1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      BT thậtcô mèo à, ti đọc lâmli bi đát chèn vài câu sặc chết người vào làm gì :7:
      quỳnhpinkymèo điên thích bài này.

    2. gaubonganvung

      gaubonganvung Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      53
      Pó tay với bình loạn của lộn bình luận của bạn luôn :)) Rất cám ơn bạn nhé :p hẹn gặp lại bạn vào tuần sau, chúc bạn may mắn hihi =D

    3. Michelle Nguyen

      Michelle Nguyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      14
      Hô Hô, chết cười với các bình loạn của bạn Mèo. Cảm ơn bạn nhiều! N9 ko phải thủ đoạn mà khẳng định là thủ đoạn vô địch thiên hạ.
      atulaasariChris thích bài này.

    4. ngocha12691

      ngocha12691 New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      1
      lại bị ngưng truyện nữ rồi! buồn quá hu hu

    5. mèo điên

      mèo điên Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      207
      Cố Chấp

      Chương 28 : Cơ hội

      Edit : Mèo điên

      Đám người Tần Quốc Đống cùng Lý Thi rất nhanh tới nơi, thấy vết thương ở chân của Tần Tuyên Tuyên được xử lý ổn thỏa, Tần Quốc Đống yên lòng, ngồi cạnh Tần Tuyên Tuyên cùng nhau đợi cuộc phẫu thuật kết thúc.

      Tần Quốc Đống đến, đối với loại an ủi vô cùng lớn, giống như giống như trong nháy mắt có thể tìm được người đáng tin cậy.

      Tần Quốc Đống vỗ mu bàn tay , cũng hỏi lúc đó xảy ra chuyện gì, chỉ là im lặng cùng chờ đợi. Mà Lý Thi cùng đạo diễn Vệ theo sát đằng sau được bình tĩnh như vậy, trước cửa phòng phẫu thuật lại lại, phút cũng chưa dừng lại, nếu Đỗ Mộ Ngôn xảy ra chuyện gì, hai người bọn họ cũng thoát khỏi trách nhiệm. Tần Quốc Đống trấn an hai câu, hai người mới biết đủ sức, chỉ có thể cùng nhau ngồi xuống chờ.

      Mấy người vẫn luôn ngồi chờ ở phòng cấp cứu, trong lúc đó có cảnh sát lại đây hỏi tình hình, họ cũng đem những điều mình biết ra, cho đến tận lúc này, Tần Quốc Đống mới từ trong miệng của Tần Tuyên Tuyên mà biết được, trong khi vụ nổ xảy ra, Tần Tuyên Tuyên ở ngay khu vực gần đấy, bị dọa cho ngây ngốc. Thời điểm có tiếng nổ xảy ra rất gần nơi đứng, là Đỗ Mộ Ngôn bảo vệ , nên mới bị thương quá nặng, mà bản thân Đỗ Mộ Ngôn lại bị thanh gỗ đâm cho bị thương. Hai người dìu nhau ra ngoài, sau lại gặp Lý Thi ở ngoài cửa, có thêm trợ giúp của mới thoát ra được.

      Sau khi từng người bị hỏi qua, Lý Thi cũng hỏi lại cảnh sát rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nhưng đối phương vẫn chưa , chỉ nguyên nhân việc vẫn được tiến hành điều tra.

      Sau khi cảnh sát rời , mấy người bọn họ lại lo lắng đứng ở ngoài cửa phòng phẫu thuật lâu, cuối cùng, cửa cũng mở ra, bác sĩ mang theo vẻ mặt mệt mỏi bước ra ngoài.

      Người ở bên ngoài lập tức tiến lên tiếp đón.

      '' Phẫu thuật rất thành công, bệnh nhân thoát khỏi nguy hiểm, xin mọi người yên tâm.'' Bác sĩ , tầm mắt lướt qua bốn người, hỏi : '' Ai là người nhà bệnh nhân?''

      Lý Thi vội : '' Đỗ tổng có người nhà, có chuyện gì xin cứ trực tiếp với tôi.''

      Bác sĩ gật đầu : ''Vậy theo tôi.''

      '' Bác sĩ, khi nào ấy tỉnh.....?'' Tần Tuyên Tuyên vội ngăn bác sĩ.

      '' Ngày mai, nhưng trong vòng mấy ngày tới, tốt nhất nên làm phiền bệnh nhân.'' Bác sĩ xong, liền trước.

      Lý Thi đuổi theo, mới được hai bước dường như nghĩ tới cái gì, quay đầu với Tần Tuyên Tuyên : '' Tần tiểu thư, khi nào Đỗ tổng tỉnh lại, tôi thông báo cho đầu tiên. Vết thương của cũng , mau về nhà nghỉ ngơi thôi.''

      '' Được rồi, vậy cảm ơn .'' Tần Tuyên Tuyên mỉm cười với Lý Thi.

      Lý Thi gật đầu, xoay người đuổi kịp bước chân bác sĩ. hiểu , chỉ sợ đến lúc đó cho dù báo tin cho Tần tiểu thư, chuyện đầu tiên Đỗ tổng tỉnh lại, chỉ sợ cũng là muốn nhìn thấy .......Nhớ lại cảnh đám cháy ngày hôm nay, e là trong lòng Đỗ tổng, an nguy của Tần tiểu thư so với mạng sống của Đỗ tổng còn quan trọng ơn. nghĩ tới......Đỗ tổng nghiêm túc lãnh khốc vô tình giờ đây, cũng có ngày ai đó.

      Lý Thi thở dài tiếng, cũng tiếp tục nghĩ nữa.

      '' Tuyên Tuyên, thôi, chúng ta về nhà trước .'' Tần Quốc Đống đặt tay lên vai .

      '' Vâng.'' Tần Tuyên Tuyên vội gật đầu, tự chủ được liếc mắt nhìn về phòng phẫu thuật cái. Hôm nay nếu có Đỗ Mộ Ngôn, biết xảy ra chuyện gì, mặc kệ thế nào chăng nữa, cần phải lời cảm ơn đối với .

      Tần Quốc Đống cùng Đạo diễn Vệ tạm biệt, mang theo Tần Tuyên Tuyên trở về. Sau khi về đến nhà, nhìn thấy hai cha con toàn thân nhếch nhác, những thế đùi Tần Tuyên Tuyên còn có vết thương trông vô cùng dữ tợn, sắc mặt Đường Vi trắng bệch , vội truy hỏi mọi chuyện, nghe xong miêu tả của hai người, vè mặt của bà sợ hãi. Ba người thảo luận qua về vấn đề này nhưng cũng đưa ra được kết luận gì, liền tự về phòng mình nghỉ ngơi.

      Nằm ở giường, Tần Tuyên Tuyên nhớ tới gần đây mình đúng là nhiều tai nạn. Thay đổi nơi làm việc, trong nháy mắt cùng Tống Kì chia tay, suối nước nóng bị trật chân, đoàn làm phim giải sầu cũng có thể gặp được chuyện có xác suất xảy ra như vậy.......

      Trong đầu tự chủ được nhớ tới khi đó trong đám cháy, mỗi hành động cử chỉ của Đỗ Mộ Ngôn, phát thể nào thờ ơ đối với . thực hiểu chính mình có gì đáng giá để Đỗ Mộ Ngôn phải mạo hiểm cả tính mạng để cứu , nhưng chuyện xảy ra ngay trước mắt, có cách nào làm như thấy. Thời điểm đó, , , người thoát ra ngoài có ý nghĩa gì? như thế, cho dù là người phụ nữ có lòng dạ sắt đá, nghe xong cũng cảm động. Nhưng cũng vô cùng nghi hoặc, vì sao lại đối với hết lòng đến vậy, trước đó nghĩ ra, tại bây giờ cũng vậy.

      Bởi vì đùi bị thương, Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể xin nghỉ ở công ty lần thứ hai. trực tiếp gọi điện đến phòng nhân , giải thích nguyên nhân mình bị thương. Vụ việc lần này bị tin tức truyền thông đưa tin, dù có người chết, nhưng cũng có nhiều người bị thương nặng , xã hội ảnh hưởng rất nghiêm trọng, có phía đề cập đến việc muốn triển khai điều tra, rốt cuộc là cố ngoài ý muốn này vẫn chưa có kết luận. Tin tức cũng nhấn mạnh đến việc Đỗ Mộ Ngôn bị thương phải nhập viện, ngay cả chuyện vì cứu người bị thương cũng đưa tin, chẳng qua lúc ấy rất hỗn loạn, thời cũng người cứu là Tần Tuyên Tuyên.

      Ngay ngày hôm sau, nhận được điện thoại của Lý Thi, cho biết Đỗ Mộ Ngôn tỉnh lại, muốn gặp . Đúng lúc vết thương của cũng cần phải thay băng, liền di chuyển người chuẩn bị đến bệnh viện. Tần Quốc Đống hôm nay lớp có tiết học, từ trước, cho nên lần này là Đường Vi cùng đến bệnh viện, hai người định gọi taxi. nghĩ tới vừa mới ra khỏi nhà, thấy có chiếc xe có rèm che chờ ở dưới, thấy hai mẹ con bọn họ, vội mở cửa xe cho hai người. Hỏi ra mới biết, xe này là do Lý Thi gọi đến, hai người cũng từ chối ý tốt của , cùng nhau lên xe.

      Xe rất nhanh tới bệnh viện, Đường Vi mang Tần Tuyên Tuyên thay băng trước, ( Mèo : sao nghe '' thay băng'' cứ quái quái , do mn quá đen tối hay tui quá trong sáng đây o_O ) , sau đó mới cùng đến phòng bệnh của Đỗ Mộ Ngôn. Tần Tuyên Tuyên ra cũng có cây gậy chống đỡ, nhưng do mẹ lo lắng, nhất định muốn cùng .

      '' Tần tiểu thư, mời vào.'' Lý Thi xong nhìn về phía Đường Vy :'' Vị này là........''

      '' Đây là mẹ tôi, cùng tôi đến thay băng vết thương.'' Tần Tuyên Tuyên chỉ vào vết thương chân mình.

      Lý Thi gật đầu, mặt ra thần sắc khó xử :'' Tần phu nhân, Đỗ tổng dường như là muốn cùng Tần tiểu thư chuyện riêng ....''

      Đường Vy là người thông minh :'' có việc gì, tôi chờ ở bên ngoài là được .'' xong bà quay sang Tần Tuyên Tuyên dặn dò :'' Tuyên Tuyên, nhớ cảm ơn với Tiểu Đỗ, nếu có nó, con bây giờ cũng........Mẹ ở ngoài đợi con.''

      '' Mẹ, con biết.'' Tần Tuyên Tuyên cười có chút miễn cưỡng. Tuy đúng là rất muốn lời cảm ơn Đỗ Mộ Ngôn, nhưng phải mình đối mặt với , sau khi hiểu tình cảm của , khỏi có chút xấu hổ.

      '' Tần tiểu thư, xin yên tâm, phía bên kia có phòng khách, tôi đợi ở đó cùng Tần phu nhân.'' Lý Thi mỉm cười với Tần Tuyên Tuyên, lập tức khách khí với Đường Vy :'' Tần phu nhân, xin mời.''

      '' Cám ơn.'' Đường Vy gật đầu, rời cùng Lý Thi, trước khi cũng nhịn được nhìn Tần Tuyên Tuyên lần.

      Tần Tuyên Tuyên nở nụ cười trấn an bà, sau đó đẩy cửa phòng bệnh vào.

      giường bệnh, Đỗ Mộ Ngôn dường như ngủ say, nhưng thời điểm bắt đầu bước vào, bỗng nhiên mở mắt, chính xác nhìn về vị trí của .

      Tần Tuyên Tuyên giật mình, đứng ngây người lúc, mới từ từ qua.

      Bên cạnh giường có cái ghế, Đỗ Mộ Ngôn nhìn thoáng qua, ý bảo ngồi xuống đấy.

      Vết thương của Tần Tuyên Tuyên đứng lâu cũng tốt, cũng khách sáo, lập tức ngồi xuống.

      '' Đỗ tiên sinh, ngày hôm qua vô cùng cảm ơn . Nếu , tại người bị thương nằm đây là tôi mới đúng.....'' Tần Tuyên Tuyên xong, trong tay cầm theo túi hoa quả đặt ở đầu giường.

      Từ đầu đến cuối, cũng dám nhìn vào mắt Đỗ Mộ Ngôn.

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn , thậm chí có chút tham lam miêu tả đường nét nhu hòa khuôn mặt . ( Mèo : chú à có nghe ngta ko thế, xin chú ý đến trọng tâm câu chuyện chút )

      vô cùng thích mỗi khi dùng biểu ôn hòa như vậy đối với . Lúc này đây bị thương , nhưng biết , kiện lần này là bước chuyển mới, áy này cũng tốt, cảm kích cũng được, chỉ cần có thể có được lòng , ngại lợi dụng tình cảm này. suýt mất tính mạng, chắc chắn thờ ơ, cho nên........cho nên....Cho dù tại đưa ra vài cầu quá đáng, cũng giận , đúng ?

      Đỗ Mộ Ngôn di chuyển cổ tay, chậm rãi đem chăn bỏ xuống.

      Nhìn thấy động tác của , Tần Tuyên Tuyên lắp bắp kinh hãi, vội kêu lên :'' Đỗ tiên sinh, tại nên cử động.......''

      Lời của bỗng dừng lại, chỉ vì đột nhiên cầm tay chặt, ngạc nhiên nhìn , thập giọng : '' Đỗ tiên sinh ......''

      '' Đừng gọi tôi là Đỗ tiên sinh, gọi tôi...Đỗ Mộ Ngôn.'' Đỗ Mộ Ngôn cố sức mở miệng , '' Giống như.....ngày hôm qua.''

      chính là bị thương ở phổi, sau khi thuốc tê hết tác dụng, chưa hết câu liền cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng dù có đau đến mấy, cũng phải đem lời trong lòng ra.

      '' Đỗ tiên......'' ( mèo: Đỗ tiên...sư ????) Đối diện với ánh mắt thâm thúy của Đỗ Mộ Ngôn, còn cả hình ảnh ngày hôm qua dũng cảm quên mình cứu , Tần Tuyên Tuyên phát có cách nào làm ngược lại ý của , dừng vài giây, mới cúi đầu : '' Đỗ Mộ Ngôn.''

      Trong mắt Đỗ Mộ Ngôn xuất ý cười thỏa mãn, đem tay nắm chặt thêm vài phần.

      Tần Tuyên Tuyên liếc mắt nhìn tay , biết như vậy là được, nhưng rất ràng, cho dù ra, chỉ sợ Đỗ Mộ Ngôn cũng vẫn buông ra. Đương nhiên, muốn thu tay về cũng khó khăn, bởi vì dù sao cũng bị thương....

      '' Tuyên Tuyên...'' Khóe miệng Đỗ Mộ Ngôn nhếch lên, gọi tên lần nữa. Cho đến tận lúc này cũng chỉ có thể ở tròn lòng gọi như vậy, ngày hôm qua kìm chế được kêu ra, nhưng tình huống nguy cấp như vậy, ai để ý tới vấn đề này.

      Tần Tuyên Tuyên thể nhìn thẳng vào đôi mắt quá mức nóng bỏng của , khẽ hạ tầm mắt.

      Đỗ Mộ Ngôn cũng để ý, thở sâu hơi, tiếp tục : '' Tuyên Tuyên. tôi chỉ khẩn cầu tha thứ của em.''

      Lời mở đầu ngoài ý muốn này làm có chút kinh ngạc, đây là có ý gì?

      đợi hỏi, Đỗ Mộ Ngôn lại :'' Tuyên Tuyên, tôi vẫn luôn gạt em. Tất cả biểu lạnh nhạt trước đó của tôi, đều là giả.''

      Thân thể cứng đờ, ánh mắt tự chủ dừng người Đỗ Mộ Ngôn. Trong mắt như có hai đám lửa, thiêu đốt lòng . Tuy sớm có dự cảm, nhưng nghe chính thừa nhận, lại là chuyện khác.

      '' Tuyên Tuyên, em có thể tha thứ cho ?'' Đỗ Mộ Ngôn hỏi.

      biết nên trả lời như thế nào, đối với lạnh nhạt, vẫn chưa tạo thành thương tổn gì cho , căn bản tới cài gì tha thứ với tha thứ. Ngược lại bời vì đối với lạnh nhạt, khiến mỗi khi ở cùng thả lỏng ít.

      '' Tuyên Tuyên, em có thể tha thứ cho sao?'' Đỗ Mộ Ngôn kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.

      Tần Tuyên Tuyên có chút biết làm sao:'' .....vốn cần tha thứ của tôi.''

      '' , tôi cần.'' Đỗ Mộ Ngôn kiên trì .

      Tần Tuyên Tuyên mím môi, mấy giây sau mới trả lời :'' Tôi tha thứ cho .''

      Đỗ Mộ Ngôn nhàng thở ra nở nụ cười :'' tốt quá.''

      '' Đỗ tiên.....Đỗ Mộ Ngôn , vừa mới làm phẫu thuật xong, nghỉ ngơi cho tốt, đừng nhiều, tôi làm phiền nữa, nghỉ ngơi trước .'' Tần Tuyên Tuyên mơ hồ cảm thấy dự cảm tốt, nhân cơ hội đứng dậy rời , nhưng Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng bắt được tay của , khiến có cách nào bỏ được.

      '' Tuyên Tuyên, tôi còn chưa xong.'' giọng .

      Tần Tuyên Tuyên có biện pháp, chỉ có thể an ổn ngồi trở lại.

      Đỗ Mộ Ngôn :'' Tuyên Tuyên, tôi thực ..thực thích em.'' dừng chút, cuối cùng vẫn dám ra chữ tình cảm mãnh liệt này, chỉ sợ dọa đến : '' Tuy em từ chối tôi vài lần, nhưng tôi vẫn thể bỏ được tình cảm này. Là tôi sợ em khó xử, sợ em trốn tránh tôi, nên mới cố ý đối với em lạnh nhạt, khiến em nghĩ rằng tôi từ bỏ. Chính là ngày hôm qua, tôi biết, tình cảm của tôi thể che giấu được nữa rồi.''

      cầm tay , chờ nhìn , mới tiếp tục :'' Tuyên Tuyên, tôi nghĩ dùng thân phận ân nhân cứu mạng này để ép em, tôi chỉ hy vọng em đừng từ chối tôi nhanh như vậy. Tuyên Tuyên, có thể hay cho tôi cơ hội theo đuổi em?''

      Mèo : định nghỉ ngơi lấy sức nhưng đọc comt mn vui quá nên lọ mọ xếp chữ tiếp. 1:25 sáng r, ngủ đây ^_^ . Vì mình ed vội nên có gì mình sửa sau nhé, tks
      Last edited: 25/8/14
      lonkon95, heomaz, minmapmap250523 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :