1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Sao cứ vẫn cứ gian nan thế nhỉ
      heavydizzy thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Trời, ko bít có ai hố như tui, thấy tui đề, tưởng ngon rồi, triêu nữ vương ăn no, có lòng tốt đột xuất cho ly béo nhận cha, ai dè.........còn xa lắm lắm.....:yoyo65:
      heavydizzy thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hoá ra đường chưa ngắn lại mấy.
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 71 Chuốc họa

      Diệp Tiềm thay đổi quần áo, cưỡi ngựa vào cung gặp A tỷ, vốn tưởng rằng A tỷ biết việc tối hôm qua, ai ngờ vào trong cung lại phát tình đúng, Hoàng thượng thế nhưng cũng ở trong này, mà mặt tỷ tỷ lại sốt ruột vạn phần, bên cạnh còn có mấy ngự y kinh sợ.

      ánh mắt đảo qua, thấy A Ly ở bên cạnh, cúi đầu ủ rũ như là chuối, hoàn toàn có kiêu ngạo ngày xưa.

      Diệp Trường Vân thấy Diệp Tiềm đến, thê thảm : "Tiềm, Hú Nhi bị thương, phải làm sao bây giờ!"

      A Ly nghe thế, ngẩng đầu nhìn mắt hoàng hậu, lại yên lặng cúi đầu.

      Diệp Tiềm thấy tình cảnh đó, trong lòng đoán được hơn phân nửa, biết tất nhiên là A Ly chọc ra tai họa.

      Hoàng thượng mặt có biểu cảm gì, nhàn nhạt quét Diệp Trường Vân cái : "Bất quá trầy da ít thôi, có gì lớn lao, cũng đáng để nàng chuyện bé xé to như thế!"

      Diệp Trường Vân nghe thấy, che mặt rên rỉ, cắn môi .

      Diệp Tiềm nhíu mày hỏi: "Hú Nhi thế nào?"

      Diệp Trường Vân mới thấp giọng : "Hú Nhi đùa giỡn cùng A Ly ở hậu hoa viên, cũng biết sao lại bị thương, hơn nữa vết thương ở mặt."

      Hoàng thượng vẫy tay, gọi A Ly tới : "A Ly, đừng sợ, tới bên trẫm."

      A Ly rụt cổ, dè dặt cẩn trọng đến bên người hoàng thượng, nhuyễn giọng : "Hoàng cữu, phải ta cố ý làm bị thương Hú Nhi ca ca."

      Hoàng thượng vừa nghe, nở nụ cười, tay vuốt ve đầu A Ly, cười vang : "A Ly, đừng sợ, dù cố ý thế nào! Đều là tiểu hài tử, bình thường chơi cùng nhau, ngươi đánh ta quyền, ta tấu ngươi trận, vẫn thường có. Đừng con, ngay trẫm hồi , cũng thường đánh đường huynh đệ khác khóc đó."

      A Ly nghe xong, nhất thời yên tâm rất nhiều, tới ôm lấy Hoàng thượng, giọng cầu xin: "Hoàng cữu, A Ly cầu ngươi chuyện này, ngươi nhất định phải đáp ứng."

      Hoàng thượng nghe vậy, mặt ý cười càng đậm, ôm lấy A Ly nho vào trong ngực: "Có chuyện gì cứ !"

      hai tay A Ly kéo cánh tay Hoàng thượng, hắc hắc cười : "Chuyện này cũng thể cho mẫu thân, bằng A Ly bị tao ương!"

      Hoàng thượng nghe xong, rất có hứng thú nhìn A Ly: "Con còn bé nhưng rất có tâm cơ a! Chỉ là chuyện này trẫm dù đáp ứng, chỉ sợ mẫu thân con vẫn biết a!"

      A Ly vừa nghe, đầu càng cúi xuống.

      Nhưng vào lúc này, ngự y ra, tức thời Diệp Trường Vân vội lên, hỏi tình huống thế nào.

      Ngự y trước bái kiến Hoàng thượng và hoàng hậu, lúc này : "Tiểu Thái tử vết thương cũng đáng ngại, chỉ cần nghỉ ngơi thời gian thôi!"

      Diệp Trường Vân sốt ruột hỏi: "Có lưu lại vết sẹo?"

      Ngự y vội cung tay : "Hoàng hậu xin yên tâm, cẩn thận tu dưỡng, ngày thường ẩm thực chú ý ăn kiêng, đương nhiên lưu lại dấu vết."

      Diệp Trường Vân nghe xong, mới phóng tâm, nhưng trong lòng chung quy có vướng mắc, muốn vào nhà xem Hú Nhi.

      A Ly có hoàng cữu thêm can đảm, ràng sợ nữa, lúc này quay đầu lại vừa đúng nhìn thấy Diệp Tiềm, vội há miệng nở nụ cười, buông cánh tay vẫn ôm Hoàng thượng, chạy thẳng đến bên người Diệp Tiềm, ngửa mặt hô: "Đại tướng quân!"

      Diệp Tiềm nhìn A Ly nho , hỏi: "A Ly, đến cùng phát sinh chuyện gì, Hú Nhi làm sao có thể bị thương?"

      A Ly vốn buông chuyện này rồi, lúc này thấy Diệp Tiềm nhắc tới, mày lại lộ ra yên, dè dặt cẩn trọng xem xét Diệp Tiềm: "Chuyện này, phải ta cố ý a!"

      Diệp Tiềm trong lòng hoạt kê, mặt ôn hòa, gật đầu : "Ta tin tưởng ngươi cố ý, nhưng ngươi ràng, đến cùng phát sinh thế nào."

      Hoàng thượng thấy vậy, nhíu nhíu mày, nhìn kỹ hai người lớn , vui : "Diệp ái khanh, A Ly còn ."

      Diệp Tiềm nhìn Hoàng thượng, vẻ mặt khiêm tốn, nhưng ngữ khí kiên định : "Hoàng thượng, Tiểu Hầu Gia tuổi , nhưng mà Thái tử bị thương, chuyện này cần phải hỏi ràng."

      Hoàng thượng nhíu mày, vẫy A Ly : "A Ly, tới, có trẫm ở đây, xem ai dám khi dễ con."

      A Ly quyệt cái miệng nhắn, tới gần Diệp Tiềm vài phần, cúi đầu .

      Hoàng thượng mặt càng vui, mặt trầm xuống : "A Ly, tới đây!"

      A Ly nhíu mày, quyệt quyệt miệng, quật cường hô: "Hoàng cữu, ta !"

      Hoàng thượng mặt biểu cảm nhìn chằm chằm cháu mình, ngữ khí trầm: "Vì sao?"

      A Ly nhìn Diệp Tiềm, lại nhìn Hoàng thượng: "Ta chọc ra tai họa, ngày khác mẫu thân tất nhiên trách phạt ta!"

      Hoàng thượng càng hiểu, nghi hoặc nhìn A Ly.

      A Ly dùng hai cái tay béo kéo bàn tay Diệp Tiềm, nhuyễn giọng : "Đại tướng quân, ngươi trách phạt ta trước ! phạt nặng ta ! Như vậy lúc mẫu thân biết, có lẽ tức giận, đến lúc đó ngươi phải thay ta cầu tình với mẫu thân."

      Diệp Tiềm cúi đầu nhìn chằm chằm A Ly lôi kéo tay mình tha, lồng ngực tràn ra từng trận mềm mại, nhịn được sờ sợi tóc .

      Hoàng thượng thấy vậy, nhíu mày : "A Ly – con cần gì muốn đại tướng quân cầu tình thay con?"

      Diệp Tiềm cúi xuống vuốt ve tay A Ly.

      A Ly chớp chớp mắt, nhìn cữu cữu : "Hoàng thượng, đại tướng quân về sau là phụ thân ta, đương nhiên cầu tình cho ta."

      Diệp Tiềm chậm rãi vỗ về sợi tóc A Ly, bình tĩnh lạnh nhạt.

      Hoàng thượng ánh mắt sắc bén bắn về phía Diệp Tiềm, mặt biểu cảm "A" tiếng dài, nhíu mày, ngoài cười nhưng trong cười: "Diệp ái khanh, đây là chăng?"

      Diệp Tiềm buông A Ly ra, quỳ gối xuống, trầm giọng : "Thỉnh Hoàng thượng thành toàn."

      Hoàng thượng cười lạnh, nhìn chằm chằm Diệp Tiềm hồi lâu, cuối cùng bỗng nhiên : "Ta nhớ được ngày đó, Diệp ái khanh từng có lời, nam nhân tốt trước khi kiến nghiệp thành gia, giờ Đại Viêm quốc ta, bắc có địch nhân như hổ rình mồi, nam có man di sống chết mặc bây, thiên hạ bất bình, Diệp ái khanh dám thành gia. Những lời này, giờ ở bên tai trẫm, Diệp ái khanh có còn nhớ ?"

      Diệp Tiềm cúi đầu, đạm thanh : "Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần ngày dám quên."

      Hoàng thượng gật đầu: "Tốt! giờ Đại Viêm quốc ta, quốc khố đầy đủ, người đông thịnh vượng, lương nhiều mã tráng, tướng sĩ lòng, đúng thời cơ cực tốt thảo phạt man di phương bắc, Diệp tướng quân ngày có thể lãnh binh Bắc phạt, trả lại mối nhục Mạch thành ngày xưa?"

      Diệp Tiềm từ đầu đến cuối quỳ gối ngẩng đầu, lúc này nghe thế, trầm giọng đáp: "Nghe Hoàng thượng phân phó."

      Hoàng thượng đứng lên, thong thả bước vài bước, rốt cục : "Diệp ái khanh, ngày ngươi thảo phạt Bắc Địch đại thắng trở về, đó là ngày ngươi cưới trưởng công chúa Triêu Dương, thế nào?"

      Diệp Tiềm gật đầu: "Đa tạ Hoàng thượng thành toàn."

      Lúc này Diệp Trường Vân thấy Hú Nhi coi như ngủ an ổn, vừa vặn từ trong phòng ra, thấy Diệp Tiềm quỳ mặt đất, còn A Ly đứng ở bên người Diệp Tiềm, nhíu mày cười : " làm cái gì?"

      Diệp Tiềm đứng lên, nhìn mắt tỷ tỷ : "Hoàng thượng vừa rồi , nếu vi thần có thể trả mỗi nhục Mạch thành ngày xưa, đại thắng Bắc Địch, gả trưởng công chúa Triêu Dương cho vi thần."

      Diệp Trường Vân nghe xong, quay đầu nhìn mắt Hoàng thượng, chỉ thấy Hoàng thượng mặt biểu cảm, từ chối cho ý kiến.

      Tức thời nàng cười khẽ đáp: "Tiềm, từ khi trưởng công chúa ở goá tới nay, biết bao nhiêu vương công quý tộc đạp vỡ cửa phủ trưởng công chúa, dù Hoàng thượng đáp ứng, trưởng công chúa chưa hẳn gả."

      Ai biết giọng nàng vừa rơi xuống, nghe A Ly giòn tan: "Mẫu thân ta đương nhiên gả!"

      Diệp Trường Vân nhìn về phía A Ly, thần sắc trong mắt khó phân biệt, bất quá nàng cũng gì, chỉ miễn cưỡng nở nụ cười.

      ===============================

      Lúc Diệp Tiềm cáo từ ra cung, nghe xa có người gọi "Đại tướng quân." quay đầu nhìn, dĩ nhiên là tiểu A Ly, lắc lư thân mình đuổi theo , phía sau mấy thị vệ và thị nữ theo.

      dừng bước chân, bên môi nổi lên ý cười: "A Ly."

      A Ly đuổi theo Diệp Tiềm, trong lòng cao hứng, tiến lên kéo tay Diệp Tiềm, cười : "Đại tướng quân, hôm nay ta muốn về nhà, ngươi thu lưu ta được ?"

      Diệp Tiềm nhíu mày: "Vì sao muốn về nhà?"

      A Ly cọ cọ bên người , như con chó phe phẩy đuôi nịnh chủ nhân: "Đại tướng quân, ta dám về nhà, mẫu thân nhất định giận ta! Ngươi đừng đuổi ta về nhà được !"

      Diệp Tiềm gật đầu cười : "Được."

      xong phân phó mọi người phía sau, lệnh bọn họ trở về với Triêu Dương công chúa tiếng, A Ly hôm nay theo về. Thị vệ và ma ma theo A Ly khỏi lúng túng, nhưng trước mặt đại tướng quân, bọn họ cũng dám gì, đành phải gật đầu đáp vâng.

      Ngày thường Diệp Tiềm đều cưỡi ngựa về phủ, giờ bởi vì có A Ly, vội sai người đưa xe ngựa đến. Nhưng xe ngựa đến, A Ly cũng lên xe, dính ở bên người Diệp Tiềm nhuyễn giọng cầu xin: "Đại tướng quân, ta muốn ngồi xe, ngày thường theo mẫu thân đều ngồi xe. Ta nhìn ngươi bình thường cưỡi ngựa lớn, rất uy phong, ngươi dẫn ta cưỡi ngựa được a?"

      Diệp Tiềm thấy mặt A Ly mượt mà béo trắng, đôi con ngươi đen tràn đầy thích và ngưỡng mộ, tức thời cười yếu ớt : "Được, ta mang ngươi cưỡi ngựa."

      xong Diệp Tiềm tay nhắc A Ly lêm, ôm vào trong ngực, sau đó xoay người lên ngựa. A Ly khắc trước còn đứng ở đó ngẩng đầu nhìn Diệp Tiềm, đột nhiên thiên toàn địa chuyển, lại chăm chú nhìn lên, bản thân ngồi ngựa cao cao, được Diệp Tiềm ôm vào trong ngực.

      trong mắt thả ra ánh sáng hưng phấn, tay bắt lấy cánh tay Diệp Tiềm, tay kia nghịch ngợm túm bờm ngựa, miệng còn hô : "Ngựa lớn, chạy mau!"

      Diệp Tiềm bên môi càng nổi lên ý cười, tay ôm , tay nắm dây cương, kẹp bụng ngựa, để ngựa chậm rãi chạy .

      Con ngựa chạy đát đát đát, A Ly trong lòng Diệp Tiềm càng hưng phấn, vừa thét chói tai, vừa cười khanh khách, khiến người đường đều ào ào nhìn sang.
      HangVO9, Tô Đát Kỷ, Mật ^ Mật20 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ly béo biết nịnh, chưa chính thức nhận cha, lo ôm đùi bự rồi, .....
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :