1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. _Song_Nhi_

      _Song_Nhi_ New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      2
      Truyện hay quá, rất thích nam 9.:yoyo69:
      OrchidsPham thích bài này.

    2. _Song_Nhi_

      _Song_Nhi_ New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      2
      Truyện hay quá, rất thích nam 9.:yoyo69:

    3. gaya

      gaya New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      16
      Đọc mấy chương này mà cũng hồi hộp thay cho nam 9, là khổ cho .
      Tuy nam 9 khá bá đạo, từ thủ đoạn nhưng tình tuyệt đối của với nữ 9 làm ta thích.
      bị tác giả ngược lên ngược xuống, biết khi nào tình của mới được dáp lại và rước nàng về dinh đây.
      OrchidsPham thích bài này.

    4. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      nhay hố ~ing
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 36: Trái tim rung động
      Editor: OrchidsPham

      Thân thể Đỗ Mộ Ngôn ngày càng tốt lên, khiến trợ lý bên cạnh như Lý Tái cảm thấy nhàng hơn rất nhiều. Do Tần Tuyên Tuyên dù thể này nào cũng đến thăm nhưng vẫn thường tranh thủ đến, hai người ở chung rất hòa hợp, tiến triển thuận lợi cho nên tâm trạng Đỗ Mộ Ngôn cực kỳ tốt.

      ra đương như Đỗ Mộ Ngôn đối với thân thể bị thương của mình cũng vô cùng mâu thuẫn. vừa hy vọng có thể sớm hồi phục sức khỏe, lúc nào cũng có thể cùng chỗ với Tuyên Tuyên của nhưng cũng lại lưu luyến chăm sóc cẩn thận của . biết , Tuyên Tuyên thường đến thăm lí do đa số là vì xuất phát từ áy náy và cảm kích của mà thôi, nếu thân thể mà tốt lên, được xuất viện … tuy đồng ý để theo đuổi nhưng biết sau khi được xuất viện dùng thái độ nào để đối xử với mình nữa. Được chăm sóc càng lâu càng luyến tiếc ngọt ngào lúc này.

      Nhưng thời gian quá lâu, lại càng cảm thấy ngọt ngào như thế vẫn chưa đủ. rất tham lam, muốn Tuyên Tuyên , gả cho , muốn hai người ở bên nhau vĩnh viễn rời xa. Cho nên, phải làm bản thân mau chóng khỏe lên, thể vĩnh viễn nằm giường bệnh được!

      “Tuyên Tuyên, dạo này sao cứ đến giờ tan tầm là lại vội vàng chạy luôn thế? Khai ra , có phải là có bạn trai mới hay ?” Sắp đến giờ tan tầm, Phương Phán Phán đến bên bàn làm việc của Tần Tuyên Tuyên, hạ giọng chất vấn.

      Bàn tay thu dọn của Tần Tuyên Tuyên hơi khựng lại, hôm nay hẹn với Đỗ Mộ Ngôn là đến thăm , xe cử tới đón sợ là chờ dưới lầu rồi.

      “Phán Phán, bậy gì vậy?” Tần Tuyên Tuyên cúi đầu tiếp tục dọn dẹp, che dấu xấu hổ mặt mình.

      “Tôi đâu có bậy?” Phương Phán Phán thần thần bí bí dán sát lại, mặt đầy ý cười bỡn cợt, “Tuyên Tuyên, tôi nhìn thấy mấy lần rồi, giờ tan tầm đều vội vàng chạy đến chiếc xe riêng, tôi gọi cũng được, tôi nhớ nhà đâu có xe riêng đâu? Khai ra, câu được con rùa vàng nào hả?”

      “Phán Phán, mọi chuyện như tưởng đâu. “ Tần Tuyên Tuyên bất đắc dĩ , “Tôi đến bệnh viện thăm bênh nhân thôi.”

      “Bệnh nhân? Cái “bệnh nhân” đó còn cử xe đón người muốn đến thăm sao?”

      “…” Nghĩ đến chuyện sau khi xuất viện sợ là Đỗ Mộ Ngôn theo đuổi , sớm muộn gì cũng bị người ta biết được, Tần Tuyên Tuyên đành mở miệng , “Vụ nổ mạnh lần trước, là Đỗ Mộ Ngôn cứu tôi, tôi chỉ đến thăm nhiều chút để tỏ lòng biết ơn thôi.”

      “Quả nhiên là !” vẻ mặt Phương Phán Phán đầy đắc ý, “Tuyên Tuyên, tôi có ý với mà, còn phải. Người đàn ông tốt như thế, nhớ phải nắm chặt nhé. Đến lúc đó tôi có thể cho người khác rằng bạn của Đỗ tổng là bạn tốt của tôi, là có mặt mũi mà!”

      “Chuyện chưa có gì, đừng có lung tung mà.” Nhìn nhìn đến giờ tan tầm, Tần Tuyên Tuyên cầm túi rác của mình với Phương Phán Phán, “Tôi trước đây.”

      “Cố lên!” Phương Phán Phán cho Tần Tuyên Tuyên cái nắm tay khích lệ, mặt cười đến mờ ám.

      Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên cảm thấy ngượng ngùng, nhanh chóng xoay người ra ngoài. Trước đây coi Đỗ Mộ Ngôn là người xa lạ, mặc kệ người ta trêu chọc thế nào Tần Tuyên Tuyên cũng có cảm giác, nhưng bây giờ, dường như động tâm với Đỗ Mộ Ngôn lại có vẻ thể chịu nổi trêu đùa Phương Phán Phán.

      Nghĩ đến bộ dáng Đỗ Mộ Ngôn luôn cười chăm chú nhìn mình, trái tim Tần Tuyên Tuyên hơi đập mạnh lên, khóe miệng vô thức cong lên. Đón nhận Đỗ Mộ Ngôn, dường như có gì tốt cả…

      Tần Tuyên Tuyên cứ như vậy ngọt ngào nhếch môi bước ra khỏi Thiên Vũ Đại Hạ.

      “Chị!”

      bóng dáng nhắn chỉ giây lát bổ nhào đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên, đúng là dọa chết khiếp mà.

      Đợi đến khi thấy dáng vẻ người trước mặt, Tần Tuyên Tuyên hơi giật mình, “Thi Thi?”

      phải em còn có thể là ai chứ?” Đường Thi kéo cánh tay Tần Tuyên Tuyên, khuôn mặt vẫn còn hơi non nớt tràn đầy nụ cười tỏa sáng, “Chị, có phải thấy em đến đón chị tan tầm vô cùng cảm động hay ? Em vừa xuống khỏi tàu hỏa lập tức đến đây đó, ngay cả nước cũng chưa kịp uống ngụm nào luôn!”

      “Em đến đây cậu họ có biết ?” Tần Tuyên Tuyên đón lời tranh công của bé, chân mày khẽ nhăn lại. Trước đó mẹ chuyện có em họ muốn đến đây vài ngày, lúc đó lòng vẫn tràn đầy chuyện Đỗ Mộ Ngôn bị thương nên cũng nghĩ nhiều, ngờ người đến lại là Đường Thi. Đường Thi là con của em trai họ của mẹ , hàng năm lúc Tần Tuyên Tuyên về nhà bà ngoại chúc tết đều gặp được Đường Thi. Duyên phận giữa người với người là kỳ lạ, Đường Thi đặc biệt thích người chị họ có quan hệ huyết thống quá gần như Tần Tuyên Tuyên này. Lúc ra khỏi nhà, Đường Thi luôn thích tìm chơi. Đường Thi năm nay 18 tuổi, nhưng từ thân thể vẫn yếu ớt, gần đây nghe tạm nghỉ học ở nhà, ngờ bé lại đột nhiên xuất ở đây.

      Đường Thi bĩu môi, “Chị, chị yên tâm , biết em muốn đến đây, ba em cực kỳ yên tâm!”

      Tần Tuyên Tuyên còn muốn gì đó thấy Lý Tái đợi từ lâu tới, “Tần tiểu thư…” Ánh mắt nghi hoặc của dừng người Đường Thi.

      bé là em họ của tôi Đường Thi, mới từ chỗ bà ngoại tôi đến, ở lại nhà tôi vài ngày.” Tần Tuyên Tuyên vội . Nếu như bình thường đưa Đường Thi về nhà cũng được, nhưng bây giờ hẹn với Đỗ Mộ Ngôn, cũng thể để Đường Thi tự về nhà được.

      “Chị, đây là bạn trai chị à?” Đáy mắt Đường Thi lóe sáng đầy hưng phấn hỏi.

      phải, em đừng đoán bừa.” Tần Tuyên Tuyên hơi xấu hổ, ngăn cản Đường Thi càng ra những lời khiến mất tự nhiên hơn nữa.

      Ánh mắt Lý Tái xẹt qua hành lý trong tay Đường Vi cười : “Nếu Đường tiểu thư ngại cùng .” biết Tần Tuyên Tuyên thể để lại em họ này mà cùng đến bệnh viện được, nhưng càng biết hơn là Đỗ tổng muốn ngay lập tức gặp Tần tiểu thư đến cỡ nào, tuyệt đối chờ thêm hai tiếng được. bằng đưa cả vị Đường tiểu thư này , đến lúc đó hy sinh chút, đưa ấy dạo xung quanh, để Tần tiểu thư và Đỗ tổng ở chung với nhau.

      Tần Tuyên Tuyên do dự chút, cũng nghĩ ra cách nào tốt hơn nên đành : “Ngại quá, lại gây thêm phiền toái cho .”

      “Tần tiểu thư khách sáo rồi.”

      Lý Tái cười, chủ động nhận lấy hành lý Đường Thi bỏ vào cốp xe.

      Đường Thi theo sau Tần Tuyên Tuyên giọng : “Chị, ta phải bạn trai chị sao? Vậy sao ta khách khí với chị như vậy chứ? A, phải là lái xe chị mời đấy chứ? đúng, cái xe này em thấy hình như rất quý, xe của dượng phải là hãng này.”

      Tần Tuyên Tuyên cũng hạ giọng , “Việc này khá phức tạp dài dòng, sau khi về nhà chị giải thích cho em nghe. Bây giờ chị chỉ đại khái với em là chúng ta đến bệnh viện thăm người, lần trước ấy bị thương vì cứu chị. Người đón chúng ta là Lý Tái, là trợ lý của người kia.”

      hiểu.” Đường Vi liếc mắt nhìn Lý Tái cái, hỏi nhiều nữa nhưng trong lòng lại như nở hoa. Người đàn ông có trợ lý lại có xe tốt nhất định là người đàn ông có tiền, người đàn ông có tiền vì cứu phụ nữ mà bị thương, nếu có chút mờ ám nào mới thèm tin.

      Rất nhanh xe chạy đến bệnh viện, sau khi ba người xuống xe, Lý Tái : “Đường tiểu thư, tôi đưa dạo quanh đây nhé, bách hóa Minh Khải cách đây xa.”

      Đường Thi giương lên nụ cười sáng lạn, vẻ mặt chân thành, “Trợ lý Lý, ông chủ của cứu mạng người chị tôi quý nhất, tôi sao có thể lên cảm ơn câu chứ? Đúng chị?”

      Đường Thi nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên, ánh mắt mong chờ.

      Tần Tuyên Tuyên thể ngăn cản nổi tấn công của ánh mắt Đường Thi, từ trước đến giờ bên ngoài nhà bà, luôn thua dưới ánh mắt này của Đường Thi, ràng cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo muốn ở nhà nhưng vẫn bị Đường Thi tha ra khỏi cửa.

      “Lý trợ lý, tôi đưa em họ tôi đến… Đỗ tổng giận chứ?” Tần Tuyên Tuyên hơi ngượng ngùng hỏi Lý Tái.

      Mặt Lý Tái lộ ra nụ cười, “ đâu.” Cho dù Đỗ tổng có giận hơn nữa chỉ cần Tần tiểu thư tỏ vẻ kiều dễ thương chút ngài ấy lập tức vui vẻ lại ngay.

      Lúc ba người đến phòng bệnh Đỗ Mộ Ngôn đứng ngồi yên, đến khi nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên xuất lập tức lộ ra nụ cười. Theo phục hồi của sức khỏe, có thể xuống giường rồi nhưng đa phần vẫn nằm giường tĩnh dưỡng.

      “Đỗ tổng, vị này là em họ Tần tiểu thư - Đường Thi tiểu thư, hôm nay ấy mới đến thành phố nên cùng nhau đến đây.” Lý Tái theo trách nhiệm giải thích.

      “Tôi nghe cứu mạng người chị mà tôi quý nhất trong lúc nguy cấp, vô cùng cảm ơn !” Đường Thi lễ phép cúi đầu, vẻ ngoài tỏ vẻ vô cùng biết ơn. Vị Đỗ tổng này quá tuấn tú, rất thích hợp với chị .

      Vốn dĩ lường trước là thế giới hai người bị phá hòng, tâm trạng Đỗ Mộ Ngôn sắp hỏng đến nơi rồi,nhưng Đường Thi là em họ của Tần Tuyên Tuyên, tốt xấu gì cũng phải kiềm chế để lộ ra vẻ mặt khó chịu nhưng cũng chỉ thản nhiên gật đầu, khóe miệng cong lên, “Chỉ là việc thôi mà.”

      Nhất thời Đường Thi cảm thấy vị Đỗ tổng này quá lãnh khốc, hảo cảm với đột nhiên tăng lên bậc. đứng cạnh Lý Tái, muốn quan sát cách ở chung của chị và Đỗ tổng này, xem hai người này có cái gì với nhau .

      Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt nhìn Lý Tái cái.

      Lý Tái lập tức hiểu ý : “Đường tiểu thư, xung quanh bệnh viện này có rất nhiều chỗ chơi vui, tôi đưa xem chút nhé?”

      cần, cảm ơn.” Đường Thi cười sáng lạn lắc đầu: “Tôi vừa xuống tàu, còn hơi mệt, muốn nghỉ ngơi trước.”

      Đường Thi thế rồi Lý Tái sao có thể tiếp tục dây dưa kéo được? Trong lòng khỏi than thở tiếng.

      Bởi vì có Đường Thi và Lý Tái ở đây nên Tần Tuyên Tuyên vốn da mặt mỏng cũng bất giác duy trì khoảng cách với Đỗ Mộ Ngôn, “Mẹ tôi vẫn chờ tôi dẫn Đường Thi về, hôm nay tôi về trước…. ngày mai lại đến thăm .”

      “Đợi chút!” Đỗ Mộ Ngôn vội gọi Tần Tuyên Tuyên. Tuy là có bóng đèn làm khó chịu nhưng hôm nay có thứ rất muốn tặng Tần Tuyên Tuyên, thấy phải đành phải tặng trước mặt hai người kia.

      “Có chuyện gì nữa sao?” Tần Tuyên Tuyên nghi hoặc hỏi.

      “Tuyên Tuyên.” Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên, mở bàn tay ra để nhìn thấy đôi bông tai nắm trong tay. “Thích ?”

      Đó là đôi hoa tai đính kim cương, thiết kế vô cùng xinh đẹp, Tần Tuyên Tuyên chỉ nhìn thoáng qua vô cùng thích rồi, nhưng hai viên kim cương lấp lánh đính bên khiến hiểu được rằng đôi hoa tai này giá trị cực kỳ xa xỉ, nên nhận.

      “Chúng rất đẹp” Tần Tuyên Tuyên , “Nhưng… tôi thể nhận được.”

      Nụ cười mặt Đỗ Mộ Ngôn ảm đạm dần.

      Lý Tái sáp lại : “Tần tiểu thư, hôm nay Đỗ tổng xem catalogue cả ngày mới chọn được đôi bông tai này để tặng đấy.”

      Đỗ Mộ Ngôn liếc mắt khen ngợi Lý Tái, lúc nhìn về phía Tần Tuyên Tuyên nụ cười càng ấm áp, dịu dàng hơn, thậm chí còn có chút ảm đạm uất ức, “Tuyên Tuyên, tôi chỉ tặng em chút quà như vậy em cũng chịu nhận sao?”

      Lý Tái : “Tần tiểu thư, Đỗ tổng chưa từng vì ai mà bỏ công sức ra như vậy đâu.”

      “Tôi…” Vẻ mặt Tần Tuyên Tuyên đầy do dự.

      “Chị, chị nhận lấy ! Đôi bông tai là xinh đẹp mà, nếu chị nhận chẳng phải phí công sức phụ tấm lòng người ta rồi hay sao?” Đường Thi cũng khuyên nhủ.

      Đỗ Mộ Ngôn liếc nhìn Đường Thi cái, cho nụ cười ấm áp. Tuy này phá hoại thế giới hai người của và Tuyên Tuyên nhưng nể tình chuyện nên nhớ phải cảm ơn tốt.

      “Vậy cảm ơn!” Ba người đều khuyên nhận lấy mà bản thân Tần Tuyên Tuyên cũng thích đôi bông tai này, hơn nữa cũng buông lỏng việc Đỗ Mộ Ngôn theo đuổi rồi liền đưa tay chuẩn bị nhận lấy món quà này.

      Ai ngờ Đỗ Mộ Ngôn lại rụt tay về, nhìn Tần Tuyên Tuyên cười : “Tôi giúp em mang.”

      Tần Tuyên Tuyên sửng sốt, lại nghe Đường Thi bên cạnh : “Lý trợ lý, hình như tôi bớt mệt mỏi rồi, dẫn tôi ra ngoài dạo chút .”

      “Được thôi, Đường tiểu thư.” Đối với lời của Đường Thi, Lý Tái cười cười mang theo khen ngợi, lập tức đưa bé ra cửa.

      Lúc ra khỏi phòng, Đường Thi quay đầu cười mờ ám với Tần Tuyên Tuyên, chờ đáp lại lập tức đóng cửa phòng, để lại gian này cho hai người Tần Tuyên Tuyên và Đỗ Mộ Ngôn.

      “Tuyên Tuyên?” Đỗ Mộ Ngôn tháo bông tai ra, gọi Tần Tuyên Tuyên thất thần hồi hồn về thế giới thực. cố ý bỏ chiếc hộp đựng bông tai ra chính là vì muốn tự mình mang cho .

      “Tôi trở về tự mang là được rồi.” Tần Tuyên Tuyên đứng yên tại chỗ nhúc nhích, gương mặt dần nổi lên ửng đỏ. Để Đỗ Mộ Ngôn mang bông tai cho, đối với việc này quá thân mật rồi.

      “Tôi muốn lập tức nhìn thấy dáng vẻ của em khi mang nó.” Đỗ Mộ Ngôn , “Tôi đợi được đến ngày mai đâu.”

      Tần Tuyên Tuyên vẫn đứng yên chịu lại gần, chỉ đưa tay ra : “Vậy tôi tự mang là được rồi.”

      Đỗ Mộ Ngôn nhìn Tần Tuyên Tuyên, bỗng nhiên túm lấy tay Tần Tuyên Tuyên, nhàng kéo về phía mình. có phòng bị lập tức lảo đảo ngã vào lồng ngực .

      Hơi thở nam tính mãnh liệt đập thẳng vào mặt, Tần Tuyên Tuyên giật mình, lập tức muốn đứng lên nhưng lại nghe thấy tiếng Đỗ Mộ Ngôn buồn bực hừ , thân thể đột nhiên cứng lại.

      “Tôi… tôi đụng đến vết thương của sao?” Tần Tuyên Tuyên hơi hốt hoảng.

      Đỗ Mộ Ngôn như chịu đựng đau đớn, phun ra ba chữ, “đừng nhúc nhích.”

      Tần Tuyên Tuyên dám động đậy. Dù sao Đỗ Mộ Ngôn cũng mới trải qua ca phẫu thuật, biết miệng viết thương của khép lại chưa, sợ động đậy lộn xộn khiến miệng vết thương vỡ ra.

      Đỗ Mộ Ngôn chậm rãi nâng tay lên, hai tay mơ hồ vòng qua ôm lấy Tần Tuyên Tuyên, bàn tay ở phía sau lưng tháo bông tai cũ ra, đem bông tai mới trong tay nhắm đến lỗ tai .

      Nhận ra ý đồ của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên giật giật thân thể muốn đứng lên.

      Đỗ Mộ Ngôn lập tức nhíu mi, “Đau.”

      Tần Tuyên Tuyên lại dám động đậy nữa.

      Đỗ Mộ Ngôn lần lượt mang lên bông tai cả hai bên cho , thưởng thức vẻ diễm lệ được đôi bông tai mang đến gương mặt , chỉ cảm thấy cổ họng hơi khô khốc.

      biết trong thời gian này, Tuyên Tuyên còn từ chối nữa, thậm chí còn ngẫu nhiên nhận thân mật cố ý tạo ra nữa, đây là dấu hiệu tốt với nhưng cũng là loại giày vò. vẫn có lòng tham, chiếm được ít, lại muốn càng nhiều hơn, muốn động vào , muốn chiếm lấy , có được , từng buổi tối nghĩ đến điều này thân thể đều phát đau.

      Bây giờ, gần trong gang tấc, sắc đẹp có thể thay cơm ăn, đôi môi đỏ tươi trơn bóng như đóa hoa chờ được hái xuống.

      Hai tay Đỗ Mộ Ngôn giữ lấy bả vai Tần Tuyên Tuyên, hai mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi của , chậm rãi cúi xuống. nhớ nhung cảm giác tốt đẹp khi được nuốt trọn hai cánh hoa này, nhớ nhung dụ hoặc mê người khi được ở trong khoang miệng điên cuồng càn quét.

      Nhưng mà, mắt thấy sắp lặp lại chuyện cũ, Tần Tuyên Tuyên đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu né tránh nụ hôn của .

      “Buông ra… tôi muốn đứng lên.” Gương mặt Tần Tuyên Tuyên ửng hồng, khẽ . Mặc kệ miệng viết thương của Đỗ Mộ Ngôn đau hay đau giả cuối cùng vẫn cứ kiêng kỵ thân thể , dám giãy dụa.

      Nhân việc Tần Tuyên Tuyên nghiêng đầu, vành tai cũng đỏ ửng của liền đưa đến trước mắt Đỗ Mộ Ngôn, nhắm mắt, mạnh mẽ dục vọng muốn hôn lỗ tai của . Suy nghĩ, như phải dùng toàn bộ sức lực của đề buông ra.

      với bản thân, bây giờ nhẫn nại chỉ là vì tương lai càng tốt đẹp hơn của .

      Tần Tuyên Tuyên vừa có được tự do lập tức đứng dậy, lùi lại vài bước, kéo lại quần áo cho chỉnh tề, cúi đầu dám nhìn Đỗ Mộ Ngôn,chỉ cúi đầu : “Tôi về trước đây!”

      Thời điểm bàn tay Tần Tuyên Tuyên đặt lên nắm cửa, nghe được tiếng khàn khàn của Đỗ Mộ Ngôn truyền đến từ phía sau, “Tuyên Tuyên, ngày mai em có thể đến đây nữa ?”

      Bàn tay Tần Tuyên Tuyên dừng lại chút, có thể nghe được trong giọng của tia e ngại.

      dùng sức gật đầu, “Ngày mai tôi đến.”

      mở cửa rồi ra ngoài, dám quay đầu, cũng nhìn thấy gương mặt Đỗ Mộ Ngôn vì lời hứa của mà dần trầm tĩnh lại.

      Tác giả tâm : Đỗ tổng là kẻ vô cùng biết xấu hổ a.
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, tieunai69199323 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :