1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại - Điền văn] Khói bếp ven hồ - Mạc Nhạ Thị Phi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 14.
      Editor: trang bubble ^^


      Mai Sóc đẩy cửa ra, trong tay xách theo cái gầu xúc bằng tre trúc, Lâm Xước ngồi ở trước bàn, nàng nhấc đồ trong tay lên, "Xin chút vỏ kiều mạch về, hồi ta còn phải trả gầu xúc này lại, thử nhìn chút."

      Lâm Xước đứng lên, trong tay cầm cái gối đầu còn chưa thành hình, chỉ cỡ nửa gối đầu bình thường, ngay ngắn vuông vức, may ba mặt, mở ra, Mai Sóc đổ những thứ vỏ kiều mạch kia vào, đổ đầy vừa vặn phồng lên.

      lại ngồi về tiếp tục vá mặt còn dư lại, đường may quá chỉnh tề, thậm chí có chút thô ráp, mặt ngoài thêu mấy cây Trúc, chính là bộ đơn giản nhất trong đồ thêu đơn giản mà Mai Sóc mua về trước kia.

      kết thúc xong đường may, cầm kéo lên cắt đứt đầu sợi chỉ còn lại, Mai Sóc nhận lấy cái gối đầu kia, lật xem lượt trước sau, cười quăng lên lại tiếp được.

      "A Sóc."

      "Hả?" Nàng cười yếu ớt lên tiếng, tốn ba ngày, rốt cuộc bắt đầu gọi thuận miệng, hề lắp ba lắp bắp nữa.

      "Thực chỉ làm bánh nhân đậu là được rồi sao?"

      "Đúng vậy."

      "Nhưng mà, phải là ngươi thích ăn ngọt sao?"

      "Ta thích mà." Nàng để gối đầu xuống, "Ta rất thích ăn ngọt, chỉ là đừng quá ngọt, như vậy ngán."

      "Ừm." gật đầu, Mai Sóc ném gối đầu lên giường, "Cũng xê xích gì nhiều, chúng ta làm đậu thôi."

      Sáng sớm mười lăm tháng chạp phải ăn viên, cho nên lúc ngày 14 phải bắt đầu làm. giống với bánh trôi giữa tháng giêng, viên thả trong nước nấu mà là dùng lồng hấp chưng, cái đầu cũng phải lớn hơn gấp đôi bánh trôi. Bánh mặn bình thường có nhân rau thịt, nhân sợi củ cải, nhân hạt cải dầu mỡ heo, bánh ngọt có bánh nhân đậu, bánh nhân vừng.

      Mở nắp nồi ra, đậu đỏ luộc lần thứ hai, trước vớt lên để ráo cho khô qua lần, lại cho vào nồi, giảm lửa bí hơi trong lòng bếp. Lần này đậu đỏ bên trong mềm hoàn toàn, Lâm Xước dùng túi lưới vét toàn bộ đậu đỏ chìm ở đáy nồi ra, lọc cho khô nước, chuyển sang rây loại bỏ vỏ, sau đó thả bột đậu lọc xong vào mấy tầng vải thưa mà Mai Sóc mở ra, bọc lại rồi đập.

      "Để ta." Mai Sóc nhận lấy, dùng sức đập, Lâm Xước múc canh đậu đỏ còn dư lại trong nồi ra, múc muỗng đồng nước rửa nồi sạch , lau khô, sau đó chạy đến châm thêm củi lửa trong lòng bếp.

      Lửa đốt rừng rực, ra ngoài dùng muỗng múc mấy muỗng dầu cải, rót vào trong nồi, tiếp theo châm nước, còn có muỗng lớn đường đỏ. Đợi đến khi đường đỏ hòa tan, Mai Sóc mở vải thưa ra, muốn đổ toàn bộ xuống.

      "Đừng, trước tiên thả ít chút." Lâm Xước vội vàng , Mai Sóc dùng cái sạn chỉ chỉ ở chỗ nửa, lắc đầu, nàng lại giảm xuống chút nữa, mới gật đầu. Nàng đưa cái sạn cho , "Ta xem lửa, chê gọi ta."

      "Ừ."

      Lâm Xước xào bột đậu trong nồi, tiếp đó lại đậy nắp lại, sau đó mở ra bỏ thêm nửa còn dư lại bên trong, "A Sóc, lửa có thể chút."

      "Biết rồi."

      bao lâu, tất cả bột đậu cũng đặc xuống, lại nấu lát, cuối cùng trộn mấy cái, Mai Sóc ra ngoài từ lòng bếp trong, cầm chén canh lớn đưa cho . Lâm Xước múc bột đậu ra, bốc hơi nóng và mùi thơm, Mai Sóc đưa ngón trỏ tay phải ra, vét miếng lớn nhét vào trong miệng.

      "Ăn ngon ?" bưng chén, nhìn nàng hỏi, Mai Sóc cũng trả lời, chỉ á tiếng, nuốt xuống, lại vét lần. Nàng ăn ba miếng lớn, mới liếm đầu lưỡi, "Làm sao lại ăn ngon?"

      Lâm Xước yên tâm, cầm chén đặt ở bên cạnh lò bếp, lấy bột mì sống ngon. dời cái ghế qua đặt ở trong phòng bếp, bột và bột đậu đều đặt ở phía , lại dời băng ghế cạnh cửa qua, rửa tay sạch , bắt đầu ngồi làm viên.

      Véo xuống viên bột, vo tròn, lại đè dẹp, sau đó bao bột đậu, gom bên, cuối cùng xoa tròn. làm mình, Mai Sóc bèn ngồi ở bên cạnh ăn vài miếng bột đậu.

      Đợi đến lúc trong chén bày năm sáu viên, phát bột đậu còn nửa. nhìn nàng, Mai Sóc hiểu, "Sao thế?"

      lắc đầu, cúi đầu tiếp tục vo bột, ra viên làm nhiều chút hay làm thiếu chút cũng liên quan, chỉ cần nàng thích ăn, là tốt rồi.

      ***

      Tuyết rơi ròng rã ba ngày rưỡi, tuyết
      [​IMG]

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 15.
      Editor: trang bubble ^^


      Mai Sóc tới, lướt thoáng qua nàng, tới bên cạnh Lâm Xước, "Sao thế, tìm được chưa?"

      Lâm Xước gật đầu, chỉ chỉ bức tranh tường kia, Mai Sóc quay đầu lại muốn gọi chủ quán, trước đó Tề công tử lại tới trước người của nàng, "Muốn giá bao nhiêu các ngươi mới bằng lòng bán cái tượng gỗ kia?"

      Người hầu này nhìn về phía Lâm Xước, thấy cái tượng gỗ kia, đột nhiên khóe môi nhếch lên nụ cười mập mờ, để lại dấu vết trừng mắt nhìn với Mai Sóc.

      " bán." Mai Sóc nắm vai Lâm Xước, "Xin lỗi."

      Tề công tử này đụng hai cây đinh mềm, là tức giận, nhưng chàng trai trước đó nhìn trúng tượng gỗ kia kéo cái, "Thôi, cần chấp nhặt với những người này, chúng ta thôi."

      Tề công tử này nhìn hai người cái, cùng rời khỏi với chàng trai kia, lúc này mới phát ra, vài người hầu chờ đợi ở cửa, đợi hai người ra ngoài, mới theo phía sau cùng rời khỏi.

      "Chủ quán, làm phiền, bức tranh góc tường kia." Lúc này chủ quán vẫn luôn buồn bực ở bên cạnh lời nào mới tới đây, "Hai vị à, các ngươi đắc tội Tề gia như vậy, phải là chuyện tốt lắm."

      " có việc gì, làm phiền ngươi lấy xuống." Mai Sóc nhìn về phía Lâm Xước, "Lại chọn số khác."

      Lâm Xước gật đầu cái, qua bên cạnh xem tranh, biết Tề gia kia là thân phận gì lai lịch ra sao, đương nhiên cũng hiểu chủ quán kia lo lắng cái gì. Bộ dáng Mai Sóc che chở cho mới vừa rồi chỉ làm cho trong lòng trải qua chút ý ngọt ngào.

      Tô Cẩm tức giận người hầu kia của , quay mặt xoay người cũng nhìn chút tranh vẽ tường, mà nọ gọi là Tô Triều chọt cánh tay Mai Sóc, giọng, "Ta nhớ được người nào đó từng buông lời đời này chỉ làm tượng gỗ khắc cho người thôi."

      "Vậy thế nào?"

      "Hắc hắc," mặt nàng ấy mang theo nụ cười có ý tốt, ánh mắt nhìn bóng lưng Lâm Xước, "Lần này nếu lão thái bà biết, khẳng định tức đến quá sức."

      " phải là ngươi luôn có thể trêu tức bà ấy nhất sao?"

      "Chỉ có người này đúng là lên tiếng thôi, tiếng kêu lên làm kinh người, ta cũng dám tự mình với mình như vậy đâu."

      "Ngươi còn có cái gì dám?" Mai Sóc liếc xéo nhìn nàng ấy, " tại toàn bộ Phong thành người nào biết nhị thiếu Mai gia là người đoạn tụ (đồng tính)."

      Tô Triều, hoặc là Mai Triều, há mồm định cái gì nữa, "Tô Triều." Tiếng Tô Cẩm truyền đến, nàng chân chó dán lên ngay, "Tiểu công tử, chuyện gì? Ngươi đói bụng, hay là khát, ta ra ngoài mua về ngay."

      "Ngươi còn muốn chuồn mất?"

      "Trời đất chứng giám, ta muốn chuồn lúc nào."

      "Ngươi cho rằng ta biết, tối hôm qua ngươi đến phố Hoa, có phải hay ?"

      "Ta, cái đó." Nàng gãi gãi đầu, "Chỉ tới lúc." Tô Cẩm giận đến phất tay áo rời khỏi cửa tiệm kia, tiểu thị theo sát sau lưng, Mai Triều liếc nhìn Mai Sóc cái, cũng theo ra ngoài.

      Mai Sóc nhìn bóng lưng nàng ấy thầm lắc đầu, "Tại sao nàng ta phố Hoa, lại tức giận như vậy?" Lâm Xước đột nhiên tới bên cạnh nàng hỏi.

      Mai Sóc cúi đầu nhìn , "Ngươi biết phố Hoa là làm cái gì?"

      " phải bán hoa sao?"

      Chủ quán kia bật cười hì hì tiếng, Mai Sóc cười khẽ, "Đúng, đúng là bán hoa, chỉ là hoa này nha, phải là hoa ."

      Lâm Xước hiểu nhìn nụ cười của nàng, "Là hoa lụa sao?"

      Chủ quán kia lấy mấy bức tranh chọn xong, nhét vào ống trúc , nhét nắp lên, đưa cho Mai Sóc, Mai Sóc nhận lấy ôm vào trong lòng, "Hoa lụa? giống cũng đúng."

      Hai người ra khỏi cửa hàng, đường gian hàng hầu như hoàn toàn chật rồi, người đường cũng nhiều. Phần lớn ăn mặc mập mạp cồng kềnh, cũng có thiếu mang theo mũ, rất nhiều đàn ông còn có nhung lông quây quanh cổ đấy. Hình như năm nay lông nhung màu trắng lưu hành nhất lộn ra ở cổ áo,
      [​IMG]

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 16.
      Editor: trang bubble ^^


      Lâm Xước bị nàng lôi kéo, thuận thế ngoan ngoãn đứng lên, "Trong nhà còn có đậu nành ?"

      "Có, còn phải dùng đến cái gì?"

      "Hoa tiêu, gừng, muối, đường, còn có thể bỏ thịt băm vụn, có điều bỏ cũng có quan hệ." Hai người ra khỏi cửa hàng đậu hủ kia, Mai Sóc gật đầu, "Vừa vặn, đợi lát nữa trước khi trở về ta cũng muốn cùng kéo thêm chút thịt heo về với Vu An, dù sao trời lạnh, để cũng hư."

      Đường này bên cạnh cửa hàng, giống với những quán chuyên để tập hợp tới kia, rất nhiều chỗ đều là mở hàng năm ở đường phố này, giống như là y quán gì đó, qua với qua năm cũng có quan hệ gì. Nhưng chính là phần lớn những cửa hàng này cũng dán chữ Phúc, treo đèn lồng màu đỏ, có vẻ năm vị mười phần.

      Dọc phố còn có vài hộ gia đình, cổng chính đóng chặc, có cái dán câu đối xuân lên., Chính là chỗ hậu viện đại trạch (sân sau nhà lớn) đối diện cửa hàng đậu hủ kia, mọc ra mảng lớn Thúy Trúc xanh um tươi tốt, Lâm Xước nhìn rừng trúc kia, cảm thấy xanh biếc đáng .

      Mai Sóc dẫn theo về phía cửa hàng son cách vách, Lâm Xước thấy chàng trai ăn mặc đẹp đẽ bên trong, cứng ngắt đứng ở cửa, "Chúng ta, cần, cần mua son."

      " mua son à." Nàng lôi kéo , " mua hộp Tuyết Hoa cao."

      "Mua Tuyết Hoa cao làm cái gì?"

      "Chân của ngươi, gót chân cũng bắt đầu khô nứt rồi, cho là ta biết?"

      Lâm Xước cúi đầu, "Ta dùng vải xô quấn chút, đến ngày ấm áp, tốt lên nhiều rồi."

      Mai Sóc gõ đầu của , tiếp đó lại xoa cái, giọng điệu cho từ chối, " được."

      "Ta...ta vào."

      "Sao thế?"

      chỉ lắc đầu, Mai Sóc ngước mắt lên nhìn cửa hàng bán son phấn này, ngờ thấy hai bóng dáng mới gặp phải trước đây lâu, thân thể hơi thấp xuống, đối diện ánh mắt của , "Rốt cuộc ngươi sợ cái gì? Có ta ở đây, chẳng lẽ ngươi còn có thể bị người bắt nạt được hay sao?"

      "Đúng, là ca ca."

      Mai Sóc ngẩn ra, đúng lúc Tề công tử và đồng bạn kia cùng ra ngoài, mấy người tiểu thị theo phía sau vừa vặn thấy, trong tay cũng xách theo đồ.

      "Khâu La, dường như chúng ta lại đụng phải." Tề công tử kia lướt qua hai người, "Ngươi còn muốn tượng gỗ đó ?"

      cười tiếng, "Chỉ là cái tượng gỗ so sánh với hạch điêu có giá trị rẻ này, làm sao ta còn để mắt?" giang hai tay, hạt đào điêu khắc thành con cá chép nằm ở lòng bàn tay, vảy cá cũng vạch ràng ra ngoài, chuỗi Phỉ Thúy ngọc châu, mài đến tỏa sáng.

      "Vậy thôi." ý bảo những tiểu thị kia đuổi theo, "Lần này cuối cùng nàng cũng coi như là lên chút lòng, hợp với trong lòng ngươi là được rồi."

      Khâu La này lấy tay lại, "Đáng tiếc, trang@d#d#l#q#d@bubble ta cũng chút hứng thú đối với tiểu thư quần áo lụa là như vậy."

      Lâm Xước thấy tay để của Lâm Ảnh siết chặt vạt áo, dáng vẻ giống như là rất khổ sở. Hai người đàn ông kia từ từ tránh ra, tiếng Tề công tử này vẫn còn truyền đến, "Chừa chút mặt mũi có được hay , thế nào nàng ấy cũng là tỷ tỷ ta."

      Những tiểu thị kia cùng phía sau, tầm mắt Lâm Xước vẫn theo bóng lưng bọn họ xa dần, cho đến tiếng Mai Sóc vang lên, "Nếu ngươi thích, ta cũng có thể điêu khắc."

      "Cái gì?" hiểu quay đầu lại.

      "Hạch điêu." Nàng nhìn , trong mắt ý vị , "Hạt đào, hạt hạnh, hạt trám, dù là quả ngà voi, chỉ cần ngươi muốn, ta đều có thể khắc cho ngươi."

      Bởi vì điêu khắc khó khăn, từng cái hạch điêu thượng hạng đều rao giá rẻ, hạch điêu thường thấy nhất có ba loại nguyên liệu, hạt đào, hạt hạnh, hạt trám, trong đó lại lấy hạt trám làm đầu lên, về phần khắc quả ngà voi, vậy càng là Thượng Phẩm trong Thượng Phẩm, toàn thân màu trắng ngà voi, xuống đao dễ nứt, chính là điêu sư tốt nhất, cũng ít có thể thành công khắc ra tác phẩm tinh tế tỉ mỉ.

      Hai năm trước, từng có người ở kinh đô lấy giá trời mua lại hơn mười hai quả ngà voi khắc cầm tinh, mỗi cái nghe ngay cả bộ lông người cũng trông rất sống động, đều là Trân Phẩm tuyệt thế. Đáng tiếc có ai biết những ngà voi quả khắc này rốt cuộc làm ra từ tay người nào, có đìêu trong lỗ tai con heo nguyên bảo cuối cùng khắc đóa hoa mai nho .

      "Ta rất thích cái này mà." nắm tượng gỗ trước ngực mình, tiếp đó cúi đầu, "Đây là, là ngươi khắc."

      Mai Sóc sửng sốt chút, ngay sau đó nâng lên khóe môi, trong mắt sóng nước mềm mại lại nhộn nhạo lên, rốt cuộc nàng suy nghĩ gì? Đây là Tiểu Xước Nhi của nàng đấy, làm sao quan tâm những vấn đề có đáng tiền hay , trong mắt , chỉ cần là nàng tự tay khắc, tượng gỗ hạch điêu lại khác nhau ở chỗ nào?

      "Được rồi, bọn họ rồi, có thể vào?"

      Lâm Xước có chút ngượng ngùng gật đầu, tới bên trong, lại , "Dường như dáng vẻ ca ca xem ra rất khổ sở."

      "Đừng trông nom." Nàng tới trước quầy, cúi đầu nhìn hộp sứ bình sứ khéo léo tinh sảo, nhưng đều là các loại phấn. "Chủ quán, có Tuyết Hoa cao ?"

      "Có có, đương nhiên là có." Chủ quán kia bưng ra đống hộp sứ, mở ra cái, thuốc cao phấn trắng tinh tế, ra tầng bóng loáng sáng lên "Ngửi cái này chút, bỏ thêm hoa lài, là trơn bóng nhất rồi, thoa lên đảm bảo giữa mùa đông cũng trắng trẻo mũm mĩm." Mai Sóc nhận lấy, tới phía trước mũi Lâm Xước, "Ngươi ngửi chút."

      Lâm Xước hít mũi, nghiêng đầu sang chỗ khác bèn bắt đầu nhảy mũi, Mai Sóc cười trả lại, "Xem ra thích mùi này."

      "Vậy dạng gì? Hương Hoa hồng."

      "Đồ này của người là bôi lên mặt?" Mai Sóc vừa nhận lấy, vừa .

      "Toàn thân cũng có thể."

      "Hắt xì, hắt xì." Lại là hai cái nhảy mũi, Mai Sóc đành chịu nhìn chủ quán kia, "Ngươi có loại nào là mùi vị nhạt nhất ?"

      Chủ quán kia gãi gãi đầu, "Mùi vị nhạt nhất, ta nghĩ ." Nàng cúi đầu tìm kiếm hồi, "Vậy cũng chỉ có loại này."

      Mai Sóc đưa cho Lâm Xước, ngửi cái, lại đột nhiên sững sờ tại chỗ, "Thế nào?" Mai Sóc hiểu nhận lấy cũng ngửi cái, ừ, sạch nhàn nhạt ngửi rất thơm.

      "Cái này, đây là mùi trước kia người phụ thân." ngơ ngác mở miệng, Mai Sóc đưa hộp Tuyết Hoa cao này cho lão bản."Chính là hộp này."

      "Tiểu thư, ta thấy lông mày vị công tử này rất nhạt, d!^Nd+n(#Q%*d@n bằng mua cây bút kẻ lông mày, vẽ
      [​IMG]

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 17.
      Editor: trang bubble ^^


      Hai tiếng xé toạt, câu đối hoành phi đều bị tháo ra, lại vị Khâu đại nhân này vẫn coi như thanh quan, chỉ là tâm nhãn quá , tính toán chi li.

      Chủ cửa hàng đậu hủ kia bị mang ra ngoài, "Ngươi viết?" Nàng nhận lấy giấy đỏ rách nát mà gã sai vặt đưa tới, giơ giơ lên.

      "Sao đại nhân cũng để tâm đối với câu đối của đám cửa nhà nghèo chúng ta?" Chủ quán kia nửa khom người nhưng giọng điệu chút tôn kính, ngược lại vô cùng nhạo báng.

      Khâu đại nhân vui, "Ngươi ngẩng đầu lên."

      Nàng ta lắc đầu từ từ đứng thẳng người, "Khâu Mạt, ngươi đúng là càng lớn càng trẻ lại rồi, ngay cả tiếng của ta cũng nghe ra."

      "Sư, sư tỷ." Nàng kinh hoảng, vui vẻ , "Làm sao ngươi ở chỗ này?"

      "Ta đến đối diện cửa hậu viện nhà ngươi cũng sắp hơn tháng, đại nhân trăm công ngàn việc, đương nhiên rãnh trông nom đám mua bán chúng ta rồi."

      "Đến đây, về nhà của ta rồi từ từ trò chuyện tán gẫu, chúng ta nhiều năm gặp." Nàng lôi kéo chủ quán liền , Khâu La theo phía sau hai người, cùng nhau vào nhà Huyện lệnh đại nhân từ cửa sau.

      Trong phòng khách đốt lò lửa, bay ra mùi thơm lửa than, Khâu Mạt bảo người dâng trà nóng điểm tâm lên, "Sư tỷ, làm sao ngươi lại tới nơi này? phải là ngươi phụ trách xây dựng hành cung sao? Làm sao lại bắt đầu làm đậu hũ?"

      Nàng ta nâng chung trà lên, nhàng hé miệng cười cười, "Vốn cũng là làm ngụy trang, thu xếp chỗ chuẩn bị từ từ tìm người."

      "Tìm người? Tìm người nào?"

      "Nhưng mà lần này, đúng là mòn gót hài tìm được, đến khi tìm ra chẳng tốn chút công phu."

      "Ngươi muốn tìm người nào?" Khâu Mạt lại hỏi.

      "Ngươi biết Mai gia Phong thành ?"

      "Làm sao lại biết? Trước đó ta còn từng gặp gỡ Tam Thiếu Mai gia."

      "Ngươi từng gặp rồi?" Nàng ta cười tiếng, "Sớm biết thế nên sớm tới tìm ngươi, chỉ là hôm nay ta cũng gặp được rồi." Nàng ta móc ra bức tranh từ trong lòng, phía vẽ , vẽ hình dáng vẻ mặt đủ cả, bất ngờ chính là Mai Sóc.

      "Bản lĩnh tốt." Khâu Mạt nhận lấy bức họa kia rồi nhìn kỹ, "Tranh này biết là đưa ra từ tay người nào?"

      "Ta cũng biết, ta chưa từng gặp Mai Tam thiếu, Mai gia chỉ cho ta bức tranh này."

      "Ngươi muốn tìm nàng ấy làm gì? Nếu gặp rồi người đâu?"

      Nàng ta đứng lên, "Còn có nửa năm, kỳ hạn xây dựng hành cung sắp đến, vị điêu sư của chúng ta lại mất tích hơn nửa năm."

      "Mất tích?"

      "Chính xác mà , nàng ấy bỏ nhà ra , tung tích."

      "Vậy là ngươi muốn bắt nàng ấy trở về?"

      "Bắt về?" Nàng ta lắc đầu, "Ta chỉ cần nàng ấy khắc tòa giàn hoa chạm rỗng vẽ Bác Cổ (cách vẽ lấy đồ cổ làm đề tài)."

      "Này, khắc hoa cái giá thôi mà, tùy tùy tiện tiện tìm thợ mộc khắc cái được sao."

      "Tòa giàn hoa là sủng phi của đương kim đế thượng đích thân chọn, nửa làm khung, nửa dưới chạm trổ, mở miệng muốn Cửu Hoàng Triêu Phượng."

      "Vậy ngươi bèn tìm Mai gia à."

      "Đúng vậy, dĩ nhiên là ta tìm tới Mai gia, sau đó mới biết vị Mai Tam thiếu này mất tích."

      "Cửu Hoàng Triêu Phượng à, lần trước thấy vẫn là hơn hai mươi năm trước, lúc chúng ta cùng lên kinh thi, khi đó tiên đế còn tại vị." Khâu Mạt nheo mắt lại, "Nhìn thoáng qua, ta nghĩ thậm chí cả đời ta cũng quên được."

      "Vị hoàng phi kia cũng thấy ở Tàng Bảo Các Cấm Cung, cho nên cố ý ra vấn đề khó khăn như vậy. Đáng tiếc Mai Tiêu chết, tại Mai gia biết chạm trổ Cửu Hoàng Triêu Phượng cũng chỉ có vị Tam Thiếu này." Nàng ta lấy bức tranh về, "Ý Mai gia là muốn ta đưa nàng ấy trở về, có điều. . ."

      "Có điều làm sao?"

      "Nghe Nhị thiếu Tam Thiếu Mai gia cùng nhau mất tích, Mai Tam thiếu rời nhà trước từng buông lời nghỉ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :