1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      tốc độ @OrchidsPham đúng là nhanh thất
      1 ngày mình ko onl mà h này đọc nguyên 1 lèo thiệt
      OrchidsPhamyuna thích bài này.

    2. yuna

      yuna Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      168
      mình thik truyện nam 9 mê điên cuồng nữ 9 như z
      thank @OrchidsPham
      yunaxhdpOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 41: Làm hòa
      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Hơi thở của Đỗ Mộ Ngôn lạc , nhận ra rằng lại làm sai thêm lần nữa. vốn định đưa Tần Tuyên Tuyên vào phạm vi thế lực của , cần lo lắng bị người khác bắt nạt trong công việc hàng ngày, lúc nào cũng có thể nắm được hướng của . Nhưng đoán được là Tuyên Tuyên phát ra việc làm, càng ngờ lại tức giận đến thế.

      rất ích kỷ, cũng quá sợ hãi mất Tuyên Tuyên, thế nên quên mất rằng dựa vào tính cách mang người tuyệt đối làm ra chuyện như vậy.

      Bây giờ xin lỗi, còn kịp ?

      Tần Tuyên Tuyên hơi hạ tầm mắt , “Đỗ Mộ Ngôn, em nghĩ có khả năng là chúng ta hợp…”

      “Tuyên Tuyên, sai rồi!” Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng cắt lời , vẻ mặt đầy hối hận thành và cầu xin, “ nên làm thế, em tha lỗi cho .”

      tuyệt đối để Tuyên Tuyên ra hai chữ chia tay, cũng tuyệt đối chia tay Tuyên Tuyên.

      Tuyên Tuyên sửng sốt.

      Sao có thể ngờ được là thái độ của Đỗ Mộ Ngôn lại sửa đổi nhanh như vậy chứ? giây trước còn quan tâm tất cả tỏ vẻ đó là tốt cho , giây tiếp theo lại chân thành nhận sai như vậy hề có chút miễn cưỡng nào cả.

      Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc nhìn Đỗ Mộ Ngôn, nhất thời đầu óc lung tung cả lên, căn bản biết nên gì mới tốt.

      Đỗ Mộ Ngôn bỗng dưng xuống giường, bước vài bước đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên, đưa tay bắt được bả vai của , lại vì thấy được động tác hơi tránh né của mà cứng đờ, cố nén lại rụt tay về, nhìn hạ thấp thái độ : “Tuyên Tuyên, biết sai rồi. Về sau làm chuyện như thế nữa, xin em tha thứ cho .”

      Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm Đỗ Mộ Ngôn lúc lâu sau, bởi vì nhận lỗi nên tức giận vì biết việc làm ban nãy cũng giảm ít. nhịn được mà bắt đầu tìm cớ thay Đỗ Mộ Ngôn, làm ông chủ nhiều năm như vậy, chắc chắn là phải có thói quen nắm trong tay tất cả cho nên mới tự giác biểu ra trong tình , có lẽ chính cũng hiểu phải người như thế nào,nhưng bây giờ nếu hiểu được rằng sai, cũng tỏ vẻ sửa đổi, vậy có phải nên cho cơ hội để sửa đổi hay ?

      đến cùng chuyện này cũng chưa chạm đến điểm mấu chốt của Tần Tuyên Tuyên, tuy có tức giận nhưng cũng đến mức kiên quyết chia tay với Đỗ Mộ Ngôn. Nếu sau này bỏ thói quen đó, cũng có thể tha thứ được cho .

      “Về sau can thiệp vào công việc của em chứ?” Tần Tuyên Tuyên chần chừ hỏi.

      Thấy Tần Tuyên Tuyên có dấu hiệu buông lỏng, gánh nặng trong lòng Đỗ Mộ Ngôn được giải tỏa, vội vàng cam đoan, “ thề, tuyệt đối can thiệp vào công việc của em nữa.”

      Tần Tuyên Tuyên lại nhìn Đỗ Mộ Ngôn hồi lâu, thân thể căng thẳng có dấu bình tĩnh lại, “Tốt, vậy lần này em tính toán với nữa, nhưng đừng để có lần sau, nếu em giận đó.”

      “Tuyên Tuyên, cam đoan chọc em giận nữa!” Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn vui vẻ, kích động vươn hai tay ôm lấy Tần Tuyên Tuyên, sức mạnh của , thân thể vì kích động và lo sợ mà căng cứng lên.

      Từ ngôn ngữ thân thể , Tần Tuyên Tuyên có thể cảm nhận được để ý của dành cho , khiến khuôn mặt nghiêm túc của cũng dịu dần xuống, ít nhất bây giờ, người đàn ông này say đắm , hơn nữa so với suy nghĩ của còn đắm chìm sâu hơn.

      do dự lát rồi cũng đưa tay ôm lấy Đỗ Mộ Ngôn.

      Ba ngày sau, Đỗ Mộ Ngôn hoàn thành các thủ tục xuất viện, thân thể rất khỏe mạnh, hồi phục sau phẫu thuật rất nhanh chóng.

      Tuy Lý Tái có toàn quyền xử lý công việc, nhưng Tần Tuyên Tuyên cảm thấy thân là bạn Đỗ Mộ Ngôn, nếu ngay cả lúc bạn trai xuất viện cũng thể đến coi sao được nên cố ý xin nghỉ nửa ngày đến làm thủ tục xuất viện cùng Đỗ Mộ Ngôn.

      Sau đó, Lý Tái đưa hai người trở về chỗ ở của Đỗ Mộ Ngôn, đây là lần đầu tiên Tần Tuyên Tuyên đến nơi Đỗ Mộ Ngôn ở. Ngoài ý muốn là nhà Đỗ Mộ Ngôn cũng phải biệt thự to lớn như trong tưởng tượng của Tần Tuyên Tuyên mà chỉ là căn nhà ba phòng chính phòng xép mà thôi. Toàn bộ phòng xép trang trí rất đơn giản, có thể nhìn ra được đây chính là nơi ở của người đàn ông độc thân.

      “Trợ lý Lý, làm cậu vất vả rồi, cậu có thể về nghỉ ngơi.” Đến cửa nhà mình, Đỗ Mộ Ngôn bắt đầu đuổi Lý Tái.”

      “Vâng, Đỗ tổng.” Lý Tái quan sát sắc mặt để hành động, dĩ nhiên là biết Đỗ Mộ Ngôn muốn ở riêng với Tần Tuyên Tuyên nên lập tức cười với Tần Tuyên Tuyên, “Tần tiểu thư, đồ đạc của Đỗ tổng, liền phiền giúp đỡ sửa sang lại chút.”

      Tần Tuyên Tuyên còn kinh ngạc về chỗ ở đơn giản của Đỗ Mộ Ngôn nên cũng để ý nhiều, “Tôi biết, vậy Lý trợ lý đường cẩn thận nhé.”

      Sau khi Lý Tái rồi, Đỗ Mộ Ngôn nhìn vẻ mặt hơi ngẩn ra của Tần Tuyên Tuyên : “Tuyên Tuyên, em sao thế?”

      Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, “Em chỉ thấy kỳ quái, lại có thể ở căn nhà như vậy…”

      Đỗ Mộ Ngôn cười nhìn Tần Tuyên Tuyên, trong nụ cười mang theo tia hy vọng, “ vẫn hy vọng có thể tạo ra gia đình ấm áp, nên phòng ở thể quá lới, giống như bây giờ là tốt nhất.”

      Tần Tuyên Tuyên bỗng dưng nhớ đến cha mẹ Đỗ Mộ Ngôn đều mất sớm, phải ăn nhờ ở đậu nhà người khác, tự giác biết mình lỡ lời vội : “Nơi này của thích hợp cho gia đình ở.”

      Đỗ Mộ Ngôn nâng bàn tay Tần Tuyên Tuyên, ánh mắt sâu xa, “ hy vọng, người vào ở nơi này trong tương lai là em.”

      Mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ mặt, dùng sức rút tay về, xấu hổ quẫn bách xoay người lấy đồ mà Đỗ Mộ Ngôn mang theo từ viện về, “Em, em giúp sắp xếp lại đồ đạc!”

      Đỗ Mộ Ngôn cũng làm khó Tần Tuyên Tuyên, chỉ lơ đãng chỉ chỉ gian phòng : “Kia là phòng ngủ của , phiền em giúp để quần áo trong đó, toilet chút.”

      “A, được!” Tần Tuyên Tuyên muốn tránh né xấu hổ, cũng suy nghĩ gì nhiều, đợi Đỗ Mộ Ngôn tránh ra, nhanh chóng chạy đến căn phòng kia.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên nhìn thấy chiếc giường lớn trước mặt, mới đột nhiên tỉnh táo lại, ý thức được bản thân thế mà lại vào phòng ngủ của Đỗ Mộ Ngôn. Bước chân hơi xoay, muốn lập tức lùi ra ngoài, lại nghĩ đến tay vẫn còn cầm đồ nên đành kiên trì ở lại căn phòng. Thở sâu để giảm bớt căng thẳng trong lòng, Tần Tuyên Tuyên đến trước tủ quần áo, đem cửa tủ mở rộng ra.

      Quần áo trong ngăn tủ được sắp xếp rất gọn gang, các loại quần áo được phân loại rất ràng. Tần Tuyên Tuyên cảm thấy tán thưởng tiếng, lập tức bắt đầu sắp xếp quần áo Đỗ Mộ Ngôn mang theo từ viện về, chịu đựng hiếu kỳ với Đỗ Mộ Ngôn, dùng sức đóng lại ngăn tủ, lại bị thân người cao lớn phía sau cánh cửa tủ làm cho hoảng sợ.

      Vuốt vuốt trái tim kinh hoàng, Tần Tuyên Tuyên sẵng giọng, “Sao lại đột nhiên xuất như thế chứ? chút tiếng động cũng có, muốn hù chết em sao?”

      muốn cho em kinh ngạc vui mừng mà.” Cả người Đỗ Mộ Ngôn tản ra hơi thở quyến rũ nam tính, toàn bộ thân thể dựa cánh tủ, đôi mắt chăm chú như chỉ có mình Tần Tuyên Tuyên có đợt sóng ngầm để người ta thoát được bắt đầu chuyển động.

      “Đây sao có thể là kinh ngạc vui mừng được? Đây ràng là kinh sợ mới đúng!” Tần Tuyên Tuyên cúi đầu oán giận, nâng mấy thứ trong tay lên , “Mấy thứ này em để vào nhà vệ sinh nhé?”

      vội.” Đỗ Mộ Ngôn đón lấy túi, tùy tay ném nó sang bên cạnh, bước lên túm lấy eo của Tần Tuyên Tuyên, cúi đầu bằng giọng khàn khàn mờ ám, “Tuyên Tuyên, muốn hôn em!”

      Tần Tuyên Tuyên nghĩ, hôn hôn, nhiều điều vô nghĩa như thế làm gì? Cũng đâu phải trước đó chưa từng làm gì quá chứ… Nhưng cuối cùng cũng thể mặt dày hơn Đỗ Mộ Ngôn trong phương diện này được, nhưng lại cam lòng để Đỗ Mộ Ngôn đều tùy ý chiếm hết tiện nghi của mình, thực tế còn chưa hoàn toàn quen với việc thân mật tiếp xúc với Đỗ Mộ Ngôn.

      được.” Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm Đỗ Mộ Ngôn, từ chối thẳng thừng.

      Đỗ Mộ Ngôn cúi đầu nhìn Tần Tuyên Tuyên, vẻ mặt biến đối như ngẫm nghĩ hàm ý hai chữ này của Tần Tuyên Tuyên. Giây tiếp theo cong môi nở nụ cười, “Phản đối có hiệu quả.”

      xong, liền đỡ ót , dùng sức nhắm ngay đôi môi cúi xuống.

      Tần Tuyên Tuyên nhịn được mà nghĩ, lần đó ép làm bạn , tính, mà lại trả lời được, nếu cũng đáp lại là phản đối có hiệu quả có phải cũng chấp nhận mà theo đuổi nữa ?... Chắc thể nào, dần dần hiểu được trình độ vô lại của Đỗ Mộ Ngôn mấy chữ phản đối quả này, ném cho căn bản cũng coi như tồn tại.

      Như trừng phạt chuyên tâm của Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn dùng sức cắn môi dưới cái, bị đau hô lên lại bị thừa cơ xông vào khoang miệng, hung hăng xâm chiếm, mút lấy mật dịch trong miệng .

      Nụ hôn này cũng lâu dài và mãnh liệt như những nụ hôn trước. Tần Tuyên Tuyên cũng vẫn bị hôn đến choáng váng, mơ hồ, đến khi lưng chạm vào nơi mềm mại, mới hoàn toàn hồi hồn.

      Phía sau lưng là… giường?

      Trái tim Tần Tuyên Tuyên nhảy loạn lên, lúc này mới phát ra biết từ lúc nào bị Đỗ Mộ Ngôn đè lên chiếc giường lớn kia của , mà thân thể đều áp chặt lên người , đè chặt toàn bộ thân thể khiến thể nhúc nhích.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên còn khiếp sợ, Đỗ Mộ Ngôn rời môi ra, dời xuống cần cổ non mịn, đầu lưỡi mềm mại tùy ý liếm mút, vẽ từng dấu vết của lên thân thể .

      Trái tim Tần Tuyên Tuyên đập bình bịch, tay đẩy mạnh Đỗ Mộ Ngôn, “ mau đứng lên!”

      Nhưng Đỗ Mộ Ngôn như nghe thấy, ngược lại túm lấy hai tay giữ chặt giường, đôi môi tiếp tục lần xuống dưới, dùng sức hôn mút xương quai xanh của .

      Đau đớn nho khiến Tần Tuyên Tuyên kinh hoảng la lên, đột nhiên bối rối : “Đỗ Mộ Ngôn, mau đứng lên!”

      phát triển này tuyệt đối hợp với thời gian và hành trình tiến độ thương mà hy vọng, phản đối tình dục trước hôn nhân nhưng và Đỗ Mộ Ngôn hẹn hò còn chưa được nửa tháng phát sinh quan hệ, việc này đối với quá nhanh rồi!

      Đỗ Mộ Ngôn hơi nâng người lên, nhìn Tần Tuyên Tuyên, đáy mắt tràn ngập tình dục.

      Tần Tuyên Tuyên như bị đốt cháy, dời tầm mắt nhanh chóng : “Em chỉ xin nghỉ có nửa ngày, còn phải làm nữa.”

      Đôi mắt thâm thúy của Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên lâu, bỗng nhiên cúi xuống bên tai , giọng khàn khàn, “Vậy chờ em sau khi tan tầm quay lại đây nhé.”

      Hiểu được ý , mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ bừng lên, cao giọng : “Em phải có ý đó mà.”

      “Vậy em có ý gì?” Đỗ Mộ Ngôn cố ý đùa , đem hơi thở của mình phun lên vành tai , khiến thân thể run rẩy.

      Tần Tuyên Tuyên né tránh hơi thở của Đỗ Mộ Ngôn, giọng xuống, lúng ta lúng túng : “Chúng ta mới bên nhau, như vậy… như vậy quá nhanh!”
      @Ishtar
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn126 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 42: Tuyên bố
      Editor: OrchidsPham

      “Như vậy là sao?” Đỗ Mộ Ngôn lại hôn hôn cổ Tần Tuyên Tuyên, biết còn cố hỏi.

      Tần Tuyên Tuyên há miệng thở dốc, cái này bảo làm sao ra mồm được hả? thẹn quá hóa giận, nhắm mắt hô: “Em muốn chia tay với !”

      Động tác của Đỗ Mộ Ngôn lập tức cứng đờ.

      thấy Đỗ Mộ ngôn đáp lại, Tần Tuyên Tuyên cẩn thận mở mắt ra, lại chỉ kịp bắt lấy khủng hoảng yếu ớt lướt qua đáy mắt .

      Lòng bỗng thấy đau đớn, hơi hối hận mình nghĩ.

      Đỗ Mộ Ngôn rời khỏi thân thể , xuống khỏi giường, đứng ở cạnh giường nắm lấy tay, đỡ dậy, sửa sang lại quần áo đầu tóc hơi hỗn loạn của , gương mặt lộ ra nụ cười miễn cưỡng, “Tuyên Tuyên, ban nãy giỡn với em thôi.”

      Tần Tuyên Tuyên để Đỗ Mộ Ngôn sửa sang lại quần áo người , tuy là hơi hối hận vì lời của mình ban nãy nhưng dù sao vẫn chưa hết sợ hãi. Hôm nay cũng xem như hiểu thể lực giữa nam và nữ chênh lệch đến mức nào, khi Đỗ Mộ Ngôn đè lên người , thân thể căn bản còn chút sức lực nào cả, nếu câu kia Đỗ Mộ Ngôn dừng lại hay sao? Nhớ lại đôi mắt tràn ngập tình dục của , rất ràng, đáp án chắc chắc là .

      “Sau này đừng đùa như vậy nữa.” Tần Tuyên Tuyên phụng phịu , dừng chút mới dịu giọng, “Em sắp bị hù chết.”

      Từ Tần Tuyên Tuyên bị dạy rằng khi cảm thấy thể hiểu, thậm chí chán ghét hành động của người khác tốt nhất hãy đổi vị trí tự hỏi, cho nên trong đa số tình huống, Tần Tuyên Tuyên vì đối phương tìm ra cách giải thích hợp lý nhất. Nếu hành vi của đối phương chạm vào điểm mấu chốt của , tận lực đem chuyện đó để trong lòng. Đỗ Mộ Ngôn là người bạn trai thứ hai của , mà mối tình trước của cũng chỉ được hai tháng mà thôi, cho nên khi ở cùng vẫn tương đối bảo thủ. Nhưng Đỗ Mộ Ngôn lại giống vậy, trải qua vô số phụ nữ, quen ôm ấp, quen phát sinh quan hệ sau nửa tháng hẹn hò thậm chí còn nhanh hơn. Đây là cách xử lý khác nhau trong tình huống đương, việc này chỉ cần chuyện cho ổn thỏa là được, phải là vấn đề quá nghiêm trọng.

      “Vô cùng xin lỗi, Tuyên Tuyên.” Đỗ Mộ Ngôn ôm Tần Tuyên Tuyên vào lòng, dùng sức siết chặt , như thể chỉ có làm thế mới có thể đè nén cảm xúc khủng hoảng trong lòng .

      Trái tim Đỗ Mộ Ngôn đập rất nhanh, như tiếng trống vang lên bên tai Tần Tuyên Tuyên, tiếng động kia như thể khống chế được, chui thẳng vào tim , khiến nhanh chóng mềm lòng, “Lần này em tha cho … nhưng tuyệt đối được có lần sau!” câu của ra vô cùng kiên quyết.

      Mí mắt Đỗ Mộ Ngôn cụp xuống, thấp giọng : “Được!”

      “Vậy em về làm trước đây!” Tần Tuyên Tuyên thở phào nhõm, biết là lấy sức lực ở đâu mà lại đẩy được Đỗ Mộ Ngôn ra.

      đưa em .”

      Tần Tuyên Tuyên nhìn Đỗ Mộ Ngôn, trong lòng cảm động với săn sóc chu đáo của , ngoài miệng lại : “ cần đâu, vừa mới xuất viện, cần nghỉ ngơi nhiều!”

      xong bước ra khỏi phòng ngủ cầm lấy túi xách của mình, hơi gấp gáp rời khỏi cửa. Đầu tiên, là vội về làm, hai là muốn ở trong cùng căn phòng với Đỗ Mộ Ngôn, rất xấu hổ.

      đường trở về văn phòng mình, Tần Tuyên Tuyên gặp Phương Phán Phán, Phương Phán Phán biết chuyện xin nghỉ từ lâu, thấy về liền thân thiết hỏi: “Tuyên Tuyên, sáng nay sao chứ? Tôi nghe xin nghỉ phép?”

      sao, đừng lo lắng.” Nụ cười của Tần Tuyên Tuyên hơi miễn cưỡng.

      sao là tốt rồi!” Phương Phán Phán thần kinh thô, cũng chú ý đến khác thường của Tần Tuyên Tuyên, nhàng thở ra, “suýt chút nữa tôi nghĩ rời công ty rồi chứ.”

      phải hôm nay.” Lòng Tần Tuyên Tuyên vừa động, thấy xung quanh có người, cũng dấu diếm nữa.

      “Tôi mà.” Phương Phán Phán cười gật gật đầu, giây tiếp theo trừng lớn hai mắt, “ gì cơ?”

      Tần Tuyên Tuyên liền ra toàn bộ quyết định của mình.

      Phương Phán Phán nghe xong, kinh ngạc mặt biến mất thấy, hơi đồng tình : “Nếu tôi là từ chức lâu rồi, rời nơi này sớm chút cũng tốt, sao hả? tìm được công ty mới chưa?”

      Tần Tuyên Tuyên muốn mở miệng, nhìn thấy Tả An Lôi đến, miệng hơi mở ra.

      Tả An Lôi dùng ánh mắt đầy thâm ý lại mang theo ý đối địch liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cái, cũng nhanh chóng bước , dừng lại đó.

      Nơi này dù sao cũng là công ty, nội dung chuyện có thể bị người ta nghe thấy bất cứ lúc nào, Tần Tuyên Tuyên thêm gì với Phương Phán Phán nữa, tạm biệt rồi trở về bàn làm việc của mình. Về chuyện từ chức, cũng muốn tìm Mạc Như Tùng nữa, ràng làm ra hành động giữ lại rồi, lại luôn mềm lòng, ai biết được đến lúc đó có bị thuyết phục hay chứ? May mà trước đó hẹn với Mạc Như Tùng tháng, đến lúc đó hoàn toàn có thể từ chức chạy lấy người, may mà cũng chỉ là người mới trong bộ phận tiêu thụ mà thôi, công tác phải bàn giao lại cũng nhiều lắm.

      Rất nhanh đến buổi chiều, Tần Tuyên Tuyên thu dọn đồ đạc trở về, Phương Phán Phán vui vẻ chạy đến kéo tay muốn về cùng .

      “Giữa trưa chúng ta còn chưa xong mà!” Phương Phán Phán giọng , cố ý vô cùng mờ mịt.

      “Được, đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn cho nghe.” Tần Tuyên Tuyên thu dọn đồ đạc nhanh hơn.

      Phương Phán Phán đứng bên cạnh nhìn thu dọn, tầm mắt đảo qua những người khác trong phòng. Nếu phải có Tần Tuyên Tuyên, căn bản muốn đến văn phòng này, và người phòng tiêu thụ căn bản cùng dạng người. Bây giờ, có vài người thu dọn chuẩn bị về, có vài người lại bận rộn, chỉ sợ phải tăng ca buổi tối.

      Phương Phán Phán thu hồi tầm mắt, bỗng khóe mắt bay thẳng đến cửa văn phòng, người cao lớn đứng đó, nhưng khi thấy đó là ai liền ngây người ra.

      “Phán Phán, tôi xong rồi, chúng ta thôi.” Tần Tuyên Tuyên xách túi lên, gọi Phương Phán Phán tiếng, thấy ấy mang bộ dạng sợ ngây người khỏi tò mò nhìn về phía tầm mắt ấy.

      Đỗ Mộ Ngôn cầm bó hoa hồng đỏ thẫm, khóe miệng cong lên hướng về phía Tần Tuyên Tuyên mà .

      “Đỗ tổng, ngài tới để tìm Mạc tổng chỗ chúng tôi ư?”

      Đỗ Mộ Ngôn còn chưa đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên bị Tả An Lôi biết chui ra từ chỗ nào chặn đường, tự động xem bó hoa hồng trong tay , mặt tươi cười hỏi.

      Đỗ Mộ Ngôn bị ép dừng lại, mặt bất mãn, “Xin nhường đường.”

      Tả An Lôi có thể thấy khó chịu của Đỗ Mộ Ngôn, lạ suy nghĩ sâu xa, nên biết tuy bọn họ là hàng xóm của nhau nhưng cơ hội để gặp mặt Đỗ Mộ Ngôn là cực kỳ bé, ta hận thể dừng mãi trước mặt ấy chứ, dù thế nào cũng phải cảm giác được tồn tại của bản thân.

      “Đỗ tổng, thời gian trước nghe ngài bị thương nằm viện, ngờ nhanh thế được nhìn thấy ngài, đây đúng là chuyện quá tốt…”

      “Xin nhường đường chút, tôi đến đón bạn tôi!” Đỗ Mộ Ngôn kiên nhẫn liếc mắt nhìn ta cái.

      Nụ cười Tả An Lôi cứng đờ, như thể tin nổi, “Bạn ?” Đỗ Mộ Ngôn có bạn khi nào vậy? Sao ta lại biết?

      Đỗ Mộ Ngôn để ý đến ta, lập tức đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên biết nên làm gì, đưa bó hoa đến trước mặt , nở nụ cười đầy chiều, “Tuyên Tuyên, đến đón em tan làm.”

      Sau khi đồng ý làm bạn Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên cũng nghĩ đến, muốn để Đỗ Mộ Ngôn khiêm tốn chút là thể nào, nên để dự phòng chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng nghĩ là động tác của Đỗ Mộ Ngôn nhanh như vậy, buổi sáng vừa ra khỏi viện, buổi chiều chạy đến công ty , khiến đồng nghiệp của chứng kiến chuyện là người của .

      “Sao lại đến đây?” Tần Tuyên Tuyên giọng bất mãn .

      “Buổi tối muốn mời em ăn cơm,” Đỗ Mộ Ngôn dịu dàng cười, “… để tạ lỗi.”

      Lời của Đỗ Mộ Ngôn trực tiếp làm Tần Tuyên Tuyên nhớ lại, mặt đỏ bừng lên, vội hỏi: “Vậy chúng ta thôi.” cảm thấy sắp bị tầm mắt của nhóm đồng nghiệp giết chết, nhất là tầm mắt cực nóng của Tả An Lôi.

      “Được.” Đỗ Mộ Ngôn vô cùng tự nhiên đưa tay ôm eo Tần Tuyên Tuyên, dìu đỡ ra ngoài, vô cùng thân thiết cúi đầu , “Cơm chiều muốn ăn gì?”

      quyết định là được rồi.” Tần Tuyên Tuyên dừng chút, vội , “Đúng rồi, vừa bị thương, đừng nên ăn hải sản hay đồ cay gì đó,”

      “Được.” Đỗ Mộ Ngôn cười xác nhận.

      Lại được hai bước, Tần Tuyên Tuyên bỗng nhớ đến Phương Phán Phán vừa bị quên mất, quay đầu nhìn thoáng qua, vỉ thấy Phương Phán Phán vẫn bị kinh ngạc vì chuyện vừa rồi, thấy Tần Tuyên Tuyên quay đầu mới đột nhiên hoàn hồn, chạy lại gần.

      Dưới tầm mắt như muốn giết người của Đỗ Mộ Ngôn, Phương Phán Phán lúng ta lúng túng : “Tuyên Tuyên, tôi nghĩ tôi còn muốn tăng ca chút, về với được… a ha ha ha hai người chơi với nhau !”

      xong, Phương Phán Phán quay đầu bỏ chạy về văn phòng, chỉ để lại cho Tần Tuyên Tuyên cái bóng vội vàng. khẽ thở dài, lưng nằng nặng, bị Đỗ Mộ Ngôn kéo , đồng thời nghe được giọng trầm thấp quyến rũ của , “Tuyên Tuyên, có tiệm cháo khá ngon, em có muốn thử ?”

      “Có thể.” Bỏ lại mấy tầm mắt nóng rực phía sau, Tần Tuyên Tuyên như đứng đống lửa, như ngồi đống than, yên lòng với Đỗ Mộ Ngôn, đến tận khi vào thang máy mới bình tĩnh lại, đẩy bàn tay ở phía sau của Đỗ Mộ Ngôn ra, hơi khó chịu nhìn .

      Giờ phút này trong thang máy chỉ có hai người, Tần Tuyên Tuyên phải kiêng kỵ gì nữa, giọng khó chịu : “sao trước khi đến với em tiếng?”

      “Tuyên Tuyên, em giận ư?” Đỗ Mộ Ngôn dỗ dành . ra trước khi đến đoán được Tần Tuyên Tuyên nhất định giận dỗi vì chưa đến, nhưng với , việc tuyên bố Tần Tuyên Tuyên là bạn chính là việc vô cùng quan trọng, muốn ghi lại dấu ấn của riêng người , muốn mỗi người đều phải biết rằng là của , bất cứ kẻ nào cũng đừng có mưu toan tính đụng đến được!

      Tần Tuyên Tuyên xoay thèm để ý đến nữa.

      Đỗ Mộ Ngôn khép nép : “Tuyên Tuyên, sai rồi, em tha thứ cho được ?”

      Tần Tuyên Tuyên vẫn như cũ muốn để ý đến .

      Đỗ Mộ Ngôn hề ngần ngại, tiếp tục ít lời mềm dịu nhận sai, khiến cho Tần Tuyên Tuyên thấy ngượng ngùng, giống như việc tha cho là cố tình gây vậy. Nghĩ đến việc Đỗ Mộ Ngôn có quyền tuyên bố quan hệ người của hai người, Tần Tuyên Tuyên cũng hết giận, cuối cùng bổ sung câu, “Lần sau muốn làm gì, phải trước với em tiếng.”

      hứa.” Đỗ Mộ Ngôn nắm tay Tần Tuyên Tuyên, thân thể mềm mại xinh đẹp của khiến khỏi cảm thấy sung sướng ngập tràn. thích làm nũng với , thích dỗ dành , chiều chuộng … Tất cả những điều đó, trăm lần xin đừng là cảnh trong mơ.

      Tác giả tâm : có lỗi, vẫn như cũ thể viết được chương Đỗ tổng kinh ngạc… Mọi người đừng nóng vội, chương sau tôi nhất định cố gắng…
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn123 others thích bài này.

    5. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      thank nàng
      OrchidsPhamyuna thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :