Cống phẩm tiên cơ : Bổn vương ăn sạch nàng - Chiêu Hạ( C15 cuốn 2)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Chương 14

      Tia nắng ban mai hạ xuống, Khuynh trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, phát mình nằm tấm nệm mềm mại, nàng xoa xoa mắt, chợt giật mình tỉnh giấc —— nàng nằm ở trong xe ngựa, lại là gian trong cùng!!

      Trái tim của nàng nhất thời suy yếu run rẩy, đầu quét trăm tám mươi độ, cũng thấy bóng dáng cẩm bào đen huyền kia.

      Áo lông còn đắp lên người, y phục cũng ăn mặc chỉnh tề, đêm qua chủ tớ ba người bọn họ ở bên ngoài im lặng nhìn mặt trăng, mình nhịn được, núp ở trong áo choàng lông ngủ mất. Mình làm sao nằm nơi đây được, tổng phải là mộng du lên!

      “A , ngươi tỉnh hả?” Đột nhiên, cái đầu chui ra.

      Khuynh hoảng sợ, lui bước mới nhìn là Phù Sinh.

      Nó cười híp mắt, : “Ta nướng khoai cho ngươi, còn hái trái cây.”

      Khuynh nhất thời cảm động muốn nhào tới chà đạp nó phen, Phù Sinh lại : “Đây đều là chủ nhân căn dặn.”

      Nó từ trước đến nay gì nghe nấy, hỏi nguyên do.

      Khuynh cảm phục đầy lòng: “Vậy chủ nhân ở nơi nào?” Hai chữ ‘chủ nhân’ gọi thuận miệng.

      “Ở cách đây xa có suối nước nóng, mỗi lần tới nơi này, chủ nhân đều muốn ngâm chân.” Phù Sinh rất là hài lòng đối với thái độ kính cẩn của Khuynh , dừng chút, : “Chủ nhân , nếu ngươi tỉnh, còn cảm thấy lạnh, liền cũng có thể ngâm.”

      “Phụt!” Khuynh phun miếng trái cây ra khỏi miệng, vẻ mặt trở nên đáng thương.



      Khuynh áy náy ở ngoài xe ngựa chờ Phù Sinh thay quần áo, lại thấy có bóng người cao cao ngồi lưng ngựa, chậm rãi đến gần nàng.

      Nàng híp mắt nhìn nửa ngày, mới kinh hồn táng đảm thấy người tới đúng là mặt dày mày dạn đại biến thái, tại sao lại hồn bất tán theo tới như vậy?!

      May mà cũng có lại gần, chỉ dừng ở khoảng cách hai thước, từ cao nhìn xuống nàng, xung quanh yên tĩnh.

      lúc lâu, Khuynh rốt cục vẫn nhịn được, thốt ra: “La Sát đại tướng quân, sao ngươi sưng thành như vậy?”



      La Sát nổi giận: “Nhìn gì! Cẩn thận ta móc mắt ngươi ra!”

      Khuynh thấy chỉ là thuận miệng chút, lá gan cũng lớn, cười hì hì: “Xin hỏi ngài từ xa theo tới, là có chuyện gì?”

      “Phi La thân vương ở đâu?” La Sát hí mắt .

      “Chủ nhân ở trong xe ngựa nghỉ ngơi, ngươi thể quấy rầy ngài ấy, bằng , ngài ấy lại đánh ngươi trận!”

      “Chủ nhân?”

      La Sát lên tiếng chửi rủa: “Con tinh, đừng quên ngươi là đồ của ai.”

      Khuynh chút yếu kém đáp lại: “Dù sao cũng phải là của ngươi, ngươi tốt nhất mau, nếu chủ nhân tức giận, ngươi cũng dễ chịu đâu!”

      ở trong xe.” La Sát cười lạnh: cũng ở trong xe, cũng ở chung quanh đây, ngươi lại muốn gạt ta, nhiều lần rồi, ngươi cho ta là con nít ba tuổi hả?”

      “Dù cho ở đây, ngươi ở nơi này làm ầm ĩ, chung quy khiến phiền.” Khuynh hung ác hơn chút: “Chủ nhân là kẻ mạnh trong kẻ mạnh, ngươi căn bản phải là đối thủ của , chủ nhân tha ngươi mạng, ngươi phải biết quý trọng, cũng đừng quấn quýt ngớt…”

      Vậy mà La Sát lại nổi giận, chụp chưởng mặt đất, tạo thành cái hố: “Ngươi dám nhục nhã ta!!!”

      “…”

      “Ta đuổi theo lần này, vốn là lại đấu với trận!” La Sát sinh giận, ngón tay nổi gân xanh cuồng bạo: “Trước đó, ta giết ngươi!”

      Trong lòng Khuynh căng thẳng: “Ngươi cũng chết tử tế được!”

      “Mạng của Tu La, là theo đuổi con đường của kẻ mạnh, nếu chết ở trong tay người cực mạnh, còn gì nuối tiếc?” La Sát đột nhiên xoay người xuống ngựa, từng bước tới gần Khuynh :“Ngươi ngược lại, cũng biết dùng chiêu gì mà tránh né được ở chỗ này, ta mua ngươi, ngươi đừng mơ tưởng thoát khỏi tay ta, ta mà chết, ngươi liền chôn cùng!”

      “Ta chỉ là nhân vật , nếu ngươi giết ta, sợ rằng chủ nhân cũng nguyện tỷ thí với ngươi.”

      thử lần sao có thể biết?” La Sát lạnh lùng cười, tay vươn qua.

      Khuynh sợ hãi, thầm niệm chú, sau khắc, cơn mưa hoa đào rơi khắp bầu trời làm rối tầm mắt La Sát, nàng thừa cơ nhảy xuống xe, chạy vội về hướng suối nước nóng.

    2. Mục Huyền

      Mục Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      786
      Chương 15

      Khuynh dùng hết lực bú sữa chạy hồi lâu, lo sợ nhìn đằng sau, lại ngờ La Sát căn bản cũng có đuổi theo.

      đến tìm Phi La thân vương là , muốn đấu lại trận tất nhiên là giả. tại mang bộ dáng chật vật như vậy, dáng vẻ này mà tới quyết đấu, chưa đánh là đầu hàng. ràng chính là hù người ta mà thôi. Nàng nhất thời quá sợ hãi, lại coi như .

      Nàng ảo não ngồi ở tảng đá trong rừng, trong lòng suy nghĩ nên đợi đến lúc nào mới trở lại, phía sau đột nhiên có người gọi nàng: “Tiểu thư A .”

      Khuynh sững sờ, quay đầu, trước mặt xuất người, là phu xe, : “Thân vương điện hạ bảo cho ta đưa tiểu thư qua, xin mời theo ta.”

      Nhưng Phi La thân vương tại tắm, vừa rồi tình huống nguy cấp, mới vui vẻ chạy tới, lúc này hết nguy cấp, nàng tới làm gì!!

      muốn kiếm cớ chối từ, phu xe mình trước vài mét.



      Khuynh đành phải rưng rưng theo sau, vòng qua rừng cây, rốt cuộc nghe thấy có tiếng nước yếu ớt. Phu xe tới phân nửa, liền nữa, gật đầu với Khuynh , làm tư thế ‘mời’.

      Thâm sơn hoang phế lại bị tạo hình thành cái suối thiên nhiên.

      Hơi nước ấm áp dày đặc lượn lờ, Khuynh cẩn thận từng li từng tí vào, tai dựng thẳng lên, lắng nghe động tĩnh chung quanh, sợ mình cẩn thận, tự tiện xông vào lầm chỗ, nhìn cái gì đó nên nhìn.

      “Chủ nhân, là ngài sao?” Nàng giọng .

      Trả lời nàng là trận gió, mà trận gió kia giống bàn tay, quấn lấy hông của nàng, lôi kéo nàng .

      Đợi Khuynh đứng vững lại, trước mặt là cái suối nước nóng.

      Nam tử mặt nạ hơi biếng nhác ngồi ở ghế dựa màu trắng bên cạnh suối, quần áo người chỉnh tề, chỉ có giày cởi ra đặt ở bên cạnh, chân trần bạch ngọc đặt ở trong mặt nước ấm áp.

      Suối lớn như vậy, lại chỉ dùng để ngâm chân.

      … Quả thực rất biết hưởng thụ =_=…

      Nàng nên làm gì? Có phải nên xắn tay áo giúp xoa bóp hay ?

      Khuynh đứng ở bên biết nên làm như thế nào cho phải, nam tử ngẩng mặt nhìn nàng cái, chỉ chỉ cái ghế dựa khác bên cạnh.

      “A?” Khuynh kịp phản ứng.

      Xung quanh lại có bóng dáng nho lung lay lắc lắc chạy tới, kéo vạt áo Khuynh , đưa nàng đến bên cạnh ghế tựa. Khuynh tập trung nhìn vào, mới phát có đến chừng mười người gỗ có mặt, bọn chúng hự hự kéo nàng đến ngồi ghế, lại hự hự trèo đến chân nàng, cấp tốc tháo giầy nàng, nâng chân nàng bỏ vào trong nước ấm.

      người gỗ tay chân tương đối vụng về, phù phù tiếng rơi vào trong nước. Dùng sức đập mấy cái rốt cuộc ngoi lên được, lại thể đứng vững mà chìm xuống. Như vậy nhiều lần, Khuynh rất buồn cười, khom lưng đem nó lên khỏi mặt nước.

      Đây lại là người gỗ nho .

      Khuynh là lần đầu tiên nhìn thấy người gỗ như vậy, sợ rằng đến linh hồn cũng chưa có ấn vào, chỉ dựa vào thuật thao tác con rối đơn thuần. Đây đều là vu thuật trong truyền thuyết, ở núi Bạch Lộ nghe thấy ít, bây giờ tận mắt nhìn thấy, lại cảm thấy rất là thần kỳ. Nghĩ đến Phù Sinh cũng là người gỗ, lại là có sinh mệnh tươi sống, giống như người có bất kỳ khác biệt nào.

      Nếu có linh lực cao thâm, có tạo phẩm hoàn mỹ như vậy.

      Người gỗ nho nằm úp sấp ở bàn tay Khuynh , y phục bằng vải bông ướt đẫm, tay chân đều nâng nổi, đáng đến cực điểm. Khuynh đùa vui vẻ, muốn ngẩng đầu nhìn những người gỗ khác, lại nhìn đến cái mặt nạ.

      Gần trong gang tấc, lẳng lặng nhìn nàng.

      Mặt nạ ràng che mọi thứ, lại che được ánh mắt trầm tĩnh của , như sương mù rơi vào người nàng.

      Tim Khuynh lại đập nhanh trận mà hiểu lí do, khắc kia trong đầu trống , cách nào tự hỏi. vươn tay, từ tay nàng cầm lấy người gỗ.

      Tay áo bào nhàng vung lên, dùng linh lực hóa ra cây viết, đâm đầu ngón tay, dùng bút chấm vào giọt máu, mặt người gỗ viết xuống hai chữ —— “A

      Chỉ chớp mắt, người gỗ biến thành bộ dáng tại của Khuynh , tóc màu đen, đồng tử màu đen, khuôn mặt tươi cười ngọt ngào. Chỉ là vẫn ngốc ngốc, vài bước liền té ngã, cuộn vào trong lòng nam tử.

      Khuynh choáng váng, lại cầm bút, ở mặt người gỗ viết xuống hai chữ ‘Phù Sinh’, ông cụ non Phù Sinh liền cũng lắc lắc đứng lên, cười híp mắt cúi đầu với nam tử—— dù cho , bản chất trung nô vẫn thay đổi a!

      Vu thuật này xác thực tinh diệu lại vui mắt, Khuynh nhìn chuyển mắt.

      Trong im lặng, khí khẩn trương giảm bớt, Phi La thân vương này ra cũng phải khó ở chung như vậy, ngoại trừ mấy lần gặp mặt cổ quái chút, so với La Sát, quả thực xem như là bình dị gần gũi. có kiêu căng của hoàng tộc thân vương, cũng tuyệt ngạo mạn, còn có thể quan tâm thuộc hạ, hòa nhã lại dễ thân, cường đại lại đáng tin cậy, là chỗ dựa vững chắc.

      Khuynh nhập thần, lại thình lình đưa bút tới.

      “Ta?” Nàng ngẩn người, cầm ngón tay của nàng, đem bút bỏ vào trong tay của nàng, lại cầm con rối gỗ mặt đất đặt ở tay nàng.

      “Để cho ta viết?!” Mắt Khuynh còn muốn sáng hơn mặt trăng trời.

      Phi La thân vương gật gật đầu.

      Khuynh lại : “Viết ai cũng có thể?”

      lại gật đầu cái.

      Khuynh lập tức liền hưng phấn, nàng ở trong đầu cấp tốc tìm kiếm tên người, lập tức quá khứ ùa về, trong lòng nàng rất ràng, lại chậm chạp hạ bút.

      Lam Tranh.

      … Lam Tranh.

      Hai chữ này giống như kêu gào trong đầu, muốn viết, lại sợ vị thân vương điện hạ bên cạnh này nhíu mày.

      Nàng thấp thỏm len lén nhìn, lại phát Phi La thân vương sớm có nhìn nàng nữa, ngửa mặt nằm thẳng ở ghế dựa, tùy ý cho con rối gỗ đấm vai bóp chân cho nhắm mắt dưỡng thần.

      Trong nháy mắt, Khuynh cúi đầu, lấy tốc độ cực nhanh viết xuống hai chữ ‘Lam Tranh’ mặt con rối gỗ, như đứa bé lén lút giấu bảo bối, trái tim đập mạnh ngừng, trốn trốn tránh tránh, cẩn thận từng li từng tí, rất sợ người khác phát bí mật nho này——

      Gió nhàng thổi đến.

      Người gỗ nho cũng theo gió đứng lên.

      Tóc vàng rũ xuống, dường như ánh sáng rực rỡ nhất chân trời, có mắt vàng xinh đẹp, màu mắt ôn nhuận như như .

      đứng ở bàn tay nàng, thân thể nho , con ngươi ngóng nhìn nàng nhưng lại như là khắc sâu.

      Khuôn mặt kia nặng nề đánh vào trong lòng Khuynh , nụ cười của , nhất cử nhất động, đều là sống động sôi nổi như thế, rung động sâu như vậy, hung hăng nhéo trái tim của nàng, trong nháy mắt đó, dường như tất cả sức lực người đều bị rút , chỉ còn lại lòng nàng run rẩy, cùng tưởng niệm nổ tung ra.

      “A… …”

      Lam Tranh nho nhìn nàng sâu, tiếng từ môi của phát ra, ràng lắm, lại làm cho Khuynh đỏ mắt, lệ rơi ào ào.

      Coi như là mộng, nàng cũng cam tâm tình nguyện rơi vào.

      “A… …”

      nhàng gọi nàng, vươn tay, đón giọt nước mắt nàng. Tay bé lướt qua làn da nàng, lướt qua sợi tóc của nàng, lại kiễng chân, ngẩng đầu lên, hôn lên cánh môi nàng run rẩy được .

      Mềm như thế, dường như Lam Tranh thực xuất ở trước mặt nàng, nàng ôm lấy , nụ hôn lưu luyến, kiều diễm ôn nhu.

      khắc kia, Khuynh lại bất chấp mọi thứ, gào khóc.

      Lại chú ý tới, người nam tử mang mặt nạ bên cạnh, có luồng linh thức nhàn nhạt bay lên, quấn vào thể xác người gỗ nho , dường như hòa làm thể…

      ——*——*——*——*——*——*——*——*——*——*——*——*——*——

      Mà ở chỗ xe ngựa.

      La Sát ngồi ở càng xe, căm giận gào lên: “Vì sao chủ tử ngươi còn chưa mang tiểu tinh kia trở về?”

      Phù Sinh từ trong kết giới phóng ra, nó ngồi nghiêm chỉnh, nhắm mắt .

      Gió hơi lạnh, cũng người nào nguyện ý tiếp lời La Sát, hài lòng dùng đao đâm mặt đất, càng chờ càng kiên nhẫn. Sớm biết như vậy, vừa nãy hù dọa hoa ngu ngốc kia, dù cho hù dọa cũng có thể đuổi theo nàng! chỉ là muốn mượn sức nàng dẫn Phi La thân vương đến, tới lúc này, chờ ba canh giờ, còn thấy bóng dáng bọn họ, dù cho có tắm uyên ương cũng nên kết thúc, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì!!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      @Mục Huyền bộ này post full chưa nàng? chưa đẩy tiến độ dùm ta nhoé ^_^

    4. Lai Tiểu Hy

      Lai Tiểu Hy New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Huhu hay quá,cứ tưởng ai edit truyện này nữa, tks editor nhiều lắm, nhanh ra chương mới nhé...

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :