1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Cổ đại, giả incest, sắc) Hoàng Tỷ Thành Thê Ký - Mạc Du (C.18/63c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      mới đọc xong 1 lèo, like ủng hộ nàng, cố lên nha, nóng lòng chờ xem diễn biến của 2 người :">

    2. beo

      beo Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      86
      Hay quá, huhu, mong chờ từng ngày nạ

    3. Mi mũm mĩm

      Mi mũm mĩm Active Member

      Bài viết:
      183
      Được thích:
      196
      Quá nôn nóng huhuhuh:031:

    4. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      @tiji, lại diễn nữa kìa:yoyo60:, đọc mà chịu hem nổi luôn, đáng lẽ là cảm động lắm luôn nhưng biết quá mặt trừ nàng :yoyo59:

      Chương 14: Tâm ý

      Bước chân vào tẩm điện, cả ngày mệt mỏi, Tiêu Diên nằm xuống liền nhắm mắt, những lời Thạch An vừa giọng cũng quên hơn phân nửa. Nhớ kỹ lại hình như là về hoàng tỷ, cười giễu cợt, bây giờ hoàng tỷ trốn còn kịp, làm sao còn nhớ đến ? mới vừa động thân thể, nữ tử cười nũng nịu từ trong chăn chui ra, vẻ mặt quyến rũ, mê hoặc nhìn , bàn tay trắng nõn từng chút từng chút bám lên ngực . Thần sắc Tiêu Diễn lạnh lùng, túm lấy tay nàng ta, nàng ta nghĩ mình lọt vào mắt bệ hạ, càng mềm mại bám lên đùa giỡn, ai ngờ Tiêu Diễn cười lạnh, vung tay hất nàng ta ngã sấp xuống dưới giường!

      Tiếng rơi xuống đất vang lên, thái giám gác đêm bên ngoài vội vàng tiến vào hộ giá.

      Thạch An đầu kinh ngạc nhìn thấy nữ tử lõa thể mặt đất, vội quỳ xuống dập đầu thỉnh tội: "Hoàng thượng, đây là... Trưởng công chúa phái người tặng lễ vật lại đây, có lẽ chính là nữ nhân này sai..."

      "Đánh chết!"

      Mắt nàng ta kinh hãi mở to như chuông đồng, bất chấp thẹn thùng, quỳ xuống, hai tay bái dài cầu xin tha thứ: "Hoàng thượng tha mạng, nô tỳ chỉ phụng mệnh làm việc thôi!"

      "Thạch An, còn làm!"

      Thạch An gật đầu đáp "Dạ", lập tức lấy đồ nhét vào miệng nàng ta, bọn thái giám bên ngoài điện mang vào cái bao đem nàng ta bỏ vào, vứt bên ngoài điện đánh trận. Loạn côn từng trận từng trận đánh xuống, tiếng bịch bịch trầm đục làm cho tâm tình Tiêu Diễn càng phát ra bực bội. hơi hơi nhíu mày, Thạch An hướng đến thái giám bên ngoài điện cho ánh mắt ra hiệu, bọn họ giơ cao gậy gộc nhắm ngay đầu nàng ta hung hăng đánh xuống, chỉ nghe tiếng vỡ sọ thanh thúy vang lên.

      Giờ phút này người Tiêu Diễn chỉ mặc bộ áo ngủ, tùy tiện cầm lấy cái áo choàng nhanh ra ngoài.

      "Ôi chao, bệ hạ, bây giờ trễ thế này, ngài muốn nơi nào?"

      "Trường Nhạc cung!"

      Vốn chưa sai người thông báo, Tiêu Diễn trực tiếp xông vào, cước đá văng người canh giữ cửa cung. Cung nhân ở Trường Nhạc cung chưa bao giờ gặp cảnh như vậy, lúc trước Tiêu Diễn đến đây đều là người ôn nhuận, có lễ, nụ cười dịu dàng, chưa từng toàn thân toát lên vẻ tàn bạo như vậy? Băng qua sân, Tiêu Diễn trực tiếp đẩy cửa, thẳng đến ghế chủ vị ở chính điện ngồi xuống, lệnh cho Ôn Viễn truyền lời cho hoàng tỷ. Tất cả nô tài trong cung đều quỳ xuống, đầu cúi thấp, thở mạnh cũng dám thở, có cung nữ mang trà dâng lên, Tiêu Diễn cũng chưa động vào chút, mắt lạnh quét qua mọi người.

      Tiêu Diên trở về cung, nhìn thấy chính là cảnh tượng này. Nàng cho Ngô ma ma dẫn mọi người xuống, coi như chuyện đêm nay xảy ra. Cung nhân đều bị dọa đến vỡ mật, ngay cả xin lui cũng dám mà trực tiếp ra ngoài. Đợi trong điện im lặng lại, nàng mới chậm rãi đến, vẻ mặt châm biếm: "Thế nào, hoàng thượng muốn đến khởi binh vấn tội?"

      Tiêu Diễn , khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.

      Nàng lại : "Hoàng thượng còn , cũng nên có ít cung nữ thái giám hầu hạ như vậy, hay là, lễ vật ta tặng lọt vào mắt hoàng thượng?"

      Tiêu Diễn đột nhiên ngẩn đầu, con ngươi đen nhánh lúc này nhiễm sương mù dày đặt, thào tự : "A Diễn cần nữ nhân khác, A Diễn muốn chỉ có..." Bỗng nhiên khóe môi nở nụ cười, là nụ cười tự giễu, "Có phải chỉ có A Diễn giết người hoàng tỷ mới có thể cùng A Diễn nhiều như vậy hay ?"

      "Nguyên nhân là gì, chẳng phải hoàng thượng ràng nhất." Hai mắt nhìn thẳng chăm chú vào , mím môi cười lạnh.

      Ánh đèn lồng mờ nhạt ngừng lay động, ngọn nến dần dần hóa thành đóa hoa màu đỏ. Bất đèn bị sáp cắn nuốt ngừng, cuối cùng bị thiêu đốt hầu như còn, theo bên trong đèn lồng truyền ra tiếng "phụt", góc bên trong điện bỗng nhiên tối sầm xuống. Tiêu Diên vừa định quay đầu lại chỉ thấy trước mặt có bóng dáng màu đen sáp lại gần, muốn lui về phía sau bả vai bị giữ chặt lại, thể nhúc nhích.

      Mới ba năm, thiếu niên còn chưa cao bằng nàng kia nay thành hoàng đế cao cao tại thượng, quả nhiên là thời thế thay đổi. chỉ đứng đó, chút hành động cũng có nhưng có thể làm cho nàng thấy được áp lực vô hình.

      Trước mắt tối, tất cả ánh sáng đều bị thân mình ngăn chặn, chỉ có hai tròng mắt sáng ngời của dường như là thứ chân nhất.

      "Hoàng tỷ..." Bàn tay Tiêu Diễn nắm lấy vai nàng chuyển thành nhàng, nắm , dám dùng sức, cũng dám hoàn toàn buông tay.

      Đêm yên lặng, lời của như xuyên thủng bầu khí nặng nề này, từng chút từng chút truyền tới tai nàng vào lòng nàng. Tiêu Diên bỗng nhiên có cảm giác muốn bật cười, nếu năm đó nàng chấp nhận so đo tính toán những việc đáng kia Tiêu Diễn lúc trước vui cười trước mặt nàng vẫn còn tồn tại. Thế nhưng, nàng làm được.

      Nhanh tay nắm được áo choàng của , gằn từng tiếng hỏi: "A Diễn, ngươi phải trả lời ta, năm đó ma ma có phải do ngươi giết hay ?"

      Thân thể Tiêu Diễn khẽ động cái, rồi sau đó dùng giọng như có gì nghiêm trọng đáp: "Đúng!"

      "Hiển thái tử cũng do ngươi độc chết?"

      "Đúng!"

      "Bệnh của mẫu hậu cũng do ngươi động tay động chân?"

      hết sức do dự, nhưng muốn lừa gạt hoàng tỷ, vẫn thừa nhận: "...Đúng, nhưng mà nguy hại đến tính mạng mẫu hậu."

      Tiêu Diên liền đẩy mạnh ra, chán ghét nhìn , vung tay cho cái tát mạnh. Ở trong nhà đế vương, có bản lĩnh dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào tức nhiên là sai, nhưng nàng ngờ tới Tiêu Diễn dịu dàng ôn hòa lại ngoan độc như vậy. Giết ma ma có thể làm cho Viên quý nhân ngã xuống, bệnh của mẫu hậu có thể làm cho nắm được quyền lực duy nhất, nhưng mà... Hiển thái tử chỉ là đưa bé trong tả lót, chỉ có mấy tháng!

      "Ha ha, ra ta có mắt tròng, bệ hạ đúng là người ngoan độc nha!" Nghĩ đến nàng ở trong thâm cung mấy năm nay nhưng phân biệt được bộ mặt của !

      dùng sức ôm lấy Tiêu Diên, đem hai tay nàng bó buộc ở sau lưng, cười đến cong thắt lưng, nhàng đặt cằm hõm vai nàng.

      Hô hấp nóng rực ngừng cuồn cuộn truyền đến, trong trẻo nhưng lạnh lùng như bóng đêm. Tiêu Diên vô ý thức mà chậm rãi lại gần, gần đến mức môi và cái cổ mảnh khảnh của nàng dính sát vào nhau. nhàng vươn đầu lưỡi tìm kiếm, liếm ở chỗ mạch đập nhảy lên kia. Tiêu Diên nhíu mày, muốn dùng lực đẩy ra, nhưng sớm nghĩ ra biện pháp, hai tay càng dùng sức nắm lấy.

      "Hoàng tỷ... Tiêu Hiển là hoàng đệ tỷ, A Diễn phải đúng ? Nếu Tiêu Hiển làm đương kim hoàng thượng sau khi lớn lên bằng lòng bỏ qua cho ta?" Thở dài nặng nề, sau đó Tiêu Diên cảm giác được đầu vai nặng xuống, ra buông tay, đầu của giống như năm đó làm nũng dựa vào đầu vai nàng, "A Diễn chưa từng nghĩ đến muốn vào cung, chưa từng có người hỏi qua ý kiến ta, có nguyện ý vào nơi này hay . Ta là người đáng để mắt tới nhất trong dòng họ, ta biết, ngay từ đầu biết , vì như thế nên mẫu hậu mới chọn ta. ra, suy nghĩ chân thực của ta là cái gì cũng tranh, chính là lúc ta bị nhốt ở trạm dịch, chờ từng ngày từng ngày, chờ được chính là tin tức mẫu hậu muốn diệt trừ ta, hoàng tỷ, tỷ có biết tâm tình ngay lúc đó của ta?"

      cúi đầu nở nụ cười lại tiếp tục: "Hoàng tỷ, có biết A Diễn ở vương phủ từng trải qua những ngày ra sao ?"

      Mẫu thân Tiêu Diễn xuất thân nghèo hèn , lại chết sớm, nếu phải sinh ra là đứa bé trai chỉ sợ Hải Lăng vương đến liếc mắt cái cũng có. Đến nỗi bên người cũng chỉ có ma ma cùng tiểu nha hoàn, ăn mặc chi tiêu đều phải tính toán, cái gì cũng là kém nhất, bộ quần áo rách vá, vá lại mặc, luôn có đồ mới. Tiểu nha hoàn kia lúc đó bị thế tử Hải Lăng vương làm bẩn, Vương phi vì che giấu sợ người khác biết liền vu cáo nàng ta mê hoặc thế tử, đuổi ra khỏi phủ. Mặc dù nàng ta hầu hạ Tiêu Diễn nhưng chưa chuyện lần nào, ngược lại bị vương phi quở trách cho trận, với rằng hạ nhân đều là kẻ dụ dỗ người, cùng với mẫu thân chết của đều giống nhau.

      Những đứa trẻ khác trong vương phủ có việc gì liền vây lấy Tiêu Diễn tìm chuyện trêu chọc, Hải Lăng vương tất nhiên quản những chuyện đó. Có lần bọn họ hùa với nhau đem Tiêu Diễn đẩy vào trong ao, vừa trồi lên mặt nước liền đem gậy gộc đến đánh tiếp. Lúc đó trời đông giá rét, lạnh nhất trong mùa, Tiêu Diễn bị bọn họ giày vò suýt chút nữa còn mạng, hôn mê mấy ngày mới tỉnh lại.

      Khi thầm đến việc này, vừa nghẹn ngào vừa cười: "Thế nhưng sau khi vào cung hoàng tỷ đối xử tốt lắm... Cũng là khi đó, ta mới cảm thấy được cuộc sống còn khó chịu như vậy. Hoàng tỷ, tỷ vẫn là, cần ta sao?"

      Tiêu Diên lạnh lùng đẩy ra.

      đến phía trước đèn lồng, mở chụp đèn ra chậm rãi châm.

      Trong chốc lát, trong điện lại khôi phục ánh sáng lần nữa.

      "Hoàng thượng, chuyện xưa xong rồi. Đêm khuya, cũng nên rời ."

      "Hoàng tỷ!"

      vội vàng lướt mặt đất bước qua, muốn nắm lấy quần áo nàng, bị nàng chán ghét tránh được.

      Cho dù giải thích do quá khứ bi thảm của Tiêu Diễn cũng nên giết thái tử, lại càng nên hạ độc mẫu hậu! Đây đều là người thân nhất của nàng, khó khăn cho kêu nàng là hoàng tỷ, làm sao có thể, làm sao có thể ra tay được?

      "Hoàng thượng, nên trở về ." Tiêu Diên xong lại kêu Thanh Ninh vào, hầu hạ nàng ngủ, ý này nhìn thấy hết sức ràng.

      Tiêu Diễn cắn chặt môi cho đến khi máu tươi chảy ròng, cũng dừng lại chút. Dường như chỉ có đau như vậy mới có thể giảm bớt kiềm nén sắp sụp đổ trong lòng. lui lại mấy bước, dừng lại, lại nhịn được lại tiến lên mấy bước, làm như chưa từng có chuyện gì nghiêm trọng: "Hoàng tỷ, A Diễn đối với tỷ giấu diếm bất cứ điều gì, A Diễn cũng xin thề, cuộc đời này cũng làm tổn thương hoàng tỷ chút nào." dừng chút, nghe tiếng bước chân Thanh Ninh càng lúc càng gần, lòng cũng gấp gáp lên, "Hoàng tỷ là người quan trọng nhất của A Diễn!"

      Khi Thanh Ninh bước vào trong điện, thấy hoàng thượng đứng trước mặt công chúa, biết là gì đó, làm cho công chúa dường như ngẩn ngơ. Thanh Ninh bước ra sau bình phong, trải chăn xong, đến bên người nàng, đến giờ phút này tinh thần công chúa còn chưa tỉnh lại, đành phải nhắc nhở nàng.

      "Công chúa?"

      Tiêu Diên ngẩn ngơ, lâu sau mới hồi phục lại tinh thần.

      ràng nàng là người quan trọng nhất với , nhưng lại lần lượt làm tổn thương người thân của nàng, hành động như vậy làm cho nàng càng ngày càng thể nắm bắt được .

      Thanh Ninh cười ra tiếng, đỡ Tiêu Diên ngồi lên giường: "Công chúa làm sao vậy? Cơn giận của bệ hạ tan hết, công chúa còn chuyện gì vui?" Tiếp đến ngồi xổm xuống chậm rãi cởi hài cho nàng, cẩn thận hầu hạ nàng nằm xuống. Sau loạt hành động này, Thanh Ninh định thổi tắt đèn lồng, Tiêu Diên bỗng dưng nắm lấy cổ tay nàng ấy, đèn lồng trong tay Thanh Ninh suýt chút nữa rơi xuống: "Công chúa, người làm sao vậy?"

      " có gì, suy nghĩ chút chuyện."

      Nàng ấy cười khúc khích ra tiếng, đứng dậy buông màn xuống, cúi thân mình thắp xuống: "Công chúa mau ngủ ."

      "Thanh Ninh, ngươi ..." Nghĩ đến câu kia của Tiêu Diễn, nàng thể vào giấc ngủ, dứt khoát ngồi thẳng dậy, "Người như thế nào mới là người quan trọng nhất?"

      Đầu Thanh Ninh quay lại, trả lời: "Có lẽ là người mến nhất chính là người quan trọng nhất nhỉ. Công chúa đừng suy nghĩ, ngủ sớm , nô tỳ xin lui."

      Người quan trọng nhất, chính là người mến nhất, như vậy ý của là...

      Tiêu Diên ngồi yên giường, lông mày nhíu chặt, trong lòng yên. Bỗng nhiên cảnh ra trước mắt, đó là ánh mắt phức tạp toát ra dưới ngọn đèn kia. Bây giờ nàng nhớ lại liền cảm thấy lo sợ, Tiêu Diễn, , chẳng lẽ dối với nàng...
      Thích ăn thịt, hikari2088, Paru36 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ừ. chính là đối với nàng có sâu đậm.
      Tử Vũ Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :