1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ngồi chờ truyện, tới hồi nam 9 "xông lên" :038:

    2. mèo điên

      mèo điên Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      207
      các ngươi đừng làm ta thêm công việc chứ -_____- xin cho tui giây phút bình yên :yoyo59:
      Sue ú thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      muốn bình yên gì? *mắt phun lửa* :yoyo50: edit cho tui chưa:yoyo28:
      Sue ú, stbnChris thích bài này.

    4. ngocha12691

      ngocha12691 New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      1
      mình muốn dọc tiếp hu...hu...hu. mong chờ nữ chính cảm động
      Chris thích bài này.

    5. mèo điên

      mèo điên Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      207
      Cố Chấp

      Chương 27 : Thoát khỏi nguy hiểm

      Edit : Mèo điên

      Giờ phút này, đầu óc Tần Tuyên Tuyên mơ hồ trống rỗng.

      Tiếng nổ mạnh vẫn còn tiếp tục, tiếng thét chói tai cùng thanh tức giận ngừng nghỉ, nhưng tất cả những thanh hỗn loạn này dường như biến mất, trong mắt chỉ còn lại người đàn ông xuất chúng này vì cứu mà bị thương, bên tai cũng chỉ nghe được lời ôn nhu an ủi của .

      Lông mi dài khẽ run rẩy, Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn trong giây lát, khẽ đẩy Đỗ Mộ Ngôn ra, quay người lại nhìn lưng , vừa nhìn thấy, vô cùng kinh sợ. Chỉ thấy có hai cây gỗ lớn đâm vào lưng Đỗ Mộ Ngôn, những thế còn đâm rất sâu.

      Thấy Đỗ Mộ Ngôn dường như muốn giãy dụa đứng dậy, Tần Tuyên Tuyên lo sợ kéo lại : '' Đỗ tiên sinh, đừng cử động! bị thương, thể cử động được.''

      Đỗ Mộ Ngôn ngược laị cầm tay Tần Tuyên Tuyên, đem tay nắm trọn hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay , gắng gượng chịu đựng đau đớn từ cơ thể, đôi mắt thâm sâu, bộ dáng vô cùng vui vẻ :'' Tuyên Tuyên, tôi rât vui khi thấy em quan tâm tôi......Khụ...'' ( Mèo : điển hình của chết vì là đây , tèn tén ten, bi kịch phim hàn quốc bắt đầu )

      Đỗ Mộ Ngôn ho hai tiếng, nôn ra máu.

      Tần Tuyên Tuyên lập tức hoảng sợ : '' Đỗ Mộ Ngôn, , đừng chuyện! Vết thương của rất nặng, đừng nữa!''

      Tần Tuyên Tuyên run rẩy vươn tay muốn chạm vào vết thương của , lại nhớ tới chỗ bị thương thể tùy tiện chạm vào, lập tức thu tay về. Giờ phút này trong lòng chỉ còn cảm giác sợ hãi, căn bản là cảm giác được thái độ của Đỗ Mộ Ngôn có gì đúng.

      Nghe thấy Tần Tuyên Tuyên trong lúc này cũng gọi là '' Đỗ tiên sinh '' xa cách như trước, khóe miệng hơi nhếch lên. ( Mèo : ông này phải bị thương ở đầu mới đúng -_____- ) Giờ phút này, cũng muốn phải tiếp tục cái kế hoạch cố ý lạnh nhạt gì đó, có thể được quan tâm như này, chỉ cảm thấy đau đớn người cũng áp chế được niềm hạnh phúc từ tận đáy lòng.

      '' Tôi sao, có việc gì đâu, Tuyên Tuyên....'' Đỗ Mộ Ngôn vẫn còn muốn giãy dụa đứng dậy, nhưng thân thể lại như bình thường, thoáng cái tất cả sức nặng người đều dựa vào người Tần Tuyên Tuyên.

      Tần Tuyên Tuyên vội vàng đỡ lấy , cũng may hai người vẫn luôn ngồi, như vậy ít nhiều cũng có thể giúp mất nhiều sức, bằng với tình hình tại tay chân như nhũn ra, khẳng định có cách nào đỡ lấy .

      Đỗ Mộ Ngôn nhân cơ hội này đưa tay vòng qua lưng , thậm chí được tấc còn tiến thêm thước đem cằm tựa vào bả vai , hít sâu vào hơi, khóe miệng dính máu gợi lên nụ cười nhợt nhạt.

      muốn, cứ như vậy được ôm , cho đến cuối đời!

      '' Đỗ Mộ Ngôn, Đỗ Mộ Ngôn đừng ngủ!''

      Cảm giác được Đỗ Mộ Ngôn dựa vào người mình lâu vẫn im lặng cử động, Tần Tuyên Tuyên vô cùng khẩn trương, cũng dám làm lộn xộn cơ thể , chỉ có thể lo sợ gọi tên . cũng muốn thử giúp đứng dậy, nhưng tay chân yếu đuối chút sức lực cũng dùng được.

      '' Tôi ngủ.....Tuyên Tuyên, chúng ta mau ra ngoài thôi.'' Mặc dù trong lòng vô cùng muốn, nhưng lửa xung quanh dần cháy nhanh hơn, nếu nhanh chóng thoát ra ngoài, nơi này biến thành biển lửa, đến lúc đó hai người bọn họ thực có chạy đằng trời.

      '' ngủ tốt quá......'' Tần Tuyên Tuyên nhàng thở ra, nghe thấy lời , vội vàng thử giúp đứng dậy, nhưng giống như mấy lần trước thử, chút sức lực cũng có.

      Thử vài lần vẫn được, trong lời Tần Tuyên Tuyên dần mang theo chút nức nở : '' Thực xin lỗi, tôi vô dụng.''

      Lúc này đây sức lực Đỗ Mộ Ngôn khôi phục lại được chút, cũng bất chấp cả việc ăn đậu hủ , ( Mèo : *phụt* *ta lau ta lau ta lau màn hình*) chính mình thử đứng dậy, tiện tay còn kéo cả dậy.

      Có người giúp đỡ, Tần Tuyên Tuyên cuối cùng cũng đứng lên được, muốn về phía trước, chân truyền tới trận đau đớn, cúi đầu nhìn, ra đùi của cũng bị miếng gỗ đâm bị thương, theo từng động tác của , máu tươi từ chỗ đó dần chảy ra.

      Tần Tuyên Tuyên đau đến nỗi sắc mặt trắng bệch, nhưng cũng nhìn tới vết thương đó, cắn răng đỡ Đỗ Mộ Ngôn hướng ra phía ngoài. Đỗ Mộ Ngôn đau lòng thôi, nhưng lúc này cũng còn chút sức lực nào, bằng , nhất định ôm ra ngoài, để phải chịu bất kỳ thương tổn nào.

      Thời điểm hai người dìu nhau ra đến ngoài cửa, phía trước có bóng người tìm kiếm lại đây, nhìn thấy hai người trong lòng trận vui mừng, vội chạy đến đây, đỡ lấy Đỗ Mộ Ngôn.

      '' Trợ lý Lý.'' Trong lòng Tần Tuyên Tuyên mừng rỡ.

      '' Đừng gì hết, trước ra ngoài rồi sau.'' Lý Thi vội .

      Tần Tuyên Tuyên vội gật đầu, cuống lên chân lại bị vấp phải đồ vật linh tinh rơi đầy đất, cũng may đúng lúc thả lỏng tay Đỗ Mộ Ngôn, mới bị đè lên vết thương của , nhưng chính vì thế mà vết thương đùi lại càng sâu.

      '' Trợ lý Lý, với Đỗ Mộ Ngôn trước, có gì tôi theo phía sau.'' Tần Tuyên Tuyên chịu đựng cơn đau, bên di chuyển bên với Lý Thi.

      Mắt thấy lửa cháy xung quanh ngày càng lớn, muốn để mình trở thành liên lụy tới Đỗ Mộ Ngôn và Lý Thi.

      Ai biết vừa mới ra câu này, bước chân Đỗ Mộ Ngôn dừng lại , giãy dụa kéo : '' Tuyên Tuyên, cùng nhau !''

      Tần Tuyên Tuyên ngây ngẩn, trong lòng xuất tia khó hiểu, cuối cùng vẫn chịu đựng cơn đau từ đùi, bước tới bên cạnh Đỗ Mộ Ngôn, đợi mở miệng, tay bị nắm chặt.

      '' có em, mình tôi thoát ra ngoài có ý nghĩa gì?'' ( Mèo : thằng nhãi lúc này vẫn ko quên lời kịch Quỳnh Dao ) Đỗ Mộ Ngôn nhìn chăm chú, trong đôi mắt dường như lóe lên thứ ánh sáng chứa thiên ngôn vạn ngữ, khiến cảm thấy nao nao.

      Giây tiếp theo , Đỗ Mộ Ngôn quay đầu, kéo , bên cạnh là Lý Thi dìu , từng bước hướng ra bên ngoài.

      Tần Tuyên Tuyên đường trầm mặc, chịu đựng cơn đau, gắt gao theo sát bước chân hai người.

      Thời điểm ba người ra đến bên ngoài, những người thoát ra được lập tức tiến lên giúp, có người còn muốn cầm bình chữa cháy muốn dập lửa, nhưng vì lửa quá lớn mà từ bỏ.

      Tần Quốc Đống cùng đạo diễn Vệ đứng chỗ, thời điểm chuyện xảy ra ông muốn tìm Tần Tuyên Tuyên, lại bị đạo diễn Vệ khẳng định là chạy ra ngoài từ lâu, mạnh mẽ dẫn ông ra ngoài. Bọn họ trước hết là thoát ra ngoài, đợi nửa ngày thấy Tần Tuyên Tuyên ra, Tần Quốc Đống lập tức nóng nảy, lại muốn vào tìm người, lại bị đạo diễn Vệ mạnh mẽ ngăn lại. Thấy bên trong tiếng nổ vẫn chưa dừng lại, lửa càng lúc càng lớn, sao có thể để Tần Quốc Đống mạo hiểm vào?

      Tần Quốc Đống đứng ngòai chờ đáy lòng nóng như lửa đốt, vất vả mới nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên cùng Đỗ Mộ Ngôn ra, lúc này mới vui mừng tiến lên, cầm chặt tay : '' Tuyên Tuyên, con có bị thương ở đâu ?''

      Tần Tuyên Tuyên cũng bất chấp giấu diếm thân phận, vội : '' Ba, con sao. Nhưng mà Đỗ Mộ Ngôn , vì cứu con mà bị thương....''

      Tần Quốc Đống lúc này mới nhìn về phía Đỗ Mộ Ngôn. Tuy tất cả mọi người đều vây xung quanh giúp đỡ, nhưng vẫn buông tay ra, tuy vết thương của rất nặng, dù được Lý Thi đỡ, cũng tránh khỏi mất sức, nhưng hôm nay, khó có được dịp Tần Tuyên Tuyên quan tâm tới , trong lòng vô cùng cao hứng, căn bản là luyến tiếc nỡ buông ra.

      Nhìn thấy vết thương sau lưng Đỗ Mộ Ngôn, sắc mặt Tần Quốc Đống cũng thay đổi, vội vàng :'' Mau đưa đến bệnh viện''

      Từ lúc xảy ra chuyện cho tới lúc này cũng qua mười phút, người sớm thoát ra gọi cấp cứu. Thời điểm Tần Quốc Đống vừa xong, xe cứu thương cùng xe cứu hỏa lần lươt tới trường.

      Nhiều người bên trong như vậy, nhưng chỉ có Đỗ Mộ Ngôn là bị thương nặng nhất, nhân viên chăm sóc và bác sĩ lập tức đưa lên cáng, chuyển lên xe cứu thương.

      Cho đến tận lúc này, đại bộ phận người có mắt đều nhìn ra được , Đỗ Mộ Ngôn vẫn cầm chặt tay Tần Tuyên Tuyên.

      '' Chân của em cũng bị thương, cùng nhau .....'' Thanh Đỗ Mộ Ngôn kiên quyết.

      '' Tuyên Tuyên, chân của con...'' Lúc này Tần Quốc Đống mới chú ý tới vết thương dữ tợn đùi , khỏi mở to mắt.

      '' Được rồi, những người có quan hệ tránh ra, chúng tôi muốn đưa người đến bệnh viện!'' Nhân viên y tế bắt đầu đuổi người, chính là lại hướng về Tần Tuyên Tuyên :'' cũng lên xe!''

      Tần Quốc Đống cùng Lý Thi muốn theo, lại bị nhân viên ngăn lại: '' Trong xe thể chứa được nhiều người như vậy, xin lỗi.''

      Tần Tuyên Tuyên còn cách nào khác chỉ có thể cùng lên xe, với Tần Quốc Đống :'' Ba, con sao! Có gì con gọi cho ba.''

      '' Tuyên Tuyên!'' Tần Quốc Đống chỉ kịp gọi tiếng, cửa xem cứu thương đóng lại.

      Xe chuyển động, nhân viên y tế bắt đầu cấp cứu cho vết thương của Đỗ Mộ Ngôn.

      Tần Tuyên Tuyên đợi ở bên, trong lòng vô cùng khẩn trương, cái gì cũng dám hỏi, chỉ sợ làm chậm trễ đễn việc cứu chữa của bọn họ. Đỗ Mộ Ngôn hôn mê, im lặng nằm giường, nghe thấy tiếng hô hấp.

      Có nhân viên chăm sóc lại đây kiểm tra vết thương của Tần Tuyên Tuyên, : ''Miệng vết thương của có chút sâu, phải tiêm, tôi cho chuẩn bị, có chút đau đấy.''

      '' Được , làm phiền !'' Tần Tuyên Tuyên lúc này mới thu hồi tầm mắt nhìn về phía Đỗ Mộ Ngôn, nhàng cảm ơn.

      Xử lý xong miệng vết thương, dường như có cảm giác đau đớn, chỉ vì tại tâm tình của chỉ có thể dùng từ '' loạn như ma'' để hình dung.

      Trong suy nghĩ của , cùng Đỗ Mộ Ngôn chỉ là hai người quen biết rất bình thường, vì sao phải cứu mà chịu thương nặng như vậy? Cho đến lúc này, mới có thể tỉnh táo ngẫm lại, nhớ lại tất cả biểu lúc nãy của .

      Bộ dáng khi nãy khi nhìn , mọi hành động cử chỉ, đều chứng minh chuyện - thích , thậm chí so với tưởng tượng còn nhiều hơn. Vừa rồi ở tình huống nguy hiểm như vậy, cứu , dường như chỉ có thể dựa vào bản năng ? Nếu phải thời điểm gặp nguy hiểm trong nháy mắt có thể phản ứng nhanh đến vậy, sao có thể kịp thời cứu ? Nếu như suy tính kỹ sau đó mới hành động, người giờ bị thanh gỗ đâm bị thương nằm ở đây, phải là mới đúng? Nếu như là vì xem trọng ba , như vậy sao có thể có hành động như vậy?

      Rất nhanh đến bệnh viện, Đỗ Mộ Ngôn được dùng tốc độ nhanh nhất đem cứu chữa, mà Tần Tuyên Tuyên lại có nhân viên y tế khác đem khâu miệng vết thương.

      Sau khi miệng vết thương được khâu lại, liền ngồi ở trước cửa phòng mổ. liên lạc với Tần Quốc Đống, báo cho ông biết mình có việc gì, ở phòng cấp cứu chờ, ông có thể trực tiếp đến đây tìm .

      Tắt máy, Tần Tuyên Tuyên nhìn cửa phòng giải phẫu, hai tay thoáng nắm chặt, lòng tràn đầy khẩn trương. Khuôn mặt tái nhợt của Đỗ Mộ Ngôn thường xuyên xuất trong đầu , cũng muốn nghĩ nhiều tới vấn đề này, tại chỉ mong có thể bình an vô .



      ( Mèo : e xin phép tự thưởng cho e 1 tuần nghỉ ngơi lấy sức, ẳng ngoéo)
      Last edited: 24/8/14
      lonkon95, Sweet you, heomaz24 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :