1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Nhầm chắc ròi, nhưng sắp lấp xong, ko kịp bò lên đâu, ráng cưng :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      quỳnhpinkylinhdiep17 thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 52: Lại cầu hôn
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      “Tống Kỳ?” Tần Tuyên Tuyên ngờ có thể gặp Tống Kỳ ở chỗ này, lộ ra vẻ mặt đầy giật mình, theo bản năng nhìn về hướng Đỗ Mộ Ngôn qua.

      Bóng dáng Đỗ Mộ Ngôn vẫn bị đám đông che chuất nhưng Tần Tuyên Tuyên đột nhiên thấy lo lắng, nếu Đỗ Mộ Ngôn thấy đứng cùng Tống Kỳ có thể tức giận hay ?

      theo !” Tống Kỳ chú ý đến ánh mắt Tần Tuyên Tuyên, mím môi, mạnh mẽ kéo tay trốn sau bức tường vây.

      làm gì thế!”

      Tần Tuyên Tuyên phản ứng lại, khẽ tránh né. Tống Kỳ cũng buông ra, chặn trước mặt cho rời .

      “Tuyên Tuyên, chỉ à… muốn với em mấy câu.” Tống Kỳ cúi đầu , ánh mắt tối tăm.

      Tần Tuyên khẽ thở hắt ra, làm bản thân tỉnh táo lại, “Tống Kỳ, chúng ta có gì để cả.”

      “Tuyên Tuyên, bây giờ em… bên người đàn ông Đỗ Mộ Ngôn kia sao?” Tống Kỳ để ý tời lời Tần Tuyên Tuyên, trực tiếp hỏi.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn , sau lúc lâu dùng sức gật đầu, “đúng vậy!”

      Vẻ mặt Tống Kỳ khẽ biến đổi, rồi lại trở nên kích động, “Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn phải người tốt, em nên ở cùng chỗ với ta!”

      “Tôi ở cùng chỗ với ai còn quan hệ gì với nữa.” Tần Tuyên Tuyên lắc đầu.

      Tống Kỳ giật mình, nở nụ cười chua xót, “ việc vốn nên như vậy…”

      “Quá khứ đều qua rồi, chúng ta nên nhìn về tương lai,” Tần Tuyên Tuyên , “Tôi phải .”

      “Đợi , Tuyên Tuyên!” Tống Kỳ bắt được tay Tần Tuyên Tuyên, yên lặng nhìn , “Có phải nếu đem chứng cứ Đỗ Mộ Ngôn hãm hại đặt trước mặt em, em tin ?”

      “Tống Kỳ, vì sao lại trở nên như vậy?” Tần Tuyên Tuyên hơi dám tin, “Khi đó là uống rượu thể điều khiển hành vi của mình, nhưng quán bar dùng rượu giải sầu là lựa chọn của , vì sao luôn muốn đổ trách nhiệm về sai lầm của mình lên người hoàn toàn liên quan?”

      Bàn tay đặt bên hông Tống Kỳ siết chặt lại, ánh mắt Tần Tuyên Tuyên tràn đầy đau đớn.

      “Tuyên Tuyên, em tin tưởng ta đến thế sao? Em quen ta mới bao lâu? Em quen bao lâu?”

      Tần Tuyên Tuyên bỗng chuyển tầm mắt, im lặng .

      Tống Kỳ bỗng cười thảm, “Tuyên Tuyên, vì có tiền có quyền, em liền nhìn thấy điểm đáng ngờ của phải ? ra trong mắt em, tiền tài cũng quan trọng hơn tất cả phải ?”

      Tần Tuyên Tuyên kinh sợ đưa mắt nhìn về phía Tống Kỳ, tràn đầy khiếp sợ, “Tống Kỳ, tôi ngờ như thế…” bỗng dừng lại, chỉ cảm thấy mình có gì với cũng còn ý nghĩa gì nữa.

      Tống Kỳ thấy từng từ chối giãy dụa trước Đỗ Mộ Ngôn, chỉ nghĩ vì Đỗ Mộ Ngôn có tiền nên mới cùng chỗ. Đúng, cũng có chút thích hư vinh, nhưng coi trọng tiền tài nhất, vì tiền mà hy sinh bản thân. Nếu Đỗ Mộ Ngôn chỉ có tiền, thái độ dành cho lại là kẻ nhìn từ cao xuống như thể bố thí mà phải chăm sóc dịu dàng như bây giờ, gần như là ngoan ngoãn phục từng, tuyệt đối thèm liếc thêm cái. làm cảm động, vĩnh viễn phải vì quà tặng quý giá mà vì tấm lòng dành cho . Khi cùng chỗ, trong mắt hề có người hay việc gì khác, chỉ có thôi. Ai có thể bị tình toàn tâm toàn ý như thế lay động chứ? Ít nhất, thể.

      “Tùy nghĩ sao cũng được.” Tần Tuyên Tuyên hạ tầm mắt , “Rất vui có thể gặp ở đây, mong thuận lợi trong công việc, cuộc sống mỹ mãn. Tôi phải rồi, tạm biệt.”

      Tần Tuyên Tuyên vòng qua Tống Kỳ, nhanh chóng chạy , người phía sau vươn tay nhưng cuối cùng cũng thể giữ chặt được .

      nhìn theo hướng rời lâu, nắm chặt bàn tay.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên trở về chỗ cũ, Đỗ Mộ Ngôn trở lại, mặt mày nôn nóng lo lắng nhìn xung quanh. Thấy Tần Tuyên Tuyên trở lại, lập tức nắm lấy tay , nhíu mày kêu lên: “Em đâu vậy?”

      Tần Tuyên Tuyên hơi chột dạ, miễn cưỡng cười cười: “Em toilet, sao thế?”

      cứ nghĩ… , sao.” Đỗ Mộ Ngôn lắc đầu, ôm chặt Tần Tuyên Tuyên vào lòng. Vừa rồi thấy , trong nháy mắt nghĩ tất cả chỉ là ảo tưởng của , chưa bao giờ được dịu dàng đối đãi như vậy. May mà… may mà, chỉ rời lát thôi, mọi thứ đều là !

      Cảm giác được hơi thở hỗn loạn của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên ôm lại .

      Quá nửa ngày mới bỗng dưng nhớ ra, đẩy ra hỏi: “Thịt dê nướng của em đâu?”

      quên cầm.” Mặt Đỗ Mộ Ngôn có vẻ như may mắn sống sót sau tai nạn, “ lại mua.”

      xoay người, vừa hai bước liền quay đầu lại bên người Tần Tuyên Tuyên, kéo tay , “Chúng ta cùng .” muốn đối mặt với chuyện vừa quay đầu thấy đâu nữa, nếu thêm vài lần bị dọa đến phát điên mất.

      “Được.” Tần Tuyên Tuyên cũng sợ đứng mình bị Tống Kỳ kéo , liền gật đầu đồng ý, theo Đỗ Mộ Ngôn đến quán bán thịt dê nướng.

      Thời gian hoạt động tự do nhanh chóng kết thúc, mọi người tập trung đến điểm tiếp theo. Lần này, Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt tay Tần Tuyên Tuyên, bao giờ dễ dàng buông ra nữa, bị trừng mắt nhìn vài lần cũng vô ích.

      Cảnh sắc xinh đẹp dọc đường hòa tan buồn bực sau cuộc chuyện với Tống Kỳ của Tần Tuyên Tuyên, nhanh chóng ném chuyện đó ra sau đầu, chuyên tâm cùng cha mẹ và Đỗ Mộ Ngôn vui chơi.

      Buổi tối khách sạn mà đoàn du lịch ở lại có tổ chức đốt lửa trại, Tần Quốc Đống và Đường Vi tự nhận già chịu nổi ép buộc như tuổi trẻ, để Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn với nhau.

      Bóng đêm dày đặc, Đỗ Mộ Ngôn nắm tay Tần Tuyên Tuyên, hai người cùng ngồi quanh đống lửa trại, nhìn mọi người biểu diễn, cũng thường bị người chủ trì gọi lên cùng chơi trò chơi. Bóng đêm mờ ám, bầu khí náo nhiệt, ánh lửa vàng ấm áp khiến nụ cười rực sáng của Tần Tuyền Tuyên càng thêm hoàn mỹ, tầm mắt Đỗ Mộ Ngôn rời khỏi nổi giây.

      “Tuyên Tuyên…”

      Hai người chơi đủ, vừa nghỉ ngơi dạo khỏi đám người đông đúc, Đỗ Mộ Ngôn bỗng nhiên dừng bước, hướng về Tần Tuyên Tuyên, muốn lại thôi.

      “Sao thế?” Tần Tuyên Tuyên cười hỏi, mặt vẫn mang theo ửng đỏ do những trò chơi ban nãy.

      Hầu kết Đỗ Mộ Ngôn trượt lên trượt xuống, nắm tay đưa lên môi hôn khẽ hôn, cuối cùng vẫn mở miệng, “Tuyên Tuyên, gả cho được ?”

      Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra.

      Đỗ Mộ Ngôn : “Tuyên Tuyên, biết em cảm thấy như vậy là quá , nhưng thề là lòng với em, lời bây giờ đều là tâm. Tuyên Tuyên, tin rằng có em, căn bản thể sống nổi.Gả cho !”

      móc trong túi ra chiếc hộp bằng nhung, mở ra trước mặt Tần Tuyên Tuyên, bên trong là chiếc nhẫn kim cương lóe sáng.

      Tần Tuyên Tuyên giật mình đứng yên biết nên làm thế nào.

      Đỗ Mộ Ngôn từng cầu hôn, lần đó từ chối chút do dự, khi đó nghĩ cầu hôn chẳng qua là vì chứng tỏ chân thành trong tình của với mà thôi, dựa vào đó mà tha thứ cho , lại nghĩ việc cầu hôn đó là . Bây giờ lại đối mặt với lời cầu hôn của lần nữa, chiếc nhẫn được khảm viên kim cương lớn lóe sáng chói mắt, khiến vừa nhìn vội tránh mắt nơi khác.

      vẫn cảm thấy bây giờ là quá nhanh để đến chuyện này, nhưng thể từ chối thẳng thừng như lần trước được. tin mỗi lời Đỗ Mộ Ngôn đều là lòng, nhưng mới hẹn hò với lâu, căn bản biết có thể cùng cả đời hay .

      Tương lai cùng sớm chiều bên nhau, có thể phát ra vốn phải là thú vị, hối hận bản thân xúc động nhất thời hay ? có thể cảm thấy rất xấu hay , cố ý nhận lời cầu hôn khi bị tình làm choáng váng, có thể nghĩ đồng ý gả cho là vì tiền bạc của hay ?

      Tần Tuyên Tuyên thể nghĩ đến lời ban ngày của Tống Kỳ. biết chình mình suy nghĩ quá nhiều, nhưng có cách nào để dừng lại, đối với tất cả những điều đó đều là vấn đề vô cùng quan trọng.

      Đỗ Mộ Ngôn còn chờ Tần Tuyên Tuyên đáp lại, cúi mắt, thân thể cứng ngắc vẫn nhúc nhích, hồi lâu sau mới : “ xin lỗi, em… em vẫn thấy quá nhanh…”

      “Tuyên Tuyên, em sợ chỉ là xúc động nhất thời, sau này hối hận ư?” Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười. “ tuyệt đối hối hận. Vì chứng minh quyết tâm của , có thể chuyển giao hết tài sản dưới tên sang cho chú và dì.”

      Lời xúc động của Đỗ Mộ Ngôn đụng chạm đến sợi thần kinh mẫn cảm của Tần Tuyên Tuyên, bỗng ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt mang theo buồn chán và lo lắng, “ thế chẳng phải em đồng ý lấy vì tiền của hay sao?”

      có ý này!” ngờ Tần Tuyên Tuyên nghĩ vậy, Đỗ Mộ Ngôn vội giải thích: “Tuyên Tuyên, chỉ làm em hiểu, cầu hôn với em là kết quả suy nghĩ rất kỹ, đối tốt với em cả đời, tuyệt đối làm em ấm ức.”

      Đối với Đỗ Mộ Ngôn mà , nếu Tần Tuyên Tuyên gả cho vì tiền, còn bớt được nhiều việc đấy. Chờ đến lúc gả cho , còn có đủ lý do để kéo đến bên người, cũng có đủ thời gian để hoàn toàn , rời khỏi được. Nhưng mà kiếp trước nếm thử lần rồi, đổi lấy chỉ là khinh bỉ và đối địch của Tần Tuyên Tuyên, co nên kiếp này mới cẩn thận như vậy, dám dùng tiền cân nhắc tình cảm của .

      Lời vừa ra khỏi miệng, Tần Tuyên Tuyên thấy hơi hối hận, lời của rất có tính công kích, ngờ Đỗ Mộ Ngôn lại giận mà còn ôn tôn giải thích. cúi tầm mắt, trong lòng lo sợ nghi hoặc lo lắng.

      biết nên làm sao bây giờ.

      xin lỗi, để em suy nghĩ lại .” Tần Tuyên Tuyên khẽ.

      Đỗ Mộ Ngôn lộ ra nụ cười miễn cưỡng. Tốt lắm, lúc này Tuyên Tuyên của trực tiếp từ chối. suy nghĩ, vậy liền cho thời gian để suy nghĩ, nhưng lúc này phải cố gắng tăng thêm lợi thế cho mình.

      chờ kịp phải kéo vào phạm vi thế lực của mình, mang người dấu ấn của .

      “Tuyên Tuyên, ép em, chỉ là hy vọng em có thể mau chóng cho câu trả lời.” Đỗ Mộ Ngôn , “ tuần sao? Dài hơn nữa chờ nổi.”

      cần quyết định ngay lập tức khiến Tần Tuyên Tuyên nhàng thở ra, mà nghe được câu cuối cùng của Đỗ Mộ Ngôn, chỉ có thể nuốt ngược câu: “Cho em tháng để suy nghĩ” vào lòng. ra nếu có thể, hy vọng cho thời gian năm, năm sau hai người cũng đủ quen thuộc, cũng đủ để Đỗ Mộ Ngôn hiểu ràng có hối hận vì quyết định hôm nay hay .

      “Được… cảm ơn .” Tần Tuyên Tuyên .

      Đỗ Mộ Ngôn vòng tay ôm lấy bả vai , cằm gác lên hõm vai , khẽ cười ra tiếng: “Tuyên Tuyên, người nên cảm ơn là mới phải.”

      Tần Tuyên Tuyên nghiêng tai chờ đợi câu tiếp theo nhưng đợi được câu tiếp của . chỉ ôm , như ôm lấy toàn bộ thế giới.

      Sáng sớm hôm sau còn phải tập trung nên Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn cũng ở ngoài quá muộn, về đến kahchs sạn, hai người trở lại phòng Tần Tuyên Tuyên Đường Vi ở đó, chắc là ở chỗ Tần Quốc Đống, Đỗ Mộ Ngôn nhân cơ hội ở trong phòng cho Tần Tuyên Tuyên nụ hôn sâu, hôn nhũn cả hai chân mới chịu buông ta. Thay sửa sang lại quần áo hỗn độn, Đỗ Mộ Ngôn đè nén khát vọng mãnh liệt muốn nuốt sạch vào bụng, trở lại phòng mình.

      Chốc lát sau Đường Vi quay về, thấy gương mặt Tần Tuyên Tuyên ửng đỏ ngồi ở đầu giường, ngơ ngác, biết nghĩ gì, bà nở nụ cười: “Tuyên Tuyên, chơi vui con?”

      “Rất, rất vui ạ” Tần Tuyên Tuyên bỗng hoàn hồn, lắp bắp . Chống lại ánh mắt mang theo tia trêu chọc của Đường Vi, mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ rực.

      “Mẹ, con có việc với mẹ…” Tần Tuyên Tuyên đến bên ĐƯờng Vi, ôm tay bà nũng nịu hỏi.

      “Sao thế?” Đường Vi tò mò .

      Tần Tuyên Tuyên do dự lát mới mở miệng, “Hôm nay… Đỗ Mộ Ngôn cầu hôn với con.”

      Đường Vi giật mình.

      Lần trước Đỗ Mộ Ngôn dùng thủ đoạn gì để cầu xin tha thứ, Tần Tuyên Tuyên cũng kể cho cha mẹ biết nên vừa nghe lời Tần Tuyên Tuyên Đường Vi dĩ nhiên rất giật mình. Hai đứa bé này mới hẹn hò bao lâu, sao Tiểu Đỗ có thể cầu hôn nhanh như vậy?

      Đường Vi kéo Tần Tuyên Tuyên ngồi xuống giường hỏi: “Tuyên Tuyên, con nghĩ thế nào?”

      “Mẹ, con cũng biết…” Tần Tuyên Tuyên chán nản lắc đầu. Quan hệ giữa và cha mẹ luôn rất thân mật, ra với mẹ là muốn nghe phân tích khuyên giải của bà. muốn quyết định qua loa về hôn của mình, nhưng từ chối Đỗ Mộ Ngôn lần nữa lại thấy hơi băn khoăn.

      Nghĩ nghĩ, Tần Tuyên Tuyên lại bổ sung: “ ấy cho con tuần để suy nghĩ.”

      Đường Vi trầm ngâm lát, dịu dàng : “Tuyên Tuyên, kết hôn là việc lớn, con lập tức quyết định là đúng. Nhưng trong chuyện này, mẹ thể quyết định thay con được. Mẹ chỉ có thể rằng, Tiểu Đỗ là đứa trẻ tồi, nếu con kết hôn với nó tương lai chịu thiệt, mẹ có thể nhìn ra nó chỉ hận thể moi tim ra đặt trước mặt con thôi. Nhưng mẹ thích cũng vô dụng, tương lai người sống với là con, con phải muốn mới được.”

      “Nhưng mẹ à, mẹ thấy thế này quá nhanh sao?” Tần Tuyên Tuyên .

      Đường Vi nở nụ cười, “Bọn trẻ các con phải là thích kết hôn nhanh sao? Mẹ cổ hủ thế đâu. Các con tính toán, nếu vừa mắt kết hôn sớm chút cũng phải là được, mẹ cũng có thể sớm có đứa cháu ngoại béo tốt.”

      “Mẹ!” Dù sao Tần Tuyên Tuyên cũng là chưa kết hôn, nghe vậy khỏi hơi xấu hổ.

      “Được rồi được rồi, mẹ đùa với con nữa. Tuyên Tuyên, việc này mẹ thể quyết định thay con được, con phải tự mình quyết định mới được.” Đường Vi .

      “Vâng, con suy nghĩ cẩn thận.” Tần Tuyên Tuyên cong cong khóe môi, suy nghĩ dần lan xa.

      Đường Vi và Tần Tuyên Tuyên cũng biết ở gian phòng bên cạnh Đỗ Mộ Ngôn và Tần Quốc Đống cũng về đề tài tương tự. Đỗ Mộ Ngôn biết tần Tuyên Tuyên mềm lòng, ý kiến của cha mẹ ảnh hưởng rất lớn đến quyết định của nên quyết định xuống tay với hai vị này. cũng biết hai người mới hẹn hò lâu, nhưng lúc trước làm đủ loại dự phòng, đủ để lên tình ý với Tuyên Tuyên, tin muốn thuyết phục Tần Quốc Đống ủng hộ cưới Tuyên Tuyên cũng phải chuyện khó khăn.

      Vừa xong việc bản thân hôm nay cầu hôn Tuyên Tuyên nhưng lập tức đồng ý, Đỗ Mộ Ngôn mang vẻ mặt thành khẩn cầu mong được ủng hộ, “Chú, con lòng với Tuyên Tuyên, con muốn cưới ấy, làm ấy thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới, chiều ấy hơn bất cứ ai… chú, cháu hy vọng có được ủng hộ của chú.”

      Nghe xong lời Đỗ Mộ Ngôn, gương mặt bình tĩnh của Tần Quốc Đống trầm xuống. hồi lâu sau, ông mới chậm rãi mở miệng, “Tiểu Đỗ, theo cá nhân chú, chú rất quý cháu, cháu là người trẻ tuổi vô cùng vĩ đại. Chú cũng rất ủng hộ chuyện giữa cháu và Tuyên Tuyên!”

      Nghe đến đó, vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn buông lỏng, gần như nhìn thấy cảnh kéo cánh tay Tần Tuyên Tuyên hướng về lễ đường xinh đẹp. Nhưng giây tiếp theo, Tần Quốc Đống lại : “Nhưng dù sao đây cũng là việc lớn cả đời của Tuyên Tuyên, nên do con bé quyết định, chú thể ép con bé được.”

      Vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn cứng đờ, nhưng rất nhanh nở nụ cười chê vào đâu được, “Chú, cháu hiểu mà. Có thể nhận ủng hộ của chú, cháu rất thỏa mãn rồi, cầu chú giúp cháu khuyên giải Tuyên Tuyên. Cháu chờ quyết định của em ấy, mặc kệ đáp án của em ấy là gì, cũng làm tấm lòng của cháu thay đổi được.”

      “Được, tốt. Quả nhiên chú nhìn nhầm người.” Tần Quốc Đống vui mừng gật đầu.

      Ngày hôm sau, bốn người đều đem chuyện cầu hôn chôn sâu vào đáy lòng, như thể chưa có chuyện gì xảy ra, theo hướng dẫn Vương vui vẻ dạo quanh các địa điểm ngày. Giữa trưa ăn xong, mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc để chuẩn bị trở về.

      Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn vẫn ngồi chung như cũ, vừa lên đường Tần Tuyên Tuyên cũng mệt mỏi, sau khi lên xe liền chuẩn bị ngủ. Đỗ Mộ Ngôn tự giác cống hiến bờ vai để Tuyên Tuyên được ngủ thoải mái hơn.

      Xe ngừng xóc nảy, Tần Tuyên Tuyên mơ màng ngủ thiếp , trong lúc đó hình như có nghe được Đỗ Mộ Ngôn thầm gì đó, nhưng mệt nhọc khiến tập trung tinh thần được bao lâu ngủ say.

      Đỗ Mộ Ngôn ôm Tần Tuyên Tuyên, cúi đầu liền có thể nhìn thấy sườn mặt của , trong giấc ngủ say đẹp như thiên sứ. cúi đầu nỉ non, để bất kỳ ai nghe được tiếng .

      Tuyên Tuyên, em nhất định phải thuộc về , đời này em đừng nghĩ tránh được. Bất kỳ kẻ nào, bất kỳ kẻ nào cũng đừng mơ cướp được em khỏi tay . Người dám mơ ước đến em, khiến phải hối hận vì sinh ra đời này.
      @Ishtar ùi, hàng đây :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      @Hằng Lê tỷ ùi, 20 chương tròn rùi :yoyo14::yoyo14::yoyo14: Thịt của em nào :payup::payup::payup:
      Thịt ơi ... về với chị nào :th_6::th_6::th_6: Chị iu cưng nhìu nha :th_57::th_57::th_57:
      Email: [email protected] :th_70::th_70::th_70:
      minmapmap2505, duyenktn1, Chris16 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Lỡ rồi hoàn luôn có thịt em :yoyo60:
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      tỷ gửi thịt , 2 bữa nữa thấy chữ hoàn, 20c là đúng cam kết, còn hoàn là lương tâm trách nhiệm của editor như em đây mà :th_76::th_76::th_76:
      quỳnhpinkylinhdiep17 thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Check mail em

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :