1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hangday

      Hangday New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      3
      Aaaaaa, chào mừng editor quay lại

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Hoàng Thượng làm sao mà để người bên cạnh nghi ngờ giới tính vậy nè kkkk

    3. Alexis

      Alexis Active Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      373
      Chương 7: Khó hầu hạ
      Edit: Alex
      Truyện được edit tại cungquanghang.com
      A Viên đem mì cất vào trong hộp đựng thức ăn, lon ton chạy ra ngoài. Lúc đến cửa lại phát bóng người, ngay cả cái bóng cũng đều có.

      Nàng nhìn con chim đỗ quyên ú núc ních đậu tường rào, trong lòng hơi có chút mất mát, xoay người lại: đến cũng tiếng!

      A Viên tức giận nhìn mì chua cay trong hộp đựng thức ăn, cầm đũa gắp miếng lên bỏ vào trong miệng. Hương vị chua chua cay cay tràn đầy khoang miệng, sợi mì mềm mềm trơn trơn, dưa chua giòn rụm, có ngụm mì lót bụng làm cho nàng cảm thấy thống khoái ít.

      Miếng thứ hai, rồi đến miếng thứ ba... Đến cuối cùng, nàng đem nước súp húp sạch .

      A Viên buông bát xuống, lau miệng, thu don xong thẳng về phòng.

      "Ngươi đâu vậy, sao đến giờ này mới trở về?" Diêu Uẩn An nhìn nàng cái .

      "Ăn no quá nên ra ngoài dạo vòng." A Viên gục đầu .

      Diêu Uẩn An nhìn thoáng qua ngũ quan trong veo như nước, cực kì tinh xảo động lòng người của A Viên, giọng thầm: " trễ thế này, cũng sợ có người bắt cóc ngươi ..."

      A Viên thẳng tới bên giường, cởi giày lên giường. Nàng xoa chiếc bụng tròn vo của mình, lặng lẽ thở dài hơi: ăn no quá rồi...

      Trong điện Thanh Loan, Bạch Thấm dựa vào giường đọc sách. Nàng mặc trung y trắng như tuyết, mái tóc dài đen như mực xoã tung xuống vai, cả người toát ra vẻ xinh đẹp thanh nhã, vầng trán cao lộ ra yên tĩnh đạm bạc.

      "Nương nương, Hoàng Thượng bị bệnh, ngài đến thăm chút sao?" Nhĩ Nhạc đoạt lấy quyển sách của nàng, la lên.

      Bạch Thấm ngước mắt nhìn nàng rồi chậm rãi : "Hoàng Thượng cần phải tĩnh dưỡng."

      "Cái gì tĩnh dưỡng! Nô tỳ hỏi thăm Thái y, là Hoàng Thượng ăn táo bị dị ứng, dị ứng đâu cần phải tĩnh dưỡng ?" Nhĩ Nhạc bĩu môi : "Sóc Vương phi sinh long phượng thai, ngài xem Thái Hậu vui đến bực nào!"

      Bạch Thấm hờ hững, giọng : "Đó là Sóc Vương phi có phúc."

      "Ngài cũng có phúc nha!" Nhĩ Nhạc phản bác: "Ngài chính là quý phi, quản lý hậu cung nhiều năm, ngay cả phượng ấn cũng ở trong tay ngài mà! chừng hai năm sau, vị trí hoàng hậu cũng đều là của ngài!"

      " được bậy, quả nhiên là ta quá dung túng cho ngươi!" Ánh mắt của Bạch Thấm đột nhiên trở nên sắc bén.

      "Nương nương thứ tội." Nhĩ Nhạc thấy nàng nổi giận vội vàng quỳ xuống đất, cúi đầu nhận sai.

      Bạch Thấm gõ cái vào trán của nàng ta: "Những chuyện như thế này bao nhiêu năm qua mà ngươi vẫn còn hiểu sao? Vị trí Hoàng hậu là lưu lại cho nữ nhân mà tình trân trọng." Nàng nhìn sương khói mờ mịt toả ra từ lư hương trong phòng, thấp giọng nỉ non câu: "Ngươi phải biết, lúc trước ta vốn muốn gả..."

      Nhĩ Nhạc thấy đôi mắt của Bạch Thấm đột nhiên mờ hẳn vì ngấn lệ, lặng lẽ thờ dài: "Nương nương, chuyện qua như vậy..."

      Bạch Thấm cay cay hốc mắt, xoay người nằm nghiêng vào bên trong, nhàng : "Ta mệt rồi, tắt đèn ."

      Nhĩ Nhạc thở dài, tắt đèn xong nhàng lui ra ngoài.

      Bạch Thấm nghe thấy tiếng đóng cửa, chậm rãi mở mắt ra, trong ánh mắt mảnh thanh minh...

      Ba ngày sau, Tề Uyên hỏi qua Thái y sau đó liền khôi phục lâm triều.

      "Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

      Tề Uyên ngồi ở long ỷ, thản nhiên : "Bình thân ." nhìn lướt qua, chỉ thấy vài cựu thần rục rịch, nháy mắt với nhau. Tề Uyên khẽ nhướng mày, đột nhiên có loại dự cảm xấu, nhìn thoáng qua Ngụy Toàn bên cạnh, Ngụy Toàn lập tức liền hiểu ý của .

      Ngụy Toàn về phía trước bước, cất giọng : "Có việc khởi tấu, việc bãi triều!"

      Vừa dứt lời, chỉ thấy bảy tám vị đại thần đồng loạt quỳ mặt đất, cao giọng : "Thần có việc khởi tấu."

      Tề Sóc: ...

      "Khởi bẩm Hoàng Thượng, nay hậu vị trống rỗng, tứ phi lại chưa phong, trong cung chỉ có mỗi mình Hiền quý phi lo liệu... Hậu cung trống trải như thế, ổn, khẩn cầu Hoàng Thượng lấp đầy hậu cung, nhanh chóng sinh ra long tự, củng cố nguồn cội của quốc gia!" Lễ bộ Thượng thư Chương Quý Thiện quỳ phục mặt đất, đầy dõng dạc.

      "Thỉnh Hoàng Thượng lấp đầy hậu cung, sớm ngày lập hậu!"

      Tề Uyên nhìn người quỳ bên dưới, gân xanh ở thái dương nhảy dồn dập: "Nguồn cội của quốc gia phải dựa vào mấy đứa con nít khóc oa oa đó củng cố ư?” hầm hừ cười tiếng: "Vậy theo như lời ngươi , Ngụy tuyên đế của tiền triều trước sau có khoảng năm mươi hai người con, thế nào? Quá nhiều đúng ? Vậy căn bản của quốc gia đủ củng cố? Nhưng kết quả như thế nào?"

      "Chuyện này..." Chương Quý Thiện ngập ngừng, ra lời.

      "Con nối dòng kéo dài càng đông mới có thể phúc trạch vạn năm a Hoàng Thượng!"

      Tề Uyên xoa mi tâm, thanh lạnh lùng : "Loại lời vô vị như thế này sau này đừng bao giờ để trẫm nghe thấy nữa, bãi triều!"

      "Hoàng Thượng! Hoàng Thượng!"

      "Sóc Vương gia, xin ngài khuyên hãy khuyên ngăn Hoàng Thượng." Bọn họ thấy Hoàng Thượng rồi, toàn bộ tất cả đều vây quanh bên người Tề Uyên- - Sóc Vương gia Tề Sóc, đệ đệ ruột thịt duy nhất của hoàng thượng.

      Tề Sóc nhìn đâm người đông nghìn nghịt vây chung quanh cười cười: "Ta bảo Vương phi mang theo mấy đứa tiến cung thường xuyên hơn để hoàng huynh nhìn xem, được ? được chỉ còn cách..."

      Tề Uyên mặt bình tĩnh trở lại điện Dưỡng Tâm, trong lòng phiền chán chịu nổi.

      Ngụy Toàn đứng ở bên cạnh hầu hạ, ngay cả thở mạnh cũng dám.

      "Hoàng Thượng, Quý phi nương nương đến." Ngoài điện, tiểu thái giám bước vào thông báo, bầu khí trầm lặng đến ngột ngạt này làm sợ đến mức tim gần như ngừng đập.

      Tề Uyên nhìn nhìn tiểu thái giám líu lon bẩm báo, nhàn nhạt : "Cho nàng vào ."

      Ngụy Toàn nghe thấy tổ tông lên tiếng, cuối cùng cũng thở phào nhõm.

      "Thần thiếp bái kiến Hoàng Thượng." Bạch Thấm cúi người hành lễ, thanh ôn nhu như nước lại mang theo mấy phần xa cách.

      "Đứng lên ." Ánh mắt của Tề Uyên khi nàng cũng bình tĩnh như nước, thần sắc đều là nhàn nhạt, giống như người vừa phiền chán giận dữ vừa rồi phải : "Có việc gì?"

      "Nghe Hoàng Thượng bị bệnh, thần thiếp làm chút điểm tâm đến thăm." Bạch Thấm xong đem hộp đựng thức ăn trong tay Nhĩ Nhạc cầm tới, bước sen nhàng lên phía trước.

      Nàng xốc miếng vải đậy lớp lên, đem đĩa điểm tâm được sắp xếp tinh xảo đặt ở bên tay , khẽ cúi mặt, ôn nhu như làn mưa bụi Giang Nam.

      "Ngươi cũng là thuyết khách mà đám đại thần kia tìm đến?" Tề Uyên nhíu mày, đôi mắt khẽ sâu.

      "Đại thần?" Bạch Thấm sửng sốt, động tác tay dừng chút.

      Tề Uyên thấy thần sắc nàng đờ ra giống giả bộ, ánh sáng lạnh trong tròng mắt hơi thu liễm. nhìn điểm tâm tinh xảo xinh xắn bàn, đột nhiên mở miệng : "Hôm nay đám lão thần kia đồng loạt khuyên can, bảo trẫm chiêu mộ phi tần, lấp đầy hậu cung."

      "Thần thiếp nghĩ là, các lão thần cũng là vì trung tâm với Hoàng Thượng." Bạch Thấm rót chén trà cho , ôn nhu : "Tuyển tú hao tài tốn của, dân gian vì tránh né tuyển tú thậm chí vội vàng quyết định việc hôn nhân cho con trong nhà, ngược lại cũng tốt."

      Tề Uyên hơi ngạc nhiên nhìn nàng, ngày xưa nàng là người khuyên mình nên tuyển tú lấp đầy hậu cung mỗi khi lặp mình.

      "Cung nữ trong hậu cung đều xuất thanh từ gia thế trong sạch, đều là những nương nhà lành, nếu hoàng thượng muốn, chọn vài người rồi cho chức vị, cũng xem như bịt miệng các vị đại thần." Bạch Thấm trầm ngâm .

      Tề Uyên: ...

      "Trẫm còn tấu chương phải phê duyệt, ngươi về trước ."

      "Vâng." Bạch Thấm khom người thi lễ, xoay người mang theo Nhĩ Nhạc lui xuống.

      "Nương nương, ngài đúng là ứng phó nhiệm vụ đến đây." Nhĩ Nhạc mím chặt môi, thấp giọng .

      Bạch Thấm lại mang theo dáng vẻ thập phần nhàn nhã tự tại: "Ngươi biết như nay là tốt nhất sao?"

      "Tốt?" Mặt của Nhĩ Nhạc đầy nghi hoặc.

      " cho ta đầy đủ thể diện và tôn trọng, cũng cần ta cố ý xu nịnh lấy lòng, cuộc sống này còn chưa đủ thoải mái sao?" Bạch Thấm cười : "Năm đó, phụ thân thèm quan tâm đến ý nguyện của ta, cưỡng bức ta vào cung, vì chuyện đó làm ta bàng hoàng, tự đày đoạ bản thân thời gian. Nay mới hiểu được, phải người đến đường cùng cũng cần cố gắng chống chọi gay gắt, ai cũng thoải mái mới là quan trọng nhất."

      Nhĩ Nhạc thở dài, lặng lẽ theo.

      Tề Uyên cau mày, bên cạnh tựa hồ còn lưu lại hương sen người Bạch Thấm. Những năm gần đây cũng từng nghĩ, hay cứ xuôi tay nhắm mắt thuận theo tự nhiên, thân ở đế vương vốn là có quá nhiều lắm bất đắc dĩ. cũng từng nghĩ đối đãi tốt với nàng, nhưng nàng lại giống như đám mây, dường như cảm thấy bất lực còn hy vọng gì với cuộc đời này, huống hồ đôi khi nghĩ là chuyện, làm lại là chuyện khác, thể cho nàng tình thương toàn tâm toàn ý cùng trân trọng lòng, cũng chỉ có thể cho nàng tôn trọng lớn nhất, làm hết sức mình để cho nàng có cuộc sống thoải mái nhất.

      Tề Uyên nhìn bàn bánh đậu đỏ, trong đầu đột nhiên lên tiểu nương với nốt ruồi son luôn cười khanh khách, rực rỡ như ánh mặt trời, như dòng suối mát lành chảy qua tim, cuốn trôi tất cả những muộn phiền buồn bực trong lòng .

      Ngụy Toàn nhìn thấy ý cười môi Tề Uyên, lặng lẽ rũ mắt xuống.

      A Viên bận rộn xong, bắt đầu dùng vẻ mặt hưng phấn mà vận chuyển đồ đạc, cực kỳ giống con sóc đanh vận chuyển lương thực bảo tồn cho mùa đông.

      "Ngươi làm gì vậy?" Diêu Uẩn An hiểu nhìn nàng: "Xiêm y cung nữ như thế này mà ngươi còn lưu trữ lại làm gì?"

      "Chờ mấy ngày nữa cha mẹ ta đến đây, ta để cho bọn họ mang về cho bọn muội muội mặc." Mặt A Viên tràn đầy hưng phấn: "Y phục trong cung cực kì tốt, người bình thường ngay cả gặp được cũng chưa từng đó."

      "Đỗ quyên, đỗ quyên, đỗ quyên ~" lúc A Viên dọn dẹp cao hứng, bên ngoài viện vang lên vài tiếng chim đỗ quyên gọi.

      A Viên vừa muốn đứng dậy, liền nhớ lại chuyện đêm đó thất hẹn, chỉ là thất hẹn, còn biến mất suốt mấy ngày.

      Nàng bĩu môi lại ngồi trở về: Chờ xem!

      "Đỗ quyên, đỗ quyên, đỗ quyên ~ "

      Lòng của A Viên mềm nhũn, cuối cùng đành đứng dậy về hướng phòng bếp. Nàng nhìn thoáng qua chung quanh, thập phần bi ai phát : Chỉ còn bánh bao ...

      Tề Uyên đứng đợi ở ngoài cửa Thượng Thực Cục rất lâu cũng thấy bóng người, lúc xoay người muốn quay trở về, liền nghe thấy cánh cửa ở sau lưng vang lên "Ken két". quay đầu nhìn nhìn, rơi vào đôi mắt đen sâu như bóng đêm: "Bánh bao được ?"

      nhìn hai cái bánh bao lớn trắng tròn trong tay A Viên, im lặng lên tiếng đưa mắt chuyển qua người của nàng, trong đôi mắt viết đầy cự tuyệt.

      A Viên im lặng, có chút bất lực biết gì:

      "Ngươi còn khó phục vụ hơn cả Hoàng Thượng!"

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Tề Sóc: Hoàng huynh, sinh đứa ~ Tề Uyên: Cút!

      Lôi kéo tiểu vương gia ra trượt ~
      thongminh123, akira77, iruka kawaii37 others thích bài này.

    4. Ngotram2004

      Ngotram2004 Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      52
      ràng a là Hoàng Thượng mà:th_111::th_111:

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Câu lơ đãng của bé Viên đúng luôn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :