1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Tú mỹ nhân - Điền Tiểu Điền (22C Full+ebook) - đã fix

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Éc bả độc mồm, ta ghét đôi này :yoyo49:
      Chris_LuuLạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @xiu lão gia me too, ghét mụ vương phi :die: chẳng hiểu sao nhìn mặt mụ ko ưa nổi :sad: tui thích đại thúc - loli cơ, thích tình chị em mấy, nhất là lệch nhau quá xá :052:

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      @LạcLạc bắt tay, ta cũng ghét cả TĐP lẫn mẹ TĐP nữa, thảo nào chồng bỏ theo trai :yoyo36:
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 12: Dưới ánh trăng mỹ nhân cười phong tình…
      Trong nhà rốt cuộc cũng yên tĩnh, ăn cơm xong, Hạ Tiểu Muội đun nước nóng, tắm rửa tốt.

      Thẩm Gia Cẩm nằm giường, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ánh trăng nho , bất chợt giật mình, xoay người xuống giường.

      cúi đầu tìm kiếm dưới giường mình rất lâu, mới lấy ra vò rượu.

      “Haha! Chính là ngươi! lâu uống rồi, trong lòng ngứa ngáy mà.”

      Mang theo vò rượu mở cửa phòng, quả nhiên ánh trăng bên ngoài vừa to vừa tròn, rất sáng.

      Thẩm Gia Cẩm thoáng suy ngẫm, sau đó gõ cửa phòng Hạ Tiểu Muội, lát sau, trong phòng truyền đến giọng của Hạ Tiểu Muội, “Sao thế?”

      “Đêm nay ánh trăng rất đẹp, ra ngoài ngắm trăng .”

      Trong phòng im ắng lúc, cửa phòng mở ra, sau khi Thẩm Gia Cẩm nhìn thấy Hạ Tiểu Muội, khỏi sửng sờ.

      Mái tóc đen nhánh xinh đẹp, hơi xoắn lại cứ như vậy xõa ra, giống bím tóc ngày thường, lúc này Hạ Tiểu Muội tản ra mị hoặc nên lời. Mái tóc đen bóng như thác nước đổ, càng tô điểm cho khuôn mặt diễm lệ như viên ngọc quý chút tỳ vết của Hạ Tiểu Muội.

      Có thể là do ánh trăng, mắt hạnh tròn xoe của Hạ Tiểu Muội thoạt nhìn có chút mông lung, sáng lấp lánh như đôi mắt mùa thu hàm chứa mưa bụi Giang Nam. Cho dù Thẩm Gia Cẩm gặp ít mỹ nhân, cũng thể thừa nhận, nương trước mắt, thực rất đẹp.

      Hạ Tiểu Muội bị nhìn thoáng thẹn thùng, đưa tay gom tóc lại, ngượng ngùng hỏi, “Có phải… đầu bù tóc rối rất khó coi ?”

      Thẩm Gia Cẩm dịu dàng , “Tóc xõa như vậy, rất đẹp.”

      xong cười cười, giơ vò rượu lên, “Thế nào? Có muốn uống chút ?”

      Hạ Tiểu Muội nhìn ánh trăng xa xăm, thoáng xấu hổ gật đầu, “Được.”

      Đợi Hạ Tiểu Muội hoàn toàn ra khỏi phòng, Thẩm Gia Cẩm mới phát , hôm nay y phục người nàng hình như giống ngày thường.

      Hạ Tiểu Muội theo ánh mắt nhìn y phục người mình, bất an kéo kéo, “Xiêm y này tuy thoải mái, nhưng quá dài, bình thường sau khi tắm ta mới mặc, hay mặc ra ngoài.”

      Đâu có chỗ nào quá dài, ràng quá đẹp mắt ấy. Áo lụa vàng tơ được khoác bên ngoài, bên trong là màu hồng nhàn nhạt, váy dài chấm đất, tay áo tung bay, phối với mái tóc rối của Hạ Tiểu Muội, thực hệt như tiên tử.

      tự chủ, Thẩm Gia Cẩm khẽ nhíu mày, “Xiêm y này đẹp đẹp, nhưng tiện làm việc, thường ngày đừng mặc tốt hơn.”

      Hạ Tiểu Muội gật đầu, vào trong sân nhìn bốn phía, “Muốn dời bàn ra đây ?”

      Giữa sân trống rỗng, chung quy thể ngồi dưới đất.

      Thẩm Gia Cẩm chỉ nóc phòng, “Chúng ta lên đó , ngồi nóc ngắm trăng mới thích chứ!”

      Hạ Tiểu Muội thoáng bối rối nhìn nóc phòng, Thẩm Gia Cẩm cười cười, chỉ cái thang bên cạnh, “Đến đây, nàng lên trước .”

      Mặc váy phiêu dật thế này leo thang, Hạ Tiểu Muội cũng là lần đầu.

      Đợi hai người lên nóc rồi, Thẩm Gia Cẩm mới cởi áo khoác người trải xuống, “Xiêm y đẹp thế, cẩn thận rách mất, vẫn chú ý chút tốt hơn.”

      Trong lòng Hạ Tiểu Muội khẽ động, thực ra … rất săn sóc, chẳng qua…

      “Vậy xiêm y ngươi bẩn.”

      Thẩm Gia Cẩm cười ha ha, cũng câu nệ nóc phòng có bẩn hay , cứ ngồi xuống như vậy, “Y phục bẩn giặt sạch là được, dù sao sớm muộn gì cũng phải giặt.”

      Trong lòng Hạ Tiểu Muội cảm động, nhất thời kích động thốt ra, “Mai ta giúp ngươi giặt.” xong lại cảm thấy bản thân hơi… vội bèn giải thích, “Ý ta là, vì ngươi sợ y phục của ta rách mới dùng y phục của ngươi làm đệm, cho nên ta mới…”

      “Ta cũng muốn tự mình giặt.”

      Thẩm Gia Cẩm ôm vò rượu uống ngụm, chậm rãi .

      Hạ Tiểu Muội cảm thấy bản thân nên buồn bực vì độ mặt dày của , nhưng đêm nay biết làm sao, lời tranh cãi lại thốt nên lời.

      Hai người họ thoáng cái trầm mặc.

      “Này.” Thẩm Gia Cẩm đưa vò rượu tới, mỉm cười nhìn nàng.

      Hạ Tiểu Muội hơi do dự, nhưng vẫn nhận lấy vò rượu, cái miệng uống ngụm.

      Nàng vừa uống xong, Thẩm Gia Cẩm lại đón lấy, nhìn cũng thèm nhìn, trực tiếp uống ngụm lớn. Hạ Tiểu Muội đỏ mặt, đó là chỗ nàng vừa uống đấy…

      “Ngươi nghĩ gì vậy?”

      Im lặng khá lâu, Hạ Tiểu Muội mở miệng có chút lưỡng lự.

      Hai tay Thẩm Gia Cẩm xếp chồng ra sau ót, nằm xuống nóc, nhìn ánh trăng bầu trời vừa to vừa tròn, giọng có chút trầm.

      “Ta nghĩ tới cha ta, nương ta, đại ca ta còn có muội muội ta.”

      “Ngươi có người nhà ư?” Hạ Tiểu Muội vừa dứt lời lại biết bản thân hỏi vấn đề nên hỏi.

      “Ta phải do tảng đá sinh ra, làm sao có người nhà chứ?” Thẩm Gia Cẩm khẽ cười.

      năm rồi ta chưa gặp bọn họ, biết bọn họ có nhớ ta nhiều .”

      Nét mặt Hạ Tiểu Muội tối sầm, “Ngươi còn có người nhà, ta lại chẳng có ai.”

      Nàng ôm vò rượu uống ngụm lớn, giọng khó có thể che giấu chút chua xót.

      Thẩm Gia Cẩm thấp giọng hỏi, “Trừ cha nàng ra, nàng còn người thân nào sao?”

      Hạ Tiểu Muội cười khẽ, “Ta đâu còn người thân nào khác, mẹ ta vào năm ta bảy tuổi rời nhân thế rồi, mười năm trước cha ta dẫn ta tới đây, nhưng cha cũng mất. Ta chẳng còn ai nữa…”

      Nàng xong, khóe mắt có giọt lệ lướt qua, nét mặt có chút bi thương, lại có chút giống hoang mang. Uống hớp rượu, nâng giọt lệ sáng loáng trong suốt mặt, gió thổi qua, sợi tóc tung bay, lại tản ra nét phong tình khiến người ta tim đập thình thịch.

      Thẩm Gia Cẩm si ngốc nhìn, nhịn được thấp giọng , “Giờ phải còn có ta sao?”

      Hạ Tiểu Muội hơi nghiêng mặt, khóe mắt có chút câu người, nànghừ , “Ngươi? Ngay cả ngươi là ai ta còn biết, ta có ngươi ư?”

      Thẩm Gia Cẩm khẽ thở dài, “Ta là ai rất quan trọng sao? Quan trọng là con người của ta kìa, thân phận kia, bối cảnh kia, quan trọng à?”

      Hạ Tiểu Muội nằm nghiêng người, chống nửa cơ thể lên, mị nhãn như tơ nhìn , hơi thở nhè , “Với ta mà rất quan trọng. Ngươi cho ta biết , rốt cuộc ngươi là ai?”

      Thẩm Gia Cẩm bình tĩnh nhìn vào mắt nàng, giọng , “Ta là người tới tìm bức họa mỹ nhân.”

      Hạ Tiểu Muội nhướng mày, chợt phẫn nộ, “Lại là bức họa mỹ nhân! Bức họa rách nát đó có gì tốt chứ! Ta mới tin nó có bảo tàng gì!”

      Nàng mạnh mẽ xoay người ngồi dậy, sợi tóc lướt qua chóp mũi Thẩm Gia Cẩm, Thẩm Gia Cẩm cảm thấy hơi ngứa, nhưng nơi ngứa lại nên lời.

      “Làm sao nàng biết có bảo tàng?”

      Khóe miệng Hạ Tiểu Muội nhếch lên cười, “Ta chính là biết có bảo tàng!”

      Thẩm Gia Cẩm nhìn nàng lại uống ngụm rượu, đứng dậy đoạt lấy vò rượu, cau mày , “Đừng uống nữa, rượu này là rượu lâu năm, gió thổi càng dễ say.”

      Hai má Hạ Tiểu Muội đỏ bừng, cười thô lỗ với Thẩm Gia Cẩm, “Ngươi gạt ta! Ta biết ngươi gạt ta rất nhiều chuyện, chẳng qua ta cũng gạt ngươi rất nhiều chuyện, hai ta huề nhau.”

      Trong mắt Thẩm Gia Cẩm lóe lên tia sáng tối tăm, thấp giọng, dùng giọng điệu rất rất mị hoặc dụ dỗ, “Nàng gạt ta chuyện gì?”

      Hạ Tiểu Muội cười haha tiếng, thân thể cứ như vậy ngã về sau, Thẩm Gia Cẩm sợ nàng ngã xuống làm sau ót bị thương, nên vội vàng dùng tay đỡ, Hạ Tiểu Muội gạt tay ra, túm vạt áo trước ngực Thẩm Gia Cẩm, khiến cả hai đều ngã.

      Hạ Tiểu Muội hất cằm lên, giảo hoạt cười, “Ta cho ngươi biết bí mật của ta!”

      Nửa người Thẩm Gia Cẩm đè lên Hạ Tiểu Muội, nhìn đôi môi đỏ mọng óng ánh mềm mại, tự chủ được dùng ngón tay nhàng vuốt ve, nhàn nhạt cười, “Ta đây cũng cho nàng biết bí mật của ta.”

      Hơi thở Hạ Tiểu Muội ngưng đọng, khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mắt làm thế nào càng lúc càng mơ hồ chứ? Nàng nhìn Thẩm Gia Cẩm chậm rãi cúi người, từ từ đến gần, bờ môi hai người cách nhau càng ngày càng gần…

      “Nàng say rồi.”

      Thẩm Gia Cẩm cách bờ môi Hạ Tiểu Muội chỉ vài cm, khe khẽ .

      Hơi thở hai người phả ra nhàn nhạt nhàng dây dưa với nhau, hơi thở của nữ nhân xinh đẹp hòa quyện với nam tử mạnh mẽ, Hạ Tiểu Muội sửng sốt nhìn Thẩm Gia Cẩm, còn Thẩm Gia Cẩm bình tĩnh nhìn nàng, khóe miệng khẽ nhếch lên.

      “Nàng say rồi.”

      xong, Thẩm Gia Cẩm dời thân thể mình , nằm ngửa bên cạnh Hạ Tiểu Muội, nhìn ánh trăng bầu trời lẩm bẩm , “Đêm nay ánh trăng đẹp.”

      Theo Thẩm Gia Cẩm rời khỏi, cảm giác áp bách thiêu đốt người kia cũng biến mất, Hạ Tiểu Muội thoáng mê man, chẳng qua, trong lòng có loại thất vọng nhàn nhạt…

      Nàng nhanh chóng đè nén loại cảm giác nên xuất này, học theo Thẩm Gia Cẩm nhìn ánh trăng bầu trời.

      Thẩm Gia Cẩm ôm vò rượu uống ngụm có ngụm , Hạ Tiểu Muội nghiêng đầu nhìn gò má , ở trong lòng miêu tả gò má , cũng may, ít ra ở giờ khắc này, bên cạnh mình còn có .

      Sau khi cha qua đời, nàng hoàn toàn trở thành nhi, vô số lần trằn trọc vào ban đêm, chỉ cảm thấy đêm dài đằng đẳng, tĩnh mịch biết bao.

      bao lần, nàng từ trong mộng khóc tới tỉnh lại nghĩ, tại sao đời này chỉ còn mỗi mình nàng, mình sinh hoạt lẻ loi tới vậy. Bên ngoài nàng mạnh mẽ chua ngoa, nhưng ai ngờ được nàng yếu đuối chứ?

      “Nhìn xem, ánh trăng đẹp thế, khóc cái gì? Đêm nay nàng rất đẹp, ta là y phục đó, chứ phải con người nàng. Cho dù nàng tự cảm thấy dung mạo mình xấu cũng đừng khóc, ta chê đâu.”

      Giọng hài hước của Thẩm Gia Cẩm vang bên tai, lúc này Hạ Tiểu Muội mới phát bản thân lệ rơi đầy mặt.

      Lau giọt lệ nơi khóe mắt, uống ngụm rượu, Hạ Tiểu Muội hào sảng dùng tay áo quệt vết rượu nơi khóe miệng, như che giấu , “Ta mới khóc, ta chính là Hạ Tiểu Muội!”

      Thẩm Gia Cẩm cười khẽ, “Kệ nàng là ai, ta cũng chê nàng xấu xí.”

      “Ta xấu sao? Ta là đệ nhất mỹ nhân ở trấn Thanh Sơn đó!”

      “Xấu hơn ta, thấy hàng ngày vào sáng sớm nhiều người tới xem ta à, sao thấy ai tới xem nàng ?”

      “Đó là do ngươi làm dáng phô trương! Hừ!”

      ràng là nàng quá xấu quá hung dữ, về sau ôn nhu chút, nhất là đối với ta, phải dịu dàng, biết ?”

      “Lão nương học được cái gì gọi là ôn nhu cả!”

      “Xem , mới vài câu mà nàng lộ bản tính rồi.”

      “Thần Kinh, ngươi chết !”

      “Chết rồi nàng nhớ ta.”

      “…”

      Tối nay, trăng đẹp, mỹ nhân cũng đẹp.
      Last edited: 5/3/15
      minhminhanhngoc, HoanHoan, Happyanh24 others thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      này tìm tranh cho hoàng thượng k tìm lại quay ra tán , là....
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :