1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 103 Biến cố

      A Ly theo ba nghĩa huynh ra đại sảnh, nhất thời cảm thấy cảm giác buồn bực tiêu tán rất nhiều. tò mò đánh giá ba nghĩa huynh trước mắt, phát bọn họ ít nhất cũng cao hơn mình nhiều, nghiêng đầu xem xét phen, rốt cục mở miệng: "Các ngươi luôn theo phụ thân, có phải người thường xuyên mang các ngươi ra ngoài cưỡi ngựa săn thú ?"

      Lời này, khiến ba nghĩa huynh hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Diệp Mục tuổi ít nhất lắc lắc đầu, mở miệng : " có a, nghĩa phụ bề bộn nhiều việc."

      Diệp Khởi nhìn như ổn trọng : "Phụ thân là đại tư mã đương triều, công vụ bận rộn, đương nhiên có nhiều thời gian theo chúng ta chơi, nhưng ngày thường ít nhất có thời gian, dạy chúng ta phải đọc sách tập viết luyện võ, về sau trở thành lương đống quốc gia."

      A Ly nghe xong, kinh ngạc há mồm, thầm nghĩ, hóa ra căn bản phải tốt như tưởng tượng a, tức thời khuôn mặt nhắn có chút u ám, mắt toát ra thất vọng.

      Lão nhị Diệp Độ tuy rằng chỉ bảy tám tuổi, nhưng tâm tư tinh tế, lúc này thấy thần sắc A Ly, có thể đoán được tâm tư của , an ủi : "A Ly, ngươi cần khổ sở, về sau chúng ta là huynh đệ, ta cũng biết cưỡi ngựa, đại ca biết kéo cung, chúng ta có thể chơi cùng nhau a."

      A Ly ngẫm lại cũng đúng, lại đánh giá ba đại ca mới nhận, trong lòng sống lại vài phần vui mừng: "Vậy ngày mai chúng ta ra ngoài chơi, được ?"

      Lão đại Diệp Khởi nghĩ nghĩ : "Được, bất quá phụ thân phải đồng ý mới được."

      A Ly vừa nghe, nhất thời quyệt miệng, mất hứng : "Sao nhiều quy củ như vậy, ta chơi, chẳng lẽ còn cho sao?" hừ tiếng: "Nếu cho phép, ta đây cho mẫu thân!"

      Diệp gia ba huynh đệ bất đắc dĩ liếc nhau, hai người khác cũng thôi, chỉ có lão đại Diệp Khởi, trong lòng biết nghĩa phụ đối với mẫu thân của A Ly cũng chính trưởng công chúa đương triều dè dặt cẩn trọng ra sao, xem ra nghĩa phụ ngày xưa uy phong, trước mặt đôi mẫu tử này sợ là thành mây khói.

      Bốn huynh đệ chuyện, gặp thị vệ tới, là muốn khai yến, thỉnh bốn vị tiểu công tử qua. Diệp Khởi thấy, liền mang theo hai đệ đệ cũng tiểu đệ đệ A Ly mới nhận, cùng nhau về sảnh.

      Trước yến hội, lão phu nhân kích động lấy ra cái khóa vàng rất to, đeo cho A Ly. A Ly sờ sờ khóa vàng, nhìn phụ thân, cũng miễn cưỡng đeo. Ngay sau đó người nhà cùng nhau dùng bữa, bởi vì người đông, phân ra nhiều bàn. Vốn là dựa theo bối phận, nhưng bởi vì A Ly là tôn tử Diệp lão phu nhân mới nhận về, phá lệ luyến tiếc, liền để ngồi bên lão phu nhân. Trong tiệc Diệp lão phu nhân hết sức nhiệt tình, gắp thức ăn lại hỏi han ân cần, đó đương nhiên phải chơi.

      vất vả yến hội kết thúc, Diệp lão phu nhân vẫn lôi kéo A Ly xem đến xem , luyến tiếc buông tay. Diệp Tiềm thấy sắc trời còn sớm, tiến lên thấp giọng nhắc nhở mẫu thân: "Mẫu thân, trưởng công chúa ở trong phủ còn chờ A Ly."

      Diệp lão phu nhân ngẫm lại cũng phải, vất vả gặp A Ly, cũng thể chọc trưởng công chúa mất hứng a! Nhưng bà lại luyến tiếc A Ly, dùng bàn tay già thô ráp thương vuốt ve gò má A Ly, thế nào cũng bỏ được. A Ly thấy vậy, giòn tan : "Nãi nãi cần khổ sở, chờ A Ly có thời gian, lại đến gặp nãi nãi."

      Diệp lão phu nhân nghe lời này, là thụ sủng nhược kinh, cơ hồ muốn rơi lệ, vội liên tục gật đầu.

      trải qua rưng rưng lưu luyến rời, A Ly rốt cục theo Diệp Tiềm ra khỏi đại môn Diệp gia.

      A Ly ngồi trước ngựa, tựa vào ngực Diệp Tiềm, thở phào cái : "Rốt cục được ra."

      Diệp Tiềm mỉm cười , nâng tay sờ sờ đầu A Ly.

      A Ly quơ quơ đầu, hừ hừ tiếng, lấy khóa vàng đeo cổ : "Con thích đeo cái này, giống con chó ."

      Diệp Tiềm cười : " sao, trở về phủ bỏ xuống."

      A Ly gật đầu: "Vậy còn tệ lắm."

      A Ly ở lưng ngựa rung đùi đắc ý hiểu ra, bỗng nhiên nhớ tới cái gì hỏi Diệp Tiềm: "Phụ thân, về sau người chơi với con sao?"

      Diệp Tiềm gật đầu: "."

      A Ly tin, nỗ lực xoay thân mình mập mạp nhìn nhìn Diệp Tiềm: " được gạt người."

      Diệp Tiềm nhíu mày: "Ta cũng gạt người."

      A Ly hừ tiếng: "Nhưng Diệp Khởi ca ca cho tới bây giờ người có thời gian bồi bọn họ."

      Diệp Tiềm nhất thời bất ngờ, nửa ngày yên lặng vuốt ve đầu vai A Ly, ôn thanh : "Đây là trước kia ta đúng." bổ sung thêm: "Ba ca ca và A Ly, đều là con phụ thân, về sau phụ thân nhất định để thời gian chơi với các con, mang theo các con cưỡi ngựa săn thú, cùng các con luyện công tập võ."

      A Ly nghe xong, có chút vui vẻ, lại nghĩ mình bỗng chốc thêm ba ca ca, càng cao hứng, rung đùi đắc ý nghĩ: "Lần trước ta và Phùng Đào ca ca tiến cung, Hú Nhi có chút hâm mộ, lúc này có thêm ba ca ca, còn biết hâm mộ con thế nào đâu!"

      Nhưng đếm đầu ngón tay nghĩ nghĩ, bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Đúng rồi, Hú Nhi là con hoàng hậu, nhưng hoàng hậu là tỷ tỷ của phụ thân, như vậy Hú Nhi cũng là ca ca của con!"

      Diệp Tiềm bật cười: "Khó được con còn tuổi có thể tính toán quan hệ như thế, sai, Hú Nhi là biểu ca của con."

      Nhưng A Ly lại : "Nhưng Hú Nhi trước kia là biểu ca của con a, thế nào vòng, vẫn là biểu ca của con đâu?"

      Diệp Tiềm ngẫm lại cũng đúng, đành phải : "Cũng cần suy nghĩ, dù sao thế nào, đều là biểu ca của con."

      A Ly lại tự suy nghĩ cẩn thận : "Trước kia là biểu ca, tại chẳng những là biểu ca này, còn là biểu ca kia, hẳn là hai lần biểu ca!"

      Diệp Tiềm còn lời nào chống đỡ.

      A Ly lại bắt đầu vui mừng: "Phụ thân, con muốn tiến cung tìm Hú Nhi, cho tin tức tốt này!"

      Diệp Tiềm nhíu mi, đồng ý : "A Ly, mẫu thân ở nhà chờ con, còn nữa, Hú Nhi biết chuyện là biểu ca con, cần cố ý cho ."

      A Ly vừa ý: "Nhưng phải chính miệng con cho a, vậy tính, con nhất định phải gặp , chính miệng cho , dĩ nhiên là biểu ca hai lần của con!"

      Diệp Tiềm bất đắc dĩ, đành phải gật đầu : "Được, chúng ta tiến cung, bất quá con và lát, chúng ta phải nhanh ra cung về nhà."

      A Ly có thể thỏa mãn nguyện vọng, đương nhiên vội đáp ứng lời Diệp Tiềm , Diệp Tiềm đành phải quay đầu ngựa tiến cung.

      ============================

      Đến Tê Hà điện, A Ly chuyện cùng Hú Nhi, Diệp Tiềm lại thể đối mặt với tỷ tỷ lần trước sớm tan rã trong vui.

      Diệp Trường Vân nhíu mày hỏi: "Tiềm, đệ cũng biết, hôm nay Triêu Dương công chúa tiến cung diện thánh."

      Diệp Tiềm chút để ý: " sao?"

      Diệp Trường Vân chỉ tiếc rèn sắt thành thép, bất đắc dĩ : "Đệ cũng biết, Hoàng thượng định tứ hôn cho đệ và Triêu Dương công chúa, nhưng nàng lại cự hôn."

      Nàng vốn tưởng rằng Diệp Tiềm ảm đạm thương tâm, nhưng mà Diệp Tiềm thần sắc biến, lạnh nhạt : "Nàng muốn cự vậy cự ."

      Diệp Trường Vân càng đau đầu: "Vậy tại đệ tính cái gì? Đường đường đại tư mã, ở trong phủ, lại chạy đến phủ công chúa? Tiềm, đệ tại còn là tiểu nô ngày đó dựa vào công chúa, mà đường đường là đại tướng quân, đại tư mã, sao đệ có thể lãng phí bản thân như thế? Đệ như vậy coi nàng là gì?"

      Diệp Tiềm hờ hững liếc tỷ tỷ cái: "Nếu giờ ta vẫn có thể làm nam sủng của nàng, vậy vô cùng tốt."

      Diệp Trường Vân vừa nghe, chán nản: "Tiềm, biết trong lòng đệ đến cùng nghĩ thế nào, nhưng đệ phải vì Diệp gia chúng ta ngẫm lại a! Đệ cũng biết, nữ nhân kia giờ lớn bụng, lập tức sinh hạ long loại! Nếu là hoàng tử, đệ có biết, cứ theo sủng ái nữ nhân kia, như thế nào sao?"

      Diệp Tiềm bình tĩnh nhìn tỷ tỷ tức giận tăng cao, nhàn nhạt : "Tỷ tỷ, tỷ ở bên Hoàng thượng hầu hạ nhiều năm, tính tình Hoàng thượng hẳn tỷ ràng nhất."

      nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt sâu xa mà lạnh nhạt: "Hoàng thượng mặc dù muốn ngồi xem ngoại gia Thái tử nhà độc đại, nhưng càng thể lập hoàng tử có ngoại gia nâng đỡ làm trữ quân."

      Diệp Trường Vân thở dài: "Ta sao biết thế, nhưng từ khi đệ làm đại tư mã, Hoàng thượng đối với Nhã phi sủng ái càng sâu, trong hậu cung đều biết hoàng hậu thất sủng, Hoàng thượng cơ hồ qua cửa vào."

      Diệp Tiềm nở nụ cười: "Tỷ tỷ, trong lòng tỷ có khúc mắc, sao để ý chút lợi hại ấy."

      Diệp Trường Vân im lặng .

      Diệp Tiềm thấy vậy, gật đầu cáo từ: "Triêu Dương công chúa còn ở trong phủ chờ ta và A Ly, ta cáo từ trước."

      Diệp Trường Vân còn muốn gì, lại nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, xem qua là A Ly hầm hừ chạy tới.

      A Ly lôi kéo ống tay áo Diệp Tiềm, căm giận : "Phụ thân, chúng ta trở về !"

      Diệp Trường Vân biết A Ly là con thân sinh của Diệp Tiềm rồi, trong lòng tăng rất nhiều hảo cảm, lúc này gặp, chỉ cảm thấy thế nhưng so với ngày xưa thuận mắt rất nhiều, tức thời thấy vẻ mặt mất hứng, liền hỏi: "A Ly, con làm sao? cùng Hú Nhi ca ca thêm mấy câu sao?"

      A Ly quyệt miệng: "Hú Nhi căn bản muốn quan tâm ta, ta còn cần tự tìm mất mặt."

      Lời này làm Diệp Trường Vân hiểu: "Làm sao có thể, Hú Nhi mấy ngày trước còn nhắc tới con."

      A Ly hơi mất hứng: "Phụ thân, chúng ta vẫn nên trở về ."

      Diệp Tiềm thấy vậy, muốn quay về hỏi kĩ ở đường, liền dắt A Ly cáo từ ra cung.

      đường, A Ly việc này, vẫn bất mãn như cũ: "Hú Nhi thế nhưng quan tâm ta, đến cũng ủ rũ, còn cái gì đám ca ca, cũng phải thân ca ca!"

      Diệp Tiềm nghĩ đều là tiểu hài tử, khỏi cảm thấy buồn cười: " bất quá là thuận miệng thôi, con cần gì tưởng . Có lẽ chỉ mất hứng con có rất nhiều ca ca, lại có."

      A Ly ngẫm lại cũng đúng, nhưng vẫn có chút thương tâm: "Nhưng căn bản muốn chuyện với con đâu."

      Diệp Tiềm lắc đầu: " , luôn thích A Ly, luôn ngóng trông A Ly tiến cung chơi cùng ."

      A Ly nhíu mày: "Vậy lần sau con lại tiến cung gặp , cho cơ hội. Nếu vẫn quan tâm con, con đây bao giờ để ý đến nữa."

      Diệp Tiềm gật đầu cười : "Được."

      Lúc này A Ly biết, từ ngày đó còn gặp lại Hú Nhi.

      =================================

      Đêm nay, trở lại phủ trưởng công chúa, Triêu Dương công chúa thấy phụ tử hai người cưỡi cùng con ngựa trở về, nghĩ đến ban ngày Hoàng thượng , trong lòng thế nhưng cảm thấy tư vị, đêm đó cũng thèm ăn gì, thuận miệng ăn vài miếng liền ngừng.

      Mà A Ly nhiều ngày nay bởi vì có Diệp Tiềm ngoan ngoãn phục tùng với , ở đó la hét muốn đút ăn, Triêu Dương công chúa thấy, mắt lạnh : "Bản cung cảm thấy mình nuôi thành tính tình kiêu căng, thực trông cậy ngươi làm phụ thân có thể sửa chữa hai, ai biết ngược lại ngươi càng nuông chiều , kỳ quái."

      Lúc này A Ly tựa vào lòng Diệp Tiềm, hắc hắc nở nụ cười: "Mẫu thân, A Ly mới phải tính tình kiêu căng đâu!"

      Triêu Dương công chúa thấy bộ dáng kia, khỏi cảm thấy buồn cười.

      nhà ba người chuyện, chợt nghe bên ngoài có giáo úy Hổ Bí doanh trong cung cầu kiến, Diệp Tiềm nghe vậy nhíu mày, phải biết rằng Hổ Bí doanh là thân vệ của Hoàng thượng, trừ phi tình liên quan trọng đại, tuyệt đối có khả năng dễ dàng xuất động.

      Triêu Dương công chúa thấy vậy, cũng biết tình thế trọng đại, vội lệnh thị nữ mang theo A Ly về phòng nghỉ ngơi, chỉ để Diệp Tiềm ở trong sảnh.

      Giáo úy Hổ Bí doanh tiến vào, tiến lên bái kiến trưởng công chúa và đại tư mã, mới trầm giọng : "Thái tử ở Tê Hà cung thân nhiễm bệnh hiểm nghèo, còn có thể truyền nhiễm, Hoàng thượng biết ban ngày Thái Tử Điện Hạ từng gặp Tiểu Hầu Gia, đặc mệnh thuộc hạ dẫn dắt ngự y đến, kiểm tra Tiểu Hầu Gia."
      minhhanhng, HangVO9, Lazzy Le19 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ôi, tội thế bày, hú nhi cũng đáng mà, tại sao vậy, gây tội nghiệt nhiều quá, để con mình phải chịu tội, hu hu, tui sợ mí cảnh bày lắm, con nít ko có tội....
      Mi Han Mo Yu, heavydizzyA fang thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 104 Bệnh dịch

      Giáo úy Hổ Bí doanh bước vào, tiến lên trước bái kiến trưởng công chúa và đại tư mã Diệp Tiềm, mới cúi đầu trầm giọng : "Thái tử ở Tê Hà cung nhiễm bệnh hiểm nghèo, còn có thể truyền nhiễm, Hoàng thượng biết ban ngày Thái Tử Điện Hạ từng gặp Tiểu Hầu Gia, đặc mệnh thuộc hạ dẫn dắt ngự y đến, kiểm tra Tiểu Hầu Gia."

      Lời này vừa ra, giống như đá lớn ném vào ngực, mặt Triêu Dương công chúa nhất thời chút huyết sắc.

      Đệ đệ của nàng, là đương kim thiên tử, tuyệt đối đứa bé bị bệnh mà chuyện bé xé to. Thái tử nhiễm bệnh hiểm nghèo, tất nhiên là cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí chỉ sợ tánh mạng khó giữ được. có thể phái ngự y, hộ vệ Hổ Bí doanh đến, chứng tỏ bệnh hiểm nghèo ràng là truyền nhiễm.

      Triêu Dương công chúa nhớ tới vừa rồi A Ly oán giận Hú Nhi, biết bọn họ ban ngày gặp nhau.

      Triêu Dương công chúa dám nghĩ tiếp, hai tay khẽ run run, nàng cắn cắn môi, nỗ lực phát ra thanh : "Mau mời ngự y, theo bản cung."

      đến đây, nàng đứng dậy nội viện A Ly, nhưng ai biết dưới chân bất ổn, kém chút lảo đảo ngã sấp xuống, may mắn lúc này Diệp Tiềm vươn bàn tay đỡ eo nàng, tay kia nắm lấy tay nàng run rẩy.

      Thanh trầm thấp thuần hậu từ bên tai truyền đến: "Đừng lo lắng, A Ly vừa rồi tinh thần tốt lắm."

      Triêu Dương công chúa trong lòng biết bất quá là lời trấn an thôi, nhưng tâm đến cùng bởi vì mà cảm thấy vài phần kiên định, nàng miễn cưỡng trấn định, tái nhợt gật gật đầu: "Trước hết mời ngự y kiểm tra ."

      Diệp Tiềm gật đầu, tức thời ra lệnhi: "Cẩm Tú, dẫn ngự y nội viện."

      Cẩm Tú cúi đầu : "Vâng."

      Diệp Tiềm nhìn giáo úy Hổ Bí doanh, lại mệnh lệnh: "Ngươi ở trong sảnh chờ."

      Diệp Tiềm ngày xưa từng làm trung lang tướng Hổ Bí doanh, giáo úy này chính là thuộc hạ năm đó, lúc này nghe mệnh lệnh của , đương nhiên bước lên phía trước đáp vâng. Tức thời Cẩm Tú mang theo ngự y vội vàng kiểm tra Tiểu Hầu Gia A Ly, Diệp Tiềm nắm tay Triêu Dương công chúa, theo sát phía sau về phía hậu viện.

      Diệp Tiềm cùng Triêu Dương công chúa hai người tới ngoài phòng, ngự y bắt đầu bắt mạch cho A Ly. Lúc này A Ly ngủ say, Cẩm Tú bên cạnh ôn nhu hầu hạ, lão ngự y nắm mạch môn A Ly nhắm mắt .

      Triêu Dương công chúa từ ngoài phòng nhìn thấy tình cảnh này, cũng hết sức dày vò: "Tiềm, vừa rồi ở trong sảnh tinh thần vô cùng tốt, thế nào lâu ngủ say, phải là?"

      Diệp Tiềm mím môi, nhíu mày nhìn chằm chằm trong phòng, trong lòng yên khó an. Trong Hoàng cung, thân nhiễm bệnh hiểm nghèo sinh tử chưa biết là cháu trai , chỗ dựa duy nhất của tỷ tỷ, trong phòng cực có khả năng cũng truyền nhiễm bệnh hiểm nghèo là đứa con mới nhận về bao lâu, là cốt nhục của nữ nhân duy nhất trong cuộc đời này tác động được tâm thần .

      Diệp Tiềm hít hơi sâu, cầm tay Triêu Dương công chúa, ôn thanh : "Triêu Dương, cần lo lắng, A Ly có việc gì."

      Triêu Dương công chúa cũng nghe vào, nàng trông mòn con mắt nhìn chằm chằm vẻ mặt lão ngự y, phảng phất từ mặt bắt giữ dấu vết gì, nhưng lão ngự y lại nhắm chặt hai mắt, mặt có vẻ mặt gì.

      Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, lão ngự y nhíu mày.

      Triêu Dương công chúa thấy vậy, trừng lớn hai mắt, lo lắng nhìn lão ngự y.

      Diệp Tiềm mặt cũng căng thẳng, mày rậm nhăn lại, nắm tay Triêu Dương công chúa cũng nhịn được dùng vài phần khí lực.

      Ai biết lão ngự y lại mở hai mắt, buông tay A Ly, đứng lên. Bên cạnh Cẩm Tú vội vàng đặt tay A Ly vào chăn gấm, nhưng lúc này, tay A Ly lại giật giật, tỉnh.

      xốc chăn gấm lên, ngây thơ ngồi dậy, xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ, kinh ngạc nhìn trước mắt.

      Triêu Dương công chúa thấy bộ dáng non nớt, nhất thời suýt rơi lệ, rốt cuộc nhịn được, bước nhanh vào, ôm lấy con vào trong ngực.

      A Ly càng hiểu, thế nào vừa ngủ dậy, cứ như vậy bị mẫu thân rầu rĩ ôm vào trong ngực đây.

      Diệp Tiềm đón lão ngự y từ trong phòng ra, trầm giọng hỏi: "Như thế nào?"

      Lão ngự y vừa vừa trầm tư cái gì, nghe đại tư mã hỏi tiếng, lại nâng mi nhìn thấy đương triều đại tư mã ánh mắt như điện nhìn chằm chằm, cũng cả kinh, bất quá cũng may cũng trải qua mưa gió, rất nhanh hiểu được, vội chắp tay : "Đại tư mã xin yên tâm, trước mắt xem ra, Tiểu Hầu Gia cũng lo ngại."

      Diệp Tiềm nhíu mày, lãnh hỏi: "Trước mắt lo ngại?" Ý tứ chẳng lẽ là về sau có gì sao?

      Lão ngự y khó xử trầm ngâm lát, đành phải : "Nếu là bệnh hiểm nghèo kia, núp năm ba ngày, mới có thể nhìn ra."

      Lời này vừa ra, các thị nữ bên cạnh vất vả nhàng thở ra đều nhịn được lần nữa nhấc tâm lên. Trong phòng Triêu Dương công chúa càng sợ hãi ôm A Ly chặt hơn.

      =========================

      Diệp Tiềm cúi đầu nhìn Triêu Dương công chúa ôm chặt A Ly nửa ngày, rốt cục nhịn được vươn tay nhàng an ủi nàng.

      Nhưng vốn ôm A Ly lời, Triêu Dương công chúa lại bị kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Diệp Tiềm.

      Nhớ lại hết thảy phát sinh, trong mắt nàng bắt đầu nhiễm lên oán ý, giọng căm hận hỏi: "Vì sao ngươi muốn dẫn A Ly tiến cung? A Ly lâu tiến cung, vì sao ngươi muốn dẫn tiến cung?"

      Diệp Tiềm vô ngôn, đây quả mang .

      Triêu Dương công chúa càng nghĩ càng oán, chỉ vào Diệp Tiềm : "Diệp Tiềm, nếu vì ngươi, A Ly gặp Hú Nhi, lúc này cần lo lắng đề phòng! Ta thực hối hận để A Ly nhận ngươi, ngươi làm phụ thân, chẳng lẽ mang đến chuyện này cho con trai của mình sao?"

      Dày đặc lo lắng cùng oán giận chỗ phát tiết khiến nàng hổn hển, nàng nhịn được nghẹn ngào, tức giận : "Ngươi cút, ta muốn nhìn thấy ngươi!"

      Diệp Tiềm mặt hiu quạnh, khàn khàn gật đầu : "Đúng, chuyện này đều là ta sai."

      A Ly từ sau lưng Triêu Dương công chúa chui ra, tuy rằng đến cùng phát sinh chuyện gì, bất quá lời mới rồi cũng nghe được, vội tiến lên hô: "Mẫu thân, ngươi nên trách phụ thân, là ta muốn tiến cung gặp Hú Nhi, thể trách !"

      Triêu Dương công chúa giận dữ, lệnh cho A Ly: "Ngươi câm miệng!"

      A Ly bị dọa theo bản năng rụt lại chút, bất quá rất nhanh phản ứng lại, chân xuống giường, tiến lên ôm đùi Diệp Tiềm, lớn tiếng kêu lên: "Ta để phụ thân , ta phải chỗ cùng !"

      Triêu Dương công chúa thấy vậy, đau lòng thôi, run giọng : "Được, vậy các cùng nhau cút !"

      Diệp Tiềm thấp giọng : "A Ly, được hồ nháo, mau trở về nằm!"

      A Ly nhìn sang phụ thân, lại nhìn sang mẫu thân, cuối cùng tuyên bố: "Ta muốn phụ thân cùng ngủ với ta!"

      Diệp Tiềm khó xử nhíu mày, phóng nhuyễn thanh giọng cầu xin Triêu Dương công chúa: "Triêu Dương, cần tức giận, ngự y phải quan sát dăm ba ngày, chúng ta cần lấy A Ly làm trọng."

      Triêu Dương công chúa vừa rồi bất quá là tức giận nhất thời thôi, giờ bị A Ly như vậy, lại nghe Diệp Tiềm , tĩnh tâm lại, sao biết bản thân vừa rồi là giận chó đánh mèo Diệp Tiềm. Nhưng vừa phát xong lửa giận, nàng đời này còn chưa từng cúi đầu xin lỗi ai, tức thời mặt có chút hồng, xoay mặt , mát thanh : "Các ngươi phụ tử tốt, cùng nhau ở chỗ này tốt lắm, bản cung tự rời !"

      Diệp Tiềm vội vàng kéo tay nàng: "Chớ , A Ly cũng muốn mẫu thân cùng ngủ." xong, vội lấy ánh mắt ý bảo A Ly.

      A Ly thấy vậy, hắc hắc nở nụ cười, chạy nhanh tới giả vờ ngoan ngoãn, chui vào trong ngực Triêu Dương công chúa.

      Triêu Dương công chúa banh mặt, mắt lạnh xem phụ tử này, cũng .

      A Ly lắc lắc thân mình, tay kéo người: "Ta muốn phụ thân và mẫu thân cùng nhau theo ta ngủ!"

      Ngay lúc tuyên bố nguyện vọng tốt đẹp này, bên ngoài nghe có tiếng bước chân vang lên, ngay sau đó thị nữ báo lại, là thái giám trong cung đến, thỉnh đại tư mã nhanh chóng tiến cung chuyến.

      Ba người trong phòng đều yên tĩnh xuống.

      A Ly chân tướng, còn Triêu Dương công chúa nhìn Diệp Tiềm, nhíu mi . Diệp Tiềm bộ mặt ngưng trọng nhìn Triêu Dương công chúa: "Ta tiến cung xem sao."

      Triêu Dương công chúa gật đầu: "ừ."

      vào cung, thẳng đến Tê Hà cung, thấy nơi này có trọng binh bao vây, khí khẩn trương, mỗi người sắc mặt đều cực kỳ khó coi, như cha mẹ chết. Những người này nhìn thấy đến, phảng phất cuối cùng thở dài hơi nhõm, vội mời vào. Lúc này Diệp Trường Vân bộ mặt tái nhợt giống như người chết, nàng ngơ ngác ngồi ở chỗ đó, nghe được đệ đệ tiến cung, ánh mắt mới hơi động.

      Diệp Tiềm tiến vào rồi, nàng rốt cục nhịn được khóc thất thanh, tiến lên kìm lòng đậu bổ nhào vào trong ngực Diệp Tiềm, lên tiếng khóc lớn: "Tiềm, Hú Nhi..."

      Diệp Tiềm đỡ tỷ tỷ, trầm giọng hỏi: "Hú Nhi tại thế nào?"

      Diệp Trường Vân trong miệng muốn , nhưng lại nên lời, chỉ ô ô ô khóc. Bên cạnh thị nữ thấy vậy, bước lên trước hồi báo: "Thái Tử Điện Hạ giờ hôn mê bên trong, được vài ngự y chẩn trị."

      Diệp Tiềm nhíu mày, trầm giọng hỏi: "Đến cùng có bệnh gì?"

      Thị nữ trắng bệch mặt, do dự, rốt cục phun ra nuốt vào: "Nô tì cũng ràng... Chính là... Chính là ngự y ... Sợ là... Sợ là..."

      Diệp Tiềm mặt biểu cảm, khiển trách : "!"

      Thị nữ có thế này cuống quít : "Sợ là bệnh dịch."

      Này hai chữ hạ xuống, người chung quanh tất cả đều run run cúi đầu, có ai dám ngẩng đầu nhìn người khác.

      Diệp Tiềm cúi đầu nhìn tỷ tỷ ghé vào trước ngực mình nỉ non, nhíu mày hỏi: "Hoàng thượng đâu?"

      Diệp Trường Vân lắc đầu khóc nức nở: "Đến xem lần, tại rồi..." Nàng nhớ tới đó, bi ai, khóc gào lên: "Nhã phi muốn sinh... Hoàng thượng rồi..."
      minhhanhng, HangVO9, Lazzy Le19 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Đau lòng thế, con đứa nào cũng là con mà, ruột thịt cơ mà, why....why......tui đau lòng, tui lật bàn, tức quá mà, ...tui phán như thánh, 2 cha con nhận nhau, là về 1 phe, hùa nhau bẫy a triêu, hố hố.....

    5. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      Hú Nhi rất tốt mà. Dù ghét bà mẹ nhưng thằng bé rất đáng . Mình cảm giác như trong đây có mưu. Ai hại Hú Nhi... Nhã phi
      Mi Han Mo Yu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :