1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 38: Thái độ
      Editor: OrchidsPham

      Từ Đường Thi thích Tần Tuyên Tuyên, được lý do, mà hàng năm chỉ có mỗi lễ mừng năm mới là được gặp nhau, khoảng cách càng làm cho cảm giác thích này sâu sắc hơn. hơi thông minh, cũng luôn tự hào về thông minh của mình, ràng muốn rời xa người chị họ mình thích nhưng vẫn muốn dùng sức lực của bản thân bảo vệ chị, để người khác làm chị tổn thương. Ngay từ đầu thấy được vẻ đẹp trai phong độ của Đỗ Mộ Ngôn, cũng cảm giác được tình cảm sâu đậm của dành cho chị họ, cảm thấy chỉ có người đàn ông như vậy mới xứng đôi với người chị họ mà quý nhất. Mà khi nhớ lại cuộc chuyện nghe lén được bắt đầu nghi ngờ phán đoán của mình, cũng bất giác đánh giá thêm vài lần về Đỗ Mộ Ngôn, những chuyện vừa thấy khiến mơ hồ cảm giác được Đỗ Mộ Ngôn này, có chút đúng lắm. cũng biết vấn đề ở chỗ nào, nhưng nghĩ, vì hạnh phúc cả đời của chị họ, dù cẩn thận hơn cũng đủ.

      Mà bây giờ, chuẩn bị thử Đỗ Mộ Ngôn, xem cuối cùng che dấu cái gì.

      Khủng hoảng ban đầu qua , Đỗ Mộ Ngôn nhanh chóng tỉnh táo lại.

      Người duy nhất biết việc làm, hơn nữa có thể đưa chứng cứ ra, chỉ có Lại Hưng. Nhưng Lại Hưng có khả năng tiếp xúc với Đường Thi, hơn nữa Lại Hưng có việc cần đến , dễ dàng đem bí mật kia ra cho người khác biết. Cho nên, cần tự loạn trận tuyến. Có lẽ, cuộc chuyện vừa rồi của và Lại Hưng vị Đường Thi nghe được, ta cũng biết tình hình cụ thể.

      “Tôi biết gì.” Suy tính chút, Đỗ Mộ Ngôn , “Tôi muốn nghỉ ngơi, nên rời .”

      lừa gạt thành công, Đường Thi hơi cuống nhưng cũng buông tay, “ Mộ Ngôn, đừng có cãi nữa, chuyện và phóng viên kia em nghe cả rồi.” Đường Thi nhớ người kia về chuyện phỏng vấn, đoán ta là phóng viên.

      Đỗ Mộ Ngôn nhếch mày. Vừa rồi lời của và Lại Hưng rất mờ mịt, nếu Đường Thi nghe được đoạn chuyện kia, hoàn toàn cần lo lắng.

      “Nghe được sao hả? Tôi gì?” Đỗ Mộ Ngôn thản nhiên .

      có giao dịch với tay phóng viên kia! có căn cứ chính xác việc theo dõi sắp đặt chị tôi!” Đường Thi vội la lên.

      Vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn thay đổi, “Là nghe nhầm. Huống chi sao tôi lại muốn theo dõi sắp đặt Tuyên Tuyên chứ?”

      Đường Thi há miệng thở dốc, lại phát đầu óc trống rỗng. Đúng vậy, Đỗ Mộ Ngôn vì sao lại muốn theo dõi sắp đặt chị chứ? Chẳng lẽ như tiểu thuyết viết, muốn trả thù chị , sắp đặt để chị , sau khi nhận được thể xác và trái tim chị ấy vứt bỏ để chị ấy sa vào vực sâu đau đớn tuyệt vọng?

      Cũng đúng! Ánh mắt nhìn chị có chút thù hận nào, chẳng lẽ che dấu tốt đến thế sao?

      Đường Thi có chút thế xác định nổi, nhìn Đỗ Mộ Ngôn nghi ngờ : “ sắp xếp chị tôi?”

      có!” Đỗ Mộ Ngôn trả lời chút chột dạ.

      Đường Thi buồn rầu nhíu mày, vừa rồi nghe nhầm sao? Cách tầng cửa, lại chỉ nghe được từ giữa câu chuyện, hiểm lầm cũng rất bình thường. Nhưng mà… có chuyện nhất định nhầm.

      Lúc Đường Thi chuẩn bị ra nghi ngờ tiếp theo của mình cửa phòng bệnh mở ra, Lý Tái vào.

      Nhìn thấy Đường Thi trong phòng, mặt Lý Tái hơi lên kinh ngạc, lại nhanh chóng liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái, thấy mặt mũi Đỗ Mộ Ngôn chút tươi sáng chỉ biết, Đường Thi sao lại chọc tới Đỗ tổng rồi.

      “Trợ lý Lý, cậu tới rất đúng lúc. Phiền cậu đưa Đường tiểu thư trở về .” Đỗ Mộ Ngôn .

      Lý Tái gật đầu,”vâng, Đỗ tổng.”

      “Chờ chút!” Đường Thi chịu , nghi vấn của vẫn chưa làm mà!

      “Đường tiểu thư, Đỗ tổng vẫn trong thời kỳ dưỡng bệnh, bác sĩ ngài ấy nên nghỉ ngơi nhiều hơn.” Lý Tái khuyên nhủ.

      Đường Thi cũng thèm nhìn Lý Tái, chỉ với Đỗ Mộ Ngôn: “Tôi chỉ hỏi việc cuối cùng rồi .”

      cũng đợi Đỗ Mộ Ngôn đồng ý lập tức hỏi, “ phải là cố ý ở trước mặt chị tôi tỏ vẻ là người khiêm tốn để lừa chị ấy thích đấy chứ? Thái độ của đối với người khác ràng là giống!”

      Trong thế giới của Đường Thi, kẻ trong ngoài đồng nhất đều là kẻ đáng tin.

      Lý Tái nhìn gương mặt chút thay đổi của Đỗ Mộ Ngôn, khẽ thở dài trong lòng, mặt lại sinh ra chút ý cười : “Đường tiểu thư, tôi nghĩ nhất định chưa từng đúng ?”

      có ý gì?” Đường Thi nhíu mày trừng Lý Tái.

      Lý Tái vội : “Đường tiểu thư, tôi thế cũng phải là có ác ý gì cả. Chỉ là tôi nghĩ nhất định điều là, khi đứng trước người trong lòng người ta nhất định vô thức biểu ra mặt tốt đẹp nhất của bản thân. Thái độ của Đỗ tổng đối với mọi người giống nhau chẳng phải là ngài ấy để ý đến Tần tiểu thư hay sao? Xin đừng hiểu lầm tâm ý của ngài ấy dành cho Tần tiểu thư.”

      Đường Thi nghi hoặc hói: “Là vậy sao?” Tuổi lớn, trong nhà lại quản nghiêm, còn vì thân thể kém mà thường xuyên tạm nghỉ học nên cũng quá sớm, mọi chuyện về tình chỉ là tin ngoài lề.

      “Dĩ nhiên là thế rồi.” Lý Tái chắc chắn .

      Đường Thi nhìn về phía Đỗ Mộ Ngôn, thấy vẻ mặt lúc này dịu , như thể hứa hẹn hay công bố, “Tôi Tuyên Tuyên.”

      Giờ phút này Đỗ Mộ Ngôn cũng nhận ra, bé tên Đường Thi này, cực kỳ bảo vệ Tần Tuyên Tuyên, vừa rồi là vừa gặp chung tình với , sợ là chỉ thử mà thôi.

      Hai mắt Đường Thi yên tĩnh lại, đây là lần đầu tiên nghe được thổ lộ ngoài đời. bỗng nhiên hơi hâm mộ chị họ mình, có người đàn ông vĩ đại như thế chị.

      “Rất xin lỗi, thái độ hôm nay của em quá đáng, mong đừng so đo với bé như em.” Đường Thi cúi đầu sâu trước Đỗ Mộ Ngôn, nhưng lời của lại khiến người ta dở khóc dở cười. như thế ai còn biết xấu hổ mà so đo với nữa?

      “Hiểu lầm được làm sáng tỏ là tốt rồi.” Đỗ Mộ Ngôn , “Trợ lý Lý, cậu đưa Đường tiểu thư về trước .”

      “Em đây…” Đường Thi theo Lý Tái ra cửa, đến cửa phòng bệnh, bỗng nhiên xoay người cười giảo hoạt với Đỗ Mộ Ngôn, “Gặp lại sau, rể họ tương lai!”

      rể họ…

      Sau khi Đường Thi rời hồi lâu, tâm trạng Đường Mộ Ngôn vẫn sung sướng vì cách gọi này của bé. nghĩ, rất nhanh thôi chân chính trở thành rể họ của bé.

      Đường Thi trở về nhà họ Tần cũng nhắc đến chuyện mình tìm Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên cũng biết rằng Đường Thi từng làm Đỗ Mộ Ngôn khủng hoảng như thế nào.

      Sau khi tan tầm Tần Tuyên Tuyên trực tiếp đến bệnh viện thăm Đỗ Mộ Ngôn lại phát ra ánh mắt nhìn hơi kỳ lạ.

      “Sao thế?” Tần Tuyên Tuyên hơi mất tự nhiên.

      Đỗ Mộ Ngôn khẽ cười : “Bông tai này hợp với em.”

      Thấy Tần Tuyên Tuyên có biểu khác thường nào, hiểu là Đường Thi có kể chuyện hôm nay cho Tần Tuyên Tuyên nên cũng yên tâm trở lại. biết , muốn lừa gạt qua mặt Đường Thi rất dễ thôi, nhưng Tần Tuyên Tuyên khác, có khả năng liên hệ với những kiện lúc trước. Bây giờ vẫn may mắn như trước, may mà lúc đó Lại Hưng đến tên Tống Kỳ.

      Tần Tuyên Tuyên chớp mắt mấy cái, mặt lên đỏ ửng, cầm lấy giỏ táo bàn: “Tôi rửa táo!”

      nhanh chóng vào nhà vệ sinh, nhìn thấy bản thân trong gương.

      Gò má đỏ ửng, đôi mắt đầy ý xuân.

      giật mình, bỗng nhiên nhớ đến lời với Đường Thi hôm qua. Lúc ấy Đường Thi hỏi có phải thích Đỗ Mộ Ngôn hay , biết. Nhưng thắng hùng biện, tình cảnh này cho dù muốn lừa mình dối người cũng lừa được nữa.

      nghĩ, cho dù tương lai thích nữa có sao chứ? Ít nhất bây giờ thích , hoàn toàn mở rộng cửa lòng đón nhận .

      Đỗ Mộ Ngôn cảm nhận sâu sắc được từ lúc Tần Tuyên Tuyên ra từ nhà vệ sinh thái độ đối với có thay đổi rất kỳ lạ. Sau khi đồng ý cho cơ hội theo đuổi , cũng chỉ là bị động thừa nhận là tốt rồi, giống như là quân cờ bị nhích lên dịch xuống, đôi khi còn né tránh bằng mọi cách. Nhưng giờ lại giống thế, dường như chủ động tỏ ra thân thiết với hơn.

      Trái tim Đỗ Mộ Ngôn điên cuồng đập thình thịch, mỗi chút tiến triển trong mối quan hệ này đều làm sung sướng thôi huống chi là bước lớn như hôm nay chứ?

      Tầm mắt dừng ở bàn tay trắng nõn bóc vỏ quýt của Tần Tuyên Tuyên, hận thể lập tức kéo hôn đến thỏa mãn.

      Tần Tuyên Tuyên bóc hết vỏ quýt ra, do dự chút, mặt dày tách múi ra đưa đến bên miệng Đỗ Mộ Ngôn hỏi “Phim em Tần gia có thể quay tiếp hay ?”

      Tuy xảy ra việc nghiêm trọng như vậy nhưng ra có chuyện thế này cũng là tuyên truyền cực lớn cho “ em Tần gia”, nếu vì thế mà quay tiếp đáng tiếc. Huống chi Tần Tuyên Tuyên cũng rất thích kịch bản phim đó, cũng vô cùng chờ mong có thể xem được tivi.

      “Nghỉ ngơi phục hồi rồi quay tiếp.” Sắc đẹp trước mặt, Đỗ Mộ Ngôn hơi yên lòng trả lời. Đối với chủ động của Tần Tuyên Tuyên, mừng rỡ như điên, mở miệng ngậm múi quýt vào miệng, đầu lưỡi cố ý liếm qua ngón tay của .

      Cảm giác ướt át truyền lên từ những ngón tay, tê dại cũng kéo đến sau đó khiến Tần Tuyên Tuyên cứng lại như bị điện giật. nhanh chóng rụt tay về, cúi đầu, trái tim đập bình bịch trong lồng ngực. biết Đỗ Mộ Ngôn cố ý hay là cẩn thận nữa, mà mặc kệ thế nào cũng đủ làm xấu hổ đến mức ngẩng nổi đầu lên rồi.

      Giọng hơi mờ ám khàn khàn của Đỗ Mộ Ngôn vang lên, “ còn muốn.”

      Hơi thở của Tần Tuyên Tuyên cứng lại, tiếp theo đó gần như sợ hãi đến nhảy dựng lên. thể trách đầu óc rất đen tối được, là giọng điệu và nội dung câu của Đỗ Mộ Ngôn rất có tính ám chỉ, khiến cho lỗ tai đều phát nóng lên. bỗng nhiên cảm thấy ngay cả khí trong phòng cũng mang theo nhiệt độ cực cao, thể chịu nổi dù chỉ giây nữa.

      “Tôi về trước!” Tần Tuyên Tuyên đặt đĩa quýt lên đầu giường, đứng dậy hướng về phía cửa mà , mới được hai bước, quay đầu lại, ánh mắt dừng cằm Đỗ Mộ Ngôn, nhanh chóng , “Ngày mai là thứ bảy, tôi… tôi đến thăm sớm hơn.”

      đợi Đỗ Mộ Ngôn trả lời, Tần Tuyên Tuyên lập tức rời khỏi phòng bệnh, trong phòng yên tĩnh trở lại.

      Lần đầu tiên Đỗ Mộ Ngôn hề khó chịu với rời của Tần Tuyên Tuyên. cầm đĩa quýt ở bên cạnh lên, chậm rãi nhét vào miệng mình, dùng tốc độ cực kỳ chậm chạp nhấm nuốt.

      Sau lúc lâu, bỗng nhiên cúi đầu nở nụ cười, tiếng cười lớn dầu, cuối cùng trở thành nụ cười to điên cuồng.

      Cuối cùng… cuối cùng Tuyên Tuyên cũng là của .

      Tác giả tâm : Thái độ của nữ chủ thay đổi, vì thế lá gan của Đỗ tổng lớn lên… Ôi chao, hắc hắc hắc….
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, duyenktn124 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Buôn lậu như @OrchidsPham thật:025:..........được hưởng thụ cũng thật là :tt1:yomost........Buôn nhiều vào ............:012:...........:012:........nhé.......nhé.......tội nghiệp a ngôn......con ruột mà tg cứ hù a hoài.......:023:
      heomaz, SanaOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Cố chấp
      Chương 39: Bạn

      Editor: OrchidsPham

      [​IMG]

      Ngày hôm sau là thứ bảy, theo ý Đường Vi, Tần Tuyên Tuyên thừa dịp cuối tuần đưa Đường Thi dạo chơi, nhưng Đường Vi lại hôm qua chơi cùng bạn học mệt muốn chết rồi nên hôm nay muốn nghỉ ngơi ở nhà.

      Thân thể Đường Thi vốn tốt, Đường Vi nghe thế dĩ nhiên khuyên bé ra ngoài nữa, chỉ dặn dò Tần Tuyên Tuyên ngồi chơi nhiều hơn với Đường Thi.

      Trong lòng Tần Tuyên Tuyên nhớ thương Đỗ Mộ Ngôn, lúc ngồi chơi với Đường Thi có chút yên, mãi đến sau khi ăn cơm trưa xong, nhịn được nữa mới với Đường Vi là bản thân muốn đến bệnh viện chút.

      Biết Tần Tuyên Tuyên muốn thăm Đỗ Mộ Ngôn nên Đường Vi có ý kiến gì thêm nữa, nhưng ra Đường Thi dù muốn theo nhưng ánh mắt mờ ám của bé khiến Tần Tuyên Tuyên nhìn mà mất cả tự nhiên.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên đến bệnh viện gần hai giờ chiều, đến cửa bệnh viện mới phát ra Đỗ Mộ Ngôn nhắn cho mấy tin nhắn. Buổi sáng Đường Vi muốn ở bên Đường Thi gửi tin nhắn cho là buổi chiều đến.

      Mắt thấy sắp đến rồi nên Tần Tuyên Tuyên trả lời tin nhắn của Đỗ Mộ Ngôn, trực tiếp bước nhanh hơn đến phòng bệnh. Giống như lúc trước hẹn ước với Tống Kỳ, bây giờ lòng hơi căng thẳng, cũng có chờ mong và ngọt ngào.

      nhàng gõ cửa phòng bệnh, Tần Tuyên Tuyên đẩy cửa vào, chỉ thấy Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười nhìn mình, tình ý trong đáy mắt khiến mặt đỏ lên.

      chậm rãi qua, vẫn như cũ muốn kéo ghế ngồi cạnh giường lại nghe Đỗ Mộ Ngôn : “Tuyên Tuyên, ngồi ở đây.”

      vỗ vỗ mép giường.

      Hô hấp của Tần Tuyên Tuyên cứng lại, cảm thấy xấu hổ quẫn bách, nhưng vẫn từ chối Đỗ Mộ Ngôn, vào ngồi xuống mép giường của .

      vừa ngồi xuống, Đỗ Mộ Ngôn cầm bàn tay bé, giọng : “Tuyên Tuyên, chờ em lâu rồi.”

      “Mẹ em muốn em cùng Thi Thi buổi sáng, em sao có thể bỏ con bé mà được?” Tần Tuyên Tuyên cúi đầu giải thích .

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn sườn mặt Tần Tuyên Tuyên, cố ý lộ ra vẻ mặt đáng thương, “Ở trong lòng em, em họ em còn quan trọng hơn phải ?”

      Tần Tuyên Tuyên sửng sốt chút. đúng là hề so sánh như thế, chuyện này sao mà giống nhau được chứ?

      Ngay lúc còn ngây người, tay Đỗ Mộ Ngôn dùng sức chút, trong tiếng hô kinh hoàng của kéo ngã xuống giường, nghiêng người ép thân lên, áp trán lên trán , nhìn sâu vào đáy mắt , “Tuyên Tuyên, địa vị của , sánh nổi em họ của em sao?”

      Bỗng nhiên biến thành tư thế mờ ám như vậy khiến cho toàn bộ khuôn mặt Tần Tuyên Tuyên trở nên đỏ bừng. hẹn hò với Tống Kỳ hai tháng, chẳng qua cũng chỉ là nắm tay, hôn môi chút, mà Đỗ Mộ Ngôn lại hoàn toàn khác biệt với Tống Kỳ, tuy trước mặt Đỗ Mộ Ngôn luôn ôn hòa, nhưng hành vi của luôn rất lớn mật, khiến cho có chút thể tiêu thụ nổi.

      có ý nghĩa gì hết!” Tần Tuyên Tuyên , “ mau tránh ra, để em đứng lên!”

      đẩy đẩy ngực Đỗ Mộ Ngôn lại đột nhiên nghe được tiếng thở hắt của , bàn tay nhất thời cứng lại.

      Đỗ Mộ Ngôn hề có ý tránh ra, cười nhìn Tần Tuyên Tuyên, cúi đầu : “Em đồng ý trở thành bạn của , thả em ra!”

      “Đâu có chuyện ép mua ép bán như thế bao giờ!” Tần Tuyên Tuyên cũng chịu. nhớ mới đồng ý để Đỗ Mộ Ngôn theo đuổi chưa lâu, còn chưa theo đuổi gì được, cũng chưa có suy nghĩ kỹ, sao có thể dễ dàng nhận lời làm bạn như thế chứ?

      chỉ là hơi gấp mà thôi.” Đỗ Mộ Ngôn cười .

      Hơi thở phun môi , khiến hô hấp của Tần Tuyên Tuyên cũng vô thức dồn dập hơn vài phần. Nếu phải lo lắng cho thân thể đẩy ra từ lâu rồi.

      đứng lên trước rồi em lại chuyện với .” Tần Tuyên Tuyên .

      Đỗ Mộ Ngôn nở nụ cười, “ lời nào cũng được.” nhìn Tần Tuyên Tuyên sâu, tỏ vẻ sắp hôn xuống.

      Tần Tuyên Tuyên vội quay đầu, “ chờ chút!”

      Đỗ Mộ Ngôn dừng động tác lại, như : “Em đồng ý làm bạn của rồi?”

      Tần Tuyên Tuyên thấy nguy cơ tạm thời được giải trừ liền quay lại khó chịu nhìn Đỗ Mộ Ngôn, “ thể ép em đồng ý được.”

      chịu đồng ý để hôn chút!” Đỗ Mộ Ngôn nhìn chằm chằm đôi môi Tần Tuyên Tuyên, ánh mắt ràng khiến tim đập thình thịch.

      Mắt thấy sắp hôn xuống, Tần Tuyên Tuyên nóng nảy, “ thể biết phải trái như vậy được!”

      Đỗ Mộ Ngôn được tấc lại muốn tiến lên thước, nếu là tháng trước, khi mà lòng Tần Tuyên Tuyên tràn ngập đề phòng, chút cũng tự nguyện nhìn thấy . ấy chỉ cần tỏ vẻ từ chối chút tuyệt đối dám quá phận chọc chán ghét.

      Nhưng bây giờ lại giống, Tuyên Tuyên bắt đầu thích ! Ỷ vào chút thích này của với , sợ biểu quá mức bị chán ghét.

      “Trước kia để ý nhiều nắm, bây giờ muốn gì nữa.” Đỗ Mộ Ngôn cong môi cười, cúi đầu hôn xuống, nhưng cũng hôn đến đôi môi Tần Tuyên Tuyên mà là mu bàn tay của .

      Ở giây phút cuối cùng, che kín miệng mình.

      Ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn lên ý cười, đôi môi cũng rời khỏi mu bàn tay Tần Tuyên Tuyên, ngược lại chiếc lưỡi thò ra nhàng vẽ lên khắp mu bàn tay .

      Nhất thời Tần Tuyên Tuyên như bị sét đánh lại tiến lùi gì cũng xong. Cảm giác tê dại xuyên thấu qua mu bàn tay vào toàn thân , gương mặt chịu thua kém mà đỏ bừng lên.

      Đỗ Mộ Ngôn ngẩng đầu, nhìn Tần Tuyên Tuyên cười mờ ám: “Vẫn quyết định ư?”

      Tần Tuyên Tuyên đột nhiên hồi phục lại tinh thần, thấy lại làm bộ muốn hôn lên mu bàn tay , giật mình vội : “Em đồng ý!”

      Động tác của Đỗ Mộ Ngôn dừng lại, đưa tay gỡ bàn tay ngỏ của ra, nhìn chằm chằm : “Lặp lại ràng đầy đủ lần nữa.”

      Tần Tuyên Tuyên trừng mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn, lời ra khỏi miệng dĩ nhiên thể thu về được nữa. ra đồng ý làm bạn cũng sao, khi nào thấy hợp chia tay là được rồi. Nghĩ thông suốt, lại lặp lại lần, “Em đồng ý làm bạn .”

      Đỗ Mộ Ngôn yên lặng nhìn Tần Tuyên Tuyên, đáy mắt vui sướng, hơi choáng váng mở ra như ngọn đèn nhanh chóng chiếu sáng vào toàn bộ gương mặt tuấn tú của . nhìn sâu vào , ánh mắt chăm chú gần như khiến thể nhìn thẳng vào .

      Tần Tuyên Tuyên chưa bao giờ nghĩ tới câu của mình có thể tạo thành hiẹu quả như vậy, biểu này của Đỗ Mộ Ngôn khiến chỉ nghĩ đến từ mừng như điên, chẳng qua chỉ là đồng ý làm bạn mà thôi, có cần vui như vậy chứ?

      Khi Tần Tuyên Tuyên còn nghi hoặc, gương mặt đẹp trai đột nhiên trở nên to hơn, bất ngờ kịp chuẩn bị phòng thủ đôi môi của bị ngậm chặt lấy.

      ngẩn ngơ, lập tức ô ô hai tiếng, ánh mắt tràn ngập lên án. phải đồng ý hôn sao?

      Giờ phút này Đỗ Mộ Ngôn bỏ lớp áo ngụy trang, làm theo nguyện vọng sâu thẳm nhất trong lòng hôn sâu Tần Tuyên Tuyên. mạnh mẽ mở ra khớp hàm của , xâm nhập vào khoang miệng , trong khuôn miệng thơm tho mà luôn khát vọng công thành chiếm đất, lưu luyến quên về.

      Ngay từ đầu Tần Tuyên Tuyên còn có thể ngăn cản chút, trong tiềm thức cảm thấy nụ hôn của Đỗ Mộ Ngôn và con người hoàn toàn giống nhau, nhưng sau đó hoàn toàn bị đắm chìm, lạc trong nụ hôn sâu khiến run rẩy tê dại.

      Đến tận khi gần như thể thở nổi, Đỗ Mộ Ngôn mới buông lỏng ra.

      Vừa được tự do, Tần Tuyên Tuyên thở phì phò từng ngụm, khí lạnh lẽo tràn vào lồng ngực khiến đầu óc hỗn độn của được trở về với lí trí, thở gấp, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Mộ Ngôn, hơi uất ức , “ giữ lời. bảo em đồng ý làm bạn hôn em!”

      Vừa hôn sâu khiến tâm trạng Đỗ Mộ Ngôn vô cùng tốt, từ từ giải thích : “ chỉ em đồng ý hôn em, chưa là em đồng ý hôn mà!”

      Tần Tuyên Tuyên ngẩn ra, nhớ lại hình như đúng là như thế . Mà chẳng những bị hôn mà còn đồng ý làm bạn , đúng là mệt đến chết mà!

      “Đỗ tiên sinh.”

      Bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, giọng của chủ nhân chỉ gọi chút, nhắc nhở Đỗ Mộ Ngôn rồi liền đẩy cửa vào. Là bác sĩ mặc áo Blouse trắng.

      Mặt Tần Tuyên Tuyên đỏ ửng muốn bốc cháy, quả là vô cùng xấu hổ, lập tức từ giường đứng lên, nhưng Đỗ Mộ Ngôn như thể hoàn toàn thèm để ý đến chuyện bị người khác nhìn thấy, chậm rãi nằm trở lại giường, mỉm cười nhìn Tần Tuyên Tuyên luống cuống tay chân đứng lên, vừa sửa lại quần áo vừa đứng ra góc sáng sủa.

      nghĩ đến nhìn thấy màn tình sắc như thế, bác sĩ cũng hơi xấu hổ, nhưng rất nhanh có thể giả bộ như chưa hề xảy ra chuyện gì, cầm tập tài liệu đến, dùng giọng điệu giải quyết công việc : “Đỗ tiên sinh, kết quả kiểm tra có, thân thể hồi phục rất nhanh, được xuất viện nhanh thôi.”

      “Cảm ơn.” Tâm trạng Đỗ Mộ Ngôn tốt lên nên mặc kệ là vẻ mặt hay giọng điệu cũng trở nên hiền lành hơn nhiều.

      Bác sĩ lại căn dặn thêm vài chuyện nữa, trước khi do dự liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cái, cuối cùng vẫn mở miệng, “Đỗ tiên sinh, tuy là trụ cột thân thể rất tốt, nhưng dù sao cũng chưa hoàn toàn hồi phục sau khi phẫu thuật,… có số việc vẫn nên tiết chế hơn.”

      Tiết chế hơn… cuối cùng bác sĩ hiểu lầm cái gì vậy?

      Tần Tuyên Tuyên hận thể lập tức có cái lỗ nẻ mà chui xuống, tiếc là ngay cả cái liếc mắt cũng dám liếc bác sĩ.

      “Tôi biết rồi.” Đỗ Mộ Ngôn lại bình thản ung dung đáp lại, chỉ là ngầm dùng ánh mắt đầy thâm ý quét thẳng về Tần Tuyên Tuyên.

      Đợi sau khi bác sĩ khỏi, Đỗ Mộ Ngôn liền với Tần Tuyên Tuyên: “Tuyên Tuyên, em đừng đứng xa như vậy.”

      Tần Tuyên Tuyên ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn cái, chậm rãi ngồi chiếc ghế cách giường chừng hai mét, mặc kệ Đỗ Mộ Ngôn dỗ dành thế nào cũng chịu đến gần thêm bước.

      Bây giờ Đỗ Mộ Ngôn có thể xuống giường, muốn bắt lấy Tần Tuyên Tuyên ra rất dễ dàng, nhưng làm như vậy. Hôm nay làm Tuyên Tuyên chấp nhận làm bạn , thấy thỏa mãn rồi. Có danh hiệu người trói buộc, Tuyên Tuyên bước vào trong vòng vẽ sẵn, muốn thoát cũng rất khó đấy.

      Mặc kệ là nguyên nhân gì, chia tay với , là người của đừng nghĩ có thể rời khỏi cách dễ dàng!

      Thời gian còn lại trong ngày, Tần Tuyên Tuyên cũng chưa cho Đỗ Mộ Ngôn cơ hội nhìn thẳng vào mắt . Chờ đến lúc về đến nhà, cái đầu bị nụ hôn kia làm cho mơ hồ lại bắt đầu hoạt động trở lại.

      Hôm nay làm sao vậy? thế mà lại đồng ý làm bạn của Đỗ Mộ Ngôn? Đây có phải là tiến triển quá nhanh rồi hay nhỉ?

      Đối với chuyện trở thành bạn Đỗ Mộ Ngôn này, Tần Tuyên Tuyên có chút cảm giác chân . Suy nghĩ nửa ngày, nhắn tin nhắn cho Đỗ Mộ Ngôn: hôm nay là ép em làm bạn , tính!

      Đỗ Mộ Ngôn cũng trả lời lại tin nhắn cực nhanh, chỉ ngắn gọn hai chữ: được.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn chằm chằm hai chữ kia lâu, cuối cùng cũng bại trận.

      Từ hôm nay trở , chính thức trở thành bạn Đỗ Mộ Ngôn – cẩn thận nghĩ lại, như thế hình như cũng chẳng có gì tốt.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Người đê tiện đúng là vô địch ╮(╯_╰)╭

      @Ishtar ùi, tiếp nào :th_101::th_101::th_101:
      Last edited: 12/11/14
      heomaz, atulaasari, minmapmap250527 others thích bài này.

    4. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      a a a, đỗ tổng cuối cùng cũng lừa được dê con rồi, gan lên hẳn :v
      thanks nàng ^^
      OrchidsPham thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      lo duoi roi.....lo duoi roi......giau vao di ngon ca a.....coi chung doa tho chui vao hang lai bay h..........
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :