1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố tiên sinh thân mến - Gọi ta A Miêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 42: chỉ có suy nghĩ mãnh liệt, muốn !

      Edit: tart_trung​

      Cố Tấn Thần mới đứng dậy, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác liền thấy bóng dáng xinh đẹp tay vịn lầu hai, dường như có gì cả nhìn : “Em tỉnh rồi?”

      Hạ Nhiễm gật đầu, đầu óc hỗn độn, trong nhất thời nửa khắc cũng nghĩ ra mình muốn gì. An tĩnh trong tức khắc, tận lực để mình nở nụ cười: “Có chút khát nước”.

      Dừng chút, Cố Tần Thần : “Em vào phòng trước , mang nước lên cho”.

      Thanh này, trầm thấp thanh nhuận, ràng dặn dò, lại cho bất cứ cơ hội cự tuyệt nào.

      Hạ Nhiễm chần chờ chút, vẫn quay đầu nhìn Tiêu Sơn và Hồ An ở dưới lầu nhìn cười, sau khi Cố Tần Thần xoay người vào bếp, cũng ngoan ngoãn về phòng.

      Lưu lại hai tên bất kham cười trong phòng khách…

      Gian phòng Hạ Nhiễm ở phải rất lớn, nhưng rất tinh xảo.

      Rèm che màu trắng gạo, bên ngoài là hoa lan đủ màu sắc, rất nhiều cành lan buông mình trước cửa sổ. Cửa sổ được tỉ mỉ trang trí bằng bốn nhành lan, tản ra hương vị ngọt ngào, cứ vậy nhìn qua, bên trái bức tường là tủ quần áo màu hồng nhạt và giá sách, bên kia giường là cửa kính chạm đất và bàn máy tính màu vàng nhạt, thảm trải sàn cao cấp cùng màu mang lại cảm giác thư thái ấm áp.

      Cho dù ai thấy căn phòng này lần đầu, đều cảm thấy nó tràn ngập hương vị nữ tính. Thậm chí, so với phòng của Hạ Nhiễm bây giờ càng có vẻ nữ tính hơn. nghĩ Cố Tần Thần trang trí nơi như thế này. Có điều, sau căn phòng đóng kín này, còn có phong cảnh khác.

      tới phòng , tay cầm cốc nước, tay mở cửa, nhìn thấy đứng đưa lưng về cửa, thân thể gầy khiến xúc động muốn ôm vào ngực. Mà Cố Tần Thần, làm như vậy. chậm rãi tới sau , tay duỗi ra ôm vào lòng. Cốc nước Cố Tần Thần cầm cũng thuận thế đè lên bụng , tầm mắt lướt qua cửa sổ, rơi xuống cây cối núi.

      Hạ Nhiễm bị ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào mắt có chút đau, nhắm mắt, mím môi, cảm thụ phía sau đột nhiên trở nên ấm áp, Hạ Nhiễm cứ thể ngẩng đầu nhìn Cố Tần Thần. hai mắt ngập vẻ kiên nghị, dưới sống mũi cao là đôi môi dày, hơi hơi khép mở: “ nhìn cái gì?”

      Nam nhân trước mắt này, ôm vào lòng đột nhiên lại khiến thấy yên tâm. nghĩ tới phòng khuất trong tủ quần áo, bên trong ngập bởi sắc màu và những kiểu quần áo nữ tính, Hạ Nhiễm cố chấp giãy dụa uốn éo trong lòng , tự tôn trong tâm khiến khó mà tiếp thu mấy cái này.

      Đây là vì ai chuẩn bị, cho dù là trang hoàng hay phong cách, hay các loại dụng cụ, kể cả được bí mật giấu trong tủ quần áo đều cho vấn đề, đây là có người tỉ mỉ chuẩn bị.

      Hơn nữa, còn là vì .

      Bọn họ ở cùng chỗ, xác lập quan hệ đương chưa được mấy ngày. Căn phòng này, tựa hồ tải qua năm tháng. Cho dù nhìn qua rất sạch , nhưng cũng đọng lại chút dấu vết thời gian. Trước khi tới, có phải cũng có ở lại chỗ này.

      Cố Tấn Thần phát Hạ Nhiễm thích hợp, xoay trong ngực đối diện chính mình: “Sao vậy, có chỗ nào thoải mái sao?”

      Hai tay giữ vai cũng dùng nhiều sức, Hạ Nhiễm nghiêng người rời khỏi người , lùi về phía sau, tạo ra khoảng cách nhất định gữa hai người. VỐn miệng đắng lưỡi khô, lấy cốc nước trong tay uống vài ngụm, chốc lát ly nước thấy đáy, ngón tay dùng sức nắm ly khiến phát đau, lãnh đạm nhìn cái cốc trong tay mình, ý vị thâm trường : “Căn phòng này rất độc đáo”.

      “Ừ”. Cố Tần Thần chỉ đáp lại câu, con ngươi thâm trầm như có như nhìn , cuối cao lên: “ ?”

      câu “ ?” nhàng đơn giản, tình lý đều có, hoàn toàn có ngữ khí nghi vấn cần có.

      Hạ Nhiễm chỉ híp mắt : “Căn phòng này, tốn rất nhiều công sức ”.

      Đối với mấy lời ngụ ý của Hạ Nhiễm, Cố Tần Thần trực tiếp chọn mắt mù tai điếc, vừa chậm rãi dạo bước ngồi xuống giường, vừa nhìn hỏi: “Em thích ?”

      thích hay quan trọng sao? CHủ nhân của căn phòng này thích hay mới quan trọng!

      thích”. câu buột miệng ra.

      Hạ Nhiễm khẽ cau mày rồi rất nhanh trở lại bình thường, nhưng Cố Tần Thần nhìn rất kỹ, lại cẩn thận suy nghĩ. Nhất thời, trong căn phòng yên tĩnh có thể nghe tiếng hô hấp vững vàng của , thong thả ung dung.

      ca ca thán tiếng, đôi mắt hơi cúi xuống, ánh mắt xẹt qua người rồi dừng lại mặt : “ cho rằng em thích”.

      Làng du lịch suối nước nóng này được Mạc Sâm thành lập hơn năm, dưới tình huống mọi người đều phản đối, cùng Tiêu Sơn bôn ba ở các thành phố làm điều tra thị trường, làm đủ các loại nghiên cứu báo cáo. Lúc làng du lịch mới thành lập, lại mất ăn mất ngủ, ngày ngày đêm đêm lo làm việc, may là sau đó làng du lịch cũng mang lại ít lợi nhuận cho công ty.

      Bởi vì thế, trong làng du lịch này còn có vài phòng của và Tiêu Sơn. Trang hoàng ở mỗi phòng nhất định phải được đồng ý mới có thể khởi công.

      Cố Tần Thần chống tay mép giường, hơi cuộn mình, mặt có vẻ gì khác thường, chỉ nhàng với : “Nếu em thích, hôm nào cho người tới, em chỉ đạo người ta sửa lại”.

      Hạ Nhiễm im lặng lúc, lắc lắc đầu, ra câu hoàn chỉnh: “ phải… em phải có ý này…”

      Lời còn lại, Cố Tần Thần để tiếp, cũng cho cơ hội ra. Nam nhân tiến lên, nhìn gương mặt góc cạnh ràng của , nhìn đôi mắt nhu tình đó, thấy đôi môi mỏng của hơi mở: “Gian phòng này vốn là chuẩn bị cho em, có lẽ là vì quá nóng vội, dọa em rồi”.

      “Nếu em thích sửa ”. Dừng lại chút, câu tiếp theo vang lên mạnh mẽ: “Bao gồm cả mọi thứ trong phòng này”.

      Hóa ra, lúc nãy chỉ là hiểu lầm, là hiểu lầm .

      Cảm động sao? Hệt như có dòng nước nóng lướt qua người, quấn quanh dứt.

      nhìn , nắm chặt lấy tay , ly thủy tinh trong tay đè lên tay nhưng cũng để ý:” “Aiz, có phải già rồi ?”

      vốn muốn làm vui vẻ, nghĩ tới lại khiến cảm thấy bức , có mục đích mới tiếp cận . nhiều lần tự nhắc nhở mình, chậm rãi chút, cảm tình của chỉ có thể chậm rãi cho thấy , thể tự bại lộ bản thân khiến hoảng sợ. chờ nhiều năm như vậy, dễ dàng gì mới tới được bước này, bất an, nôn nóng, bọn họ có rất nhiều thời gian để vành tai và tóc mai chạm nhau.

      “Ừ”. Hạ Nhiễm gật đầu, khóe miệng cong lên, bàn tay mang cảm giác tê mát dây dưa đuôi lông mày dày đậm của , chạm qua khóe mắt: “ xem, có nếp nhăn rồi”.

      chậm rãi, Cố Tần Thần ngập ngừng chút: “EM để ý sao?”

      Để ý sao? nam nhân lớn hơn mình mười tuổi, từ khi sinh ra, ấy cũng nhìn lớn lên, dùng phương thức cường ngạnh của riêng để ở bên cạnh , dùng ôn nhu chẳng bao giờ có với người ngoài khiến cảm động lần lại lần, tuổi tác hình như cũng phải là vấn đề.

      Chỉ là còn trẻ, mới hai mươi tuổi, chưa rành chuyện đời, cho dù cá tính độc lập, nhưng là lần đầu gặp tình cảm bá đạo mà nhanh chóng như vậy, khiến trở tay kịp.

      Cố Tần Thần lại trở về chủ nghĩa nam nhân, nhìn từ xuống, trầm giọng : “Nếu em để ý, cần , thích nghe”.

      thích nghe, cho nên cũng có cơ hội . Hạ Nhiễm cong cong khóe môi, đối với tính tình của người này, đại khái cũng hiểu chút, so với việc cãi lại, càng thích người khách thuận theo hơn.

      chép chép miệng, Cố Tần Thần liền biết muốn gì, mày cong lên, nghiêm túc và trang trọng với : “ cho xấu ở trong lòng” sau đó ôm vào lòng, mặc cho ly thủy tinh giữa tay hai người rơi xuống đất, nước bắn tung tóe: “Muốn thẳng ra”.

      ở trong lòng tìm cho mình vị trí thư thái: “Cố Tần Thần…”

      “ừ” đáp lại tiếng, bàn tay to chậm rãi tới sau lưng , lặng yên tiếng động mà vào trong áo , cũng tùy ý du tẩu sau lưng, bàn tay ấm áp dừng eo .

      Bị đánh úp, thân thể Hạ Nhiễm ngừng run rẩy, lại bỗng nhiên ý thức được, chỗ nào đó của Cố Tần Thần nóng rực. cần cũng biết đó là phản ứng sinh lý của nam nhân, khiến gương mặt trắng nõn của đỏ lên, người cựa quậy, sau đó nghe được thanh nặng nề: “Đừng động, sợ làm ra chuyện xấu”.

      Thanh nhẫn mà đầy khao khát, khàn khàn mà trầm thấp, khí quanh họ có chút trầm trọng, thở hổn hển, bên tai đầy tiếng hít thở có quy luật.

      Ngượng ngùng, Hạ Nhiễm chỉ có thể dùng câu “Lưu manh” để hình dung tâm tình lúc này, Cố Tần Thần ôm rất nhiều lần, đây là lần đầu cảm nhận ràng phản ứng của nam nhân. Hạ Nhiễm có chút kinh hoảng thất thố, tay ôm lấy , phút sau càng dùng lực hơn phút trước.

      Vẻ vui mừng trong đáy mắt Cố Tần Thần càng dày hơn lúc trước, buông ra, môi xẹt qua cái trán trơn bóng của , vừa thương tiếc vừa nhẫn nại mà lầm bầm: “KHó trách Tiêu Sơn đòi kết hôn gấp như vậy”.

      Hạ Nhiễm nghe , hỏi lại : “ gì?”

      “Em lại nghỉ thêm chút ”. Cố Tần Thần chỉ lắc đầu, để lại cho ánh mắt yên tâm, rồi xoay người rời , bây giờ phải tìm chỗ có thể phát tiết dục hỏa của mình ~

      Mở cửa, đóng cửa.

      Bước chân Cố Tần Thần rất nhanh, trực tiếp chui vào phòng tắm ở phòng bên cạnh. người còn mặc Tây Trang, đứng dưới vòi sen, mượn cái lạnh của dòng nước dập cơn nóng ngừng bùng lên trong người.

      Hai mắt đầy tơ máu của khép kín. Thân thể vẫn trong trạng thái kéo căng cũng dịu lại, dưới ánh đèn lờ mờ, Cố Tần Thần hít sâu. Bàn tay buông rơi bên người vẫn có thể cảm giác được da thịt bóng loáng của Hạ Nhiễm, nâng tay mình, vuốt ve phần thân thể bên dưới.

      Trong đầu còn luẩn quẩn nụ hôn ban nãy, còn có thân hình lung linh của . Đây phải lần đầu có phản ứng với , lúc cùng nhau công tác ở London, chỉ ở môi hôn cái, thân thể liền chịu khống chế. Cho nên bây giờ, mới hôn chút, liền ném người lại trong phòng khách rồi.

      ý nghĩ mãnh liệt, muốn , Mỗi giây mỗi phuát, đều muốn đem ăn sạch sành sanh, nuốt vào trong bụng, vò nát trong lòng.

      -----------------
      @LạcLạc ss update giúp em nhé, thanks ss

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 43:

      Edit: tart_trung​

      nam nhân, nếu như , lúc ta hôn ấy, hai tay kìm lòng đậu mà dè dặt ôm lấy eo, vai, mặt ấy.

      Đó là tình thong dong, thuần hậu, nồng nàng, có lòng khoan dung, tin tưởng bản thân có thể chinh phục đối phương, là người chấp nhất lại vô cùng mạnh mẽ trong tình .

      Có thể hôn thong dong như vậy, nhất định cũng tính trước kỹ càng, cũng nhất định điêu luyện thành thạo.

      -----------

      Hạ Nhiễm ngồi gác chân giường, lấy điện thoại di động ra lướt microblog, tầm mắt đảo tới đảo lui câu trước màn hình. Gian phòng cách vách sau khi đóng cửa liền chưa thấy mở ra. Lúc Cố Tần Thần ôm , ràng có phản ứng như phải cố gắng kiềm chế, ngại phiền toái nghĩ muốn lần lại lần. Mãi đến khi mặt đỏ bừng, mới vùi mặt vào gối.

      Cố Tần Thần cũng là nam nhân bình thường thôi!

      Tuy rằng, vừa rồi cũng chỉ nhàng ôm .

      Áo rộng thùng thình, eo vẫn còn có thể cảm nhận được cảm giác ấm áp, như có ai áp da thịt . Luẩn quẩn bởi những cảm xúc khó , Hạ Nhiễm nặng nề chìm vào giấc ngủ.

      Lúc tỉnh lại, ngờ trong phòng lại có thêm người.

      Vẫn là, người con trai.

      Cố Tần Thần chỉnh góc chăn mỏng cho , hẳn là muốn giúp đắp lại chăn, ngờ lại khiến thức giấc, động tác kéo chăn cứ vậy mà dừng lại giữa trung. mặc cái áo sơ mi khác buổi sáng, đạm đạm màu bạc hà và áo trong màu trắng, trông rất sạch .

      Bất cứ lúc này, Cố Tần Thần cũng có thể bày ra phong độ nhàng như vậy.

      Hạ Nhiễm nâng tay, ngáp cái, Cố Tần Thần thuận tay bỏ chăn mềm xuống, ngồi bên cạnh , giọng trầm thấp vạn năm đổi, lại chứa chút ý cười : “Tỉnh?”

      “Ừ”.

      Hạ Nhiễm gật gật đầu, xoay xoay hai tay để bên ngoài chăn. Lại nhìn ăn giúp vuốt vuốt tóc mái hỗn độn, đồng tác mềm khiến Hn hoài nghi trong tay phải tóc mà là món đồ xa xỉ nào đó. Rất sợ ko cẩn thận làm đau , ngón tay dài xoay xoay hai vòng, lại để tóc tùy tiện rơi xuống.

      Tâm tình Cố Tấn Thần khác hẳn mọi khi, tròng mắt đen như mực lóe chút ánh sáng, hắng giọng cái, : “TỈnh rồi dậy rửa mặt. Lát nữa mang em tắm suối nước nóng”.

      Hạ Nhiễm lề mà lề mề xuống giường, tìm dép lê để phòng tắm, tới cửa rồi lại lảo đảo quay lại nhìn , đôi mắt giống như có bất kỳ tạp chất nào, thể , vừa mới tỉnh dậy thấy như vậy, có chút ý vị ra lời.

      Lấy ánh mắt của bình thường, khánh quan mà đánh giá, bộ dáng Cố Tần Thần rất phong nhã, tuấn dật lại văn nhã, thường toát ra khí chất cao quý. Áo trong màu trắng được là thẳng, cài cravat, nút áo cùng cũng cài lại, lộ ra vẻ biếng nhác tự nhiên đầy nam tính, lại mất vẻ thành thục ổn trọng.

      Thần thái trong mắt Cố Tần Thần, cơ hồ có thể nhìn thấu tâm người khác. Giống như cảm nhận được nhịp đập của tim mình, mỗi giây lại nhanh hơn.

      Thân hình cao ngất, bảo áo sơ mi trầm ổn, là tỉnh cảnh thế nào! Hạ Nhiễm vô thức liếm khóe môi, ngập ngừng : “Chúng ta cùng sao?”

      Cố Tần Thần nghe vậy ngẩn ra, trong giây, biểu tình mặt ràng có biến hóa lớn, vẻ mặt kinh hỉ rất nhanh liền trở lại bình tĩnh tự nhiên.

      nhanh chậm chỉnh lại cổ tay áo, ngẩng đầu nhìn : “Em với bọn La Xuyến, với bọn Tiêu Sơn”.

      Lời này vừa ra, gương mặt Hạ Nhiễm dựa cánh cửa liền đỏ bừng. Bản thân cũng suýt nữa bị lời của mình làm sặc, Cố Tần Thần thông minh thế nào, lời ít ý nhiều gọn gàng cắt đứt suy nghĩ chủ quan của . Hạ Nhiễm hối hận cắn chặt môi, điều chỉnh tâm tình của bản thân, cố gắng làm ra vẻ lúng túng: “A a, em chỉ là tùy tiện hỏi thôi, biết rồi. Em rửa mặt, tý nữa gặp lại”.

      Hạ Nhiễm xong, xua xua tay làm như chào Cố Tần Thần, rồi nhanh chóng xoay người vào phòng tắm. Cánh cửa sau lưng khép lại, cả người dựa vào cửa. Rất lúng túng, hơn nữa còn ngượng ngùng, lại thêm mấy phần hối hận.

      Từ xưa, hùng khó qua ải mỹ nhân. Nghĩ xem, du học nước ngoài về như , vậy mà chịu được dụ hoặc của người đàn ông này.

      Nhìn Hạ Nhiễm vào phòng tắm, Cố Tần Thần đứng tại chỗ, khỏi phì cười. Mấy ngày dạy dỗ coi như phải thu hoạch được gì, tối thiểu, cũng bắt đầu dùng ánh mắt của nữ nhân mà nhìn rồi.

      bắt đầu học được khép hờ mắt ngây ngốc nhìn .

      Mặt trời ngả về chiều, làng du lịch nằm ở giữa sườn núi, sương mù buông xuống pha lẫn hương thơm hoa cỏ tự nhiên, mang lại cảm giác mát lạnh sảng khoái, vô cùng vui sướng. Cảm giác mát mẻ từng cơn thổi tới, khói ngập tràn, bên suối nước nóng dành riêng cho nữ, mấy bọc người bằng khăn tắm màu trắng, nửa dựa người lên bờ hồ, nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Nước vừa đủ độ ấm, da thịt ngâm trong nước ấm như được thư giãn, thư thái liền muốn ngủ. Lý Sa Sa cầm cốc rượu đỏ, cũng ngâm mình trong nước với Hạ Nhiễm và La Xuyến, nghịch ngợm khiến nước vẩy lên những bọt nước tung tóe, ấy đẩy đẩy La Xuyến, rảnh rỗi táng ẫu: “Hai người định ngày đính hôn chưa?”

      Nghe Hồ An , tháng trước Tiêu Sơn hùng hùng hổ hổ mang quà biếu thịnh soạn tới thành phố A, ở trước mặt phụ huynh nhà người ta quỳ xuống cầu hôn với La Xuyến. Chỉ vào mặt trời mà thề kiếp này chỉ mình ấy. Người hai họ phản đối, La Xuyến lại gật đầu đáp ứng, cứ thế trực tiếp ôm hôn trước mặt công chúng. Hai nhà tụ họp, liền bắt đầu bàn bạc chuyện hôn , từ tiền biếu đến việc tổ chức hôn lễ…

      tháng rồi vẫn chưa có quyết định, lại nghĩ tới La Xuyến tập trung, rồi than thở: “Chưa định, ấy bị Cố Tần Thần điều tới thành phố A trông núi”.

      xong, La Xuyến còn cố ý mở to hai mắt, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hạ Nhiễm. này liền có tật giật mình, cũng phải do ngâm nước nóng quá lâu , mặt đỏ ửng lan tới man tai.

      “Cố Tần Thần biết chuyện hai người muốn kết hôn sao?” Trước nay Lý Sa Sa chủ động nghe ngóng chuyện cảu Mạc Sâm, cho nên cũng biết chuyện Tiêu Sơn bị điều chỗ khác, ngay cả lần này cũng vậy, Hồ An ý vị thâm trường với tới đây chúc mừng. Còn về chúc mừng cái gì, tất nhiên hỏi ra gì cả.

      La Xuyến nhướng mày: “Biết”.

      Lý Sa Sa cũng là nghi ngờ, liền hỏi: “Thế là vì sao?”

      “Hẳn là cầu công việc”. Lúc này, Lý Sa Sa liền nghe câu trả lời của Hạ Nhiễm, quay đầu nhìn Hạ Nhiễm, chỉ thấy ấy chỉ nhún nhún vai.

      Hạ Nhiễm ý thức được ánh mắt đánh giá của hai người họ, vội vàng bổ sung: “Mình đoán thôi, Cố Tần Thần vô duyên vô cớ sai Tiêu Sơn thành phố A, ở đó có dự án mới triển khai, có vẻ rất khó khăn. Mấy ngày nay người trong công ty đều bận rộn, hạng mục ở các thành phố khác đnag tiến hành, có nhiều nhân viên cap cấp đều bận bỏ được, toàn bộ công ty, chỉ có mình Tiêu Sơn có khả năng nhận nhiệm vụ mới thôi”.

      "Hơn nữa, theo như tính của Cố Tần Thần, chỉ cần là việc cần làm, ấy đều muốn hoàn thành. chỉ hoàn thành tốt, mà phải hoàn mỹ nữa”.

      Thanh con thanh thúy ngọt ngào xuyên qua núi giả của suối nước nóng, chữ cũng thiếu truyền tới giao trì bên cạnh. Chỉ thây có người nam nhân nghiêm túc lắng nghe, sau đó, môi mỏng hơi cong lên, biểu tình mặt nhu hòa hơn nhiều.

      Cách người đó xa, nam nhân khác nhếch môi, hơi ghé đầu lại : “Xem ra, ấy hiểu cậu rất ”.

      Đương nhiên, người trước đó là nam nhân trong miệng Hạ Nhiễm – Cố Tần Thần, người sau là Hồ An.

      “Lão đại, cậu tìm chỗ tốt, bây giờ chuyện cũng dám lớn tiếng”. Tiêu Sơn cười tà ác, môi cong lên. Hai tay để qua hai bên tảng đá phía sau, ra vẻ tử tế nhìn chằm chằm vẻ mặt Cố Tần Thần.

      Câu ngắn ngủn này chứa lượng thông tin quá lớn, ngay từ đầu Cố Tần Thần cho người chuẩn bị hồ nước suối ngăn làm hai này, ở giữa chỉ được ngăn cách bởi cái núi giả. Tuy nhìn thấy hồ đối diện, nhưng chỉ cần thanh lớn chút, hồ bên này liền nghe bên kia gì.

      Từ lúc bước vào, khi nhìn thấy núi giả, Tiêu Sơn liền cảm thấy bên trong có ngụ ý, quả nhiên là thế. Lúc thanh Sa Sa truyền tới, ta còn giật nảy mình.

      Cố Tần Thần chỉ lạnh nhạt quét mắt nhìn cái, ra hiệu cho Tiêu Sơn ngậm miệng lại. Sau đó nhắm mắt, tiếp tục nghe bên kia xì xào bàn tán.

      Hạ Nhiễm giải thích sau, gương mặt xinh đẹp của La Xuyến có chút vui vẻ và hưng phấn, khoát tay lên vai Hạ Nhiễm, cố ý chọc chọc cằm : “Ồ, cậu hiểu ta rất nha”.

      Trong chớ mắt Lý Sa Sa cũng hiểu chuyện, ý cười mang theo ý xấu cũng phụ họa: “ hổ là người Cố Tần Thần ~ dạy dỗ nha~”

      Hai người kia cười to lên, khiến gương mặt Hạ Nhiễm đỏ bừng, hoản loạn giải thích, càng giải thích lại càng khiến người ta liên tưởng: “Tớ làm việc bên cạnh ấy, xung quanh còn có bát quái của đồng nữa. Ví như Cố Tần Thần đều tới công ty trước 7:30 sáng, bình thường khi tâm tình tốt uống cà phê, nhưng thường xuyên. Lúc làm việc thích người khác quấy rầy, trừ khi có công việc quan trọng cần chỉ thị”.

      còn nghe được vụ tai tiếng tình dục giữa thư ký Phương Đình Đình và Cố Tần Thần, nhưng tai tiếng chung quy cũng là tai tiếng. Mọi người đều biết, trừ Phương Đình Đình ra, chỉ có Tiêu Sơn và Hồ An là mấy người làm việc với Cố Tần Thần lâu năm. Bốn năm chung đụng, toàn công ty ai biết Phương Đình Đình ngưỡng mộ Cố Tần Thần, sau này dần chậm rãi chuyển thành mê luyến.

      Việc này, nghĩ Cố Tần Thần biết. Có điều, là người nếu người khác, cho dù trốn tránh thế nào, cũng có biện pháp khiến đối mặt với tình cảm của mình. Nếu người đó, cho dù lúc nào cũng xuất trước mặt , cũng hờ hứng, chớp mắt liền quên.

      Nghĩ như vậy, bạn trai là người khiến người ta thích.

      “Cậu biết cũng ít ”.

      La Xuyến nghiêm túc nhìn Hạ Nhiễm, thường nghe Tiêu Sơn Cố Tần Thần ôm bụng xấu xa, chờ Hạ Nhiễm nhảy vào lòng liền nuốt vào bụng. Bọn họ còn nghe Cố Tần Thần thuận miệng liền được thói quen thích của Hạ Nhiễm, chính xác vô cùng. Giống như công việc cần làm mỗi ngày, quên.

      cho rằng Hạ Nhiễm thể nhanh trúng mỹ nhân kế của Cố Tần Thần đến thế, tối thiểu cũng phải nửa năm hay năm. Nhưng là, trước mắt, Hạ Nhiễm hình như bất tri bất giác chậm rãi tự mình tiếp nhận tất cả của Cố Tần Thần.

      Cho dù là sinh hoạt hàng ngày, hay là tư tưởng của .

      ---------------
      @LạcLạc ss update chương mới giúp em nhé, thanks ss ^^

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 44: Nghỉ ngơi lấy sức, tự nâng cấp phần cứng.

      Edit: tart_trung​

      Lúc tắm suối nước nóng, La Xuyến hỏi Hạ Nhiễm, cùng với Cố Tần Thần phát triển tới mức nào rồi. Hạ Nhiễm cũng nghĩ nhiều, liền hôn môi rồi. Sau đó Lý Sa Sa và La Xuyến nhìn nhau, ánh mắt đồng loạt đảo qua đảo lại ngực Hạ Nhiễm ngâm mình trong nước, cuối cùng, vẫn là Lý Sa Sa : “Vậy sao, Cố Tần Thần còn chưa phát điên sao!”

      Hạ Nhiễm hiểu, nhưng liền nghĩ tới gì đó, đỏ mặt : “Tình cảm của bọn mình rất thuần khiết, các cậu nghĩ gì thế?”

      La Xuyến nhìn bộ dáng lúng túng của Hạ Nhiễm, nhịn được bật cười: “Mệt cho cậu du học về, có chút thôi mà mặt như táo đỏ rồi. Yên tâm, cho dù cậu có định quấy rối Cố Tần Thần, dụ hoặc cỡ nào ta cũng phải kiềm chế thôi”.

      Lý Sa Sa nghe hiểu, cho nên ấy cũng càn rỡ cười lớn, Hạ Nhiễm phản ứng kịp, chỉ nhớ tới lúc ở trong phòng Cố Tần Thần ràng có xúc động, nhưng lại nhịn xuống.

      La Xuyến hỏi: “Biết tại sao ?”

      Hạ Nhiễm lắc đầu, lại nghe thấy La Xuyến giải thích: “Bởi vì có lực sát thương”.

      Tầm mắt La Xuyến dừng lại xương quai xanh của Hạ Nhiễm, ánh mắt này, khóe miệng cong lên, khiến Hạ Nhiễm ý thức được ấy có tầng nghĩa khác, lại vô thức sờ lên ngực mình, khoẳng lặng ngắn ngủi, Hạ Nhiễm ho khan ngừng.

      “Đừng kích động, vạn nhất lại ra ý xấu gì cho Cố Tần Thần, Tiêu Sơn bị lột da mất”. Hạ Nhiễm đột nhiên ho khan khiến La Xuyến và Lý Sa Sa bị dọa. Cố Tần Thần mà biết vợ tương lai của mình bị La Xuyến chọc như vậy, nhất định hận đến cắn chặt răng, chắc chắn xuống tay với Tiêu Sơn.

      Hạ Nhiễm thở gấp, mắt sáng ngời, cố ý ưỡn ngực lên: “Chỗ nào có lực sát thương”.

      La Xuyến nữa, liếc Hạ Nhiễm cái; “Cậu tự cảm giác tốt hơn”.

      Cho dù bị La Xuyến và Lý Sa Sa coi rẻ thân hình có lực sát thương, Hạ Nhiễm vẫn bảo trì cảm giác tự thấy tốt đẹp mà ngâm mình trong suối nước nóng. Sau đó về phòng, đổi bộ váy dạ hội dài màu đen Cố Tần Thần cố ý mua từ London về, làn váy dài tới mắc cá chân, lại mang thêm giày cao gót, khiến thân hình có vẻ cao gầy.

      Tất cả đều tốt đẹp, chỉ là tiệc tối có người phục vụ xinh đẹp như hoa, đặc biệt tích cực đứng bên cạnh hầu hạ Cố Tần Thần, tận lực rót rượu. Hạ Nhiễm ngồi đối diện Cố Tần Thần, miễn cưỡng cười vui uống nước chanh lấy cho , thấy ngực người đó nhiều lần vô tình cố ý đúng vai Cố Tần Thần.

      Cố Tần Thần bên này có bất kỳ phản ứng gì, tao nhã ăn đồ trong chén, người phục vụ bên cạnh lại cười tươi như hoa, hệt như bán rượu.

      lần, hai lần, đến lần thứ ba, Hạ Nhiễm mạnh mẽ đặt ly nước xuống trước mặt Cố Tần Thần, cau mày lãnh đạp : “Nước chanh quá chua, rót cho em cốc rượu”.

      đâu, tớ thấy uống ngon mà”. La Xuyến ngồi bên cạnh biết nguyên nhân, thử ngụm nước chanh trong ly mình, ràng chua ngọt vừa phải.

      Cố Tần Thần gì, đuôi mày hơi nhếch lên, nhanh chậm dùng khăn lau khóe môi, nhận lấy ly của Hạ Nhiễm, giúp đổi cốc champagne: “Có thể thử cái này, cho người mang từ Pháp về. Hương vị thanh thuần, tương đối hợp với em”.

      “A”. Hạ Nhiễm ngượng ngùng, người phục vụ lại rót lên ly champagne, tâm tình mãi mới tốt lên được chút của trong nháy mắt lại còn gì cả.

      Mấy người nam tán gẫu câu có câu , hơn phân nửa là về việc làm ăn, Cố Tần Thần cũng ngẫu nhiên phụ họa mấy câu. La Xuyến và Lý Sa Sa chôn đầu ăn ngon vô cùng, Hạ Nhiễm lại có khẩu vị gì, cả người chỉ thấy ngột ngạt khó thở, chống cằm nhìn Cố Tần Thần gắp thêm món ăn cho .

      Người gắp đồ ăn rất nhanh liền phát phù hợp, đũa trong tay Cố Tần Thần bỏ xuống, lo lăng hỏi: “Sao vậy? thoải mái sao?”

      Hạ Nhiễm lắc đầu.

      lại hỏi: “ hợp khẩu vị”.

      Hạ Nhiễm lại lắc đầu lần nữa.

      Sau đó, Cố Tần Thần nhướng mày bỏ đồ cầm tay lên bàn, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người đứng dậy, tới đối diện kéo tay Hạ Nhiễm, lời nào liền kéo người ra khỏi phòng, lưu lại vài người buồn bực nguyên nhân.

      Vừa ra nhà ăn, Hạ Nhiễm liền làm bộ rút tay ra khỏi tay Cố Tần Thần, sờ sờ gáy mình : “Chúng ta ra đây làm gì?”

      phải em muốn ăn trong đó sao”. Khóe miệng Cố Tần Thần cong cong, hai tròng mắt vẫn giảo hoạt như cũ, lại lần nữa cầm lấy tay ôm gáy của , nhàn nhạt : “Mang em về ăn ngon”.

      Hạ Nhiễm hỏi: “ về?”

      Cố Tần Thần gật đầu, gì nữa kéo về phía trước.

      Cố Tấn Thần dẫn Hạ Nhiễm về nhà lớn, nhân lúc vào phòng thay đồ, chui vào bếp, Lúc Hạ Nhiễm xuống phòng khách lần nữa, liền thấy cửa phòng bếp mở rộng, từ trước tới nay đều có vẻ là nam nhân của xã hội thượng lưu, giờ áo khoác được treo lên, tay áo sơ mi trắng cũng được cuốn cao, tự tay vung muôi xào đồ ăn.

      Tấm lưng kia, vô cùng soái khí mê người.

      ở trong nhà Hạ Nhiễm, Hạ Thế Hiên phụ trách nấu cơm, có thể là vì nhìn quen rồi, cho nên đối với việc con trai vào bếp cũng có gì kinh ngạc. CÓ điều, bộ dáng Cố Tần Thần bận rộn trong bếp, vẫn mang tới cho cảm giác khác hẳn.

      Hạ Nhiễm run rẩy, người này bưng cơm chiên trứng và giò hun khói ra, thấy đứng ở phòng khách lạnh nhạt nhìn, liền bỏ đĩa cơm lên bàn, khóe miệng cong lên : “Em còn ngốc ở đó làm gì, mau tới đây”.

      Hạ Nhiễm bước lên trước mấy bước, Cố Tần Thần kéo tới ghế dựa, trực tiếp ấn ngồi xuống, còn nhéo mặt , kiềm chế được nội tâm kiêu ngạo của mình: “HÔm nay coi như em có phước hưởng”.

      Nhận lấy cái thìa Cố Tần Thần đưa qua, Hạ Nhiễm cẩn thận thử miếng, dưới ánh mắt nóng bỏng của Cố Tần Thần, nhai nuốt xong muỗng cơm chiên đầu tiên.

      “Hương vị thế nào?” Thanh trầm ổn của vẫn bình tĩnh như thường, có vẻ cũng mấy để ý.

      Hạ Nhiễm gật gật đầu, đúng là coi thường Cố Tần Thần rồi, cơm chiên với trứng và chân giò hun khói vô cùng đơn giản, vậy mà lại kích thích cơn thèm ăn của , hương vị rất tốt.

      So với khích lệ, bộ dáng vùi đầu ăn của Hạ Nhiễm càng khiến Cố Tần Thần cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Cố Tần Thần cũng bắt đầu ăn, thanh mang theo mấy phần tự hào và đắc ý, hiển nhiên quên mất việc nguyên liệu trong phòng bếp bị hai vợ chồng Tiêu Sơn lãng phí, trong lòng lúc đó cũng mơ hồ có chút thích.

      Có lẽ do đói bụng, Hạ Nhiễm ăn rất nhanh. CHờ ăn xong, lau miệng mới phát người nam nhân đối diện còn chậm rãi ăn, ngay cả ăn cơm cũng nho nhã lễ độ như vậy, khiến người khác dám lên tiếng sợ quấy rầy , còn phá hoại hình ảnh an tĩnh nữa.

      “Em muốn ”.

      Hai tay Hạ Nhiễm đặt dưới bàn quấn quýt lấy nhau, nam nhân trước mặt nâng đôi mắt sáng ngời lên nhìn , ngữ khí khẳng định giống như nhìn thấu tâm vậy.

      Hạ Nhiễm liếm liếm khóe môi, muốn lại thôi. Cuối cùng chỉ nhàng lắc đầu, sau đó để lộ nụ cười yếu ớt : “Em ăn no rồi, muốn lên lầu ngủ. cứ từ từ ăn”.

      Hạ Nhiễm vừa mới đứng dậy, chuẩn bị chuồn mất, Cố Tần Thần lại đem dĩa ăn của mình để lên dĩa , cho từ chối: “Ăn no rồi, vậy rửa chén ”.

      Hạ Nhiễm trừng mắt nhìn , tức tối nghẹn trong lòng từ trước cũng theo đó mà trào tới: “Em làm”.

      lạnh nhạt nhìn : “ biết, chỉ em”.

      phút đồng hồ sau đó, Hạ Nhiễm bị Cố Tần Thần lôi vào bếp, ở bên cạnh bồn rửa, từ phía sau ôm lấy , chỉ rửa chén.

      Khoảng cách giữa hai người rất gần, bởi vì cúi đầu, hô hấp của liền phả lên lỗ tai ngưa ngứa. Hạ Nhiễm hoàn toàn thất thần, lúc rửa, đột nhiên liều lĩnh hỏi: “Có phải em có lực sát thương ?”

      “Sao?” Cố Tần Thần giọng hỏi lại.

      Sợ nghe được, Hạ Nhiễm hoảng hốt, vội vàng : “ có gì”.

      Lúc sau, thanh nam nhân từ sau truyền tới, chỉ câu khiến người khác có lời giải: “Phần cứng cần được nâng cao”.

      Sau đó, Cố Tần Thần cười. Hơn nữa, còn cười vô cùng vui vẻ, hoàn toàn là vui mừng từ trong tâm. cong khóe miệng, vui vẻ buổi tối vẫn đọng gương mặt tuấn của .

      Sau khi từ làng du lịch về, nét mặt Hạ Nhiễm vẫn mặt ủ mày chau, rầu rĩ vui. Có nhiều khi, chỉ cần rãnh rỗi có việc làm, tắt đèn trong phòng ngủ. Nếu phải có việc cần thiết ra khỏi phòng ngủ nửa bước, quái dị mấy ngày liền khiến Hạ Thế Hiên và Vương Vũ Hồng đề ý.

      Lúc mới đầu, Hạ Thế Hiên cho rằng con mình có mấy kinh nghiệm đương, bị Cố Tần Thần khi dễ. Ông vì thế còn bất bình tức giận với vợ, nhất định phải đòi công đạo về cho con . Sau đó liền gọi mấy cuộc điện thoại cho ông Cố, vừa gọi liền chất vấn: “Tên tiểu tử nhà ông đối xử với con tôi thế nào hả?”

      Ông Cố hiểu chuyện gì, chỉ câu liền giải thích : “Tiểu tử nhà tôi dạo này tâm tình tốt lắm, học được tắt điện thoại trước khi người khác bái bai rồi”.

      Qua lời tố cáo của ông Cố, Cố Tần Thần luôn mơ tưởng ăn luôn Hạ Nhiễm có tâm tình rất tốt, vậy con đường tình cảm của hai người bọn họ chắc hẳn là thuận buồm xuôi gió.

      Chạng vạng ngày nào đó, hai vợ chồng tản bộ về, Vương Vũ Hồng nhịn được hiếu kỳ, khẽ mở cửa phòng Hạ Nhiễm nhìn, chỉ thấy sàn nhà trơn bóng có tấm thảm yoga được trải ra, Hạ Nhiễm ngồi xếp bằng đó, hai chân khép lại, hai tay nắm lại giơ lên cao.

      chuỗi động tác chỉnh tề được làm xong, Hạ Nhiễm híp mắt, nhìn thấy cửa phòng đột nhiên xuất mặt mẹ mình: “Mẹ, mẹ tản bộ về, có chuyện gì ?”

      Vương Vũ Hồng cười thân thiết, ngồi giường con nhìn quanh, ánh mắt nhìn Hạ Nhiễm rất ôn nhu, cầm lấy tờ tạp chí để giường, túy ý lật xem: “Nhiễm Nhiễm, dạo này sao con bỗng nhiên thích thú với yoga vậy?”

      Giống như thấy ánh mắt tò mò nghiên cứu của mẹ mình, Hạ Nhiễm ngồi nghỉ lúc, lại tiếp tục thẳng người, ưỡn ngực, hai tay chắp lại giơ thẳng về trước, bình tĩnh : “Nghỉ ngơi lấy sức, tự đề cao phần cứng”.

      Nhắc tới “Trình độ phần cứng”, đôi mắt khép hờ của Hạ Nhiễm đột nhiên mở to, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt tường màu trắng trước mặt. Cho dù mặt có vẻ gì khác thường, nhưng chỉ có bản thân biết trong tâm mình là suối lũ gào thét rồi.

      Sau khi Cố Tần Thần câu “Phần cứng cần được nâng cao”, liền gây sức ép cho cả buổi tối. Ngày hôm sau khi gặp Tiêu Sơn, lúc hỏi câu này, Tiêu Sơn nghĩ gì đó rồi nhìn , lại xoa xoa đỉnh đầu mấy lời thấm thía: “Em về tự soi gương, mọi thứ đều ràng”.

      Câu trả lời này khiến Hạ Nhiễm lĩnh ngộ, cảm giác bản thân rất tốt trong lòng mất sạch chẳng còn chút gì.

      -------------
      @LạcLạc ss update chương mới giúp em. Thanks ss

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 45: Lột da quả vải và lột qua quả dứa, cái nào cho cảm xúc tốt hơn?

      Edit: tart_trung​

      Đều khi phụ nữ rồi, chỉ số tình thương bị kéo xuống, còn chỉ số thông minh lùi về .

      Hạ Nhiễm bị lời của Tiêu Sơn thức tỉnh, bắt đầu làm hành động thực tế để nâng cao phần cứng.

      Đầu tiên, chính là vận động.

      Biết con ai bằng mẹ, lúc Vương Vũ Hồng nghe Hạ Nhiễm thề son sắt liền nhíu mày. Con bà, bà rất , có gương mặt đặc biệt kinh diễm, nhưng cũng mấy phần xinh đẹp đáng . Cứ thử so với mọi người xung quanh, cho dù đứng đầu nhưng cũng có thể đứng giữa, có điều nếu về thân hình

      Tầm mắt Vương Vũ Hồng chậm rãi dời xuống ngực của Hạ Nhiễm, hơi hơi ngẩng đầu : “Ai da, phần cứng này quả cần khẩn cấp tăng cường”.

      Tâm Hạ Nhiễm lộp bộp, hóa ra cả mẹ mình cũng ghét bỏ mình, đáng thương nhìn mẹ, nuốt nuốt nước miếng : “ lắm sao?”

      Tay lật tạp chí của Vương Vũ Hồng dừng lại, rời giường qua ngồi cạnh con : “Tới, mẹ giúp con so sánh, con cảm thấy, lột da quả vải và lột qua quả dứa, cái nào cho cảm xúc tốt hơn?”

      Vấn đề ràng như vậy, Hạ Nhiễm hền ghĩ ngợi liền ra đáp án: “Dứa”.

      “Cho nên, con rồi?”.

      So sánh của Vương Vũ Hồng rất dễ hiểu, đơn giản, ràng, lại đâm Hạ Nhiễm nhát.

      Hạ Nhiễm sửng sốt, sau đó giật mình hiểu ra, liền miễn cưỡng cười trừ, nghiến răng nghiến lợi : “Mẹ, con nghi ngờ con có phải trong bụng mẹ chui ra . Có người so sánh con mình vậy sao?”

      Hai tay Hạ Nhiễm che ở trước ngực, vẫn là có chút cảm xúc mà. giống như mẹ vậy đâu, như quả vải, Hạ Nhiễm lại thêm câu: “Dù thế nào cũng phải giống như trái đào, phải sao?”

      Nghe thấy con phải trong bụng mình chui ra, thân làm mẹ liền cảm thấy có chút mất mát. Nghĩ xem lúc trước bà cực khổ mang thai mười tháng, đau khổ cay đắng nằm trong phòng mổ sáu giờ mới thuận lợi sinh tiểu nha đầu này ra. Vương Vũ Hồng cốc trán Hạ Nhiễm, nghiêm nghị : “Nha đầu chết tiệt, con là bác sĩ lấy từ trong bụng mẹ ra. CÒn đào gì, chỉ tới được cà chua thôi”.

      Bị mẹ cốc đầu, Hạ Nhiễm sờ sờ trán, miễn cưỡng nỗ lực duy trì tâm tình mấy tốt đẹp của mình: “Đào và cà chua có gì khác nhau chứ?”

      Vương Vũ Hồng nhìn con càng ngày càng ngốc của mình, lại nghĩ tới bông hoa hướng dương bà và ông xã mỗi ngày đều chăm chút tỉ mỉ, từng ngày từng ngày vươn theo ánh mặt trời, nhịn được cảm khái : “Khó trách tên tiểu tử Cố gia ghét bỏ con”.

      Hạ Nhiễm phản bác: “ ấy dám!”

      “Vậy còn cần gì ở đây ra sức ép buộc bản thân tăng cường phần cứng?”

      xong, Vương Vũ Hồng nhàng nắm vai con , thấm thía : “Mẹ và ba con cũng trông cậy vào việc con thoát khỏi ma chưởng của tiểu tử Cố gia kia, nếu quen nhau, phải nỗ lực nắm lấy nó”.

      ra lời này vốn là Hạ Thế Hiên với Vương Vũ Hồng. Lúc đầu Vương Vũ Hồng hề xen vào ván bài của chồng mình và lão Cố. Con do bà sinh, thế nào cũng cực khổ nuôi trồng củ cải trắng này hai mươi năm rồi.

      Có điều, bà cũng hi vọng con mình có được hạnh phúc. Tuy Cố Tần Thần lớn hơn Hạ Nhiễm mười tuổi, nhưng Hạ Thế Hiên cũng lớn hơn bà tới tám tuổi. Bà biết, nữ nhân chỉ cần có thể giữ được nam nhân trong tay, chồng già vợ trẻ cũng phải thể làm thành giai thoại.

      Nắm lấy Cố Tấn Thần. . . Lời này thế nào nghe ra lại có tính bạo lực thế này.

      Hạ Nhiễm: “Cái này…”

      Từ khi Hạ Thế Hiên và Vương Vũ Hồng biết được Hạ Nhiễm và Cố Tần Thần chuyện đương, vẫn áp dụng chính sách xem chừng. quấy rầy, can dự, chỉ lẳng lặng ngồi bên xem tình huống phát triển. Lần trước Hạ Thế Hiên đen món đồ cổ ông quý nhiều năm thua cho Cố Ngôn Truyền, tâm tình vẫn rất tốt, còn thề nhất định phải hòa ván.

      ván mà bọn họ chờ đợi này dần tiến tới. Mục tiêu chỉ có , chính là để con kiều của ông, thay đổi con trai Cố gia triệt để, biến thành con rể của Hạ gia.

      Đồng thời, ở Cố gia bên kia, Cố Ngôn Truyền và vợ đều nhìn Hạ Nhiễm lớn lên. Tiểu nương đáng hiểu chuyện như vậy, từ lúc được nhân viên chăm sóc ôm ra khỏi phòng sanh, gương mặt đỏ bừng nhiều nếp nhăn cười rặng rỡ, hai vợ chồng ông đêu có ý muốn, nhất định phải nhân lúc còn sống cưới bé này về làm con dâu.

      Về phần tại sao lại là nhân lúc còn sống, hai vợ chồng chủ yếu nghĩ tới vài phương diện. là Hạ Nhiễm hơn Cố Tần Thần đến mười tuổi, chờ lớn lên, đủ tuổi lấy chồng, hai ông bà cũng hơn sáu mươi rồi. Hai là, tại vì đứa con trai từ làm hai ông bà nhức đầu, chẳng những nghe theo lời họ biểu tốt trước mặt Hạ Nhiễm, ngược lại còn nhiều lần chọc cho Hạ Nhiễm khóc.

      Lần này, khó khăn lắm hai người họ mới tiến thêm bước, hai vợ chồng Cố gia đương nhiên buông tha cho cơ hội này.

      Vậy là, tuy điểm xuất phát giống nhau, nhưng hai nhà lại có duyên cơ xảo hợp, hẹn mà bắt đầu trù tính tỉ mỉ mưu lớn.

      mưu này bắt đầu vào tuần sau đó, hai nhà hẹn gặp mặt. sau khi chế giễu Hạ Nhiễm xong, Vương Vũ Hồng cũng gia nhập vào quá trình chiến đấu tăng cường phần cứng của con .

      Từ hôm đó, sau khi tan làm, Hạ Nhiễm cũng có cơ hội hẹn hò với Cố Tần Thần, chuyện tình cảm. Kỳ quái là, Cố Tần Thần cũng đột nhiên bận rộn, Ngay cả thời gian ăn ngủ cũng có, chỉ có thể nhắn cho mấy câu, nhắc nhở ăn cơm, ngủ đủ giấc, làm việc chăm chỉ.

      tuần lễ, nhưng trong lịch trình của , Cố Tần Thần xuất lấy lần.

      Có điều, đây phải trọng điểm. Trọng điểm là mỗi ngày làm về, Hạ Nhiễm liền bị Vương Vũ Hồng lấy ra làm diều hâu thử nghiệm đủ loại huấn luyện mưu ma chước quỷ, đổi quần áo, lớn là vận động ngực. Vừa mới nghỉ lấy hơn, lại phải khép đầu gối quỳ mặt đất, hai chân cong lên, cúi người về trước, chậm rãi đẩy người lên , lại trở về vị trí cũ. Động tác hít đất đơn giản làm dưới mười lần.

      Sau khi kết thúc vận động ngực, kế tiếp chính là ẩm thực. Vì tăng lên mị lực nữ tính của con , Vương Vũ Hồng và các tỷ muội tâm đắc của mình giao lưu, thăm hỏi sư phụ ngược xuôi, sau đó tự mình cân nhắc chế độ ẩm thực của Hạ Nhiễm.

      tuần liên tục phải uống đu đủ chưng với sữa bò, sữa chua đu đủ, canh bò đu đủ, khiến Hạ Nhiễm ngay cả tối ngủ cũng thường xuyên mơ thấy mình bị biến thành đu đủ khiến giật mình tỉnh giấc. Sau đó còn có các loại vitamin, protein, dinh dưỡng quá mức khiến lo lắng bị chảy máu mũi.

      Từng ngày từng ngày qua , rốt cuộc công cuộc cải thiện bộ ngực đầy gió mưa bảo táp của hạ màn. Về phần kết quả thế nào, chính Hạ Nhiễm cũng lắm.

      Cửa phòng tắm khép lại, dưới ánh đèn và hơi nước lượn lờ, Hạ Nhiễm từ trong bồn tắm đứng dậy, da thịt trắng nõn hơi lộ ra ngoài, thích ý lấy khăn tắm bao lấy thân mình ướt đẫm của mình.

      Tầng hơi nước mỏng bao phủ mặt kiếng, cổ Hạ Nhiễm dài , cằm xinh đẹp, dưới cổ còn mọt phần thân thể lộ ra da thịt trắng nõn. Sau khi tắm gỗi, mái tóc dài vì ướt mà hỗn độn dính vòa cổ, từ xa nhìn lại có cảm giác khoan dung quyến rũ.

      Có điều, hình ảnh như hoa sen vừa ra khỏi nước, chỉ duy trì vỏn vẹn mười giây đồng hồ.

      Hàng mi dài khẽ nhíu lại, hay tay bắt chéo trước ngực, Hạ Nhiễm tận lực thẳng vai ưỡn ngực. Cả nửa ngày, kiên nhẫn trực tiếp dùng tay lau mặt kính, nhìn vào gương mà tỉ mỉ tinh tế đánh giá bản thân lần, tâm mắt lại xẹt qua khăn tắm bằng phẳng, đôi mắt linh động có chút buồn bực.

      Cố gắng lâu như vậy, cũng hoàn toàn có thành tựu gì cả?

      Hạ Nhiễm ủ rũ trở lai phòng thay đồ, trước đó chuẩn bị váy đen mặc trong lần du lịch đó. Bởi vì dạo anyf ăn tốt quá, cảm tháy mình béo lên nhiều. Váy đen bó sát thân hình cao gầy, màu đen và kiểu dáng lễ phục khiến eo Hạ Nhiễm trông hết sức, nhưng lại có đường cong chữ S mà vẫn hi vọng.

      Quả nhiên, Cố Tần Thần sớm biết có đường cong mê người, nên mua loại váy nào cũng vừa dài vừa dày. Hạ Nhiễm cởi váy mặc, lại lấy ra cái váy ngắn cùng màu thay vào, yên lặng, dùng sức tạo ra khe ngực.

      HIệu quả khiến rất hài lòng.

      Người nay thường màu đen đại biểu cho cảm giác thần bí tiềm , còn người xưa màu đen chỉ là dại diện cho khí thái soái ca ca mà thôi. Người có khả năng khống chế đen có hai loại, loại là vì trải qua mài giũa của thời gian mà lúc nào cũng tản mạn khí thế lịch lãm – cần cũng biết là loại nam nhân thành thục ổn trọng; loại khác là nữ nhân có tự tin, gương mặt hờ hững và dáng người uyển chuyển.

      Mặc cái váy ngắn này, Hạ Nhiễm cứ có cảm giác mình hệt như bé con trộm giày cao gót của mẹ. Gương mặt thanh tú vẫn còn vẻ trẻ con, chân lại đeo giày cao gót đen, men theo cặp đùi trắng nõn dời lên , cũng dễ dàng che giấu phần khó chịu này.

      ngồi trước bàn trang điểm, để tóc đen xõa ra, dùng kẹp xoăn uốn chút ở đuôi tóc, rồi cứ thế để nó xõa tung hai vai. Người trong gương để lộ nụ cười mỉm, khiến người khác có cảm giác nên lời, có chút nhục cảm, còn có chút ngỗ ngược.

      Hạ Thế Hiên và Vương Vũ Hồng nhìn thấy Hạ Nhiễm trang điểm ra cũn đều ngẩn người. trang điểm quá đập, gương mặt thanh tú trắng nõn trở nên thanh lệ, bờ môi dí dỏm có chút ý cười, ánh đèn chiếu rọi lên người nàng, tỏa sáng rạng rỡ.

      Vương Vũ Hồng khen ngợi gật đầu, khỏi cảm khái với ông chồng mặc chính trang bên cạnh: “ sai, con chúng ta rất xinh đẹp”.

      “Đây là đương nhiên, cũng xem là con ai”. Hạ Thế Hiên nghiêng đầu, gật gật, rồi bỗng nhiên mặt biến sắc, hắng giọng, ý vị thâm trường : “Con tốt nhà mình bị người ta thương nhớ, cảm giác này tốt chút nào”.

      “Tiểu tử Cố gia này, tiện nghi cho ”.

      Hai người lớn cằn nhằn liên miên, Hạ Nhiễm đột nhiên nhớ ra mình quên đồ trong phòng liền trở lại phòng ngủ, xoay người rời . Còn lời của bố mẹ, tất nhiên nghe được.

      ------------------

      Tác giả có chuyện muốn : A Meo cũng muốn rèn luyện, muốn cùng Hạ Nhiễm tư mình tăng cường phần cứng!

      Haha, mọi người đoán xen, Cố tiên sinh thấy Hạ nương như vậy, có thể đại phát thú tính ?

      Mọi người cảm thấy có ? Haha.

      Đừng hỏi tôi, tôi rất ngây thơ, tôi hiểu!!!!!

      ----------------
      @LạcLạc ss update giúp em nhé, thanks ss

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Đại phát thú tính!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :