1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cẩm Lý tiểu hoàng hậu - Cố Tranh (123 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Dặc động tâm với bé Nhi rồi ha

    2. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Hai chương liền. Cảm ơn bạn ad nhiều nha.
      Hoàng chưa gì ghen rồi. Hihi.

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      .
      xukem thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      @Bổn Nương nàng kiểm tra lại xem bờ sông hay bờ biển nhé.vì gần hoàng cung bờ sông hợp lý hơn.
      Từ ân, ah có thể thay bằng ừ, vâng, dạ,.. tùy trường hợp nhé.nghi vấn hả, hửm...cho thuần việt
      Cố lên nha!
      Bổn Cô NươngMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    5. Bổn Cô Nương

      Bổn Cô Nương Well-Known Member

      Bài viết:
      95
      Được thích:
      1,343
      Chương 39:


      Hôm nay Dương trạch nhận được bái thiếp.


      “Bọn họ cũng biết ai ở chỗ này, tại sao lại đưa bái thiếp tới?” Lưu ma ma nhíu mày, cầm thiếp trở về. Nàng tới bên người Dương Nhi, mở thiếp trong tay ra, tỉ mỉ với Dương Nhi.


      Bất luận dù nương nghe có hiểu hay , nàng đều phải .


      Xuân Sa chen vào: “Ma ma, chẳng lẽ là người bên ngoài biết được tin gì rồi?”


      “Vốn cũng có giấu diếm người bên ngoài, biết cũng có gì lạ. Để xem bọn họ có chủ ý gì.” Lưu ma ma , đọc bái thiếp hai lần, cuối cùng nhìn chăm chú vào chữ “Lý” cực thiếp.


      Lưu ma ma vẫy tay, gọi quản gia ngoài cửa tiến vào.

      “Hai ngày nay có nghe đồn gì ?”


      Quản gia biết Lưu ma ma hỏi cái gì, liền : “Nghe tứ nương Đông Lăng Lý gia phải xuất giá, bây giờ làm tư yến, mời ít nữ nhi khuê các tụ hội.”


      nương sao?” Lưu ma ma làm chủ, mà hỏi Dương Nhi trước.


      Dương Nhi gật đầu.


      Với nàng mà , thế gian này hết thảy đều mới lạ.


      Người mới lạ, vật mới lạ, đến chỗ nào mới lạ…… Nàng tự nhiên đều muốn .


      Lưu ma ma hiểu tâm tư của nàng, liền đồng ý.


      Nàng coi thường vị Lý Tứ nương kia, cho nên có hay , đều chỉ là xem tâm tình của nương, cái khác đều cần suy xét.

      thiếp ghi , mời nàng đến giờ mùi.


      Dương Nhi liền ở trong nhà viết chữ lát, lại dùng điểm tâm đầu bếp mới làm, sau đó mới chuẩn bị ra cửa.


      Lưu ma ma giữ chặt nàng, cười : “Trước trang điểm, đổi thân xiêm y, chúng ta lại ra cửa.”


      Lưu ma ma biết thói quen của Lý Tứ, tất nhiên cố tình trang điểm thành bộ dạng nhanh nhẹn xuất trần, khí chất trác tuyệt. Nàng liền chải búi tóc của nương rủ xuống, thay thân váy áo màu trắng, phát gian chỉ chuế ba lượng viên trân châu bảo sức, trang điểm lưu loát.


      Dương Nhi cũng mặc xiêm y gì, chải búi tóc gì. Chờ Lưu ma ma trang điểm xong, nàng chỉ lo ra ngoài.


      Các nàng ngồi xe ngựa, liền chậm rì rì tới cái Lý phủ khác.

      Lúc Dương Nhi đến, khách khứa được mời đại bộ phận đều tới, các nàng vào tiệc, thấy nha hoàn dẫn Dương Nhi vào cửa, khỏi sôi nổi quay đầu nhìn, nhịn được tò mò.


      Trước kia trong kinh chưa từng gặp qua gương mặt như vậy a……


      Lý Nguyên chậm rãi đứng dậy, chủ động nghênh đón Dương Nhi, mặt nàng mang theo tia thân cận, nhưng lại thân thiện quá trớn. Người khác thấy nàng như thế, tức khắc đối với Dương Nhi vô cùng hâm mộ.

      Thanh danh của Lý Nguyên ở kinh thành rất tốt, nhưng tâm tình của người ta cũng cực cao, nữ hài nhi khuê các tầm thường lọt được vào trong mắt nàng. Nhìn thái độ như vậy, chẳng lẽ là muốn giao hảo cùng nương xa lạ này?


      Lúc này có người thấp giọng kinh hô tiếng, : “Này phải là vị nương ngày đó nhị công tử Quân Định hầu, mang đến sao?” Tuy rằng y phục bất đồng, nhưng thân hình lại giống nhau, huống chi mọi người còn nhận ra nha hoàn hầu hạ bên người nàng nữa.


      Lời vừa , thần sắc mọi người liền có phần xấu hổ, hận thể khâu miệng người vừa chuyện nọ lại.


      Mọi người đều biết về chuyện trở mặt của Lý gia, Liễu gia, Quân Định Hầu phủ, giờ chợt nhắc tới khó tránh khỏi khiến người khác nghĩ nhiều. Các nàng lần thứ hai lén lút nhìn về phía nương xa lạ, thầm , nương Lý gia chủ động đứng dậy nghênh đón, mặt lại mang theo tia thân cận, chẳng lẽ là cố ý làm khó?


      Tuy nương Lý gia thích Tiêu Quang Hòa, nhưng chưa chắc vui khi nhìn thấy Tiêu Quang Hòa cùng nữ tử khác có quan hệ.


      Ở địa bàn của chính mình, Lý Nguyên cảm thấy hô hấp cũng thông thuận ít.


      Nàng ổn định tâm trạng, : “Dương nương vui lòng đến dự, vinh hạnh cho ta.”


      Dương Nhi cùng nàng quen biết, liếc mắt qua chỗ này cái, tất cả đều là những gương mặt xa lạ, nàng liền im lặng .


      Lý Nguyên nào biết rằng Dương Nhi vốn thích chuyện, nàng chỉ cho là Dương Nhi cố ý phớt lờ mặt mũi của nàng. Lý Nguyên trong lòng bật cười. Nàng tuy tâm khí cao, nhưng cũng thể mặt.


      Nhưng vị Dương nương này, trái lại sợ triển lộ tư thái cao ngạo của mình.


      Lý Nguyên nhịn được lại cười cười dưới đáy lòng.


      Như vậy cũng vừa lúc……


      Có người cao ngạo như vậy, mới có thể tôn lên tính tình cùng phong thái tốt đẹp của nàng.


      nương chính là quý nhân, bằng ngồi ở bên cạnh ta như thế nào?” Lý Nguyên hỏi.


      Dương Nhi vẫn như cũ mở miệng.


      Lưu ma ma sớm thành thói quen nàng như vậy, liền phối hợp, có nề nếp : “Có thể.”


      Lý Nguyên nghe lão phụ nhân này chuyện cùng người khác bất đồng, mang theo cổ khí thế trầm lắng mà ngạo nghễ. Đúng, là ngạo nghễ. Giống như lão ma ma hầu hạ bên người nàng, cũng có thể đem nàng để vào mắt. Lý Nguyên trong lúc nhất thời, thế nhưng lại cảm thấy có chút rụt rè, dám đối diện với ánh mắt của lão ma ma này.


      Lý Nguyên cũng rối rắm việc đáng kể này, hôm nay mời người lại đây, nàng chính là muốn thăm dò thân phận của vị Dương nương này. Rốt cuộc đột nhiên xuất nhân vật như vậy, tương lai nếu như trở ngại nàng, vậy tốt.


      vội, vội.


      Lý Nguyên an ủi chính mình, liền lập tức đưa Dương Nhi đến ngồi bên người mình.


      nương tháo mũ sa xuống sao?” Lý Nguyên nhìn chằm chằm nàng, hỏi.


      Dứt lời, Lý Nguyên lại vội : “Nơi này chỉ có mấy nữ hài cùng chơi đùa, cũng cần phải cẩn thận như vậy.” xong, Lý Nguyên trong lòng lại có suy đoán mới. tùy tiện cởi mũ sa, bên người lại có lão ma ma cứng nhắc quy củ…… Hẳn là xuất phát từ quy củ cực nghiêm trong nhà.


      Chẳng lẽ, địa vị của nàng còn lớn hơn nữa?


      Lý Nguyên nhất thời nhíu mày.


      Lưu ma ma cũng nghĩ để cho Dương Nhi hít thở khí, lúc này mới duỗi tay tháo dây buộc của mũ sa cho Dương Nhi, tháo mũ xuống.


      Lưu ma ma chải đầu rất tốt, búi tóc rủ xuống bị mũ sa đè ép, thế nhưng cũng thấy ngổn ngang suy sụp, còn đẹp như mới vừa búi lên vậy. Mọi người đột nhiên nhìn thấy chân diện mục của nàng, khỏi đều ngẩn ra.

      Lúc nhìn thấy thân hình của nàng, chỉ là nàng dáng người đẹp, khí chất tốt……


      tại, ngay cả mặt mày, mũi môi của nàng…… chỗ nào là sinh ra tốt.


      Bất quá ở đây chung quy đều là nữ tử, sau khi các nàng kinh ngạc cái chớp mắt liền thu liễm lại.


      Ngược lại là Lý Nguyên, trong lòng như bị mắc ở đâu đó, nửa vời.


      Đúng rồi, nàng mang mũ sa cũng có thể hấp dẫn cá, còn có thể hấp dẫn tới chú ý của mọi người…… Có thể thấy được gương mặt bên dưới kia cũng kém. Ngón tay Lý Nguyên nắm chặt khăn, giây lát lại buông ra.


      Lý Nguyên nhàn nhạt cười : “ nương lớn lên xinh đẹp, khó trách ra ngoài đều phải mang mũ sa.” Khi Lý Nguyên lời này, cơ hồ dám hồi tưởng lại thời điểm nàng cùng Dương Nhi đối lập thuyền hoa.

      Dung mạo của vị Dương nương bên dưới mũ sa càng xinh đẹp, liền càng thể nàng ngày đó mang mũ sa, tư thái buồn cười, giống như khoe khoang tư sắc.

      Ngực Lý Nguyên như có đám lửa cháy.


      Nàng đè ép ánh sáng nơi đáy mắt, thấp giọng : “Dương nương trước liền nếm thử đồ ăn? Đợi sau khi dùng chút thức ăn, chúng ta lại hoa viên ngắm hoa nhàn thoại.”


      Dương Nhi lúc này mới lên tiếng: “Ừ.”


      Quả nhiên là lãnh đạm cao ngạo.


      Lý Nguyên cắn môi dưới.


      Nhưng nếu như viết lãnh đạm cao ngạo lên mặt người này, tựa hồ cũng có gì ổn. Nàng lớn lên xinh đẹp như vậy, lại lúc tuổi thanh xuân, đúng là lúc mỗi ánh mắt, giơ tay đều có thể mê người. Người như vậy, cho dù làm cái gì cũng khiến người cảm thấy tốt.

      mặt lý trí Lý Nguyên thừa nhận điểm này, nhưng mặt tình cảm lại muốn thừa nhận.

      Làm sao có thể dung được người áp nàng cái đầu chứ? Lý Nguyên nghĩ thầm.


      Dương Nhi ăn miếng, tay nghề cùng Dương trạch và hoàng cung đều bất đồng.


      Những người khác đều lên tiếng khen ngợi, đồ ăn trong phủ Lý thập phần mỹ vị, Lý Nguyên chỉ khiêm tốn cười , cũng dám trả lời. đầu Lý gia đội hai chữ “Thanh danh”, vì thế trong phủ cũng dám vì ham muốn ăn uống mà động can qua.

      Tổ phụ nàng , con cái Lý gia, phải ăn mặc giản dị, dùng cơm đạm bạc, như thế mới trở thành cán dao rơi vào trong tay người khác.


      Dương Nhi sớm gác đũa.


      Lý Nguyên thấy nàng như vậy, liền hỏi: “Dương nương như thế nào ăn? Là hợp khẩu vị?”


      Người bình thường nghe nàng hỏi như vậy, tất nhiên xua tay : “Hợp khẩu vị.”


      Nhưng Dương Nhi lại vô cùng thành gật đầu.


      Biểu tình mặt Lý Nguyên nhất thời cứng lại.


      Dương Nhi cũng chỉ cho nàng xem: “Cái này ngon, cái này, cái này, ngon……”


      Giọng điệu nàng nghe lãnh đạm lại bình tĩnh, ngược lại giống như là đỉnh cấp thực khách bình phán.


      Lý Nguyên bên ngoài bị nàng dọa, nhất thời trong lòng càng thoải mái. Nàng cảm thấy chính mình giống như đưa ra cái quyết định sai lầm, nàng hẳn là nên mời người này đến Lý phủ. Nổi bật bị nàng đoạt mất cũng thôi, còn muốn ở chỗ nàng liên tiếp gây khó dễ. Đối phương biểu cao cao tại thượng, cũng càng làm cho Lý Nguyên cảm thấy ghen ghét khó chịu.


      Nàng nhất định là đến từ đại gia tộc nào đó!


      Lý Nguyên gắt gao mím môi.

      Bên này Lưu ma ma cúi đầu hỏi Dương Nhi: “ nương, hôm nay muốn chia đồ vật tiến cung sao?”


      Lý Nguyên vểnh lỗ tai, chỉ mơ hồ nghe thấy được chữ “Chia” cùng chữ “Cung”. Cái gì chia cái gì cung?


      Dương Nhi quét mắt qua đồ ăn bàn, lắc lắc đầu, nàng chậm rì rì tổ chức câu : “ tốt, quên .”


      Lưu ma ma bật cười.

      Ý tứ của nương, hẳn là, mấy món ăn này tả hữu đều tốt, liền cần chia cho Hoàng Thượng.


      Lưu ma ma khen: “ nương đúng là người biết đau người.”

      Ánh mắt Dương Nhi lại mờ mịt.


      Lý Nguyên rốt cuộc sợ xấu hổ, sắc mặt của nàng khôi phục lại như thường, sau đó lên tiếng cùng mấy nữ hài tử bên kia chuyện, khí trong viện cuối cùng cũng trở về bình thường.


      Lý Nguyên khóe môi hơi nhếch lên, lúc định lộ ra tia cười nhạt, gã sai vặt mồ hôi đầy đầu vào.

      Gã sai vặt kia nhìn chung quanh vòng, phát giác trong viện có ít người, hơi hơi hé miệng, muốn lại dám , nghẹn đến mức mồ hôi trán ngày càng nhiều.


      Lý Nguyên thấy phong thái ngượng nghịu như vậy, hợp với gia phong của Lý phủ, liền lên tiếng : “Có chuyện gì? .”


      Gã sai vặt đến nàng trước mặt, cúi thấp đầu, : “Liễu gia tới cửa đưa sính lễ.”

      Biểu tình mặt Lý Nguyên trong cái chớp mắt liền vặn vẹo.


      “Đưa cái gì?”


      “Chính…… Chính là vừa đem tới, chúng tiểu nhân cũng dám mở ra xem.”


      Lý Nguyên nhìn nhìn Dương nương bên người, nàng ý thức được mình thể đợi được nữa, nhưng hôm nay lại nhiều thêm cái biến cố, nàng cũng biết, Tiêu Quang Hòa kia rốt cuộc là có di tình chuyển sang thích vị Dương nương này hay ……


      Lý Nguyên nắm chặt khăn trong tay, thầm nghĩ, vậy chỉ có thể đổi biện pháp……


      Lý Nguyên lấy lý do đứng dậy, gọi gã sai vặt qua bên hỏi: “Liễu gia tặng lễ tới là ai?”


      “Công tử Liễu gia.”


      Cũng chính là vị hôn phu của nàng.


      Lý Nguyên lạnh mặt, : “Ngươi mời tam ca của ta, để bày rượu trong phủ mời đồng môn đến cùng bàn luận văn chương, cũng mời Tiêu Quang Hòa đến.”


      Gã sai vặt sửng sốt, hiểu được nàng đây rốt cuộc là muốn làm cái gì, chỉ đành phải lúng ta lúng túng hỏi: “Khi nào mời?”


      “Ngay hôm nay.”


      “Nhưng hôm nay canh giờ còn sớm……”


      “Những người ăn chơi trác táng đó thích nhất là xem náo nhiệt, tự nhiên để ý tới canh giờ sớm hay muộn gì.”


      Lý Nguyên phân phó xong, khỏi quay đầu lại nhìn về phía Dương nương.


      Dương Nhi nhấc tay lên.


      Lý Nguyên mơ hồ nhìn lướt qua túi thơm bên hông nàng, bên trong biết bỏ thứ gì, đem túi thơm căng phình lên, phình đến mức làm văn thêu cũng vô cùng ràng —— ánh sáng chợt lóe, giống như là chỉ vàng thêu móng vuốt.

      Trảo nhọn tinh tế, uốn lượn vào trong, tựa như ưng trảo.


      Nhưng nữ nhi gia làm sao lại đeo túi thơm hoa văn ưng trảo bên hông chứ?


      Đó là cái gì?


      Lý Nguyên còn muốn nhìn kỹ, nhưng lúc này Dương Nhi buông tay xuống, chặn lại túi thơm, như thế nào cũng nhìn tới.


      Hàm Xuân Thất.


      Tiêu Dặc nhìn chằm chằm lu cá kia.

      Cá lần trước giữ lại kia cùng cẩm lý được đưa tới sau, nuôi ở chung chỗ, đen đỏ, đầu đuôi tương hàm mà bơi lội, vô cùng có linh khí.


      Tiêu Dặc nhìn lát, liền thấy ngoài cửa có người dò xét tiến vào, người nọ thân hình tinh tế mỏng manh, giống như cả người đều có xương.


      Nàng mặc cung trang bình thường, dung mạo yểu điệu, nhưng Tiêu Dặc liền hứng thú nhìn nhiều thêm cái cũng .


      Nàng chậm rãi cất bước tiến vào, hô hấp dồn dập, đánh bạo khom người hành lễ với Tiêu Dặc: “Nhụy Nhi, gặp qua Hoàng Thượng.” Nàng kiềm chế được. Vài ngày sau khi Dương Nhi rời cung, nàng chờ nổi nữa, đây là cơ hội tốt nhất, ngại bị đánh trận, nàng cũng chưa bao giờ đắc tội với Dương Nhi, nghĩ có lẽ gây ra họa……


      Nhụy Nhi nghĩ như vậy, liền giả bộ tư thái tùy ý, nhu nhu nhược nhược cười, cùng Tiêu Dặc : “Hoàng Thượng nhìn cái gì?”


      Tiêu Dặc quay đầu, nhìn chằm chằm nàng.

      Thân thể Nhụy Nhi căng chặt, đột nhiên cảm thấy sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh. Hoàng Thượng chính là như vậy làm người cảm thấy sợ hãi sao? Nàng trong đầu lung tung nghĩ.


      Ánh mắt u tối, hỏi: “Ngươi muốn nhìn?”


      Nhụy Nhi nghĩ tới Hoàng Thượng cùng nàng chuyện, nàng lòng cao hứng đến mức gần như muốn bay lên, nàng khẽ gật đầu, nỗ lực bày ra mặt đẹp nhất, đôi mắt ánh sáng chớp động, nàng : “Dạ……”


      Nàng vừa dứt lời, liền bị lực đạo cực lớn ấn vào trong nước.


      “Vậy ngươi nhìn cho đủ .” Giọng Tiêu dặc tối tăm.


      Miệng mũi đều đột nhiên bị nhấn vào nước.


      Nhụy Nhi ra sức giãy giụa, nhưng làm sao cũng tránh thoát được.


      Tim nàng đập cực nhanh, trước mắt từng trận choáng váng, cảm giác hít thở thông mãnh liệt bao phủ nàng, nàng toát ra thân mồ hôi lạnh, gần như sợ tới mức muốn tè ra quần.


      Rốt cuộc là khác nhau chỗ nào……


      Nàng cả người run rẩy lại tuyệt vọng nghĩ.


      Các nàng cùng đứa ngốc kia, rốt cuộc là khác nhau chỗ nào?


      Cung nhân trong Hàm Xuân Thất giật mình, vội quỳ xuống.


      Dương nương tiến cung thời gian, bọn họ trái lại suýt nữa quên, vị hoàng đế niên thiếu đăng cơ này có tính tình gì.


      Khi các cung nhân nơm nớp lo sợ, Tiêu Dặc lại buông lỏng tay, ánh mắt nhìn Nhụy Nhi, cùng nhìn con kiến cỏ cây có gì khác biệt, từ trong tay Triệu công công tiếp nhận khăn lau tay, : “Lôi nàng ra, chớ có dọa cá của Dương nương chết, Dương nương trở về thương tâm……”


      Triệu công công cười : “Đúng vậy, cá của nương phải ai cũng đều có thể nhìn.”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình:


      Tiểu hoàng đế: Ai, phát tính tình chút, các ngươi đều quên bản tính của ta chính là hung ác nham hiểm ngoan lệ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :