1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      coa ta đây @OrchidsPham :yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      tag ta ở chương mới là ta xuất liền nhé
      quỳnhpinky, Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Tag như kiểu gọi hồn đóa hả @Ishtar :ex10::ex10::ex10:
      Chó Điênquỳnhpinky thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Bộ nào có @OrchidsPham là chương mới nhanh như gió
      quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 37: Thử thách
      Editor: OrchidsPham

      Tần Tuyên Tuyên liên lạc với Lý Tái, phiền đưa Đường Thi quay lại. Hai người Lý Tái vốn cũng chỉ để Tần Tuyên Tuyên với Đỗ Mộ Ngôn được ở riêng với nhau nên mới rời , cũng xa, bởi vậy nên Tần Tuyên Tuyên mới gọi lát hai người nhanh chóng về đến nơi.

      Tần Tuyên Tuyên vốn định cùng Đường Thi gọi Taxi về, nhưng Lý Tái lại kiên trì muốn đưa hai người về nhà nên cũng chỉ có thể nhận lấy ý tốt của mà thôi.

      Đến dưới nhà họ Tần, thấy xe của Lý Tái xa, Đường Thi bỗng thở ra hơi, “ Nghẹn chết em rồi, chị, chị mau cho em biết, cuối cùng vị Đỗ tổng kia là sao?”

      kéo cánh tay Tần Tuyên Tuyên, hai mắt sáng lên đầy tò mò.

      “Chúng ta lên trước , tối nay cho em.” Tần Tuyên Tuyên bị hai tròng mắt thiện lương của Đường Thi nhìn đến ngượng ngùng, nhanh chóng giúp bé xách hành lý lên lầu.

      “Chị, em tự đem lên!” Đường Thi đưa tay muốn cướp lại hành lý của mình.

      Tần Tuyên Tuyên nắm lấy tay bé cười : “ phải em mệt mỏi hay sao? Cho em nghỉ ngơi chút.”

      “Chị, chị là quá tốt!” Đường Thi cãi lại Tần Tuyên Tuyên được chỉ đành cười cười.

      Đường Thi đến dĩ nhiên là khiến Đường Vi phải cằn nhằn hồi lâu, bà trách Đường Thi báo trước, vốn định để Tần Quốc Đống đến nhà ga đón bé. Đường Thi cười hì hì bản thân trưởng thành rồi, đừng coi là đứa trẻ con nữa.

      thể , Đường Thi đúng là bé khiến mọi người đều thích. Miệng thích cười lại ngọt ngào, lúc còn biết lễ phép, luôn chủ động giúp đỡ người khác, tuy rằng thân thể tốt nên phải tạm nghỉ học ở nhà nhưng thành tích vẫn vô cùng tốt, thi vào đại học cũng thành vấn đề. chính là “Đứa con nhà người khác” trong miệng trưởng tộc.

      Bởi vậy lần này Đường Thi đến chơi ở nhà Tần Tuyên Tuyên Tần Tuyên Tuyên và cha mẹ đều phản đối,ngược lại còn cảm thấy đông vui.

      Muộn chút, Tần Quốc Đống cũng tan làm trở lại, bốn người vừa ăn vừa chuyện, Đường Thi chọc cho Tần Quốc Đống và Đường Vi cười vui vẻ thôi.

      Ăn xong cả nhà lại xem tivi lát rồi Đường Vi để Đường Thi vào phòng Tần Tuyên Tuyên tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm. Chờ Tần Tuyên Tuyên tắm rửa xong ra, Đường Thi nằm giường bày ra tư thế khiêu gợi, vẫy vẫy tay với , “Chị, chị lại đây nha!”

      Tần Tuyên Tuyên bước tới, khóe miệng khẽ co rút, “Thi Thi,em…”

      Đường Thi tiếp tục ngoắc, thậm chí còn ném ra ánh mắt quyến rũ,”Chị, mau đến đây .”

      Tần Tuyên Tuyên ngây người tại chỗ vài giây mới chậm rãi qua, nằm lên giường. vừa lên giường, Đường Thi liền sán lại tựa vào vai , vẻ mặt tò mò, “Chị, chị mau về mối quan hệ lãng mạn của chị với Đỗ tổng cho em biết , hai người quen nhau như thế nào, từng bước ra sao?”

      “Thi Thi, chị với Đường Mộ Ngôn… lãng mạn như em nghĩ đâu.” Tần Tuyên Tuyên dừng chút, lộ ra nụ cười ngượng ngùng, “Chuyện giữa chị với như em nghĩ đâu.”

      “Vậy cuối cùng là thế nào?” Đường Thi truy hỏi.

      Tần Tuyên Tuyên nhìn Đường Thi, há miệng thở dốc, bỗng miên hết tâm ra. Có số việc, thể với cha mẹ, cũng thích hợp tâm với đồng nghiệp, nhưng Đường Thi ra lại là đối tượng tốt để tâm tất cả. thoáng sửa soạn lại suy nghĩ chút, đem toàn bộ quá trình từ lúc gặp gỡ Đường Mộ Ngôn và những việc liên quan đến cho đến giờ kể hết ra, chỉ là lược bỏ toàn bộ việc có dính đến Tống Kỳ nhắc đến.

      Đường Thi nghe xong lời kể của Tần Tuyên Tuyên, gần như thở dài, cuối cùng bé sợ hãi than câu: “Chị, chị với cái Đỗ tổng kia, đúng là chuyện cổ tích hoàng tử và bé lọ lem đấy! nghĩ chuyện chỉ có trong cổ tích này xuất ngoài đời , là quá thần kỳ!”

      “Được rồi, mọi thứ chị kể hết rồi đó, em mau ngủ , phải than mệt hay sao hả?” Tần Tuyên Tuyên .

      Đường Thi nằm xuống, môi mấp máy hai cái lại hỏi: “Chị, vậy chị thích Đỗ Mộ Ngôn sao?”

      Thân thể Tần Tuyên Tuyên cứng lại chút, vài giây sau cúi đầu : “Chị biết.”

      “Chị, có thích hay mà chị cũng biết hay sao?” Đường Thi thể tin nổi .

      Tần Tuyên Tuyên trả lời. Đoạn thời gian này ở chung, có chút rung động với Đỗ Mộ Ngôn, cũng biết vì sao, giống như luôn có giọng nhắc nhở , có khả năng. muốn thử thích , nhưng nhớ đâu khi thích rồi, lại chán ghét, thích sao? Có đôi khi, cũng rất chán ghét bản thân luôn lo được lo mất nhiều như thế.

      Nhìn ra được vẻ mặt ngẩn ngơ của Tần Tuyên Tuyên, Đường Thi hỏi nhiều nữa, ngủ ngon liền nhắm mắt lại ngủ, chỉ là trong lòng có quyết định, phải thăm dò giúp chị họ tốt của mình. Tuy rằng biết chị có thích Đỗ Mộ Ngôn hay nhưng bé cảm thấy chị nhất định là thích, nếu sao có thể mang bông tai tặng chứ? Đỗ Mộ Ngôn kia cuối cùng có xứng với chị bé hay , bé cần phải xem xét kỹ.

      Ngày hôm sau Tần Tuyên Tuyên phải làm, Đường Thi ở lại nhà. Đợi Tần Tuyên Tuyên ra khỏi nhà, Đường Thi liền với Đường Vi là bé muốn gặp mấy người bạn học. Đường Thi bây giờ học cấp ba nhưng vì lí do thân thể nên thường tạm nghỉ học, bạn học của là có vài người thi lên học ở đại học A rồi.

      Đường Vi lo lắng cho bé nhưng Đường Thi gặp gỡ bạn học, bà theo cũng kỳ cục, liền liên tục dặn dò Đường Thi vài câu, để bé chú ý an toàn, sớm trở về.

      Đường Thi ngoan ngoãn đáp ứng, sau khi ra khỏi cửa trực tiếp gọi xe đến bệnh viện. Trí nhớ tốt lắm, ngày hôm qua tới lần, nhớ kỹ phòng bệnh của Đỗ Mộ Ngôn, đến cửa.

      Mơ hồ nghe được trong phòng bệnh có tiếng chuyện, Đường Thi thu lại bàn tay chuẩn bị gõ cửa, dán lỗ tai lại gần, nghe ngóng động tĩnh bên trong.

      “Đỗ tổng, chúng ta rồi, nhận lời phỏng vấn của tôi, tôi đưa căn cứ chính xác theo dõi sắp đặt Tần tiểu thư trả cho , thể chuyện giữ lời đấy chứ?” Lại Hưng nhíu mày la lên.

      “Tôi thực cam kết, nhưng cậu nên đến đây.” Gương mặt Đỗ Mộ Ngôn trầm, ngay cả tầm mắt cũng tràn ra khí tức độc ác. Tuy lần đó thành công lừa gạt Tuyên Tuyên, nhưng để lại bóng ma trong lòng , cả ngày lo sợ Tuyên Tuyên phát ra mọi chuyện làm. Tuyên Tuyên bây giờ làm tuyệt đối đến đây, theo lý thuyết là gặp Lại Hưng, căn bản cần lo lắng, nhưng thể chấp nhận phiêu lưu dù chỉ là chút.

      “Tôi cũng chỉ là bất đắc dĩ mới đến, tôi sợ Đỗ tổng quen mất tôi thôi.” Lại Hưng .

      “Lập tức rời khỏi đây, chờ tôi có thời gian tôi tìm cậu.” Đỗ Mộ Ngôn , “về sau đừng tới tìm tôi nữa.” Tuy muốn hợp lý hóa chuyện Lại Hưng, nhưng cũng muốn để Tuyên Tuyên chạm mặt với Lại Hưng. Lại Hưng biết chi tiết về , nếu Lại Hưng buột miệng ra thân mật giữa và Tuyên Tuyên vất vả lắm mới có được, chỉ sợ biến mất từ đây. tuyệt đối thể chịu được việc Tuyên Tuyên lại ánh mắt chán ghét và thù hận nhìn được!

      “Được rồi Đỗ tổng, tôi tin tưởng lần.” Lại Hưng , “Hy vọng có thể mau chóng liên lạc lại với tôi, nên biết rằng kiên nhẫn của tôi cũng nhiều lắm đâu, chừng lúc nào đó tôi cẩn thận gọi cho Tần tiểu thư, cẩn thận lỡ miệng chứ?”

      Đỗ Mộ Ngôn lạnh lùng nhìn chằm chằm Lại Hưng, trong đầu sớm chém thành tám mười mảnh. có rất nhiều cách để khiến Lại Hưng chết toàn thây nhưng dám dùng cách nào cả. Nếu muốn người ta biết, trừ khi mình đừng làm, dù tự nhận là có thể che dấu cả đời, nhưng nếu Tuyên Tuyên biết sao? Đến lúc đó, Tuyên Tuyên nhìn thế nào? biết rằng, vẫn thích người đàn ông dịu dàng lương thiện, đến bây giờ vẫn thế, chuyện là với Tống Kỳ tuyệt đối đủ để Tuyên Tuyên chán ghét rồi… cố gắng che dấu tất cả, cố gắng để Tuyên Tuyên , chỉ hy vọng có thể làm Tuyên Tuyên thể rời khỏi trước khi mọi chuyện hoàn toàn sáng tỏ. muốn ôm tâm lý ăn may, có cách nào hoàn toàn chặn miệng Lại Hưng, Tuyên Tuyên biết hết những chuyện Lại Hưng biết, điều duy nhất có thể làm là ổn định Lại Hưng trước, sau đó khiến Tuyên Tuyên càng ngày càng thích . Nếu có ngày được phơi bày, hy vọng tình của Tuyên Tuyên dành cho vượt qua được chán ghét với việc hãm hại Tống Kỳ. biết , chuyện gì có thể được Tuyên Tuyên tha thứ, và chuyện gì tuyệt đối bao giờ tha thứ, cho nên đặt ra cho mình giới hạn và chỉ ở trong vòng giới hạn đó thôi, tuyệt đối dám vượt qua.

      “Vậy tôi trước đây, Đỗ tổng!” Lại Hưng cười , xoay người ra khỏi phòng bệnh.

      Mở cửa phòng bệnh ra, đột nhiên nhìn thấy đứng cách đó xa, Lại Hưng hơi kinh hãi.

      Đường Thi làm bộ như vừa tới cửa, nhìn Lại Hưng sửng sốt chút, thân mật cười với chút rồi tự đẩy cửa phòng bệnh vào, thuận tay đóng luôn cửa lại.

      Nhìn thấy Đường Thi, tầm mắt Đỗ Mộ Ngôn tự chủ được nhìn về phía sau bé, thấy Tần Tuyên Tuyên mới yên lòng.

      Đường Thi cười khanh khách đến cạnh giường bệnh mở miệng : “Em thay mặt chị họ em đến thăm … em gọi Mộ Ngôn được ? ngại chứ?”

      Theo biểu của Đường Thi hôm qua, Đỗ Mộ Ngôn gần như xem bé là chiến hữu bên mình rồi nên mỉm cười với bé: “Tôi ngại.”

      Đường Thi kéo chiếc ghế đến bên giường bệnh ngồi xuống, trong lòng thầm chê trách, thế mà dám tươi cười chào đón với người phụ nữ khác ngoài chị , quá kém!

      Mộ Ngôn, thích chị em ở điểm nào?” Đường Thi chơi trò vòng vèo, thẳng vào vấn đề.

      “Cái gì cũng thích!” Đỗ Mộ Ngôn mỉm cười.

      Mộ Ngôn, câu trả lời này cũng có lệ quá rồi.” Đường Thi bĩu môi, vô cùng hài lòng với câu trả lời của , bồng nhiên dán sát vào Đỗ Mộ Ngôn, gương mặt có nét ngây ngô lộ ra nụ cười mê hoặc, “ Mộ Ngôn, cảm thấy em thế nào? Em trẻ hơn chị, hoạt bát hơn chị, mà thích em tuyệt đối mệt như vậy đâu!”

      Đỗ Mộ Ngôn thu lại nụ cười, sắc mặt trở nên lạnh lùng, “ muốn làm gì?”

      Người đàn ông trước mặt tỏa ra luồng hơi lạnh buốt khiến Đường Thi mất tự nhiên lùi về sau chút, vẫn cười hì hì như cũ : “ Mộ Ngôn, chuyện này phải là quá ràng hay sao? Em muốn làm bạn của đấy. Em cảm thấy em đối với là vừa gặp chung tình rồi!”

      Đỗ Mộ Ngôn lạnh lùng liếc Đường Thi cái, “Nể mặt Tuyên Tuyên, tôi coi như hôm nay chưa gì cả. Cút.”

      Đường Thi giật mình, trong lòng lại thầm, càng tỏ ra lạnh lùng từ chối với ý đồ xấu xa của với càng tốt, rất đáng khen ngợi.!

      khụ tiếng, tiếp tục : “ Mộ Ngôn, đừng hung dữ như vậy mà. Em tới tìm thế này, chị của em cũng biết… muốn từ chối em hay sao? ràng là em thích như vậy mà…”

      Sau khi xong, Đường thi tự động mang vẻ mặt của nhân vật Tiểu Bạch trong phim truyền hình, chính là vẻ mặt ngây thơ đáng .

      Đỗ Mộ Ngôn ngồi yên động, thậm chí sắc mặt còn lạnh lẽo thêm, “Đừng để tôi phải lần thứ hai!”

      Lúc này Đường Thi xác định được vị Đỗ tổng này tình với chị của bé. Nhưng mà, vốn nghĩ Đỗ Mộ Ngôn là người nhã nhặn, ngờ bản tính của lại là thế này, vậy chẳng phải là đều mang mặt nạ trước mặt chị hay sao? Muốn lấy lòng chị ấy ư?

      bỗng nhiên nhớ đến đoạn chuyện mơ hồ ban nãy nghe được, nhìn vẻ mặt lạnh lùng cứng rắn của Đỗ Mộ Ngôn, bỗng dưng mở miệng cười : “ Mộ Ngôn, đừng hung dữ thế mà. Nếu em việc theo dõi sắp đặt chị em cho chị ấy biết đấy!”

      Bàn tay đặt cạnh giường đột nhiên siết chặt, Đỗ Mộ Ngôn nhìn chằm chằm vào Đường Thi, trong lòng xoẹt qua khủng hoảng. ta, thế mà biết tất cả?

      Tác giả tâm : Mục tiêu của chúng ta là ------ hù chết Đỗ tổng….
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, tieunai69199325 others thích bài này.

    5. yunaxhdp

      yunaxhdp Active Member

      Bài viết:
      163
      Được thích:
      203
      mình thik những chiện nam 9 say đắm nữ 9 thế này
      thank @OrchidsPham
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :