1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Bà thịt buôn vượt Topic, khẽ thôi kẻo dân cư bị bỏ qua bên Tình biến qua ném đá chết tươi bà thịt bây giờ :dao chich::dao chich::dao chich:
      quỳnhpinky, linhdiep17Chó Điên thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 34: Người phụ nữ khác
      Editor: OrchidsPham

      “Đỗ tổng.”

      Mắt thấy vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn đúng, Lý Tái lo lắng khẽ gọi. viết Đỗ tổng là người mạnh mẽ dứt khoát cỡ nào, cũng chỉ trước mặt Tần tiểu thư, Đỗ tổng mới có thể ngụy trang thành bộ dáng ôn nhu như vậy. nghĩ, vì Tần tiểu thư, đúng là Đỗ tổng hao hết tâm tư rồi. Vừa rồi nhìn vẻ mặt muốn giết người của Đỗ tổng khiến thân thể nổi lên từng đợt lạnh lẽo, chỉ sợ Đỗ tổng xúc động nhất thời, làm ra chuyện thể cứu vãn. Mấy tấm ảnh kia cũng nhìn , khỏi đổ mồ hôi lạnh thay Đỗ tổng, mấy tấm ảnh này mà để Tần tiểu thư xem được, chỉ sợ quan hệ giữa Đỗ tổng và Tần tiểu thư cũng tong luôn. Theo phương diện nào đó, Tần tiểu thư là vô cùng thuần túy.

      Giọng của Lý Tái kéo Đỗ Mộ Ngôn ra khỏi những suy nghĩ đáng sợ.

      hơi nhắm mắt lại, nhàng thở ra hơi, toàn lực đè nén suy nghĩ muốn giết người diệt khẩu băm xác thành trăm mảnh của mình lại. viết, cho dù trong lòng muốn dến phát điên, cũng thể làm thế được. Thậm chí còn hối hận đây, các thủ đoạn dùng thế mà lại để lại chứng cứ… Nếu vì cẩn thận của mà chôn vùi tương lai của và Tần Tuyên Tuyên nhất định phát điên!

      “Trợ lý Lý, lập tức liên hệ với Lại Hưng, cho ta biết, chỉ cần giao phim ảnh cho tôi, hơn nữa vĩnh viễn giữ bí mật với Tuyên Tuyên tôi đáp ứng mọi điều kiện của ta.” Cuối cùng Đỗ Mộ Ngôn .

      hiểu, Đỗ tổng, tôi trước.” Lý Tái kinh ngạc chớp mắt cái, lập tức có ý kiến đồng ý. Đỗ tổng luôn luôn mạnh mẽ thế mà lại chịu thua, đây đúng là chuyện trước nay chưa từng có. Chỉ có thể , Lại Hưng này đúng là vận cứt chó, bắt được điểm yếu duy nhất của Đỗ tổng.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên về nhà Đường Vi chuẩn bị xong bữa tối, chờ về. đành phải dẹp ý muốn lên mạng tìm hiểu tin tức lại, cùng cha mẹ ăn cơm trước.

      Tần Tuyên Tuyên có lệ báo cáo với hai người, tinh thần Đỗ Mộ Ngôn hôm nay rất tốt để ông bà lo lắng nữa, sau đó Tần Quốc Đống kể lại vài tin đồn thú vị trong trường, Đường Vi cũng cười cười kể chuyện bát quái nghe được lúc mua đồ ăn, nhà hòa thuận vui vẻ. Cơm chiều ăn được nữa Đường Vi nhắc đến việc em họ Tần Tuyên Tuyên đến đây ở thời gian để chuẩn bị tâm lý trước.

      Ăn cơm xong, Tần Tuyên Tuyên giúp Đường Vi rửa bát đũa, lại cùng cha mẹ xem ti vi ở phòng khách lát rồi mới trở về phòng của mình, mở máy tính lên tìm “nhật báo Ngô thị” và tin tức của Lại Hưng. Có lẽ vì liên quan đến nghề phóng viên nên trực tiếp tìm được số điện thoại của Lại Hưng, gọi .

      hồi lâu điện thoại mới được nghe, nghe thấy tiếng bên kia, Tần Tuyên Tuyên lập tức chào hỏi: “Xin chào, là Lại Hưng tiên sinh phải ? Tôi là Tần Tuyên Tuyên, ban ngày có tới tìm tôi.”

      “Tần tiểu thư, sao …” Đầu bên kia điện thoại, tiếng Lại Hưng ngừng chút rồi lại vang lên như có chuyện gì, “Tần tiểu thư, biết tìm tôi là có chuyện gì?”

      Tần Tuyên Tuyên rối rắm chút, thẹn thùng : “Lại tiên sinh, là thế này. Túi giấy đưa tôi hôm nay, tôi chưa kịp xem bị kẻ trộm trộm mất, biết có thể đưa tôi phần nữa hay ? Nếu tiện trực tiếp cho tôi biết bên trong là gì cũng được, những lời hôm nay tôi nghĩ hiểu.”

      “Tần tiểu thư, tôi xin lỗi vì khiến phải suy nghĩ nhiều. cứ coi như hôm nay chưa gặp tôi, tôi chưa từng gì với là được.” Lại Hưng nhanh chóng trả lời.

      Bây giờ mới cách thời điểm Lại Hưng tìm có hai ba tiếng đồng hồ, sao thái độ của lại thay đổi lớn như vậy? Tần Tuyên Tuyên cảm thấy bản thân mình bị làm cho mơ hồ, “Lại tiên sinh, chiều nay với tôi…”

      “Tần tiểu thư, rất xin lỗi, những lời đó cứ quên , đó đều là lời bậy tôi để trả thù Đỗ tổng thôi,” Lại Hưng , “Việc tòa soạn báo sa thải tôi cũng chỉ là hiểu lầm thôi, bây giờ giải tỏa được hiểu lầm, tôi quay trở lại công tác ở tòa soạn rồi.”

      “Nhưng ảnh chụp đưa tôi…”

      “Ảnh chụp đó là vài cái bề ngoài sinh hoạt bình thường thôi, cũng có cái là tôi chế ra, Tần tiểu thư dù có nhìn cũng biết giả. Tần tiểu thư, hôm nay suýt nữa làm hiểu lầm Đỗ tổng, tôi rất xin lỗi.”

      “Lại tiên sinh…”

      “Xin lỗi, bên này tôi còn có việc, tôi cúp máy trước, hẹn gặp lại.”

      Lại Hưng trực tiếp cúp máy, Tần Tuyên Tuyên nghe tiếng tút tút ở đầu bên kia, chỉ cảm thấy thể hiểu nổi. Việc hôm nay hình như còn chưa hiểu kết thúc rồi. Tuy vẫn rất tò mò với mấy tấm ảnh kia nhưng nếu Lại Hưng thế cũng nên quấy rầy nữa.

      Ngày hôm sau, lúc Tần Tuyên Tuyên làm, Phương Phán Phán túm lấy tờ báo đến, kích động mở trang nhất ra cho xem.

      “Tuyên Tuyên, xem, phỏng vấn độc nhất về Tổng tài tập đoàn Minh Khải ở bên cạnh - Đỗ Mộ Ngôn !” Vẻ mặt Phương Phán Phán hơi hưng phấn, “Tôi nghe , Đỗ Mộ Ngôn vẫn từ chối phỏng vấn, ngờ lần này lại trực tiếp lên mặt báo.”

      Tần Tuyên Tuyên giật mình nhìn thoáng qua, phát tờ báo Phương Phán Phán cầm trong tay đúng là “nhật báo Ngô thị.” Mà phóng viên thực phỏng vấn là… Lại Hưng!

      Đầu Tần Tuyên Tuyên như lên cái gì đó, đúng lúc này Phương Phán Phán chỉ vào chỗ giọng hưng phấn : “Tuyên Tuyên, sao tôi cảm thấy đối tượng thầm mến mà nhỉ?”

      Tần Tuyên Tuyên nhìn theo ngón tay Phương Phán Phán, vừa vặn nhìn thấy đoạn đối thoại kia.”

      Phóng viên: Người xưa đều , thành gia rồi lập nghiệp, Đỗ tổng, nghiệp của ngài thành công như vậy rồi, biết ngài có dự tính kết hôn ?

      Đỗ Mộ Ngôn: Tôi rất muốn, nhưng nhà đồng ý. ấy còn chưa chịu đón nhận tôi.

      Phóng viên: Tôi quá giật mình, thế mà còn có tiểu thư từ chối con rùa vàng như ngài đây, biết đối phương là…

      Đỗ Mộ Ngôn: Xin lỗi tôi thể tiết lộ được.

      “Tuyên Tuyên, người Đỗ tổng đúng ?” Phương Phán giọng hỏi.

      Tầm mắt Tần Tuyên Tuyên còn dính bài phỏng vấn, hơi chột dạ : “Sao có thể vậy chứ?”

      Phương Phán Phán : “ đấy, đừng có nghĩ giấu được tôi. Từ lâu tôi cảm thấy ánh mắt Đỗ tổng nhìn rất khác rồi, chắc chắn là si mê , đáng tiếc là hoa có chủ. Đỗ tổng quá hoàn mỹ, nhưng Tống Kỳ cũng rất tốt, từ chối cũng là chuyện bình thường.”

      “Tôi chia tay với Tống Kỳ.” Tần Tuyên Tuyên biết chuyện này giấu diếm lâu được liền

      Phương Phán Phán giật mình, “Chuyện khi nào thế?” Dừng chút, vẻ mặt càng giật mình hơn, “Bảo sao gần đây với Tống Kỳ dính lấy nhau nữa, ra chia tay. Vậy phải đúng lúc sao? Bây giờ độc thân, quá là xứng đôi với Đỗ tổng!”

      “Phán Phán…”

      “Vô cùng xin lỗi, tôi lắm mồm quá.” Phương Phán Phán thè lưỡi, ra có thể nhận ra Tần Tuyên Tuyên vẫn còn để ý việc chia tay với Tống Kỳ nên hỏi lý do hai người chia tay, tránh cho Tần Tuyên Tuyên đau lòng. lại ném tờ báo lên bàn làm việc của Tần Tuyên Tuyên : “Tờ báo này cho , cứ chậm rãi đọc , cần cảm ơn tôi, Lôi Phong là tấm gương của tôi!”

      Đợi Phương Phán Phán rồi, Tần Tuyên Tuyên cũng quan tâm đến tờ báo kia mà tiếp tục làm việc của mình, nhưng vài phút sau, lại dừng công việc trong tay, cuối cùng vẫn nhịn được mà cầm tờ báo lên.

      Bài phỏng vấn này của Đỗ Mộ Ngôn cũng dài, nội dung lớn nhất là về người phụ nữ thích nhưng đối phương lại đón nhận việc này. Cho dù Tần Tuyên Tuyên phải quá mức tự kỷ nhưng cũng có cách nào thuyết phục bản thân rằng người Đỗ Mộ Ngôn phải là . nghĩ, may mà ra, nếu làm sao lăn lộn ở Tụ Mỹ được nữa?

      Ánh mắt Tần Tuyên Tuyên tự giác dừng lại ở tên phóng viên thực bài phỏng vấn - Lại Hưng

      Vì sao lại là Lại Hưng?

      Nhớ đến chuyện xảy ra ngày hôm qua, tần Tuyên Tuyên cảm giác được chút bất thường ở đây. Lại Hưng đột nhiên thay đổi suy nghĩ nhất định là do có chuyện xảy ra, trong đó có phải là có can thiệp của Đỗ Mộ Ngôn ? Trước đó vì sao Lại Hưng lại hy vọng bị lừa? Đỗ Mộ Ngôn che dấu điều gì sao?

      Tần Tuyên Tuyên suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ có thể nghĩ đến là Lại Hưng có lẽ chụp được ảnh Đỗ Mộ Ngôn cùng người phụ nữ khác nên mới hy vọng bị lừa. Chẳng qua trước khi kịp cho Đỗ Mộ Ngôn biết, rồi hứa hẹn cho lợi ích lớn bảo thay đổi lời . Vậy… kẻ trộm trong phòng vệ sinh bênh viện, cũng là do Đỗ Mộ Ngôn chuẩn bị sẵn?

      Tần Tuyên Tuyên cảm thấy, sau khi tiếp xúc với Đỗ Mộ Ngôn, ôn hòa và phong độ thân sĩ của cũng giống là giả vờ, nhưng dù sao tay trắng dựng lên Minh Khải, vậy có chút thủ đoạn mạnh mẽ dứt khoát thể để lộ ra ánh sáng của giới thương nhân, phải thể thừa nhận mặt này của Đỗ Mộ Ngôn, cảm thấy có thể hiểu được, mà nếu cùng Lại Hưng làm giao dịch gì đó liên quan đến hy vọng có thể biết mà họ giấu.

      Cuối cùng là chuyện gì mà Đỗ Mộ Ngôn muốn biết chứ?

      Giờ tan tầm, Tần Tuyên Tuyên lại nhận được điện thoại của Đỗ Mộ Ngôn, trong điện thoại bày tỏ hy vọng muốn hôm nay lại đến bệnh viện thăm . Vốn Tần Tuyên cũng định bệnh viện hỏi chút chuyện về Lại Hưng nên dù nhắc đến cũng . vừa ra cửa, Lý Tái lên đón.

      Hai người trước sau ngồi lên xe, Tần Tuyên Tuyên do dự lát, cuối cùng cũng nhịn được mà hỏi: “Trợ lý Lý, tôi mạo muội hỏi câu nhé… Đỗ Mộ Ngôn… có phải ta có người phụ nữ khác bên ngoài ?” dừng lại chút mới bổ sung câu, “Nếu thấy tiện trả lời cũng sao đâu.”

      Lòng Lý tái lộp bộp chút, vẻ mặt vẫn chân thành thản nhiên, “Tần tiểu thư, chuyện này cũng có gì tiện cả, trước kia đúng là Đỗ tổng có người phụ nữ khác, nhưng đó đều là gặp dịp chơi thôi, tôi cam đoan với là Đỗ tổng kết thúc tất cả những mối quan hệ đó từ lâu rồi, bây giờ bên ngài ấy chỉ có người phụ nữ là mà thôi.

      Lý Tái vừa vừa quan sát vẻ mặt Tần Tuyên Tuyên, thấy sau khi xong vẫn hề thả lỏng trái tim nổi lên đề phòng. muốn đánh tan nghi ngờ của Tần Tuyên Tuyên dành cho Đỗ Mộ Ngôn, nhưng trước khi hiểu lý do vì sao lại hỏi như thế thể lắm miệng nhiều lời để tránh khéo quá hóa vụng. vô cùng ràng, nếu biến thành con heo ngu ngốc bên cạnh Đỗ tổng về cuộc đời về sau tuyệt đối có gì tốt đẹp cả.

      “Tần tiểu thư, có phải có ai gì trước mặt ?” Thấy Tần Tuyên Tuyên nửa ngày thêm câu gì, Lý Tái lại dò hỏi.

      có…” Tần Tuyên Tuyên do dự lát, cuối cùng quyết định đem nghi hoặc của mình hỏi ra miệng, “Trợ lý Lý, tôi muốn hỏi chút, Lại Hưng của “nhật báo Ngô thị” có phải có giao hẹn gì với Đỗ Mộ Ngôn hay ?”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Lúc này đến lượt trợ lý Lý bị dọa tiểu…╮(╯_╰)╭ nghĩ chính biến thành thằng bạn ngu ngốc….
      Chú thích: xem thêm về Lôi Phong
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, tieunai69199322 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chi bu buon thit a.........ko phai ben tinh bien ko dau ma ta con ben TS nu cuong day.......sap truy na nang roi......nhung ta cung me a ngon nen.....hazzzzz......im lang la vang vay.....tiep tuc bam duoi theo.......
      bellchuongOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Bộ TS ta tuyển Editor mới mà xem ra... lại phải tự lấp vì hổng cóa ai nhận hết :033::033::033:
      Mấy chỗ đó hùi này thấy vắng vẻ quá nên ta phải vượt biên buôn :021::021::021:
      Hy vọng khi ta buôn đc kha khá bên đó cũng cải thiện đc tình hình tí :010::010::010:

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 35: Cái gọi là
      Editor: OrchidsPham

      Câu hỏi này của Tần Tuyên Tuyên khiến Lý Tái giật mình thon thót. ra vẫn thể hiểu nổi Tần Tuyên Tuyên. về ngoại hình hay khí chất Đỗ tổng đều là số số hai trong thành phố này thậm chí là cả nước. Cho dù Đỗ tổng có ý kia những người đàn bà khác cũng chủ động thương nhung nhớ. Nhưng còn ấy, Đỗ tổng vì ấy mà hao hết tâm sức, vẫn thủy chung vững vàng hề rung động. Nếu dùng lạt mềm buộc chặt cũng đúng vì cái mức độ từ chối kia cũng quá mức quá rồi. Cuối cùng gần đây mới nhìn thấy dấu hiệu tan dần của núi băng trong Tần tiểu thư, còn mừng thay Đỗ tổng. Ai dè lại lòi ra tên Lại Hưng khiến tình hình phát triển về hướng xấu nhất.

      “Tần tiểu thư, vì sao lại hỏi như vậy?” Lý Tái ra vẻ vô tội, “Hôm qua đúng là Đỗ tổng có nhận lời phỏng vấn của Lại tiên sinh, nhưng cũng có nghĩa là họ giao kèo cái gì đó, đấy đều là chuyện vớ vẩn cả.”

      ư?” Tần Tuyên Tuyên khẽ cau mày, cúi đầu yên lặng. Lời Lý Tái hoàn toàn thể loại bỏ hết nghi hoặc trong được.

      Lý Tái cười gật đầu, “Đó là đương nhiên. cũng biết đó Tần tiểu thư, Đỗ tổng là người làm ăn, vì lợi ích công ty nên khó mà tránh khỏi việc làm phật lòng mấy loại người đó, luôn có vài tên tiểu nhân ở sau lưng Đỗ tổng bịa chuyện này chuyện khác, nhiều chuyện đáng để ý đâu.”

      “À.” Tần Tuyên Tuyên cười có lệ, cảm thấy mình hỏi Lý Tái đúng là sai lầm, Lý Tái vô cùng trung thành tận tâm với Đỗ Mộ Ngôn, cho dù Đỗ Mộ Ngôn có làm ra việc gì sao có thể vạch điểm xấu của ông chủ ra cho người khác xem chứ? hỏi cũng bằng mà thôi.

      Thấy Tần Tuyên Tuyên hỏi thêm nữa, lòng hơi buông lỏng, tránh né tầm mắt Tần Tuyên Tuyên lặng lẽ nhắn tin cho Đỗ Mộ Ngôn. có thể nhìn ra là nghi hoặc trong lòng Tần Tuyên Tuyên vẫn chưa tan biến, phải cảnh cáo cho Đỗ tổng chút, Tần tiểu thư cũng phải kẻ ngu dốt, chuyện hôm qua quá ư trùng hợp, ai cũng có thể nhìn ra trong đó nhất định có vấn đề, cứ che che dấu dấu còn bằng trực tiếp cho Tần tiểu thư “ ”.

      Lý Tái suy nghĩ chút rồi lại đem cách mình nghĩ ra nhắn lại cho Đỗ Mộ Ngôn. Về phần Đỗ tổng có nghĩ đến cách này như hay , ngài ấy dùng hay dùng là chuyện của ngài ấy.

      Tần Tuyên Tuyên mang theo tâm trạng nặng nề cùng Lý Tái đến bệnh viện.

      Lúc đến, Đỗ Mộ Ngôn xem tài liệu của công ty. Tuy công ty vào quỹ đạo, cũng có thể vận chuyển được nhưng vẫn luôn có vài thứ cần đích thân xem xét. cũng thể làm ông chủ nhàn nhã được. Đỗ Mộ Ngôn hiểu rất ràng rằng, nếu có Minh Khải lợi thế trong tay giảm bớt cực nhiều, muốn theo đuổi Tần Tuyên Tuyên càng khó khăn hơn, cho nên dù rất muôn luôn luôn bên Tần Tuyên Tuyên nhưng thể buông chuyện công ty ra được.

      Nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên đến, Đỗ Mộ Ngôn lập tức đem giấy tờ mới xem được nửa xếp lại, quăng sang bên cạnh, đôi mắt nhìn sáng lên.

      Tần Tuyên Tuyên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, liếc mắt nhìn đống giấy tờ, hơi chần chừ mở miệng: “ phải bác sĩ nên nghỉ ngơi nhiều hơn sao? Tôi nghĩ việc công ty… có nên tạm thời buông xuống ?”

      Đỗ Mộ Ngôn rất biết nghe lời gật đầu, “Được.” túm lấy mớ giấy tờ đưa cho Lý Tái, “Mấy thứ này cậu xem rồi quyết định , có việc gì giải quyết được đợi tôi về rồi tiếp.”

      “Vâng, Đỗ tổng.” Lý Tái đón lấy giấy tờ văn kiện, trong lòng nhịn được mà khẽ thở dài, lúc trước có phải chưa từng khuyên Đỗ tổng phải giữ gìn thân thể đâu. câu của Tần tiểu thư còn có ích hơn trăm câu của người khác, hazz.

      Sau khi đưa người đến, Lý Tái nhìn ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn hiểu ý rời khỏi phòng. biết Đỗ tổng nhận được tin gửi, dĩ nhiên là nghĩ xong cách giải quyết nghi hoặc của Tần tiểu thư rồi, chỉ cần cho hai người gian riêng là được.

      muốn ăn ?” Tần Tuyên Tuyên cầm quả táo lên, thấy Đỗ Mộ Ngôn cười gật đầu liền bắt đầu gọt vỏ, vừa gọt vừa , “Ba tôi mấy ngày nay ông vẫn có tiết dạy, khi nào rảnh ông đến thăm .”

      “Tần giáo sư bận rộn cần đến cũng được mà.” Đỗ Mộ Ngôn .

      “Cái này tự với ba tôi , nếu tôi mà khuyên ông ấy mắt tôi là vong ơn phụ nghĩa đấy.” Tần Tuyên Tuyên nhàng cười, con dao trong tay vẽ đường, lớp vỏ táo bị gọt thành đường dài hoàn toàn rơi xuống. Từ bé thích gọt táo cho cha mẹ ăn, gọt vỏ vừa nhanh vừa đẹp. Sau khi gọt hết vỏ táo cẩn thận cắt thành miếng đặt đĩa, để Đỗ Mỗ Ngôn dùng dĩa xiên lên ăn.

      “Ngày đó cứu em, là tôi cam tâm tình nguyện. Tần giáo sư cần để trong lòng mà.”

      Đỗ Mộ Ngôn chỉ thấy toàn bộ trái tim mình trở nên ấm áp dạt dào, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt nhìn Tần Tuyên Tuyên vì gọt sạch vỏ táo cắt thành từng miếng . từng, tất cả những điều này đều là chuyện chỉ xảy ra trong mơ của , mơ ước nhưng chưa bao giờ thành thực. Lúc này, khi những cảnh trong mơ dần dần thành thực, cảm thấy vô cùng hạnh phúc nhưng đồng thời cũng thấy khủng hoảng trong lòng. sợ tất cả, cuối cùng chũng chỉ là giấc mơ mà thôi, khi mở mắt mọi chuyện… vẫn chẳng có gì thay đổi.

      “Ba tôi nghe đâu.” Tần Tuyên Tuyên bất đắc dĩ , đưa đĩa tới trước mặt ĐỖ Mộ Ngôn.

      Tầm mắt Đỗ Mộ Ngôn khẽ nâng, ánh mắt chậm rãi hạ từ gương mặt xinh đẹp của Tần Tuyên Tuyên xuống. chậm rãi nâng tay, được nửa lại hạ xuống như mệt mỏi lắm, dưới ánh mắt lo lắng của Tần Tuyên Tuyên, khẽ cong khóe môi, dường như hơi xấu hổ, “Vừa rồi xem tài liệu lâu quá, tay dường như còn sức để động nữa.”

      “Lần sau đừng có xem nữa!” Giọng điệu Tần Tuyên Tuyên hơi cuống, xong hơi phiền não nhìn quả táo bổ xong xuôi kia nên chú ý đến gương mặt Đỗ Mộ Ngôn sáng bừng lên vì câu thân thiết của .

      “Chỉ có thể phiền em đút cho tôi.” Đỗ Mộ Ngôn thu lại nụ cười, tỏ vẻ bất đắc dĩ .

      Tần Tuyên Tuyên hơn chần chừ rồi cầm chiếc đĩa lên, dùng dĩa xiên miếng táo đút cho Đỗ Mộ Ngôn. Lúc trước tay Đỗ Mộ Ngôn còn chưa sử dụng được cũng đút cho rồi, cũng chỉ là trước lạ sau quen, xấu hổ như ban đầu nữa.

      Nhấm cắn vài cái miếng táo lạnh lẽo trong miệng liền nuốt xuống, Đỗ Mộ Ngôn cũng biết hương vị của táo bình thường như thế nào, nhưng vì Tần Tuyên Tuyên đút cho nên chỉ cảm thấy mỗi miếng táo này đều ngọt như tẩm mật đường vậy, mỗi miếng đều khiến ăn vô cùng sung sướng.

      Rất nhanh ăn hết đĩa táo, Tần Tuyên Tuyên buông đĩa xuống, cuối cùng vẫn hỏi, “Đỗ Mộ Ngôn, tôi có thể hỏi việc ?” dừng lại chút rồi bổ sung thêm, “Tôi hy vọng có thể nghe được lời .”

      Ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn lên sắc thái kỳ lạ, nhưng khuôn mặt vẫn vô cùng mình tĩnh thậm chí còn mang theo ý cười, “Em hỏi .”

      Tần Tuyên Tuyên cúi đầu nhìn hai bàn tay nắm chặt lại với nhau của mình, dám nhìn Đỗ Mộ Ngôn, cúi đầu hỏi: “ với Lại Hưng của “Nhật báo Ngô thị” có phải thỏa thuận gì đó ? Có… có liên quan đến tôi?”

      “Đúng vậy.”

      Nghe được lời khẳng định của Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên giật mình nhìn . nghi ngờ Đỗ Mộ Ngôn có giao dịch gì đó với Lại Hưng, nhưng nghĩ lại thừa nhận nhanh như vậy, còn chưa đợi bày ra chứng cứ nghi ngờ gì thừa nhận rồi.

      Đỗ Mộ Ngôn ném cái gì mà “tay có sức” vừa rồi quăng thẳng ra sau đầu, đưa tay nắm chặt hai bàn tay xoắn vào nhau của Tần Tuyên Tuyên, vẻ mặt thành khẩn, “Vô cùng xin lỗi, tôi giấu em việc, tôi cho em toàn bộ , chỉ xin em hãy tha thứ cho tôi.”

      “Là… chuyện gì?” Tần Tuyên Tuyên chần chừ , thậm chí quên luôn việc đẩy tay ra. cũng bản thân có thể tha thứ cho Đỗ Mộ Ngôn hay bởi vì điều này hoàn toàn phụ thuộc vào việc giấu diếm điều gì.

      “Lại Hưng theo dõi tôi, chụp được mấy tấm ảnh về tôi.” Đỗ Mộ Ngôn , “Việc này chắc em biết rồi, tìm em phải ?”

      Tần Tuyên gật đầu, “Đúng vậy, nhưng ảnh chụp này tôi còn chưa nhìn bị người ta lấy cắp …”

      “Là tôi sai người làm.”

      Tần Tuyên Tuyên trợn to hai mắt, nghĩ ngay cả điều này Đỗ Mộ Ngôn cũng thừa nhận, hoảng hốt đến vậy, cuối cùng trong túi giấy kia chứa ảnh chụp gì thế?

      Đỗ Mộ Ngôn nắm chặt tay Tần Tuyên Tuyên như sợ rời , “Ảnh chụp đó, là chụp cảnh tôi và người phụ nữ khác cùng ăn tối uống rượu với nhau. Thời gian đó, em từ chối tôi, tôi rất khó vượt qua…”

      Tần Tuyên Tuyên yên lặng lát, nghĩ đến chuyện Lại Hưng với “đừng bị Đỗ Mộ Ngôn lừa.” kết hợp với thẳng thắn của Đỗ Mộ Ngôn lời này được giải thích rồi. Lại Hưng chụp được cảnh Đỗ Mộ Ngôn thân mật với phụ nữ khác, cho rằng Đỗ Mộ Ngôn vừa theo đuổi vừa ở cùng chỗ với người phụ nữ khác nên mới hy vọng đừng bị lừa.

      biết ảnh chụp đó đến mức độ thế nào, ra cũng muốn biết. Đúng là trước kia Đỗ Mộ Ngôn theo đuổi , nhưng cũng từ chối rồi, vậy ở cùng với ai cũng là chuyện của .Chẳng lẽ từng theo đuổi phải vì giữ thân như ngọc hay sao? Nếu phải Tống Kỳ… bây giờ vẫn hòa hợp với Tống Kỳ, tuyệt đối lo cho Đỗ Mộ Ngôn, chẳng lẽ Đỗ Mộ Ngôn nhất định phải giữ mình vì cả đời? Chuyện đó quá buồn cười.

      Ở phương diện tình cảm đúng là Tần Tuyên Tuyên có hơi sạch , nhưng cũng chỉ để ý đến việc lúc ở cùng thân thể và tâm hồn bạn trai lang thang bên ngoài thôi, chẳng lẽ trước khi bên bạn trai được phép có những mối tình khác hay sao? còn chưa bá đạo vô lí đến vậy. Huống chi, với Đỗ Mộ Ngôn… còn chưa có xác định quan hệ gì với nhau chứ.

      ra là như vậy.” Chân mày Tần Tuyên Tuyên khẽ nhăn lại, “ ra hoàn toàn cần làm vậy mà.”

      “Tuyên Tuyên, ảnh chụp này muốn sao cũng được, tôi sợ em hiểu lầm… ra tôi với mấy người phụ nữ đó cũng phát sinh chuyện gì cả, chỉ đơn thuần là ăn tối uống rượu mà thôi!” Đỗ Mộ Ngôn cố gắng “giải thích”. Tuy đây chỉ là cái cớ che dấu nhưng cũng hy vọng Tuyên Tuyên nghĩ là kẻ đồi bại. Việc này sao có thể được, trong đầu toàn suy nghĩ cách làm sao để bắt Tần Tuyên Tuyên vào tay được, những người phụ nữ khác trong mắt chẳng khác gì con kiến, cũng lười ném cho họ ánh mắt chứ gì đến việc ăn cơm uống rượu? Nhưng mà bây giờ Tuyên Tuyên nghi ngờ, vì che dấu hãm hại Tống Kỳ để theo đuổi Tuyên Tuyên, phải có chút “ ” để giải thích với !

      đừng kích động, cẩn thận thân thể đấy.” Tần Tuyên Tuyên nhắc nhở Đỗ Mộ Ngôn, rút tay bị nắm trong bàn tay ra. Đưa tay ấn trở lại giường, “Tôi tinh mà, ta tôi… cũng để ý đâu.” Họ bây giờ căn bản cũng chưa là gì của nhau, có lập trường gì mà quản lý việc ở cùng ai chứ?

      Đỗ Mộ Ngôn đột nhiên yên tĩnh lại, nặng nề liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cái, bất ngờ túm lấy cánh tay , “Em chút cũng để ý sao?”

      Biểu như trời đất suy sụp khi Tuyên Tuyên biết Tống Kỳ lên giường với người phụ nữ khác vẫn khắc sâu trong ký ức của , khi đó vô cùng ghen tỵ với Tống Kỳ, ghen tỵ để ý của Tuyên Tuyên dành cho Tống Kỳ, vì để ý nên mới đau khổ. Nhưng bây giờ sao? Tuyên Tuyên ấy quan tâm lui tới với người phụ nữ khác… chút cũng quan tâm… cách khác, thương , dù chỉ chút.

      còn nghĩ rằng, ít nhất bây giờ cũng có chút thích .

      “Đỗ Mộ Ngôn?”

      Tần Tuyên Tuyên bị túm lấy hơi cúi người xuống, sức mạnh của Đỗ Mộ Ngôn rất lớn, nghĩ đến vì sao bệnh nhân mới phẫu thuật xong lại khỏe như thế, thậm chí túm tay đến phát đau. Mà càng giật mình vì cảm giác Đỗ Mộ Ngôn cho lúc này hơn, giống nhưng căn phòng tối đèn, đen tối, thần bí, khiến người ta lạnh run.

      Giọng điệu hơi hốt hoảng kinh hoàng của Tần Tuyên Tuyên lôi Đỗ Mộ Ngôn ra khỏi vực sâu mất mát đau buồn, đột nhiên ý thức được rằng lại mất chế trước mặt lần nữa.

      “Vô cùng xin lỗi, đau ?” Đỗ Mộ Ngôn vội vàng buông tay, lộ ra nụ cười áy náy, “Đôi khi tôi khống chế đươc sức mạnh của mình.”

      sao.” Tần Tuyên Tuyên nhàng thở ra, xoa xoa cánh tay bị nắm đến phát đau. Bàn tay Đỗ Mộ Ngôn sau khi phẫu thuật vẫn còn chưa linh hoạt, nhất thời khống chế được sức lực cũng là điều có thể hiểu. Nhưng mà vừa rồi làm sao vậy? Vẻ mặt kia khiến đến giờ vẫn còn sợ hãi, như thể phải ăn tươi nuốt sống luôn vậy…

      Tay Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên bị Đỗ Mộ Ngôn nâng lên, lòng bàn tay áp chặt lòng bàn tay , nâng lên miệng , nhàng hôn liên tiếp lên mu bàn tay .

      Nụ hôn mềm đến mức gần như cảm giác được, lòng Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên như có chiếc lông chim nhàng xoẹt qua, có chút ngứa cũng có chút tê dại.

      Đỗ Mộ Ngôn ngẩng đầu nhìn Tần Tuyên Tuyên, hai tròng mắt tối đen của chỉ có gương mặt hơi ngẩn ngơ của , ánh mắt sâu hút thần bí đến khó tin, chưa bao giờ nhìn thấy cảm xúc điên cuồng gần như tuyệt vọng thế này ở trong mắt người khác, giống như lửa đỏ hừng hực, có thể thiêu đốt người bước vào đó thành tro bụi.

      Tần Tuyên Tuyên giật mình, chăm chú đối diện với Đỗ Mộ Ngôn, trong tai lại như thể nghe được tiếng trái tim mình càng đập càng nhanh, càng lúc càng vang rộn rã.

      Hơi thu tay siết chặt tay Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn cúi đầu mở miệng : “Tuyên Tuyên… trừ em ra, tôi cần bất cứ người phụ nữ nào khác. Em hãy cho tôi cơ hội để chứng minh, tôi tuyệt đối làm em thất vọng.”

      Chỉ cần chịu cho cơ hội, che chở trong lòng bàn tay, để hưởng thụ cuộc sống như nữ hoàng, thỏa mãn toàn bộ nguyện vọng của , mặc kệ là việc đó có tùy hứng hay thích hợp đến cỡ nào, chỉ xin cho cơ hội này…

      Tần Tuyên Tuyên đột nhiên hồi phục lại tinh thần, tầm mắt cúi xuống biết nên nhìn vào đâu mới tốt, mặt cũng dần dần nổi lên màu đỏ ửng.

      Những từ cùng loại thế này cũng từng nghe Tống Kỳ , nhưng tuyệt đối mang theo trịnh trọng và tình cảm sâu đậm như Đỗ Mộ Ngôn. Lời , giọng điệu và ánh mắt đều khiến cảm thấy rằng, nếu , tuyệt đối sống nổi.

      Nhất định là nhìn nhầm rồi, Đỗ Mộ Ngôn và mới quen nhau bao lâu chứ? Sao có thể được?

      Tần Tuyên Tuyên bỗng nhiên cảm thấy trong lòng hơi rối loạn, đột nhiên rút tay ra, xoay người cúi đầu trả lời câu hỏi của Đỗ Mộ Ngôn, chỉ vội vàng : “Ba mẹ tôi còn chờ tôi về ăn cơm, tôi, tôi… về trước!”

      nhanh chóng chạy về cửa phòng bệnh, dù quay đầu lại nhưng vẫn cảm nhận được ràng tầm mắt cực nóng của người phía sau.

      Lý Tái vô cùng tận tâm với vị trí công tác đứng canh ngoài cửa, biết Tần Tuyên Tuyên ở lâu nên cũng rời khỏi. Dù rất tò mò kết quả cuộc chuyện của và Đỗ tổng, nhưng cuối cùng cũng hỏi ra miệng. thấy vẻ mặt Tần tiểu thư có hơi cổ quái nhưng phải là bộ dạng tức giận, có thể thấy Đỗ tổng xử lý chuyện này rất khá rồi.

      Lúc Tần Tuyên Tuyên theo Lý Tái ra về, hơi yên lòng. Đến khi nghi ngờ sâu đậm, tam trạng nặng nề của bị loại bỏ, đáy lòng lại có thêm chút gì đó giống trước kia…

      Tác giả tâm : Đỗ tổng nắm chặt tất cả mọi thời cơ thổ lộ ╮(╯_╰)╭

      Cuối cùng hôm nay cũng ra sớm hơn chút, tôi bị chính bản thân mình làm cho cảm động!

      Ps: Đôi khi có độc giả hỏi tôi tác giả chuyện này viết cái gì vậy?, hoặc là hỏi tôi viết loại truyện thỏa mãn nho này có ý nghĩa gì? Tôi vẫn nghĩ từ trước đến giờ tôi viết lời văn liền mạch, khái quát được phải là “chuyện cũ của người tồi tệ biến thành kẻ hướng thiện bỏ ác” hay sao? Nếu chủ đề to thế này mà còn bị người ta biết viết cái gì tôi còn gì để , chỉ có thể phiền các vị độc giả cùng tôi “xem hiểu” thôi…
      Last edited: 5/1/15
      heomaz, minmapmap2505, tieunai69199325 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :