1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ đại] Công lược chưỡng quầy - Tiếu Giai Nhân [new 19]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Akiko

      Akiko Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      788
      Cám ơn bạn sweet you nhắc.
      Last edited: 16/3/18
      Chris_Luu, cỏ28, inbeibe4 others thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Truyện hay quá nên là mình đọc mạch nên cũng chưa tìm được lỗi nào nàng ạ. :yoyo60:. Thanks nàng nhiều.
      Akiko thích bài này.

    3. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Có 2 chương 8 editor ạ.
      Cảm ơn editor ạ ❤❤❤
      Akiko thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi tội nghịp bé Thọ đáng vậy mà còn chưa đủ làm nam phụ a...
      Akiko thích bài này.

    5. Akiko

      Akiko Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      788
      Chương 9

      Chưỡng quầy vô tâm chính là người như Tống Thù.

      Cho dù là việc làm ăn của cửa hàng hay là người hầu tiểu nhị làm việc ở trong viện, hầu như bao giờ hỏi, tất cả đều giao cho Tiền quản gia chịu trách nhiệm, ngày thường chỉ ưa thích vùi đầu làm đèn lồng, hoặc ra ngoài du sơn ngoạn thủy với bằng hữu, hoặc tham gia vài yến hội. Chuyện ở trong cửa hàng đèn, mỗi ngày kiểm tra vật liệu mới nhập, hoặc là xem xét tay nghề của vài vị lão sư phụ, bởi vì có quy luật cho nên khiến cho mọi người đều căng như dây cung, bao giờ dám ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu. Nhưng phần lớn thời gian, Tống Thù đều ở tại Hạc Trúc đường của , hoặc là vào thư phòng đọc sách, hoặc làm đèn trong phòng.

      Sau khi đám Đường Cảnh Ngọc rồi, Tiền Tiến làm xong việc tới đây xin chỉ thị: "Chưởng quầy, mấy người Chu Thọ ở chỗ nào ạ?"

      "Dọn dẹp hai gian Đông Sương phòng cho bọn họ." Tống Thù đứng đối diện với cửa sổ vẽ thúy trúc ở bên ngoài, cũng ngẩng đầu lên mà .

      Tiền Tiến hiểu, chưởng quầy đây là chuẩn bị bồi dưỡng hai đồ đệ tốt rồi, bố trí ở Hạc Trúc đường này để chỉ bảo, dạy dỗ thuận tiện hơn.

      "Vậy chưỡng quỹ muốn cho Đường Ngũ làm gì ạ?" Tiền Tiến tò mò việc này hơn.

      "Bảo Tiền bá sắp xếp." Tống Thù tích chữ như vàng, chờ Tiền Tiến sắp rồi, mới dừng chút, lại thêm câu: "Dáng người cậu ta gầy yếu, cho cậu ta công việc nhàng chút."



      " Chưởng quầy thiện tâm, Đường Ngũ mà biết nhất định rất cảm kích chưỡng quầy." Tiền Tiến cười vỗ mông ngựa.

      Tống Thù đáp lại.

      Tiền Tiến tập mãi thành thói quen, lên phía trước tìm lão gia tử thương lượng: "Chưởng quầy bảo ông sắp xếp cho Đường Ngũ công việc nhàng đơn giản đấy."

      " nhàng đơn giản sao?" Tiền bá cẩn thận nhớ lại thiếu niên vóc người thấp bé gọi là Đường Ngũ kia, rầu rỉ, "Trong cửa hàng, chỉ có việc đón khách là nhàng, nhưng mà cậu ta mới tới, đối với đèn lồng dốt đặc cán mai, nên làm cái này được đâu."

      Tiền Tiến "Ừ" tiếng, "Tiểu tử kia chuyện ngọt như mía lùi, trước tiên làm quen nửa năm, năm sau điều cậu ấy đến trước tiếp khách cũng được." Mở miệng cái là Tiền đại ca, tất nhiên biết Đường Ngũ cố ý nịnh nọt , được cái tiểu tử kia nhu thuận hiểu chuyện lại chẳng có lòng tham đáy, còn rất được người mến.

      Tiền bá ngẩng đầu suy nghĩ chút, chợt nhớ lại chuyện: "Cuối tháng Thuận tử lĩnh tiền xong về nhà cưới vợ, vửa hay mấy ngày này để cho Thuận tử dẫn dắt Đường Ngũ, Thuận tử về rồi Đường Ngũ tiếp việc của ."

      Thuận tử là tạp dịch của Hạc Trúc đường, Tống Thù thích ở nơi có nhiều người hỗn tạp, cho nên chỉ tuyển Thuận tử ở Hạc Trúc đường hầu hạ, quét sân, dọn dẹp mấy gian phòng mà Tống Thù thường dùng, lại có nhiệm vụ chăm sóc áo cơm hàng ngày của Tống Thù. Nghe rất nhiều việc, nhưng ra rất nhàng, nếu cộng lại chỉ cần hai canh giờ có thể làm xong hết tất cả rồi.

      Tiền Tiến cảm thấy ý kiến này tệ, hơn nữa trong cửa hàng ngoại trừ Đường Ngũ còn ai thích hợp hơn để chọn nữa. Mấy tên khác ai từng đọc sách cả, giống Đường Ngũ, có tri thức hiểu lễ nghĩa, vóc người cũng thanh tú, như một thư sinh, phỏng chừng chưởng quầy cũng bằng lòng có người như thế ở bên cạnh hầu hạ.

      Ông cháu bọn họ bàn bạc xong rồi, Tiền Tiến chuẩn bị báo cho chưởng quầy tiếng, chẳng qua lúc đến cửa nhìn thấy Tống Thù vô cùng chuyên chú vẽ tranh, sợ làm cho chưỡng quầy vui, Tiền Tiến lại lùi về. Kỳ cũng chẳng có gì hay để thông báo, trong lòng chưỡng quầy chỉ có đèn lồng, chỉ cần Đường Ngũ quá đần, có lý do gì để chưỡng quầy phản đối cả.

      Thuận tử ngụ ở Đông Sương phòng phía Bắc kế nhà chính, Tiền Tiến qua với chuyện tiểu nhị mới, lại bảo dọn dẹp hai gian sương phòng kế bên cho hai người Chu Thọ và Dương Xương ở. Về phần Đường Ngũ, trước cùng ở chung với Thuận tử vậy, dù sao mười ngày nữa Thuận tử cũng rồi.

      Thuận Tử năm nay mười chín, tính tình an tĩnh, được dặn dò là làm việc ngay.

      Buổi chiều, lúc nóng nhất trong ngày qua, Đường Cảnh Ngọc cùng Chu Thọ mang theo bao hành lý tới, tất cả hành lý đều là của Chu Thọ, bên trong chứa xiêm y bốn mùa. Dương Xương theo chân bọn họ từ đầu đến cuối, vừa vặn để Tiền Tiến cùng giới thiệu.

      "Đường Ngũ ở với ta." Lúc nghe Tiền Tiến lại để cho Đường Cảnh Ngọc ở cùng Thuận Tử trong gian phòng kia, Chu Thọ lập tức giữ chặt tay của Đường Cảnh Ngọc phản đối. Phòng của lớn, muốn cho Đường Ngũ ở thoải mái chút.

      Đường Cảnh Ngọc muốn sống mình nhất, nhưng mà trước mắt phải cùng người chen lấn, đương nhiên nàng muốn chen lấn cùng với với Chu Thọ hơn. Nhưng lời này thể thẳng ra được, Đường Cảnh Ngọc hướng về phía Tiền Tiến cười xoà, rồi đem người kéo qua bên : "Tiền đại ca, Chu Thọ có hơi ngốc, mới vừa ly biệt với Vương thúc, huynh ấy cũng có chậm trễ mà tới đây ngay, kỳ vẫn chưa từng ngược lại với ý của huynh. Nếu ta ở với huynh ấy thời gian trước, đợi đến lúc huynh ấy quen thuộc sợ hãi nữa, ta lại chuyển về đây?"

      Loại chuyện người tình ta nguyện này, đương nhiên Tiền Tiến quản nhiều, "Được, vậy các ngươi dọn dẹp trước , tí nữa đem số đo cho ta biết, ngày mai ta đến cửa hàng may xiêm y cho các ngươi, trước lúc đó cứ ăn mặc tùy ý." Mặc dù Chu Thọ Dương Xương là học đồ, nhưng trước khi được chưỡng quầy chính thức thừa nhận, đãi ngộ so với những tiểu nhị khác cũng khác lắm.

      Chu Thọ lôi kéo Đường Cảnh Ngọc về phòng của mình, Đường Cảnh Ngọc rất hưng phấn nhưng vẫn quên hướng Thuận Tử chào tạm biệt: "Ngày mai lại phiền huynh dạy ta rồi."

      Thuận Tử lộ ra nụ cười có chút hàm súc. giỏi giao tiếp với người khác, nhưng cũng bởi vậy nên mới được Tống Thù chọn trúng.

      Sương phòng của Chu Thọ , chính giữa là nhà chính, bên trái là phòng ngủ, bên phải để trống, Đường Cảnh Ngọc đưa ra chủ ý cho Chu Thọ: "Bên này làm thư phòng cũng tồi, giữ lại chỗ trống để làm đèn lồng, ta thấy chưởng quầy cũng làm đèn lồng trong phòng đấy." Buổi sáng lúc Tống Thù gặp bọn họ chính là ở trong phòng làm đèn đó.

      Chu Thọ ngoan ngoãn theo sau nàng, tất cả đều nghe nàng hết, đợi Đường Cảnh Ngọc xong, mới dẫn Đường Cảnh Ngọc về phòng ngủ, đưa bộ xiêm y cho nàng: "Bộ người cậu mặc hai ngày rồi, tối nay tắm rửa xong thay của ta , của cậu giặt."

      Đường Cảnh Ngọc nhìn xiêm y trong tay , cúi đầu ngửi dưới nách.

      có mùi mồ hôi mà.

      Đoán được chẳng qua là Chu Thọ có tật thích sạch , Đường Cảnh Ngọc tức giận mà giật xiêm y qua, "Ta thay ta thay, chẳng phải là do ta có xiêm y khác để thay thôi sao? Có cần huynh đâu!"

      "Hai ngày nữa cậu có rồi, Tiền Tiến đồng ý mua quần áo mới cho chúng ta đấy." Chu Thọ tâm địa tốt an ủi nàng.

      Đường Cảnh Ngọc trừng mắt liếc cái.

      Hai người dạo qua ba gian phòng , chợt nghe Tiền Tiến gọi bọn họ ở bên ngoài, hai người ra ngoài, thấy Tiền Tiến cầm trong tay cuốn vở ghi chép số đo của Dương Xương. Đường Cảnh Ngọc quay đầu hỏi Chu Thọ: "Huynh biết cỡ xiêm y mình mặc ?" Nàng biết, sau khi rời nhà làm xiêm y nữa, thứ rách rưới người đều là nhặt được cả.

      Chu Thọ cũng lắc đầu.

      Tiền Tiến liền bảo Thuận Tử tìm cây thước tới.

      Có lẽ là thanh chuyện của bọn họ quá lớn, cánh cửa bên kia của nhà chính đột nhiên bị người đẩy ra, Tống Thù cau mày ra, nhìn lướt qua vòng, tầm mắt rất nhanh rơi người Đường Cảnh Ngọc, xoay qua hỏi Tiền Tiến: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

      bảo Tiền Tiến đem hai người Dương Xương Chu Thọ sắp xếp ở Đông Sương phòng, làm sao Đường Ngũ cũng tới đây?

      Tiền Tiến bên kia thấy mặt Tống Thù vui, thầm nghĩ hỏng bét, vội vàng chạy qua giải thích: "Chưởng quầy, ta ghi số đo cho bọn họ chuẩn bị may xiêm y, Chu Thọ và Đường Ngũ đều nhớ số đo của mình, ta..."

      "Sao Đường Ngũ lại ở đây?" Tống Thù ngắt lời nhảm của Tiền Tiến, đương nhiên nhìn ra mấy người họ bận việc gì.

      Tiền Tiến bừng tỉnh hiểu ra, hiểu chưởng quỹ phải vì bọn họ ồn ào mà vừa lòng, thở phào nhõm, đứng thẳng lên cười : "Quên với chưởng quầy, cuối tháng Thuận Tử về nhà cưới vợ rồi, Tiền bá thấy Đường Ngũ lanh lợi hiểu chuyện, định để cho cậu ta làm tiếp việc của Thuận Tử, vì vậy mới cho cậu ta ở bên này."

      Tống Thù giương mắt, trước mặt là Đông Sương phòng, nhìn thoáng qua ba người Dương Xươngđang hoang mang thấp thỏm yên rồi mới nhìn qua nương lùn chỉ đứng đến vai của Chu Thọ, hơi hạ thấp thanh hỏi Tiền Tiến: "Ngươi đem việc phải làm cho Đường Ngũ rồi hả?"

      Việc này là do có ám chỉ ràng, trách Tiền bá được, truy hỏi nguyên nhân cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nếu như Tiền Tiến vẫn chưa phân phó xuống dưới, có thể lập tức đổi công việc khác cho Đường Ngũ, nếu biết Đường Ngũ là thân nữ nhi vẫn an bài nàng đến Hạc Trúc Đường hầu hạ, sợ Đường Ngũ hiểu lầm, tuy rằng Đường Ngũ chỉ cần dùng đầu óc chút cũng có thể nghĩ ra đây chắc chắn phải là ý của .

      Tiền Tiến hiểu lắm vì sao chưởng quầy lại hỏi như vậy, có phần mù mờ mà đáp: " rồi, Đường Ngũ vui mừng muốn chết luôn, liên tục khen chưởng quầy thiện tâm đó."

      Câu sau kia là do tự bịa ra đấy, thực ra Đường Ngũ nghe công việc được sắp xếp xong hình như rất giật mình, hỏi nàng có phải muốn hay , Đường Ngũ mới cười lắc đầu, Tiền Tiến liền đem nàng giật mình nhìn thành mừng rỡ rồi. Nhất định là vậy, đến cửa hàng đèn lần trở thành người hầu hạ bên cạnh chưởng quầy, bao nhiêu tiểu nhị đều cầu còn được đấy.

      "Cậu ta rất vui mừng?" Tống Thù mày nhíu lại càng sâu.

      Tiền Tiến nghe thấy hơi sai sai, nhưng nghĩ ra sai ở chỗ nào, đành phải tiếp tục bịa: ""Đúng vậy ạ, so với việc dọn cây trúc, thu đèn lồng còn phải cùng mấy tiểu nhị khác chen lấn trong căn phòng ở viện trước ở Hạc Trúc Đường có việc gì tốn sức cả, chưởng quầy ưu đãi như thế, Đường Ngũ quả thực là đụng phải đại vận, tất nhiên là vui mừng ạ. Chưởng quầy, chẳng lẽ người cảm thấy Đường Ngũ có gì ổn?"

      Tống Thù trầm mặc lát rồi mới lắc đầu, ý bảo Tiền Tiến tiếp tục làm việc . vẫn chưa trở về phòng, mà là đứng trước cửa ra vào nhìn Tiền Tiến về hướng Đông Sương phòng, sau đó để lại dấu vết mà liếc Đường Cảnh Ngọc cái.

      Dựa theo lời của Tiền Tiến, Đường Cảnh Ngọc nữ giả nam trang, cần làm việc nặng cũng cần ở chung với đám nam tiểu nhị, đúng là đáng được ăn mừng, mà nếu như lại sắp xếp việc khác nữa, có đạo lý Đường Cảnh Ngọc được ở riêng phòng, đúng là ổn, thứ hai cũng phân phó xuống , nếu sửa đến sửa lại giống như cố ý nhắm vào nàng.

      Ở lại ở lại , dù sao Hạc Trúc Đường cũng đều là số việc quét dọn, lại cần nàng hầu hạ tắm rửa thay quần áo.

      Nghĩ thông suốt, Tống Thù xoay người vào phòng, lúc chuẩn bị đóng cửa lại nhìn thoáng qua hướng Đông Sương phòng, đúng lúc nhìn thấy Chu Thọ dắt Đường Cảnh Ngọc vào gian sương phòng, còn đóng cửa lại rồi.

      Tống Thù nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia, nhớ tới Đường Cảnh Ngọc từng ở chung phòng với Tiền Tiến, thấy cử chỉ quả thực là đem mình trở thành nương, như vậy cùng Chu Thọ ở trong phòng trò chuyện có lẽ cũng coi vào đâu. tự nhận ánh mắt nhìn người của mình cũng coi như là chuẩn, Đường Cảnh Ngọc có đôi mắt trong trẻo, phải là người lỗ mãng, nếu ban đầu lúc ở khách sạn có thể câu dẫn Tiền Tiến rồi. Tiền Tiến tướng mạo đường đường, cho dù là hạ nhân, cảnh ngộ của nàng như vậy cũng khó mà trèo cao được.

      Lúc mặt trời lặn, Tiền Tiến tới đây hỏi cơm tối sắp xếp như thế nào.

      " Để cho Dương Xương Chu Thọ đến nhà chính dùng cơm." Tống Thù lần đầu tiên nhận đồ đệ, chuẩn bị làm sư phụ tốt.

      Tiền Tiến cười rời , trở thành sư phụ rồi người chưởng quầy nhìn chung cũng có nhiều ý vị hơn.

      Đến lúc cơm tối dọn xong, Tống Thù dời bước đến nhà chính, bên trong hai người Dương Xương Chu Thọ chờ lâu. Dương Xương cung kính hô Tống Thù sư phụ, Chu Thọ được Đường Cảnh Ngọc dặn dò, học theo. Tống Thù gật gật đầu, tự mình ngồi xuống chỗ chủ vị trước, rồi bảo hai đồ đệ ngồi xuống, trước khi dùng cơm hỏi hai người sắo xếp phòng như thế nào, "Thiếu cái gì với Tiền Tiến."

      Dương Xương trong phòng cái gì cần có cũng đều có, Tiền quản chuẩn bị rất chu đáo.

      Tống Thù lại nhìn về phía Chu Thọ.

      Chu Thọ nghiêm túc suy nghĩ chút, "Thiếu cái gối đầu, trời nóng Đường Ngũ đắp chăn, nhưng mà cậu ấy có gối đầu, ngủ như vậy thoải mái."

      Dương Xương đối với vị sư đệ hơn mình mấy tháng cũng coi như hiểu được, nghe lời ngớ ngẩn này cũng chỉ là cười cười thiện ý.

      Tống Thù liếc mắt nhìn ra bên ngoài, thuận miệng hỏi : "Con và Đường Ngũ ngủ chung phòng?"

      Chu Thọ gật đầu: "Tiền Tiến để Đường Ngũ ngủ cùng Thuận Tử, phòng của Thuận Tử quá , của con lớn."

      Tống Thù hiểu ra vấn đề xảy ra ở đâu, sau khi ăn xong liền phân phó Thuận Tử lập tức đem Tây Sương phòng kế bên nhĩ phòng dọn dẹp cho Đường Ngũ ở.

      Nghe mình có thể mình ở phòng, lần này Đường Cảnh Ngọc vui mừng muốn chết luôn rồi, hết sức phấn khởi theo Thuận Tử cùng dọn dẹp, lau cái bàn dọn sạch cái chiếu trúc, thập phần nhiệt tình. mình ngủ ngon mà, làm gì cũng cần kiêng kỵ người, cửa đóng rồi là có thể yên tâm tắm rửa, buổi tối cũng cần lo lắng cẩn thận lộ ra nơi nên lộ, dù cho lộ ra người khác có lẽ cũng phát được khác thường. (hehe)

      Chu Thọ có chút mất hứng, thích ngủ chung giường với Đường Ngũ, bên cạnh có người ngủ so với mình ngủ ngủ say hơn, tuy rằng sau khi Đường Ngũ ngủ thỉnh thoảng thả cái rắm... (mất hình tượng vai~~)



      A fang, Hòa Yên Linh, Thanhbliss15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :