1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cỏ Gần Hang Của Đại Ca - Điền Tâm Trinh ( Hoàn - 10c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9 (p2):

      Tề Hạo ôm sát vào nơi cộm lên dưới thắt lưng, hôn nồng nhiệt chịu tha, lúc sắp thở nổi mới buông lỏng tay ra.

      "Hô, hô." Thẩm Yên Phi vội vàng hít lấy hít để từng đợt khí.

      đưa ngón tay cái lên nhàng vuốt đôi môi : " nên những lời như vậy, thích nghe." Khuôn mặt nhắn của càng đỏ hơn, tại sao có thể làm động tác thân mật trước mặt công chúng như thế? Nơi này cũng phải là phòng khách trong nhà.

      "Hạo, nên làm vậy." ngượng ngùng nắm bàn tay thô ráp của .

      "Em vẫn chưa trả lời ."

      "Biết, biết, em như thế nữa." dám nhìn bốn phía xung quanh, chỉ sợ mọi người nhìn thấy động tác thân mật vừa nãy.

      "Chúng ta ăn bữa cơm rồi trở về, cần phải nấu." Biết dễ mệt mỏi, cho xuống bếp, nhưng luôn lấy cớ sau đó làm việc trong phòng bếp cả buổi.

      "Ừ." còn đắm chìm trong nụ hôn vừa rồi.

      "Leng keng." Chuông cửa vang lên, Thẩm Yên Phi ngồi ghế sa lon thiu thiu ngủ giật mình mở mắt.

      chậm rãi đứng lên, lá gan của phụ nữ có thai được lớn, có mang bốn tháng nên rất dễ mệt mỏi, thường hay ngồi chút liền ngủ thiếp .

      Thẩm Yên Phi mở cửa: "Tề Mẫn?" Tề Mẫn đứng ngoài phòng liếc nhìn : "Còn mau mở cửa? định để tôi đứng hoài ở đây sao?"

      "Được, được, tôi mở cửa ngay đây" Thẩm Yên Phi vội vàng mở cửa chính ra, “Sao biết mà tới đây?" Bộ dáng Tề Mẫn vui mừng lắm: "Tôi đến nhà Hạo còn phải báo trước cho tiếng?"

      "Dĩ nhiên phải." Thẩm Yên Phi ngờ ta lại tức giận như vậy? vừa mới điều gì sai? Tề Mẫn tự nhiên vào nhà, thân chói lọi ngồi xuống ghế sofa, ta nhìn xung quanh phòng khách, Tề Hạo luôn luôn cho phép ta vào phòng của , châm chọc thay, vì
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10 (p1):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      Tề Hạo biết mấy ngày qua hơi buồn bực, nhưng vẫn hiểu có chuyện gì vui? Hỏi cũng chẳng trả lời.

      "Ăn thêm cái này ." Tề Hạo gắp miếng thịt vào bát .

      "Em no rồi."

      "Ăn thêm chút, bác sĩ em vẫn còn quá gầy." lại gắp vài miếng cá vào chén .

      "Em là ăn no rồi." Thẩm Yên Phi nhịn được tức giận nhìn , tại sao luôn quan tâm đứa bé trong bụng của : " cố gắng về nhà ăn cơm, là để giám sát em cho con ăn no?"

      Tề Hạo nhìn , bình tĩnh đến mức thấy có bất kỳ dấu hiệu tức giận nào mặt: "Nếu ăn no tốt rồi, đừng miễn cưỡng ăn những thứ này vào bụng nữa." gắp lại những miếng cá thịt mình cất công chen lấn mua về cho , chưa đầy vài phút giải quyết sạch.

      " phải rất bận sao? chẳng cần chạy về giám sát... em cũng ăn cơm bình thường, chỉ con muốn ăn, em cũng muốn ăn cơm." Cảm xúc phập phồng cố kìm nén lại đột nhiên bộc phát.

      đứa bé trong bụng nên vui mừng, nhưng hy vọng quan tâm đứa con quá mức mà bỏ quên mình, tức giận rất mâu thuẫn.

      Rốt cuộc muốn làm gì? Chính cũng biết.

      "Lúc có mặt Tề Mẫn lại tới sao? Khi đó ta gì với em?" Từ đầu cảm thấy có cái gì đúng, bác sĩ phụ nữ mang thai ít nhiều gì có chút cảm xúc ổn định, cuối cùng cũng thấy được.

      Thẩm Yên Phi ngậm chặt môi, vẫn tự với bản thân để Tề Mẫn làm cho ảnh hưởng, nhưng cách nào dao động về lời Tề Mẫn , bởi vì ta chọc trúng nỗi lo lắng sâu trong tâm hồn .

      "Em tình nguyện tin ta cũng muốn tin tưởng ?" Tề Hạo nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn quật cường của : "Em sớm biết ta có ý tứ với , sao ta có thể lời nào tốt đẹp với em chứ?"

      " ấy đúng, phải em, chỉ thích đứa bé huhu. . . . . ." Cảm xúc đè nén lâu khiến Thẩm Yên Phi nhịn được khóc nấc lên: " em."

      Tề Hạo thở dài hơi, tới ngồi cạnh : "Nếu thương em tại sao lại muốn kết hôn? phô trương là bởi vì cha em vừa qua đời, chúng ta kết hôn trước trăm ngày rất vội vàng rồi." cũng muốn cho hôn lễ khó quên, phũ nữ luôn có ước mơ về hôn lễ của mình.

      "Vì em mang thai, chịu kết hôn với em chỉ vì đứa trong bụng." Thẩm Yên Phi khóc sướt mướt: "Nếu có đứa con chẳng lấy em đâu."

      "Nếu thực chỉ muốn đứa con trong bụng em, chờ em sinh ra là được rồi, cần gì phải đăng ký kết hôn?" Cảm xúc của phụ nữ mang thai cảm xúc bất thường.

      "... là ác độc đó." Thẩm Yên Phi nghẹn họng: “Thế mà lại muốn chờ em sinh con ra rồi đá em
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10 (p2):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      "Tiểu, tiểu thư có lái xe ? Nếu có mau đưa Tề phu nhân đến bệnh viện, tự đương nhiên nhanh hơn so với việc chờ xe cứu thương đó." Bảo vệ hét lớn.

      Dường như Tề Mẫn đờ đẫn đột nhiên được đánh thức: "... mau ôm ta đến xe của tôi." Tề Mẫn quay đầu về phía cửa chính, xe của dừng ngay trước ở cửa tòa cao ốc.

      "Được, rất tốt!" Bảo vệ trẻ tuổi khỏe mạnh vội vàng ôm lấy Thẩm Yên Phi sau lưng .

      Tề Mẫn cầm tay lái nhịn được run lên, là ta đứng vững, chẳng liên quan đến mình, sai, là Thẩm Yên Phi đứng vững mắc mớ gì đến ?

      "Này, này." Tề Mẫn biết giọng của mình có phần run rẩy: "Tề Hạo, bây giờ tôi đưa Thẩm Yên Phi đến bệnh viện."

      "Đáng chết !" Bên đầu dây kia truyền đến tiếng gào thét: " còn mau đưa ấy đến đến bệnh viện, nếu ấy có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, tôi phá hủy mọi thứ của Tề gia!"

      Điện thoại di động trượt xuống tai , hai tay càng lúc càng run rẩy bấu chặt vào tay lái, lần đầu tiên trong đời Tề Mẫn cảm thấy sợ hãi, hoài nghi lời của Tề Hạo, phá hủy tất cả mọi thứ của Tề gia.

      Tề Hạo lái đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất, khi chạy tới bệnh nhanh chóng nhìn thấy bác sĩ y tá vây quanh giường bệnh vội vàng đẩy , bụng của người giường bệnh nhô lên, hốt hoảng chạy lên phía trước.

      "Phi Phi?" ấy!

      "Tề Hạo, đến rồi." Thẩm Yên Phi khổ sở , bụng của vẫn rất đau.

      "Em có chuyện gì, em có chuyện gì ." Dường như cho bản thân nghe.

      "Bụng của em rất đau, em sợ đứa bé có chuyện gì ngoài ý muốn." Thẩm Yên Phi lo lắng khóc nấc.

      "Chỉ cần em có việc gì là tốt rồi, muốn em được bình an." lo lắng nhìn .

      Tề Hạo bị y tá ngăn lại trước phòng cấp cứu: "Vị tiên sinh này thể vào, vào làm cản trở việc cấp cứu."

      níu lấy tay y tá: "Nhất định phải làm cho vợ của tôi bình an vô , có nghe hay ?"

      "Vị tiên sinh này xin nên làm như vậy." Y tá từng gặp nhiều trường hợp thế này vội kéo tay Tề Hạo ra, chuẩn bị vào cấp cứu hỗ trợ bác sĩ, y tá lại ngây ngẩn cả người.

      "Tôi muốn vợ của mình bình an vô có nghe ? Nếu vợ tôi có chuyện gì ngoài ý muốn tôi làm cho giữ được công việc của mình!" Tề Hạo điên cuồng hầm hừ.

      "Tiên sinh mau buông tay đừng làm chậm trễ thời gian chúng tôi cấp cứu."
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10 (p3):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      Vũ lâm quay sang nhìn, thấy Tề Hạo xoa bụng vợ gật đầu, mới bước lên cởi trói cho Tề Mẫn: "Nếu cay cú như vậy, chúng tôi đâu cần phải dùng tới biện pháp này?"

      định cởi trói, nhưng sợ làm vậy gây tới chú ý của người khác,vì thế nhàng rút sợi dây thừng ra, cũng sợ mất thể diện nên che kín đôi tay bằng áo khoác.

      "Hai người các dám đối xử như vậy với tôi, sợ tôi tố cáo cho cha biết sao?" Từ cha coi như bảo bối mà chăm sóc.

      "Tề Mẫn, dù có chết tính tình cũng chẳng thay đổi." Tề Hạo vui nhìn Tề Mẫn kêu gào, từ đầu đến giờ ta hề có câu xin lỗi với Phi Phi, còn Phi Phi luôn khuyên nên tức giận.

      Làm sao có thể tức giận? Người ta gây tổn thương là vợ con !

      "Tề Hạo, là Tề Mẫn đưa em đến bệnh viện." Thẩm Yên Phi biết nên an ủi chồng mình thế nào, nằm trong bệnh viện ước chừng tháng, cả và đứa bé trong bụng đều bình .

      "Nếu như phải vì ta, em đâu cần phải đến bệnh viện?" Tề Hạo nhìn chằm chằm vào gương mặt khó ưa của Tề Mẫn, quả thực cha nuôi chiều ta quá rồi, mạng người trong mắt ta căn bản đáng đồng.

      "Bây giờ em rất khỏe, đứa con trong bụng cũng rất ổn, cần so đo nhiều." Thẩm Yên Phi kéo áo chồng mình, ra Tề Mẫn cũng rất lo lắng cho , nhưng lòng tự ái của ấy lại rất cao, cho phép mình lộ ra dáng vẻ lo lắng.

      nghĩ Tề Mẫn rất xấu xa, nếu như phải vì quá tức giận nhất định cũng có thể nhìn ra tâm tư của Tề Mẫn. biết lúc nằm viện Tề Mẫn cũng nhờ người trông coi, vừa nãy ở phi trường, có mấy lần ánh mắt của và Tề Mẫn giao nhau, cảm thấy Tề Mẫn muốn xin lỗi, chỉ là người kiêu ngạo như ấy mở miệng được.

      "Là nhờ ấy vội vàng đưa em đến bệnh viện, em mới có thể bình an vô , nếu em chẳng biết phải đợi xe cứu thương đến lúc nào?" Thẩm Yên Phi muốn có thái độ như vậy, ấy là người nhà của phải sao?

      Tề Hạo rất muốn chặn miệng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10 (p4):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      "Ta bảo đảm để cho Tề Mẫn gây thương tổn đến vợ con lần nữa." Tề Thiên Minh , sông Trường Giang sóng sau đè sóng trước, ông thể chịu thua cũng thể phục .

      "Mặc kệ có phải con đứng đầu hay , con bảo đảm tâm huyết của cha nuôi biến mất." Tề Hạo nghiêm túc . Thẩm Yên Phi hồi hộp nắm tay chồng, nhìn dáng dấp bọn họ chắc có chuyện gì rồi.

      "Người như Tề Hạo hiếm, tôi cũng có rất nhiều người theo đuổi." Tề Mẫn nhịn được rống lên.

      Lúc này Tề Thiên Minh chẳng hề có ý định dụ dỗ con , ông lo lắng Tề Hạo quan tâm gì mà bỏ , đến khi đó ông có thể bị tổn thất nghiêm trọng.

      Vũ Lâm lắc đầu, Tề Mẫn chết cũng đổi được tính tình đáng khinh này, chỉ là Tề Thiên Minh rất hiểu chuyện.

      ra với thế lực của đại ca căn bản cần phải khách khí với bọn họ.

      Sau khi đàm phán xong, Tề Hạo từ chối lời mời ở lại Tề gia nghỉ ngơi mấy ngày, từ khi mười sáu tuổi ít qua đêm tại đây.

      dẫn Phi Phi đến nhà hàng lớn, sáng sớm ngày mai bọn họ lên máy bay hưởng tuần trăng mật, đây là kế hoạch Tề Hạo định sẵn ở Đài Loan, chỉ cần ràng với cha nuôi bắt đầu gây dựng nghiệp của mình, muốn cuộc sống như vậy.

      Hôn lên môi vợ ngủ say, trượt đến cần cổ trắng nõn của , Tề Hạo lè lưỡi da thịt mịn màng, bàn tay cởi nút áo mỏng manh áo ngủ.

      hôn từ xuống dưới, cúi đầu ngậm nụ hoa mềm, môi mỏng từ từ mút, sức lực càng lúc càng mạnh.

      "Um." Tiểu bảo bối ngủ say thoải mái rên rỉ, Thẩm Yên Phi chậm rãi mở mắt.

      "Muốn ngủ cứ tiếp tục ngủ ." biết thế nào cũng làm giật mình tiểu bảo bối trong lòng.

      Hai bàn tay bé chống lên bờ vai : "Bộ dạng thế này sao em ngủ được?" Thẩm Yên Phi run rẩy , biết nhẫn nại lâu, nhìn dáng vẻ tối hôm nay đừng nghĩ tới chuyện ngủ.

      "Em cứ ngủ , giúp em điều chỉnh tư thế thoải mái nhất." Môi mỏng lại ngậm nụ hoa bên kia, mút mạnh, tay yên phận gạt quần lót ra ngoài.

      Thẩm Yên Phi xấu hổ che lại, bụng của cũng lớn vậy rồi, vẫn còn muốn ?

      "Hạo, thấy em rất xấu sao?" tại chút thon thả nào.

      "Em là người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới, mang thai lại càng đẹp." thích nhìn dáng vẻ thỉnh thoảng vuốt bụng mỉm cười của , giống như là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian.

      Tề Hạo mở hai chân trắng mịn của ra, rồi nhàng tiến vào, đồng thời cúi đầu hôn lên đôi môi nhắn, dọc theo xương quai xanh lần lượt rơi xuống từng nụ hôn trìu mến.

      Bàn tay vỗ về chơi đùa bên hông đầy đặn, thích vuốt vùng bụng nhô ra của , trong lòng tràn ngập cảm xúc vui vẻ vì sắp làm cha, có phía sau bao giờ là người đơn nữa.

      Liếm nụ hoa, trìu mến hôn từ xuống, đầu lưỡi nóng bỏng dán chặt vào da thịt của , khi hôn lên bụng khẽ mỉm cười. rất thích nàng, cũng rất mong chờ đứa con của bọn họ ra đời, thế nhưng khi bàn tay vuốt ve mông, tay khác cũng rãnh rỗi mà thăm dò nơi mềm mại kia làm run rẩy
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :