1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Tú mỹ nhân - Điền Tiểu Điền (22C Full+ebook) - đã fix

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 21: Gặp lại thiếu niên Liễu Thượng Huệ…
      “Ưm…” Thẩm Gia Cẩm ấn ấn giữa chân mày, đầu đau muốn nứt ra, thân thể cũng uể oải khủng khiếp, chậm rãi mở mắt, muốn đứng dậy, lại cảm thấy trần tê dại chua xót nơi cánh tay mình, khẽ xoay đầu, đập vào mắt là khuôn mặt kiều mỵ lại quá đỗi quen thuộc.

      Là Hạ Tiểu Muội.

      Nàng còn chưa tỉnh, gối lên cánh tay Thẩm Gia Cẩm, ngọt ngào ngủ say như đứa bé. Thẩm Gia Cẩm ngắm dung nhan màng danh lợi thiếp của nàng, dời tầm mắt xuống phía dưới, là thân thể trắng như tuyết, lả lướt tinh tế…

      Toàn bộ ký ức hôm qua ập về, những chuyển động theo bản năng, những tiếng ngâm khẽ thở dốc, những đợt phóng thích… Từng màn từng màn , hết thảy đều lên trong đầu Thẩm Gia Cẩm.



      Thẩm Gia Cẩm vô lực thở dài, tại sao có thể như vậy chứ? việc phát triển đến bây giờ, toàn bộ phải đều nằm trong tầm kiểm soát của sao? Duy chỉ có Hạ Tiểu Muội…

      muốn dây dưa như thế với Hạ Tiểu Muội, phải thích, chẳng qua lấy cá tính của , bản thân bị người ta hạ dược, sau đó phát sinh quan hệ với Hạ Tiểu Muội, chuyện thế này, nghĩ đến cũng khiến có cách nào đối mặt nổi.

      Vốn muốn đợi sau khi việc kết thúc, mời bà mối và dùng tam môi lục sính cưới Hạ Tiểu Muội qua cửa , với điều kiện tiên quyết là... Hạ Tiểu Muội hận .

      Nhưng chuyện này, hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát của . Mặc kệ thế nào nữa, hai người họ có quan hệ xác thịt, chuyện này có cách nào chối cãi.

      Chẳng qua chợt lóe lên trong lúc đó, Thẩm Gia Cẩm nghĩ rất nhiều cách, có thể xác định tâm ý của với Hạ Tiểu Muội, cũng có thể xác định cùng Hạ Tiểu Muội trải qua cuộc đời này, chỉ cần Hạ Tiểu Muội nguyện ý.

      Bất chợt, cảm thấy sợ hãi, sợ hãi phản ứng của Hạ Tiểu Muội sau khi biết chân tướng, nếu Hạ Tiểu Muội biết thân phận của , biết dụng ý của , có hận ?

      “Ưm…”

      Hạ Tiểu Muội trở mình, cánh tay láng mịn khoát lên lồng ngực , sau đó thân thể nàng cọ cọ, bộ ngực sữa cao vút chạm vào da thịt . Thẩm Gia Cẩm bất đắc dĩ nhìn bên dưới trướng phồng, làm nhiều lần như vậy, cần nữa đâu…

      Cũng chẳng biết có phải ánh mắt của Thẩm Gia Cẩm quá nóng bỏng , mà Hạ Tiểu Muội ưm tiếng chậm rãi tỉnh lại, đầu tiên là hoảng sợ, sau khi nhìn , bèn khiếp sợ rút hai tay mình về, kéo tấm chăn che trước ngực mình, mặt nổi hai rặng ửng hồng, ngượng ngùng ngớt.

      Thẩm Gia Cẩm thấy nàng thẹn thùng, trong lòng đột nhiên mềm mại hẳn, kéo nàng qua, ôm vào lòng, nhàng hỏi, “Đau ?”

      Mặt Hạ Tiểu Muội đỏ như quả cà chua, nhưng vẫn cúi đầu, khẽ gật cái, nàng dám động, bởi vì thân thể khẽ động, bên dưới đau rát, chắc là sưng rồi.

      "Xin lỗi." Thẩm Gia Cẩm thở dài .

      Hạ Tiểu Muội thoáng biến sắc, “Chàng… ta…”

      Nàng lẩm bẩm, lại biết gì cho phải.

      Thẩm Gia Cẩm nhạy bén cảm nhận được tâm tình nàng biến hóa, vội vàng dùng lực ôm chặt nàng, “Tiểu Muội, chờ chuyện này kết thúc, ta cưới nàng.”

      Vẻ mặt Hạ Tiểu Muội trong nháy mắt trở nên ảm đạm, “Bây giờ chúng ta thể trở về trấn Thanh Sơn sao? Về trấn Thanh Sơn, chúng ta sống cuộc sống qua ngày.”

      Thẩm Gia Cẩm siết chặt vòng tay, nhíu chặt mày, “Tiểu Muội, chờ chút, rất nhanh thôi, việc này nhanh chóng kết thúc.”

      biết sao, trong lòng Hạ Tiểu Muội đột nhiên rất hoảng hốt, nàng cảm thấy nàng căn bản thể đợi thêm được nữa, trong lòng nàng chua xót, hơi kích động , “Tại sao phải chờ chứ? Chúng ta về trấn Thanh Sơn , tiếp tục bán đậu hủ, cho dù thể về trấn Thanh Sơn, chúng ta có thể về nhà chàng…” Bỗng nhiên nàng chợt nhớ, lần đầu tiên Thẩm Gia Cẩm xuất , người ta gọi là Cẩm Tú công tử.

      Cẩm Tú công tử… Người bình thường có danh xưng vậy. Nỗi bất an tiềm sau trong nội tâm lại xuất , Thẩm Gia Cẩm rốt cuộc là người như thế nào?

      “Có phải chàng ghét bỏ ta là thôn nữ …” Hạ Tiểu Muội thoáng nghẹn ngào.

      Thẩm Gia Cẩm nâng cằm nàng lên, trong mắt đều là đau lòng và bất đắc dĩ, “Tiểu Muội, nàng đừng nghĩ loạn, ta còn hai chuyện cuối cùng vẫn chưa làm, chỉ mấy ngày nữa thôi, sau khi làm xong, chúng ta về nhà.”

      Hạ Tiểu Muội xoay mặt , thêm gì.

      Sau cuộc hoan ái thâu đêm, đàm luận chủ đề như vậy, rất thú vị, nhưng việc đời là thế, Hạ Tiểu Muội nàng cũng chỉ là nữ tử bình thường, cũng lo lắng, cũng sợ hãi, sau khi trả giá bằng trinh tiết quý báu nhất của nữ tử, nàng hi vọng, chẳng qua là phu quân đối tốt với nàng, và cuộc sống bình an nhàn hạ mà thôi.

      Bức họa mỹ nhân gì đó, giang hồ gì đó, toàn bộ đều liên quan đến nàng, nàng chỉ muốn cùng thần kinh trở về trấn Thanh Sơn, tiếp tục bán đậu hũ.

      Thẩm Gia Cẩm thở dài, xoay người xuống giường, mặc y phục tử tế, rồi đun nước nóng, lấy cái khăn đặt ngay đầu giường hâm nóng, sau đó cầm khăn phủ lên nơi riêng tư của nàng. Hạ Tiểu Muội dần dần nhắm mắt, khẽ thở phào, quả thực dễ chịu rất nhiều, chỉ là… chỉ là… xấu hổ muốn chết.

      Gian phòng này là Hạ Tiểu Muội thuê được, hai ngày kế tiếp, Hạ Tiểu Muội cũng xuống giường, chẳng biết Thẩm Gia Cẩm lấy bình thuốc mỡ ở đâu, tỉ mỉ thoa lên chỗ đau còn lưu lại người nàng sau cơn hoan ái quá mức kịch liệt.

      Hai người họ, cũng về đề tài quay lại trấn Thanh Sơn nữa.

      Ngày thứ ba, Hạ Tiểu Muội khá hơn nhiều, giữa hai chân cũng chẳng còn đau, ngoại trừ bước còn có chút trì trệ, mấy thứ khác đều ổn cả, vết bầm đen người sớm phai nhạt .

      Sau khi Thẩm Gia Cẩm từ bên ngoài trở về còn mang theo người, vậy mà lại là Liễu Thượng Huệ lâu gặp.

      Liễu Thượng Huệ rất cao hứng khi thấy nàng, “Tỷ tỷ!”

      Hạ Tiểu Muội rất bất ngờ, “Tại sao ngươi ở chỗ này?”

      Vẻ mặt Liễu Thượng Huệ hết sức phấn khởi liền nhanh chóng sa sút, “Đệ đánh mất bài tử, thể về nhà.”

      Hạ Tiểu Muội tò mò hỏi, “Bài tử gì hở?”

      Thẩm Gia Cẩm tiếp lời, “ người vốn có kim bài, chỉ là biết tại sao lại tìm thấy, lúc ta vừa ra ngoài liền gặp phải , nên dẫn về.”

      Liễu Thượng Huệ gật đầu liên tục, “ có bài tử thể về, đệ chẳng biết ném nó ở đâu rồi.”

      Lúc này, Hạ Tiểu Muội thoáng hoài nghi, sao mà trùng hợp vậy? Đúng lúc Liễu Thượng Huệ đánh mất bài tử, lại được Thẩm Gia Cẩm bắt gặp?

      Chẳng qua hoài nghi hoài nghi, hai người trước mắt đều có bộ dáng thành khẩn, Hạ Tiểu Muội cũng hỏi tiếp.

      “Được rồi, hai ngày nữa Đồng Thành tổ chức đại hội võ lâm, hai người muốn xem ?” Liễu Thượng Huệ hưng phấn hỏi.

      Thẩm Gia Cẩm bình tĩnh gật đầu, “Đương nhiên chứ.”

      “Nghe đại hội võ lâm có bảo vật! Lần này còn chọn võ lâm minh chủ nữa, người nào thắng, trở thành minh chủ võ lâm, có thể làm minh chủ, lại có bảo vật, chắc chắn quy tụ rất nhiều người.”

      Nét mặt Thẩm Gia Cẩm thoáng khó lường, “Người nhất định nhiều.”

      đúng, bình thường, bộ dáng hai người kia chuyện giống nhau, Hạ Tiểu Muội rũ mặt xuống, nếu đây là canh bạc, vậy nàng sớm mất lợi thế, nàng đánh cuộc, hơn nữa chỉ có thể cược giống nhau, đó chính là lòng của Thẩm Gia Cẩm.

      Bên kia, Hác Phong Lưu nổi giận đùng đùng chất vấn hoa hồng đỏ, “Ngươi rốt cuộc cho Thẩm Cẩm uống thuốc gì?”

      Vẻ mặt hoa hồng đỏ thương tâm, “Đương nhiên là mê hồn đan, thiếu chủ chẳng lẽ ngài tin ta? Sau khi ăn mê hồn đan liền hôn mê bất tỉnh, lúc tỉnh lại, trở nên đặc biệt nóng nảy, chỉ cần khống chế dược tính là được.”

      càn!” Hác Phong Lưu vỗ chưởng đánh nát cái bàn trước mặt.

      “Ngươi cho uống Đoàn tụ hoàn!”

      Có trời mới biết sau khi thấy nét mặt của Hạ Tiểu Muội tức giận bao nhiêu, ràng là bộ dáng vừa trải việc đời, dung mạo mang theo nét phong tình, nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra!

      Hoa hồng đỏ kinh hãi, “Sao có thể chứ!”

      Toàn thân nàng đều cất giấu thuốc, lấy ra hai bình cẩn thận đếm chút, cứ đếm như thế, chết tiệt, ngày đó chỉ chú ý việc thiếu chủ quá cao hứng, vậy mà đưa sai thuốc.

      Hác Phong Lưu luôn quan sát nét mặt hoa hồng đỏ lúc này sắc mặt càng thêm khó coi, “Cút về Hác Vân Cốc, sau này đừng xuất trước mặt ta!”

      “Thiếu chủ!” Hoa hồng đỏ kêu thê lương thảm thiết.

      “Cút!” Hác Phong Lưu bóp nát cái chung trong tay.

      Thẩm Gia Cẩm đáng hận!
      Last edited: 6/3/15
      minhminhanhngoc, HoanHoan, purplepeach21 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 22: Cẩm Tú mỹ nhân tự tiêu dao…
      nhóm ba người bèn trả phòng, tiến về phía trước Đồng Thành.

      Dọc đường có rất nhiều nhân sĩ võ lâm, còn có những khuôn mặt phi thường quen thuộc với Thẩm Gia Cẩm. Những người đó đều mua bức họa mỹ nhân trong tay , đám người này thấy Thẩm Gia Cẩm tránh khỏi tức đến vểnh râu trừng mắt, Thẩm Gia Cẩm ngượng ngùng vuốt mũi, cả đoạn đường đều cúi mặt mà .

      Càng gần Đồng Thành, nhân sĩ võ lâm càng nhiều, Liễu Thượng Huệ cũng hỏi thăm được đại hội võ lâm bày bảo vật gì.

      “Bức họa Cẩm Tú mỹ nhân?”

      Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội đều kinh ngạc, “Sao lại là bức họa Cẩm Tú mỹ nhân chứ?”

      Liễu Thượng Huệ gật đầu, lần nữa khẳng định, “Đệ nghe lầm, đúng là bức Cẩm Tú mỹ nhân, do đích thân minh chủ đương nhiệm giao cho Tân minh chủ võ lâm.”

      Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội liếc nhìn nhau, đều thấy hoài nghi của nhau.

      Đại hội võ lâm đúng hạn diễn ra.

      Mọi người ở các môn các phái đều tề tụ ở Đồng thành núi Đồng, đây chính là nơi tiến hành đại hội võ lâm. Đại hội võ lâm hiếm khi tổ chức lần, lần gần đây nhất là cách đây ba năm, lần này minh chủ võ lâm phát thiếp hùng rất rộng, triệu tập hùng trong thiên hạ, tuyên bố bản thân tin tưởng Đạo giáo, lòng quy , muốn nhường vị trí minh chủ lại, đồng thời nguyện ý giao ra bức họa Cẩm Tú mỹ nhân chân chính. Tin tức vừa lan truyền, toàn bộ giang hồ đều ồ lên, những người từng mua bức họa mỹ nhân đều hối hận thôi, cũng tự biết bản thân vô năng thể trở thành minh chủ bèn lấy tâm tình trông ngóng, cho dù tay đều có bức họa, ai ai giả còn chưa biết đâu. Hơn nữa cao thủ trong chốn giang hồ tụ hợp lại, từng ánh mắt ngước nhìn cũng rất tốt.

      Đợi các môn các phái và vài hiệp khách riêng rẻ giang hồ tề tụ đủ, minh chủ võ lâm mới bước lên võ đài.

      Phu thê minh chủ võ lâm vừa lộ diện, sắc mặt Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội lập tức thay đổi, đây đúng là người quen cũ mà, phu thê minh chủ này, phải Mã Chấn Hồng và Lãnh Phiêu Phiêu trong rừng ngày ấy sao?

      Hôm nay Mã Chấn Hồng cũng dữ tợn như ngày đó, giờ nhìn qua, hoàn toàn là làn gió quân tử chính phái, mà Lãnh Phiêu Phiêu bên cạnh lúc này ôn nhu như nước, đoan trang nhã nhặn gì sánh bằng, còn đâu dáng vẻ phóng đãng ngày ấy?

      Mã Chấn Hồng cười như gió xuân quất vào mặt, ôn hòa , “Các vị hùng hào kiệt có thể tới tham gia đại hội võ lâm lần này, Mã mỗ thực vô cùng cao hứng, có chuẩn bị chút rượu nhạt, mọi người hãy cùng nhau uống chén rượu này, trước cầu chúc đại hội võ lâm lần này thành công!”

      Người ở đây ngoại trừ Thiếu Lâm Tự và Võ uống rượu ra, còn lại đều vạn phần phóng khoáng, lập tức nâng chén, “Minh chủ khách khí!”

      Thẩm Gia Cẩm và Hạ Tiểu Muội từng chứng kiến diện mạo của Mã Chấn Hồng, đương nhiên uống chén rượu này, hơn nữa bọn họ vốn vụng trộm theo người khác lẻn vào mà, muốn xoay đầu bảo Liễu Thượng Huệ đừng uống, Thẩm Gia Cẩm nghiêng đầu lại phát Liễu Thượng Huệ vốn phải ở bên cạnh nay thấy đâu.

      đâu rồi?” Hạ Tiểu Muội thấp giọng hỏi Thẩm Gia Cẩm, Thẩm Gia Cẩm khẽ lắc đầu biết.

      “Mã Chấn Hồng, vở kịch này của ngươi nên diễn xong rồi!” Theo tiếng quát lạnh lùng, Hác Phong Lưu nhanh nhẹn đến.

      Sắc mặt Mã Chấn Hồng đổi, bình tĩnh , “Hóa ra là Hác cốc chủ của Phong Vân cốc, tại hạ hiểu ngươi gì.”

      Hác Phong Lưu hừ tiếng, “Cái gì mà quy sơn lâm, thiếp hùng, chọn minh chủ, trao bức hoa, chẳng qua Mã Chấn Hồng ngươi giở trò. Trước ngươi gieo giắc tin đồn bức họa mỹ nhân là tàng bảo đồ trong giang hồ, sau lại triệu tập hùng trong thiên hạ đến tận đây, Mã Chấn Hồng, ngươi muốn thống nhất võ lâm cũng cần giở thủ đoạn bịp bợm kiểu này, trong rượu sớm bị ngươi hạ độc!”

      Lời vừa dứt, sắc mặt mọi người đại biến, vội vàng vận công đề khí, lại phát chân khí trong cơ thể bỗng nhiên biến mất, “Mã Chấn Hồng, ngươi…”

      Mã Chấn Hồng biến sắc, “Hác cốc chủ, ngươi hạ độc chư vị hùng trong giang hồ, còn tính đổ lên đầu Mã mỗ sao?”

      Tất cả mọi người bắt đầu mơ hồ, rốt cuộc ai mới là người hại họ?

      Hác Phong Lưu chỉa kiếm vào phu thê Mã Chấn Hồng, “Phu phụ các người làm chuyện ác còn ít à? Hoặc là ta sai, hai người các ngươi chẳng qua chỉ là phu thê danh nghĩa thôi. kẻ đoạn tụ chi phích, kẻ phong lưu thành tính, phu thê gì chứ! Chỉ là đôi cẩu nam nữ!”

      Bất chấp cơn giận dữ của phu thê Mã Chấn Hồng, Hác Phong Lưu tiếp, “Mười năm trước, thần trộm Hạ Viễn Sơn rửa tay trong chậu vàng*, quy phố phường. Năm năm trước, ngươi trà trộn vào Phong Vân cốc, trộm bí tịch thành cuối cùng hạ độc cốc chủ. Bốn năm trước, ngươi lấy《 Dịch Cân kinh 》quý báu nhất của Thiếu Lâm, lại tìm thần trộm, Hạ Viễn Sơn theo ngươi, ngươi bèn độc chết . Ba năm trước, ngươi ám sát tiền minh chủ, tự mình làm minh chủ võ lâm, sau đó cưới Lãnh Phiêu Phiêu - nữ nhân phóng đãng, ả lợi dụng mỹ sắc giúp ngươi thu thập tình báo, ngươi lại dùng thân phận minh chủ làm xằng làm bậy, cách đây vài ngày dã lang Chu Húc cũng bị các ngươi giết hại. Sao, những chuyện này ngươi định lấp liếm hả?”

      *Rửa tay trong chậu vàng ý chỉ số người trong hắc đạo sau khi phát tài chuẩn bị an hưởng tuổi già, công khai tuyên bố cải tà quy chính; cũng có thể là buông tha nghề nghiệp hoặc việc nào đó dấn thân trong thời gian dài (Theo Baike).

      Hạ Tiểu Muội nghe xong cả người đều run rẩy, thế mà nàng chẳng biết gì hết! Thời điểm cha mất khuôn mặt bình thản, nàng còn tưởng cha vì bệnh mà chết, kết quả hôm nay mới biết, cha bị người ta độc chết!

      “Mã Chấn Hồng, đền mạng !” Nàng rơi lệ, luồn tay vào ngực áo, lấy thanh đoản kiếm, muốn giết Mã Chấn Hồng, kết quả cước bộ mềm nhũn, lúc này mới phát giác cả người đều vô lực, Thẩm Gia Cẩm vội vàng ôm nàng vào lòng.

      Hác Phong Lưu tràn đầy thương tiếc nhìn nàng, “Tiểu Muội, muội chớ kích động!”

      Sau đó xoay đầu quát chói tai, “Mã Chấn Hồng, hôm nay ta nhất định phải lấy mạng ngươi!”

      Mã Chấn Hồng cười ha hả, “Hahaha, tuy Mã mỗ chẳng biết mục đích cuối cùng của ngươi là gì, có điều, cho dù ngươi tra ra những chuyện này do ta làm sao! Hôm nay quy thuận Mã Chấn Hồng ta, toàn bộ đều phải chết! Được rồi, quên nữa, rượu này có độc, chẳng qua trong gian phòng này ta sớm hạ nhuyễn cân hương, Hác cốc chủ, có giỏi ngươi lại đây!”

      chuyện, và Lãnh Phiêu Phiêu bày ra tư thế giao đấu, mà Hác Phong Lưu cũng vận sức chờ phát động, ba người trong lúc đó đều giương cung bạt kiếm.

      mùi hương lạ ập tới, trong lòng ba người cả kinh, vội vàng che mũi, nhưng vẫn kịp.

      Thân thể mềm nhũn, bịch bịch bịch, tất cả mọi người trong gian phòng đều mềm nhũn nhoài người té xuống đất, duy chỉ còn Thẩm Gia Cẩm ôm Hạ Tiểu Muội.

      “Đây…” Tất cả mọi người đều khó hiểu.

      Phịch phịch phịch!

      đám thị vệ mang theo đao vọt vào, thị vệ cầm đầu chính là tổng quản đại nội thị vệ.

      “Đại nhân!” Thị vệ chạy tới đều quỳ rạp trước mặt Thẩm Gia Cẩm.

      Hạ Tiểu Muội sợ ngây người.

      Thẩm Gia Cẩm thản nhiên , “Tới rất đúng lúc.”

      Thị vệ cầm đầu thoáng nhìn Hạ Tiểu Muội trong lòng Thẩm Gia Cẩm, cười hắc hắc, “ nương, chúng ta lại gặp nhau.”

      Thời khắc này Hạ Tiểu Muội rất bối rối, nàng chỉ vào Thẩm Gia Cẩm lẩm bẩm hỏi, “Đại nhân gì? Rốt cuộc chàng là ai?”

      Những nhân sĩ võ lâm khác cũng bối rối, ngay cả Hác Phong Lưu cũng rất đỗi kinh ngạc.

      Thẩm Gia Cẩm nhìn Hạ Tiểu Muội trong lòng đầy sâu lắng, chậm rãi , “Lục phẩm chủ Hình bộ, khâm sai đại thần Thẩm Gia Cẩm, phụng thánh chỉ của hoàng thượng truy tìm tăm tích của bức họa Cẩm Tú mỹ nhân và những vụ án giết người trong giang hồ ở mấy năm gần đây.”

      “Lục phẩm… chủ Hình bộ… Khâm sai đại thần…"

      Hạ Tiểu Muội muốn khóc cũng muốn cười, nàng nghĩ tới ngàn vạn thân phận của Thẩm Gia Cẩm, chỉ duy nhất nghĩ tới là người của quan phủ.

      Mã Chấn Hồng tức giận quát, “Ngươi dùng cách gì khiến ta thể cựa quậy?”

      Thị vệ cầm đầu cười khà khà, “Nhuyễn cân tán gì đó, mười năm trước đại nội dùng nữa rồi, giờ dùng Bí chế nhuyễn cân hương ba giây ắt ngã, hài tử, ngươi out!”

      phất tay, đám thị vệ lập tức tiến lên mang mọi người , Thẩm Gia Cẩm lấy bình , đặt dưới mũi Hạ Tiểu Muội lượn quanh, cũng đặt dưới mũi Hác Phong Lưu lượn vòng, hai người họ chậm rãi khôi phục sức lực.

      Trong phòng dần dần còn bao nhiêu người, Hạ Tiểu Muội vẫn luôn ngây ngẩn, ánh mắt Hác Phong Lưu nhìn Thẩm Gia Cẩm đầy phức tạp.

      “Vì sao?” Cuối cùng kiềm chế được, Hác Phong Lưu lên tiếng.

      Thẩm Gia Cẩm vuốt cằm, “Ta nên giải thích thế nào đây? Đại nội có tư liệu quán, tư liệu của các ngươi đều ở đấy, ta nhớ ta từng xem đoạn như vầy, cốc chủ tiền nhiệm của Phong Vân Cốc - Hác Nhẫn có sở trường về dịch dung, nhuyễn kiếm, và khinh công. Vốn là sư huynh của thần trộm Hạ Viễn Sơn, về sau hai người trở mặt, Hác Nhẫn mang ấu tử Hác Phong Lưu tách ra, chiếm khe suối làm Phong Vân Cốc. Năm năm trước chỉ thu nạp vẻn vẹn môn hạ, tên là Mã Chấn Hồng, cướp đoạt bí tịch dịch dung thành, bèn sát hại Hác Nhẫn phản bội Phong Vân Cốc, sau gia nhập vào phái Hàn Sơn của Lãnh Phiêu Phiêu. Bốn năm trước lập mưu với Lãnh Phiêu Phiêu giết hại chưởng môn phái Hàn Sơn, nhưng bị Hàn Băng chưởng của chưởng môn phái Hàn Sơn làm trọng thương, phải cần ngay《 Dịch Cân kinh 》của Thiếu Lâm để chữa thương, tìm được thần trộm Hạ Viễn Sơn, cưỡng bức dụ dỗ có kết quả, bèn giết thần trộm bằng thuốc độc.”

      Nét mặt Hác Phong Lưu trở nên ảm đạm, “Cho nên ngươi vẫn luôn biết thân phận của ta?”

      Thẩm Gia Cẩm gật đầu, “Ừ, Liễu Thượng Huệ chính là ngươi, thuật dịch dung của Phong Vân cốc độc nhất thiên hạ, nếu ta sớm biết những chuyện này, thực cũng nhìn ra.”

      Hác Phong Lưu cười gượng, “Ngươi và ta ước định lấy bức họa mỹ nhân làm mồi dẫn Mã Chấn Hồng mắc câu, cũng là tính toán của ngươi?”

      Thẩm Gia Cẩm liếc nhìn Hạ Tiểu Muội, “Bức họa mỹ nhân của ta là giả, bức dáng dấp thế nào, ta còn chưa thấy qua, bức tranh đó ta còn chưa tìm được.”

      “Ta biết.”

      Sắc mặt Hạ Tiểu Muội như tro tàn, đầu tiên là bị giết bằng thuốc độc, vừa rồi Thẩm Gia Cẩm với thân phân quan viên, nàng chẳng biết phải đối mặt ra sao nữa.

      Hác Phong Lưu ngẩn người, khẽ , “Tiểu Muội, ta là Phong ca ca, muội thực nhớ ta sao?”

      Hạ Tiểu Muội ngơ ngác nhìn Hác Phong Lưu, “Phong ca ca?”

      Trong đầu thoáng đoạn ký ức ngắn ngủi, hình như thực thiến niên như vậy, sau khi nam nhân trung niên bị chọc giận đùng đùng bỏ , nước mắt nước mũi muốn nàng được quên , nhưng mà… giờ nàng có thời gian bận tâm đến những chuyện khác.

      Cũng chẳng biết nàng về nhà bằng cách nào, cả đoạn đường Thẩm Gia Cẩm đều lo lắng nhìn nàng, nhưng lại chả biết Hạ Tiểu Muội nghĩ gì, khóc làm khó, tức giận cũng cười, mỗi ngày nên ăn cơm ăn cơm, nên ngủ ngủ, buổi tối hai người đồng sàng cộng chẩm, Thẩm Gia Cẩm muốn ôm nàng, nàng cũng cho ôm.

      Hạ Tiểu Muội như vậy khiến Thẩm Gia Cẩm muốn điên mất, biết mình có lỗi với Hạ Tiểu Muội, nhưng đường mặc thế nào giải thích thế nào, dường như nàng chả có bất kỳ phản ứng gì cả.

      Về tới trấn Thanh Sơn, vừa vào nhà, Hạ Tiểu Muội liền đẩy cửa phòng mình, Thẩm Gia Cẩm theo, Hạ Tiểu Muội ngồi xổm xuống, ở góc trong phòng, nhàng gảy, miếng gạch tường bị gỡ xuống, lộ ra cái hộp vuông vức.

      Hạ Tiểu Muội rút hộp ấy ra, đặt lên bàn, “Đây mới thực là bức họa 《 Cẩm Tú mỹ nhân 》, sau khi cha mất, ta nghĩ ông ấy là thần trộm, nên muốn trộm bảo vật hạ táng cùng ông, kết quả ngờ rằng, danh họa tuyệt thế này vậy mà thế đấy.”

      Thẩm Gia Cẩm thoáng nghi hoặc, mở bức họa ra nhìn, chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên cổ họng.

      Đây là bức họa《 Cẩm Tú mỹ nhân 》à! Mẹ nó! Đây là xuân cung đồ mà!

      Chả trách hoàng đế và cữu cữu đều khẩn trương vậy, bức họa quả thực là bút tích của cữu cữu Hà Quang Diệu, nhân vật chân thực sinh động, chỉ là nét mặt của nam nhân này… phải hoàng đế sao!

      Thẩm Gia Cẩm chịu nổi, Xuân cung đồ! Xuân cung đồ! Chỉ vì bức họa rách nát này làm nhiều chuyện thế! Giờ thầm muốn lấy đao chém hoàng đế và cữu cữu, vâng… Đó chỉ là nghĩ chút thôi, dám.

      “Chàng hẳn sớm biết, cho nên mới tìm đến nhà ta, đúng ?” Hạ Tiểu Muội yếu ớt hỏi.

      Thẩm Gia Cẩm nghẹn lời, quả thực sớm biết Hạ Tiểu Muội là truyền nhân của thần trộm, cũng biết vị trí của bức họa từ lâu, tiểu Cường gì đó, thực ra chẳng phải con gián. Mà là tầm bảo trùng mà đại nội chuyên dùng để tìm kiếm bảo vật, khi bảo vật vào Trân Bảo các, đều được đại nội dùng phương pháp đặc biệt xông mùi hương nào đó, thứ mùi này căn bản dễ phát , chỉ có thể dựa vào tầm bảo trùng định vị.

      Nhưng tại, phải thế nào đây?

      “Ngươi , nhiệm vụ của ngươi hoàn thành rồi.”

      Hạ Tiểu Muội đưa lưng về phía Thẩm Gia Cẩm.

      Thẩm Gia Cẩm ngây ngẩn cả người, vội vàng , “Tiểu Muội, theo ta về kinh thành , từ lâu ta viết thư cho cha mẹ, chúng ta trở về liền thành thân.”

      Hạ Tiểu Muội giống như nghe thấy, “Ta trộm bảo có tội, nếu ngươi muốn bắt ta, vậy bắt .”

      “Tiểu Muội!”

      Ầm ầm ầm! Có tiếng đập cửa, lát sau ngoài cửa truyền đến giọng của thị vệ cầm đầu, “Thẩm đại nhân, thánh thượng có chỉ, triệu ngài ngay lập tức hồi kinh.”

      Thẩm Gia Cẩm bực bội lên tiếng đáp, sau đó xoay người tiếp tục với Hạ Tiểu Muội, “Tiểu Muội, ta rồi chúng ta ở cùng chỗ, nàng theo ta hồi kinh , được ? Đừng tức giận với ta nữa, được ?”

      Hạ Tiểu Muội .

      “Thẩm đại nhân! Thẩm đại nhân!...” ngoài cửa tiếng giục giã càng ngày càng nhanh.

      Thẩm Gia Cẩm nhẫn nhịn, vô lực , “Nàng hãy chờ ta, ta trở về bên thánh thượng rồi lập tức quay lại tìm nàng.”

      Lúc sắp khởi hành, Thẩm Gia Cẩm bắt đắc dĩ nhìn nàng cái, sau đó buồn rười rượi rời .

      vừa , cả người Hạ Tiểu Muội mới mềm nhũn, ôm thân thể ô ô ô khóc rống lên.

      Ba tháng sau.

      Ba tháng có thể phát sinh rất nhiều chuyện, ví như Hạ Tiểu Muội biết gia thế của Thẩm Gia Cẩm. Cha là Thái phó đương triều, đại ca là Tướng quân, cữu cữu là Hà Tất tiên sinh nổi tiếng thiên hạ, còn bản thân là thám hoa vì có công tìm được bức họa, nên được phong là Hình bộ Lang trung. Lại ví như, người ở trấn Thanh Sơn cũng biết thân phận của Thẩm Gia Cẩm, vừa mới bắt đầu còn chúc mừng Hạ Tiểu Muội tìm được nam nhân tốt, sau lại bắt đầu quái gở cười nhạo Hạ Tiểu Muội là khí phụ (bị chồng ruồng bỏ). Đối với chuyện này, Hạ Tiểu Muội luôn luôn cười cho qua. Lại ví như, Hác Phong Lưu thường xuyên đến tìm nàng, lấy thân phận là ca ca do bản thân tự nhận định, bán rẻ nhan sắc giúp nàng bán đậu hũ, còn ví như, Hạ Tiểu Muội mang thai…

      Phường đậu hũ Hạ gia còn giống trước mỗi ngày đều mở cửa nữa, sau khi mang thai Hạ Tiểu Muội làm đậu hũ cũng ít dần, chẳng qua nàng lo lắng cho cuộc sống của mình thôi, Thẩm Gia Cẩm rồi.

      Sau khi nàng thu dọn phòng củi mà Thẩm Gia Cẩm ở, phát dưới gối đè xấp ngân phiếu tám mươi vạn lượng. Nàng cũng khách khí, dù sao cũng là cha của nhi tử mình để lại cho nàng, xem như phí nuôi nấng hài tử .

      Nàng thường xuyên vuốt cái bụng hơi nhô lên và chuyện với bảo bảo, bình thường cũng nhớ tới Thẩm Gia Cẩm, nhớ lại cả đoạn đường Thẩm Gia Cẩm giải thích với nàng, nàng trách Thẩm Gia Cẩm, chỉ biết làm thế nào đối mặt thôi.

      Sáng sớm vừa mở mắt, bị tiếng kèn trống ngoài cửa đánh thức, nàng theo thói quen vuốt bụng, nghi hoặc , “Nhà ai đón dâu nhỉ, bảo bảo à, đừng sợ, chốc nữa chúng ta xem.”

      Sau khi rửa mặt chải đầu, tiếng kèn trống bên ngoài vẫn tiếp tục vang lên, hơn nữa còn rất gần, chẳng lẽ là khuê nữ của tam bà sát vách ư?

      Hôm nay nàng muốn mở cửa, cho nên chỉ kéo khe hở khá để nhìn ra ngoài, vừa nhìn, nàng bèn ngây ngẩn cả người.

      thân ngựa cao to phải Thẩm Gia Cẩm sao? Còn người ôm kèn Xô na thổi phải thị vệ cầm đầu sao?

      Thấy nàng mở cửa, hỉ bà nhanh chóng tiến tới, cười , “Ai ôi, tân nương tử sao còn chưa sửa soạn vậy?”

      Cũng phân trần với nàng, hỉ bà mang đám nha đầu bà tử vây quanh bước vào, mau chóng lột sạch y phục của nàng, đổi giá y cho nàng, thấy bụng nàng hơi nhô lên, hỉ bà lặng lẽ chạy ra ngoài rỉ tai hồi với Thẩm Gia Cẩm, Thẩm Gia Cẩm nghe xong vừa mừng vừa sợ, vội vàng phân phó, “Các ngươi cẩn thận chút, đừng dọa nàng!”

      Trong nháy mắt hỉ bà sáng tỏ, trở vào phòng bận rộn lúc, Hạ Tiểu Muội bị đẩy tới kiệu hoa.

      Mà giờ khắc này Hạ Tiểu Muội vẫn còn mơ hồ, ngây ngốc bị đẩy lên kiệu, được phân nửa mới nhớ, nhịn được rống giận!

      “Thần kinh! Lão nương còn chưa lấy ngân phiếu!”



      -----------Hoàn-----------

      cái kết hơi bị hụt nhỡ, mà thôi hoàn rồi :th_57:
      Last edited: 6/3/15
      minhminhanhngoc, HoanHoan, Happyanh21 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ngóng chờ ebook của nàng:yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      LạcLạc thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Vang............rat ư la........ ....k......i.......n.......h........dong goi nuong tu rat nhanh.... gon.......le.....duoc them hang khuyen mai.....
      Tiểu yêu tinhLạcLạc thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      ơ, hoàn rồi này :th_8: tung hoa, tung chăn, tung gối :th_8: giờ tôi mới đọc đây :th_61: bữa nọ nghía lướt qua vài chương giờ đọc lại cả lượt luôn :th_61:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :