1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ Đại] Sủng Tỳ - Ngôn Hoan - Chương 27: Khuyên Lơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Andromeda Galaxy

      Andromeda Galaxy Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      1,113
      Chương 6: Cùng giường

      Cái gì? Mắt hạnh của Dung Thanh Viên trợn tròn kinh ngạc, mê mang hiểu nhìn , vừa ngây thơ vừa mị hoặc.

      Nàng nàng... nàng cư nhiên hiểu sai ý sao?

      Thoáng nhìn thấy u ám trong con ngươi , Dung Thanh Viên chỉ cảm thấy ngực như bị phỏng, theo bản năng tự tìm đường chạy trốn. Hu hu hu, là quá xấu hổ! Về sau nhắc lại chuyện này chẳng hóa ra là nàng van xin thu lấy chính bản thân mình sao?

      Yến Lân có tâm dạy dỗ nàng sao có thể buông tay chứ. Rút ngón tay ướt sũng ra nhét vào trong miệng nàng, mãnh liệt khuấy đảo phen để cho nàng thưởng thức hương vị động tình của chính mình, lát sau liền khom người lấy đầu gối tách hai chân của nàng ra.

      Thân thể Dung Thanh Viên bắt đầu phát run, hoa huyệt ở phía dưới hơi hé miệng bị dốc lòng tách ra.

      Vật nóng bỏng cứng rắn sắc bén như lưỡi dao của cứ như vậy cương quyết chen chúc xông vào, cố gắng cắm xuống hết cỡ ở đường cung của u huyệt.

      Đau...

      Khuôn mặt nhắn của nàng nhất thời trắng bệch, hơi nước trong nháy mắt cũng ngưng tụ lại thành giọt chân châu, nàng vô lực quay cuồng, thân thể còn mềm mại như mây nữa.

      là rất đau...

      Mày kiếm của Yến lân nhíu lại, tại cũng chịu khổ. Bên trong của nàng vô cùng chật hẹp, mút lấy nhục bổng của cơ hồ sao chuyển động được. Nhưng cảm giác mềm mại ấm áp ẩm ướt bao quanh như thúc giục , lần rồi lần kêu gào hướng vào sâu bên trong khám phá, khiến cho cách nào từ bỏ hoa kính mê hoặc của nàng.

      A, là cái vưu vật!

      di chuyển chút, cúi người liếm sạch nước mắt vương mặt của tiểu bảo bối, nhưng động tác dưới thân chút cũng , thậm chí càng đâm càng dùng lực hơn trước.

      "Tiểu Thanh Bảo ngoan ngoãn chút? Chuyện Gia muốn ngươi, tốt nhất nửa điểm cũng đừng nghĩ né tránh."

      Tầng tầng mị thịt chen chúc dồn đẩy cây trường thiết, như có cả ngàn cả vạn cái miệng hé mở liếm mút. Dù cho có là Yến Lân vô cùng ý chí nhưng lúc này cũng có chút khống chế được, rút ra rồi tiến vào lại càng buông thả có chừng mực.

      Thấy nàng sắp cắn môi dưới đến rỉ máu, Yến Lân nhàng nở nụ cười, đem nàng từ giường bế ngồi xuống.

      "A..." Dung Thanh Viên cau mày, tư thế này so với vừa rồi xâm nhập nàng còn sâu hơn, nhưng lại khiến nàng đỡ đau hơn trước.

      Yên Lân tinh tế hôn từng đường nét khắc họa mặt nàng, cuối cùng dừng lại ở đôi môi kiều đỏ thắm, dùng lực gần như là gặm cắn tha. phải là muốn thương tiếc lần đầu nàng hầu hạ , nhưng do nhẫn nhịn thời gian dài, tình cảm đè nén bấy lâu giờ như nước lũ tràn ra. muốn phát tiết ra ngoài, nếu ngày nào đó kiềm chế được chính tay mình, tự tay hủy nàng mất.

      Nhận thấy được nội bích của nàng xoắn vặn lại nhanh hơn, chặt hơn vài phần, tay của Yến Lân ở miên nhũ vểnh lên của nàng vỗ , cười : "Kẹp chặt như vậy, phải là muốn Gia chết ở người ngươi chứ?"

      Mặt nàng đỏ bừng, hoa kính lại cắn mút phía dưới càng khẩn trương hơn.

      hít sâu, hai mắt ám trầm, bắt đầu nắm chặt thắt lưng của nàng, dùng lực húc mạnh vào, đem kiều oa trong ngực biến thành điên cuồng vì tình triều.

      Tuyết nhũ nhảy nhót theo nhịp đung đưa ngay tại bên môi , Yến Lân hé miệng ra ngậm lấy bên núm.

      "Đừng, Nhị gia... a... a... chịu... chịu nổi..." Dù sao Dung Thanh Viên cũng là lần đầu được hưởng ơn mưa móc, sao chịu được thao lộng như vậy, trường thiết như lưỡi dao sắc bén vừa nóng lại vừa cứng tàn sát bừa bãi trong cơ thể, đâm đến nàng đau như sắp ngất .

      Nhưng trong đau đớn kia lại bí mật mang theo vài phần tê dại xa lạ, kèm thêm những cái hôn vừa cắn vừa mút ở ngực, làm cho thân mình Dung Thanh Viên càng ngày càng mềm mại, càng ngày càng ướt át.

      Cũng biết qua bao lâu, Dung Thanh Viên thực chịu được, ôm cổ thầm : "Ưm... Nhị... Nhị gia... Đủ rồi... đừng... nữa..."

      Nhưng lại ở bên tai nàng cười khẽ, giọng khàn đục còn trong trẻo nữa, trở nên trầm thấp đầy gợi cảm.

      Sau đó lật tấm chăn mỏng nửa che nửa đậy thân thể nàng, tay sượt theo dọc sống lưng, nâng eo lên, lấy tay tách cánh mông để hai cánh hoa lộ ra,

      Giây lát sau, nàng lại bị lấp đầy, chiếm cứ.

      Vừa nãy côn thịt liên tục va chạm ở trong cơ thể nàng, mặc dù nàng có thể cảm nhận được u huyệt ẩm ướt quanh co rất lầy lội, nhưng động tác tiến vào chiếm đoạt mạnh mẽ này vẫn khiến nàng đau đến muốn khóc.

      Nàng biết lần hoan ái này rốt cuộc giằng co đến bao lâu, chỉ biết khi mơ hồ tỉnh lại lần đầu tiên, nàng vẫn bị ôm ở trong lòng, dưới đều bị chà đạp điên cuồng.

      Bị nhấn chìm trong các loại khoái cảm chồng chất, đại gia hỏa của vẫn chôn sâu ở trong cơ thể nàng, ma sát vào nội bích, đâm chọc khiến cho nàng dường như thể hô hấp, sức nóng tỏa ra từ khiến đầu quả tim Dung Thanh Viên phát run.

      Lại lần nữa khi tỉnh lại, nàng vẫn làm ổ trong lồng ngực Yến Lân, chẳng qua địa điểm biến thành đỉnh núi mà nàng biết tên.

      Nàng mở mắt ra, đúng lúc thấy tia sáng le lói từ phía đông.

      "Ngươi dậy sớm quá." Yến Lân cười khẽ, tốt bụng thay nàng chỉnh lại cổ áo của áo choàng.

      Mí mắt Dung Thanh Viên híp lại, lông mi dài hơi rung động, nàng có thể cảm nhận được lúc này cũng chỉ là cả người đau nhức mệt mỏi. Chắc chắn tại phát hỏa, nàng nghiêng đầu cọ cọ lên bờ vai của , kiều mị : "Còn muốn ngủ tiếp."

      Yến Lân lên tiếng, chỉ hôn mắt nàng.

      Dung Thanh Viên được Yến Lân tự mình ôm quay về Yến phủ, cảnh tượng náo nhiệt ven đường nàng biết, nhưng thái độ của bọn người hầu đối với Chương Nhã Trữ khiến cho người ta nhìn ra được nỗi sợ hãi trong ánh mắt họ, từ đó nàng ít nhiều cũng đoán được phần nào.

      Nhưng nàng có sức lực, cũng có nhiều tâm tư tìm hiểu, có hơi phản ứng lại truy vấn của Chương Nhã Trữ.

      Nếu là ba năm trước đây, thậm chí là năm trước, Yến Lân trọng dụng như vậy càng làm cho nàng khó khăn sống trong Yến phủ.

      Nhưng bây giờ... chính là giúp nàng.

      "Phu nhân, bệnh tình của Đại phu nhân thế nào rồi?"

      Chương Nhã Trữ ngẩn người, lập tức liền xoắn vặn ngón tay, ánh mắt mang theo tia sợ hãi nhìn về phía nàng: "Thầy thuốc , sợ là mấy tháng này liền... Ngươi có nên báo cho Đại công tử biết ?"

      "Báo cho Nhị gia trước !"

      Mặt Chương Nhã Trữ trắng bệch: "Ta ! Dung Thanh Viên hay là ngươi thay ta , dù sao ngươi và Nhị gia cũng như vậy, sớm hay muộn cũng đem ngươi về sân viện của ."

      Dung Thanh Viên xoa bóp huyệt thái dương, chuyện tiến sân viện nàng chưa từng nghĩ đến. Nhưng nàng tận mắt chứng kiến cảnh ngộ thê thảm của mẹ nàng, nàng muốn làm thiếp, còn về chính thê? Lấy thân phận cùng tướng mạo của Yến Lân, sao có thể tới lượt nàng? Tưởng tượng đến tương lai sau này, nàng lo lắng nổi.

      "Tiểu phu nhân, biểu tiểu thư từ Hán Châu đến, lúc này ở trong tiền thính đợi, là tới thăm Đại phu nhân."

      Dung Thanh Viên cùng Chương Nhã Trữ đều sửng sốt, cả hai tiếp tục hỏi: "Biểu tiểu thư là ai?"

      "Biểu tiểu thư của Mai gia ở Hán Châu, khuê danh là Yên Tuyết."

      Ps: Truyện mới viết đến chương 6 chưa thấy viết tiếp. Bao giờ viết tiếp tớ edit luôn. Tớ chuẩn bị khai hố 1 bộ thể loại trọng sinh cổ đại, đương nhiên là thịt văn *hí hí hí*. Dạo này thích mấy cơ bụng 6 múi, bá đạo giường nên toàn kiếm thể loại tướng quân, bộ sắp khai hố cũng vậy. Mong mọi người ủng hộ *vẫy khăn*

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Cạn lời, cả tác giả cũng treo hối sao mà đc. Khai hố nhớ kêu với nha người, ta ủng hộ thịt văn mãnh
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    3. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      mong chờ hố mới thoy.......hxhx
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    4. Andromeda Galaxy

      Andromeda Galaxy Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      1,113
      Chương 7: Túy ông chi ý
      “Vậy cứ dẫn thẳng nàng ta đến chỗ đại phu nhân được sao?” Chương Nhã Trữ kỳ quái hỏi.

      Dung Thanh Viên trợn mắt, nàng cũng lười giải thích, chỉ liếc nhìn Tô Hòa.

      Tô Hòa hiểu ý, liền ngay lập tức : “tiểu phu nhân, đại phu nhân bị bệnh cũng phải ngày ngày hai, tin tức trong phủ sợ rằng bị nội gián truyền ra ngoài cũng được ít nhất là nửa năm. Biểu tiểu thư này sớm đến, bây giờ lại đến? Hơn nữa, nàng ta nếu là đến thăm đại phu nhân cứ trực tiếp đem thẳng bái thiếp đến chỗ ngài được sao? Tuy mọi chuyện trong Yến phủ đều là do Nhị gia quản lý, nhưng chuyện này dù sao cũng dính đến nhóm nữ quyến ở nội viện. Đại công tử có ở đây, ngài tới an bài là thỏa đáng nhất. Thế tại sao nàng ta còn tới tiền thính đợi mà chịu đến gặp ngài?”

      “Việc này... nhưng mà đợi ở tiền thính chờ tin tức cũng sai.” Chương Nhã Trữ yếu ớt .

      Dung Thanh Viên thở dài, mặc kệ Chương Nhã Trữ, trực tiếp : “Tô Hòa, trước tiên ngươi cùng ta đến tiền thính nhìn qua xem sao. Phu nhân ở đây chuẩn bị tiếp đãi, sau đó dẫn vị biểu tiểu thư này chỗ đại phu nhân.”

      Đợi đến khi ra khỏi sân viện, Tô Hòa lại : “Tiểu phu nhân nếu cứ ngây ngô như vậy, kể cả đại phu nhân chết , nàng dù cho có ngồi vào vị trí kia cũng bắt được đại công tử! Nàng biết rằng làm phí hoài tâm sức của nương!”

      năng cho cẩn thận.” Dung Thanh Viên nhíu mày.

      Tô Hòa lập tức im lặng, nhưng trong chốc lát lại tiếp tục : “Xem ra Biểu tiểu thư của Mai gia đến Yến phủ là đánh chủ ý lên Nhị gia? Hồi mới đến ta từng nghe qua chuyện của vị biểu tiểu thư này, mỗi lần đều quấn lấy Nhị gia buông. nương nhất định phải trị nàng ta!”

      “Trị? Phải trị thế nào? Ngươi nha đầu này nghĩ ta là chủ tử chắc?”

      Nàng chẳng qua chỉ là cây đao trong tay Yến Lân. Cho dù sau này nàng có là thê tử của , nàng cũng tin bản thân có thể quản được .

      Nam nhân kia nhìn có vẻ ôn hòa tuấn nhã, mi mục thanh tú, thực tế bụng dạ lại đen tối, tâm hắc thủ đoạn lại độc ác, vậy còn quyền cao chức trọng, nắm trọng binh trong tay. Vậy sao có thể cho phép mình nghe theo lời của nữ nhân?

      Dung Thanh Viên mình thông minh, nhưng cái này cũng chỉ coi là nhận thức nhanh.

      nghĩ tới Tô Hòa lại đồng tình: “ nương ngài chưa hiểu rồi. Bởi vì Yến phủ ngày càng cường thịnh, nhóm người thân thích của các phu nhân cùng di nương trước kia ai ai cũng lũ lượt kéo nhau tới. Ai đến cũng tự xưng là biểu tiểu thư, biểu thiếu gia của Yến phủ chúng ta. Thậm chí còn có những kẻ cách mấy tầng quan hệ. Đại công tử cùng Nhị gia đến nghe còn chưa từng nghe qua, chứ đừng tới gặp mặt hay quen biết. Mới đầu Nhị gia còn mặc kệ những người này, để họ ăn ở ở ngoài phủ. Sau đó do quá nhiều người tới, Nhị gia cũng chẳng quan tâm nữa. Dĩ nhiên là thỏa mãn bất kỳ cầu gì, kể cả ăn ở. Như vậy, những thân thích xa xôi kia chẳng phải là còn bằng nương ngài sao?”

      Dung Thanh Viên nhíu mày suy nghĩ, nàng đối với những việc này cũng hiểu biết lắm.

      đợi đến khi nàng suy ngẫm xong, hai người cũng đến nơi.

      Dung Thanh Viên ngẩng đầu, nhìn thấy cảnh tượng bên trong phòng khách, đồng thời cũng nghe thấy giọng tràn đầy lo lắng của Tô Hòa: “ nương, sao Nhị gia lại ở đây? Chẳng lẽ vị biểu tiểu thư này...?”

      Lời còn dư lại Tô Hòa ra, nhưng Dung Thanh Viên cũng hiểu.

      Hai người bên trong phòng khách, chủ khách, cười rộn ràng, cả chủ lẫn khách đều vui vẻ.

      Dung Thanh Viên cũng quá kinh ngạc, nàng chỉ : “ngươi quay về báo cho phu nhân biết để chuẩn bị tiếp đón khách.”

      Yến Lân ít tám phần là do tính tình của , nửa còn lại là muốn thăm dò nàng. Nếu như đắc tội , cũng ngại mà thể khí chất được hàm dưỡng của vị thế gia công tử. Dĩ nhiên đây chỉ là vỏ bọc bề ngoài, nhưng cũng dễ bị người khác kích thích lộ bản chất .

      Tô Hòa vâng mệnh, xoay người rời . Dung Thanh Viên đứng lại chỉnh trang y phục chút, sau đó bước vào bái kiến Yến Lân rồi : “Nhị gia, Mai tiểu thư, tiểu phu nhân chờ ở hậu viện, mời ngài theo Thanh Viên qua đó.”

      “Ngươi cho mình là ai! Ta cùng Nhị gia chuyện sao ngươi dám chen vào!” Sắc mặt Mai Yên Tuyết vui, tiện tay cầm chén trà bên cạnh ném qua.

      Dung Thanh Viên nghiêng người tránh thoát, sắc mặt bình tĩnh đổi : “Chẳng phải Mai tiểu thư tới là để thăm đại phu nhân sao? Nếu là như thế, đường xá xa xôi Mai tiểu thư tàu xe mệt nhọc, cũng nên đến nội viện nghỉ ngơi, tiểu phu nhân tự mình chiêu đãi.”

      “Biểu ca, ngài nhìn nàng ! tiểu tỳ mà cũng dám chuyện với ta như thế, có phép tắc!” Thanh nũng nịu ngọt ngấy vang lên. Mặc dù Dung Thanh Viên nhìn thấy, cũng có thể đoán ra được thần sắc lúc này của Mai Yên Tuyết.

      Vì vậy nàng hơi nghiêng người, ánh mắt rơi vào người Yến Lân. nghĩ tới lại cúi đầu nhấp ngụm trà, chẳng gì cả.

      Dung Thanh Viên thở phào, ít nhất cũng vì nữ nhân này mà trách mắng nàng.

      Mai Yên Tuyết hiển nhiên từ bỏ ý định, nàng ta duỗi tay ra với đến ống tay áo của Yên Lân.

      Mắt thấy tay của Mai Yên Tuyết sắp đụng vào tay áo, Yến Lân chợt đặt chén trà xuống đứng dậy, để tay ở đằng sau lưng rồi ra ngoài.

      Ti Khuyết đứng ở bên cạnh đuổi theo rời ngay sau đó.

      Dung Thanh Viên lúc này mới ngẩng đầu lên chống lại ánh mắt đầy oán hận của Mai Yên Tuyết, nhàn nhạt : “Mai tiểu thư, xin mời!”

      Trước khi rời khỏi tiền thính, Dung Thanh Viên tùy ý sai bảo hai tỳ nữ, mệnh các nàng dẫn Mai Yên Tuyết sân viện dành cho khách để nghỉ ngơi.

      Chứng kiến màn hồi phủ vào sáng sớm ngày hôm qua, những tỳ nữ này vô cùng cung kính đối với Dung Thanh Viên, đương nhiên là nàng phân phó cái gì làm cái đó, khiến cho ánh mắt của Mai Yên Tuyết càng thêm oán độc.

      Dung Thanh Viên cũng quan tâm, trong mắt nàng Mai Yên Tuyết chỉ là tiểu nha đầu, việc nàng quan tâm nhất giờ là làm thế nào phù chính Chương Nhã Trữ.

      Nếu như đại phu nhân vượt qua được, đại công tử chắc chắn cần phải có đích thê khác.

      Nàng nên phù chính Chương Nhã Trữ, hay là chọn người thân thích có ích cho Yến phủ?

      Nghĩ tới đây, Dung Thanh Viên khỏi nhíu mày nhăn mi, nàng cẩn thận suy ngẫm, hy vọng có thể phù chính Chương Nhã Trữ là quá , chỉ là do tính tình Chương Nhã Trữ nhu nhược, đảm đương nổi vị trí chủ mẫu tương lai, mà còn là bởi vì Chương gia bây giờ xuống. Mặc dù chỉ là kém hơn so với ba gia tộc còn lại mà thôi.

      Yến phủ ở Lang Xuyên. Chương gia ở Hà Tây. Mộ phủ tại Lan Châu. Niếp thị tại Bình Lăng.

      Lúc ban đầu diệt nhiếp chính vương Tư Mã Dục, thực lực bốn đại gia tộc đều quá khác biệt. Mặc dù Chương gia là kém nhất, nhưng cũng chỉ kém hơn rất ít. Thời gian 4 năm ngắn ngủi trôi qua, Yến phủ cùng Niếp thị cường thịnh quá nhanh, lập tức liền chỉ còn lại thế hai nhà. Chênh lệch giữa Chương gia và Yến phủ lúc này càng ràng, chỉ cần kẻ hơi hiểu biết chút cũng nhìn ra được.

      Niếp thị ở Bình Lăng hiển nhiên là tốt nhất, nhưng danh tiếng quá lớn như vậy khó có thể bảo toàn bởi vì bị những người khác liên hiệp đối phó , giống như Tư Mã Dục trước kia vậy.

      Còn lại chính là Mộ phủ ở Lan Châu?

      đường suy tính các vấn đề khiến cho Dung Thanh Viên hoàn toàn ý thức được chút khác thường xung quanh, đến khi bị người ôm lấy mới nhịn được kêu lên.

      Thanh còn chưa ra khỏi miệng, người bị mang đến bên trong đình nghỉ mát giữa hồ.

      Ps: thực ra là tối qua edit xong rồi post luôn, nào ngờ edit trong quicktrans, ấn Crtl+C ấn nhầm thành Ctrl+X, tong công sức cả buổi hết cả, vì edit thẳng trong Quicktrans có chức năng Undo ToT Hôm nay gõ lại mà nản quá T__T
      Last edited: 5/1/17

    5. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      Cám ơn nàng nhìu nhoa
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :