1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cỏ Gần Hang Của Đại Ca - Điền Tâm Trinh ( Hoàn - 10c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7(tiếp):
      "Tề Hạo, mau dậy ." Thẩm Yên Phi từ từ kéo rèm cửa sổ nặng nề ra, làm cho ánh mặt trời chiếu vào. Tối hôm qua Tề Hạo trở về rất khuya, nhưng lại bảo phải đánh thức vào sáng sớm.

      "Tề Hạo." nhàng đẩy người đàn ông tham ngủ giường. " phải bảo hôm nay muốn dậy sớm sao?" Thẩm Yên Phi đẩy cánh tay che trán của ra, mỗi khi rèm cửa sổ bị kéo ra, cánh tay của giống như cái máy định sẵn, lúc nào cũng chính xác che lên trán.

      "Tề Hạo." càng lúc càng thích ngủ nướng rồi. Rốt cuộc lúc ngàn hô vạn gọi Tề Hạo cũng từ giường ngồi dậy, Thẩm Yên Phi cũng kịp thời đem khăn lông được thấm ướt lau lên gương mặt vẫn tuấn tú như thường của .

      "Em thơm." Sáng sớm thức dậy có thể nghe thấy hơi thở của là tốt.

      Thẩm Yên Phi cười nhạt gì, quen với việc làm như vậy rồi.

      " phải ra ngoài sớm à?" Thẩm Yên Phi hỏi.

      "Ừ, em chuẩn bị chút , cùng xuống Nam bộ." Tối ngày hôm qua trở về quá trễ, nên chưa với , thay vì để ở nhà mình làm cho lo lắng đề phòng, bằng dẫn cùng với .

      "Em cũng phải sao?" phải Nam bộ mình à?

      "Chúng ta trở về chừng mấy ngày, cần mang quá nhiều đồ theo." Tề Hạo căn dặn, dù sao trong khách sạn cũng có rất nhiều.

      "Mấy ngày nay Tề Mẫn có tới tìm em chứ ?" Mặc dù cảnh cáo Tề Mẫn, cũng bảo Vũ Lâm xem chừng ta, nhưng vẫn thể nào yên tâm được.

      " có, có." Thẩm Yên Phi hề biết rằng chỉ cần dối bắt đầu lắp.

      "Nhìn vào mắt ." Tề Hạo ôm lấy tiểu nhân nhi chuẩn bị chạy trốn khỏi trường.

      " có!" Thẩm Yên Phi vùi mặt vào trong lồng ngực ngay lập tức.

      Đánh chết cũng thể ra những gặp Tề Mẫn nhiều lần, mà còn mời Tề Mẫn vào trong nhà uống trà, dù thế nào nữa ấy vẫn là em của phải sao? phải là muốn cho Tề Mẫn vào, nhưng dù gì ấy cũng đứng ở ngoài cổng rồi.

      Tề Hạo biết nhất định gặp lại Tề Mẫn, nhưng mà cũng biết Phi Phi của lại dễ bị người ta mua chuộc như vậy.

      " với em ta phải người tốt.” Tề Hạo muốn bởi vì Tề Mẫn mà nổi giận với , đáng giá, “ ta tiếp cận em tuyệt đối ý tốt."

      " ấy là em nha." Thẩm Yên Phi len lén ngẩng đầu lên nhìn thấy có tức giận mới dám .

      " ta hề xem trai." ta vĩnh viễn đều thể có tình cảm nam nữ ở giữa, dù có được cha nuôi thu dưỡng hay .

      "Em biết ấy thích ." Thẩm Yên Phi buồn buồn , cho dù biết Tề Hạo có cảm giác gì đối với ấy, nhưng trong lòng vẫn thấy thoải mái, "Trước kia có từng mến ấy ?"

      " ta là con cha nuôi của ." Tề Hạo .

      "Hai người hề có bất kỳ quan hệ máu mủ nào." Đây là Tề Mẫn cho biết, từ lúc bắt đầu hiểu chuyện Tề Mẫn biết điều này, vậy là cũng biết.

      " chưa từng có thích Tề Mẫn, cũng chưa từng thích bất kỳ người phụ nữ nào." Tề Hạo nâng khuôn mặt nhắn ghen tuông của lên, "Trừ Thẩm Yên Phi ra."

      cảm động là dối, gần đây Thẩm Yên Phi rất dễ bị lừa.

      "Em cũng như vậy, trừ Tề Hạo cùng cha em ra, em cũng thích bất kỳ ai khác." Thẩm Yên Phi tự cho là tình thâm ý trọng .

      Vậy mà lại đem so sánh với người cha vô trách nhiệm của ? Khóe miệng Tề Hạo khỏi có chút co rút.

      "Chỉ là đẹp trai hơn cha em rất nhiều, rất nhiều." Thẩm Yên Phi tiếp.

      Nghe khen ngợi như vậy, Tề Hạo hề có cảm giác vui mừng, mà ngược lại muốn đánh cái miệng nhắn lảm nhảm của , chỉ là lớn hơn tám tuổi mà thôi, cũng chưa đến nỗi làm cho sinh ra tình phụ tử với .
      Bởi vì Tề Hạo muốn đưa xuống Nam bộ, có chừng mấy ngày ở Đài Bắc, thừa dịp Tề Hạo đến quán bar dặn dò công việc tự mình chạy về nhà chuyến, cho Tề Hạo biết.

      Giống như bình thường Thẩm Yên Phi đẩy cánh cửa cũ kỹ ra, bên trong yên tĩnh như có ai ở đây. Mỗi lần trở lại cũng có gặp cha, nhưng là mỗi lần đều để lại xấp tiền mặt dầy bàn trong phòng khách, sau đó mỗi lần quay lại, biết là ai làm, nhưng tiền bàn bị lấy , biết cha có về nhà.

      Số tiền này đều là Tề Hạo cho , dùng nhiều lắm, chỉ hy vọng cha có thể cầm số tiền này ăn uống đầy đủ, mặc dù biết rất có thể cha cầm nó đánh bạc, nhưng vẫn để tiền lại, chắc hẳn có lúc cha đói.

      Thành , biết làm như vậy, đối với cha là tốt hay là tốt?

      Thẩm Yên Phi để lại bàn xấp tiền mặt dày hơn so với trước đây, bởi vì có thể vài ngày tới có cách nào trở về.

      vội vã rời khỏi, nghĩ có lẽ Tề Hạo về nhà trước.
      Last edited: 25/3/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8:

      Thẩm Yên Phi theo Tề Hạo tới Nam Bộ mới biết thời gian này ấy vội vã phải là vì chuyện công ty, mà là muốn mở thêm vài chi nhánh khách sạn khác danh nghĩa của chính mình.

      Tề Hạo cho là Vũ Lâm có thể mình đảm đương công việc từ lâu, cần ở bên cạnh giám sát, đây là kế hoạch dự định rất tốt từ lâu, muốn Vũ Lâm tiếp nhận vị trí của mình.

      giúp đỡ cha nuôi quản lí tốt tất cả sản nghiệp của Tề gia, nhưng muốn cứ vùi cả đời mình ở Tề gia như vậy. bảo hộ thế lực của Tề gia để báo đáp công ơn nuôi dưỡng của cha nuôi đối với , nhưng trong lòng cũng có hoài bão riêng, cũng muốn ra ngoài mở rộng nghiệp cho mình.

      Mặc dù tất cả mọi người đều biết Tề gia có Tề Hạo, có được bản đồ thế lực huy hoàng như bây giờ.

      "Chờ xem xét xong bên này rồi trở về."

      Tề Hạo vừa vừa nhìn Phi Phi có vẻ mệt mỏi, đàn ông theo ngày cũng chịu nổi, huống chi là phụ nữ yếu ớt như .

      Cả dãy núi lớn này là do Tề Hạo kiếm tiền rồi mua lại từ mấy năm trước, vẫn mực chờ đợi thời cơ để mở khách sạn của riêng mình.

      "Em sao, em muốn xem phong cảnh núi chút." thể che giấu được mệt mỏi xuất khuôn mặt nhắn mỹ lệ của .

      "Trước hết lên xe chờ ." Tề Hạo cho phép từ chối, tự mình gọi người mang lên xe trước.

      Thẩm Yên Phi ngay cả việc khi nào mình trở lại khách sạn cũng biết, Tề Hạo mang vào phòng khách sạn, phát thời gian này hình như đặc biệt thích ngủ, có lẽ nên mang bệnh viện kiểm tra chút, dù sao từ lần đầu tiên bắt đầu cùng cũng chưa từng thực bất kỳ biện pháp ngừa thai nào, cho là mua thuốc tránh thai uống, cũng cho làm loại chuyện như vậy.

      Thẩm Yên Phi ngủ mơ mơ màng màng, vì đói bụng mà tỉnh lại, Tề Hạo để lại ngọn đèn cho nhưng biết nơi nào, mơ màng bò xuống giường, nếu ăn chút dạ dày của nhanh chóng hỏng mất.

      "Tề Hạo?" Thẩm Yên Phi lớn tiếng gọi với vào trong phòng, "Tề Hạo?"

      tìm khắp phòng khách, phòng ngủ, phòng tắm, chan công, cũng nhìn thấy bóng dáng của , Thẩm Yên Phi suy nghĩ xem có nên xuống phòng ăn dưới lầu để tìm hay ? Thôi, Tề Hạo để mình ở trong phòng quá lâu, chờ thêm lát nữa là được.

      Thẩm Yên Phi đến chỗ tivi, chuyển sang kênh món ngon Nhật Bản, xem còn đỡ, xem xong ngược lại càng đói hơn. nhàm chán đổi kênh liên tục.

      “…Bây giờ là tin tức thời xã hội đầu tiên: buổi chiều khoảng tám giờ, cảnh sát ở huyện Bắc Sơn phát thi thể đàn ông vô danh, bước đầu điều tra trường cho thấy nạn nhân tử vong vào khoảng bốn giờ, trước mắt cảnh sát cho người điều tra khu vực phụ cận.

      Cảnh sát chưa phát bất kì giấy tờ nào có thể chứng minh thân phận của nạn nhân.

      Kế tiếp xin mời phóng viên hơn về tình huống ở trường cùng với đặc trưng của thi thể để người dân xác nhận. . . . . .”

      Lúc đầu hình ảnh kết nối chỉ chiếm góc bên phải màn hình, khiến Thẩm Yên Phi xem lắm, thế nhưng khi hình ảnh kết nối chuyển thành toàn bộ màn hình Thẩm Yên Phi sải bước xông tới gần TV nhìn!

      Phóng viên đưa tin trực tiếp ở trường cho biết cảnh sát phát thi thể vô danh sớm tắt thở, cảnh sát căn cứ vào khám nghiệm bước đầu, người đàn ông này ước chừng bốn mươi tuổi, người có nhiều vết bầm và vết thương, có thể kết luận sơ bộ là bị người đánh dẫn đến tử vong, tại trường án mạng cảnh sát tìm được gậy gộc, xích sắt được xem là hung khí hành hung, phía hung khí có vết máu loang lổ, có thể thấy được tình huống lúc ấy vô cùng thê thảm nỡ nhìn, người đàn ông mặc áo cộc tay màu trắng, áo khoát màu xám tro, quần tây màu đen rộng thùng thình cùng với đôi dép màu nâu, hi vọng người dân có thể xác nhận thân phận nạn nhân, giúp cảnh sát sớm phá án thành công. . . . . .

      Thẩm Yên Phi vuốt màn hình TV muốn tin ngã xuống đất, màn hình là thi thể của cha sao? Bộ đồng phục kia quá quen thuộc với , ống quần bên phải còn có vết may vá của để lại.

      ", ." Thẩm Yên Phi mất hồn lẩm bẩm, " ." Bốn mươi tuổi là tình cờ, nhưng y phục kia, giầy đều là…, "A!"

      "Cha, cha!" Thẩm Yên Phi nắm chặt màn hình TV, muốn xem cẩn thận, tuyệt đối phải là cha!

      Tin tức thông báo xong, Thẩm Yên Phi vội vàng đổi kênh khác để xem lại, tại động tác ấn phím vô cùng đơn giản đối với cũng là vô cùng nặng nề.

      "Cha, cha còn chưa có trở lại cùng Yên Phi ăn cơm." , .

      Bởi vì trường án mạng chỉ được nhà Đài Truyền Hình đưa tin, cho nên Thẩm Yên Phi nhanh chóng chuyển tới đài khác cũng đưa tin về vụ án này.

      "!" Hộp điều khiển ti vi từ trong tay rơi xuống, làm thế nào cũng muốn tin tưởng y phục kia, đôi giày kia, chiều cao, hình thể, đều là hình ảnh mà thể quen thuộc hơn.

      "A!" Thẩm Yên Phi thét lên, "... được a. . . . . ." nắm lấy đầu mình, dùng sức kéo tóc, nhìn nhầm rồi, nhất định là chính nhìn nhầm rồi!

      Cha bị đánh chết, bọn họ chỉ cần tiền đánh chết người, đúng , đúng,, đánh chết người, đánh chết người thể lấy tiền.

      "Ô ô. . . . . ." Thẩm Yên Phi ngã sấp mặt đất, nhưng đó là trang phục của cha sai, " cần a." Nàng lảo đảo nghiêng ngã từ từ bò dậy.

      "Tề Hạo, Tề Hạo ở đâu?" Hai bàn chân trần trụi của ra khỏi phòng khách sạn, muốn tìm Tề Hạo, cho biết đó phải là , nhất định là nhìn nhầm rồi.

      "Tề Hạo. . . . . ." Thẩm Yên Phi có mục đích chạy hành lang khách sạn, đầu vô cùng rối loạn, biết từ đâu để tìm ? Càng nghĩ tới trước tiên phải gọi điện thoại cho , nước mắt làm mơ hồ tầm mắt của .

      "Tiểu thư?" Phục vụ ở khách sạn cố gắng gọi vị khách có tình trạng ổn định này, "Tiểu thư!"

      Thẩm Yên Phi nghe thấy thanh xung quanh, tai của chỉ nghe thấy thanh về vụ án TV, trước mắt của chỉ có hình ảnh trang phục thi thể nằm ngang mặt đất trong màn hình TV.

      "Cha. . . . . ." bất lực về phía trước, muốn nhanh chóng gặp Tề Hạo.

      "Tiểu thư!" Phục vụ gọi từ sau lưng, "Tiểu thư!"

      "Cha, cha ơi...!"
      Ở đại sảnh khách sạn Tề Hạo tiếp đãi đối tác làm ăn, sợ Phi Phi ở xe ngủ được thoải mái, cho nên công việc còn chưa xử lý xong đưa trở về phòng. càng sợ vừa tỉnh lại nhìn thấy mình, cho nên chỉ tiếp đãi các đối tác bàn bạc công việc ở dưới đại sảnh khách sạn.

      "Trước mắt vật liệu xây dựng này áp dụng ở châu Âu sao?" Tề Hạo nhìn việc thương lượng bước đầu định ra hợp đồng từng chút từng chút được ghi nhận.

      "Tề tiên sinh về chuyện này sao, có vấn đề, chỉ là chi phí vận chuyển vật liệu được sử dụng ở Âu châu gia tăng, toàn bộ tiền vốn cũng gia tăng theo." Bên phía đối tác thêm.

      "Tôi đầu tư nhiều vào các công ty vận tải biển, các chỉ cần tìm vật liệu xây dựng cho cẩn thận, về việc vận chuyển có vấn đề gì." Tề Hạo bổ sung.

      "Ô. . . . . . Tề Hạo, ở đâu?" Thẩm Yên Phi chân mang giày ở đại sảnh khách sạn, biết phải đâu mới có thể tìm được ?

      "Tiểu thư, có cần tôi giúp ?" Nhân viên phục vụ khách sạn lo lắng tới, tình huống của vị khách này làm cho người ta lo lắng.

      "Tề Hạo, tôi muốn tìm Tề Hạo." Thẩm Yên Phi chỉ chăm chăm về phía trước.

      "Tiểu thư?"

      "Tề Hạo? ở đâu? Tề Hạo. . . . . ." Lệ rơi đầy mặt khiến trông giống như con cá lạc đường, khuôn mặt nhắn đầy hoang mang sợ hãi làm người ta thương tiếc.
      Last edited: 22/4/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8 (tiếp theo):
      Editor: whitemic97
      Ở trong đại sảnh, quản lí khách sạn chạy tới xử lí chuyện này ngay lập tức, bởi vì tình trạng ổn định của vị khách kia khiến cho mọi người xôn xao, Tề Hạo ngồi ở bên trái của đại sảnh tiếp đãi khách hàng chuyện làm ăn, lơ đãng nhìn về phía thang máy, phát nguyên nhân khiến mọi người xôn xao lại là Phi Phi.
      Tề Hạo để ý đến công việc ngay lập tức đứng dậy, “Tề tiên sinh!” Phía đối tác làm ăn vội vàng kêu lên tiếng, bọn họ còn chưa xong a.
      Tề Hạo nhanh chóng tới trước mặt Thẩm Yên Phi, chỉ thấy khuôn mặt nhắn của ướt đẫm nước mắt, ngây ngẩn cả người, phải nằm ngủ trong phòng hay sao?
      Đột nhiên trong tầm mắt mơ hồ xuất đôi giày da quen thuộc, Thẩm Yên Phi ngẩng đầu lên, “Tề, Tề Hạo!”.
      thương ôm vào ngực, “Em làm sao vậy?” ai có thể vào trong phòng làm tổn thương được.
      “ Cha em có chết có phải hay ?” từ trong ngực ngẩng đầu lên. “Tề Hạo, cho em biết , cha em chưa chết có phải hay ?”.
      có chút chần chờ nhìn , “Phi Phi”. ra lúc xế chiều nhận được điện thoại của Vũ Lâm , biết phải mở miệng báo tin này cho như thế nào.
      “Lừa đảo, tất cả đều là lừa đảo, Tề Hạo mau cho em biết những thứ này đều phải là !” khiến cho hy vọng duy nhất trong lòng Thẩm Phi Yên tan biến, những thứ này đều phải là , cha của sống tốt.
      “Phi Phi, em tỉnh táo chút .”
      mau cho em biết cha em vẫn còn sống, tin tức TV đến người đó phải là cha em, Tề Hạo, mau a.”
      đấm vào lòng ngực của , tại sao cha vẫn còn sống? Chỉ cần nhất định tin tưởng a!
      cảm thấy đau đớn ngực, nhìn gương mặt bi thương của , dường như cũng có thể cảm nhận được nội tâm đau thương của , mỗi lần nghẹn ngào nấc lên tựa như đem tim dùng sức siết chặt.
      Thấy đau lòng như thế, làm sao có thể nên lời?
      cho em biết cha em chết, em chỉ tin tưởng , em chỉ tin mình thôi!” Thẩm Yên Phi khổ sở nhìn , “ Tại sao ? Em đau đến muốn sống nữa rồi.”
      “Phi Phi!” Ngay lập tức Tề Hạo ôm lấy cơ thể mềm yếu của trượt dần xuống
      “ Cha em còn, em cũng muốn tiếp tục sống nữa…”
      cho phép em như thế!” Tề Hạo nóng lòng ôm ngang người lên, “ cho phép em chết.”
      “Tề Hạo, em van xin cho em biết cha em có chết a, người TV phải là cha em có đúng ?”
      Tề Hạo ôm vào thang máy, chỉ muốn nhanh chóng cho nằm lên giường nghỉ ngơi tốt, có lẽ nên gọi bác sĩ tới đây tiêm cho liều thuốc an thần.
      “Tề Hạo…”
      ”Em còn có a.” rống lên, loại người như vậy đáng cho đau lòng, cho dù đó có là cha chăng nữa, sao có thể khóc lóc đau lòng như vậy? Khóc đến tim cũng xoắn lại.
      Tề Hạo lo lắng nhìn nằm giường, sau khi ôm vào phòng, cho người mời bác sĩ đến đây chuyến, nhưng bác sĩ còn chưa đến khóc đến ngất .
      “Tình hình của ấy như thế nào?” Tề Hạo ngồi bên cạnh , tấc cũng rời.
      “ Nếu Tề tiên sinh phản đối, tôi muốn giúp Thẩm tiểu thư truyền chai nước biển, chai nước biển có thể tốn khoảng tiếng đồng hồ.” Bác sĩ thu lại ống nghe tai.
      “Chỉ truyền nước biển là xong sao?”
      ra thân thể của Thẩm tiểu thư có gì ngại, là do cảm xúc của ấy dao động quá lớn mới dẫn đến ngất xỉu, sau khi truyền nước biển xong Thẩm tiểu thư tỉnh lại.
      ấy có thể mang thai, truyền nước biển có ảnh hưởng gì chứ?” lo lắng hỏi.
      “Việc truyền nước biển ảnh hưởng đến phụ nữ mang thai, ngài có muốn lấy máu xét nghiệm để biết Thẩm tiểu thư có mang thai hay ?”
      Tề Hạo suy nghĩ lát, muốn có đứa bé gấp như vậy, chỉ là nếu như có thai ngay lúc này, có lẽ cho thêm động lực để vượt qua mọi chuyện.
      “Lấy máu ảnh hưởng gì đến ấy chứ?” Tề Hạo hỏi.
      “Dĩ nhiên là , chỉ cần lấy máu của Thẩm tiểu thư đến bệnh viện phân tích mật độ kích thích tố chút là có thể xác định xem ấy có mang thai hay . Trong giai đoạn đầu mang thai lấy nước tiểu xét nghiệm còn thể xác định chắc chắn dấu hiệu mang thai, nhưng nếu lấy máu xét nghiệm chính xác hơn nhiều.”
      “Lấy máu như vậy…” Nhìn ống tiêm cắm vào cánh tay trắng nõn của , có ý thức có thấy đau hay ?
      Nhìn khuôn mặt nhắn chút huyết sắc của , ngực giống như bị đè nén, đau đến thở nổi, sức ảnh hưởng của đối với quá mức bình thường, vượt xa tưởng tượng của .
      So với tưởng tượng còn nhiều hơn?
      Nếu có thể, nguyện ý vì gánh chịu tất cả bi thương khổ sở, chỉ muốn vui vẻ, “Tề tiên sinh, kết quả vừa có tôi điện thoại báo cho ngài ngay lập tức, bản báo cáo xét nghiệm cũng nhanh chóng giao cho ngài.” Sau khi nhân viên y tế rời , căn phòng cũng khôi phục yên tĩnh hoàn toàn.
      “Phi Phi.” Bàn tay che phủ hoàn toàn khuôn mặt nhắn trắng bệch của , chỉ mới buổi trưa thôi khuôn mặt nhắn này còn phơi ngoài nắng đỏ bừng bừng, mà lúc này đây sao lại tái nhợt thế này?
      Sau khi nhận được điện thoại của Vũ Lâm, nên rời khỏi , nên ra ngoài bàn chuyện hợp tác chết tiệt kia.
      xin lỗi, biết nên mở lời báo tin này cho em như thế nào.” lẩm bẩm , khuôn mặt tái nhợt với hai mắt nhắm chặt của cách nào đáp lại .
      Thậm chí còn kịp phái người dàn xếp chuyện của cha , muốn người nghiện đánh bạc cả đời cờ bạc là chuyện thể nào, điều có thể làm chính là cho tất cả các sòng bạc đều biết Thẩm Gia Hùng là người bên cạnh Tề Hạo .
      Vì tránh cho Thẩm Gia Hùng biết kiềm chế mà tiếp tục cờ bạc, thậm chí bởi vì danh tiếng của mà càng kiêng kị gì, cả gan làm loạn, nên cũng muốn cho Thẩm Gia Hùng biết có làm chỗ dựa sau lưng ông ta.
      Nhưng tất cả đều quá muộn, còn chưa kịp căn dặn Vũ Lâm làm những chuyện này Vũ Lâm truyền tin dữ đến.
      Mặc kệ Thẩm Gia Hùng thiếu bao nhiêu tiền? Đắc tội bao nhiêu người? Có Tề Hạo ở phía sau chống lưng, ông ta ít nhất mất mạng, Phi Phi cũng khổ sở nhiều như vậy.
      phiền muộn bản thân mình đem chuyện này xử lí hoàn tất, chỉ lo vội vã khuếch trương nghiệp của mình, vội vã muốn thoát khỏi trói buộc của Tề gia, vội vã muốn cùng Phi Phi trải qua cuộc sống chỉ thuộc về hai người.
      Nhưng ngờ lại thể bảo vệ được người thân mà coi trọng nhất, đáng chết!
      Last edited: 22/4/16
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8 (phần cuối):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      Đêm hôm đó Tề Hạo bỏ toàn bộ công việc lại rồi trở về Bắc Bộ cùng suốt đêm để xử lý hậu của cha, cho biết, mang thai, nhưng chút vẻ mừng rỡ cũng chẳng có, trách. Nhưng mặc kệ có mang thai hay ? vẫn thể chấp nhận việc ăn uống cả ngày trời.

      "Phi Phi, em ăn cái gì như vậy là được."

      Xử lý xong hậu thay , Tề Hạo vẫn luôn ở nhà, tình trạng này của làm thể nào yên tâm, chứ gì là để ở nhà mình.

      Ngồi yên ghế sofa, Thẩm Yên Phi ngẩng đầu nhìn : "Tề Hạo, em rất hi vọng ba em chết, tại sao như vậy?"

      Tề Hạo đứng trước mặt rồi nhìn sâu vào mắt : "Em hi vọng giấu giếm em sao?" Khi nhận ra thi thể của cha mình, kinh hoảng khóc thét. Nhưng mấy ngày nay lại im lặng khác thường, lời nào, ăn cơm, ngủ được, chuyện gì cũng làm, cơ thể làm bằng sắc cũng chẳng thể chịu nổi hành hạ như vậy.

      " phải giấu giếm, chỉ cần cho em ba chết, ba chết." dịu dàng nhìn .

      Tề Hạo thở dài hơi, ôm vào lồng ngực, nên vui mừng vì tin tưởng mình? Hay nên thương tiếc vẫn ngây ngốc như thế?

      ngồi ghế sa lon, ôm lên đùi: "Ông ấy chết, thực ông ấy là chết rồi." ôm lấy chặt, chỉ sợ thể chịu đựng được.

      Cục cưng trong ngực run nhè , cảm nhận áo mình ướt dần, khóc lên cũng tốt, muốn nhìn bộ dạng mờ mịt của .

      "Hạo. . . . . ."

      "Khóc , khóc xong lần này cho phép em khóc nữa."

      "Tại sao bọn họ có thể tàn nhẫn như vậy? Lại đánh ba đến chết." bấu chặt tay vào áo, vẫn luôn là người dựa vào đầu tiên, cũng là người duy nhất làm cho cảm thấy an tâm.

      "Bọn họ xấu xa."

      vuốt ve lưng : "Cảnh sát bắt được, cho dù bọn họ bị nhốt vào nhà giam hay , bỏ qua bọn họ." Nếu Thẩm Gia Hùng là cha của , mặc kệ xấu hay tốt cũng là cha của .

      Thẩm Yên Phi hốt hoảng ngẩng đầu lên: "Tề Hạo, muốn làm gì?"

      " làm cho bọn họ bị trừng trị thích đáng." cách chậm rãi, Tề Hạo luôn luôn lấy răng còn răng, ăn miếng trả miếng.

      "Đừng!" vội vàng nắm tay : " cần làm như vậy, cảnh sát trừng trị bọn họ."

      "Lúc cha còn sống vẫn chưa kịp dàn xếp cuộc sống an nhàn, vì vậy sau khi ông ấy chết, ít nhất nên lấy lại công đạo cho ông." Cho dù cha thiếu bao nhiêu nợ đánh bạc tội cũng đáng chết.

      "Đừng! Em muốn đòi công đạo gì thay ba, chỉ cần bình an là tốt rồi."

      nóng ruột khóc nấc lên, biết là xã hội đen, có trời mới biết hi vọng chỉ là người bình thường đến dường nào.

      Lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, thấy mọi người rất sợ , ngay cả hai tên bại hoại suốt ngày đòi tiền cũng kính sợ dứt, cho nên biết lai lịch hề , nhưng càng như vậy càng lo lắng.

      "Tề Hạo, cần thay cha em làm chuyện cả, em mất người thân duy nhất, thể lại đánh mất ."

      Nếu , cũng chẳng sống nổi.

      " cho rằng em hi vọng làm như vậy, phải ông ấy là cha của em sao?"

      "Đúng là cha của em, nhưng người em thích nhất là mà!"

      Nước mắt chảy ròng ròng, nhìn chăm chú: "Em muốn có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, như vậy khi nào mới dừng chuyện trả thù được?"

      Tề Hạo ôm chặt , ra lo lắng đến an toàn của ! Biết tấm lòng dành cho mình như thế, còn có thể cầu mong gì hơn?

      "Em muốn lại dấn thân vào chuyện nguy hiểm, Vũ Lâm nếu rời khỏi Tề gia, vậy cũng chẳng cần phải làm những chuyện nguy hiểm này đúng ?" sốt ruột hỏi.

      " tính toán rời khỏi Tề gia."

      dùng ngón cái thô ráp vuốt ve đôi môi khẽ run của : "Sau khi rời khỏi Tề gia, trong thời gian ngắn quyền thế của còn, có lẽ tự xây dựng thế lực bằng chính sức mình, cũng có khi thất bại."

      "Em muốn có quyền thế." chợt ngẩng đầu lên: "Chúng ta thể sống yên ổn qua ngày giống như người bình thường sao? Em muốn cầm súng, em muốn cầm súng đâu!" Mỗi lần nhìn thấy mang theo súng ra khỏi nhà, kiềm chế được mà run như cầy sấy.

      "Em bảo rút khỏi giới xã hội đen?" Bao nhiêu phụ nữ coi trọng quyền thế nắm tay.

      "Có thể ?"

      nhìn đầy kỳ vọng: " phải làm tiếp những chuyện nguy hiểm này, cũng có rượu chè, quán bar. Em ra ngoài làm việc, trước khi tìm được công việc mới, em làm việc kiếm tiền."

      "Nhóc ngốc!" ôm chặt vào lồng ngực, nên vui mừng vì quan tâm mình đến thế? Hay là tức giận xem thường như vậy?

      "Nếu rời khỏi Tề gia cũng đến nổi chẳng lo được cơm ngày ba bữa, em quá khinh thường người đàn ông của em rồi." Đại khái vẫn chưa hiểu bọn họ làm vậy là vì điều gì thôi.

      "Hạo..." Thẩm Yên Phi nhìn khẳng định: "Em chẳng sợ chịu khổ, mà chỉ muốn được bình an, cần phải động tới chuyện đánh giết người."

      Mỗi lần nhìn thấy những vết sẹo lớn người , chỉ lo lắng ngày nào đó lại có thêm vết sẹo mới.
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9 (phần ):

      Editor: Tiêu Vũ Chi

      " rời khỏi Tề gia cũng tạo nên cuộc sống như em muốn, cho thêm chút thời gian." Tay nắm quyền phải rời là có thể rời được, cách đây rất lâu từng nghĩ đến chuyện thoát khỏi thế lực của Tề gia, là làm cho có động lực hơn.

      Mặc dù vẫn muốn núp dưới đôi cánh Tề gia, nhưng hoàn cảnh đánh đánh giết giết lại tăng thêm rất nhiều niềm vui thú trong cuộc sống của , đây là lí do tại sao quyết tâm thoát khỏi Tề gia. Có phía sau, những thứ kích thích đó với còn bất kỳ lực hấp dẫn nào.

      "Có ?" nhìn sâu vào đôi mắt : "Nếu lừa gạt, em cao chạy xa bay cùng đứa trẻ trong bụng, để cả đời cũng tìm thấy được.”

      Tề Hạo nhíu lông mày: "Em còn biết trong bụng mình có em bé?"

      "Đáng ghét, đương nhiên là em biết." còn biết mấy ngày nay mình đối xử tử tế với đứa con trong bụng.

      "Xin lỗi rất nhiều."

      "Em xin lỗi với ai?" hỏi.

      "Đương nhiên là em bé trong bụng."

      ăn uống gì, đứa con trong bụng cũng được ăn gì, ngủ, đứa con trong bụng cũng được ngủ theo.

      "Người em nên xin lỗi phải là mới đúng chứ?" chịu, cũng khổ sở theo. Chỉ thấy hôn cái lên môi nhanh: "Cứ như vậy?"

      Thẩm Yên Phi nhìn lúc, rồi hôn môi hai cái.

      "Phi Phi, đối với em quá tốt rồi."

      Bàn tay to duỗi ra sau lưng rồi kéo khóa áo đầm xuống, liếm liếm cái miệng nhắn đáng của : "Có phải em nên bồi thường tốt hay ?"

      xấu hổ gật đầu, biết tính dục của luôn dồi dào, thế nhưng mấy ngày vừa rồi chỉ ôm ngủ mà thôi, chẳng làm gì cả, là khó cho .

      Tề Hạo nhàng liếm đôi môi , bàn tay to nâng mông lên: "Mở chân ra rồi ngồi lên đùi ."

      Thẩm Yên Phi ngượng ngùng làm theo, mỗi lần làm tình ở phòng khách, cầu như vậy. cởi áo đầm người xuống, chỉ để lại quần lót, bụng vẫn còn rất bằng phẳng, hề nhìn ra có dấu hiệu mang thai: "Em phải ăn nhiều chút."

      Bàn tay xoa rồi lại xoa phần bụng, biết gì: ", đáng ngại sao? Còn có đứa bé chúng ta làm như vậy được ?"

      " sao, nhàng, vào sâu quá." Bàn tay thô to lại tiến vào quần lót...

      "Hạo, em rất mệt đó." mệt mỏi trách móc.

      "Ngủ ." ôm lấy chặt, chừa bất kỳ khe hở nào giữa bọn họ.

      Tề Hạo ra khỏi bệnh viện cùng Thẩm Yên Phi, bàn tay to lớn đặt ngang hông , mỗi lần khám thai đều có mặt với .

      Ba qua đời hơn hai tháng, mấy ngày vừa rồi rất cảm kích . Chẳng những giúp xử lý tất cả hậu của ba mà còn ngăn cản mọi phiền toái, chủ nợ đến tìm nữa, bởi vì trả sạch món nợ thay ba.

      Vũ Lâm cho biết, lấy quyền thế của Tề Hạo, chẳng cần thay ba trả hết nợ đánh bạc cũng có thể làm cho ai dám đến gây với , nhưng lại trả sạch mọi khoản nợ của ba. chẳng biết nên báo đáp như thế nào mới tốt? luôn chút do dự lấy số tiền lớn giúp đỡ .

      Trước đó vài ngày muốn đăng ký kết hôn, gật đầu ngay lập tức, biết có phải vì thấy đáng thương nên mới kết hôn? Hay là vì đứa bé trong bụng nên muốn kết hôn cùng ? Chỉ cần bằng lòng sống chung với là đủ rồi, nếu như đánh mất lần nữa, cho dù có đứa con cũng sống nổi. thể tồn tại khi thiếu .

      "Tề Hạo, em nhờ xe về là được rồi, hãy làm việc của mình ." Kể từ khi biết tin về cái chết của ba, theo như hình với bóng, cho đến mấy ngày nay mới chuyển biến tốt chút. thích cảm giác luôn dựa vào người , nhưng thể tùy hứng, vì muốn ngày nào đó cảm thấy chán ghét mình.

      " giao cho Vũ Lâm mọi chuyện rồi." Ôm ngang hông rồi dắt tay , năm ngón tay đan vào bàn tay bé của .

      " cần lo lắng, tôi có thể lo được chuyện của cha ."

      Có lẽ Vũ Lâm hơi thẳng nhưng sai, kết cục dành cho dân cờ bạc chính là vậy. So với Tề Hạo cũng rất lo lắng sợ bị kích động, Vũ Lâm thế tàn nhẫn hơn rất nhiều. Nhưng ghét Vũ Lâm vì chuyện này, bởi lời lòng, ba luôn thích đánh cược rồi nợ tiền, kết quả cuối cùng có thể tốt hơn sao?

      thấy may mắn khi ba biết năng lực của Tề Hạo, nếu nhất định ba đòi Tề Hạo chu cấp tiền để đánh bạc, giả sử xảy ra chuyện như vậy, cả đời ngốc đầu lên trước mặt Tề Hạo được.

      " biết, nếu mấy ngày nay làm sao có thể ra ngoài làm việc." số chuyện vẫn cần ra mặt xử lý.

      "Tề Hạo." Thẩm Yên Phi dừng bước, hơi nghiêng người ngẩng đầu nhìn : "Em ." mặc kệ có phải vì nên mới muốn kết hôn cùng mình hay . Khóe miệng cong lên: " biết." Càng ngày càng thể rời xa .

      "Còn nữa, cảm ơn, cám ơn trả món nợ khổng lồ như vậy thay em…" Tề Hạo cúi người hôn lên môi ngăn lời lại, đầu lưỡi linh hoạt cạy hàm răng ra, xông vào cái miệng nhắn rồi mút lưỡi .

      Hai gò má đỏ ửng lên, ngờ lại đột nhiên tấn công như vậy.

      "Tề, Tề Hạo!" Hai tay ngừng vỗ vai .

      Tề Hạo ôm sát vào nơi cộm lên dưới thắt lưng, hôn nồng nhiệt chịu tha, lúc sắp thở nổi mới buông lỏng tay ra.


      "Hạo, em rất mệt đó." mệt mỏi trách móc.

      "Ngủ ." ôm lấy chặt, chừa bất kỳ khe hở nào giữa bọn họ.

      Tề Hạo ra khỏi bệnh viện cùng Thẩm Yên Phi, bàn tay to lớn của đặt ngang hông , mỗi lần khám thai đều có mặt với .

      Ba qua đời hơn hai tháng, mấy ngày vừa rồi rất cảm kích . Chẳng những giúp xử lý tất cả hậu của ba mà còn ngăn cản mọi phiền toái, chủ nợ của ba đến tìm nữa, bởi vì trả sạch món nợ thay ba.

      Vũ Lâm cho biết, lấy quyền thế của Tề Hạo, chẳng cần thay ba trả hết nợ đánh bạc cũng có thể làm cho ai dám đến gây với , nhưng lại trả sạch mọi khoản nợ của ba. chẳng biết nên báo đáp như thế nào mới tốt? luôn chút do dự lấy số tiền lớn giúp đỡ .

      Trước đó vài ngày muốn đăng ký kết hôn, gật đầu ngay lập tức, biết có phải vì thấy đáng thương nên mới kết hôn? Hay là vì đứa bé trong bụng nên muốn kết hôn cùng ? Chỉ cần bằng lòng sống chung với là đủ rồi, nếu như đánh mất lần nữa, cho dù có đứa con cũng sống nổi. thể tồn tại khi thiếu .

      "Tề Hạo, em nhờ xe về là được rồi, hãy làm việc của mình ." Kể từ khi biết tin về cái chết của ba, theo như hình với bóng, cho đến mấy ngày nay mới chuyển biến tốt chút. thích cảm giác luôn dựa vào người , nhưng thể quá tự do, vì muốn ngày nào đó cảm thấy chán ghét mình.

      " giao cho Vũ Lâm mọi chuyện rồi." Ôm ngang hông rồi nắm tay , năm ngón tay đan vào bàn tay bé của .

      "Em cần lo lắng, có thể lo được chuyện của cha."

      Có lẽ Vũ Lâm hơi thẳng nhưng sai, kết cục dành cho dân cờ bạc chính là vậy. So với Tề Hạo cũng rất lo lắng sợ bị kích động, Vũ Lâm thế tàn nhẫn hơn rất nhiều. Nhưng ghét Vũ Lâm vì chuyện này, bởi lời lòng, ba luôn thích đánh cược rồi nợ tiền, kết quả cuối cùng có thể tốt hơn sao?

      thấy may mắn khi ba biết năng lực của Tề Hạo, nếu nhất định ba đòi Tề Hạo chu cấp tiền để đánh bạc, giả sử xảy ra chuyện như vậy, cả đời ngóc đầu lên trước mặt Tề Hạo được.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :