1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 50: Người nhà
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Buổi tối đó, Tần Tuyên Tuyên về nhà hơi muộn, bị Đường Vi nhắc nhở đôi câu, tự biết mình đúng nên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ, vất vả mới tránh thoát kiếp này.

      Sau vài ngày, công việc ở công ty mới của Tần Tuyên Tuyên bắt đầu vào quỹ đạo, cố gắng làm xong nhiệm vụ, cố gắng giao tiếp quan hệ với các đồng nghiệp khác. Mà cũng quên việc hứa với Đỗ Mộ Ngôn, giữa trưa luôn đến Minh Hạ cùng ăn trưa. Quan hệ của hai người tiến triển rất tốt.

      Hôm nay, Tần Tuyên Tuyên vừa về nhà bị Tần Quốc Đống gọi lại, “Tuyên Tuyên, con lại đây chút, ba có chuyện muốn hỏi con.”

      “Ba, có chuyện gì vậy ạ?”

      Tần Quốc Đống : “Cuối tuần sau, khoa của ba có tổ chức du lịch hai ngày đêm, có thể nộp thêm tiền để đưa người nhà cùng, ba mẹ đều , con có cùng ?”

      “Ba, hai người hưởng thụ thế giới hai người, con cùng có phải hợp lắm ?” Tần Tuyên Tuyên trêu đùa.

      Tần Quốc Đống bật cười “Con bậy cái gì thế? Trong khoa còn bao nhiêu người cùng nữa mà.”

      chứ, đường nhiên là con muốn rồi.” Tần Tuyên Tuyên cười . Nhiều năm như vậy, khoa Tần Quốc Đống tổ chức du lịch mà có thể mang theo người nhà ông đều đưa Tần Tuyên Tuyên cùng , quan hệ của co với các giáo sư, phó giáo sư trong khoa cũng rất tốt, lâu rồi gặp, cũng muốn gặp lại họ.

      “Được rồi, ba báo danh cho con.” Tần Quốc Đống .

      “Vâng!” Tần Tuyên Tuyên cười, bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, do dự mở miệng, “Ba… con hỏi ba chút, lần du lịch này mỗi giáo viên có thể mang theo mấy người nhà vậy ạ?”

      “Sao thế?” Tần Quốc Đống nghi ngờ hỏi, “Mang thêm người nộp thêm phần tiền, mang bao nhiêu cũng được, chỉ cần báo danh nộp tiền là xong.”

      “Ba… vậy ba bảo con có thể gọi Đỗ Mộ Ngôn ?” Tần Tuyên Tuyên lắp bắp mở miệng.

      “Cái này à? Con muốn gọi nó dĩ nhiên là được, nhưng phải nó bận lắm sao? Có thời gian ?”

      “Vậy… con hỏi ấy chút,” Tần Tuyên Tuyên nghĩ lại cũng thấy đúng, liền hỏi Tần Quốc Đống thời hạn báo danh cuối cùng.

      Tối hôm đó sau khi xem đom đóm về, Tần Tuyên Tuyên lập tức nhận ra, rất tiêu cực trong mối quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn, dám cùng chỗ với Đỗ Mộ Ngôn, theo bản năng che dấu quan hệ với … trái lại, Đỗ Mộ Ngôn rất khoa trương thông báo với mọi người quan hệ đương của hai người. cảm thấy nên thay đổi chút, nên tiến bộ, nếu xin lỗi Đỗ Mộ Ngôn trả giá vì nhiều như vậy.

      Đầu tiên, nên thản nhiên, thậm chí là tự hào thừa nhận mối quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn.

      Hôm sau, lúc sắp tan làm, Tần Tuyên Tuyên nhắn tin cho Đỗ Mộ Ngôn, tối nay muốn ăn đồ Nhật, hy vọng có thể đến đón .

      Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng nhắn tin đồng ý.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn tin nhắn đồng ý chút do dự, trong lòng hơi phức tạp. Cứ như thế này thể nào cũng bị Đỗ Mộ Ngôn chiều hư mất. Về cơ bản đối với là cần gì cho đó, mặc kệ cầu cái gì đều dùng hết khả năng làm thỏa mãn, biến thành công chúa nâng trong tay mà cưng chiều. Đôi khi còn cảm thấy được chiều mà kinh sợ nữa, nhưng nhiều hơn là cảm giác vô cùng hạnh phúc, có mấy người phụ nữ có thể hưởng niềm hạnh phúc được Đỗ Mộ Ngôn chiều như vậy chứ?

      cảm thấy, cũng nên trả giá tình cảm như .

      Đến thời gian tan làm, Đỗ Mộ Ngôn nhắn tin cho Tần Tuyên Tuyên, chờ dưới lầu. Tần Tuyên Tuyên biết tuân thủ hứa hẹn với , để đồng nghiệp của phát ra mối quan hệ giữa hai người, vừa cảm động vừa đau lòng, nhắn tin lại để lên đón .

      Đỗ Mộ Ngôn chỉ ước có thể làm mỗi người đều biết mối quan hệ của và Tần Tuyên Tuyên, dĩ nhiên có ý kiến gì, lại báo tên ở chỗ bảo vệ chút rồi lên lầu dưới ánh mắt kinh ngạc của bảo vệ kia.

      Tần Tuyên Tuyên thu dọn đồ đạc của mình chậm chạp, đồng nghiệp mới của thấy thế hỏi: “Tần Tuyên Tuyên, sao còn chưa về?”

      đến giờ tan làm, những người cần tăng ca đều mau chóng thu dọn rời khỏi công ty, hành động này của Tần Tuyên Tuyên lại có chút khác lạ khiến người ta để ý.

      “Tôi ngay đây.” Tần Tuyên Tuyên cười , nhanh chóng thu dọn xong đồ đạc, sửa sang lại bàn công tác của mình.

      “Tuyên Tuyên.”

      giọng đàn ôn quen thuộc vang lên, gương mặt Tần Tuyên Tuyên tràn đầy nụ cười, quay người nhìn về phía Đỗ Mộ Ngôn sải bước lại gần.

      ta là bạn trai à?” Đồng nghiệp nháy mắt đùa.

      Tần Tuyên Tuyên tự hào gật đầu cười, ánh mắt đầy tình ý mềm mại nhìn Đỗ Mộ Ngôn đanh lại gần mình, miệng : “Đúng vậy, ấy là bạn trai tôi.”

      “Bạn trai đẹp trai!” Đồng nghiệp cảm thán , bỗng nhiên mày chau lại, “Có ai từng bạn trai đặc biệt giống Đỗ tổng Đỗ Mộ Ngôn của tập đoàn Minh Khải chưa?”

      Tần Tuyên Tuyên cười liếc mắt nhìn đồng nghiệp, gì, chỉ cầm túi xách tười cười chào đón.

      “Xong rồi sao?” Đỗ Mộ Ngôn tự nhiên nhận lấy túi xách của Tần Tuyên Tuyên, cúi đầu hôn khẽ lên khóe môi cười của , dịu dàng hỏi.

      Gương mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ bừng, “xong rồi, chúng ta thôi.”

      xoay người vẫy vẫy tay với đồng nghiệp: “Chúng tôi trước đây, gặp lại sau!”

      Ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn sáng bừng lên, xoay người lễ phép gật đầu với đồng nghiệp của Tần Tuyên Tuyên, ôm lấy eo , hai người hướng ra ngoài mà .

      Đồng nghiệp đứng ngẩn tại chỗ, nửa ngày sau mới thào ra tiếng,”Càng nhìn càng giống, phải là Đỗ Mộ Ngôn chứ?...”

      Mãi đến khi ngồi lên xe, khóe môi cong lên của Đỗ Mộ Ngôn vẫn chưa hạ xuống, thấy Tần Tuyên Tuyên ngồi lên xe, nhoài người ra cài dây an toàn cho nhưng lập tức lùi về, ngược lại cúi đầu hôn môi , hôn sâu mới buông ra.

      Tần Tuyên Tuyên thở hổn hển, ánh mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn đầy xấu hổ, bất mãn, nơi này là đường cái, cũng nên kiềm chế chút chứ!

      “Tuyên Tuyên…” kề trán lên trán , nhàng gọi tên , đôi môi rung động cọ quẹt đôi môi trơn bóng vừa bị hôn của , khiến run rẩy.

      muốn lui về phía sau, sau đầu lại là ghế ngồi, muốn tránh , lại đè lại bả vai , cho đường nào để né tránh.

      Biểu khác thường của Tần Tuyên Tuyên hôm nay, dĩ nhiên là Đỗ Mộ Ngôn có để trong mắt rồi, kích động và vui sướng trong lòng bây giờ có ngôn ngữ nào tả nổi. Tuyên Tuyên bị công kích vây hãm từng chút , đón nhận rồi, hơn nữa càng lúc càng để ý đến , điều này khiến lồng ngực tràn đầy cảm động, thầm nghĩ hôn môi thêm lần nữa.

      “Tuyên Tuyên…” gọi tên lần nữa, hầu kết trượt lên trượt xuống, ánh mắt nóng bỏng mà thâm thúy, như thể muốn nuốt gọn .

      Tần Tuyên Tuyên có thể hiểu được lí do kích động như vậy, trong lòng khỏi hơi chua xót. chẳng qua chỉ biểu chút thái độ nho mà Đỗ Mộ Ngôn vui đến vậy… rất để ý đến ,

      “Mộ Ngôn…” Tần Tuyên Tuyên dịu dàng nhìn đôi mắt Đỗ Mộ Ngôn, giọng ,”Em đói bụng.”

      Đỗ Mộ Ngôn như thể đột nhiên hoàn hồn, lúc lùi lại còn hôn Tần Tuyên Tuyên cái nữa, mới thỏa mãn ngồi thẳng lại sau tay lái, khởi động xe.

      “Hôm nay thuận lợi em?” Đỗ Mộ Ngôn chăm chú nhìn đường , ngẫu nhiên hơi nghiêng đầu nhìn Tần Tuyên Tuyên cái.

      Tần Tuyên Tuyên gật gật đầu, “Cũng được. Nhưng mà sáng có vị khách hàng kỳ quái, ép buộc phòng chúng em sắp chết luôn rồi.”

      “Vị khách kỳ quái nào?”

      “Em đến tuổi này rồi mà chưa bao giờ thấy người đàn ông tự kỷ đến thế.” Vừa bắt đầu vẻ mặt Tần Tuyên Tuyên liền sinh động lên. Tính cách cũng phải là hướng nội, khi ở cùng người quen thích trêu chọc nhau, sau khi hẹn hò với Đỗ Mộ Ngôn, cũng như các khác thích làm nũng, oán giận trong công việc gặp những khó khăn gì…

      Đỗ Mộ Ngôn im lặng lắng nghe Tần Tuyên Tuyên dùng giọng điệu thanh thoát kể ra những khó khăn trong công việc cho nghe, khóe môi luôn mang nụ cười thản nhiên.

      là bạn trai Tuyên Tuyên, Tuyên Tuyên bên như những đôi tình nhân bình thường, thanh thản lại ấm áp. Nếu đây là giấc mơ, hy vọng vĩnh viễn cần tỉnh dậy từ giấc mơ này.

      Đến nơi đặt trước, Đỗ Mộ Ngôn lại tháo dây an toàn cho Tần Tuyên Tuyên, sau khi xuống xe liền chủ động ôm cánh tay Đỗ Mộ Ngôn, ngọt ngào vào trong nhà hàng.

      Hai người ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, gọi xong đồ ăn, Tần Tuyên Tuyên nhìn Đỗ Mộ Ngôn, giọng mang theo chút lo lắng, “Em có chuyện muốn hỏi .”

      “Chuyện gì?” Trái tim Đỗ Mộ Ngôn bắt đầu nhảy lên, nghĩ Tần Tuyên Tuyên phát ra cái gì, khỏi thầm đề phòng, mặt vẫn bình tĩnh chút thay đổi.

      “Tuần sau khoa của ba em muốn du lịch, có thể mang theo người nhà.” Tần Tuyên Tuyên dừng chút, mặt vẫn nhịn được mà hơi đỏ lên, “ có thể cùng ?”

      “Đương nhiên là có thể.” Đỗ Mộ Ngôn gần như thèm suy nghĩ đồng ý.

      Tần Tuyên Tuyên giật mình, “ cần hỏi qua Lý trợ lý ư? khéo ngày đó có lịch trình…”

      , chắc chắn hôm đó có việc gì.” Đỗ Mộ Ngôn cười nắm lấy tay Tần Tuyên Tuyên, cho dù có việc lớn, cũng chút do dự quăng . Người nhà… Tuyên Tuyên xếp vào danh sách người nhà đấy.

      Đỗ Mộ Ngôn thế, dĩ nhiên Tần Tuyên Tuyên cũng gì thê. Nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: “Mấy chú dì ở khoa của ba em đều nhìn em lớn lên, cùng, họ có thể … à… kích động, có cần suy nghĩ lại ?”

      Đỗ Mộ Ngôn bỗng bật cười, “Tuyên Tuyên, em cảm thấy thể gặp người hay là nghĩ ứng phó nổi những trường hợp đó?”

      “Em dĩ nhiên nghĩ thế rồi.” Tần Tuyên Tuyên vội .

      Đỗ Mộ Ngôn cầm tay Tần Tuyên Tuyên, dịu dàng cười : “Tuyên Tuyên, và em cùng chơi mà. rất vui khi em mời , em yên tâm, làm em mất mặt, cũng luống cuống.”

      Trái tim Tần Tuyên Tuyên chậm rãi trở về. nghĩ lo lắng nhiều quá. Đỗ Mộ Ngôn là loại người nào, so với những gian khổ khi gây dựng nghiệp chuyện nhặt thế này có đáng gì đâu?

      Tần Tuyên Tuyên cầm lại tay Đỗ Mộ Ngôn, còn dặn dò: “Vậy cũng phải đồng ý với em, đối đãi với mấy chú mấy dì đó thể giống như đối với cấp dưới trong công ty đâu đó.”

      Tần Tuyên Tuyên ít lần thấy thái độ của Đỗ Mộ Ngôn với cấp dưới, việc khiến cấp dưới mang theo bộ dạng nơm nớp lo sợ khiến cảm thấy như có hai mặt vậy, lúc bên là nhân cách dịu dàng còn khi đối mặt với cấp dưới chính là nhân cách lạnh lùng tàn nhẫn.

      “Họ đều là những người nhìn em lớn lên, cũng là người lớn trong nhà của , nhất định đối xử với họ như chú dì trong nhà, em vừa lòng chưa?” Đỗ Mộ Ngôn cười cười.

      Tần Tuyên Tuyên nhớ đến biểu vô cùng tốt của Đỗ Mộ Ngôn trước mặt cha mẹ mình cũng thả lỏng hơn.

      việc được giải quyết, hai người em em ăn xong cơm chiều. Sau đó, Đỗ Mộ Ngôn nắm tay Tần Tuyên Tuyên dạo đường cái, lấy danh nghĩa tốt đẹp là tiêu cơm.

      Thời gian còn sớm nhưng Tần Tuyên Tuyên muốn về nhà quá muộn nên để Đỗ Mộ Ngôn đưa về nhà. Đỗ Mộ Ngôn đưa Tần Tuyên Tuyên về tận dưới lầu, chờ lên, cuối cùng nhìn thấy phất phất tay chào từ cửa sổ phòng ngủ mới an tâm rời .

      Tần Tuyên Tuyên với Tần Quốc Đống chuyện Đỗ Mộ Ngôn đồng ý du lịch, đồng thời hỏi ông có thể mời Đỗ Mộ Ngôn đến nhà ăn bữa cơm hay . Đây là lần chính thức thăm hỏi đầu tiên của Đỗ Mộ Ngôn sau khi hai người xác nhận quan hệ.

      Tần Quốc Đống và Đường Vi cũng thích Đỗ Mộ Ngôn, đối với tiến triển của đôi trẻ rất là vui mừng, dĩ nhiên phản đối. Ba người bàn bạc chút, nhanh chóng xác định thời gian mời cơm.

      Sauk hi trở về phòng của mình, Tần Tuyên Tuyên gọi cho Đỗ Mộ Ngôn để thông báo việc này, Đỗ Mộ Ngôn dĩ nhiên là hôm đó rảnh, nhất định đến.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: mọi người nhất định nghĩ rằng gần đây vì sao Đỗ tổng lại thay đổi thái độ như thế đúng … Bởi vì được đền bù mong ước thôi. Lầm lỡ hai năm, để cho nếm chút ngot ngào, nhưng chỉ cần có chút kích thích, lại biến thái lên ha ha ha…

      @Ishtar .................................
      hoai thanh, lêthanh9009, heomaz25 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Hồi hợp đủ rồi.......ngọt ngào a.....please.......please.....
      OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Ôi yên tâm, nó giằng co điên loạn đến chương cuối luôn mà, kết thúc lãng xẹt luôn :yoyo59::yoyo59::yoyo59:

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 51: Du lịch
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Ngày hẹn ăn cơm nhanh chóng đến gần, sắp tan làm, Tần Tuyên Tuyên nhắn tin cho Đỗ Mộ Ngôn hôm nay có thể tan làm đúng giờ.

      Khi Đỗ Mộ Ngôn phong độ xuất trước mắt Tần Tuyên Tuyên, lòng nhảy nhót ngừng.

      Hiển nhiên là tỉ mỉ sửa sang bản thân, giày da, đẹp trai sạch , cả người nhìn qua cực kỳ có tinh thần, mà giờ phút này vui sướng trong mắt càng cuốn hút nhiều ánh nhìn hơn.

      Ôm lấy cánh tay Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên nhịn được cười : “Đỗ Mộ Ngôn, phải dùng cả ngày để chuẩn bị đấy chứ?”

      “Vì buổi gặp mặt hôm nay, dùng nhiều thời gian hơn cũng đáng giá.” Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười. Từ trưa đến giờ, ngừng thay đổi quần áo mới, còn cố ý tìm đến nhà tạo hình để tư vấn. Mà quà tặng để tặng cha mẹ Tần Tuyên Tuyên, cũng để Lý Tái nhúng tay, tự mình mua bộ ấm trà và chiếc khăn lụa.

      “Chỉ là bữa cơm bình thường thôi mà.” Tần Tuyên Tuyên .

      biết. Nhưng với ý nghĩa giống.” Đỗ Mộ Ngôn cười cười, “chúng ta thôi.”

      Tần Tuyên Tuyên nghiêng đầu nhìn mắt Đỗ Mộ Ngôn, thấy mặt là sung sướng đè nén được cũng thêm điều gì. Nếu phải lúc trước khi hai người hẹn hò, Đỗ Mộ Ngôn quen thuộc với cha mẹ cũng đề nghị hẹn cha mẹ ăn cơm với nhau sớm thế đâu. Từ khi biết và Đỗ Mộ Ngôn hẹn hò Tần Quốc Đống và Đường Vi hay nhắc chuyện lâu Đỗ Mộ Ngôn đến nhà ăn cơm, khiến Tần Tuyên Tuyên nghe nhiều đến mức lỗ tai sắp nứt ra luôn.

      Đến dưới nhà Tần gia, Đỗ Mộ Ngôn lấy quà chuẩn bị sẵn từ sau xe ra, Tần Tuyên Tuyên khỏi sẵng giọng: “ mua quà lúc nào thế? Ba mẹ em rồi, đừng có mua gì hết mà.”

      Vì Đỗ Mộ Ngôn gi đến quà cáp nên Tần Tuyên Tuyên cũng quên luôn việc này nhắc đến nữa, bây giờ nhìn thấy hai hộp quà tay trí nhớ của liền quay lại.

      “Người lớn hiền lành, chúng ta thể hư được, sao có thể thiếu lễ phép quy củ thế chứ.” Đỗ Mộ NGôn cười khẽ.

      Tần Tuyên Tuyên nghẹn lời, Đỗ Mộ Ngôn thấy thế cúi đầu hôn môi , đưa tay nắm lấy tay , dắt nhau lên lầu.

      Đỗ Mộ Ngôn lúc trước quen thuộc với Tần Quốc Đống và Đường Vi rồi, chẳng qua bây giờ là dùng thân phận khác để gặp mặt thôi,giữa ba người cũng có cảm giác xa cách giữa con rể và cha mẹ vợ, mặc dù có Tần Tuyên Tuyên điều hòa khí cũng trò chuyện với nhau cực kỳ vui vẻ.

      “Chú, dì, đây là quà cháu tặng hai người, chỉ là chút tâm ý nho của cháu thôi.” Đỗ Mộ Ngôn đưa quà đến tay hai người.

      “Chỉ là đến ăn bữa cơm rau dưa thôi, cháu quà cáp làm gì chứ.” Đường Vi cười nhận lấy, sẵng giọng .

      “Nên mà, nếu dì và chú thích quà của cháu tâm ý của cháu uổng phí rồi. Hai người vui vẻ cháu cũng vui mà.” Đỗ Mộ Ngôn .

      Cái miệng Đỗ Mộ Ngôn ngọt, chẳng dùng mấy câu dỗ cho Tần Quốc Đống và Đường Vi vui ngất trời, bốn người ngồi vào bàn ăn. Tần Quốc Đống và Đỗ Mộ Ngôn chuyện ngừng, mà Đường Vi luôn gắp đồ ăn cho Đỗ Mộ Ngôn, hiển nhiên hai ông bà đều thích Đỗ Mộ Ngôn.

      Tần Tuyen Tuyên ở bên cạnh nhìn tất cả, mặt mày hớn hở, cố ý tỏ ra khó chịu : “ba mẹ, con cảm thấy con nhất định phải con đẻ của hai người.”

      “Sao thế Tuyên Tuyên?” Đường Vi bật cười .

      “Mẹ nhìn đãi ngộ của con bây giờ nè.” Tần Tuyên Tuyên chỉ chỉ bát mình, lại chỉ chỉ cái bát sắp có ngọn của Đỗ Mộ Ngôn, “Nhìn lại Đỗ Mộ Ngôn… mẹ, mẹ xác định con phải con nuôi chứ?”

      Đường Vi ngẩn người, lập tức bật cười, “ linh tinh cái gì, được rồi, gắp cho con.”

      Đường Vi cũng gắp cho Tần Tuyên Tuyên đũa đồ ăn, vui vẻ ra mặt, “Được rồi, xem ra con đúng là con đẻ của cha mẹ.”

      “Đều lớn thế rồi, còn sợ tiểu Đỗ chê cười sao?” Tần Quốc Đống ra vẻ nghiêm túc .

      Tần Tuyên Tuyên liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái, thấy chỉ cười cười liền quay đầu với Tần Quốc Đống: “ cười cứ cười, con da mặt dày, sợ!”

      xong, Tần Tuyên Tuyên bổng cảm thấy đùi ấm áp, khỏi ngẩn ra. yên lặng liếc mắt xuống, liền thấy bàn tay Đỗ Mộ Ngôn kiêng nể gì mà đặt đùi . bỗng dưng ngẩng đầu trừng mắt liếc Đỗ Mộ Ngôn cái, ánh mắt sắc như dao cạo.

      Vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn vô cùng nghiêm trang, cũng quá đáng, sờ đùi chút liền thỏa mãn thu tay về, ôn hòa mở miệng: “Cháu rất thích tình của Tuyên Tuyên, sao có thể chê cười em ấy được ạ?”

      Nghe vậy Tần Tuyên Tuyên hài lòng thu hồi tầm mắt, lại đắc ý nhìn Tần Quốc Đống.

      Tần Quốc Đống và Đường Vi liếc mắt nhìn nhau, đáy mắt chứa vui mừng.

      Bữa cơm này qua trong bầu khí hòa hợp vui vẻ, sau khi ăn xong, Đỗ Mộ Ngôn lại trò chuyện trời dưới đất với Tần Quốc Đống và Đường Vi, khiến hai người vui vẻ thôi, Tần Tuyên Tuyên bị vắng vẻ ở bên gương mặt đầy tươi cười nhìn cảnh này, lòng ngập tràn niềm hạnh phúc.

      Tối muộn, Đỗ Mộ Ngôn cáo từ ra về, Tần Tuyên Tuyên đưa xuống lầu, hai người ở dưới lầu âu yếm hồi lâu Đỗ Mộ Ngôn mới vô cùng nỡ lên xe rời .

      Lần đầu tiên “gặp gỡ trưởng bối”, hai bên đều rất vừa lòng.

      Sau lần đầu tiên gặp gỡ trưởng bối, Đỗ Mộ Ngôn cảm thấy chính mình cách mục tiêu gần hơn chút, gần đây tâm trạng cực kỳ tốt, đỗi với chuyện này, những cấp dưới của đặc biệt là Lý Tái có cảm nhận cực , Lý Tái hiển nhiên là hiểu được tâm trạng của đều có liên quan trực tiếp đến Tần Tuyên Tuyên, thế nên ngày ngày Lý Tái đều cầu nguyện cho quan hệ của hai người thuận lợi, Đỗ tổng cứ thế vui vẻ mãi.

      Thời gian cực nhanh, rất mau đến ngày du lịch, Tần Tuyên Tuyên cùng Tần Quốc Đống, Đường Vi xách hành lý xuống dưới lầu, hẹn gặp Đỗ Mộ Ngôn ở dưới lầu, sau đó Lý Tái đưa bốn người đến nơi tập trung để du lịch.

      Địa điểm du lịch lần này là khu du lịch Phương Sơn ở tỉnh bên cạnh, cần hơn ba giờ mới đến nơi, thực tế hai ngày đêm có hơi gấp gáp nên hẹn 7h sáng thứ bảy tập trung sớm. Lý Tái đưa ba người đến cửa trường học rồi rời ngay. Đỗ Mộ Ngôn chủ động giúp đỡ cầm giúp hành lý của Tần Quốc Đống và Đường Vi, theo sau Tần Quốc Đống tìm người phụ trách, sau đó lên xe du lịch.

      Bốn người đến rất sớm, những người đến trước họ nhiều lắm, Tần Tuyên Tuyên theo sau Tần Quốc Đống chào hỏi những người lớn khác, nhóm đồng nghiệp của Tần Quốc Đống rất quen thuộc với Tần Tuyên Tuyên, xinh đẹp càng lúc càng ngoan ngoãn khiến người ta thích, đến lúc Tần Quốc Đống giới thiệu Đỗ Mộ Ngôn cho họ ánh mắt họ nhìn Tần Tuyên Tuyên càng khác lạ.

      Tần Quốc Đống cố ý giới thiệu thân phận của Đỗ Mộ Ngôn, nhưng đồng nghiệp của ông đều là phần tử tri thức cao, sao có thể biết những nhân vật nổi tiếng của thành phố được, thấy Tần Tuyên Tuyên mình nhìn từ đến lớn quen được người bạn trai tốt như thế đều khen ngợi hai người tài mạo song toàn, trời sinh đôi.

      Giống như đồng ý với Tần Tuyên Tuyên từ trước, Đỗ Mộ Ngôn cực kỳ khách khí với những người này, khiến bản thân như con cháu trong nhà, vô cùng lễ phép với mọi người. Mỗi khi họ khen và Tần Tuyên Tuyên là tuyệt phối, đều vui đến chịu nổi, thầm quyết định quyên tiền để khoa lịch sử xây thêm khu nhà dạy học linh tinh gì đó.

      Rất nhanh mọi người đều tập trung đông đủ, chuyến hai ngày đêm bắt đầu khởi hành.

      Người hướng dẫn phụ trách chuyến lần này là nhân viên công ty du lịch, công ty cử người cùng xe với đoàn. Công nhân viên và người nhà khoa lịch sử có gần trăm người, chia ra b axe, mỗi xe có hướng dẫn viên du lịch phụ trách. Xe rời bao lâu hướng dẫn họ Vương xe bắt đầu về hành trình hai ngày đêm, giới thiệu mục đích chuyến du lịch lần này.

      Nửa giờ sau, hướng dẫn Vương ngồi về chỗ cũ, trả thời gian cho mọi người. Đường rất nhàm chán, lái xe mở bộ phim hài tivi, Tần Tuyên Tuyên xem phim này rất nhiều lần nên chỉ xem trong chốc lát bắt đầu buồn ngủ.

      chịu được dựa vào mà ngủ.” Đỗ Mộ Ngôn ôm bả vai Tần Tuyên Tuyên, để tựa đầu vào vai , giọng bên tai .

      Tần Tuyên Tuyên nhắm mắt mơ màng giật giật thân mình, ở trong lòng Đỗ Mộ Ngôn tìm tư thế thoải mái nhất, tay ôm eo , dựa vào vai mà ngủ.

      Đỗ Mộ Ngôn cảm thấy mỹ mãn ôm , ngửi mùi hương thản nhiên người , môi nở nụ cười, cũng nhắm hai mắt lại. nghĩ, Tuyên Tuyên càng lúc càng ỷ lại biết nếu bây giờ cầu hôn, có thể đồng ý ?

      Hơn ba giò sau, ba chiếc xe đến đích, mọi người làm thủ tục nhận phòng khách sạn ở khu du lịch, cơm trưa ăn ngay trong khách sạn. Lúc phân phối phòng, Tần Quốc Đống và Đỗ Mộ Ngôn phòng, Tần Tuyên Tuyên và Đường Vi phòng.

      Đỗ Mộ Ngôn ra muốn cùng phòng với Tần Tuyên Tuyên, tiếc là có lòng nhưng có gan, cho dù trong lòng muốn đến chết mặt chỉ có thể dị nghị gì, bình thản nhận sắp xếp.

      Ăn xong cơm trưa, hành trình du lịch chính thức bắt đầu. Vì nhiều người cùng hơi khó khăn nên dùng xe làm đơn vị, hướng dẫn viên dẫn dắt xe đến địa điểm du lịch khác nhau.

      đường vui chơi, Đỗ Mộ Ngôn chứng tỏ thế nào là người đàn ông tốt hoàn mỹ, chăm sóc ba người nhà Tần Tuyên Tuyên cực tốt, có thể xưng là tay sai cực tốt theo ba người. Có giáo sư lặng lẽ với Tần Quốc Đống rằng ông tìm được con rể tốt. Tần Quốc Đống cười hơ hớ, lòng hưởng thụ thôi.

      Hướng dẫn Vương mang theo người xe số khắp nơi, liên tục giớ thiệu, đến cạnh ngôi chùa cho mọi người nửa giờ hoạt động tự do.

      Tần Quốc Đống và Đường Vi cho hai người trẻ thời gian riêng nên hai ông bà cùng hướng đến tháp cao gần đó mà . Có người lớn, Đỗ Mộ Ngôn vẫn dám làm ra động tác thân mật gì với Tần Tuyên Tuyên, nhưng thấy hai người rời , lập tức nắm lấy tay , kéo lên phía trước.

      “Chúng ta đâu?” Tần Tuyên Tuyên vượt qua hỏi.

      Ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn chìm vào chùa miếu trước mặt, cười : “ nghe bồ tát chùa này linh lắm, chúng ta đến cúng bái chút.”

      “Hả?” Tần Tuyên Tuyên ngẩn ngơ, bị Đỗ Mộ Ngôn kéo thẳng về phía trước, đợi đên slucs mua được ba nắm hương từ tay tiểu hòa thượng mới phản ứng lại được.

      Lúc trước từng muốn đến chùa thắp hương, nhưng đó chỉ là mà thôi, người theo thuyết vô thần, sao có thể tin chuyện thắp hương bái phật để thay đổi vận mệnh chứ? Nhưng dù sao Đỗ Mộ Ngôn cũng là người làm ăn, nghe thương nhân làm ăn rất tin vào mấy cái thần phật phong thủy, như thế cũng có thể hiểu được…

      Tần Tuyên Tuyên có tín ngưỡng, nhưng tôn trọng những người có tín ngưỡng, dù sao chỉ cần đến mức cuồng tín, đừng hại người hại mình là được. Thế nên gì, im lặng nhìn Đỗ Mộ Ngôn châm hương, vô cùng thành kính lên hương.

      rối rắm trong lòng Đỗ Mộ Ngôn là điều mà Tần Tuyên Tuyên vạn lần nghĩ ra được. vốn cũng tin quỷ thần, cho đến giờ luôn cảm thấy mọi thứ có đều là do phấn đấu mới có, có quan hệ gì với quỷ thần cả. Nhưng sau khi trọng sinh, tuy quá tin nhưng trong lòng có lòng biết ơn. biết là sức mạnh nào cho cơ hội nữa, chỉ hy vọng có thể nắm bắt tốt cơ hội này thôi.

      khẩn cầu, xin đừng để bất cứ chuyện gì, bất cứ kẻ nào cản trở , khẩn cầu và Tuyên Tuyên có thể vĩnh viễn hạnh phúc như vậy, vì điều đó nguyện ý trả giá tất cả.

      Lên hương xong, Đỗ Mộ Ngôn lại dắt tay Tần Tuyên Tuyên mang theo rời khỏi chùa.

      Tần Tuyên Tuyên giọng hỏi: “ mới cầu nguyện gì vậy?

      Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt tay , mỉm cười, “ hỏi bồ tát khi nào em mới chịu đồng ý lời cầu hôn của .”

      Gương mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ ửng, “Loại chuyện đó hỏi bồ tát có ích gì chứ?”

      có thể hỏi em ?” Đỗ Mộ Ngôn nghiêng đầu dịu dàng chờ mong nhìn .

      “Bây giờ thể.” Tần Tuyên Tuyên lắc đầu.

      “Khi nào có thể?” Đỗ Mộ Ngôn hỏi tiếp.

      Tần Tuyên Tuyên nghĩ đúng là cố chấp, dừng chút : “ ngày nào đó trong tương lai.” Sau đó đợi hỏi tiếp, bống nhiên đưa tay chỉ về nơi xa, “Em muốn ăn thịt dê nướng.”

      Đỗ Mộ Ngôn đè nén lo lắng trong lòng, mặt mang theo nụ cười, “Được, ở chỗ này chờ , đừng đâu nhé.”

      “Em biết, em cũng phải trẻ con.” Tần Tuyên Tuyên bất mãn đẩy cái.

      Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười, về hướng bán thịt dê nướng, lúc này đông người, bóng dáng rất nhanh bị lẫn vào đám người.

      Tần Tuyên Tuyên nhàng thở ra, vừa chờ Đỗ Mộ Ngôn vừa lấy điện thoại ra nghịch, bên cạnh đột nhiên có thêm người. kinh ngạc ngẩng đầu, tầm mắt nhìn người trước mặt là ai đột nhiên cứng đờ.

      Người đến vẫn có dáng vẻ đẹp trai như trong quá khứ nhưng nụ cười tươi rói mặt còn mà có thêm vài phần bình tĩnh nghiêm túc sau khi trải qua sóng gió.

      “Tuyên Tuyên, lâu gặp.” Tống Kỳ lộ ra chút tươi cười, “ ngờ có thể gặp em ở đây.”

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Tống Kỳ lại xuất , ngày lành của Đỗ tổng sắp hết, ôi chao hắc hắc hắc…
      @Ishtar ......................................................................................
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn120 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      NÀNG dội nước lạnh vào mặt ta rồi...............:pheo:.......:shiver:.........lãng xẹt thế còn gì để hóng trong,....ta biết trình độ ngược của tg rồi.....haxx....:041:........,,sa nhầm ho sao:023:
      atulaasariOrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :