1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Diện thủ - Nữ Vương Không Ở Nhà (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Chung quy là Tiềm thôn nữ còn e ngại thân phận của bản thân. Khi nào Tiềm mới thành thông phòng cho Triêu vương gia đây nhở?
      Mi Han Mo Yuheavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Vy RuRi sắp rồi nàng ơi. Vương gia nhà ta mạnh mẽ lắm, thôn nữ Diệp Tiềm của nàng ko phải đối thủ đâu.

      Chương 17 Ngọc hoa trì

      Ngày thứ hai, trời sáng, đống lửa cũng dần dần tắt, chỉ có tro tàn còn lại trong gió thu bay dưới ánh sáng.

      Triêu Dương công chúa đứng dậy, ngồi đêm chân cẳng có chút tê mỏi, khỏi ngã xuống bên cạnh.

      đôi bàn tay to hữu lực vươn tới, vững vàng đỡ lấy nàng.

      Triêu Dương công chúa đạm nở nụ cười, khẽ gật đầu với Diệp Tiềm.

      Diệp Tiềm mặt ửng đỏ, vội thu hồi tay mình.

      Triêu Dương công chúa ngắm cảnh trí vùng núi, mặt trời nhô lên, làm nổi bật vùng núi lá đỏ, vùng cảnh đẹp. Cố tình lại có gió mát trong núi từ từ thổi tới, càng cảm thấy vui vẻ thoải mái, vì thế rất có cảm xúc : "Cổ nhân họa phúc tương liên, là như thế, nếu phải hôm qua gặp kẻ xấu, hôm nay sao được ở vùng núi này ngắm cảnh đẹp đến như thế!"

      trong lòng Diệp Tiềm cảm thấy cảnh sắc thế gian dù đẹp cũng bằng Triêu Dương công chúa gò má đỏ bừng, nhưng đương nhiên thể ra, chỉ ở bên trầm mặc .

      Đúng lúc này, vùng núi cách đó xa bỗng nhiên truyền đến tiếng vó ngựa, còn có tiếng người hỗn loạn. Diệp Tiềm hơi nhíu mày : "Công chúa, thỉnh tạm thời tránh ra sau núi đá, đợi Diệp Tiềm tiền xem đến cùng là người phương nào?"

      Triêu Dương công chúa hơi gật đầu, đến sau núi đá. Diệp Tiềm thấy chỗ đó coi như nấp được, liền thi triển khinh công hướng về phía có tiếng người.

      Triêu Dương công chúa trốn sau núi đá, nhớ tới kẻ xấu hôm qua, biết nếu lại gặp địch nhân, Diệp Tiềm có thể ứng phó ? Trong lòng có chút lo lắng, ai biết lo lắng, liền nghe có tiếng bước chân tới, trong đó còn có tiếng kêu: "Công chúa?"

      Thanh này Triêu Dương công chúa thuở quen thuộc, là của thị vệ Tiêu Đồng.

      Trong lòng nàng vui vẻ, vội vàng từ sau núi đá ra, quả nhiên gặp Tiêu Đồng dẫn theo đại đội nhân mã, được Diệp Tiềm dẫn đường cùng nhau tới.

      Tiêu Đồng thấy công chúa bình yên vô , khỏi vui mừng quá đỗi, quì gối thỉnh trách phạt. Những người khác thấy vậy cũng cuống quít quỳ xuống.

      Triêu Dương công chúa tâm tình cực tốt, mới đám người Tiêu Đồng đứng dậy, cũng hỏi việc bắt cóc hôm qua. Nhưng Tiêu Đồng hồi bẩm , kẻ xấu hôm qua tựa hồ là vì công chúa mà đến, thấy công chúa thoát , thế nhưng vô tâm ham chiến bỏ .

      Triêu Dương công chúa nghe được lời này, trong lòng rất nghi hoặc, thầm nghĩ mình cực ít xuất môn, khi nào đắc tội người, cho nên đối phương vì mình mà đến?

      Nàng mặc dù hiểu, cũng ra, chỉ cho phủ nha địa phương tận lực điều tra việc này, cũng lệnh cho Tiêu Đồng nhất định phải tìm ra chủ mưu của những người đó. Tiêu Đồng đương nhiên nhanh chóng đáp ứng.

      Triêu Dương công chúa tuy rằng gặp phải kẻ xấu, lại hưng trí vẫn chưa bị ảnh hưởng, vì thế hạ lệnh đoàn người khởi hành tiến đến biệt uyển nghỉ ngơi. đường lại gặp được đoàn nhân mã khác chờ dưới chân núi, Cẩm Tú cùng với Phủ Đào và Phẩm Liên đều lông tóc vô thương. Mấy người bọn họ thấy công chúa bình yên trở về, người người vui mừng quá đỗi, đặc biệt là Cẩm Tú, mắt sưng đỏ lên.

      ......................

      Trong biệt uyển có ôn tuyền thiên nhiên, đặt tên là Ngọc Hoa Trì (ao Ngọc Hoa). Mùa thu trời rét, Triêu Dương công chúa mấy năm nay thích nhất lúc trời giá rét đông lạnh ở đây ngâm ôn tuyền.

      Hôm nay, người nàng chút vui, ở trong sương khói lượn lờ hưởng thụ hơi nước ôn tuyền, bên người đương nhiên có Phủ Đào và Phẩm Liên, xoa bóp chỗ mỏi mệt cho nàng, là ấm áp thoải mái, hưởng thụ nhân sinh lạc thú.

      Nàng cúi đầu nhìn cánh tay Phẩm Liên trắng nõn duyên dáng, biết tại sao bỗng nhiên nhớ tới tiểu nô Diệp Tiềm kia.

      Cánh tay Diệp Tiềm, hữu lực rắn chắc, ngăm đen khỏe mạnh hoàn toàn đồng giống như Phẩm Liên, trong ấn tượng mông lung, lồng ngực kiên cố nàng dựa vào kia như muốn phát ra lực đạo vô tận.

      Nàng nhìn vòng eo mảnh khảnh của mình trong nước ôn tuyền như như , khỏi mơ màng, Diệp Tiềm kia vừa vươn cánh tay, có phải có thể hoàn toàn ôm trọn mình hau ?

      Nghĩ đến đây, trái tim nàng phảng phất có cái gì mềm mại dập dờn, dập dờn khiến thân thẻ nàng mềm nhũn.

      Phẩm Liên và Phủ Đào nhàng chậm rãi vỗ về chơi đùa tấm lưng duyên dáng của nàng, cảm giác được thân thể nàng biến hóa, hai người liếc nhau, Phẩm Liên định tiến lên ôm lấy công chúa.

      Mỗi lần thấy tình cảnh này, Phủ Đào luôn có chút ngại ngùng, tranh cường được như Phẩm Liên, chỉ có thể cúi đầu chờ bên cạnh.

      Ai ngờ công chúa cảm giác được Phẩm Liên phía sau tiến tới, ràng thân thể sớm mềm nhũn, trái tim cũng dập dờn lay động, nhưng cố tình lúc này nổi lên tia phản cảm với Phẩm Liên.

      Nàng cúi đầu nhàn nhạt : " xuống ."

      Phẩm Liên nghe thế, thân mình cứng đờ, tay muốn ôm công chúa thủ cũng chậm chậm chạp thu về.

      Lúc này Phủ Đào và Phẩm Liên còn tưởng rằng công chúa hôm nay muốn Phủ Đào, cái gọi là " xuống " chính là cho Phẩm Liên tạm thời lui ra, thay đổi Phủ Đào đến hầu hạ.

      Ai ngờ công chúa có chút kiên nhẫn, nhíu mày : "Tất cả đều lui ra!"

      Phủ Đào và Phẩm Liên đều sửng sốt, đây là lần đầu tiên, công chúa thế nhưng kiên nhẫn đuổi bọn họ như thế.

      Hai người ngây ngẩn chút, chung quy dám cãi lại mệnh lệnh của công chúa, đứng dậy đến bên ôn tuyền, tiếp nhận chiếc khăn dài thị nữ đưa tới, quấn thân thể rời .

      Triêu Dương công chúa đương nhiên chú ý tới hai người này thất lạc, trong lòng nàng còn nghĩ đến Diệp Tiềm kia.

      Hai năm trước Bích La công chúa nhắc Diệp Tiềm, Diệp Tiềm vì nàng nhặt giày lên, Diệp Tiềm dùng cánh tay hữu lực ôm nàng vào trong lòng.

      Diệp Tiềm, người loại hơi thở dương cương, cả mọi người nàng từng tiếp xúc trước kia đều có.

      ... Có người, là Tiêu Đồng, hơi thở người Tiêu Đồng cũng giống Diệp Tiềm.

      Nhưng Tiêu Đồng vĩnh viễn là khách giường của mình, từ lâu trước đây mất cơ hội này.

      Như vậy... Diệp Tiềm có thể chứ?

      Triêu Dương công chúa nhớ lúc ở vùng núi Diệp Tiềm kiên định cự tuyệt, bên môi khỏi dập dờn ra chút cười.

      tựa như đứa trẻ, bộ dáng nghiêm cẩn, chính nghĩa cự tuyệt lúc nàng lơ đãng trêu ghẹo.

      Triêu Dương công chúa nhớ lại chuyện đêm đó, bên môi ý cười càng đậm, nàng nâng tay gọi Cẩm Tú hầu hạ bên cạnh, phân phó: "Gọi Diệp Tiềm đến."

      Cẩm Tú nôn nao, lập tức hiểu ra, liền phân phó tiểu thị nữ bên ngoài gọi người, còn Triêu Dương công chúa cũng lười biếng tựa nghiêng vào bậc thềm ao bạch ngọc ôn tuyền, mị mâu hưởng thụ sóng nước ấm áp khẽ vuốt ve thân mình.

      Ngày mùa thu, ánh mặt trời lười nhác chiếu bên ôn tuyền, nước suối lúc có lúc mơn trớn thân mình xinh đẹp. Tóc đen dài như mây từ cần cổ thon dài trắng nõn buông xuống, dọc theo đầu vai linh lung, phủ lên da thịt gần như trong suốt, rơi vào trong nước, phiêu phiêu sái sái, như mây như tơ.

      Bầu ngực nàng rất tròn rất no đủ, non tơ mềm mại phần lớn dưới nước, chỉ lộ ra hai khối đỏ bừng trong sương trắng mờ mịt nở rộ ra diễm xinh đẹp.

      Dưới nước mơ hồ có thể thấy được vòng eo trong suốt chưa đầy nắm tay, cùng với đôi chân dài tuyết trắng tùy ý khép lại, xuyên qua tầng tầng sóng nước tinh tế, thậm chí có thể nhìn thấy chút chỗ ở giữa có màu đen say lòng người, đẹp dã và phóng đãng.

      Lúc Diệp Tiềm đầy hoài nghi lo lắng phụng mệnh đến ôn tuyền, nhìn thấy tình cảnh này.

      ================================

      Diệp Tiềm huyết khí nhất thời dâng lên, chỉ chớp mắt nhoáng lên cái như vậy, nên nhìn hay nên nhìn, tất cả đều thấy. vội vàng cúi đầu, quỳ xuống.

      Triêu Dương công chúa híp con ngươi, nghe được động tĩnh của khẽ cười, lười nhác ra lệnh: " được quỳ."

      Có mệnh lệnh này, Diệp Tiềm vốn quỳ xuống, động tác cứng đờ, ở nơi đó nửa quỳ nửa quỳ, biết nên làm thế nào cho phải.

      Triêu Dương công chúa vươn ngón tay ngọc thon thon, nhàng trêu chọc nước suối ấm áp, để nước từ thân thể mình mềm mại trắng nõn như măng mới nhú chảy xuôi xuống, trong miệng chầm chậm : "Diệp Tiềm, tới, đấm lưng cho bản cung."

      Mắt Diệp Tiềm cụp xuống, động cũng dám động, cắn răng, cự tuyệt: "Công chúa, Diệp Tiềm dám."

      Mặt sớm đỏ bừng, những lời cự tuyệt này cơ hồ là từ trong hàm răng thốt ra.

      Triêu Dương công chúa tươi cười dần dần thu liễm, mày liễu khẽ nhíu, tà tà liếc cái, nhàn nhạt hạ lệnh: "đấm lưng cho bản cung." Lần này thanh nhàng ôn nhu, lại tràn ngập mị lực cùng dụ hoặc khó có thể cự tuyệt, đương nhiên cũng có tia uy nghiêm mơ hồ bên trong.

      Diệp Tiềm cứng ngắc lâu, rốt cục chậm rãi đứng lên, nắm chặt tay, phảng phất như vào địa ngục, đến bên cạnh ao.

      Triêu Dương công chúa thấy thân cao bảy thước, nam nhi dương cương lại khó xử dương cương, nhìn nhíu mày nhanh nắm chặt quyền, nhếch môi, còn có mày kiếm nhăn lại, khỏi bật cười: "Đấm cái lưng mà thôi, cũng phải muốn ngươi tìm chết."

      Môi Diệp Tiềm động đậy, muốn , tình nguyện tìm chết.

      nữ nhân trong ao, mị hoặc, quyến rũ tận xương, giống như thủy xinh đẹp, dụ hoặc huyết khí sôi trào.

      Hô hấp đục ngầu, nhưng biết, thể, cái gì cũng thể làm!

      Nữ nhân hàm chứa tươi cười quyến rũ, chút để ý dụ hoặc , là chủ nhân của .

      Chủ nhân khuynh quốc khuynh thành, nhưng thanh danh hỗn độn; chủ nhân , dưới váy vô số người, lại lạnh bạc tận xương.

      Chủ nhân , là nữ nhân có tim.

      Nữ nhân có tim này trêu đùa như trêu đùa động vật đáng thương.

      ================================

      Nước trong ao Ngọc Hoa ôn hòa nhu ngấy, Lúc Diệp Tiềm chân trần bước vào lại chỉ cảm thấy lạnh như băng thấu xương.

      áo khoác Diệp Tiềm cởi ra, lộ lồng ngực cường tráng rắn chắc, kịch ̣ liệt phập phồng.

      bờ môi Triêu Dương công chúa cong lên chút cười trêu đùa, con ngươi tà mị nhìn thiếu niên mười sáu tuổi, nhìn ngồi xổm xuống ao, nhìn nâng lên song chưởng hữu lực, nhìn cứng ngắc mở miệng: "Công chúa, thỉnh phân phó."

      con ngươi Triêu Dương công chúa rủ xuống, ánh mắt rơi xuống ngực . Nơi này chính là lúc trước nàng từng dựa vào, khi đó chỉ cảm thấy kiên cố hữu lực, phảng phất bên dưới cất giấu nhiệt lực và sức lực vô cùng, phảng phất có thể làm cho người ta yên tâm dựa vào. thời xem ra, thà bóng loáng, phập phồng kịch liệt, phía còn có giọt nước, biết là mồ hôi, hay là nước suối trong ôn tuyền bắn tung tóe lên?

      Triêu Dương công chúa vươn ngón tay ngọc thon thon gần như trong suốt, khẽ vuốt lên ngực , đầu ngón tay mảnh khảnh chạm vào giọt sương lồng ngực kịch liệt phập phồng run rẩy.

      Diệp Tiềm nhất thời cả người hóa thành nham thạch, ánh mắt thẳng tắp nhìn phía trước, thân mình muốn động cũng dám động.

      Triêu Dương công chúa cảm nhận được cứng ngắc, cúi đầu ôn nhu : "Diệp Tiềm, như thế nào, ngươi sợ ta?"

      Diệp Tiềm nhắm chặt con ngươi lại, nhắm lại có thể thấy, nhưng vẫn có thể cảm giác được. có thể cảm thấy xúc cảm từ ngón tay kia lạnh lẽo mà trơn mịn nhàng mơn trớn ngực mmình, xúc cảm lành lạnh như vậy lại khiến cho từng trận lửa nóng.

      Trong cơ thể , nháy mắt bốc lên tuyệt vọng khôn cùng, phảng phất nháy mắt nuốt hết bản thân , sau đó nuốt hết nữ nhân nghịch lửa trước mắt này.

      Trong họng phát ra thanh thô câm: "Chủ nhân..."

      muốn , công chúa, thỉnh tự trọng, nhưng nên lời, yết hầu đầu lưỡi phảng phất cũng bị lửa nóng trong cơ thể cắn nuốt, phát ra tiếng!

      Diệp Tiềm chỉ cảm thấy trong đầu có dây cung, vốn căng đến cực điểm, cơ hồ chỉ chạm vào liền tung ra. thái dương có mồ hôi tràn ra, ngực dưới ngón tay nàng kịch liệt phập phồng, cảm thấy cả trái tim mình nhảy ra.

      Triêu Dương công chúa con ngươi hẹp dài quyến rũ lộ ra hứng thú, nàng thích nhìn thiếu niên dáng người cao lớn này ở trước mặt mình biết làm sao, phảng phất chỉ cần đầu ngón tay mình khẽ chạm chút, thiếu niên kiên cường này bao giờ nhúc nhích được nữa.

      Hưng trí của nàng càng cao, thấy thiếu niên này, từ mặt đến tai đều đỏ lên, lại nghe dồn dập đè nén tiếng thở dốc, mâu quang lưu chuyển, thân mình chuyển động, cúi người xuống.

      Diệp Tiềm chỉ cảm thấy như trời sụp đất nứt, dây cung trong đầu kia chợt ngưng lại! mở mắt ra, trong mắt là đầy trời tuyệt vọng.

      cứng ngắc cúi đầu, chỉ nhìn nữ nhân thể với tới kia, bắt đầu nhắm mắt lại, nhìn thấy lông mi tinh mịn mê người cong lên, nhìn đôi môi đỏ bừng hôn lên ngực mình!

      Đôi môi từng phun ra lời lạnh bạc, đôi môi chỉ cần động chút có thể cho mình sinh tử, nóng bỏng hôn ngực mình, nhàng mút vào, nuốt xuống giọt nước biết là mồ hôi hay nước suối.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Èo ơi, mụ già như ta mà còn phun máu như suối chảy... hot quá.
      heavydizzy thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      chương sau có cảnh hót :yoyo60::yoyo60::yoyo43::yoyo43::yoyo17::yoyo17:
      heavydizzy thích bài này.

    5. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      Tiểu nô bị "cưỡng gian". :yoyo36:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :