1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 9 : khống chế được
      Edit: Mèo Điên
      Beta: QH

      bàn cơm có món thịt kho tàu Tần Tuyên Tuyên thích nhất, nhưng lại cảm thấy có hứng thú mấy, ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm, để ý đến Đỗ Mộ Ngôn an vị ngồi bên cạnh .

      Tần Quốc Đống và Đường Vi ngồi đối diện, ông cùng Đỗ Mộ Ngôn vừa ăn vừa trò chuyện, rất là vui vẻ. Đỗ Mộ Ngôn thực rất hiểu chuyện, thỉnh thoảng vài câu trêu đùa khiến Tần Quốc Đống và Đường Vi lộ ra tươi cười, bởi vậy hồi lâu Đường Vi mới chú ý tới con của mình luôn giữ im lặng.

      ‘’Tuyên Tuyên,con như thế nào hôm này lại im lặng vậy? Có phải trong người thoải mái hay ? ‘’ Đường Vi quan tâm hỏi han.

      Tần Tuyên Tuyên vội ngẩng đầu , ‘’ có a, con rất tốt. Mọi người cứ trò chuyện , con nghe là được rồi’’ .

      cũng thể vì có Đỗ Mộ Ngôn ở đây, nên rất thoải mái . Tống Kỳ còn chưa đến nhà ăn cơm, Đỗ Mộ Ngôn tiến dần từng bước, này có tính là chuyện gì đâu.

      Trong lúc Đỗ Mộ Ngôn tận lực thân cận, thời điểm Tần Quốc Đống cùng Đỗ Mộ Ngôn uống chút rượu, ông còn cố kị mà bàn chuyện với Đỗ Mộ Ngôn ‘’ Tiểu Đỗ, chắc cháu lập gia đình rồi đúng ?’’.

      Đỗ Mộ Ngôn lắc đầu mỉm cười , ‘’ Vẫn chưa bác ạ, giáo sư Tần, có con nhà ai muốn gả cho cháu đâu’’.

      ‘’Cháu là đứa xuất sắc như này, nào có nào chịu gả cho cháu?’’ Tần Quốc Đống , ‘’ Đáng tiếc Tuyên Tuyên nhà chúng ta có bạn trai, bằng ……..’’

      ‘’Ba, ba uống say rồi’’. Tần Tuyên Tuyên vội cắt ngang lời Tần Quốc Đống, miễn cho ông lại ra điều gì làm mọi người khó xử.

      Đáy mắt Đỗ Mộ Ngôn rất nhanh xẹt qua chút lo lắng, vẻ mặt lại tươi cười sáng lạn, ‘’ giống như Tần tiểu thư, khẳng định có rất nhiều người theo đuổi, có bạn trai cũng có gì ngạc nhiên, là do chúng cháu có duyên phận, gặp nhau quá muộn’’.

      Tần Tuyên Tuyên lặng lẽ liếc mắt nhìn , thấy tươi cười ôn nhã, liền hiểu được đây chính là lời khách sáo, tâm liền thoáng buông lỏng.

      ‘’Kia ra, thời điểm Tuyên Tuyên nhà chúng ta học đại học có ít người theo đuổi, bất quá khi đó nó bận bịu bài vở, ai cũng đáp ứng’’ Đường Vi cười .

      Tần Tuyên Tuyên có chút xấu hổ, ‘’ Mẹ, loại chuyện này đừng bàn đến nữa’’.

      ‘’ quan hệ, cũng phải chuyện quá mức riêng tư’’ Đường Vi .

      ‘’ Mẹ…….’’

      ‘’Được được, mẹ nữa’’

      Đường Vi bên này dừng lại, Tần Quốc Đống lại mở miệng, ‘’ Tiểu Đỗ, cháu là người địa phương sao?’’

      ‘’ phải, nhưng năm cháu mười bảy tuổi tự lập tại thành phố N, có thể Thành phố N chính là quê hương thứ hai của cháu’’. Đỗ Mộ Ngôn cười .

      Tần Quốc Đống có chút kinh ngạc, ‘’ như vậy cháu thân mình tự lập? ngờ người nhà cháu lại có thể yên tâm để cháu như vậy.’’

      Sắc mặt Đỗ Mộ Ngôn cứng đờ, lập tức lại cười như cũ, ‘’ Từ bố mẹ cháu còn, trong nhà….cũng có ai lo lắng cho cháu’’.

      ‘’Ba, ba tra hộ khẩu nhà người ta sao’’ Tần Tuyên Tuyên sẵng giọng. có thể cảm giác được, Đỗ Mộ Ngôn muốn bàn luận đến người nhà ta.

      Tần Quốc Đống cũng biết mình lỡ miệng, vội hỏi, ‘’ Tiểu Đỗ, cháu đừng để ý, bác uống rượu nên dễ lung tung’’.

      Đường Vi cũng giúp Đỗ Mộ Ngôn gắp rau, ‘’Đến đến, Tiểu Đỗ mau dùng bữa’’.

      Đỗ Mộ Ngôn có chút giật mình, cúi đầu nhìn đồ ăn trong bát chất đống thành tòa núi , vài giây sau mới ngẩng đầu nhìn về phía hai người, cười :’’ sao ạ, từ lúc hơn mười tuổi, cháu ngay cả diện mạo cha mẹ đều quên, nhắc tới bọn họ cũng khổ sở’’ . Dung mạo cha mẹ sớm trở nên mơ hồ, đối với hai người trước mặt có thái độ lo lắng, làm cho gần như muốn khóc. Trong trí nhớ, Tần Quốc Đống cùng Đồng Vi đều dùng loại ánh mắt hận thể giết , chưa bao giờ giống như bây giờ hòa ái dễ gần, tựa như nhìn vãn bối xuất sắc, thương cùng kỳ vọng.

      Trải qua kiếp, nhận ra sai rồi, gián tiếp hại chết những người làm cha làm mẹ tốt như vậy, Tuyên Tuyên làm sao có thể chấp nhận ? Chẳng trách khi đó vốn thiện lương như vậy, cũng cho mấy dao rồi tự sát….. Lúc này đây, tuyệt đối cho phép chuyện đó phát sinh thêm lần nữa.

      Cho nên…….Tuyên Tuyên, , được ?

      Đỗ Mộ Ngôn bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn vào mắt Tần Tuyên Tuyên, đáy mắt có khẩn cầu cùng quyến luyến như cỏ dại lan tràn.

      Cảm giác được tầm mắt của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên nghi hoặc nhìn lại, đối diện với tầm mắt của , nơi đó chứa cảm xúc mãnh liệt cơ hồ làm cho hít thở thông.

      ‘’Mọi chuyện đều là quá khứ, con người nên nhìn về tương lai mới là đúng. Tiểu Đỗ, cháu thực kiên cường’’. Tần Quốc Đống dùng ánh mắt thưởng thức người trẻ tuổi trước mặt này.

      ‘’Cảm ơn, giáo sư Tần. Dùng bữa , đừng để chuyện của cháu khiến mọi người mất hứng’’ Đỗ Mộ Ngôn thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Tần Quốc Đống cười .

      ‘’Được được, cháu cũng đừng gọi bác giáo sư Tần, nếu để ý, kêu bác tiếng bác ’’ Tần Quốc Đống cười .

      ‘’Vậy cháu liền cung kính bằng tuân mệnh, bác Tần, dì Đường." Đỗ Mộ Ngôn lập tức liền ‘’đánh rắn tùy gậy’’.

      ‘’Được, được, đến đây, đừng khách sáo, nếm thử chút tay nghề dì cháu, năm đó bác đây chính là bị trù nghệ của bà ấy bắt làm tù binh’’ . Tần Quốc Đống cười to.

      Đường Vi sẵng giọng : ‘’ cái gì đó .

      Tần Tuyên Tuyên nhét đồ ăn vào miệng, cảm giác nặng nề vừa nãy ở trong lòng thể tiêu tán.
      Chấp nhất như thế, thậm chí mang theo tình cảm điên cuồng , là ảo giác của sao? Mà nếu phải, tại sao ta lại nhìn như vậy?

      Tần Tuyên Tuyên suy nghĩ khó hiểu, cuối cùng chỉ có thể đổ hết cho Đỗ Mộ Ngôn có lẽ do ta chuyện thoải mái như vậy, nhớ tới cha mẹ mất của , khó trách cảm xúc của ta khống chế được.

      bữa cơm hòa thuận vui vẻ này, tất cả mọi người đều tranh thủ nhanh chóng kết thúc, bỗng nhiên di dộng của Tần Tuyên Tuyên vang lên.
      vội vàng lấy ra, thấy màn hình biểu thị tên Tống Kỳ, vội : ‘’Con nghe điện thoại’’ .

      đứng lên, muốn rời khỏi vị trí, Đỗ Mộ Ngôn bên cạnh cũng đứng dậy : ‘’ Cháu cũng xin cáo từ….’’

      Lời của còn chưa hết, cũng biết là chuyện gì xảy ra, cánh tay của liền đụng mạnh vào tay Tần Tuyên Tuyên, muốn nghe điện thoại, bị va chạm như vậy, di động liền theo lòng bàn tay trượt ra ngoài, đánh rơi vào cái cốc bàn, giờ phút này, cái cốc lại chứa đầy nước chanh.

      ‘’A!’’ Tần Tuyên Tuyên kinh hô tiếng, vội vàng vớt di động lên, trước khi nắm chắc được di động, tiếng chuông liền ngừng……điện thoại bị hỏng.

      ‘’Tần tiểu thư, xin lỗi, là lỗi của tôi. Tôi bồi thường cho chiếc máy khác. ‘’ mặt Đỗ Mộ Ngôn hoàn toàn là áy náy. đương nhiên thấy được tên hiển thị màn hình, cho nên mới cố ý làm như vậy, thời điểm ở cùng với Tuyên Tuyên, hy vọng cùng tên họ Tống kia có bất kỳ trao đổi gì.

      Tần Tuyên Tuyên tuy có chút tức giận vì cái gì cố tình khi đó đứng lên, nhưng kiện này là ngoài ý muốn, lại thể hoàn toàn trách , đành phải , ‘’ Cũng do tôi cẩn thận…. có việc gì đâu’’.

      ‘’Tuyên Tuyên con cũng quá cẩn thận rồi. Tiểu Đỗ, cháu đừng áy náy, chuyện này thể trách cháu được.’’ Tần Quốc Đống .

      Đường Vi cũng :’’ Đúng vậy. Tuyên Tuyên, bằng tạm thời con cứ dùng máy của mẹ, dù sao mẹ cũng chỉ ở nhà, cũng cần thiết phải dùng’’.

      ‘’ sao đâu, con sửa chút là được rồi’’ Tần Tuyên Tuyên lắc đầu

      ‘’ Tần tiểu thư, là tôi tốt’’ Đỗ Mộ Ngôn cúi đầu nhìn đồng hồ, xong ngẩng đầu lên : ‘’Như vậy , tại thời gian còn sớm, Tần tiểu thư, tôi mang sửa điện thoại, nếu sửa được, tôi nhất định bồi thường cái khác’’ .

      ‘’ cần đâu. Ngày mai lúc nghỉ trưa tôi mang điện thoại ra tiệm cho thợ xem là được‘’ Tần Tuyên Tuyên vội lắc đầu.

      Đỗ Mộ Ngôn kiên trì : ‘’ Tần tiểu thư, nếu để cho tôi đền bù cho , tôi cảm thấy rất áy náy’’ .

      ‘’ cần…….’’ Tần Tuyên Tuyên nhớ tới lần va chạm trước quần áo của mình bị dơ, Đỗ Mộ Ngôn cũng là kiên trì muốn dẫn mua bộ mới, lúc đó vẫn chưa dùng đâu.

      Thấy Tần Tuyên Tuyên còn do dự, Đỗ Mộ Ngôn nhìn về phía Tần Quốc Đống cùng Đường Vi :’’ Hai bác à, hai người hãy giúp cháu khuyên nhủ Tần tiểu thư , việc này là cháu sai, nếu bồi thường, cháu cảm thấy lương tâm yên.’’.

      đến phần lương tâm, Tần Quốc Đống nhân tiện :’’ Vậy được rồi, hai người sớm về sớm’’.

      ‘’ Ba, con cảm thấy thực cần thiết…..’’

      ‘’Tuyên Tuyên, con ’’ Thấy dáng vẻ áy náy yên của Đỗ Mộ Ngôn, Đường Vi cũng khuyên nhủ.

      "……..Vậy con về sớm." Cha mẹ đều như vậy, Tần Tuyên Tuyên có biện pháp, chỉ có thể thu thập qua loa, trước khi mượn máy của Đường Vi.

      Đỗ Mộ Ngôn đậu xe ở dưới lầu, từ trong nhà ra đến khi ngồi trong xe, hai người cũng chưa với nhau câu nào. Tần Tuyên Tuyên là biết cái gì cho phải, mà Đỗ Mộ Ngôn là do hai người lần nữa được ở cạnh nhau mà kích động, dám lời nào sợ chính mình cẩn thận làm bại lộ tình cảm mãnh liệt yên tận đáy lòng.
      Ngồi sau xe, Tần Tuyên Tuyên liền cúi đầu dùng điện thoại Đường Vi nhắn tin cho Tống Kỳ, cho biết điện thoại của hỏng rồi, tại sửa, tối nay gọi cho sau. Có Đỗ Mộ Ngôn bên cạnh, Tần Tuyên Tuyên cũng nhắc đến vấn đề bạn cũ gì đó.

      Tống Kỳ rất nhanh trả lời lại, cho biết, muộn thế nào cũng chờ , gọi lại ngủ.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm di động nở nụ cười, chuyện vui trước đó liền ném ra sau đầu.

      Đỗ Mộ Ngôn lái xe, chú ý nửa ở đường, nửa ở người Tần Tuyên Tuyên, nhìn qua gương chiếu hậu trông thấy nhìn di động mà lộ ra nụ cười tươi tắn ngọt ngào, đáy lòng ghen tị gần như áp chế được…….

      ở bên cạnh , lại nghĩ về người đàn ông khác nhu tình mật ý như vậy…… , vô cùng muốn giết chết tên đàn ông đó.

      Tới cửa tiệm trong thành phố, Tần Tuyên Tuyên mới biết, điện thoại của hỏng triệt để, có cách nào sửa . Tuy khăng khăng muốn tự mình bỏ tiền mua cái mới, nhưng Đỗ Mộ Ngôn phi thường kiên trì muốn mua cho . Tần Tuyên Tuyên đành phải chấp nhận ý tốt của , chọn cái di động thích hợp khác kiểu dáng cái cũ là mấy.

      Thời điểm Tần Tuyên Tuyên vào nhà vệ sinh, Đỗ Mộ Ngôn lập tức bảo người bán hàng lấy cho cái động y hệt như vậy, trực tiếp giấu vào trong túi. Cứ như vậy…….. cùng , chính là dùng điện thoại cuả tình n hân rồi.

      Vẫn nghĩ sau khi trở về nên với Tống kỳ chuyện Ngũ Mộng Lam như thế nào, Tần Tuyên Tuyên có chú ý tới, dọc theo đường , biểu cảm Đỗ Mộ Ngôn có chút quỷ dị xen lẫn chút thỏa mãn.

      Rất nhanh, xe về đến tiểu khu nhà Tần Tuyên Tuyên, vừa cởi dây an toàn vừa hướng Đỗ Mộ Ngôn lời cảm ơn :’’ Cảm ơn , Đỗ tiên sinh, tôi về nhà trước, đường trở về chú ý an toàn’’

      Đúng lúc này, di động Tần Tuyên Tuyên vừa mới mua đột nhiên vang lên, số điện thoại là của Tống Kỳ. nở nụ cười chút, nghĩ đến nhất định là canh giờ gọi cho xem xem điện thoại sử dụng có tốt hay , vừa ấn nút trò chuyện, vừa bước xuống xe, chân bước xuống.

      ‘’ à……’’

      Song, vừa ra ba chữ này, phía sau liền truyền đến cỗ mạnh mẽ, khiến ngã ngồi trở lại xe, di dộng cũng vì vậy mà rơi ra xa khỏi người, chỉ nghe thấy thanh mơ hồ của Tống Kỳ từ đầu kia truyền đến : ‘’ Tuyên Tuyên, tốt quá, rốt cục cũng gọi được……Tuyên Tuyên, Tuyên Tuyên em ở đâu?’’

      Giơ phút này Tuyên Tuyên làm cách nào đáp lại được lời kêu gọi lo lắng của Tống kỳ, trừng lớn hai mắt nhìn thấy người đàn ông dùng loại khí lực gần như điên cuồng áp sát vào , thân thể nghiêng hết về phía , đem nửa người của áp sát vào ghế ngồi thể động đậy.

      giờ đây trông như dã thú hung ác, đáy mắt có chút nguy hiểm, đôi môi nặng nề ngậm chặt cánh môi của , gần như dùng sức mà mút lấy……

      Tác giả ra suy nghĩ của mình :

      Nữ chính cùng bạn trai em em, Đỗ tổng thực dễ dàng khống chế được, khi khống chế được lại làm ra loại việc có lý trí….
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, minmapmap2505, tieunai69199311 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 10 : Thổ lộ
      Edit: Mèo điên
      Beta: Quảng Hằng
      Tại thời điểm chạm môi cùng Tần Tuyên Tuyên, ban đầu chính là có cảm giác vô cùng thỏa mãn, khiến cho tim gần như ngừng đập (gớm,a cứ quá -___-). Nhưng mà giây tiếp theo, Đỗ Mộ Ngôn ngay lập tức liền cảm thấy phi thường khủng hoảng cùng hối hận sâu sắc.

      Trời ạ, làm cái gì! Vì cái gì, vì cái gì vừa nghe đến Tuyên Tuyên cùng Tống Kỳ những lời đường mật với nhau, liền khống chế được.? Vì cái gì! , nên, nên yếu ớt như vậy, chỉ khiến cho chính mình bại lộ…….Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ! lại phải mất Tuyên Tuyên lần nữa sao? Điều này làm cho bất cứ lúc nào cũng nhớ tới hình ảnh bi thương trong trí nhớ, lại muốn tái diễn lần nữa sao? ! thể! phải bình tĩnh, còn có thể xoay chuyển tình hình, nhất định có cách, nhất định có thể xoay chuyển.

      Bỗng nhiên từ trong mộng tỉnh táo lại, Đỗ Mộ Ngôn cố gắng buông Tần Tuyên Tuyên ra, mặt đều là mảnh kinh hoàng.

      Mà phản ứng của Tần Tuyên Tuyên cũng theo bản năng vung tay lên, chỉ nghe thấy tiếng ‘’bốp’’ giòn vang, Đỗ Mộ Ngôn tránh cái tát này.

      Tần Tuyên Tuyên sửng sốt chút, lập tức xoay người nhặt chiếc điện thoại bị rơi lên, kinh hoảng cùng phẫn nộ liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái, trong chớp mắt trốn xuống xe.

      Song Đỗ Mộ Ngôn lại lần nữa bắt được cổ tay .

      ‘’Buông! Nếu tôi gọi người đến’’. Tần Tuyên Tuyên khẽ run lên, cả quay đầu lại quát. Trước đó cho dù có tự mình đa tình hoài nghi Đỗ Mộ Ngôn cố ý tiếp cận , cũng chưa bao giờ nghĩ tới người luôn luôn tỏ ra phong độ như lại có thể làm ra loại chuyện cưỡng hôn như này, thậm chí có thể là dã man.

      Điện thoại vẫn kết nối với Tống Kỳ, phát giác có điều dị thường, thanh lo lắng của truyền đến : ‘’ Tuyên Tuyên, bên em có chuyện gì vậy? Em sao chứ?’’

      Nhưng Tần Tuyên Tuyên bị Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt có cách nào có thể trả lời .

      Đỗ Mộ Ngôn vững vàng chế trụ cổ tay , cho có cơ hội rời .

      ‘’Tần tiểu thư, xin cho tôi cơ hội được giải thích.’’ Cảm xúc điên cuồng mới nãy cứ thế biến mất, chỉ còn lại áy náy cùng cảm giác lo sợ yên.

      ‘’ Tôi muốn nghe, buông tay ra ‘’ . Tần Tuyên Tuyện vội vàng giãy dụa đứng lên, tuy nhiên khí lực của Đỗ Mộ Ngôn quá lớn, hoàn toàn thoát ra được.

      ‘’ Tần tiểu thư, nếu nghe tôi giải thích, tôi liền buông tay’’ . Đỗ Mộ Ngôn vội la lên

      Hiểu rằng nếu còn giằng co như vậy đối với chính mình cũng có lợi, Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể cố gằng làm cho mình tỉnh táo lại, tại nhìn qua Đỗ Mộ Ngôn khôi phục bộ dáng ôn hòa trước sau như , nêu phải hơi thở vẫn còn dồn dập, màn vừa rồi giống như chỉ là ảo giác của .

      ‘’Được, tôi , buông tay .’’ Tần Tuyên Tuyên hít hơi sâu, nhìn Đỗ Mộ Ngôn, đem tầm mắt đặt ở khoảng phía trước.

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn thoáng qua sườn mặt của Tuyên Tuyên, tay chậm rãi buông lỏng, thấy quả thực nhân cơ hội trốn , tâm tình lúc này mới hạ xuống. Tầm mắt nhìn thấy di động vẫn trong tình trạng kết nối, mâu quang chợt lóe, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, thành khẩn : ‘’ Tần tiểu thư, trước hết tôi xin lỗi, vừa rồi là tôi đúng, tôi nên làm như vậy’’ .

      Tần Tuyên Tuyên trả lời cũng nhìn , trong đầu lên con ngươi vặn vẹo, dường như cảm giác phải như vậy, cho rằng người có ánh mắt như vậy, cùng người đàn ông bên cạnh cứ như phải cùng người. Là bởi vì quá hoảng sợ phẫn nộ, cho nên mới sinh ra cảm giác khoa trương như vậy sao?

      Tần Tuyên Tuyên suy đoán còn ngờ vực, lại nghe thấy Đỗ Mộ Ngôn tiếp :’’ Tần tiểu thư, vừa rồi sở dĩ kích động như vậy, chính là vì……tôi thích em’’.

      Tần Tuyên Tuyên chấn động trong lòng, biểu tình thể tưởng tượng nổi nhìn Đỗ Mộ Ngôn.

      Việc trong lòng đoán mò cùng với việc chính tai nghe Đỗ Mộ Ngôn ra, đúng là cảm giác hoàn toàn bất đồng.

      ‘’Tần tiểu thư, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đối với em liền nhất kiến chung tình’’ . Đỗ Mộ Ngôn tiếp tục : ‘’Tôi biết có lẽ em cũng tin, nhưng tôi đối với em là , là nội tâm rung động từ đáy lòng, phải là loại tình cảm nhất thời. Sau khi biết em có bạn trai, tôi khắc chế chính mình, bắt buộc mình phải quên em ………Nhưng nghĩ đến, ra em là con của giáo sư Tần, chúng ta có thể lại gặp nhau lần nữa. Tần tiểu thư, tôi cho rằng đây là duyên phận, ngay cả ông trời cũng cho tôi biết, chúng ta có duyên với nhau, tôi thể cứ như thế mà quên em’’.

      Đỗ Mộ Ngôn thâm tình chân thành nhìn Tần Tuyên Tuyên, mỗi lời của đều xuất phát từ tận trong tâm, hề có chút gì là làm bộ.

      người đàn ông tuấn như vậy lại hướng chính mình thổ lộ, ai là bị cảm động, Tần Tuyên Tuyên sửng sốt lát, rất nhanh hồi phục tinh thần lại, bối rối lắc đầu :’’ Tôi có bạn trai rồi…….Đỗ tiên sinh, vẫn là nên tìm người con khác xứng đôi với hơn.’’

      ‘’, Tần tiểu thư, tôi rất ràng, phải em thể. Em có bạn trai sao chứ, chỉ cần kết hôn, tôi cũng có quyền cạnh tranh công bằng. ‘’ Đỗ Mộ Ngôn vẻ mặt kiên định. , phải……..Mặc kệ có kết hôn hay , cũng ảnh hưởng đến việc bắt lấy tâm .

      ‘’Nhưng mà Đỗ tiên sinh, tôi thích ’’ Mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ lên, thanh vội vàng :’’Tôi có bạn trai rồi, ấy đối với tôi tốt lắm, tôi cũng thực thích ấy, tôi thể đón nhận tình cảm của được.’’

      Tần Tuyên Tuyên thằng thắn bày tỏ tình cảm của mình đối với Tống Kỳ khiến cho trong mắt Đỗ Mộ Ngôn lên tia lo lắng, phút chốc nắm chặt nắm đấm, cực lực khống chế chính mình, miễn cho lần thứ hai lại làm ra chuyện thể cứu vãn.

      ‘’Em chưa thử qua làm sao biết?’’ Khẩu khí nhàng, chậm chạp .

      ‘’ thích chính là thích, cần thiết phải thử mới biết.’’ Tần Tuyên Tuyên nhíu mày, vẫn cảm thấy việc Đỗ Mộ Ngôn đối với nhất kiến chung tình, vẫn là vô cùng khó tin.

      ‘’Tần tiểu thư………’’ Thanh Đỗ Mộ Ngôn bỗng trầm xuống, ‘’Tôi nghiêm túc, em cho tôi cơ hội được ?’’.

      ‘’Thực xin lỗi, tôi thể đáp ứng’’ . Tần Tuyên Tuyên lắc đầu ,’’ Đỗ tiên sinh, chuyện hôm nay tôi coi như nhất thời xúc động, nhưng tôi hy vọng về sau chúng ta nên gặp nhau nữa’’

      Đỗ Mộ Ngôn nghe vậy sắc mặt trắng nhợt, vội vàng : ‘’ Chờ chút’’

      Tần Tuyên Tuyên cũng tiếp tục để ý đến , xuống xe bước nhanh về phía trước.

      Đỗ Mộ Ngôn nhảy xuống xe, tại lúc bước vào nhà liền chắn trước người , ‘’Tần tiểu thư……..Làm ơn đừng như vậy, tôi biết hôm nay tôi sai hoàn toàn, em muốn tôi nhận lỗi thế nào cũng được, chỉ xin em đừng lấy quyền lợi theo đuổi em của tôi’’.

      Tiểu khu chìm trong bóng tối mờ mịt, cách đó xa chí có đèn đường phát ra ánh sáng vàng nhạt, giờ phút này Tần Tuyên Tuyên thấy biểu tình của Đỗ Mộ Ngôn, lại hiểu được thanh tựa hồ có chút ủy khuất của , mang theo tia sợ hãi.

      Ngữ khí cứng rắn ban đầu thoáng chốc trở nên nhàng, Tần Tuyên Tuyên nhìn Đỗ Mộ Ngôn, nghiêm túc :’’ Đỗ tiên sinh, tôi rất cảm kích mến của , nhưng tôi có bạn trai, có khả năng chấp nhận theo đuổi của , chỉ làm lãng phí thời gian của Đỗ tiên sinh, bằng theo đuổi người con khác tốt hơn tôi.Tôi tin tưởng, lấy điều kiện xuất sắc như , bất kể là loại phụ nữ gì cũng đều thích ’’.

      ‘’Bọn họ được, họ phải là em’’ Đỗ Mộ Ngôn nghiêm túc .

      Tần Tuyên Tuyên cơ hồ nghẹn bụng, trong đầu bỗng xuất câu hỏi, rốt cuộc thích tôi ở điểm nào, tôi thay đổi được ?

      Nhưng vẫn bất đắc dĩ :’’ Đỗ tiên sinh, tóm lại là được, tôi trở về trước.’’

      Tần Tuyên Tuyên xoay người vào nhà, mà lần này Đỗ Mộ Ngôn cũng ngăn lại.

      yên lặng nhìn bóng dáng biến mất sau cánh cổng, vẻ mặt đờ đẫn, trong ánh mắt đều là đau đớn.

      Mê man bước hành lang, Tần Tuyên Tuyên đột nhiên nhớ tới chính mình còn chuyện với Tống Kỳ, vội lấy ra di động, thấy điện thoại vẫn còn kết nối.

      Đoán rằng lời của mình với Đỗ Mộ Ngôn đều bị Tống Kỳ nghe thấy , đầu óc Tần Tuyên tuyên đau nhức trận, vội vàng để di động sát vào tai, thử :’’ Học trưởng…. còn đấy ?’’

      ‘’Tuyên Tuyên, em rốt cuộc cũng bắt máy’’ Thanh Tống Kỳ đầu bên kia tựa hồ rất kích động , qua vài giây mới tỉnh táo lại, chần chờ hỏi: ‘’ Vị Đỗ tiên sinh kia…….Vừa rồi làm gì em vậy?’’
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, lêthanh9009, heomaz14 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 11 : Giải thích
      Edit: Mèo Điên
      Beta: QH
      ‘’ có chuyện gì đâu học trưởng’’. Tần Tuyên Tuyên vội giải thích cho có lệ. cảm thấy chuyện cưỡng hôn đó qua rồi, nên làm cho Tống Kỳ phải lo lắng lần nữa.

      ‘’Có ?’’ Thanh Tống Kỳ hàm chứa nghi ngờ: ‘’ Tuy rằng nghe có phần được ràng lắm, nhưng trong lời của em cùng Đỗ tiên sinh kia, phần lớn cũng nghe thấy…..’’

      Tần Tuyên Tuyên trầm mặc chút, rồi cười:’’ Học trưởng, vậy hẳn là biết, em hoàn toàn từ chối ta rồi.’’

      Di động bên kia cũng truyền đến tiếng cười của Tống Kỳ:’’ cũng nghe thấy, em em thích ……Nào, lại lần nữa cho nghe .’’

      ‘’ !’’

      ‘’ mà Tuyên Tuyên, rất muốn nghe em thích .’’ Tống Kỳ làm xấu .

      ‘’Em mới thèm .’’ Khóe miệng Tần Tuyên Tuyên mang theo ý cười, giây tiếp theo bỗng nhớ tới chuyện muốn với Tống Kỳ, vội hỏi:’’Học trưởng, em có chuyện muốn với .’’

      Nghe thấy giọng điệu của Tần Tuyên Tuyên tỏ ra nghiêm túc, Tống Kỳ cũng trêu chọc nữa, chỉ là có chút tiếc nuối:’’ đáng tiếc, sớm biết thế này ghi lại. Được rồi, nữa, em , có chuyện gì? Nghe giọng của em có vẻ nghiêm trọng.’’

      Nhớ lại bộ dáng lúc đó của Ngũ Mộng Lam, Tần Tuyên Tuyên lặng lẽ nghĩ rằng quả thực rất dọa người.

      ‘’Học trưởng…..Lúc tan tầm ngày hôm nay, có người phụ nữ tên Ngũ Mộng Lam đến tìm em, ta nếu em chịu chia tay , ta khiến cho hai chúng ta phải rời khỏi nhau.’’ Tần Tuyên Tuyên thở sâu, mạch.

      Thanh Tống Kỳ đầu bên kia lập tức căng thẳng:’’ Cái gì, ta lại dám đến tìm em?’’

      ‘’Học trưởng?’’Vừa nghe thấy có nội tình, tâm Tần Tuyên Tuyên lập tức liền căng thẳng.

      Tống Kỳ vội giải thích:’’ Tuyên Tuyên, trước đó Ngũ Mộng Lam cũng tìm đến , nhưng bị nghiêm khắc cự tuyệt. ta là bạn cũ của , nhưng sớm cùng ta chia tay từ năm trước, thời điểm đó còn chia tay trong vui vẻ, nghĩ tới ta còn có thể lại đến tìm ……Càng nghĩ tới thế nhưng tìm em…..Tuyên Tuyên, sao em lại cùng ta gặp mặt?’’

      Tần Tuyên Tuyên dừng chút, thở dài :’’ Học trưởng, em thấy ấy rất đáng thương, nên hứa ấy.’’

      ‘’Cái gì? Tuyên Tuyên em…..’’ Tống Kỳ khiếp sợ , lúc sau mới ý thức được Tuyên Tuyên là dối mình.

      Tần Tuyên Tuyên cười cười:’’ Học trưởng, em đùa thôi.’’

      ‘’Làm sợ muốn chết.’’ Tống Kỳ hơi oán trách :’’ Tuyên Tuyên, em yên tâm, nhất định chuyện lại với Ngũ Mộng Lam, để ta lại đến quấy rầy em.’’

      ‘Vâng, em tin , học trưởng.’’ xong, Tần Tuyên Tuyên chạy đến cửa nhà mình:’’ Học trưởng, em về đến nhà rồi, chúc ngủ ngon.’’

      ‘’Được, em yên tâm, ngủ sớm chút.’’

      Cúp máy, nụ cười mặt Tần Tuyên Tuyên phai nhạt dần. Tuy Tống Kỳ nhàng bâng quơ rằng giải quyết, nhưng khiến cho Ngũ Mộng Lam hoàn toàn buông tha, dễ dàng như vậy sao? Hôm nay Ngũ Mộng Lam khiến cho cảm giác được có điểm nguy hiểm, giống như là có thể đạo lý với ta……

      Tần Tuyên Tuyên vỗ vỗ hai má, cuối cùng quyết định tin tưởng Tống Kỳ, cười cười vào nhà.

      Hôm sau, Tần Tuyên Tuyên mới làm việc được bao lâu, bé bước vào, tay cầm bó hồng đỏ rực. Tần Tuyên Tuyên cho rằng là Tống Kỳ đưa tới, trước ánh mắt hâm mộ của mọi người nhận hoa, nhìn đến bên trong phát có tấm thiếp.

      tấm thiếp có ghi:’’ Tôi gửi tới em lời xin lỗi chân thành. Kí tên Đỗ Mộ Ngôn.’’

      Nụ cười mặt nhất thời cứng đờ, trước mắt bao người cũng thể vứt bó hoa vào thùng rác, nếu như bị người khác biết hoa này là do Đỗ Mộ Ngôn tặng, những ngày sau của thể sống dễ chịu nữa rồi. Vốn có biện pháp sống hòa hợp với đồng nghiệp phòng tiêu thụ, việc Đỗ Mộ Ngôn tặng hoa , nếu như bị người của bộ phận tiêu thụ biết, chắc chắn trở thành mục tiêu của bọn họ .

      ‘’Hoa này là bạn trai tặng sao?’’ Tương Giai qua, nhìn thấy trong tay Tần Tuyên Tuyên là bó hoa to, thần sắc chợt lóe qua tia hâm mộ, kỳ quái :’’ Hai người cũng tình cảm .’’

      Trong góc phòng biết ai đó câu:’’ Được tặng hoa, đắc ý quá rồi.’’

      Tần Tuyên Tuyên coi như nghe thấy, cũng lên tiếng trả lời, cười đỡ lấy câu mỉa mai của Tương Giai, lén lút đem tấm thiếp nắm chặt.

      Tương Giai thấy cũng còn gì thú vị, đem bản danh sách đặt bàn Tần Tuyên Tuyên:’’ Đây là nhiệm vụ tháng này của , danh sách những khách hàng phải cố gắng lôi kéo đến công ty chúng ta.’’

      ‘’Tốt, tôi biết rồi.’’ Tần Tuyên Tuyên vội tiếp nhận danh sách.

      Tương Giai là người quản lý phòng tiêu thụ, đừng thấy ấy trẻ tuổi mà coi thường, cứ ba tháng định mức của phòng tiêu thụ luôn đạt chỉ tiêu đứng thứ nhất thứ hai.Tần Tuyên Tuyên là người mới, bản thân có nơi nương tựa, chưa từng làm qua công việc phòng tiêu thụ, hoàn toàn biết nên làm thế nào, bởi vậy Tương Giai đem cho bản danh sách, coi như cấp cho mức độ dễ nhât. Những người khác của phòng tiêu thụ, đều được bố trí từng việc khác nhau, tự mình lôi kéo khách hàng.

      Đưa danh sách cho Tần Tuyên Tuyên xong Tương Giai xoay người bỏ , thấy nhóm đồng nghiệp cũng chú ý tới mình nữa, Tần Tuyên Tuyên đem tấm thiếp xé thành hai nửa, ném vào thùng rác, mà bó hoa cũng bị tùy ý để dưới chân bàn. đến thời gian làm việc, rảnh để nghĩ đến chuyện này.

      Vốn tưởng rằng Tương Giai phân ra danh sách này, lúc bắt đầu có lẽ dễ dàng đôi chút, nhưng rất nhanh Tần Tuyên Tuyên phát hoàn toàn có chuyện như vậy. Các khách hàng ở trong danh sách, sau khi nghe giải thích mục đích của mình, nếu như phải rằng tìm đến công ty thiết kế khác, cũng là kiên nhẫn cắt ngang lời của cần, quá đáng hơn còn trực tiếp cúp điện thoại. Tần Tuyên Tuyên buổi sáng gọi mấy chục cuộc điện thoại, nhưng cái nào là thành công, giờ chỉ cảm thấy bụng đói đến sôi lên, thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, quả thực là hợp với công việc ở phòng tiêu thụ này.

      Nhưng ít nhất phải hoàn thành được nhiệm vụ tháng này, sau đó cho Mạc tổng biết, thực phù hợp với công việc ở bộ phận này, nên sớm đẩy trở lại phòng thiết kế thôi.

      Bởi vì đồng nghiệp phòng tiêu thụ cùng có chung tiếng , thế nên Tần Tuyên Tuyên vẫn là ăn cơm cùng với Phương Phán Phán, hai người vừa gặp mặt, Phương Phán Phán liền kể cho nghe tin tức vô cùng đặc biệt.

      ‘’Phòng thiết kế vừa tuyển được người mới…’’ Phương Phán Phán , ‘’Chị Lý là thay thế vị trí của cậu.’’

      ‘’ sao?’’ Tần Tuyên Tuyên yên lòng đáp lại, trong đầu rối loạn đều là tin vừa mới nghe. Phòng thiết kế lại tuyển người, ý tứ phải rất ràng rồi sao. Chỗ đó còn là nơi có thể quay về, nếu làm tốt ở bộ phận tiêu thụ, cũng chỉ có thể từ chức về nhà.

      ‘’Tất cả đều do Tả An Lôi giở trò quỷ!’’ Phương Phán Phán tức giận , ‘’Chị Lý tạm thời đủ nhân viên rồi, nhưng ta lại muốn tuyển thêm người thay thế vị trí của cậu, này ràng là ép buộc cậu, để cho cậu còn đường lui sao?’’

      ‘’ Người ta cũng là vì nghĩ cho công ty thôi, Phán Phán, cậu đừng lung tung.’’ Tần Tuyên Tuyên kéo ống tay áo của Phán Phán, để cho ấy có cơ hội tiếp. Họa là từ miệng mà ra, Tần Tuyên Tuyên muốn để nhân viên trong công ty nghe thấy mà nhân cơ hội đó đâm sau lưng.

      Biết Tần Tuyên Tuyên vì muốn tốt cho để nữa, Phương Phán Phán cố đè nén tâm tình, giọng than thở, ‘’Dựa vào việc ta có quan hệ nên mới có thể đắc ý…..A!’’

      Phương Phán Phán thét lên tiếng kinh hãi làm cho Tần Tuyên Tuyên hoảng sợ, thiếu chút nữa tưởng rằng Tả An Lôi phát ra cùng Phán Phán bàn luận về ta. Nhưng ở giây tiếp theo Phương Phán Phán lại vang lên thanh kích động khác.

      ‘’Đỗ tổng, Tuyên Tuyên cậu mau nhìn, là Đỗ tổng đó, quả thực là Đỗ tổng đó!’’ Phương Phán Phán xúc động lôi kéo tay Tần Tuyên Tuyên:’’ Trời ạ, ý nhìn sang đây. A a, ý tới!’’

      Nếu phải Phán Phán giữ chặt , thời điểm nhìn thấy Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên sớm quay đầu bỏ chạy.

      Tặng hoa thôi , ta thế nhưng còn đứng đợi ?

      Tần Tuyên Tuyên khẳng định lần này phải là tự mình đa tình, bởi vì thời điểm Đỗ Mộ Ngôn nhìn thấy , lập tức tiến tới. tại là thời điểm nghỉ trưa, nên người ra vào tòa nhà rất đông, Đỗ Mộ Ngôn áo mũ chỉnh tề dung mạo xuất chúng vừa xuất liền hấp dẫn vô số ánh mắt dõi theo, hơn nữa vốn là kẻ làm mưa làm gió tại thành phố N, lại làm việc ngay cạnh toàn cao ốc, nhân viên Thiên Vũ vốn quen thuộc bộ dáng của , nên có thể dễ dàng nhận ra ta.

      Tại thời điểm Đỗ Mộ Ngôn đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên, Phương Phán Phán kích động đến mức được câu hoàn chỉnh, nhận thấy Đỗ Mộ Ngôn hoàn toàn chỉ nhìn về phía Tần Tuyền Tuyên, liền giật mình trợn tròn mắt. Tuyên Tuyên rốt cục như thế nào mà nhận biết Đỗ Mộ Ngôn? mới tin Đỗ Mộ Ngôn trực tiếp tới đây chỉ là để hỏi đường đâu!

      ‘’Tần tiểu thư, tôi có thể gặp em lát được ?’’ Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn tràn ngập lo lắng, biểu mặt cố gắng thể ôn hòa nhất có thể.

      ‘’Thực xin lỗi, tôi muốn cùng đồng nghiệp ăn cơm……’’

      Tần Tuyên Tuyên còn chưa hết, Phương Phán Phán bên cạnh lập tức :’’ sao, sao, tôi chờ lát là được rồi’’ (bây giờ mèo hiểu hết ý nghĩa của câu ’’thấy sắc quên bạn, thấy trai đẹp liền quên chính nghĩa’’ rồi ^___^ )

      Tần Tuyên Tuyên lên án nhìn Phán Phán, vậy mà ấy còn hướng chớp mắt vài cái, nhanh chóng lui ra, hoàn toàn ném chuyện Tần Tuyên Tuyên có bạn trai ra sau đầu.

      Chướng ngại bỏ rồi, tâm tình của Đỗ Mộ Ngôn tốt lên đôi chút, quay sang Tần Tuyên Tuyên thành khẩn :’’ Tần tiểu thư, tôi có thể giải thích, chỉ xin em cho tôi cơ hội……..’’

      ‘’Tôi tha thứ cho .’’ Tần Tuyên Tuyên .

      Đỗ Mộ Ngôn bất ngờ lộ ra tươi cười, nhưng lời tiếp đó của Tần Tuyên Tuyên khiến nụ cười của cứng lại.

      ‘’ Nhưng tôi cũng có khả năng chấp nhận theo đuổi của . Đỗ tiên sinh, ngày hôm qua có lẽ tôi chưa , tại tôi nhắc lại, tôi có bạn trai rồi, xin đừng đến quấy rầy tôi nữa. Hết sức cảm ơn !’’

      Tần Tuyên Tuyên hơi hơi khom người, lộ ra nụ cười cách máy móc, sau đó xoay người rời .

      Đỗ Mộ Ngôn cực lực khắc chế suy nghĩ kích động muốn ôm vào trong ngực, chỉ có thể trơ mắt nhìn cùng đồng nghiệp tụ họp, càng ngày càng xa. lần phạm sai lầm, thể tái phạm thêm lần nữa.

      Bạn trai của …….Là Tống Kỳ đúng ……………….

      Mèo ra suy nghĩ của mình Chú Ngôn, chú còn có thể nham hiểm hơn nữa được ko? Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần cố gắng hơn nữa.
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, lêthanh9009, heomaz13 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 12 : Đứa
      Edit: Mèo Điên
      Beta: Quảng Hằng
      ‘’Tần Tuyên Tuyên, cậu khí phách, sao lại có thể quen được với Đỗ tổng vậy? ‘’Thấy Tần Tuyên Tuyên đến, Phương Phán Phán kích động liếc nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái, rồi lại quay sang nhìn Tần Tuyên Tuyên.

      Tần Tuyên Tuyên sớm nghĩ đến lý do, bình tĩnh như thường : ‘’ ta là quen ba tớ, phải tớ.’’

      ‘’ vậy sao?’’ Phương Phán Phán vẫn vô cùng hưng phấn, ‘’ Mặc kệ là như thế nào, có thể được chuyện với Đỗ tổng, Tần Tuyên Tuyên cậu quả thực rất có thể diện rồi. Tớ nghe , lần trước có ngôi sao nữ tỏ ý thương nhung nhớ Đỗ tổng, cũng thèm để vào mắt. Tớ thấy lúc đó ta với cậu chuyện vô cùng thân thiết, chẳng nhẽ là có tình ý với cậu sao?’’

      "Cậu suy nghĩ nhiều rồi.’’ Tần Tuyên Tuyên cười xấu hổ, vội lôi kéo Phương Phán Phán nhanh chóng rời .

      ‘’ A, cần phải nhanh như vậy chứ!’’ Phương Phán Phán bị Tần Tuyên Tuyên kéo chạy , còn thường thường quay đầu lại nhìn Đỗ Mộ Ngôn, đáy mắt tràn đầy hưng phấn cùng sùng bái.

      Giữa trưa xảy ra màn như vậy hiển nhiên bị rất nhiều người chứng kiến, hơn nữa với trình độ liên tưởng nhất định nào đó, Tần Tuyên Tuyên phát ngồi ở phía sau,khi nhóm đồng nghiệp nhìn thấy ánh mắt của tất cả đều ngồi thằng dậy.

      Loại ánh mắt này chẳng hề thân thiện , nhưng người ta cái gì cũng chưa , lại thể gấp gáp giải thích, chỉ có thể buồn bực chú đến những tầm mắt đó, cầm lấy danh sách buổi sáng được giao, tiếp tục gọi điện thoại. Theo kịp tiến độ buổi trưa , sau vài giờ, Tần Tuyên Tuyên người vẫn cũng chưa thể thảo luận.

      Rât nhanh hết giờ làm việc,Tống Kỳ gửi tin nhắn đến, là muốn mời ăn cơm nhận lỗi, tâm tình Tần Tuyên Tuyên mới tốt lên đôi chút.

      Thời điểm tan tầm, Tần Tuyên Tuyên đặc biệt tan tầm sớm vài phút, giả vờ làm bộ vô cùng cao hứng cầm lấy bó hoa, vừa đến dưới lầu ai thấy được, liền đem hoa ném vào thùng rác.

      ‘’Tuyên Tuyên!’’ Thanh của Tống Kỳ ở ngay đằng sau .

      kể cho Tống Kỳ biết chuyện được tặng hoa, Tần Tuyên Tuyên có chút chột dạ, vội xoay người cười :’’ Học trưởng, đến nhanh thế.’’

      ‘Bởi vì rất nhớ em, chúng ta thôi.’’ Tống Kỳ tùy tiện liếc qua thùng rác, nhưng gì thêm, hoa kia thấy được, đấy phải là do tặng, khẳng định là của người đàn ông khác, nhất định có thể là vị Đỗ tiên sinh kia, nhưng thái độ của Tần Tuyên Tuyên chứng minh , nếu muốn đề cập đến, cảm thấy cần thiết phải hỏi.

      Tống Kỳ mang Tần Tuyên Tuyên đến nhà hàng tuy nhưng rất đẹp mang phong cách Nhật Bản, hai người ngồi đối diện nhau, Tống Kỳ do dự lát rồi :’’ Tuyên Tuyên, chuyện qua với Ngũ Mộng Lam, tuy nhiên thể thuyết phục ta được. Em cho chút thời gian nữa.’’

      "Ừm, sao đâu học trưởng, em hiểu mà’’.

      Tống Kỳ cảm động nhìn , nắm tay khoa trương ‘’ Tuyên Tuyên, em là rất thiện lương, rất am hiểu lòng người. giống như em, muốn lấy về nhà sớm chút, cũng đỡ phải bị người khác mơ ước.’’

      Mặt Tần Tuyên Tuyên có chút hồng, bọn họ dù sao mới quen nhau được hai tháng, tới vấn đề kết hôn này có hơi sớm, tuy biết Tống Kỳ trêu , nhưng vẫn cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

      Cũng may phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên, Tần Tuyên Tuyên rút tay khỏi Tống Kỳ, nghiêm chỉnh ngồi thẳng người.

      Hai người vừa ăn vừa chuyện qua hơn nửa tiếng, ở cửa nhà hàng bỗng xuất người phụ nữ tay bế đứa , ta nhìn xung quanh chút, tiến đến hỏi nhân viên, trực tiếp đến chỗ Tống Kỳ cùng Tần Tuyên Tuyên.

      Nhận thấy bên cạnh có người, Tuyên Tuyên cùng Tống Kỳ ngừng trò chuyện, nghiêng đầu nhìn lại, thấy người đến lại là Ngũ Mộng Lam, hai người đều có chút giật mình, mà trong tay ta lại bế đứa , khiến da đầu Tuyên Tuyên có chút tê dại.

      bỗng có cảm giác bất an…..

      Còn chưa tìm hiểu ngọn nguồn của loại cảm giác bất an này, Ngũ Mộng Lam bỗng quỳ xuống trước mặt Tần Tuyên Tuyên, khóc :’’ Tần tiểu thư, xin tha cho chúng tôi! đoạt Tống Kỳ rồi, tôi cùng cọn của ấy cũng muốn sống nữa.’’

      Cơ thể Tần Tuyên Tuyên cứng lại.

      Con? ta cùng Tống Kỳ có con? , trước tới đứa bé này làm sao mà có, trong lời của Ngũ Mộng Lam, giống như mắng chửi là tiểu tam phá hoại gia đình nhà người ta vậy.

      "Ngũ Mộng Lam, có ý gì? Đứa này hoàn toàn có quan hệ gì với tôi!’’ Tống Kỳ ngây người chút, lập tức phản bác . Lúc trước cùng Ngũ Mộng Lam quen nhau, đừng đến đứa , lúc cùng ta chia tay, ta có khả năng mang thai đứa bé ấy.

      Ngũ Mộng Lam hai mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn Tống Kỳ, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp khóc đến hoa lê đái vũ, "Tống Kỳ, quá đáng! Vì người phụ nữ khác, ngay cả thân sinh cốt nhục cũng cần sao?’’

      màn kịch bên này, có khả năng làm người khác chú ý, có người bắt đầu quay phim chụp ảnh lại, ngẫu nhiên còn có thể nghe được vài câu đánh giá, cái gì " Vợ cả đại chiến tiểu tam’’ , cái gì ‘’ Người vợ mang theo con đến ăn khép nép xin chồng quay trở về’’ linh tinh cùng những lời hoàn toàn ngược với .

      Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy ngày càng tức giận, lập tức đứng dậy. chưa bao giờ phủ nhận mình là thích hư vinh, cũng để ý đến thể diện, cho nên tại tình hình nghiêng về phía khiến cảm thấy vừa thẹn vừa giận. Mọi người đều đồng tình với người yếu thế, Ngũ Mộng Lam trong tay bế đứa trẻ chưa đến tuổi, đứa bé xinh bụ bẫm, giờ phút này lại bởi vì Ngũ Mộng Lam khóc lóc tranh cãi ầm ĩ mà cũng khóc thét theo, tiếng khóc thảm thương, là khiến người nghe thương tâm cũng phải rơi lệ.

      ‘’Ngũ Mộng Lam, linh tinh gì vậy? Tôi , đứa này hoàn toàn có quan hệ gì với tôi, đừng có lại dây dưa với tôi lần nữa.’’ Tống Kỳ bị biểu ràng của Ngũ Mộng Lam làm cho chân tay luống cuống, ra lời khiến người nghe tức giận, khiến cho trở thành tên đàn ông cặn bã trốn tránh trách nhiệm.

      Thấy Tần Tuyên Tuyên đứng dậy, cũng khẩn trương, vội vã giải thích với : "Tuyên Tuyên, em nghe . Đứa bé này tuyệt đối phải con của , em phải tin !’’

      Đầu óc Tần Tuyên Tuyên có chút hỗn loạn, vẫn cảm thấy được, trong lúc này nên tin tưởng , tuy rằng hai người mới chỉ quen nhau hai tháng, suy tính đến chuyện cả đời. Nhưng ngay tại lúc này, phần tin tưởng kia giống như còn chút nào. hiểu rằng cần phải nghe lời giải thích của Tống Kỳ, nhưng mọi người chung quanh dùng ánh mắt khinh thường mà nhìn , ánh đèn mập mờ cùng lời cười nhạo lên án, tiếng Ngũ Mộng Lam khẩn thiết cầu xin cùng tiếng khóc của đứa , đều làm cho đầu đau như búa bổ, tại chỉ muốn tìm chỗ yên tĩnh.

      ‘’Học trưởng….Em có chút thoải mái, em về trước.’’ Tần Tuyên Tuyên lảng tránh lời giải thích của Tống Kỳ, xoay người liền ra ngoài.

      Tống Kỳ muốn đuổi theo, lại bị Ngũ Mộng Lam ngăn lại " Tống Kỳ, em xin , trở về với mẹ con em .’’

      Tần Tuyên Tuyên mang theo hiểu lầm rời , Ngũ Mộng Lam lại dùng cái chết ngăn cảm cho , cho dù tính tình Tống Kỳ có hiền lành, giờ phút này cũng bị chọc giận : ‘’Ngũ Mộng Lam, rốt cuộc là muốn gì? Chúng ta chia tay nhau năm rồi, tại mang đứa bé biết ở đâu đến là của tôi, rốt cuộc là muốn làm gì?’’

      "Tống Kỳ, em chỉ là muốn quay trở về bên em mà thôi! Em thể rời khỏi ’’ Ngũ Mộng Lam lao đến muốn ôm chặt Tống Kỳ, lại bị Tống Kỳ nghiêng người tránh thoát.

      tức giận : " Ngũ Mộng Lam, luôn miệng đứa này là con tôi, được, ngày mai chúng ta liền giám định.’’

      Tống Kỳ xong, liền tránh khỏi dây dưa của Ngũ Mộng Lam, phóng ra phía bên ngoài.

      Tần Tuyên Tuyên mới chạy đến cửa nhà hàng, chỉ thấy chiếc xe quen thuộc dừng lại bên cạnh , Đỗ Mộ Ngôn hạ cửa kính ló đầu ra, vẻ mặt đầy vui mừng cười : ‘’ Tần tiểu thư, thực khéo, sao lại ở đây vậy?’’

      Tần Tuyên Tuyên tại muốn để ý đến , tới ven đường vẫy tay gọi taxi, nhưng chiếc xe nào dừng lại.

      ‘’Tần tiểu thư, muốn đâu, tôi đưa .’’ Đỗ Mộ Ngôn cao giọng .

      " cần.’’ Tần Tuyên Tuyên tức giận ném trả về câu, tiếp tục đón xe.

      Lúc này, Tống Kỳ cũng từ trong nhà hàng chạy ra, nhìn nhìn xung quanh, thấy Tần Tuyên Tuyên đứng ở ven đường, lập tức chạy qua.

      Nhìn thấy Tống Kỳ đuổi tới, ánh mắt trầm xuống, thấy trước sau vẫn có chiếc taxi nào, lập tức nhảy vào xe Đỗ Mộ Ngôn, câu ngắn gọn ‘’ Lái xe!’’ (oa, phong cách nữ vương a)

      Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười, dùng sức giẫm chân ga.

      Từ gương chiếu hậu nhìn ra ngoài, ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn cùng Tống Kỳ giao nhau, khóe miệng của nhếch lên, ra nụ cười đắc ý.

      Tống Kỳ trơ mắt nhìn Tần Tyên Tuyên lên xe người khác, nhận thấy đuổi kịp, lập tức chạy về xe mình, mở cửa xe ngồi xuống, vừa mới cài dây an toàn, điện thoại liền đổ chuông….

      tưởng Tần Tuyên Tuyên gọi tới, chân tay lung túng lấy ra di động, lại phát là điện thoại của mẹ , vội tiếp : ‘’ Mẹ, có chuyện gì chút nữa sau, con bây giờ…..’’

      ‘’Kì Kì con mau trở về, siêu thị trong nhà cháy rồi.’’ Đầu bên kia, vang lên thanh lo lắng của mẹ Tống Kỳ.

      Tống Kỳ ngẩn người, vội trả lời, ‘’Mẹ, chờ chút, con lập tức trở về’’

      ngắt máy, xe quay về hướng ngược lại, vẫn quên gọi cho Tần Tuyên Tuyên, nhưng nghe máy.Cân nhắc nặng , chỉ có thể về nhà nhìn xem có chuyện gì xảy ra, sau đó….. giải thích Tuyên Tuyên sau.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Đỗ Mộ Ngôn : Phong thủy lần lượt thay đổi, Tống Kỳ mi rất kinh ngạc đúng Oaaaa ha ha ha ha….

      Tác giả (che mặt) : Đỗ tổng, lòng tốt của nam chính mà cậu cần có đâu rồi…..

      Đỗ Mộ Ngôn : Ta ngay cả danh dự cũng cần, lòng tốt có là cái gì? Mau đưa Tuyên Tuyên cho ta.

      Tác giả : Nằm mơ! Tác giả ta đồng ý! Nhóm độc giả cũng đồng ý! Mi liền tiếp tục kinh ngạc lui xuống , Oaaaa ha ha ha ha
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, lêthanh9009, heomaz13 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố chấp
      Chương 13 : Giám định
      Edit: Mèo Điên

      Tần Tuyên Tuyên ngồi xe Đỗ Mộ Ngôn lúc sau liền hối hận, cho dù có cùng Tống Kì giận dỗi thế nào nữa, cũng nên ngồi xe của Đỗ Mộ Ngôn.

      Suy nghĩ cẩn thận lại, chuyện vừa rồi ra cũng hẳn là lỗi của Tống Kì, đều do Ngũ Mộng Lam đuổi theo đến tận nơi. Hơn nữa, đứa bé kia……Có là con Tống Kì ? Tần Tuyên Tuyên cảm thấy bản thân mình vẫn rất tin tưởng Tống Kì, phải, liền tin rằng phải. Chẳng qua vừa rồi tình huống đó khiến vô cùng xấu hổ quẫn bách, có biện pháp để lưu lại nơi đó. Hơn nữa, trong lòng vẫn có chút giận Tống Kì, có cách giải quyết tốt chuyện của Ngũ Mộng Lam, nhưng ta vẫn còn xuất , dây dưa ngớt…

      Di động Tần Tuyên Tuyên vang lên, nhìn màn hình biểu thị cuộc gọi đến, do dự lát, ấn nút từ chối. Tống Kì thế nhưng cũng buông tha, vẫn tiếp tục gọi tới, nhưng Tần Tuyên Tuyên cũng nhận. chú ý tới, Đỗ Mộ Ngôn len lén quan sát hành động của sau đó lộ ra nụ cười sung sướng.

      Xe qua ngã tư đường, Tần Tuyên Tuyên liền :’’ Đỗ tiên sinh, dừng lại bên đường , tôi tới đây là được rồi.’’

      Đỗ Mộ Ngôn cũng có ý dừng lại, chỉ liếc mắt qua gương chiếu hậu nhìn Tần Tuyên Tuyên cái :’’ Tần tiểu thư, tôi đưa về nhà.’’

      ‘’ cần!’’ Tần Tuyên Tuyên lắc đầu , thái độ kiên quyết, ‘’ Dừng xe!’’

      Vừa rồi xem như Đỗ Mộ Ngôn giúp phen, nhờ xong liền tỏ thái độ như vậy là đúng, nhưng vấn đề là, thành phố N lớn như vậy, Đỗ Mộ Ngôn tại sao có thể khéo như vậy xuất trước mặt ? Điều này làm cho thể nghĩ nhiều. Chỉ thấy cuộc sống gần đây của vô cùng hỗn loạn, chuyện tình cảm hay công việc cũng được thuận lợi, có nên xem xét đến việc dâng hương bái phật cầu bình an.

      ‘’ Trời tối rồi, tôi thể để cho như tự mình về nhà.’’ Đỗ Mộ Ngôn mực từ chối.

      ‘’ Tôi có thể tự gọi xe trở về.’’ Tần Tuyên Tuyên ,’’ Đỗ tiên sinh, xin dừng xe lại.’’

      Nhìn đôi mi thanh tú của chau lại, Đỗ Mộ Ngôn chỉ có thể đem xe dừng tại bên đường.

      Tần Tuyên Tuyên lập tức xuống xe, đem cửa xe đóng lại mới cùng Đỗ Mộ Ngôn khách khí :’’ Đỗ tiên sinh, cảm ơn .’’

      xong, cả đầu cũng quay lại đến vẫy chiếc taxi rồi an vị ngồi vào.

      Đỗ Mộ Ngôn mím môi lẳng lặng nhìn chiếc taxi kia rời , mặt chút thay đổi biểu cảm làm người ta thể nhìn ra cái gì. Điện thoại trong tay vang lên, liếc mắt cái nhìn màn hình, tiếp nhận cuộc gọi.

      ‘’Đỗ tổng, tôi dựa theo lời dặn của làm theo, còn gì cần tôi làm nữa ?’’ Đầu bên kia ràng là tiếng của Ngũ Mộng Lam.

      ‘’Bọn họ ngày còn chưa chia tay, cứ tiếp tục làm việc nên làm.’’ Đỗ Mộ Ngôn lạnh lùng .

      Ngũ Mông Lam trầm mặc lát, khó hiểu :’’ Đỗ tổng, tôi hiểu, Tần Tuyên Tuyên kia rốt cuộc có cái gì tốt, mà khiến cho phải hao tâm tổn sức đến như vậy…..’’

      ‘’ Câm miệng!’’ Đỗ Mộ Ngôn quát : ‘’ Đừng để cho tôi nghe thấy về Tuyên Tuyên thêm lần nào nữa.’’

      Ngũ Mộng Lam nghĩ tới Đỗ Mộ Ngôn lại bảo vệ Tần Tuyên Tuyên đến như vậy, thậm chí muốn nghe thấy người khác xấu về ấy, ta nhất thời ngậm miệng, dám thêm gì nữa.

      Thần sắc Đỗ Mộ Ngôn hòa hoãn đôi chút, :’’ Hôm nay làm tốt lắm, số tiền còn lại tôi bảo trợ lý đưa cho .’’

      ‘’ Cám ơn Đỗ tổng’’.

      Đỗ Mộ Ngôn tắt máy, ánh mắt nặng nề nhìn ra màn đêm bao phủ bên ngoài cửa xe.

      Kiếp trước, vì tìm cách chia rẽ Tống Kì cùng tuyên Tuyên , trực tiếp thiết kế cục diện đưa Tống Kì vào chỗ chết, về sau khi Tuyên Tuyên biết được chân tướng việc liền hận thấu xương, bởi vậy kiếp này, cho dù vẫn hận Tống Kì đến mức muốn giết chết ta, vẫn dám dùng thủ đoạn độc ác như vậy lần nữa. làm ra loại việc này, chính là muốn Tống Kì chủ động rời xa Tuyên Tuyên mà thôi. Kiếp trước tra xét qúa khứ của Tống Kì vô cùng ràng, vì vậy lần này dễ dàng tìm thấy bạn cũ Ngũ Mộng Lam của ta. năm trước hai người chia tay, Ngũ Mộng Lam sớm có bạn trai khác, ban đầu ta cũng đồng ý với cầu của , nhưng khi đưa ra số tiền đáng kể, lúc đó em trai ta còn nợ nần do vay nặng lãi, vì vậy ta ngoài việc làm theo cầu của , còn có lựa chọn khác sao? Trong lòng ta nhất định mắng lợi dụng điểm yếu uy hiếp người khác, nhưng nét mặt lại mang vẻ mang ơn khi được trợ giúp. Tất cả điều kiện đó, chỉ cần sử dụng thêm ít thiện ý, đều làm cho đạt được mục đích, cũng cho rằng cách làm đó có gì đúng.

      Từ kết quả vừa nãy, kế hoạch của phải thực vô cùng thành công sao? Vừa rồi, Tuyên Tuyên muốn nhận điện thoại của Tống Kì nữa.

      Thế nhưng biết, như vậy còn chưa đủ. Bởi vì hiểu Tuyên Tuyên, hiểu chuyện quan tâm lại thiện lương mềm lòng, nếu Tống Kì làm ra chuyện chạm đến giới hạn của , ta chỉ cần tùy tiện dỗ dành , nhất định tha thứ cho ta.

      Trong lúc ngẩn ngơ, Đỗ Mộ Ngôn nhớ tới bộ dáng vừa rồi khi Tuyên Tuyên rời đối với khách sáo lại xa cách. , vì sao tỏ ra lịch tao nhã, Tuyên Tuyên vẫn lãnh đạm với như vậy, ràng đối với người khác đều rất tốt, nhưng lại cố tình đối xử phân biệt với . Nguyên nhân thực là bởi vì Tống Kì đúng ? Chỉ cần có Tống Kì, chấp nhận theo đuổi của . Đúng vậy….Chỉ cần có Tống Kì là được.

      Vài ngày sau đó, bởi vì Tần Tuyên Tuyên vẫn còn giận, cho nên nhận điện thoại của Tống Kì, có lúc thấy Tống Kì giọng giải thích cùng nhắn tin, Tần Tuyên Tuyên cảm thấy bản thân mình quá mức bướng bỉnh rồi, tuy nhiên mọi việc lúc này, phải lý trí có thể kiểm soát được. Nếu chẳng may đứa bé kia thực là con Tống Kì sao? Vậy làm sao bây giờ? Cùng Tống Kì chia tay để cùng bạn cũ tái hợp, hay vẫn ở bên cạnh bảo đuổi Ngũ Mộng Lam ? Trong lòng vô cùng luyến tiếc, Tống Kì tốt như vậy, rất thích , bọn họ quen nhau như bao người khác, lại phải tiểu tam, dựa vào cái gì người rời bỏ lại là ? Nhưng…..làm cho đứa bé kia từ có cha, lương tâm bất an cùng áy náy cả đời. Chính vì bản thân mình mâu thuẫn, Tần Tuyên Tuyên lựa chọn thái độ trốn tránh, chính là nhắn tin trả lời Tống Kì, để cho tìm hiểu ràng đứa bé kia liệu có phải của hay .

      Trong khi làm việc, Tần Tuyên Tuyên cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Ngày đầu tiên việc cũng chưa hoàn thành, chỉ cho là chính mình năng lực đủ, vận khí tốt, nhưng liên tiếp vài ngày, đến khi Tương Giai đưa cho những danh sách ta soạn ra , nếu như phải là khách hàng nhờ công ty thiết kế khác, căn bản cũng là ai nghe , mới ý thức được bản danh sách Tương Giai giao cho có vấn đề. Nhớ tới lúc ấy khi ta đêm cho bản danh sách, ánh mắt mơ hồ mang theo ác ý, Tần Tuyên Tuyên mới ràng, Tương Giai là cố ý.

      Tần Tuyên Tuyên biết bản thân mình là người mới rốt cuộc là làm sao chọc tới Tương Giai , lại thể tìm tới cửa hỏi , người ta hoàn toàn có thể danh sách đưa cho có vấn đề, là năng lực đủ nên làm xong. Hoặc là nhẫn nhịn, hoặc là rời , chỉ có thể chọn nhẫn. Chẳng qua, cũng ngồi chờ chết.

      Ở bộ phận tiêu thụ, Tần Tuyên Tuyên cứ như người vô hình, ngoài Tương Giai thân là quản lý có số việc phải dặn dò , cũng chỉ có Đan Quyên ngồi cạnh đôi khi đáp lại hai câu, bởi vậy Tần Tuyên Tuyên quyết định từ Đan Quyên học được cách làm việc.

      Thời điểm nghỉ trưa Tần Tuyên Tuyên đến con đường , ở cửa hàng đó mua được món đồ chơi xinh bằng vải mang về. Vốn là muốn mua bánh ngọt hoặc chocolate, nhưng Đan Quyên ăn uống luôn điều độ, mua những thứ có hàm lượng cholesterol cao khẳng định ấy thích, ngược lại bàn lại có món đồ chơi bằng vải.

      ‘’ Chị Quyên, em thấy món đồ chơi này rất đáng , vừa vặn chúng ta ngồi gần nhau, liền mua tặng cho chị, hy vọng chị thích.’’ Tần Tuyên Tuyên đưa món đồ cho Đan Quyên.

      Đan Quyên liếc mắt nhìn cái, thản nhiên nhận lấy, nhìn ra là thích hay thích, ‘’ Rất dễ thương, cảm ơn .’’

      Tần Tuyên Tuyên muốn lại thôi :’’ Chị Quyên…….’’

      Đan Quyên đem món đồ chơi đặt bàn, nhướng mày :’’ Có chuyện gì muốn tôi giúp.’’

      Tần Tuyên Tuyên nghĩ, biết hành động lấy lòng của , người khác nhìn ra có mục đích mới là lạ, lập tức cũng quanh co lòng vòng , cười gượng :’’ Chị Quyên, em muốn hỏi chút, chị phụ trách trong khu vực, còn có ai chưa liên hệ được, em có thể giúp chị……..’’

      Đan Quyên tựa tiếu phi tiếu nhìn Tần Tuyên Tuyên, thẳng đến khi thấy mồ hôi lạnh toát ra, mới nhàng :’’ Đúng lúc, tôi chính là phụ trách thành phố N, chẳng qua hóa đơn đặt hàng cho tới giờ nhiều lắm, cứ tùy tiện tìm .’’

      ‘’Cám ơn chị Quyên.’’ Tần Tuyên Tuyên vội vàng cảm ơn. biết Đan Quyên kì cũng thích , bất quá còn tốt hơn những người khác trong bộ phận tiêu thụ, Đan Quyên đem đơn hàng thuộc thành phố N cho phụ trách, xem như cho lối thoát. thực tế phải tìm những đơn đặt hàng cũng phải chuyện dễ. Bộ phận tiêu thụ dựa cả nước để phân chia khu vực, như vậy là cùng khách hàng lien lạc qua điện thoại hoặc fax bưu phẩm, chỉ có it khách hàng lớn, cần công tác đến địa phương tiến hành bàn bạc. Theo lý thuyết nếu ở trong khu vực thành phố N, tùy thời đều có thể chạy ra ngoài làm nghiệp vụ, để thuận tiện, những nơi hư hỏng liền bỏ qua, công ty thiết kế ở thành phố N quá nhiều, so với chỗ Tần Tuyên Tuyên, công ty thiết kế Tụ Mĩ nổi danh chỉ thiết kế có vài gia đình, bởi vậy đơn đặt hàng trong khu vực, cơ bản đều bị công ty này nhận làm, đơn đặt hàng Tụ Mĩ nắm trong tay chỉ có thể đếm đầu ngón tay.(đoạn này rất khó ed )Ltại mình ko chuyên môn này, chỗ nào khó hiểu mong m.n bỏ quá

      Nhưng nếu Đan Quyên đồng ý để cho liên hệ, đối với Tần Tuyên Tuyên mà chính là đường thoát, cho dù con đường phía trước đầy chông gai, cũng muốn thử lần….

      Thời điểm Đan Quyên đem đơn đặt hàng cho Tần Tuyên Tuyên xem, Tần Tuyên Tuyên biết cách lên internet tìm hiểu. Làm sao để xây dựng khu dân cư mới, công ty phải tiến hành triển lãm cái gì, đều nhất nhất ghi nhớ, sau dó điện thoại liên hệ, cho dù bị cực tuyệt cũng nổi giận, nhiệt tình mười phần, qua giữa trưa, có hai nhà bị thuyết phục, là hy vọng có thể gặp mặt thảo luận trước. Tuy rằng như cũ là chưa ràng, nhưng hai nhà này ít nhất là có hy vọng, mà phải như trước đó Tương Giai đưa bản danh sách giống nhau, căn bản là có đường sống.

      Hôm nay rất nhanh tan tầm, tâm tình Tần Tuyên Tuyên tốt lắm, vừa thu dọn lại mọi thứ, liền nhận được điện thoại từ công ty Tống Kì gọi tới. Lúc này mới nhớ ra, bình thường mỗi ngày Tống Kì nhắn mấy tin cho nhằm lấy lòng, hoặc chỉ đơn giản là hỏi thăm, thế nhưng hôm nay tin nhắn cũng có.

      Đại khái là tâm tình rất tốt, Tần Tuyên Tuyên quyết định nhận điện thoại. Mấy ngày nay ko nhận điện thoại của , hai ngày trước còn gọi cho bám tha, mấy ngày nay mới từ từ hiểu được, chuyện Ngũ Mộng Lam dễ dàng giải quyết, Tần tuyên Tuyên để ý đến , bởi vậy hai ngày nay gọi cho , lại càng dám đến đây trực tiếp tìm .

      ‘’Tuyên Tuyên’’ Thấy rốt cuộc cũng nghe máy, thanh Tống Kì có chút kích động ‘’ Tuyên Tuyên, mang đứa bé kia giám định, có kết quả, nó vốn phải là con của .’’

      Nghe thấy thế, khóe miệng nhịn được cong lên, rốt cuộc còn phải phiền não.

      nghe thấy Tần Tuyên Tuyên trả lời, Tống Kì nóng nảy:’’ Tuyên Tuyên, nếu em tin, đem kết quả xét nghiệm cho em xem.’’

      ‘’Học trưởng, em tin .’’ Tần TuyênTuyên vội . Hai người nhiều ngày gặp, phát mình rất nhớ , tại có chứng minh đứa bé kia của Ngũ Mộng Lam khong phải là của Tống Kì, còn lý do gì gặp đây?

      Bất quá, nếu đứa bé phải con Tống Kì, vậy tại sao Ngũ Mộng Lam luôn mồm khẳng định như vậy? cũng biết, chẳng lẽ…..Cố ý sao? Nhưng tại xã hội đại này, phải ai cũng ngốc như thế, cũng làm giám định, liền vui mừng mang con nhận cha sao?

      Tần Tuyên Tuyên nghĩ ra mục đích của Ngũ Mộng Lam, lại nghe thấy bên kia Tống Kì :’’ Tuyên Tuyên, chút nữa tới đón em, em chờ !’’

      Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, đáp:’’ Được, em chờ .’’ Nếu đứa bé phải là con Tống Kì, quả thực nên cùng Tống Kì gặp nhau, thương lượng chút nên đối phó với việc Ngũ Mộng Lam tiếp tục dây dưa như thế nào. cảm thấy, dù còn đứa bé làm lợi thế, Ngũ Mộng Lam vẫn buông tha.

      Biết Tống Kì từ công ty đến đây mất chút thời gian, Tần tuyên Tuyên liền ở lại văn phòng đợi lát, mới xuống lầu.

      Vừa tới cửa, còn chưa nhìn thấy Tống Kì, người phụ nữ xinh đẹp có mái tóc màu rượu đỏ từ từ tới, ngăn cản đường của Tần Tuyên Tuyên, cao thấp đánh giá , như là nhận ra cái gì, thời điểm Tần Tuyên Tuyên nhíu mày muốn hỏi, người phụ nữ mở miệng, thanh kiều mỵ.

      ‘’Người đàn ông của chơi xong còn trả tiền biết ?’’

      Tần Tuyên Tuyên ngây dại.

      QH: Ko thể khâm phục chai mặt của bác nam chính :3

      Nhắn riêng: Như từ văn án hay giới thiệu Hằng cảnh báo, câu chuyện này là người đàn ông cố chấp gần như biến thái muốn đoạt được người mình mà bất chấp thủ đoạn, từ kiếp trước đến kiếp này, chỉ khác là kiếp này dựa vào kinh nghiệm của kiếp trước, vì ko muốn nữ 9 oán hận mình nên giảm bớt thái độ tà ác làm việc bất kể hậu quả thậm chí là cả mạng người của kiếp trước.

      đúng hơn câu chuyện này lăng xê tiểu tam nam, ta vì mà đến bất cần thiên lí, nghịch thiên sống lại để trở về quá khứ sửa chữa sai lầm, nếu bạn vẫn ko thể thích ta, ko sao cả, bạn có thể ngừng đọc và đừng bình luận làm editor vui nhé, mỗi người 1 sở thích, đừng vì sở thích của mình làm ảnh hưởng đến người khác.
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, heomaz, minmapmap250514 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :