1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mollisac

      Mollisac New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      7
      ấy dô, dạo này mỹ nhân xuất như mây ta ơi.
      Tề chim cu là có phúc :)))
      thuann thích bài này.

    2. Mun lùn

      Mun lùn New Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      20
      Dạo này Tề Nhị và A Viên làm mọi người ngọt đến sâu cả răng! Thanks bạn @thuann <3
      thuann thích bài này.

    3. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Dạo này bữa nào cũng có chương mới , là hạnh phíc mà , c.ơn editor nhiều nha
      thuann thích bài này.

    4. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 78: Làm khó
      Editor: Sil

      "Cẩm An thỉnh an ." Giọng dịu dàng êm tai tựa như tiếng cầm sắt* thượng hạng, như vùng sông nước Giang Nam, khiến người ta vừa nghe liền có phần đắm say.

      *) Cầm sắc: đàn cầm và đàn sắt, tên hai thứ đàn cổ, hoà thanh với nhau.

      "Mau đến đây cho nhìn cái nào !" Thái Hậu cười kéo nàng quan sát phen, đôi mắt phượng đầy vui mừng: "Lớn lên ít, bộ dáng cũng càng ngày càng xinh đẹp !"

      "Thoáng cái 2,3 năm rồi..." Thái Hậu tấm tắc thở dài, đôi mắt nhàn nhạt chút sầu não: "Qua mấy tháng nữa là mười sáu rồi sao ? hứa hôn với ai chưa ?"

      Hoa Cẩm An làm nũng dậm chân, mắt phượng cực giống Thái Hậu kiều khiến người say lòng: " !"

      "Con lớn rồi, biết xấu hổ." Thái Hậu nhìn chút chần chừ trong mắt nàng, chỉ cười mà , tâm tư của cháu này, bà cùng ít nhiều biết đến...

      Nàng muốn làm bạn bên cạnh Quân Vương.

      Hoa Cẩm An nhạy bén nhận ra khí dần thay đổi, liền giấu diếm lòng hiếu kỳ đối với A Viên và Tề Uyên, cười hỏi: " phải tháng sau mới về sao ? Sao hôm nay về rồi ?"

      Bàn tay trắng nõn của Thái Hậu khẽ giơ lên, bưng chén trà Ngọc Bích bên cạnh, khẽ nếm chút, đầy ý : "Ngũ nương củ phủ Hiển Quốc Công mới được tìm về, mấy ngày nữa chính là lễ cập kê của nàng ấy, Uyên nhi cố tình xin ai gia trở về làm chủ lễ cho Ngũ nương."

      Hoa Cẩm An nghe vậy, đồng tử đột nhiên co rụt lại, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt lại, mặc cho cơn đau nổi lên, nàng ta vẫn sững sờ có cảm giác nào: Ngũ nương của Vân gia sao ? Mất tích nhiều năm như vậy lại tìm được về ? Việc lớn như vậy mà có dù chỉ tin tức nào sao ?

      Nàng nhìn sang Thái Hậu, khóe miệng miễn cưỡng gợi lên nụ cười: ", Cẩm An vị biểu tẩu (chị dâu họ) sao ?"

      Thái Hậu mỉm cười, mắt phượng có ý khác, : "Uyên nhi vừa lòng, ai gia liền hài lòng."

      "Vậy... Còn Cung nữ nuôi dưỡng bên cạnh Thái Hoàng Thái Hậu sao ? Nghe nàng ta cực kỳ thân mật với biểu ca ( họ)..." Hoa Cẩm An rũ mắt, chậm rãi : "Thái Hoàng Thái Hậu hình như cũng rất sủng ái nàng ta."

      Thái Hậu nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng ta cái, giọng thoáng trầm xuống: "Biểu ca của con là Hoàng Thượng."

      Sắc mặt Hoa Cẩm An trắng ra, cánh môi vốn đỏ bừng dần tái .

      "Cẩm An, con là cháu duy nhất của ai gia, ai gia luôn hy vọng con hạnh phúc." Thái Hậu khẽ vỗ lên tay nàng, cho người bên cạnh lui ra, nhìn Hoa Cẩm An, giọng : "Tâm tư của con ai gia biết ..."

      Hoa Cẩm An lấy lại tinh thần, ánh mắt lên tia sáng.

      "Uyên nhi là con trưởng của ai gia, chuyện nó muốn, ai gia bao giờ bắt nó làm, người bên gối... vẫn nên xem nó có thích hay ."

      Nàng sững sờ trong chốc lát, đôi mắt dần ảm đạm, sống lưng thẳng tắp cũng sụp xuống, bọ dáng kiêu ngạo tao nhã kia cũng còn chút gì nữa.

      Thái Hậu nhìn Hoa Cẩm An đôi mắt ngấn nước, im lặng lúc, ung dung ăn miếng Bánh Đào* , lại chậm rãi uống nửa chén trà , lúc này mới mở miệng: "Ngày hôm sau Quan Quân Hầu Phu nhân có tổ chức buổi tiệc ngắm hoa, con theo mẫu thân tham dự , trò chuyện với các Tiểu thư thân thiết với mình, cũng coi như giải sầu."

      *) Bánh Đào:

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Dạ." Hoa Cẩm An khẽ cắn môi, rũ mi, lông mi dài khẽ rung động, cảm xúc trong mắt.

      ******

      Thời tiết sáng sủa, gợn mây, phủ Quan Quân Hầu đông như trẩy hội, vô cùng náo nhiệt.

      "Cho nương ngắm chút."

      A Viên vừa định đưa tay xốc rèm xe lên bị Quý thị ngăn lại. Khuôn mặt bà mang mấy phần nghiêm túc, giơ tay nâng cây trâm cài bằng ngọc mỡ dê chạm rỗng khảm đá quý màu hồng đầu A Viên, lại sửa sang dải lụa đính trân châu trước ngực nàng, lúc này mới vừa lòng gật đầu.

      "Đây coi như là yến hội đầu tiên con tham gia từ khi trở về, thể để người khác coi thường con được."

      Ánh mắt A Viên mang theo tia ủ rũ, kìm chế ngáp cái, mắt hạnh phủ tầng sương, cả người càng trở nên lười biếng kiều mỵ.

      Quý thị nhịn được cười tiếng, khẽ véo chóp mũi nàng: "Bé mèo lười!"

      A Viên nũng nịu rầm rì tiếng, giả vờ bất mãn phàn nàn: " phải vì ngài, trời chưa sáng xốc chăn con lên !" Nàng cười nhạt: "Nương, đừng lo lắng."

      Quý thị cười cười, xuống xe ngựa cùng nàng.

      Khuôn mặt Tần thị đầy ý cười tiếp khách, vội như con quay.

      nữ tỳ mặc như hành hoa mỉm cười tới trước mặt Tần thị, ghé bên tai bà giọng : "Phu nhân, mấy vị Tiểu thư và Phu nhân của Vân gia tới rồi."

      Ý cười mặt Tần thị càng lớn hơn, sắp xếp xong cho khách liền vội vàng nghênh đón.

      "Vân đại Phu nhân, ngài vừa đến, nhà của ta đều rạng rỡ lên !" Tần thị cười trong trẻo, thái độ với Quách thị vô cùng tôn kính.

      " gì vậy." Quách thị cười ấm áp, toàn thân đầy khí phái của thế gia đại tộc.

      "Vãn Vãn, Gia Gia, thỉnh an Hầu Phu nhân ."

      A Viên và Vãn Vãn uốn gối hành lễ, người hào sảng, người kiều mỵ, đứng cạnh nhau ở nơi, khiến người ta ưa thích như đóa hoa kiều diễm vậy.

      Tần thị thấy vậy, liền cười toe toét: "Phủ Hiển Quốc Công chắc hẳn là nơi phong thủy trù phú, khắp cả Đại Tề cũng tìm ra được vị Thiên kim đặc biệt hơn so với con của nhà họ Vân vậy."

      Quý thị cười quở trách: "Lời này của tỷ đắc tội tất cả mọi người rồi."

      "Đây là lời xuất phát từ nội tâm, sợ đụng chạm !" Tần thị cười: "Mau vào uống chén trà, ăn chút điểm tâm, hôm nay toàn bộ đều là tiệc cá."

      A Viên theo sau, đôi mắt xinh đẹp sáng lên: Toàn bộ đều là tiệc cá... biết món Cá Cuốn Uyên Ương* kia có ngon .

      *) Cá Cuốn Uyên Ương:

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Vì buổi tiệc ngắm hoa hôm nay, ta cố ý mời Tiền lão Sư phụ đến đây làm bếp trưởng, tốn của ta ít sức lực..."

      Tần thị vừa vừa , kéo tay Quý thị vô cùng thân mật.

      "Là vị Tiền Ngự trù 5 năm trước xuất Cung sao ?" Đôi mắt trong trẻo của A Viên tỏa sáng rực rỡ, khuôn mặt nhắn xinh đẹp đầy hưng phấn.

      Tần thị quay đầu lại nhìn nàng cái, cười gật đầu: "Đúng là vị Tiền Ngự trù tiếng tăm lừng lẫy Đại Tề nọ."

      Trong lòng A Viên hưng phấn thôi, định mở lời lại cảm thấy chuyền này đúng với quy củ, chỉ mím môi, buồn bực cúi đầu.

      Quý thị biết suy nghĩ trong lòng con , lại là khuê mặt lớn lên từ với Tần thị, như chị em ruột, cũng kiêng kỵ bao nhiêu, liền cười : "Gia Gia có tiền đồ gì, chỉ thích suy nghĩ đến đồ ăn, vừa nghe đến tên của Tiền Ngự trù liền hưng phấn như vậy đấy..." Bà dừng lại chút, nhu hòa : " biết tỷ tỷ có tiện hay , có thể cho nàng nhìn trộm được ?"

      A Viên đột nhiên ngẩng đầu lên, lòng ấm áp, trong mắt những Phu nhân khác, phòng bếp là nơi dơ bẩn, tao nhã, tuyệt đối để con mình chạm vào dù chỉ chút. Mà trong mắt Quý thị, chuyện gì cũng bằng con vui vẻ.

      "Có chuyền gì mà tiện hay , con của ngài cũng là con ta, để ta sau Tỳ nữ dẫn nàng tới đó là được.” Tần thị cười: "Dao Chỉ, dẫn ngũ nương đến phòng bếp quan sát xem, được chậm trễ."

      “Dạ.” Tỳ nữ thanh tú mặc bộ quần áo màu xanh cười tủm tỉm lên tiếng, cung kính đến trước mặt A Viên, cúi người hành lễ: "Ngũ nương theo Nô tỳ đến đây."

      "Làm phiền Phu nhân." A Viên híp mắt cười, làm người xao xuyến như đóa hoa xinh đẹp vậy.

      " , bé ngoan."

      A Viên hành lễ, kịp chờ đợi liền theo Dao Chỉ.

      Quý thị nhìn bóng dáng tung tăng của A Viên: "Phù Tình, Phù Phong, mang bộ quần áo dự phòng từ xe ngựa ra đây, chờ Tiểu thư từ phòng bếp ra, liền hầu hạ nàng thay quần áo."

      “Dạ.”

      Sau khi phần phó thỏa đáng, đoàn người cười vào, chim hót hoa thơm, vô cùng náo nhiệt.

      "Đây là phòng bếp." Giọng Dao Chỉ dịu dàng, mặt lên nụ cười nhiệt tình.

      " , phòng bếp bẩn thỉu, phải nơi nên tới." giọng già nua truyền đến, gằn từng tiếng, đầy vẻ mất kiên nhẫn.

      Dao Chỉ sợ A Viên tức giận, vội vàng cười trừ: "Tiền Sư phụ, đây là ngũ Tiểu thư phủ Hiển Quốc Công, bình thường thích nghiên cứu món ăn, hâm mộ danh tiếng của ngài lâu. Nghe Phu nhân mời ngài tới đây muốn đến đây gặp lần."

      Động tác của cụ già mặt đầy nếp nhăn kia ngừng lại, giương mắt lên nhìn chút, bật cười tiếng: "Đừng lừa lão già này, thân thể bé con con thế kia, cầm nổi dao sao ?"

      A Viên cũng giận, mặt vẫn tủm tỉm cười. Nàng cũng , liền vén ống tay áo, thuận tay cầm cây Củ Cải Trắng lên, giơ tay chặt xuống, từng miếng củ cải mỏng như cánh ve đồng loạt rơi thớt, chỉn chủ khiến người ta vừa nhìn thấy thoải mái.

      Đôi mắt đục ngầu của cụ già sáng lên, ngữ khí dịu rất nhiều: "Từ trong Cung ra sao ?"

      A Viên cười gật đầu, giọng có chút tự hào:"Dạ, từ trong Cung ra !"

      " theo vị Nữ quan ?" Ông già nhìn tia kiêu ngạo trong mắt nào, khuôn mặt cũng trở tên hiền từ, ngữ khí cũng ôn hòa hơn.

      "Thôi Điển thiện Thôi Xảo và Liễu Tư thiện Liễu Tòng Trân."

      "Thôi Xảo..." Lão nhân cẩn thận suy nghĩ, chậm rãi : "Thôi Xảo ta biết, nhưng Liễu nha đầu biết."

      Ông chăm chú đánh giá A Viên, đột nhiên bật cười: "Liễu nha đầu tính tình bướng bỉnh như vậy cũng nhận học trò sao ? Vậy con phải có chỗ nào đó hơn người mới được nàng coi trọng."

      A Viên ngượng ngùng cười cười, giọng : "Đại khái là bởi vì con chịu khó ..."

      Nếu phải do Tề Uyên, chắc hẳn lúc trước Liễu Tư thiện cũng coi trọng mình...

      " , chớ coi thường tính chịu khó." Ông với nàng, cũng trì hoãn việc tay lúc nào, A Viên nhìn đến hoa cả mắt, nghẹn họng trân trối nhìn.

      “Người cần mẫn có thể giỏi hơn những người kiêu căng tự xưng là có thiên phú nhưng lười biếng rất nhiều." Ông già híp mắt cười, nhìn chăm chú vào đôi mắt lấp lánh tỏa sáng kia của A Viên lâu.

      Ông buông trong tay con dao xuống, xoa hai tay nghiêm túc : "Muốn học nấu ăn sao ?"

      A Viên gật đầu mạnh, nhếch miệng cười, khuôn mặt cong cong: "Muốn !"

      "Vậy con trở về với nương, chuẩn bị học phí cho tốt, lại đến hẻm Thanh Nha tìm ta."

      A Viên bỗng mở to hai mắt, thể tin nổi nhìn ông già cười tủm tỉm trước mặt, ngây ngốc như bị bánh nhân thịt đập choáng vậy.

      Tiền Tương Yến, vị Ngự trù nổi danh khắp thiên hạ, mấy thập niên qua chưa bao giờ nhận đồ đệ, nay lại muốn nhận mình làm đồ đệ !

      A Viên sững sờ hồi lâu mới tỉnh lại, quá đỗi vui mừng hành lễ: "Ngài được đổi ý đâu đấy !"

      "Ha ha ha... đổi ý, đổi ý." Tiền Tương Yến cười ha ha, trong lòng khỏi cảm thán: Thứ như nhãn duyên này, diệu bất khả ngôn*.

      *) Nhãn duyên: người trong lần đầu tiên gặp mặt bị thu hút với vẻ ngoài/khí chất của người đối diện được gọi là nhãn duyên

      (Nguồn: Baidu)

      *) Diệu bất khả ngôn: tốt đẹp đến biết thế nào mà kể.

      (Nguồn: Baidu)


      A Viên vui vẻ tạm biệt, mới mở cửa ra liền đụng phải hai người Phù Tình, Phù Phong .

      "Tiểu thư, Phu nhân bảo Nô tỳ lấy quần áo cho ngài tới đây." Phù Tình dịu dàng , hành lễ vơi với Dao Chỉ: "Còn phải làm phiền Dao Chỉ tỷ tỷ dẫn đường."

      Dao Chỉ cười đồng ý, chậm rãi trước dẫn đường cho A Viên.

      "Chính là nơi này."

      Dao Chỉ vừa dứt lời, chỉ thấy với đôi mắt phượng, mặc áo gấm đỏ chầm chậm ra, vô tình như cố ý chặn trước cửa, giọng dịu dàng êm tai thoáng vẻ khinh thường: " mùi dầu khói sặc sụa, thứ người hầu gì đó, tại sao ta phải thay quần áo với nàng ta ?"

      Hết Chương 78.
      iruka kawaii, Suuuly, Dinhloan19 others thích bài này.

    5. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 79: Vả mặt

      Editor: Sil


      "Hoa Tiểu thư, ngài xem, ngài dùng xong rồi..." Dao Chỉ khách sáo , thân là Tỳ nữ của gia chủ, tất nhiên thể thờ ơ với bất kỳ vị khách nào, "Ta dùng xong rồi, nhưng hôm nay hôm nay có nhiều khách quý đến quý phủ như vậy, nếu họ biết mình dùng chung phòng thay đồ với Cung nữ, Quan Quân Hầu các người coi như mạo phạm với tất cả mọi người." Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Cẩm An đảo quanh, mặt cười nhạt cái, vẻ mặt khinh thường.

      "Ngài có biết nương nhà chúng ta có thân phận gì ?" Phù Tình lớn tiếng, che chở trước mặt A Viên với Phù Phong, lưng thẳng tắp, vô cùng đúng mực.

      Hoa Cẩm An khẽ cười tiếng: "Thân phận gì ? Chỉ là nha đầu nấu ăn xuất thân từ Cục Thượng Thực, người hầu kẻ hạ."

      "Hoa Tiểu thư ăn cẩn thận." Dao Chỉ nôn nóng, trán điểm điểm mồ hôi, nhưng cũng dám xúc phạm nàng ta.

      A Viên khẽ nhíu mày, Thế gia Quý tộc luôn vừa ghét bỏ đầu bếp người đầy mùi dầu khói, lại vừa lấy việc thưởng thức mỹ thực làm thú vui, thái độ này khiến nàng dâng lên tia vui.

      Kiếm cơm bằng bản lĩnh, sao lại phải bị người xem thường ?

      "Vậy ngài đổi chỗ là được rồi.” A Viên giữ chặt lấy Phù Tình tức giận đến mặt đỏ bừng, giọng nhàn nhạt, thần thái giữa mày thế mà lại có phần tương tự với Tề Uyên.

      Sắc mặt Hoa Cẩm An trắng bệch, mày liễu dựng thẳng: "Đừng ỷ vào sủng ái của Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng Thượng mà thấy bản thân từ chim sẻ bay lên làm phượng hoàng !"

      "Ta cậy vào sủng ái của Thái Hoàng Thái Hậu và Hoàng Thượng." Đôi mắt vốn ôn hòa của A Viên đột nhiên trở nên lạnh lẽo, kiều mỵ như hoa Hải Đường* ngay lập tức biến thành hoa hồng có gai.

      *) Hoa Hải Đường:

      [​IMG]

      (Nguồn ảnh: Wikipedia)


      Hoa Cẩm An bật cười tiếng, từng tiếng phảng phất như mang theo gai nhọn: "Vậy ngươi cậy vào gì ? Treo lên long sàng sao ?"

      "A Viên, lại đây." giọng dịu dàng như nước vang lên, A Viên quay đầu lại nhìn cái, nhoẻn miệng cười.

      "Thỉnh an Hiền Quý Phi." A Viên hành lễ, ngọc bội váy gần như động đậy chút nào, lúc này từng cái giơ tay nhấc chân đều lên phong phạm của tiểu thư khuê các.

      "Thỉnh an Hiền Quý Phi." Mắt phượng của Hoa Cẩm An rũ xuống, động tác quỳ gối mang mấy phần cam lòng.

      "Miễn lễ." Bạch Thấm cười dịu dàng, ánh mắt đẹp nhìn về phía Hoa Cẩm An mang theo tia trách cứ, giơ tay vuốt ve Trâm cài bằng Bạch Ngọc đầu, giọng êm tai như nước suối trong veo: "Hoa Tiểu thư đừng giận."

      Sắc mặt Hoa Cẩm An tốt hơn chút, ánh mắt nhìn về phía A Viên chứa tia đắc ý.

      Bạch Thấm đảo mắt, nhìn A Viên tươi đẹp như hoa trước mặt, ngữ khí mang theo chút chê trách: "A Viên, lớn lên trong Cung từ , quy củ trong Cung Hoa Tiểu thư hiểu thôi, cũng hiểu sao ? Cũng nên khuyên Tiểu thư vài câu mới được, miễn sau này kín miệng, phạm vào cấm kị của Hoàng Thượng."

      A Viên nhìn vào đôi mắt dậy sóng của Bạch Thấm, nín cười cúi người hành lễ: "A Viên hiểu rồi."

      Bạch Thấm đỡ lấy tay A Viên, vừa vừa : "Nếu như phạm vào cấm kị của Hoàng Thượng, Hoàng Thượng nổi giận, vậy người gặp họa cũng là người bên cạnh, còn những người khác í, còn xa !"

      Bạch Thấm vừa , đến sắc mặt Hoa Cẩm An xanh xanh đỏ đỏ, vô cùng khó coi. Chỉ thấy nàng ta đứng ở trước cửa hề nhúc nhích, đôi mắt phượng đầy độc ác.

      "Hoa Tiểu thư, ngài chặn đường của ta rồi." Bạch Thấm cười dịu dàng, nhìn thẳng vào mắt nàng ta, gằn từng tiếng, ràng là dịu dàng như nước, nhưng trong lòng Hoa Cẩm An lại như dao nhọn tận xương.

      Hoa Cẩm An cắn răng, Bạch gia là phụ tá đắc lực của Hoàng Thượng, hai con người là Quý Phi, người là Đế Sư Phu Nhân, nàng ta đắc tội nổi, chỉ phải tránh ra.

      Cánh cửa đóng lại kêu “bịch” tiếng, Đôi mắt Hoa Cẩm An nham hiểm, hung hăng phỉ nhổ câu: Thể loại gì cũng dám ức hiếp mình !

      "Hoa Cẩm An người này bên mặt dịu dàng hào phóng, thực ra lại vô cùng hẹp hòi, ở chốn đông người nàng ta còn có thể bận tâm đến hình tượng của mình, ở nơi ít người liền..." Bạch Thấm cười lắc đầu: "Sau này nếu gặp riêng nàng ta hãy lẩn ."

      "Đa tạ Hiền Quý Phi Nương Nương nhắc nhở." A Viên mỉm cười, định hỏi tại sao nàng lại đến đây, lại giật mình nghĩ tới Giản Chiếu.

      Đôi mắt cong cong, nhìn vẻ mừng rỡ trong mắt Bạch Thấm, lòng cũng vui mừng theo: Hoàng Thượng chắc chắn là cố ý mang Quý Phi xuất Cung, để nàng được gặp Giản Thiếu gia.

      "Bộ quần áo này của đẹp hơn trước kia." Bạch Thấm nhìn bộ áo cánh ngang ngực* màu đào phấn hồng người nàng màu hồng đủ ngực áo cánh mắt chứa ý cười, từ trong thâm tâm khen câu.

      *) Áo cánh ngang ngực: kiểu áo từ thời Đường, đại loại là trông như thế này.

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Thay đồ xong ra ngoài, Hoàng Thượng đợi lâu rồi."

      A Viên nghe vậy, mặt đỏ lên, bộ quần áo phấn hồng tôn lên giống như đóa hoa xấu hổ vậy

      sảnh ngoài, tiếng tiếng cười, vô cùng náo nhiệt. A Viên chỉ đứng ở cửa cảm nhận được bầu khí hoà thuận vui vẻ bên trong.

      Nàng theo bên cạnh Bạch Thấm, vừa bước vào sảnh, các Phu nhân, Tiểu thư trò chuyện vui vẻ đều yên lặng, sôi nổi nghiêng đầu nhìn về phía A Viên, trong lúc, khí hơi kỳ quái.

      A Viên bình tỉnh thản nhiên, mặt vẫn treo ý cười trong trẻo, hề bị ảnh hưởng, chỉ hành lễ với Tề Uyên.

      "Bình thân." Tề Uyên sắc mặt tuy là nhàn nhạt, nhưng này đôi thâm thúy nước sơn mắt cũng là lên tia ánh sáng nhu hòa.

      Mùi hương thơm ngon truyền đến, A Viên kìm được dừng bước: Là mùi của Cá Quế Chiên Xù !

      Nàng ngửi mùi hương chua chua ngọt ngọt kia, đôi mắt sáng lên kiều, trong đầu khỏi lên các bước Tiền Sư phụ làm cá.

      Thái nguyên liệu, tạo bột (trộn hỗ hợp để làm ra bột chiên xù), đun dầu, chiên cá, pha nước đường giấm rượu xì dầu…

      A Viên nhíu mũi , hàng mi thanh tú khẽ nhăn lên: Hình như thiếu loại gia vị...

      Bạch Thấm chậm rãi tới bên canh Tề Uyên, mặt lộ ra ý cười ngồi xuống, đôi mắt gợn sóng mang theo cảm xúc .

      Vì có Hoàng Thượng tham dự, Tần thị liền để tiệc của nam và nữ ở cùng chỗ. Tiệc ngắm hóa cũng thể so sánh với Cung Yến, chẳng qua chỉ là nơi để vui đùa, mọi người tất nhiên cũng tùy ý hơn rất nhiều.

      Mọi người tới lui, trò chuyền như bình thường, cả phòng oanh oanh yến yến, ồn ào khiến Tề Uyên có chút đau đầu.

      Bạch Thấm nghĩ lúc, hơi nghiêng người sang phía Tề Uyên, che miệng thấp giọng thuật lại lần chuyện vừa xảy ra. Xung quanh lạnh lẽo, nàng giương mắt nhìn sắc mặt của Tề Uyên, quả nhiên đen như đít nồi...

      Hành động bình thường này trong mắt người khác lại thành thân thiết như keo sơn, giọng mọi người hơi xuống, ánh mắt giao động giữa A Viên và Bạch Thấm, tiếng bàn tán yếu ớt chậm rãi vang lên.

      "Xem dáng vẻ mất hồn mất vía của nàng ta kia, chậc chậc, phải nghĩ Hoàng Thượng thể thiếu mình được sao ?"

      "Hoàng Thượng chẳng qua chỉ là ham mới, nàng ta lại tưởng , chậc chậc..."

      Tiếng bàn tán dần dần lớn lên, lời cũng càng thêm khó nghe, mặt mỗi người lộ ra vẻ khinh thường.

      Quách thị nhìn lướt qua đám phụ nữ luyên thuyên, khuôn mặt hiền hòa phủ lên tầng sương lạnh: "Tiểu Ngũ, con còn thất thần có làm cái gì ? Đến ngồi bên cạnh bác cả ."

      Tiểu Ngũ ? Mọi người nhìn quanh, nét kinh ngạc trong mắt càng dày đặc hơn, nghe phủ Hiểu Quốc Công tìm được về vị thiên kim thất lạc bên ngoài, nhưng trong sảnh vẫn chưa lại mặt...

      A Viên sực tỉnh lại, thấy Quách thị ngoắc mình mời chậm rãi bước đến, mọi người ngồi đều kinh ngạc, vô cùng ngạc nhiên nhìn A Viên: Nàng ta là vị thiên kim lưu lạc bên ngoài của phủ Hiển Quốc Công sao ?

      Trong lòng mọi người kinh ngạc, những Phu nhân, Tiểu thư trước đó còn tràn đầy khinh bỉ thế mà thay đổi khuôn mặt khác, cười lấy lòng nịnh bợ hết mức.

      A Viên chỉ cảm thấy da đầu run lên, định tới bên cạnh Quách thị, lại có trong bộ hoa phục chậm rãi tới bên cạnh nàng, đúng là Hoa Cẩm An nàng vừa mới gặp.

      "Cẩm An gặp qua biểu ca."

      Giọng ngọt đến phát ngấy quanh quẩn bên tai A Viên, người nàng nguội lạnh, khỏi sờ cánh tay.

      Nàng vừa định tới chỗ Quách thị, liền nghe thấy người bên cạnh khẽ gọi câu: "Đây chính là nương A Viên sao ?"

      A Viên nhíu mày, nghiêng đầu nhìn cái, mím môi : " phải vừa gặp qua sao ?"

      Bạch Thấm bỗng cười ra tiếng, biểu cảm như xem trò vui.

      Hoa Cẩm An cắn chặt hàm răng, mặt đổi sắc cười : "Nghe tay nghề của nương A Viên rất tốt, gần đây ta bị nhiễm phong hàn, thân mình khỏe, biết nương có phiền làm cho ta chén Tuyết Lê nấu Đường phèn thanh phế* chữa ho ?"

      *) thanh phế: Làm sạch phổi

      "Dù có được sủng ái cũng chỉ là Cung nữ hầu hạ người mà thôi." Hoa Cẩm An hạ giọng, đôi mắt lóe lên nét khiêu khích.

      Tề Uyên nhàn nhạt nhìn Hoa Cẩm An, lạnh lùng lên tiếng: "Nếu Hoa phủ thiếu đại phu, người chỉ cần đưa thẻ vào Cung mời Thái y là được.”

      "Biểu ca, ngài biết ta từ thích uống mấy thứ thuốc đắng ngắt kia mà!"

      "Thiếu đầu bếp, trong Cung cũng có." Tề Uyên thản nhiên, vừa dứt lời, những tuổi trong phòng khỏi bật cười ra tiếng.

      A Viên lén liếc mắt nhìn Tề Uyên, khóe môi khẽ cong lên, con ngươi trong trẻo phủ lên tia ngọt ngào.

      Hoa Cẩm An cũng chỉ là thiếu nữ vừa tròn mười sáu tuổi, bản lĩnh mặt còn chưa sâu, giương mắt nhìn hai người liếc mắt đưa tình, vô cùng ăn ý, ngọn lửa ngay lập tức bùng lên: "Cũng chỉ là Cung nữ, nghĩ rằng có được vài phần sủng ái liền bay lên đầu cành sao ? Sau này Biểu ca cưới ngũ Tiểu thư của phủ Hiển Quốc Công, đừng mơ tưởng nữa !"

      Vừa dứt lời, phòng trong cười vang, có vị Tiểu thư vừa mắt với Hoa Cẩm An liền cất giọng chế giễu: " nương A Viên trước mặt chính là ngũ Tiểu thư của phủ Hiển Quốc Công đó."

      Hoa Cẩm An nghẹn họng trân trối nhìn A Viên mặt vẫn luôn lộ ra nụ cười nhạt, vừa quay đầu nhìn Tề Uyên, khốn đốn chịu nổi, sắc mặt tái nhợt.

      " biết Hoa nương nghe được lời đồn từ nơi nào, phủ Hiển Quốc Công lúc nào gả con ?" Quách thị lạnh mặt, lòng chán ghét tới cực điểm loại Tiểu thư khó tính lại hay ghen ghét như Hoa Cẩm An.

      Khuôn mặt Tề Uyên tràn đầy ý cười thản nhiên, đứng dậy tới trước mặt Quách thị: "Nếu như tâm tư của Trẫm , bằng chờ sau tiệc ngắm hoa rồi liền bàn bạc cẩn thận ?"

      Hết Chương 79.
      Lời của editor: Ông vua tranh thủ là đây chứ đâu.
      iruka kawaii, Suuuly, Dinhloan20 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :