1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      chờ mong 1 bữa thịnh soạn đây ạ:tungtung::tungtung::tungtung::tungtung:
      heavydizzy thích bài này.

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Tác giả chơi kiểu gió êm sóng lặng trước bão à. Rời thịt thà phải làm thao
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 38 Bình Tây Hầu uỷ thác

      năm này, Túc Ninh Thành oi bức dị thường, trong thành nóng chịu nổi, ai muốn ra cửa, nhưng ở Đôn Dương Thành xa xôi, thiếu niên thiên tử lại cố ý phái sứ giả ra roi thúc ngựa đưa tới các loại trái cây ướp lạnh hiếm lạ để Triêu Dương công chúa nếm thử giải nhiệt.

      Bình Tây Hầu Phùng Kiệt, chủ nhân Bình Tây Hầu phủ cũng về phủ, theo là nam sủng Lộng Ngọc. Thế này làm cho người trong Bình Tây Hầu phủ thầm giật mình, tất cả đều biết Hầu gia luôn có mới nới cũ, nghĩ vài năm qua, Lộng Ngọc thế nhưng có thể ở bên cạnh Hầu gia sủng hạnh suy, làm cho tất cả khỏi nhìn tiểu công tử Lộng Ngọc với cặp mắt khác xưa.

      Quay về phủ, Phùng Kiệt đương nhiên sớm nghe chuyện phong nhã của công chúa, biết tân sủng của nàng là kỵ nô Diệp Tiềm ngày xưa -- chính là nam hài tử muốn ăn lại chưa ăn được.

      Vì thế, lúc hai chủ nhân Bình Tây Hầu phủ gặp nhau trong điện, khỏi đều nhìn thêm vài lần thiên hạ theo phía sau đối phương.

      Triêu Dương công chúa thấy Lộng Ngọc, cười lạnh tiếng, đạm thanh : "Hầu gia rất trường tình, nghĩ tới Lộng Ngọc có thể được ngươi thích như vậy, cũng uổng bản cung ngày đó nhường cho ngươi."

      Hầu gia Phùng Kiệt còn nhìn Diệp Tiềm phía sau Triêu Dương công chúa, hắc hắc cười lạnh tiếng: "Công chúa rất nhã hứng a, nghe công chúa phân phát nam sủng, lòng sủng ái Diệp Tiềm. Công chúa thích như thế, ngày đó nếu thẳng, ta sao có thể cùng công chúa cướp người đâu."

      phen, hai người đối diện nhau, khỏi đều tự cười.

      Lộng Ngọc phía sau Hầu gia cũng tươi tỉnh như ngày xưa, trong đôi mắt lộ ra lụn bại, sắc mặt thậm chí có vài phần nhợt nhạt, đăm đăm nhìn Diệp Tiềm bên cạnh, vẻ mặt rất lạnh lẽo, phảng phất hận thể dùng ánh mắt đóng băng. Bất quá Diệp Tiềm thèm chú ý, buổi tối giường mây mưa cùng công chúa, ban ngày còn ở bên nàng làm nhất đẳng thị vệ, lãnh mi lãnh mục đứng cao ngất, lúc này nhớ tới chuyện xưa, chỉ đề phòng Hầu gia, chưa từng chú ý Lộng Ngọc nho kia.

      Phùng Kiệt là loại người nào, thấy Diệp Tiềm nhìn với ánh mắt như vậy, tự nhiên minh bạch, bất quá cũng chỉ hắc hắc cười ra tiếng, gì.

      Thế này làm cho Triêu Dương công chúa trong lòng giật mình, bất quá tinh tế nghĩ đến, nàng bỗng nhiên hiểu được. Đệ đệ Trệ của nàng đăng cơ làm đế, đầu tiên là mượn sức triều thần đứng vững gót chân, sau đó bắt đầu ban bố pháp lệnh, cướp đoạt quyền thế các chư hầu ở đất phong. Vì việc này, triều đình cũng ồn ào huyên náo nháo trận, thậm chí nghe có chư hầu muốn khởi , nhưng cuối cùng, chung quy là thiên tử thủ đoạn xuất chúng, kìm trụ các chư hầu.

      Ở trong đám chư hầu, Hầu gia nhà mình tính là xuất chúng, biết Trệ muốn tìm con chim đầu đàn để đánh, làm chuyện giết gà dọa khỉ, lúc này vạn vạn phải dè dặt cẩn thận, dám đắc tội mình.

      Nghĩ thông suốt rồi, Triêu Dương công chúa mị mâu nhiễm ý cười: "Hầu gia đột nhiên trở lại phủ, bản cung chưa có chuẩn bị, Lạc lâm uyển từ lúc Hầu gia rời luôn luôn khóa chặt, thời sợ là tro bụi đầy viện."

      Phùng Kiệt lại vung tay lên, bộ dáng thản nhiên thèm để ý: "Cũng ngại, quét dọn chút là được."

      xong, phảng phất như nhớ tới cái gì: "Bản hầu bình sinh phiền nhất có người đánh trống khua chiêng, mong công chúa phân phó mọi người trong phủ, vạn vạn thể quấy rầy bản hầu thanh tịnh."

      Triêu Dương công chúa nhíu mày, trong lòng thêm vài phần nghi hoặc, bất quá nàng vẫn cười : " vậy, Hầu gia xin cứ yên tâm."

      Tức thời Phùng Kiệt cũng năng rườm rà, dẫn Lộng Ngọc Lạc lâm uyển, Lộng Ngọc đến chỗ rẽ, còn tha thiết quay lại phía sau nhìn công chúa, trong mắt thất lạc.

      Triêu Dương công chúa ban đầu thấy sắc mặt , cũng đoán được xác thực bệnh căn dứt, gặp lúc này thoáng nhìn, khỏi vừa buồn cười vừa thở dài: "Ngày đó vốn là ta nhìn trúng , mời Ngọc Hương Đường dạy dỗ thời gian, nghĩ tới thế nhưng bị Phùng Kiệt chiếm đoạt, rơi vào cảnh thân bệnh tật."

      Diệp Tiềm nghe được, hơi nhíu mày, .

      Triêu Dương công chúa đương nhiên biết tâm tư của , người này bình thường nhìn như vô tình vô tự, kỳ thực ghen tị lớn, bản thân nàng nhắc tới nam nhân nào, đều phải nhìn đối phương cái, giờ nàng nhắc tới chuyện xưa, lại gặp Lộng Ngọc này, nhăn mày là tự nhiên.

      Triêu Dương công chúa để chuyện này trong mắt, nàng có rất nhiều thủ đoạn, đem khối sắt cứng rắn biến thành vòng chỉ mềm, cùng nàng triền miên dứt.

      Bất quá đến Hầu gia, Triêu Dương công chúa trong lòng cũng thấy may mắn.

      Phải biết rằng, ngày xưa nàng từng đáp ứng Bích La phu nhân, cho nàng ấy cơ hội tới dẫn dụ Diệp Tiềm. Chuyện này nếu làm , bây giờ chỉ sợ duyên cớ chọc Diệp Tiềm vui, làm cho Triêu Dương công chúa rất là đau đầu. Đáy lòng nàng thầm nghĩ tìm biện pháp thích đáng lo liệu việc này, Bích La phu nhân và nàng nhiều năm tình nghĩa, hai người các nàng nếu vì người nam nhân trở mặt thành thù, nàng thực đành lòng.

      Lúc Triêu Dương công chúa chưa nghĩ ra biện pháp tốt, may mắn Đôn Dương Thành mùa hè nóng bức chịu nổi, Bích La phu nhân cũng vô tâm đến Hầu phủ, mới qua thời gian. thời Hầu gia trở về, Hầu gia và Bích La phu nhân bất hòa, hai người gặp mặt, có thể đấu ngươi chết ta sống. Hầu gia đến, Bích La phu nhân tự nhiên đến. Như vậy, Triêu Dương công chúa lại ngóng trông Phùng Kiệt ở Hầu phủ nhiều thêm mấy ngày.

      Ngày kế tiếp, Phùng Kiệt quả nhiên cũng để công chúa thất vọng, đầu tiên là gọi danh y chẩn trị cho Lộng Ngọc, lại tìm kiếm linh đan danh dược, xem như đem Hầu phủ lật tung, ép buộc tận trời. Chỉ tiếc, ép buộc lâu, Lộng Ngọc vẫn ngày càng tiều tụy, dần dần có vẻ sắp tạ thế.

      Hầu gia Phùng Kiệt tức giận, trách phạt toàn bộ hạ nhân hầu hạ Lạc Lâm uyển, biến thành người người oán giận, nhưng dám nhiều lời. Sau lưng bắt đầu nghị luận, là Lộng Ngọc kia bệnh được gặp người, còn Hầu gia và Lộng Ngọc cùng ăn cùng ở, sợ là sớm muộn gì cũng truyền nhiễm.

      Trong thời gian ngắn, người người tránh Lạc lâm uyển, ngay cả bà vú của Phùng Đào cũng nghe tin tức này, khóc quỳ cầu công chúa, về sau nhất định phải cấm tiểu thiếu gia gặp Hầu gia.

      Triêu Dương công chúa nhíu mày nghe bà vú khóc kể, gật đầu : "Ngươi thong thả , đến cùng tình huống như thế nào, ta xem."

      Bà vú nghe xong, liên tục tạ ơn.

      Diệp Tiềm lên phía trước, từ phía sau giữ tay nàng, cau mày, đương nhiên là hy vọng nàng qua, e nàng bị bệnh theo.

      Triêu Dương công chúa lại cười : "Diệp Tiềm, vô luận thế nào, là hôn phu của ta, gặp nạn, ta nên thăm."

      Lời này vừa ra, tay Diệp Tiềm giữ nàng cứng lại, sau đó chậm rãi buông ra, gật đầu : "Nàng đúng."

      Dù hữu danh vô , bọn họ đều là vợ chồng kết tóc.

      Triêu Dương công chúa biết trong lòng Diệp Tiềm dễ chịu, bất quá nàng cũng chỉ nở nụ cười.

      Việc hế gian, há có thể như ý cả.

      Nếu Diệp Tiềm cửa này qua được, sao bảo vệ nàng được cả đời.

      Diệp Tiềm theo công chúa đến trước cửa Lạc lâm uyển, công chúa dừng lại : "Ngươi ở chỗ này chờ, ta vào là được."

      Diệp Tiềm nhíu mày: "Ta cùng nàng vào."

      Công chúa lại lắc đầu, ngữ khí kiên định: " cần."

      Diệp Tiềm thấy vậy, cúi mắt, đạm thanh : "Được, ta ở chỗ này chờ nàng." xong tiếp tục: "Nếu gặp được cái gì ngoài ý muốn, nhất định phải gọi ta, ta lập tức xông vào ." vẫn lo lắng Bình Tây Hầu.

      Triêu Dương công chúa ngoái đầu cười nhìn Diệp Tiềm, gật đầu : "Được."

      Để lại Diệp Tiềm, đuổi hết thị vệ thị nữ, Triêu Dương công chúa người qua hành lang gấp khúc trùng trùng, đạp đá lát đường, đến Lạc lâm uyển tịch liêu.

      vào đại môn màu đỏ thắm, lơ đãng nhìn thấy đại môn sắp tróc hết sơn son, bỗng nhiên nhớ tới hai năm rưỡi trước, nàng từng đạp tuyết trắng đến, khi đó nàng khí thế hừng hực, khởi binh vấn tội Hầu gia cướp nam sủng Lộng Ngọc.

      Bất quá hai năm là bao lâu, tâm tình cũng thay đổi rất nhiều, nhớ lại ngày đó, khỏi thở dài tiếng.

      Nhấc chân, xốc màn che, vòng quá bình phong, lại giật mình thấy Hầu gia bưng thuốc đưa nước cho Lộng Ngọc.

      Lộng Ngọc nằm cái sạp ngày đó bị Hầu gia chơi đùa.

      Hầu gia thấy Triêu Dương công chúa đến, khỏi giận tái mặt, đem bát đũa đặt lên bàn: "Công chúa, ngươi tới làm gì?"

      Lộng Ngọc mông lung nghe thấy hai chữ "Công chúa", liều mạng mở mắt, quả nhiên thấy công chúa đứng sững bên.

      Tức thời thế nhưng trong mắt chảy lệ, run run tay, phảng phất mê kêu lên: "Công chúa, cầu người đưa ta ..."

      Hầu gia thấy Lộng Ngọc như thế, càng vui, mặt tức giận.

      Triêu Dương công chúa thấy như thế, khỏi trào phúng cười lạnh tiếng: "Người này sắp sống được, ngươi cần gì tức giận với ta."

      Hầu gia cúi đầu , sắc mặt thất bại.

      Triêu Dương công chúa thở dài: " bị bệnh, sợ là trị được, ngươi nên sớm tính toán tốt."

      Ngay trước mặt Lộng Ngọc, công chúa muốn thẳng, Lộng Ngọc này hiển nhiên bệnh như vậy, nếu thực truyền nhiễm cho Phùng Kiệt, sợ là hậu quả chịu nổi. Ngẫm lại, đường đường Hầu gia của Bình Tây Hầu phủ, thế nhưng vì nam sủng bị bệnh hoa liễu, vậy mặt mũi Bình Tây Hầu phủ để nơi nào? về sau Phùng Đào làm người thế nào? như thế, ngay cả thanh danh của Triêu Dương công chúa sợ là cũng bị vấy bẩn.

      Phùng Kiệt cúi đầu trầm tư nửa ngày, bỗng nhiên : "Ngươi cần khuyên ta, thân bệnh tật do ta hoang đường mà ra, ta cùng là được. Từ hôm nay, ngươi bảo hạ nhân đem dược liệu và đồ ăn đặt ở cửa, tự ta ra lấy."

      Triêu Dương công chúa nhíu mày: "Ngươi thực muốn sống nữa?"

      Phùng Kiệt ngước mắt, cười lạnh : "Ngươi còn quan tâm sinh tử của ta?"

      Triêu Dương công chúa nhíu mày, than : "Hầu gia, chúng ta vợ chồng nhiều năm, tuy rằng hữu danh vô thực, nhưng Triêu Dương ta chưa bao giờ quên ơn năm đó Hầu gia hỗ trợ."

      Phùng Kiệt nghe vậy chấn động, chăm chú nhìn công chúa nửa ngày, rốt cục xoay mặt : "Ngươi nhớ được, vậy để ta yên tĩnh ở trong này với ."

      Triêu Dương công chúa cười khổ: "Đáng giá sao?"

      Phùng Kiệt lắc đầu: "Ta cảm thấy đáng, chính là đáng."

      Triêu Dương công chúa gật đầu: "Được, ngươi cảm thấy đáng, cứ làm. thời ngươi có tâm nguyện gì chưa xong, cho ta nghe, ta làm cho ngươi."

      Phùng Kiệt trầm tư nửa ngày, rốt cục : "Hoàng đệ của ngươi mặc dù đăng cơ lâu, nhưng ta xem làm việc, vài thập niên sau quốc gia chắc biến đổi lớn. Ta ngày xưa hoang đường, sợ đắc tội hoàng đệ ngươi, ta có gì, chỉ còn Phùng Đào tuổi , sợ vì ta bị liên lụy." tới đây, ngẩng đầu nghiêm cẩn nhìn chằm chằm Triêu Dương công chúa : "Phùng Đào tuy rằng phải ngươi sinh ra, nhưng đến cùng nuôi dưới danh nghĩa ngươi, còn trông ngươi vô luận về sau tái giá hay , tốt xấu bảo hộ lần."

      Triêu Dương công chúa nghe xong, gật đầu, trịnh trọng : "Cái này ngươi yên tâm, ta còn sống ngày, giữ tước vị cho ."

      Phùng Kiệt nghe thế, nở nụ cười, lại nghiêm cẩn chăm chú nhìn công chúa nửa ngày, bỗng nhiên : "Triêu Dương, cuộc đời này nếu ta hồng trang, tất nhiên phụ ngươi như thế."

      Triêu Dương công chúa nghe vậy, cằm khẽ nâng, tiêu sái cười khẽ: "Ngươi nếu hồng trang, ta cũng phải phụ ngươi."

      Phùng Kiệt ghé mắt, mơ hồ nhìn công chúa, thấp giọng : "Ngươi đường đường là trưởng công chúa Đại Viêm triều, thế nhưng động tâm với tiểu nô ti tiện, là buồn cười."

      Triêu Dương công chúa liễm mục, nhíu mày mềm : " sao?"

      Phùng Kiệt lắc đầu: "Bất quá là kính hoa thủy nguyệt, công dã tràng thôi, nếu đời làm nô cũng thôi, nhưng nếu có cơ hội thăng tiến, sao có thể tiếp nhận ngươi?"

      Triêu Dương công chúa lại nhàng cười: "Người sống đời, nếu mọi chuyện nghĩ được chu toàn, là người."
      amandatruc, HangVO9, Tô Đát Kỷ20 others thích bài này.

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Mình nghi ngờ khả năng Triêu Dương dùng cách nào đó để Bích La ăn Diệp Tiềm làm Tiềm tức giận bỏ hai người chia xa trong tức giận lắm.
      heavydizzy thích bài này.

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      A Tiềm sủng thiếp trước sau cũng phải nghĩa vụ quân à. Chỉ là tò mò quá, biết Triêu vương ém nỗi tương tư bằng cách nào đây, gấu 37 độ rồi là giường ấm nệm êm cũng bằng ổ rơm ổ rạ đâu
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :