1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 14 : Ảnh nóng (tiêu đề kích thích quá ha ^_^)
      Edit: Mèo Điên
      Ngày hôm đó, Tống Kì về đến nhà mới biết được siêu thị trong nhà mình là bị người phóng hỏa nên mới xảy ra vụ cháy, máy ghi hình theo dõi chụp được khuôn mặt của tên tội phạm, tuy rằng báo cho cảnh sát, nhưng mấy ngày qua cũng bắt được thủ phạm., người nhà cũng biết rốt cuộc là họ đắc tội nhân vật nào mới có thể bị người phóng hỏa. Cũng may là phát kịp thời, tổn thất nghiêm trọng lắm, trong nhà lắp đặt thêm vài camera theo dõi, kêu gọi nhân viên siêu thị tăng cường cảnh giác, chuyện này cứ thế mà trôi qua. Sau khi xác nhận trong nhà có việc gì, Tống Kì liền vội vàng gọi cho Tần Tuyên Tuyên, gửi tin nhắn, hy vọng có thể khiến bớt giận, thế nhưng cũng để ý đến , khiến thực sốt ruột, nhưng cũng hiểu được, trước khi chuyện Ngũ Mộng Lam chưa giải quyết hoàn toàn, chỉ sợ cũng có ý muốn gặp mình.

      Do Ngũ Mộng Lam lại lần nữa mang đứa bé đến tận nhà tìm , ép buộc bọn ho cùng nhau đến trung tâm giám định người thân, mãi cho đến tận hôm nay, mới có trong tay kết quả xét nghiệm. khẳng định đứa bé đó phải của , nhưng đêm trước đó bởi vì quá nóng lòng mà bar uống rượu. cực kì ràng, nếu kết quả xét nghiệm đứa bé kia là con , vĩnh viễn mất Tuyên Tuyên. Ngũ Mộng Lam làm mọi chuyện ầm ĩ khiến cha mẹ biết , cha tỏ thái độ, nhưng mẹ lại xác định , nếu đứa bé thực là của , nhất định phải lấy Ngũ Mộng Lam, hai người cùng nhau nuôi đứa bé. Mà cho dù cha mẹ tạo áp lực cho , cũng hiểu rằng Tuyên Tuyên từ đến lớn được giáo dục rằng, vì có đứa bé hay mà tiếp tục ở cạnh .

      Đối mặt với tương lai đầy trắc trở sau này, Tống Kì quyết định lấy rượu quên sầu, đến ngày hôm sau tỉnh lại, phát bản thân mình ở trong khách sạn, may mắn bên cạnh có người nào khác, cũng thầm ân hận bản thân lỗ mãng. Đến lúc vội vàng chạy làm, mới phát thấy di động đâu, ngay lúc đó gọi vào máy mình lại thấy ai nghe, lúc sau điện thoại bị tắt, hiểu được điện thoại chắc chắn là bị trộm mất trong lúc bản thân nhận thức ràng. Buổi chiều đến nhận báo cáo xét nghiệm, chứng minh cùng đứa bé kia có quan hệ huyết thống, lập tức dùng điện thoại công ty gọi cho Tần Tuyên Tuyên, muốn đem tin tức tốt này cho biết. Bởi vì, điều này có nghĩa là cùng Tuyên Tuyên còn có tương lai.

      Khi Tống Kì tới cửa công ty Tần Tuyên Tuyên, hưng phấn chạy tới trước mặt , lúc sau mới chú ý tới người phụ nữ đứng cạnh .

      ‘’Tuyên Tuyên! Đây là đồng nghiệp của em sao?’’

      Tống Kì hỏi câu hỏi này, mới phát vẻ mặt Tuyên Tuyên được tốt, vội đến gần, ân cần hỏi han:’’ Tuyên Tuyên, em sao vậy? Có chỗ nào thoải mái sao?’’

      Tần Tuyên Tuyên bỗng lùi từng bước về phía sau, ánh mắt hoang mang nhìn Tống Kì.

      Tống Kì nhíu mày, muốn mở miệng hỏi, lại nghe thấy người phụ nữ :’’ chàng đẹp trai, tôi phải là đồng nghiệp bạn , nghĩ tới lại có thể quên tôi, khiến người ta đau lòng mà!’’

      Tống Kì nhìn người phụ nữ đó, nghi hoặc :’’ là……’’

      ‘’ sao.’’ ta mỉm cười, trong mắt đầy ác ý:’’ Để cho tôi giúp nhớ lại.’’

      ta cúi xuống tìm kiếm gì đó trong túi, lấy ra chiếc di động, Tần Tuyên Tuyên cùng Tống Kì thấy được, đều giật mình trợn tròn mắt. Tống kì đưa tay với lấy, miệng :’’ Điện thoại tôi tại sao lại có ở chỗ ?’’

      Người phụ nữ vung tay, khiến cho tay rơi vào khoảng , cười khanh khách :’’ chàng đẹp trai, phải tôi giúp nhớ lại sao?’’

      Người phụ nữ lùi lại sau bước, tay mở điện thoại tìm kiếm gì đó, trong miệng chậm rì rì :’’ May mắn thông tin trong điện thoại ghi chép ràng nơi làm việc của bạn , nếu tôi tìm thấy nơi này. A, tìm thấy rồi!’’

      ta cũng có ý định trả lại máy cho Tống Kì, chính là đưa màn hình ra trước mặt hai người, làm cho họ có thể ràng nhìn thấy màn hình chiếu vài hình ảnh ….

      Hình có chút mờ, đa phần chỉ nhìn thấy mặt cùng nửa người , nhưng khi chuyển đến đoạn hình ảnh khác, lại có thể nhìn hai thân thể thần trụi. Hai thân thể quấn lấy nhau, vẻ mặt đầy dục vọng….lộ ra khuôn mặt của người phụ nữ trước mặt, mà khuôn mặt khác, là của Tống Kì.

      Sắc mặt Tần Tuyên Tuyên trắng bệch, đôi môi run nhè , mắt nháy cũng nháy nhìn hình ảnh của hai người. Đó là mặt của Tống Kì, thể nhận ra, nhưng lại giống như phải Tống Kì, bởi vì trong ấn tượng của , là ôn nhu cùng hài hước, làm cho cảm thấy được sạch lại ấm áp,chứ phải người kích tình trong tấm hình. Bộ dạng dữ tợn như bị dục vọng chiếm giữ làm tù binh.

      Tống Kì cũng khiếp sợ giống Tuyên Tuyên, đột nhiên tiến lên, đoạt lấy điện thoại, người phụ nữ cũng ngăn cản, chỉ là mỉm cười nhìn xóa ảnh , lạnh lùng :’’ Xóa cũng tốt, tôi cũng nghĩ lấy việc này ra uy hiếp . Tôi chỉ là muốn nhớ lại, tối hôm đó quả thực ngủ cùng tôi, tôi tới là để lấy tiền. Nếu phải buổi sáng tôi có việc phải , cũng đến nỗi phải chạy tới nơi này chuyến. Tốt lắm, trả thù lao .’’

      Người phụ nữ giơ tay ra trước mặt Tống Kì, lại bị Tống Kì phục hồi tinh thần tát cho cái.

      Tống Kì giờ phút này giống như con thú, đôi mắt bởi vì sợ hãi cùng phận nộ đỏ lên:’’ hãm hại tôi! Tôi hoàn toàn là chưa từng cùng …..’’

      quay đầu lại nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên sắc mặt tái nhợt câu cũng chưa , vội vàng cùng tuyệt vọng giải thích:’’ Tuyên Tuyên, em hãy nghe , căn bản là hề làm loại chuyện này…..’’

      ‘’Ai ui, ngủ xong rồi muốn quên à?’’ Người phụ nữ đợi Tống Kì xong liền cười lạnh tiếng:’’ Tối hôm qua cũng biết là ai phải uống thuốc kích thích, như thế nào, mượn công dụng của thuốc cố ý làm bộ bản thân mình nhớ à? Những hình ảnh vừa rồi cũng phải là giả, thử xem, Tuyên Tuyên bé ?’’ Câu cuối cùng ta nhìn Tần Tuyên Tuyên .

      Tần Tuyên Tuyên hít hơi sâu hy vọng bản thân tỉnh táo lại, nhưng suy nghĩ trong đầu lại càng thêm hỗn loạn. vốn cho rằng vấn đề của Ngũ Mộng Lam là chướng ngại lớn nhất cùng Tống Kì gặp phải, thành công vượt qua, bọn họ vẫn có thể ở bên nhau, nhưng hôm nay mới phát , là quá ngây thơ rồi. Những hình ảnh vừa rồi khẳng định là Tống Kì, bằng phải giải thích thế nào việc di dộng của ở trong tay người phụ nữ kia? Thảo nào, cả ngày hôm nay cũng chưa nhắn tin cho . Mặc kệ là cố ý làm cũng thế, mà rượu vào làm bậy cũng vậy, chuyện thành , nguyên nhân là gì, có còn quan trọng sao? luôn muốn tình cảm của mình sạch , cầu trước khi quen có người phụ nữ khác, nhưng ít nhất, sau khi cùng chỗ, thể để suy nghĩ hay thân thể phản bội . Đây là giới hạn của , có cách nào chấp nhận!

      ‘’Học…….Tống Kì.’’ Tần Tuyên Tuyên rốt cục nhìn Tống Kì, tầm mắt lại đặt tại cằm , ngay cả xưng hô bình thường cũng thay đổi:’’ Chúng ta……chúng ta chia tay .’’

      xong lời này, Tần Tuyên Tuyên xoay người bỏ chạy, cắn răng cho nước mắt rơi xuống. Khoảng thời gian cùng Tống kì quen nhau lâu, chỉ ngắn ngủn có hai tháng, nhưng bọn họ biết nhau bốn năm rồi, cũng phải nghĩ qua ở bên cả đời. thực là có tình cảm với , ngay từ đầu chấp nhận lời tỏ tình của Tống Kì nếu phải cũng có cảm tình với , sao có thể đồng ý làm bạn ? nghĩ tới chính là, mỗi tình đầu của dĩ nhiên dùng cách thức đau khổ như vậy mà chấm dứt. phải bởi vì tình cảm trở nên lạnh nhạt, cũng phải bởi vì tính cách hợp, mà là bởi vì ngủ với người khác.

      Tần Tuyên Tuyên nhanh chóng bắt taxi mất, Tống Kì trơ mắt nhìn rời , đuổi theo . dung lực xiết chặt tay, xoay người hùng hổ tới chỗ người phụ nữ kia, chất vấn:’’ làm như vậy rốt cuộc là muốn gì?’’

      Người phụ nữ nhếch miệng, lộ ra nụ cười châm biếm:’’ chàng đẹp trai, tôi phải rất sao? thể ngủ xong mà trả tiền nha. ra tối qua cũng làm cho tôi vô cùng thoải mái, tôi liền giảm nửa cho .’’

      ‘’Nhất định có ai sai khiến làm như vậy, đúng ?’’ Tống Kì mặt đỏ lên thở hổn hển : ‘’ Bằng vì cái gì cứ muốn tìm đến nơi làm việc của Tuyên Tuyên?’’

      ta sửng sốt chút, cười khanh khách :’’ chàng đẹp trai, nếu đợi đến lúc liên lạc cho tôi, tôi sao có thể tìm đến nơi này? Được rồi, xem ra tôi hôm nay cẩn thận phá hỏng đoạn nhân duyên, tôi đây lấy tiền , nhận lời xin lỗi của tôi vậy. cần cảm ơn, tôi vẫn có đạo đức nghề nghiệp mà.’’

      ta xong, quay người bước , nhưng Tống Kì lại ngăn lại cho ta :’’ cho tôi, rốt cuộc là ai sai tới đây?’’

      Người phụ nữ cười lạnh, ‘’ chàng đẹp trai, phải là có chứng vọng tưởng mình bị hại chứ? Đừng tưởng rằng ai cũng có ý tốt? Nếu phải sang nay tôi có việc phải vội, trong ví lại có tiền, tôi cầm điện thoại của để gán nợ, còn phải tìm đến chỗ này của bạn ? A, tôi sai rồi, phải là ‘’ Bạn cũ’’ mới đúng’’.

      ‘’!’’ Tống Kì phẫn nộ trợn trừng hai mắt.

      Người phụ nữ hề sợ hãi,’’ Như thế nào, muốn đánh tôi?’’

      ta dừng lại chút, bỗng nhiên lớn tiếng hô,’’ Cứu mạng! Có người muốn đánh tôi. người đàn ông muốn đánh yếu đuối a!’’

      Người phụ nữ kêu gào dẫn tới ít ánh mắt, Tống Kì buông ta ra, lui về sau hai bước. Người phụ nữ vuốt lại quần áo, xoay người cao ngạo rời .

      Tống Kì ngơ ngác đứng tại chỗ, giống như biến thành pho tượng có sinh mệnh.

      Cách đó xa có người ngồi trong chiếc xe màu đen, từ phía xa có thể thấy bộ dáng thất hồn lạc phách của Tống Kì, Đỗ Mộ Ngôn ngồi ghế sau thản nhiên lộ ra nụ cười trào phúng. Dám đoạt của , như thế nào có thể làm cho Tống Kì sống dễ chịu? Tống Kì nên cảm ơn , lúc này đây hạ thủ lưu tình rồi.

      Chỉ chốc lát sau, có người gõ cửa sổ xe, từ gương chiếu hậu trông thấy biểu tình của Đỗ Mộ Ngôn mà Lý Thi lạnh cả người lập tức phục hồi tinh thần, hạ cửa sổ, đưa cho người bên ngoài phọng bì dày cộp.

      Đứng bên cạnh xe ràng là người phụ nữ lúc nãy, ta mở ra phong bì liếc mắt qua, khuôn mặt thỏa mãn, tầm mắt nhịn được nhìn về đằng sau, Lý Thi thấy thế, cảnh cáo nhìn ta:’’ Hoàng tiểu thư.’’

      Hoàng tiểu thư chỉ có thể cam lòng thu hồi tầm mắt, hơi hơi khom người khoác lên vai Lý Thi, nhìn cười, nơi đầy đặn ra trước mặt Lý Thi:’’ Tiên sinh, về sau nếu còn có chuyện tốt như này, nhất định phải liên lạc với tôi.’’

      ‘’Tạm biệt, Hoàng tiểu thư.’’

      Lý Thi gạt tay ta ra, Hoàng tiểu thư cũng để ý, dịu dàng cười, xinh đẹp lẳng lơ rời .

      Ngữ khí Lý Thi ung dung, nhìn Đỗ Mộ Ngôn qua gương chiếu hậu, người phía sau cũng có ý phân phó rời , chính là nhìn thông qua bên ngoài qua phản chiếu của gương, dung loại ánh mắt sung sướng thưởng thức vẻ chán nản của Tống Kì.

      Lý Thi mặc dù lòng đầy nghi hoặc nhưng cũng dám hỏi nhiều, có số chuyện riêng tư trong cuộc sống của Đỗ Mộ Ngôn đôi khi cũng giao cho làm, cũng hỏi nguyên nhân, đây chính là lý do có thể ở bên người Đỗ tổng lâu dài. Tuy rằng hầu hạ lão Phật gia hỉ nộ vô thường này có chút vất cả, nhưng bù lại tiền lương cao phúc lợi tốt, nếu có thể, còn muốn ở bên người Đỗ tổng cho đến khi về hưu.

      Nhớ lại màn vừa rồi, trong lòng Lý Thi thở dài tiếng, lặng lẽ thương hại cho Tống Kì, cũng thể hiểu Tần tuyên Tuyên là đáng thương hay là may mắn.
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      lêthanh9009, heomaz, minmapmap250513 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 15 : thể tha thứ
      Edit: Mèo Điên
      Tần Tuyên Tuyên đứng trước cửa nhà điều chỉnh tốt cảm xúc, muốn làm cho cha mẹ lo lắng, tạm thời cũng đề cập đến chuyện cùng Tống Kì chia tay. Cố gắng nở nụ cười mãi cho đến khi trở về phòng mình mới gắng gượng được, Tần Tuyên Tuyên cuối cùng cũng nhịn được khóc nấc lên.

      Tống Kì là mối tình đầu của , thực rất thích , tại xảy ra việc này, đả kích đối với là quá lớn. thấy, cái loại lý do chia tay này thực là tức cười, ràng cùng Tống Kì rất tốt, ai cũng có người khác, hai bên cũng bị cha mẹ ngăn cản, tình như thế nào lại tới bước này?

      Tần Tuyên Tuyên cảm thấy , khoảng thời gian này rất thuận lợi, giống như có bàn tay hắc ám nào đó, ở phía sau khống chế mọi việc…… lắc đầu muốn phải nghĩ nhiều, bởi từng rằng, mặc kệ nguyên nhân là gì, quá trình như thế nào, tạo ra kết quả như này, tuyệt đối thể tiếp tục cùng Tống Kì ở bên nhau…..

      Tần Tuyên Tuyên từ lúc quen Tống Kì lần đầu tiên tắt máy, vì để cho bản thân lại suy nghĩ nhiều, mở máy tính, tìm mấy bộ phim hài, đeo tai nghe xem.

      Đúng lúc Đỗ Mộ Ngôn theo sau Tần Quốc Đống, thấy được Tần Tuyên Tuyên bên trong hốc mắt ửng đỏ, trong loàng bỗng xuất cảm giác đau lòng cùng thương tiếc. Mặc kệ là trải qua kiếp hay là tại, kỳ muốn nhìn thấy Tuyên Tuyên khóc, nước mắt cứ như rơi vào đáy lòng vô cùng chua xót, đem trái tim dần dần vỡ nát. Biết nước mắt của là do tạo thành, nhưng vẫn buông tay. Nghĩ tới việc tương lai có thể ôm vào trong lòng, tâm thực thỏa mãn, tại chút khổ sở này, có được coi là gì đâu? Mọi việc đều theo kế hoạch của mà tiến hành, biết, rất nhanh, rất nhanh thôi có thể hoàn thành tâm nguyện hai kiếp này.

      ‘’Tuyên Tuyên, con làm sao vậy?’’ Thấy mắt Tần Tuyên Tuyên ửng đỏ, Tần Quốc Đống vội hỏi. Vừa rồi ông gõ cửa rất lâu, Tần Tuyên Tuyên vẫn chưa lên tiếng trả lời, ông thực lo lắng, lúc này mới mở của phòng ra nhìn, khong nghĩ tới thấy con khóc, vừa trở về ông liền cảm thấy có điểm thích hợp, chỉ cho là làm việc mệt mỏi, cũng để ý, chẳng nhẽ con ông có tâm ?

      Tần Tuyên Tuyên rốt cuộc cũng nghe thấy động tĩnh ở cửa, vội tháo tai nghe xuống, nhìn về phía Tần Quốc Đống, ‘’Ba?’’

      Tần Quốc Đống lo lắng hỏi lại :’’ Tuyên Tuyên, con có tâm sao?’’

      Tần Tuyên Tuyên sửng sốt, vội lau khóe mắt, cười :’’ có ba, con xem phim hài, đặc biệt thú vị, cười chảy nước mắt…..Đỗ tiên sinh?’’

      Tần Tuyên Tuyên bây giờ mới phát Đỗ Mộ Ngôn đứng ngoài cửa.

      Nghe Tần Tuyên Tuyên giải thích, Tần Quốc Đống thoáng yên lòng:’’ có việc gì là tốt rồi, hôm nay Tiểu Đỗ tự mình mang kịch bản đến, ba để cho ở lại ăn cơm.Tuyên Tuyên, con cũng ra ăn cơm .’’

      ‘’Tần tiểu thư’’ Đỗ Mộ Ngôn vẫn là bộ dáng phong độ như cũ, biểu cảm cũng có gì khác thường, giống như cùng người xa lạ chào hỏi.

      ‘’A, vậy hai người trước , con lập tức xuống.’’ Tần Tuyên Tuyên vội .

      ‘’Vậy con nhanh lên.’’ Tần Quốc Đống giúp khép cửa lại, đưa Đỗ Mộ Ngôn ăn.

      Thời điểm Tần Tuyên Tuyên ngồi vào bàn ăn, vẻ mặt khôi phục lại bình thường.

      bàn cơm, biểu của cũng có gì khác thường, như thường lệ cùng cha mẹ trò chuyện, nhưng đối với Đỗ Mộ Ngôn lại thập phần lãnh đạm, nếu với tuyệt nhiều lời.

      Từ lần trước sau khi ngồi xe Đỗ Mộ Ngôn, mấy ngày nay xuất trước mặt , hôm nay thái độ của Đỗ Mộ Ngôn có vẻ có chút xa cách, điều này làm cho suy nghĩ của Tần Tuyên Tuyên về dạo gần đây ngừng lại. Ngày đó hiểu sao Đỗ Mộ Ngôn hướng thổ lộ, khiến cho rằng việc đến tìm ba làm cố vấn phim lịch sử là cố ý, cho đến lúc nãy nhìn thấy , còn cho rằng chưa buông tha , chỉ cảm thấy phiền chán, nhưng tại đối với vô cùng lạnh nhạt, làm cảm thấy bản thân mình suy nghĩ nhiều.

      Đỗ Mộ Ngôn cùng ba trò chuyện vô cùng vui vẻ, căn bản là cả liếc mắt nhìn cái. Tùy tiện nghĩ lại cũng có thể đoán được, Đỗ Mộ Ngôn là ai cơ chứ, dạng phụ nữ nào mà ta có? nhất thiết phải là cây cỏ dại như , cho tới bây giờ cảm thấy được lời thổ lộ của có bao nhiêu phần là thực lòng, chẳng qua là hứng thú trong chốc lát, giống như là ăn nhiều sơn hào hải vị rồi lại muốn nếm thử chút rau dưa thanh đạm. Nếu như chấp nhận , buông tha cũng là điều bình thường. Giống như bây giờ tốt lắm, thái độ của lãnh đạm như vậy mới làm cho cảm thấy an tâm.

      Nét mặt Đỗ Mộ Ngôn cùng Tần Quốc Đống trò chuyện quả thực vô cùng vui vẻ, lực chú ý phút cũng rơi người Tần Tuyên Tuyên. quá kích động làm cho cả người đề phòng mình, cho nên chỉ có thể thay đổi phương pháp, giả vờ mất toàn bộ hứng thú đối với , biết, biểu như vậy làm Tần Tuyên Tuyên buông lỏng cảnh giác, tại xem ra, đúng hướng rồi, đề phòng , giờ đây bởi vì thái độ lãnh đạm của mà buông lỏng xuống.

      Đối với Đỗ Mộ Ngôn mà , chỉ có thể nhìn, thể đem ôm vào trong ngực là môt loại hành hạ , chịu đựng, nhẫn nại khiến thân thể đều kêu gào, cũng khộng dám liếc mắt nhìn nhiều thêm cái.

      Sau khi ăn xong, Đỗ Mộ Ngôn cũng lưu lại, ngay tại lúc Tần Quốc Đống mời ở lại liền nhanh chóng rời khỏi Tần gia, điều này làm cho Tần Tuyên Tuyên càng thêm thả lỏng.

      Đến lúc trở về phòng ngủ, mọi chuyện liên quan đến Đỗ Mộ Ngôn trong đầu đều biến mất, lấy di dộng, do dự hồi lâu mới mở máy, điện thoại lập tức lên mấy cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn. Tần Tuyên Tuyên lại phân vân chút, cài đặt điện thoại chế độ im lặng, đặt bàn học, vừa đặt xuống, di dộng liền sang lên, như cũ vẫn là Tống Kì gọi đến.

      Tần Tuyên Tuyên đứng cạnh bàn hồi lâu, nhìn di động sáng rồi lại tối, rồi lại sáng lên, Tống Kì vẫn kiên nhẫn gọi tới.

      biết nhìn bao lâu, di động bàn chân có chút cứng, nằm xuống chiếc giường mềm mại, nhắm mắt lại cái gì cũng muốn nghĩ đến.

      Ngày hôm sau Tần Tuyên Tuyên rời giường muộn phát điện thoại hết pin, liền thuận tay mang cả sạc pin làm. Mới ra đến cửa, liền phát xe Tống Kì ở cách đấy xa, mà dựa ở cạnh xe, nôn nóng chờ đợi. Thấy xuất , lập tức tới, vẻ mặt tiều tụy, trong mắt đầy tơ máu, làm Tần Tuyên Tuyên nhịn được đau lòng hồi.

      Nếu là chuyện khác, nhìn thấy Tống Kì như vậy, khẳng định tha thứ cho , nhưng việc kia giống như vậy, cho dù có đau lòng, tuyệt đối vẫn thể tha thứ cho .

      Thấy Tống Kì lại đây, Tần Tuyên Tuyên chính là dịch chuyển ánh mắt, vượt qua về phía trước.

      Tống Kì bỏ qua đứng đối diện , che trước mặt Tần Tuyên Tuyên, thah có chút ý van xin :’’ Tuyên Tuyên! có chuyện muốn với em.’’

      ‘’Chúng ta còn chuyện gì để cả. Em còn phải làm.’’ Tần Tuyên Tuyên nhìn , nghiêm mặt .

      ‘’ đưa em . Chúng ta vừa vừa ’’. Tống Kì sốt ruột.

      ‘’ Em muốn chuyện với .’’ Tần Tuyên Tuyên vượt qua , tiếp tục về phía trước, lại bị tống Kì kéo tay lại.

      ‘’ Tuyên Tuyên, em chuyện cùng , để em .’’ Tống Kì cố chấp , ‘’ Em lên xe , đưa em đến công ty, chúng ta chuyện xe, làm mất thời gian của em.’’
      bị Tống Kì giữ chặt được, đành phải làm theo ý lên xe. Tống Kì vội ngồi vào chỗ điều khiển , khởi động xe hướng về công ty của Tuyên Tuyên, nhưng cũng chưa lập tức chuyện.

      Tống Kì lời nào, Tần Tuyên Tuyên đương nhiên cũng chủ động mở miệng, chẳng qua là nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nhìn xe hòa vào dòng xe cộ trong giờ cao điểm, xung quanh dường như trong nháy mắt an tĩnh lại, thậm chí có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đập.

      Mắt thấy xe được nửa đường, Tống Kì rốt cuộc mở miệng:’’ Tuyên Tuyên…..em tha thứ cho được ?’’

      Ngón tay Tần Tuyên Tuyên giật giật, tầm mắt di chuyển vẫn hướng ra ngoài cửa sổ, dường như nghe thấy gì.

      Thanh Tống Kì có chút vội vàng:’’ Tuyên Tuyên, đêm hôm đó đến quán bar uống rượu, đó là bởi vì sợ, sợ rằng đứa bé kia là của , chúng ta liền kết thúc…..Nhưng những hình ảnh kia, cái gì cũng biết, nhất định là có người cố ý hãm hại, Tuyên Tuyên, em….cho cơ hội ’’

      Có người cố ý hại ?

      Trong đầu Tần Tuyên Tuyên phảng phất lên thân ảnh mơ hồ, giây tiếp theo cảm thấy thực buồn cười, cũng nhìn Tống Kì, chính là ngẩn ngơ nhìn bên ngoài, giọng :’’ Học trưởng, nếu là chuyện khác, chỉ cần hơi chút dỗ dành, em liền tha thứ……Nhưng chuyện này em thực chấp nhận nổi, chỉ cần nhớ đến những hình ảnh ngày hôm qua, em liền sinh ra cảm giác chán ghét, em có biện pháp….thực có biện pháp nào tha thứ cho .’’

      Xe bỗng nhiên chấn động, Tống Kì đột nhiên bẻ tay lái, đem xe dừng tại ven đường.

      ‘’Tuyên Tuyên, biết sai rồi, về sau bao giờ đến quán bar uống rượu nữa. Tuyên Tuyên, em tha thứ cho .’’Tống Kì nắm chặt tay lái, gắt gao nhìn , hai mắt đỏ bừng, dáng vẻ thấp kém khẩn cầu. Bởi vì thực thích , cho nên muốn cứ thế buông tay.

      Tần Tuyên Tuyên cảm thấy mũi có chút đau xót, vội vàng chuyển hướng ngoài cửa sổ.

      Luôn luôn chú trọng bề ngoài,Tống Kì lúc nào cũng gọn gàng phong độ, có chút giận chính mình khiến thành ra như vậy, Tần Tuyên Tuyên cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng tại, nhất thời mềm lòng chỉ khiến cho đôi bên đều đau khổ, thể quên được những bức ảnh ngày hôm qua mình nhìn thấy, cùng Tống kì, thực thể ở cùng nhau.

      ‘’ Tống Kì, em thể chịu được việc bạn trai mình trong khi quen nhau còn phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác.’’ Tần Tuyên Tuyên hạ tầm mắt, nghẹn ngào ,’’ Cho dù phải cố ý, em chỉ nhìn kết quả, em có cách nào tha thứ cho , chúng ta chia tay . Tống Kì, cảm ơn hai tháng qua chăm sóc cho em, về sau…. đừng tìm em nữa.’’

      Tần Tuyên Tuyên nhảy xuống xe, phía trước cách đó xa chính là cao ốc Thiên Vũ.

      ‘’Tuyên Tuyên!’’

      Tống Kì xuống xe đuổi theo hai bước, lại nản lòng dừng lại, xoay người quyền đánh vào xe.

      ‘’Tuyên Tuyên….Tuyên Tuyên…’’ thào lẩm bẩm tên , chân mất hết sức lực ngồi sụp xuống. hiểu mọi chuyện vì sao lại như vậy, duy nhất ràng chính là, mất Tuyên Tuyên….. cam lòng! Nhất định là có người hãm hại , những bức ảnh kia, phải là thực. Là ai? Là ai phải làm như vậy? (Tác giả: ta nè con) Đúng rồi, ngày đó nghe thấy….Đỗ tiên sinh.

      Tống Kì bất ngờ đứng dậy, liếc mắt nhìn tòa cao ốc Thiên Vũ cái, lên xe, dung sức giẫm chân ga.
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      lêthanh9009, heomaz, minmapmap250511 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 16 : Xử lý lạnh
      Edit : Mèo điên
      Thời điểm Tần Tuyên Tuyên tới văn phòng, điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, ít ra người ngoài còn nhìn ra vừa mới chia tay bạn trai mà tinh thần sa sút. cũng muốn phải nghĩ nhiều đến chuyện này nữa, chỉ muốn dồn hết mọi thứ cho công việc.

      Ngày hôm qua liên hệ được với hai công ty hẹn gặp mặt chuyện, Tần Tuyên Tuyên lại gọi điện xác nhận lần nữa, xác định hôm nay có thể gặp mặt, báo cho Tương Giai tiếng, trong ánh mắt kì lạ của ta ra khỏi công ty. Tương Giai biết Đan Quyên đem danh sách thuộc thành phố N cho Tần Tuyên Tuyên phụ trách, dù sao tình hình thực tế ở thành phố N cũng nắm , vì vậy cũng để ý, Tần Tuyên Tuyên muốn thử sức cũng tốt, dù sao cũng có khả năng có tiến triển lớn.

      Vốn Tần Tuyên Tuyên hẳn là nên cùng nhân viên phòng thiết kế, thay đối phương giải thích vài vấn đề có tính chuyên môn, tuy nhiên bản thân cũng là người học ngành thiết kế, xem như là người có hai tác dụng, vì vậy cần thiết phải gây phiền phức cho bộ phận bên kia. vẫn luôn giữ liên lạc với Phương Phán Phán, biết được đoạn thời gian gần đây nhân viên phòng thiết kế đều bận tới mức hận thể phân thân.

      Tần Tuyên Tuyên liên hệ qua với hai công ty,họ đều cầu thiết kế sân khấu, bên muốn triển lãm sản phẩm cho công ty đá quý, bên lại muốn tổ chức sân khấu chúc mừng công ty đồ dùng cho trẻ em tròn năm thành lập ở ngoài trời, đây đều là cuộc làm ăn , nhưng đối với người mới như , nếu có thể thành công kí hợp đồng, cũng là khởi đầu tệ. Dù sao cho tới bây giờ, còn chưa kí được hợp đồng nào đây.

      Tần Tuyên Tuyên tới công ty đồ dùng trẻ em trước, cùng người phụ trách thảo luận tiếng, khi ra về căn bản xác định, phía bên này được. Thời điểm đến công ty thứ hai, người phụ trách có vẻ bề bộn nhiều việc, cùng Tần Tuyên Tuyên chuyện chưa đến năm phút đồng hồ, còn phải suy nghĩ lại, để cho về trước…

      Ra quân bất lợi, tâm tình có chút chán nản, vẻ mặt ảm đạm trở về văn phòng, nghĩ tới ngồi chưa được bao lâu, liền nhận được cú điện thoại, là của công ty đá quý, là quyết định để công ty Tụ Mĩ thiết kế.

      Sau khi đem việc này sắp xếp ổn thỏa, Tần Tuyên Tuyên thở phào nhõm. Đơn đặt hàng này tính là lớn, nhưng đối với , tiến bộ, giúp có thêm tự tin.

      Thời điểm Tương Giai nhìn thấy đơn đặt hàng có chút giật mình, nghĩ tới sau khi Tần Tuyên Tuyên bắt tay vào làm, nhanh như vậy liền thành công kí hợp đồng. Trước đó ta đưa bản danh sách kia cho Tần Tuyên Tuyên hiển nhiên cũng động tay động chân đôi chút, có thể có vài phiền phức. Mạc tổng khi điều Tần Tuyên Tuyên vào đây từng dặn dò ta đặc biệt chú ý tới Tần Tuyên Tuyên, ta cũng cố ý làm khó dễ , chuyện đơn đặt hàng, là do bản thân Tần Tuyên Tuyên có năng lực.

      Khóe miệng Tương Giai có chút giễu cợt, tuy rằng Tần Tuyên Tuyên đánh bậy đánh bạ kí được đơn đặt hàng, chẳng qua là do may mắn mà thôi, mọi mặt của xã hội này có cái gì ta chưa từng thấy. đứa con có thể có bao nhiêu bản lĩnh! vừa phải là thân thích của Mạc tổng, lại quá xinh đẹp, dựa vào cái gì đặc biệt được Mạc tổng chú ý? ta còn nghe Tần Tuyên Tuyên cùng Đỗ tổng tập đoàn Minh Khải bên cạnh có chút quan hệ, thế sao chứ? Cấp bằng quản lý tại, ta chính là vừa mắt Tần Tuyên Tuyên, muốn để cho về sau được sống thoải mái!

      Vài ngày như thế, cũng biết có phải vận khí Tần Tuyên Tuyên tốt hay , mà sau đó thành công kí được vài đơn đặt hàng, tuy rằng số tiền kiếm được nhiều, nhưng thành công liên tiếp làm cho tâm tình Tần Tuyên Tuyên mấy hôn nay coi như tồi.

      Nhưng trong khoảng thời gian này, cảm xúc của nhanh chóng suy sụp. Mấy ngày liền Tống Kì gọi điện tới nơi làm việc của , Tần Tuyên Tuyên liền đem số cho vào danh sách đen, nhưng Tống Kì vẫn dùng điện thoại khác gọi tới, vừa nghe thấy người gọi là , cũng cho cơ hội chuyện, lập tức tắt máy. Này cũng chưa tính là gì, Tống Kì chỉ cần bận việc, bất kể thời gian tới đón , cho dù để ý tới , cũng nổi giận, chỉ là ngừng giải thích, kiên trì là bị người hãm hại, để tin tưởng, nhất định tìm ra bằng chứng.

      Tần Tuyên Tuyên biết nên đối mặt với như thế nào, mỗi lần như thế đều lấy lời bỏ , cũng lên xe để đưa về. Nhưng mỗi lời của , đều ghi nhớ trong đầu, nếu những bức ảnh kia phải là ….

      Tần Tuyên Tuyên lắc đầu, để chính mình ôm hy vọng quá lớn, có đôi khi hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.

      Hôm này vừa mới bước chân vào công ty, Mạc tổng liền gọi Tần Tuyên Tuyên vào văn phòng. ban đầu có chút bất an yên, nghĩ tới vẻ mặt Mạc tổng đều là vui mừng phấn khởi, thấy Tần Tuyên Tuyên tiến vào, liền lập tức kêu ngồi xuống, đưa cho tập tài liệu.

      Tần Tuyên Tuyên khó hiểu, mở văn kiện ra nhìn, phát đây ràng đều là thông tin liên quan đến công ty điện ảnh và truyền hình của tập đoàn Minh Khải, bên trong đề cập đến việc công ty này vừa mới thuê tầng , đòi hỏi hoàn hảo, phù hợp với sắp xếp bố cục thiết kế của công ty văn hóa.

      ‘’Tuyên Tuyên, tôi biết cùng Đỗ tổng của Minh Khải có chút quan hệ…..Đúng vậy, tôi hy vọng lần này có thể cùng Đỗ tổng bên kia gặp mặt thảo luận vấn đề này, nắm chắc vụ làm ăn này trong tay’’ Mạc tổng cười .

      Thần sắc Tần Tuyên Tuyên cứng đờ, đem văn kiện để lại bàn, mở miệng : ‘’ Mạc tổng, có phải ngài hiểu lầm gì rồi ? Tôi cùng Đỗ tổng có bất kỳ quan hệ gì.’’

      Mạc Tùng ngờ tới Tần Tuyên Tuyên hoàn toàn phủ nhận quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn, có nghe thấy vài tin đồn trong công ty, buổi trưa nào đó, Đỗ tổng tự mình đến tìm . Hơn nữa, trước đó trợ lý bên người Đỗ tổng từng hướng hỏi thăm về Tần Tuyên Tuyên, trong lúc vô tình còn đề cập đến nếu ở bộ phận tiêu thụ có thể có tương lai phát triển, cũng đến mức phải điều sang bộ phận này . Tài năng trong xã hội này tùy tiện tìm thấy vô cùng nhiều, nhưng để có quan hệ còn phải phụ thuộc vào từng người, Đỗ tổng có lẽ có phần hứng thú với nha đầu này, nên bây giờ còn cần góp chút công sức, lại nghĩ rằng, Tần Tuyên Tuyên tại cư nhiên với , cùng Đỗ tổng có quan hệ ? Lời này ra ai tin chứ, quên được lần đó khi trợ lý Lý nhắc đến Tần Tuyên Tuyên ngữ khí có chút ám chỉ, trợ lý Lý là người bề bộn nhiều việc như vậy, những thế còn là người thân cân bên cạnh Đỗ tổng, nào có thời gian đề cập đến tiểu nương có tiếng tăm.

      ‘’ có quan hệ cũng sao’’ Mạc Tùng trong đầu đầy suy nghĩ , mặt lại mang theo ý cười, giống như vừa rồi chỉ là thuận miệng . ‘’ Dù sao công việc lần này cũng giao cho , Tuyên Tuyên, tôi rất xem trọng , ngàn vạn lần đừng để cho tôi phải thất vọng.’’

      ‘’Mạc tổng, việc quan trọng như này, tôi thấy vẫn là nên để chị Tương Giai hoặc chị Quyên phụ trách hơn, bọn họ so với tôi có nhiều kinh nghiệm hơn, khẳng định có thể làm tốt hạng mục này.’’ Tần Tuyên Tuyên cau mày , từ biểu lần trước của Đỗ Mộ Ngôn khi đến nhà , dường như còn ý gì với , nhưng với từng có tiếp xúc thân mật, thực muốn gặp lại

      ‘’Tương Giai cùng Đan Quyên dạo gần đây rất bận, thể để bọn họ làm được, việc lần này chỉ có thể giao cho .’’ Mạc Tùng lắc đầu thở dài tiếng, đem văn kiện nhét vào trong tay Tần Tuyên Tuyên, ‘’Tốt lắm, cứ quyết định vậy , có thể được rồi’’

      Tần Tuyên Tuyên giật giật môi, biết bản thân có nữa cũng có tác dụng, chỉ có thể xoay người bước ra ngoài.

      Trở lại chỗ ngồi của mình, Tần Tuyên Tuyên đầu tiên là phiền não trận,sau đó lập tức mở tư liệu Mạc tổng đưa xem lại lần nữa. Khi liên lạc với nhân viên của công ty điện ảnh và truyền hình dường như người đó biết là ai, thoáng thả lỏng tinh thần.

      chỉ liên hệ với nhân viên cấp dưới của tập đoàn Minh Khải, có lẽ Đỗ Mộ Ngôn cũng nhất định phải xuất ?

      Tần Tuyên Tuyên do dự lát, nghe thấy người đó tự giới thiêu tên là Nghiêm Hàn, liền giải thích mục đích gọi. biết có phải có người liên hệ trước hay , mà khi nghe là nhân viên thiết kế của Tụ Mĩ, thái độ của đối phương thực khách khí, còn số vấn đề chi tiết cần bàn chuyện cụ thể. Hai người thương lượng lát, trực tiếp quyết định buổi trưa gặp mặt.

      Tần Tuyên Tuyên báo cho Tương Giai tiếng, giữa trưa cơm nước xong quay về công ty, trực tiếp hướng tới Minh Khải. Mấy ngày nay Tần Tuyên Tuyên liên tục phải chạy ra ngoài làm việc, còn kí được ít đơn đặt hàng, Tương Giai tuy có bất mãn, nhưng cũng đến mức ở bên ngoài làm phiền , chỉ có thể cho phép .

      tại tạm thời còn khoảng tiếng nữa mới đến nơi hẹn gặp, vì vậy sau khi ăn trưa xong, lập tức gọi xe .

      Ngồi xe nhàm chán, Tần Tuyên Tuyên nhớ tới công ty điện ảnh và truyền hình này, ra cũng từng nghe qua. Lúc ấy Đỗ Mộ Ngôn tới nhà tìm ba , mới mở công ty điện ảnh và truyền hình, phải đầu tư cho kịch lịch sử, cần ba làm cố vấn, nghĩ tới tại bản thân cùng công ty này cũng có liên quan.

      Thời điểm đến nơi đối phương còn chưa xuất , mục đích đến, tiếp tân dẫn tới phòng khách ngồi chờ trước, vì tổng giám đốc của tập đoàn Minh Khải đến, cho nên các lãnh đạo từ xuống dưới đều ở phòng họp. Bởi vì Tần Tuyên Tuyên đến sớm, cũng gì, theo người phía trước dẫn đường tới phòng chờ.

      Mà trong phòng hội nghị bên kia, Đỗ Mộ Ngôn ngồi ở vị trí chủ vị, trợ lí Lý ngồi bên cạnh, các lãnh đạo lớn của Minh Khải ngồi xung quanh, nơm nớp lo sợ báo cáo tình hình công ty gần đây.

      tại người báo cáo là tổng giám đốc mới Trịnh Thành, trong miệng thao thao bất tuyệt , trong lòng lại nhịn được kinh ngạc. là nhân viên từ tổng bộ của Minh Khải được điều đến đây đảm đương chức tổng giám đốc của công ty điện ảnh và truyền hình mới được thành lập này, vì vậy cũng coi như quen thuộc Đỗ Mộ Ngôn, hôm nay đột nhiên Đỗ tổng đến khảo sát, là phải họp nghe bọn họ báo cáo, sựu khiến phen kinh sợ. Tình hình gần đây của công ty hai ngày trước mới lấy được văn bản báo cáo chính thức, hôm nay Đỗ tổng tới rồi….. phải là có cái gì vừa lòng đấy chứ?

      Trịnh Thành đánh giá cao bản thân vào cơ hội lần này, bởi vậy thanh chuyện vô cùng vang mạnh mẽ, mặt là nụ cười tự tin. Sau khi hoàn thành báo cáo, mới nhìn về Đỗ Mộ Ngôn, nhất thời trong lòng giật thót cái.

      Lý Thi thấy biểu của Trịnh Thành biết bộ dáng giờ của Đỗ Mộ Ngôn dọa đến , thấy Đỗ mộ Ngôn có ý kiến gì, Lý Thi khụ tiếng, mở lời xoa dịu khí, mời những người còn lại tiếp tục báo cáo.

      Đỗ Mộ Ngôn như cũ vẻ mặt bình tĩnh có phản ứng ,bầu khí trong phòng hội nghị càng thêm ngưng trọng, biểu tình mỗi người đều nơm nớp lo sợ, cố gắng để bản thân khi báo cáo trấn định có gì sai sót, tránh bị Đỗ Mộ Ngôn bắt được.

      Ai cũng biết, ra Đỗ Mộ Ngôn căn bản nghe thấy bọn họ cái gì. Cánh cửa phòng hợp nửa là cửa kính, ngoài cửa là dãy hành lang, cuối hành lang chính là sân khấu, vừa rồi nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên đến đây, được đưa đến phòng khách.

      Trời mới biết có bao nhiêu ý muốn trực tiếp đến trước mặt , cho biết chỉ câu của , cái gì cũng có thể vì mà làm. (Mèo: chị bảo chị muốn a tránh xa chị ra. Đỗ tổng : ko muốn biến thành món mèo hầm cút! Mèo : ……) Nhưng thể! phải bày ra bộ dáng lạnh nhạt với , muốn bỏ cảnh giác, chờ quên Tống Kì, có thể tiếp nhận đoạn tình cảm mới, mới có thể tiếp tục theo đuổi . ràng rất muốn ôm , hôn lên mỗi tấc da thịt ấy, tại lại chỉ có thể liều mạng nhẫn nại….Trời mới biết phải kiềm chế khó khăn đến nhường nào!

      Tay phải đặt bàn bỗng dưng nắm chặt thành quyền, dọa Diệp phó tổng báo cáo sợ tới mức dừng lại, suýt nữa tông cửa bỏ chạy……Đỗ tổng vừa ý sao? lẽ sắp bị sa thải?
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      heomaz, tieunai691993, duyenktn19 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 17 : Chứng cứ
      Edit: Mèo điên

      Tần Tuyên Tuyên ngồi trong phòng khách im lặng chờ đợi hề hay biết trong phòng hội nghị bên kia xảy ra cơn bão táp trong yên lặng, mắt thấy qua thời gian hẹn gặp, mà người bên kia vẫn chưa có dấu hiệu liên lạc, Tần Tuyên Tuyên đứng ngồi yên. Có lẽ tổng tài của Minh Khải là tới thị sát tình hình, biết bọn họ phải họp bao lâu. cố tình hỏi thăm đôi chút, ít nhất phải biết thời gian cụ thể, để bản thân còn có chút hy vọng. Vừa mới bước ra khỏi phòng khách, chỉ thấy cửa phòng họp ở cuối hành lang mở ra, Đỗ Mộ Ngôn dẫn đầu đoàn người tới.

      Tần Tuyên Tuyên theo bản năng lùi lại phía sau, lại cảm thấy nếu làm như vậy tốt, cũng lễ phép, Đỗ Mộ Ngôn hiển nhiên nhìn thấy , thể làm gì khác đành phải đứng lại.

      ‘’Tần tiểu thư, tại sao lại ở đây?’’ Đỗ Mộ Ngôn đến bên cạnh Tần Tuyên Tuyên dừng lại, vẻ mặt lạnh đạm hỏi thăm. Nét mặt cũng ánh mắt khi đối diện với cấp dưới cũng có gì khác biệt, thậm chí còn mang theo tia lãnh ý, giống như Tần Tuyên Tuyên chỉ giống như người quen bình thường mà thôi.

      Biểu của như vậy làm cho cả người đều thả lỏng. Đôi mặt với vẻ ôn hòa trước kia của khiến cho được tự nhiên, càng thích tại đem đối xử như người xa lạ, dù sao, bọn họ vốn chính là quen thân, cùng ba có qua lại, chứ đâu có quan hệ gì với đâu.

      ‘’ Tôi có chút công việc ở đây.’’ Tần Tuyên Tuyên cũng , muốn để cho Đỗ Mộ Ngôn nghĩ rằng là muốn dựa vào ấn tượng với cửa sau.

      ‘’Vậy sao?’’ Đỗ Mộ Ngôn nhàng đáp lại, tầm mắt liếc qua phía sau.

      Các lãnh đạo lớn vốn theo lập tức có người chảy mồ hôi lạnh ra, : ‘’ chính là nhân viên công ty thiết kế Tụ Mĩ Tần Tuyên Tuyên tiểu thư sao? ngại quá để cho phải chờ lâu.’’

      ‘’ có việc gì, cũng phải là quá lâu.’’

      Bị đủ loại ánh mắt nhìn chằm chằm, Tần Tuyên Tuyên được tự nhiên kéo kéo khóe miệng. Ánh mắt bọn họ nhìn kì lạ, tràn ngập tìm tòi nghiên cứu, hiển nhiên là đoán quan hệ của cùng Đỗ Mộ Ngôn , nhưng đối với xa lạ như vậy, bọn họ có cách nào đoán được ?

      Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt nhìn người chuyện cái, phát chính mình biết tên ta, trong phòng hội nghị lúc nãy mỗi người cũng tự giới thiệu qua, căn bản là Đỗ Mộ Ngôn có chú ý nghe, cho nên ngoại trừ tổng giám đốc mới Trịnh Thành , người cũng biết tên.

      Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn mãnh liệt áp chế ý nghĩ này, chỉ thản nhiên câu:’’ Mọi người cứ chuyện .’’

      Sau đó, vững vàng bước .

      Lý Thi làm trợ lý, đương nhiên có thể thay thế Đỗ tổng biểu đạt xem trọng đối với các nhân viên của Minh Khải, hy vọng bọn họ trong tương lai vì công ty sử dụng tài năng của mình tạo nên những thành quả lớn hơn. xong liền vội vàng đuổi kịp Đỗ tổng,xoay người nhịn được liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cái.

      số việc liên quan đến Đỗ tổng đều qua tay , cho nên Lý Thi rất ràng, Đỗ tổng đối với Tần Tiểu thư này có loại tâm lý gần như cố chấp. theo Đỗ tổng nhiều năm như vậy, chưa từng gặp người phụ nữ nào có thể làm cho ngài tốn nhiều tâm tư đến vậy, nhưng kỳ lạ chính là, Đỗ tổng ràng muốn có Tần tiểu thư như thế, gần đây lại làm ra bộ dáng quan tâm, ngài hề sang cao ốc bên cạnh tìm Tần tiểu thư, gặp mặt cũng chỉ là bộ dáng lạnh lùng thản nhiên, làm cho hiểu rốt cuộc ngài nghĩ cái gì. Nhưng cực kỳ ràng, tình cảm cố chấp của Đỗ tổng đối với Tần tiểu thư chưa bao giờ thay đổi, hôm nay ngài bỏ hết mọi công việc trong tay, vội vàng chạy đến đây, là muốn nghe báo cáo công tác, nhưng theo bên người Đỗ tổng nhiều năm như vậy, như thế nào thấy được vẻ phong độ ngày thường của ngài? Cho nên đoán, Đỗ tổng tới nơi này, chẳng qua chỉ là có thể quang minh chính đại gặp Tần tiểu thư lần, nhưng vừa gặp , vì cái gì lại bày ra bộ dạng như người xa lạ, đây phải là việc có thể đoán được. Đỗ toowngr từ trước đến này đều là tâm tư kín đáo, vẫn là nên suy đoán bừa bãi.

      Ánh mắt của Lý Thi phóng tới quá mức quỷ dị, Tần Tuyên Tuyên cau mày nhìn lại, nhưng chỉ thấy ta đnag vội vàng đuổi kịp bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn, có cảm giác vô cùng kì lạ, chợt nghe thấy người vừa nãy đứng ra khách khí :’’ Tần tiểu thư, tôi là trưởng phòng phòng hành chính Ngiêm Hàn, chúng ta tới văn phòng của tôi chuyện .’’

      ‘’Được, Ngiêm trưởng phòng.’’ Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, theo Ngiêm Hàn, cảm giác lỳ lạ vừa rồi, hoàn toàn bị ném ra sau đầu.

      ‘’Nha, là thế này.’’ Tần Tuyên Tuyên nghĩ nghĩ, vẫn thấy là nên , ‘’ Qúy công ty có phải hay gần đây cần cố vấn cho kịch lịch sử? Đỗ tổng bởi vì chuyện này mà tìm ba tôi, muốn ông ấy đảm đương chức vụ này. ‘’Thấy biểu tình nghi hoặc của Nghiêm Hàn, Tần Tuyên Tuyên lại giải thích câu ‘’Ba tôi là giáo sư hệ lịch sử.’’

      ‘’Hóa ra là như vậy.’’ Nghiêm Hàn cười gật đầu, cũng thêm vấn đề này, ngược lại bàn đến công việc.

      Tần Tuyên Tuyên nghiêm túc giải thích cho Nghiêm Hàn, cũng chăm chú nghe, thỉnh thoảng đưa ra vài vấn đề, nhưng có cảm giác, thực tế Nghiêm Hàn trong tư tưởng vẫn chưa tiếp thu những gì . Sau khi nghe chuyện Đỗ tổng mời ba làm cố vấn, chỉ sợ Nghiêm Hàn cũng quyết định để công việc lần này cho tụ Mĩ làm rồi?

      Tần Tuyên Tuyên cũng nghĩ muốn có liên quan gì với Đỗ Mộ Ngôn, nhưng tại xem như là lợi dụng việc ba làm cố vấn để tạo ra loại quan hệ này, điều này làm cho tâm trạng ít áp lực, nhận thức được điều này nên đem những lời dự định đều ra hết.

      Hai người hàn huyên nửa giờ, cuối cùng Nghiêm Hàn khách khí tán thưởng thiết kế của Tụ Mĩ, kết quả cuối cùng hai người đều thông suốt.

      Tần Tuyên Tuyên ngay sau đó cáo từ rời , đường quay về Tụ Mĩ, cảm thấy bản thân có chút bực bội khó hiểu, tự an ủi chính mình chỉ là vì cùng ba có quan hệ, nhưng rốt cuộc vẫn là bởi vì Đỗ Mộ Ngôn.

      Tần Tuyên Tuyên trở lại công ty bao lâu, ngay lúc đó Minh Khải gọi điện tới, đối phương xác nhận muốn đem văn phòng thiết kế giao cho Tụ Mĩ. ít nhiều cũng cảm thấy quá bất ngờ, đem bản hợp đồng sửa qua loa, đưa đối phương xác nhận sau, yên lặng ngồi lúc,cầm con dấu phác thảo hợp đồng, gõ cửa văn phòng Mạc tổng. Dù sao đây cũng là công việc Mạc tổng chính mình giao cho , vẫn nên báo cáo cho biết.

      Thấy là Tần Tuyên Tuyên, Mạc Tùng lộ ra ý cười, để ngồi xuống.

      Tần Tuyên Tuyên đem bản hợp đồng đặt trước mặt Mạc tổng, :’’ Mạc tổng, tôi cùng Minh Khải bên kia bàn bạc tốt lắm, ngài xem nếu có vấn đề gì, xin hãy ký vào đây.’’

      Mạc Tùng trong mắt lên kinh ngạc, vội tiếp lấy hợp đồng, nhìn qua chút, trong lòng lại cảm thán ánh mắt nhìn người của mình chính xác. xác định việc lần này tìm Tần Tuyên Tuyên là sai, nhìn xem, buổi sáng vừa mới dặn dò, buổi chiều liền thành công thu phục rồi. Nếu cuộc làm ăn đầu tiên cùng Minh Khải có thể làm cho đối phương vừa lòng, này phải về sau hợp đồng cứ thế mà tới tận tay sao?

      Mạc Tùng ra sức khen ngợi năng lực làm việc của Tần Tuyên Tuyên, bảo để hợp đồng lại, xem kỹ qua tìm sau.

      Tần Tuyên Tuyên đáp ứng, rời khỏi văn phòng, tuy nhiên tâm tình lại vì thành công kí được hợp đồng mà vui vẻ. Cho dù biết xã hội này chính là người với người trong lúc đó mà tạo thành quan hệ, có thể lôi kéo được quan hệ cũng là người có bản lình, nhưng trong lòng vẫn là cảm thấy thoải mái. Có lẽ, thích hợp làm việc tại bộ phận tiêu thụ này.

      Hôm nay sau khi tan tầm, Tần Tuyên Tuyên nhìn thấy Tống Kì, cũng biết trong lòng là loại cảm giác gì, mệt mỏi trở về nhà. Ăn tối tắm rửa xong, tìm lý lịch sơ lược của mình, sửa lại qua loa, tìm thông báo tuyển dụng mạng của các công ty thiết kế, gửi ít lý lịch xin vào vị trí thiết kế. muốn làm ở bộ phận tiêu thụ, bộ phận thiết kế ở Tụ Mĩ chỉ sợ trở về được, còn cách nào khác là tìm việc ở công ty thiết kế khác.

      Ngày hôm sau, Tần Tuyên Tuyên vừa vào văn phòng, liền từ trong miệng Đan Quyên biết được thông báo của Mạc tổng , ngày kia là ngày nghỉ suối nước nóng ở Chu Song . Tần Tuyên Tuyên thấy gần đây bản thân phiền lòng nhiều việc, nghĩ ra ngoài cho khuây khỏa cũng tốt.

      Tần Tuyên Tuyên như cũ tìm kiếm đơn đặt hàng xí nghiệp tại khu phố mới , trừ bỏ giữa trưa nhận được cái để cho ngày mai gọi điện phỏng vấn, còn chuyện gì khác. Hai ngày nay vẫn luôn chạy ra ngoài làm việc, ngày mai tranh thủ thời gian gặp mặt lần, có người nào biết.

      Thời điểm tan tầm, Tống Kì rốt cuộc xuất , biểu tình mặt mang theo chút hưng phấn, trực tiếp kéo qua, ‘’ Tuyên Tuyên, em theo .’’

      Tần Tuyên Tuyên rút tay khỏi :’’ Tống Kì, đừng như vậy.’’

      Tống Kì cũng mạnh mẽ ép buộc nữa, chỉ nhìn :’’ tìm thấy bằng chứng rồi, Tuyên Tuyên, em theo gặp người, ta đem hết chân tướng cho em biết.’’

      Tần Tuyên Tuyên trong lòng khẽ động, nếu những bức ảnh ngày đó là giả….

      Thời điểm phục hồi lại tinh thần, Tần Tuyên Tuyên ngồi xe Tống Kì, gì, nhưng có thể nhìn ra được , tâm tình của rất tốt.

      Xe rất nhanh dừng lại, Tống Kì xuống xe, vòng sang bên kia vì Tần Tuyên Tuyên mở cửa xe. theo Tống Kì vào quán café . đến chiếc bàn bốn người ngồi, bên đó người từ bao giờ, chính là người phụ nữ đòi tiền chơi ngày hôm đó.

      Tống Kì cùng Tần Tuyên Tuyên ngồi xuống, người phụ nữ đó chơi đùa móng tay mình, ta ngẩng đầu cách phong tình vạn chủng liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cái, cười duyên :’’ Tôi họ Hoàng, hai người so với tôi đều tuổi hơn, tôi ngại hai người gọi tôi chị Hoàng.’’

      Tần Tuyên Tuyên hơi hơi nhăn mày, Tống kì bên kia mở miệng trước:’’ Hoàng tiểu thư, xin đem lại những lời với tôi lại với Tuyên Tuyên lần nữa.’’

      Giờ phút này Tống Kì còn tiều tụy giống như như mấy ngày trước, mỗi buổi tối đều đợi ở quán bar, vất vả mới tìm thấy Hoàng tiểu thư, khẩn thiết dò hỏi tới cùng, ta mới bằng lòng ra buổi tối hôm đó tất cả đều được thiết kế, kỳ bọn họ cái gì cũng xảy ra. Về việc ai động thủ, ta cũng biết đó là ai. sớm hay muộn cũng tìm ra cái người hại , nhưng tại quan trọng nhất vẫn là cho Tuyên Tuyên biết chân tướng, Cho nên mới hẹn Hoàng tiểu thư để Tần Tuyên Tuyên cùng đến nơi này.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn Tống Kì cái, lại nhìn về phía Hoàng tiểu thư, trong lòng vô cùng khẩn trương. ta muốn cho biết chân tướng, có nên kỳ vọng hay ?

      Hai người để ý tới lời của ta, Hoàng tiểu thư cũng để ý, chỉ cười :’’ Tiểu mỹ nữ, biểu tối ngày hôm đó là có người bảo tôi đem bạn trai đến khách sạn, tôi cố ý chụp những bức ảnh kia, ra chúng tôi cái gì cũng làm.’’

      Tống Kì nhìn Tần Tuyên Tuyên kích động :’’ Tuyên Tuyên, em nghe thấy chưa? cùng ta cái gì cũng xảy ra.’’

      Tần Tuyên Tuyên cảm thấy trái tim mình dường như thả lỏng hơn, tâm tình cũng tốt lên đôi chút, lại nhìn Hoàng tiểu thư hỏi:’’ Là ai bảo làm như vậy?’’

      Hoàng tiểu thư còn chưa mở miệng, chợt nghe thấy Tống Kì :’’ Tuyên Tuyên, em còn nhớ Đỗ tiên sinh ngày đó thổ lộ với em ? có cảm giác đó là ta.’’

      Tần Tuyên Tuyên trong lòng nhảy dựng lên, bật thốt:’’ có khả năng!’’

      Người như Đỗ Mộ Ngôn sao có thể làm ra loại việc này? Tuy đúng là ta từng thổ lộ với , nhưng cảm thấy người có thân phận như ta, làm ra loại chuyện hèn hạ như thế này. Huống hồ, sau khi bị mạnh mẽ cự tuyệt, Đỗ Mộ Ngôn liền hề để ý tới nữa, căn bản là cần phải làm ra loại chuyên này.

      nghĩ tới Tần Tuyên Tuyên hoàn toàn phủ nhận suy đoán của mình, Tống Kì có chút bất ngờ, muốn gì đó, chợt nghe thấy Hoàng tiểu thư cười khanh khách đứng lên.

      ‘’Tiểu mỹ nữ, những lời tôi vừa , tin sao?’’
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      lêthanh9009, heomaz, tieunai69199312 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 18 : Bộ mặt
      Edit: Mèo điên
      ‘’….có ý gì?’’ Tần Tuyên Tuyên giật mình nhìn ta, lẽ ý của ta là, tất cả ‘’chân tướng’’ vừa rồi, đều là giả?

      ‘’Tôi còn chưa có xong.’’ Hoàng tiểu thư dung thìa khuấy café, vang lên vài thanh thanh thúy, trái tim Tần Tuyên Tuyên cùng Tống Kì vì thanh này đều nhanh chóng căng lên.

      Hoàng tiểu thư dùng loại ánh mắt mang theo ý xin lỗi nhìn Tống Kì, nhún nhún vai :’’ chàng đẹp trai, tôi cũng rất muốn giúp . Nhưng mà, xưa này tôi ghét nhất nhìn đàn ông lừa dối người phụ nữ của mình, cho nên ngại quá, tôi chỉ có thể ăn ngay mà thôi.’’

      Tống Kì nghĩ tới ta như vậy, ta tuy hoàn toàn vào trọng điểm, nhưng cảm thấy loại dự cảm bất an, trong lòng khủng hoảng làm cho đứng dậy, ý đồ ngăn cản ta ra những lời hay.

      ‘’ đừng ngậm máu phun người, ràng hôm qua với tôi căn bản phải như vậy?’’ Tống Kì khó thở .

      ‘’ phải như vậy? Vậy là như thế nào? Tôi đem chân tướng ra sao? chàng đẹp trai, gấp cái gì?’’ Hoàng tiểu thư nở nụ cười sâu, ta tiếp tục để ý tới Tống Kì, chỉ nhìn Tần Tuyên Tuyên, mặt đầy ý cười :’’ Tiểu mỹ nữ, tôi rất thích , nếu gọi tôi tiếng chị, tôi liền đem chân tướng cho biết, có được hay ?’’

      Tâm tư Tần Tuyên Tuyên bởi vì lời đó mà có chút bất an, chỉ là yên lặng nhìn ta, cũng có đáp lại theo lời ta .

      Hoàng tiểu thư có vẻ hơi thất vọng, nhún nhún vai :’’ Cho dù gọi, nhưng tôi cảm thấy chúng ta có duyên, liền cho biết vậy.’’

      ‘’Tuyên Tuyên, chúng ta .’’ Tống Kì muốn đem người kéo , nhưng lại chút nhúc nhích.

      ‘’ chàng đẹp trai, chính gọi tôi đến muốn cho ấy biết chân tướng, như thế nào, tôi còn chưa xong, hai người muốn ?’’ Hoàng tiểu thư cười tủm tỉm , cũng muốn dây dưa, trực tiếp lấy từ trong túi ra chiếc máy tính, mở máy tìm kiếm gì đó:’’ phải cái này……cũng phải cái này….A, đây rồi.’’

      ta đem máy tính lại đây, để trước mặt hai người để có thể nhìn máy tính truyền đến vài đoạn ghi hình .

      Những đoạn ghi hình này có tiếng, chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh, chỉ nghe Hoàng tiểu thư :’’ Tiểu mỹ nữ, nên nhìn bộ mặt của người đàn ông bên cạnh . Ngày hôm qua ta tìm đến tôi, muốn tôi hợp lại cùng diễn ra vở kịch lừa gạt , lúc ấy tôi đáp ứng, nhưng đối với như thế công bằng, chúng ta đều là phụ nữ, phụ nữ tội gì phải làm khó nhau? Nếu tôi cho biết , tôi cả đời này cảm thấy ăn năn. May là, tôi bình thường thích chụp này nọ lưu vào trong máy, ngờ cũng có lúc có chút tác dụng phải ?’’

      Tần Tuyên Tuyên cả người cứng nhắc nhìn chằm chằm vào máy tính, ngay cả ta giải thích cái gì cũng nghe .

      Đấy đều là những hình ảnh khác nhau được quay lại bằng máy có chút mờ ảo, ở giữa bức ảnh, dưới chăn đệm màu trắng kia hé ra thân ảnh cùng khuôn mặt nam nữ đều rất ràng.

      Trong đầu dần dần nhớ lại những lời Hoàng tiểu thư vừa , Tần Tuyên Tuyên như bị điện giật đứng dậy, lui ra sau hai bước, thất kinh nhìn qua Tống Kì.

      Tống Kì muốn bắt lấy tay , lại bị ánh mắt lạnh lùng của làm cho đau nhói.

      Hô hấp Tần Tuyên Tuyên dồn dập, trong mắt tràn đầy phẫn nỗ cùng dám tin. Hóa ra lại là tri nhân tri diện bất tri tâm* sao ? (*biết người biết mặt biết lòng) . Học trưởng ôn nhu lại khôi hài, nguyên lai sau lưng vốn dĩ lại là người như vậy……Nếu trước đó còn có chút khổ sở tiếc nuối bản thân cùng Tống Kì có duyên phận, tại chỉ cảm thấy may mắn, may mắn chính mình còn có thể thấy bộ mặt của Tống Kì, may mắn chính mình lúc đó còn chưa hãm sâu vào, vẫn có thể kịp thời rút ra….

      ‘’Tống Kì, tại còn gì để ?’’ Đôi mắt có chút hồng, cái mũi thể khống chế hít hít, say rượu cùng người phụ nữ khác quan hệ thôi, vậy mà còn muốn thông đồng Hoàng tiểu thư lừa gạt , thậm chí còn nghĩ muốn vu oan việc này cho Đỗ Mộ Ngôn……Vì sao Tống Kì lại là người như vậy? lúc trước mắt mù mới cảm thấy là người tốt.

      ‘’Tuyên Tuyên, quả bị oan, thời điểm ngày hôm qua tìm ta, ta ràng là có người hãm hại , cùng ta căn bản là….’’ Nhớ tới những bức ảnh thân mật vẫn còn phát kia, rốt cuôc Tống kì giải thích nên lời. Trước đó, tin tưởng chắc chắn bản thân mình bị hại, tiếp đó lại nhận được lời khẳng định của Hoàng tiểu thư, đến khi tìm Tuyên Tuyên, vô cùng vui mừng, nghĩ rằng quay lại bên cạnh …..Nhưng vì sao mọi việc lại biến thành như vậy? Những hình ảnh kia làm sao mà có? Tuy chút ấn tượng đều có, nhưng những hình ảnh trần trụi kia tố cáo phản bội Tuyên Tuyên, căn bản là thể ngụy biện….

      Càng họa vô đơn chí chính là, người phụ nữ kia còn cắn ngược lại cái, mưu hại có ý muốn lừa gạt Tuyên Tuyên… phải giải thích như thế nào, Tuyên Tuyên mới có thể tin lần nữa?

      Tống Kì im lặng khiến Tần Tuyên Tuyên cho rằng chột dạ, lòng của dường như lạnh như băng, tình cảm còn lại với Tống Kì tan thành mây khói, trong mắt chỉ còn mảnh hờ hững, ‘’ Tống Kì, về sau đừng tới tìm tôi nữa.’’

      xong liền xoay người chạy ra ngoài, bóng dáng đó trông độc.

      Tống Kì muốn đuổi theo, nhưng cảm giác vô lực tập kích, khiến cho cứ đứng im tại chỗ. biết, còn cơ hội nữa rồi, sau khi tự mình tìm chân tướng, phải gánh mình tội danh này rồi.

      bỗng dưng nhìn về phía Hoàng tiểu thư, thấy ta thu dọn mọi thứ chuẩn bị rời , kéo lấy cánh tay ta, gần như nghiến răng nghiến lợi :’’ Vì cái gì muốn hại tôi?’’

      Hoàng tiểu thư cũng giãy ra, nâng mắt nhìn Tống Kì , quyến rũ cười:’’ Chỉ có thể trách người nên . Tôi khuyên câu, rời khỏi thành phố N, cách xa ‘’bạn cũ’’ chút, có thể sống tốt hơn.’’

      ‘’Rốt cuộc là ai, là ai thiết kế bố cục này?’’ (Tác giả: *đập bàn* bảo là ta rồi cơ mà) Tống Kì suy nghĩ kĩ gầm .

      ta vùng vẫy thoát ra được, dùng sức đạp Tống Kì cước, cũng lấy lại được tự do. ta thương hại nhìn Tống Kì, nhưng cũng thêm gì nữa, xoay người rời . Về phần người thần bí kia, ta mơ hồ có thể đoán được chút, nhưng vì để sinh mệnh được bảo toàn, ta vẫn là nên nghĩ nhiều, biết gì là tốt nhất.

      Tống Kì cúi đầu, suy sụp ngã ngồi ở sô pha, ôm đầu nức nở khóc. (Mèo *căm on babe, hãy để mèo dùng thân thể chữa lành vết thương cho a)

      Mấy ngày nay đối với giống như là cơn ác mộng, ràng trước đó cùng Tuyên Tuyên ở bên nhau hạnh phúc ngọt ngào, vì cái gì trong nháy mắt, mọi chuyện lại trở thành như thế này? Trước khi ánh mắt của nhìn lạnh lùng, khiến có cảm giác như ở trong nơi tràn ngập băng tuyết, tay chân cứng ngắc lạnh lẽo, biết, vĩnh viễn mất Tuyên Tuyên rồi….Tuyên Tuyên…..Tuyên Tuyên……

      Ngày hôm sau, trừ bỏ đôi mắt có hơi sưng, nhìn ra Tần Tuyên Tuyên có điều gì bất thường, chẳng qua năng suất làm việc giảm, tâm tình tốt, đường cũng bị nhầm.

      Cứ ngơ ngẩn như thế qua ngày, thời điểm tan tầm, cả bộ phận tiêu thụ đều hưng phấn hẳn lên, vốn nhóm đồng nghiệp vừa mắt Tần Tuyên Tuyên, cũng đối với cười cái. lúc này mới nhớ đến, ngày mai được nghỉ lễ, sáng sớm đến công ty tập hợp để bắt đầu xuất phát, mất ba giờ đồng hồ ngồi xe đến suối nước nóng ở khách sạn.

      Cả công ty dưới tổng cộng có ba mươi người , môt chiếc xe buýt là đủ, buổi sáng vừa lên xe, Phương Phán Phán cùng Tần Tuyên Tuyên ngồi cạnh nhau. Nghe thanh chuyện vô cùng hưng phấn của Phán Phán, Tần Tuyên Tuyên mới hiểu được nguyên nhân mọi người kích động như vậy là vì cái gì. Lần nghỉ phép ở suối nước nóng này được ở trong khách sạn năm sao cao cấp, có vẻ như Mạc tổng bỏ ra ít tâm huyết.

      biết có phải hay ông trời chiều theo lòng người, xe buýt khi đường cao tốc, phía trước lại gặp phải cố giao thông, vì vậy đành phải chuyển sang đường quốc lộ. Đường quốc lộ so với cao tốc đương nhiên chậm hơn, hơn nữa còn gặp phải ổ gà, lộ trình hai tiếng thành ra phải năm tiếng mới đến nơi, đến buổi trưa tìm khách sạn ven đường dừng lại ăn cơm. Càng thêm xui xẻo chính là,thời điểm ở núi xe buýt bị hỏng giữa đường, lái xe loay hoay sửa chữa nửa ngày, mới có thể tiếp tục lên đường, khi xe đến khách sạn trời cũng bắt đầu tối. Mạc tổng thấy mọi người còn hăng hái, lập tức có thiện tâm đem hai ngày chơi tăng thêm thành ba ngày đến khi kỳ nghỉ lễ kết thúc, khiến moi người nhất thời càng thêm cao hứng.

      Ngồi xe nhiều giờ như vậy, hơn nữa Mạc tổng còn cho thêm cơ hội ở lại, mọi quyết định hôm nay trước tiên nghỉ ngơi, ngày hôm sau mới bắt đầu tắm suối nước nóng. Trong lúc phân phòng, Phương Phán Phán lặng lẽ giải thích cho Tần Tuyên Tuyên, là bộ phận thiết kế có người mới đến, cứ quấn quit lấy đòi ngủ chung phòng, có biện pháp chỉ có thể đồng ý. Cứ như vậy, Tần Tuyên Tuyên trở thành người độc chiếm phòng. Đối với việc này cũng có ý kiến gì, là tới giải sầu, người phòng cũng rất tốt.

      Sauk hi lấy chìa khóa trở về phòng, Tần Tuyên Tuyên để hành lý xuống tắm rửa, đường xảy ra nhiều việc như vậy, tại chri nghĩ muốn nằm giường ngủ giấc say. Bước ra khỏi phòng tắm nghe thấy có người gõ cửa, tiến đễn nhìn mắt mèo (cái lỗ nhìn ra bên ngoài gắn cửa), thấy là phục vụ phòng, là đứng bên cạnh xe đẩy.

      Mở cửa phòng, Tần TuyênTuyên nghi hoặc :’’ Có chuyện gì sao?’’

      Nữ phục vụ tươi cười sáng lạn, đưa cho ly sữa ấm, ‘’Quản lý biết hôm nay mọi người đường gặp ít chuyện phiền toái, cố ý hâm nóng sữa, hy vọng mọi người có thể có giấc ngủ ngon.’’

      Tần Tuyên Tuyên vội tiếp lấy, cười cảm ơn, cầm ly sữa nóng trở về phòng.

      bên uống sữa, Tần Tuyên Tuyên thầm nghĩ, khách sạn năm sao có khác, phục vụ là chu đáo.

      Trong chốc lát uống xong, cơn buồn ngủ chợt ập đến, Tần Tuyên Tuyên chui vào ổ chăn, trong lòng nghĩ rằng cần phải tắt đèn, tay lại giống như nặng ngàn cân, với thế nào cũng được, rất nhanh liền vào giấc ngủ.

      lúc sau, bên ngoài cửa phòng vốn im lặng vang lên tiếng bước chân cực .

      Cửa mở, người đàn ông tuấn cao lớn trong tay cầm chìa khóa, đẩy cửa vào, thuận tay đóng kín cửa lại. Khi nhìn thấy người con nằm giường chút phòng bị. đòng tử nhanh chóng co rút, hầu kết lăn lộn.

      ở ngay trước mắt , mà lại có thời gian cả buổi tối.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:
      Đỗ tổng là tên cầm thú, ta cũng biết phản làm gì với .

      ( Mèo : hờ hờ, độc giả đoán xem làm gì với chị :)))
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      heomaz, tieunai691993, duyenktn112 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :