1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cẩm nang sinh tồn gian phi - Thập Nguyệt Sơ (52)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 50: Tiện nhân ta quyết để ngươi sống tốt.
      Edit: Hắc Nguyệt.


      Mạc Đình Ca cười như cười : “Phật đường? chẳng phải vừa rồi Tứ tiểu thư nghỉ ngơi ở khuê phòng sao.”


      Mặt Tiêu lão gia lập tức được tự nhiên, “ phải hiền chất, ra lão phu…….”


      “Vãn bối cho rằng tại Tiêu lão gia nên lập tức cứu hỏa mới phải.”


      Tay cầm quạt xếp của Mạc Đình Ca tự giác nắm chặt, bất chấp sống chết của con ruột, vẫn ở nơi này quan tâm làm sao leo lên quyền quý, gia đình này đủ cực phẩm.


      Mặc kệ Tiêu đại tiểu thư kia có phải Bích Lạc nương hay , có phụ thân như vậy là đáng thương.


      “vâng vâng, lập tức bảo tất cả mọi người trong phủ đến cứu hỏa.”


      Tiêu lão gia lau mồ hôi trán, vội vàng gọi người dập lửa.


      phòng náo nhiệt vừa rồi đột nhiên im lặng, Tiêu Uyển hung hăng cắn răng dậm chân.


      Tiêu Yên, lại là ả ta, mỗi lần đều là ả ta hại chuyện tốt của nàng, tốt nhất trận hỏa hoạn này đem ả ta thiêu chết.


      Chu Minh Tường cũng , vẫn nhìn Tiêu Uyển, sau khi mọi người rời lại gần mang theo chút hy vọng mở miệng, “Uyển muội.”


      Tiêu Uyển biến sắc lùi về sau : “Chu công tử ngàn vạn lần đừng gọi ta như vậy, ta và ngươi nam nữ hữu biệt.”


      xong liền nhanh chóng xoay người , sợ Chu Minh Tường quấn lấy, đến lúc đó nàng thể cùng Tiêu Dao công tử song túc song tê.


      Tiêu Uyển dám vậy, lại còn tự nhiên chút sợ hãi, nàng tin Chu Minh Tường dám đem chuyện cẩu thả của bọn họ lan truyền ra ngoài, tự phá hủy tiền đồ của mình.


      Chu Minh Tường bùng nổ….


      Nam nữ hữu biệt, nam nữ hữu biệt ? Em nhà ngươi, vẫn còn có gan cùng bốn chữ Thuần Khiết Thần Thánh?


      Ni mã [Cái gì?] lúc cùng lão tử ở trong bụi cỏ lăn qua lăn lại, như thế nào nghĩ tới nam nữ hữu biệt?


      Ni mã lần đầu tiên gặp lão tử hai tròng mắt cứ dính người lão tử, y phục cởi còn nhanh hơn lão tử, sao nghĩ đến nam nữ hữu biệt?


      Ni mã vô số lần cùng lão tử ở bên ngoài đương vụng trộm sao nghĩ tới nam nữ hữu biệt?


      Bây giờ nhìn thấy cành cao liền muốn đạp lão tử, có cửa đâu.


      Chu Minh Tường hận nghiến hàm răng, mặt thất sắc đổi tới đổi lui, cuối cùng rít mấy chữ từ trong kẽ răng: “Tiện nhân, ta quyết để ngươi sống tốt.”


      Mạc Đình Ca muốn lập tức nhìn thấy Tiêu Yên lại thể biểu quá mức ràng, chỉ có thể theo Tiêu lão gia hậu viện Phật đường.

      Chương 51:
      Edit: Hắc Nguyệt.


      Cảnh tượng trước mắt làm lông mày Mạc Đình Ca nhíu chặt, ngọn lửa bừng bừng tàn sát bừa bãi, ánh lửa cao ngất, cả Phất đường chìm trong biển lửa, dù cho đứng xa trượng vẫn bị sức nóng ép đến bỏng cả da.



      Tiêu lão gia nhìn thế lửa bừng bừng mà trong lòng lộp bộp, vội hỏi, “ cứu đại tiểu thư ra chưa?” Tiêu Yên cũng là nữ nhi của , cho dù thích nhưng vẫn có chút tình cảm, đương nhiên muốn nhìn nàng chết cháy.

      Nha đầu bị hỏi nươm nướp lo sợ trả lời: “ có…… có…. Lửa quá lớn… vào được….”

      “Lúc lửa chưa cháy lớn, tại sao vào cứu?” Mạc Đình Ca lạnh lùng hỏi.

      “Nô tỳ…. nô tỳ….”

      “Mệnh của nô tài còn quý báu hơn tiểu thư dòng chính, xem ra hôm nay vãn bối được lĩnh giáo.”

      Thanh Mạc Đình Ca lớn, nhưng khiến người nghe phải rợn tóc gáy.

      Tiêu lão gia phải người ngu, chỉ có dòng chính nữ, dù mọi mặt đều thích, nhưng đó cũng là con ruột của , là huyết mạch Tiêu gia.

      Chuyện hôm nay bị Mạc Đình Ca biết hết, nếu truyền tới kinh thành, rơi vào lỗ tai hoàng đế…….

      Kia … hậu quả thể tưởng, chừng díu líu đến toàn tộc Tiêu gia.

      Tiêu lão gia càng nghĩ càng sợ, cũng cố giải thích, giơ tay hung hăng cho nha đầu kia cái tát.

      “Đều cút vào đưa Đại tiểu thư ra cho ta, nếu hôm nay Đại tiểu thư có mệnh hệ gì, các ngươi ai cũng đừng hòng sống.”

      Tất cả người làm vừa nghe liền hoảng hồn, vốn cho rằng Đại tiểu thư được sủng ái, Nhị di nương lại ước gì nàng gặp chuyện may, cho nên dù có chết, cũng có Nhị di nương ở bên ngăn Tiêu lão gia lại, ai lại có thể tưởng tượng Tiêu lão gia lại tức giận đến như vậy.

      Vài hạ nhân vì bảo vệ tính mạng, tìm chăn bông thấm nước lạnh, đắp lên người rồi vọt vào đám cháy.

      Tiêu Nhụy lạnh lùng nhìn Tiêu lão gia đầu đầy mồ hôi, bởi vì liên quan trực tiếp đến lợi ích của nàng, đối với Tiêu Yên nàng cũng có chán ghét.

      Đám tiểu thiếp hậu viện nghe được cũng chạy lấy nước, rối rít ra vào, nghe được Tiêu Yên còn ở bên trong, toàn bộ giật nảy mình, biểu bộ dáng lo lắng thôi, cũng biết là lòng hay giả ý.

      chương 52
      Edit: Hắc Nguyệt.

      Tam di nương muốn tiến lên chuyện với Tiêu lão gia lại bị Tiêu Nhụy giữ lại.

      “Nương, người đừng tham gia vào, từ sớm nữ nhi với cha Đại tỷ chính là dòng chính nữ thể động chút là đem nhốt vào Phật đường, cha vẫn nghe, cứ nghe lời Nhị di nương, nếu hôm nay Đại tỷ xảy ra chuyện, cả nhà chúng ta đừng hòng an ổn mà sống.”


      Thanh Tiêu Nhụy lớn, nhưng lại bị Mạc Đình Ca nghe ràng rành mạch.

      liếc mắt nhìn vẻ mặt cam lòng của Tiêu Uyển và Triệu thị, trong mắt xẹt qua tia sắc lạnh.

      Mắt thấy lửa càng lúc càng lớn, liên tiếp có vài người xông vào, nhưng vẫn thể mang Tiêu Yên ra, Tiêu lão gia cùng Tiêu Uyển và Triệu thị càng nhìn càng chột dạ lẫn sợ hãi.

      Trước khi tòa nhà sụp đổ, rốt cục cũng có người lao ra từ đám cháy, Tiêu lão gia định thần nhìn lại, chính là Thúy Trúc nha đầu thiếp thân của Tiêu Yên.

      Tất cả mong đợi cùng hy vọng của Tiêu lão gia hóa hư vô, muốn mắng chửi người lại nhìn thấy lưng Thúy Trúc cõng người.

      Thúy Trúc lao ra ngoài, vừa ngẩng đầu lên liền thấy nhà tiện nhân cùng Tiêu lão gia mỗi người vẻ nhìn nàng, thiếu chút nữa Thúy Trúc nhịn được mà phun lên bọn họ, nàng nén nổi lửa giận.

      “Lão gia, tiểu thư hít vào quá nhiều khói, hôn mê bất tỉnh, lão gia nhanh thỉnh đại phu a, chậm trễ là khỏi chữa luôn đấy”.

      Lúc này Tiêu lão gia mới hoàn hồn, “A, Yên nhi được cứu rồi, kia …. Mau thỉnh đại phu, đưa tiểu thư về khuê phòng.”

      Bời vì Tiêu Yên hôn mê nên Mạc Đình Ca thể xác định đây có phải người muốn tìm hay , vì vậy hiếm khi từ bi lần.

      “Tiêu lão gia, vãn bối có hiểu sơ ý thuật, hy vọng có thể giúp tay.”

      Lời này của Mạc Đình Ca đối với Tiêu lão gia mà tựa như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, thiếu chút nữa là < lão lệ tung hoành>.

      “Mời công tử, nếu có thể cứu được đại nữ nhi, ngươi chính là ân nhân cứu mạng cả nhà lão phu, lão phu nhất định hậu báo”.

      “Tiện tay mà thôi, Tiêu lão gia đừng quá nghiêm trọng vấn đề.” Mạc Đình Ca nhàn nhạt gật đầu, còn thân cận như lúc ăn trưa.

      Triệu thị ra hiệu cho hai nha đầu thiếp thân lên đỡ Tiêu Yên, thể nàng là Nhị phu phân nhân từ thiện tâm.

      Hồng Ngọc tiến lên, “Thúy Trúc tỷ tỷ cũng mệt rồi, để ta đỡ tiểu thư cho, Nhị phu nhân rất là lo lắng cho tiểu thư, để ta đỡ nàng hậu viện nghỉ ngơi.”
      Last edited: 7/11/15
      thuytlinhdiep17 thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :