1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Cổ Đại, Np, Sủng] Tiết gia tiểu nương tử - Tiếu Giai Nhân - 18+ [HOÀN+EBOOK]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      @Mai Trinh , 18like rùi, ráng hóng hóng đây hihiih
      linhdiep17 thích bài này.

    2. xu xu

      xu xu New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      huhu.hong dai co xong lai vo vip cho xem.editor oi.dung vo vip nha
      :yoyo25::yoyo25::yoyo25:

    3. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Chương 9: Chuyện cũ



      Diệp Nha biết, nếu đêm nay nàng để Tiết Thụ thực được, ngày sau nhất định phải nghe theo , bởi vậy, lúc Tiết Thụ chìa tay tới túm chăn, nàng xoay người, ôm chặt cái chăn, rủ mi xuống với : "A Thụ, ta đau bụng, chàng ngủ mình , đừng nháo ta được ?" Giọng điệu ôn hòa, khiến người ta nghe xong nhẫn tâm cự tuyệt, tuy rằng chỉ mới ngày, nhưng nàng hiểu được tính tình của Tiết Thụ, quan tâm, đau lòng vì nàng.



      Khuôn mặt nhắn của nương tử còn lớn bằng bàn tay , đôi mắt to ngập nước lăng lăng nhìn . Tiết Thụ cảm thấy Diệp Nha nhất định rất đau rồi, cho nên sắp khóc, vội vàng thử thăm dò lấy tay để bụng nàng, "Đau chỗ nào? Ta xoa xoa cho nàng!" Trước đây, khi bị đụng đầu, đại ca xoa xoa cho , kết quả rất tốt.



      Nhìn vẻ mặt khẩn trương của , trong lòng Diệp Nha có chút áy náy, nhưng nàng cũng có cách nào, nghĩ đến đau đớn lúc làm chuyện đó, nàng liền nhịn được co rúm lại, "A Thụ, ta sao, nhưng mà tốt nhất ta nên ngủ mình, sợ chàng xoay người đụng vào người ta, tối hôm qua cùi chỏ của chàng đụng trúng ta, rất đau... Chàng mau ngủ , sáng mai chàng phải dậy sớm lấy quần áo của ta vào, biết ?" thể để Tiết Bách thấy quần áo của nàng được.



      Lúc nàng chuyện, lông mày nhăn lại, Tiết Thụ chỉ nghĩ nàng đau , lửa trong lòng nhất thời tắt ngúm. vươn tay phải, vụng về vỗ vào trán nàng, "Nương tử ngoan, ngày mai hết đau, ta ngủ bên cạnh nàng, bảo đảm đụng vào nàng, sáng mai cũng lấy quần áo vào cho nàng, ừ, vậy ta ngủ đây."



      cố tìm vị trí ngủ bên cạnh Diệp Nha, đáng tiếc gối đầu quá , trừ phi ôm nàng, nếu rất dễ dàng rớt xuống, sau vài lần cố gắng có kết quả, Tiết Thụ chán nản gãi đầu, cần nằm gối đầu nữa, nghiêng người nằm ở bên, chớp mắt vài cái với Diệp Nha, rồi từ từ nhắm mắt lại.



      Người có tâm đôi khi là hạnh phúc .



      Ban đêm yên tĩnh, rất nhanh vang lên tiếng hít thở đều đặn của nam nhân.



      Diệp Nha ngủ được, nàng yên lặng nhìn Tiết Thụ ngủ say, lâu lâu lại xoay qua xoay lại.



      Tiết gia chỉ có ba bộ chăn đệm, nàng chiếm của Tiết Thụ, chỉ có thể nằm chiếu . Chiếu này cũng biết dùng bao nhiêu năm, rách mấy chỗ, có mấy cành trúc gãy đâm lên, nếu mặc quần áo mà nằm ở mặt , tuyệt đối bị đâm đau.



      Vả lại, tại là mùa hè, có chăn sao, còn nếu đến mùa thu, mùa đông sao? Cũng thể để bị đông lạnh được.



      Sớm muộn gì cũng tránh khỏi...



      "Nương tử, nàng đừng ..."



      Tiết Thụ đột nhiên mơ hồ lẩm nhẩm vài câu, người cũng xích lại gần Diệp Nha, giống đứa vùi vào đầu vai nàng, cánh tay cường tráng dùng sức ôm nàng, ngay lúc Diệp Nha lo lắng biết làm chuyện gì, Tiết Thụ chỉ cọ cọ vài cái vào bả vai nàng, thầm hai câu gì đó, rồi im lặng, chỉ nghe tiếng hít thở.



      ràng là đêm mùa hè oi bức, ràng nàng có đắp chăn, nhưng bị ôm, nàng lại có cảm thấy khó chịu chút nào, nàng muốn khóc thầm.



      Nàng đành lòng lại nhìn gương mặt ngủ an bình của Tiết Thụ, dường như trốn tránh nhắm mắt lại.



      Hãy cho nàng ít thời gian nữa ...



      "Nhị ca, nhị tẩu còn chưa dậy sao?" Tiết Bách vén rèm cửa ở phòng bếp lên, lại thấy người nấu cơm dĩ nhiên là Tiết Thụ, khỏi sửng sốt.



      Tiết Thụ nhìn ngọn lửa bếp, cũng ngẩng đầu lên : "Bụng của nương tử ta còn đau, đệ đừng làm ồn nàng." xong, lại bỏ thêm cành củi vào, cháo trắng trong nồi sôi ùng ục, tỏa ra hương thơm mê người.



      Tiết Bách ánh mắt sâu xa, coi bộ nhị ca vô cùng thích nàng rồi!



      Gạo rất quý, trước kia chỉ khi nào đại ca bị thương, nhị ca mới dám dùng nó để nấu cháo, bây giờ cũng dám lấy nó để nấu cháo, còn biết là vì đại ca, hay là vì nàng, Tiết Bách nhàm chán nghĩ, nhìn rèm cửa phòng phía tây liếc mắt cái, rồi rửa mặt.



      Trong phòng, Diệp Nha mặc quần áo, kinh ngạc với cẩn thận săn sóc của Tiết Thụ. Thực ra Tiết Thụ cũng phải quá ngốc, biết giặt quần áo nấu cơm, cũng biết thông cảm cho người khác, chỉ là ý nghĩ có chút ngây thơ, tựa hồ còn dừng lại lúc là con nít... Rất cố chấp, nhưng cũng rất dễ lừa gạt.



      Ăn bữa sáng xong, Tiết Bách qua nhà bên mượn xe đẩy, chuẩn bị đẩy heo rừng lên thị trấn.



      Tiết Tùng ngồi dựa vào tường, nhìn Diệp Nha và Tiết Thụ chút, bỗng : "Đệ muội, muội với bọn họ , heo rừng bán được bao nhiêu, muội cứ cầm lấy, nếu cảm thấy trong nhà cần mua cái gì, muội sẵn tiện mua luôn, cũng mua thêm vài bộ quần áo cho mình ." Thịt heo rừng quý hơn thịt heo nuôi trong nhà chút, có thể bán được mấy lượng bạc, đủ bọn họ dùng thời gian nữa.



      "Vâng, muội biết rồi." Diệp Nha cự tuyệt, nàng quả thực cần mua thêm vài bộ quần áo.



      Ba người cùng rời khỏi nhà, Tiết Thụ đẩy xe, Diệp Nha và Tiết Bách hai bên.



      Làng Hồ Lô chỉ có chừng trăm hộ, chuyện Tiết Thụ cưới vợ sớm truyền khắp nơi, bây giờ thấy Diệp Nha, các nam nhân đều Tiết Thụ mệnh tốt, nhóm phụ nữ lắm mồm hơn, vụng trộm bàn tán lung tung, thầm suy đoán lai lịch của Diệp Nha.



      Diệp Nha hơi cúi đầu, có chút mất tự nhiên theo phía sau Tiết Thụ, Tiết Bách cười chào hỏi với hàng xóm xung quanh.



      Lúc đến cửa thôn, nương mặc váy đỏ đột nhiên chạy tới đuổi theo bọn họ, vội vàng giữ chặt tay áo Tiết Bách: “Tam đệ, đại ca của đệ bị thương sao?" Khuôn mặt của nàng hồng hồng, lo lắng nhìn Tiết Bách, lọn tóc trước ngực cũng phập phồng theo hô hấp của nàng.



      Tiết Bách mặt lạnh rút tay ra, nhìn thoáng qua hai người đứng bên gốc cây bạch dương trước nhà, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Hạ Hoa tỷ, đại ca của ta có việc gì, tỷ mau về nhà , nếu mẹ của tỷ lại mắng chúng ta."



      Hạ Hoa được xem là nương đẹp nhất trong làng, tính tình dịu dàng, có tay nghề thêu thùa, gần như tất cả nam nhân trong làng đều thích nàng. Khi biết được nàng thích đại ca, Tiết Bách còn thầm vui mừng dùm đại ca, bất cứ khi nào Hạ Hoa hỏi chuyện của đại ca, đều cố gắng cho nàng, cũng ở trước mặt đại ca lời hay về nàng, chỉ có điều tính tình của đại ca quá cứng nhắc, chỉ câu cần ở sau lưng nghị luận về nương nhà người ta, rồi tỏ vẻ gì nữa.



      Trung thu năm ngoái, Hạ Hoa khéo léo bày tỏ muốn cùng đại ca lên thị trấn xem hoa đăng, đó cũng là lần đầu tiên nàng chính thức bày tỏ tâm ý của mình.



      Chuyện này trong thôn cũng rất bình thường, chỉ cần cha mẹ đồng ý, thanh niên nam nữ vừa ý nhau có thể hẹn ngày nào đó cùng ra ngoài chơi, bị coi là đồi phong bại tục, Tiết Bách truyền lời lại cho đại ca, đến bây giờ còn nhớ , lúc đó đại ca có chút sững sờ, trầm mặc nửa ngày mới gật đầu. vụng trộm nghĩ, ra đại ca cũng phải hoàn toàn vô tình.



      Ai biết, đêm đó hai người còn chưa đến thị trấn, bị cha mẹ của Hạ Hoa đuổi theo, mẹ của Hạ Hoa chỉ vào đại ca mà mắng, mắng cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, trong nhà nghèo đến nỗi ngay cả chuột cũng dám chạy vào, còn dám đánh chủ ý lên khuê nữ của bà ta. Lúc ấy, và nhị ca trốn cách ở gần đó, ràng nghe thấy tiếng Hạ Hoa khóc nức nở, còn có giọng lạnh lùng của đại ca, với Hạ Hoa: "Cha mẹ ngươi muốn, ta cũng dám trèo cao, sau này ngươi đừng tới tìm ta nữa."



      Ngày mười lăm tháng tám, ánh trăng tròn vằng vặc bầu trời đêm, chiếu lên bóng dáng tịch của đại ca...



      Sau đêm đó, sợ đại ca thương tâm khổ sở, suy nghĩ mọi biện pháp để khuyên nhủ đại ca, kết quả đại ca bất đắc dĩ cho , căn bản có tình nam nữ với Hạ Hoa, chẳng qua thấy rằng nàng thích mình, trong nhà lại cần có nữ nhân chiếu cố, mới đáp ứng thử tiếp xúc với nàng, nhưng nếu trong nhà nàng muốn, hoàn toàn chặt đứt ý niệm này trong đầu.



      Biết được tâm tư của đại ca, Tiết Bách hề quan tâm Hạ Hoa nữa, chuyện có kết quả, muốn tạo cơ hội cho người khác xấu đại ca, cố tình Hạ Hoa luôn chủ động tìm tới. Giống như bây giờ, Hạ Hoa lại còn dám lôi kéo chuyện, là nàng rất si tình với đại ca, hay là tự cảm thấy bản thân mình quá xinh đẹp nên bọn nhất định phải để ý đến nàng?



      Nghe được Tiết Tùng sao, thần sắc Hạ Hoa buông lỏng, lập tức chán nản gục đầu xuống, nhìn bóng người dài đất, đơn : "Tam đệ, đệ biết ta đối với đại ca đệ..."



      Nàng thích Tiết Tùng, thích từ rất sớm, thích đến nỗi biết hai người vô duyên với nhau cũng nhịn được quan tâm . cao lớn như vậy, lại rất có trách nhiệm, ai bằng . Nàng tin rằng Tiết Tùng nhất định cũng thích nàng, nếu năm ấy đồng ý hẹn với nàng, bây giờ bị thương, nhưng nàng thể tự mình chiếu cố , chỉ có thể cho biết quan tâm của nàng, hy vọng dễ chịu chút.



      "Ta biết," Tiết Bách lạnh lùng cắt đứt lời nàng, "Nhưng ta còn biết, mẹ tỷ hứa gả tỷ cho nhà lão địa chủ làm tiểu thiếp, nếu phải ông ta muốn giữ đạo hiếu, đáng lẽ bây giờ tỷ gả rồi. Hạ Hoa tỷ, đại ca của ta là người thành , tỷ an tâm gả , đừng gây phiền toái cho huynh ấy nữa." xong, nhìn sang Tiết Thụ, ý bảo tiếp tục đầy xe. Con người chỉ biết “bỏ nghèo theo giàu”, trong nhà Hạ Hoa có tiền, còn đặt chủ ý lên nhà địa chủ, cho dù là nàng dây dưa trước, người bên ngoài cũng hiểu lầm đại ca , muốn nghe người khác đại ca là con cóc.



      Tiết Thụ mờ mịt nhìn Hạ Hoa, tiếp tục đẩy xe .



      Đây là việc riêng của Tiết Tùng, Diệp Nha dám thể quá mức tò mò, nhưng mới được chừng trăm bước, nàng nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy Hạ Hoa vẫn như cũ, đơn đứng ở đó, trong lòng có chút tiếc hận. Đại ca năm nay hai mươi ba tuổi, luận bộ dáng, Hạ Hoa cũng rất xứng với , đáng tiếc trong nhà có tiền, làm chậm trễ hôn , haizz...



      Nghe Diệp Nha thở dài, Tiết Bách lại khó chịu, trong nhà vì sao có tiền? Còn phải bởi vì muốn đọc sách, năm tiền sách đều phải năm lượng bạc!



      Đại ca từ năm mười tuổi bắt đầu lên núi săn thú, có ai chỉ dẫn, chỉ có thể tự tìm tòi học hỏi, biết bị thương bao nhiêu lần, mà con mồi trong núi cũng có hạn, ngẫu nhiên săn được chim trĩ hay con thỏ đều vui lắm rồi, sao có thể tình cờ gặp heo rừng được? Cho dù tình cờ gặp được nữa, cũng chắc lần nào cũng có vận khí tốt như vậy, lần bị thương này chính là ví dụ.



      Nhị ca hồi nóng sốt cháy hỏng đầu óc, nay miễn cưỡng lắm mới có thể tự chăm sóc bản thân, đây là kết quả do đại ca kiên nhẫn dạy dỗ mới được, nhiều lúc nghĩ nhị ca giả vờ ngớ ngẩn, ngay cả đều cảm thấy chán ghét, chỉ có đại ca chưa từng từ bỏ, nhị ca kiên trì muốn hướng đông, tự tay lôi kéo người hướng tây, lần lại lần, thẳng đến khi nào nhị ca nhớ kỹ mới thôi.



      Cho nên, đại ca muốn học hành, quyết tâm đọc sách tốt, sau này lớn lên chia sẻ vất vả nuôi sống gia đình với đại ca, khi nghe được mẹ của Hạ Hoa nhục mạ đại ca, thề nhất định phải đạt được công danh, khiến bọn họ hối hận ngày ấy ngại bần phú!



      "Nương tử, nàng có mệt hay , nếu ta đẩy nàng ?"



      " cần, ta được..."



      Giọng có chút xấu hổ, làm Tiết Bách tỉnh lại, nhìn hình bóng mảnh khảnh của Diệp Nha, trong lòng dâng lên dòng nước ấm. Cũng phải tất cả mọi người đều ghét bỏ bọn họ, nhị tẩu chính là người tốt, tương lai, cũng muốn lấy giống như nhị tẩu vậy, cần phải xinh đẹp, chỉ cần lòng với , lòng nhận huynh đệ của là được.



      "Tam đệ, đệ suy nghĩ gì vậy, mau nhanh !"



      hồi, Diệp Nha bỗng phát bên cạnh có thân ảnh Tiết Bách, thấy chậm rì rì ở phía sau, khỏi dậm chân hối thúc.



      Tiết Bách "Ừ" tiếng, cười đuổi theo.



      Tác giả ra suy nghĩ của mình: kỳ , ta cực kỳ đau lòng cho đại ca...



      Hố hố, bật mí cho mọi người biết chuyện, trước mắt xem ra, trừ phi tương lai ta chịu kích thích muốn trả thù xã hội, nếu dưới ngòi bút của ta mối tình đầu của nam chính, nụ hôn đầu tiên, đêm đầu tiên, tất cả đều phải dành cho nữ chủ, nếu , điều đó có nghĩa là người đó nhất định phải nam chính. Cho nên, mặc kệ xuất bất cứ nữ phụ nào, mọi người cũng phải tin tưởng ta rất nữ chính.



      Thân thể có thể chịu chút vết thương, nhưng cảm tình tuyệt đối thể có ngược!
      Last edited by a moderator: 22/10/16

    4. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      @xu xu mình thấy bộ này hok đủ điều kiện vô vip rồi, bạn yên tâm nhé
      atulaasari, zjncon, midnight3 others thích bài này.

    5. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      Hé hé, tác giả thích rau sạch, ta cũng thích nha:yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      Thanks nàng edit nhá :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Nhiên Nhiên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :