp chính...

      "Hoàng hậu nương nương minh." Ngô ma ma kéo dài giọng . Chưa bao giờ nghĩ tới hành động nhận nuôi hoàng tử lại có nội hàm như vậy.

      Đây minh, minh đến nỗi đem chính nữ nhi của mình cũng tính kế trong đó. nay trong cung người duy nhất có thể chống lại mẫu hậu chính là Viên Thục Viện. Chẳng qua mẫu hậu nhận dưỡng tử trước nàng ta, vì nếu nàng ta hạ sinh hoàng tử, đối với bọn họ bất lợi lớn. Vì thế vận mệnh của bọn họ, từ khi Tiêu Diễn bước vào cung dây dưa chặt chẽ cùng chỗ.

      ngẩn người, Thanh Ninh đến thông báo rằng công chúa Nghi Hưng đến thăm hỏi.

      Tiêu Diên theo bản năng nhíu mi tâm, tức giận.

      Thanh Ninh hỏi, "Công chúa, có mời nàng ấy tiến vào hay ?"

      " nàng ta trở về , bảo thân mình ta khỏe."

      "Vâng" Thanh Ninh sửng sốt , phúc thân cáo lui.

      "Cái này..." Ngô ma ma là lão nhân bên người Tiêu Diên, cũng chỉ có bà mới dám vào lúc này hỏi nhiều thêm câu.

      "Ma ma, ta biết ngươi muốn tốt cho ta, có chút chuyện ta cũng chỉ với ngươi. Nghi Hưng hôm nay đến đây chỉ là đơn giản ân cần thăm hỏi. Diệp mỹ nhân, mẫu phi của nàng ta mấy ngày trước đắc tội với Viên Thục Viện lại ít lần hướng mẫu hậu mở lời. Cho nên lúc này nhất định là phái nữ nhi đến nơi này của ta thăm dò ý tứ. Trước mắt, chuyện có liên quan đến Viên Thục Viện, ta tất nhiên là phải gạt bỏ sạch ."

      Ngô ma ma gật gật đầu, "Công chúa cân nhắc chu toàn". Công chúa là bà nhìn từ lớn lên, mắt thấy công chúa càng ngày càng chín chắn, trong lòng bà vừa an ủi vừa khổ sở. Công chúa năm nay mới mười sáu nhưng cẩn thận từng chút suy nghĩ phải trái như vậy. chờ mong, ngày nào đó công chúa có thể xuất cung lập phủ, tìm được phò mã tốt, bình an sống cả đời tốt rồi.

      Quay lại giường , trà mới vừa rót đầy, Thanh Ninh liền nghiêng ngả lảo đảo vào, bị Ngô ma ma mắng cho trận.

      "Công chúa..."

      "Làm sao vây?" Thanh Ninh cũng phải lần đầu tiên lỗ mãng. Tiêu Diên là thích phần hoạt bát thú vị này của nàng ấy.

      "Công chúa, Đại điện hạ bị công chúa Nghi Hưng đẩy xuống hồ!"

      Tiêu Diên trầm giọng hỏi: " ràng."

      "Công chúa Nghi Hưng... Nàng ta bị công chúa từ chối ngoài cửa liền nổi giận đùng đùng bỏ , nô tỳ sợ nàng ta gặp đường tuyết rơi bị trơn nên cùng với mấy người xem thử, nghĩ đến công chúa ở đài nghỉ mát đụng phải Đại điện hạ. Nô tỳ cũng đoán được ràng là chuyện gì, chỉ thấy công chúa Nghi Hưng đẩy Đại điện hạ phen, sau đó..."

      Tiêu Diên bước nhanh ra, Thanh Ninh thở hổn hển theo mạch.

      "Có người cứu lên chưa?"

      " có..."

      Tiêu Diên quát lớn: " hết sức hồ đồ! Ngươi nếu dẫn theo người vì sao cứu Đại hoàng tử lên trước? Nếu Đại hoàng tử có chuyện gì xấu ngươi có thể chịu trách nhiệm nổi ? Qùy xuống cho ta!"

      Thanh Ninh có chút ủy khuất, nàng ta đỏ mắt cúi đầu , yên lặng quỳ xuống. Nơi này là hành lang dài, cung nữ thái giám qua lại nơi này nhiều. Thanh Ninh quỳ ở đây, gần như để cho cả hậu cung đều biết đến việc này. Điều này sợ là ít người chê cười Thanh Ninh, dầu sao nàng ta cũng là cung nữ được sủng ái bên người Trưởng công chúa nhưng bây giờ lại rơi vào kết cục này. Những chuyện này Tiêu Diên phải là biết nhưng so với lo lắng của nàng đối với tính mạng của Tiêu Diễn đáng .

      Bước nhanh đến đài nghỉ mát, đây là nơi vào giữa mùa hè làm ban công nghỉ mát. Lúc này giữa mùa đông, có cây cối che chắn có vẻ cực kỳ trống trải.

      Dưới đài là hồ nước.

      Xa xa nhìn thấy mặt nước yên lặng bình thường, Tiêu Diên cảm thấy căng thẳng.

      "Công chúa... sợ là..." thái giám cúi đầu muốn .

      "Đều xuống hết cho bản cung, nhất định phải tìm được người! Tìm thấy, bản cung lấy đầu các ngươi!"

      , Tiêu Diễn có việc gì, nhất định có việc gì!

      Dưới đáy hồ này là thiếu niên thuần khiết xinh đẹp, là thiếu niên thẹn thùng ngại ngùng, là thiếu niên kêu nàng là hoàng tỷ, cũng là tính mạng của nàng cùng mẫu hậu!
      Last edited: 4/9/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :