1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngọc Ngốc Nghếch

      Ngọc Ngốc Nghếch Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      53
      Đọc mạch tới đây luôn. Chuyện hay quá, editor cố lên nhé ❤️❤️
      thuann thích bài này.

    2. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 38: Gặp Thái Hậu
      Editor: Sil

      "Gặp Thái Hậu sao ?" Thu lan hơi nghi ngờ, nhưng nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của nàng lại gì, dẫn nàng tới Cung Thọ Khang. Chỉ để lại người Cung nữ ở Trắc điện, nếu Minh Đàn tìm đến liền báo với ngài ấy rằng A Viên đến Cung Thọ Khang.

      A Viên cẩn thận cầm hộp gỗ đỏ kia, thấp thỏm chờ đợi bên ngoài Cung Thọ Khang.

      "Thái Hậu Nương Nương còn lễ Phật, mời nương vào chờ." Tĩnh Phồn, Cung nữ thiếp thân của Thái Hậu cười .

      "Đa tạ tỷ tỷ." A Viên hành lễ, từ từ vào trong nhà.

      Tĩnh Phồn dẫn A Viên vào phòng bên cạnh Phật đường, Cung nhân tiếp đón bưng trà và điểm tâm lên cho nàng: "Mau ngồi , loại trà này mới được Cục Thượng Thực nghiên cứu ra, nương nếm thử ."

      A Viên đặt Hộp Gỗ đỏ trong tay vào góc ít va chạm vào được nhất bàn dài, dù vậy nhưng nàng vẫn chưa thở phào nhõm mà vẫn cẩn thận che chở, sợ đánh rơi mất món bảo bối có giá trị liên thành* này. Từ Cung Trường An ra, cả người nàng đều căng thẳng, cũng cảm thấy miệng khô lưỡi khô. A Viên cầm chén trà còn bốc hơi lên, khẽ húp thử hụm, khuôn mặt lập tức trở nên vui vẻ, món trà này mang mùi sữa thơm phưng phức, hương vị ngọt ngào ngon miệng, còn vì hương thơm thoang thoảng trong lá trà mà càng khiến cho người ta cảm thấy mùi vị thuần khiết ngấy.

      *) Giá trị liên thành: Thành ngữ tiếng Hán, ý chỉ vật phẩm vô cùng quý giá, xuất xứ: Từ “Sử Ký: Liêm Pha, Lạn Tương Như Liệt Truyện” của Tư Mã Thiên: “Đời vua Huệ Văn Vương, nước Triệu được viên ngọc bích của họ Hoà ở nước Sở, vua Chiêu Vương nước Tần nghe tin, sai người đưa thư cho vua Triệu, xin đem mười lăm thành để đổi lấy viên ngọc bích.”

      (Nguồn: Baidu, Link đọc)


      "Trà này uống ngon ." A Viên lại nếm thử hụm, vui vẻ đến khuôn mặt cong cong: "Làm như vậy quả nhiên sữa bò còn chút vị tanh nào nữa."

      "Còn phải à, ngay cả người bao giờ uống giọt sữa bò nào như Thái Hậu Nương Nương còn rất thích nữa đấy !"

      A Viên cẩn thận vuốt ve chén trà, đôi mắt đen lay láy sáng long lanh: Thái Hoàng Thái Hậu hẳn là cũng thích mòn Trà sữa này lắm. Nàng ngoảnh đầu ra bên ngoài khẽ liếc nhìn, thấy canh giờ còn sớm liền thầm tính toán, sau khi gặp Thái Hậu liền đến Cục Thượng Thực hỏi chút xem món Trà sữa này làm như thế nào, phải học tốt rồi làm cho Thái Hoàng Thái Hậu nếm thử chút mới được.

      vị phụ nhân mặc quần áo bằng Nhuyễn Yên La* hơi cũ từ từ vào phòng khách , A Viên hốt hoảng vội quỳ xuống hành đại lễ rất quy củ.

      *) Nhuyễn Yên Là: Thứ the mềm và mỏng như làn khói

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Đứng lên ." Thái Hậu nhìn bé con quỳ trước mặt, khiến cho Trường Duyệt bên cạnh mình nâng nàng dậy: "Ngồi , hầu hạ Thái Hoàng Thái Hậu cả ngày cũng vất vả rồi."

      Còn đợi A Viên từ chối, Trường Duyệt cười tủm tỉm đặt nàng ngồi lên ghế.

      Thái Hậu chậm rãi quan sát A Viên mang biểu cảm bất an, cực kỳ sợ hãi, khẽ lắc đầu cái: "Đứa bé này cũng quá gầy rồi." Ngài khẽ nhíu mày, nhà nào cũng đều chiều chuộng nữ nhi, vào Cung chỉ phải trở thành Nô tỳ, lại còn lúc nào cũng phải lo lắng cho tính mạng của mình cùng hưng thịnh suy vong của cả gia tộc...

      Thái Hậu nhớ lại nữ nhi chết sớm của mình, lại thở dài hơi sâu, ngài nhìn lướt qua Thu Lan đứng sau A Viên, chậm rãi : "Mấy ngày nay hầu hạ nương như thế nào ? Cũng ở trong Cung của Thái Hoàng Thái Hậu thời gian rồi, sao vẫn còn gầy như vậy ?"

      "Nương nương ngài còn có chỗ biết rồi, nương A Viên sắp cao hơn được tấc* so với lúc vừa mới tới, chỉ là người này lại thế nào cũng béo ra được." Thu Lan nhìn thoáng qua cơ thể bé của A Viên, giọng : "Bọn Nô tỳ đều chiếu theo mệnh lệnh của Thái Hoàng Thái Hậu mà hầu hạ cẩn thận, phần đồ ăn và điểm tâm hằng ngày cũng đều tương đương với phân lệ của Công chúa, nhưng mà nương vẫn cứ gầy như giá đậu vậy..."

      *) Tấc = 1/10 m

      Thái Hậu nghe vậy, lông mày nhăn lại càng lúc càng chặt: "Trường Duyệt, mời Trầm Viện phán đến đây." Ngài dịu dàng ra lệnh, thấp giọng nỉ non câu: "Mong đừng là Tì vị mắc bệnh..."

      Tề Nặc, Trưởng nữ của mình cũng bởi vì mang bệnh từ trong bụng mẹ, lại còn vì Tì vị yếu ớt nên mới sớm như vậy, bà thậm chí còn nhớ hình hài của đứa trẻ mới sinh khô héo, gầy gò nằm trong lòng mình năm đó, nay lại thấy A Viên gầy gò sao lại hoài niệm lại chuyện cũ được.

      "Thái Hậu Nương Nương, , cần phiền ..." A Viên căng thẳng xua tay, hoảng sợ đến mức biết phải làm gì, ràng là mình đến đây để đưa lại vòng tay mà ! Sao lại phải xem bệnh rồi ?

      "Bé con, nghe lời ."

      A Viên nhìn ánh mắt dịu dàng như nước của Thái Hậu, chỉ cảm thấy bản thân như người chết đuối giữa mùa hè nóng bức vậy, ràng là chết vì ngạt thở nhưng lại lưu luyến muốn xua làn nước trong lành kia.

      Nàng hoảng hốt, vội vàng cúi đầu, dám nhìn nữa. A Viên túm lấy làn váy, lần lại lần ngừng tự nhủ trong lòng, tất cả những thứ này đều là ảo mộng giả dối mà thôi, rồi đến lúc nàng lại trở về là Cung nữ A Viên gia cảnh bần hàn kia.

      "Đúng rồi, Tĩnh Phồn rằng có việc muốn trao đổi với ai gia, là chuyện gì vậy ?" Thái Hậu nếm chút món Trà sữa vô cùng thơm mát kia, nỗi khổ sở thoáng lộ ra nơi đáy lòng cũng thư giãn lại.

      A Viên mím môi, ngẩng đầu lên nhìn, nửa tiếng tiếng nào.

      Thái Hậu cho tất cả người hầu bên người lui ra, cười : " tại hẳn là có thể được rồi chứ ?"

      A Viên cầm lấy hộp gỗ đỏ bên cạnh, quỳ gối trước mặt Thái Hậu, giọng : "Thái Hậu Nương Nương, nô tỳ nhận nổi tình thương của Thái Hoàng Thái Hậu, nhận rất nhiều thứ vốn thuộc về bản thân. Nô tỳ vốn định đợi chuyện này kết thúc liền mang trả lại những vật Thái Hoàng Thái Hậu ban thưởng, nhưng, nhưng vòng tay này lại quá quý giá rồi, nô tỳ dám làm theo ý mình, định giao cho Thái Hậu Nương Nương bảo quản." Nàng dừng chút, lại tiếp lời: "Dưới tình thế cấp bách Nô tỳ phải giả mạo Trưởng Công chúa vốn là tội Đại bất kính*, Nô tỳ, Nô tỳ thể vừa trộm lấy sủng ái của Thái Hoàng Thái Hậu lại còn vọng tưởng muốn lấy những vật quý báu này..."

      *) Đại bất kính: là trong Thập Ác (10 tội nguy hiểm nhất trong pháp luật Trung Hoa cổ đại): lấy trộm các đồ tế lễ trong lăng tẩm vua, làm giả ấn của vua.

      (Nguồn: Wikipedia)


      "Trộm lấy sủng ái của Thái Hoàng Thái Hậu sao..." Thái Hậu mở nắp hộp lên, nhìn chiếc vòng tay Phỉ thúy bóng loáng tỳ vết lẳng lặng nằm lớp vải Nhung kia, đôi mắt phượng xinh đẹp mỉm cười: " ra lại nghĩ như vậy."

      Ngài tự tay đỡ người dậy, lại đeo vòng tay Phỉ thúy kia lên tay của nàng, cười : "Con đúng là đứa bé ngoan, đây cũng là xứng đáng."

      Cổ tay A Viên trầm xuống, lại nhìn Phỉ thúy xanh biếc tay mình, cặp mắt lại đỏ lên: Nếu mà có sơ xuất nào đó, vậy mình phải bồi thường thế nào đây ?

      Trong lúc chuyện, Trường Duyệt dẫn Trầm Viện phán vào phòng.

      "Thần thỉnh an Thái Hậu Nương Nương." Trầm Hòa quỳ xuống dập đầu, cao giọng .

      "Mau đứng lên bắt mạch cho đứa này ."

      "Tuân lệnh."

      Trầm Hòa đứng dậy, chậm rãi đến trước mặt A Viên, đặt tay lên cổ tay của nàng. Chỉ thoáng lướt qua, chiếc vòng tay Phỉ thúy có thế nước cực tốt kia liền khiến ông ta kinh ngạc trong lòng: Nha đầu này nay lại được sủng ái như vậy sao ?

      Ông ta ngẩng lên nhìn A Viên chút, trong lòng lại cảm thán: vị Nữ quan có vị phân cao ma xui quỷ khiến lại được Thái Hoàng Thái Hậu xem thành Trưởng Công chúa nuôi dưỡng bên người, quả nhiên tốt số.

      "Tì vị của nương rất yếu, phải điều trị tốt mới được." Trầm Hòa vừa , lại sang bên kê toa thuốc cho nàng.

      "Trước đây là Cung nữ ở Cục Thượng Thực sao ?" Trường Duyệt nhìn A Viên, đột nhiên mở miệng hỏi.

      "Dạ, trước đây Nô tỳ hầu hạ ở Cục Thượng Thực."

      "Những Nữ quan ở Cục Thượng Thực là rộng lượng nhất, cũng làm khó những Cung nữ , sao lại có thể bị tật Tì vị yếu ?" Trường Duyệt nghiêng đầu nhìn thoáng sang Trầm Hòa nhíu mày lại, cũng biết tình trạng của nàng cực kỳ nghiêm trọng.

      "Là do hoàn cảnh từ khi còn bé của Nô tỳ, liên quan gì đến các Nữ quan ở Cục Thượng Thực cả." A Viên vội vàng giải thích, sợ liên lụy tới mấy vị Nữ quan.

      Thái Hậu thấy A Viên khôn khéo hiểu chuyện, trong lòng liền mềm nhũn, nhìn Trầm Hòa, : "Trầm Viện phán, dược liệu lấy từ chỗ của ai gia, ngài cũng cần phải sợ bóng sợ gió mà kê số vị thuốc thông thường được."

      "Dạ." Trầm Hòa nghe vậy, yên lặng gạch mấy loại dược liệu thông thường.

      "Cành giờ này chừng Thái Hoàng Thái Hậu cũng tỉnh dậy rồi, cứ trước về hầu hạ ." Thái Hậu khoát tay áo, ra lệnh cho Cung nhân đưa A Viên về.

      A Viên hành lễ cáo lui, được nửa đường lại đột nhiên nhớ tới chén Trà sữa thơm nồng nọ, lại thấy mình cách Cục Thượng Thực xa, liền với vị Cung nhân ở Cung Thọ Khang kia: "Vị tỷ tỷ này, ta định tới Cục Thượng Thực chuyến."

      "Để ta đưa , cũng khó trở về phục mệnh được."

      A Viên nhìn vị Cung nữ cười tủm tỉm kia, lại hơi ngượng ngùng: "Tỷ tỷ, ra ta muốn học cách làm món Trà sữa kia, chừng phải tốn chút công sức đấy. Phòng bếp cũng ngột ngạt, tỷ tỷ cứ đưa ta đến nơi này thôi."

      Cung nữ nọ do dự lát, lại nghĩ khoảng cách cũng xa, hẳn là cũng xảy ra chuyện gì liền cúi người thi lễ rồi xoay người trở về Cung Thọ Khang.

      "Thu lan tỷ tỷ, thích ăn gì ? Thừa dịp này ta học làm cho ăn lượt luôn." A Viên chỉ vừa nhắc tới việc nấu ăn, đôi mắt liền tỏa sáng rực rỡ, sáng như sao vậy.

      "Lúc này cũng hỏi xem Trẫm thích ăn gì sao ?"

      giọng trong trẻo lạnh lùng truyền tới, A Viên ngẩng đầu lên nhìn cái mềm nhũn ra: Mình hẳn là chọc gì đến ngài ấy mà ?

      Hết chương 38.
      Last edited: 8/12/19
      thongminh123, Anhdva, iruka kawaii27 others thích bài này.

    3. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Tề Chim Cu : " ngày trước toàn hỏi ta thích ăn gì muốn ăn gì , giờ chả thèm hỏi cũng như làm cho ta " :yoyo68: Tề Chim Cu cảm thấy giận dỗi hết sức hà , tức phụ càng ngày càng thương ta :059::059::059:
      Linh Phuong 218, Hale205thuann thích bài này.

    4. thuann

      thuann Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      3,521
      Chương 39: Gọi “Hoàng tỷ”

      Editor: Sil

      Thu Lan nhìn thấy người đàn ông khôi ngô mang bộ Long bào kia, trong lòng kinh hoàng, cuống quít cúi người hành lễ: "Nô tỳ thỉnh an Hoàng Thượng."

      "Trẫm và A Viên chuyện lúc, trở về báo cho Thái Hoàng Thái Hậu tiếng, để ngài đỡ phải lo lắng." Tề Uyên liếc mắt nhìn Thu Lan cái, trong mắt lộ ra vẻ lãnh lẽo cứng rắn.

      Thu Lan lo lắng nhìn sang A Viên, giọng ấp úng: "Nếu Thái Hoàng Thái Hậu tỉnh dậy lại nhìn thấy nương A viên, e rằng thấy lo lắng."

      "Hoàng tỷ cùng đệ đệ là Trẫm trò chuyện có cái gì phải lo lắng chứ ?" Tề Uyên nhàn nhạt nhìn nàng ta, ánh mắt rét lạnh, khuôn mặt tràn đầy lạnh lẽo.

      "Chuyện này, chuyện này......"

      "Thu lan tỷ tỷ cứ về trước , có chuyện gì đâu." A viên giọng .

      A viên quay đầu nhìn Thu Lan xa, quay đầu lại nhìn về phía Tề Uyên mang biểu cảm u, lại chẳng hiểu gì cả, nàng thăm dò sắc mặt của ngài, giọng : "Hoàng Thượng......"

      Còn chưa dứt lời, nàng chỉ thấy hai tiếng "Hoàng Thượng" vừa mới phát ra, sắc mặt người đàn ông trước mắt trong nháy mắt đen như đáy nồi.

      Tề Uyên yên lặng nhìn A Viên mang sắc mặt hồng hào trước mặt, lông mi khẽ nhếch lên: Mới hơn tháng thôi mà nàng lại quay trở về gọi “Hoàng Thượng” rồi sao ?

      "Xem ra ở Cung Trường An coi như tệ đâu nhỉ." Giọng Tề Uyên đầy ý, khẽ vẫy tay với Ngụy Toàn ở phía sau lưng: "Món trà sữa mà Cục Thượng Thực Cục mới nghiên cứu được ra, nếm thử ."

      Dứt lời liền đưa nàng tới Đình Triệu Khang ở xa phía trước, ra lệnh cho người dọn xong trà bánh, yên lặng nghiêng đầu nhìn về phía A Viên.

      "Ta vừa mới ở nếm thử trong Cung của Thái Hậu, uống rất ngon !" A Viên cười tủm tỉm cầm chén gốm trắng lên uống ngụm, nhìn Tề Uyên giọng : "Vừa rồi ta còn chuẩn bị tới Cục Thượng Thực định học cách làm món Trà sữa này đấy."

      "Nếu thích hãy lệnh cho Cung nữ phía dưới tiếng, bảo bọn họ tới Cục Thượng Thục mỗi ngày lấy là được. Tề Uyên ung dung , đuôi mày phiếm mấy phần vui. May mà nàng chỉ gọi tiếng “Hoàng Thượng”, chứ như lại coi mình như Hồng thủy mãnh thú như lúc trước cũng tồi rồi .

      A Viên bỏ chén trà trong tay xuống, cười híp mắt : "Cũng là Cung nữ với nhau, ta cũng thể ngày nào cũng sai bảo bọn họ được." Nàng Ngỗngg đầu lên nhìn về phía Tề Uyên, giọng cũng lộ ra vị ngọt giống như sữa vậy: "Hơn nữa, ta cũng muốn tự mình làm cho Thái Hoàng Thái Hậu nếm thử."

      Tề Uyên nhìn vẻ vô cùng thoải mái của nàng bây giờ, khóe miệng cũng khẽ cong lên khó có thể nhìn : "Vậy để cho Nữ quan kia đặc biệt tới chuyến ngày mai là được.”

      "Như vậy liệu có..."

      " giờ là người được Thái Hoàng Thái Hậu sủng ái, cần băn khoăn những thứ này, loại chuyện như gọi Nữ quan tới dạy làm vài món điểm tâm có thể tự quyết được." Tề Uyên nếm món Bánh Hoa Tuyết* bàn, biểu cảm lạnh nhạt.

      *) Bánh Hoa Tuyết: Món ăn truyền thống Trung Quốc được làm từ bơ, kẹo bông gòn, Bánh Quy, lạc,..

      [​IMG]

      (Nguồn: Xiaochufang)


      "Ta cùng lắm cũng chỉ là thứ đồ giả mà thôi, sao có thể làm giá như Công chúa chứ ?" A Viên nhìn sang Tề Uyên, lại đột nhiên nghĩ đến chuyện gì: "Còn nhớ hôm đó ta muốn nhận ngài làm trai kết nghĩa mà ngài chịu , nay lại hay rồi, ngược lại ta lại trở thành “Hoàng tỷ” của ngài, phải ngài tự nhiên làm ta được lợi lớn sao..."

      Tề Uyên nghe vậy lập tức chớp mắt ngạc nhiên, nhìn đôi mắt tinh khiết như nước suối kia của A Viên, chỉ cảm thấy trong lòng như vướng khúc xương, tiến thoái lưỡng nan, nghẹn đến vô cùng khó chịu. Ngài chẳng lời mà đứng dậy, phẩy tay bỏ .

      Ngụy Toàn nhìn theo bóng lưng của Tề Uyên, lại cúi đầu nhìn sang A Viên ù ù cạc cạc, lại vội đến thở dài: " nương A Viên, sao lại tự vạch áo cho người xem lưng thế, Ôi Chao !" Dứt lời, lại xoay người đuổi theo.

      "Tối ngày mai ta làm món Ngỗng Say*, ngài có đến ?" A Viên hướng về bóng lưng kia, gọi tiếng.

      *) Ngỗng Say: Món ăn nổi tiếng ở vùng Thuận Đức, nguyên liệu chủ yếu là thịt Ngỗng.

      [​IMG]

      (Tìm hiểu thêm: Baidu)


      Chỉ thấy bước chân của Tề Uyên chỉ khẽ dừng lại, chẳng thèm cả quay đầu lại, bước nhanh rời .

      A Viên bĩu môi nhìn về phái nơi Tề Uyên biến mất, khẽ thở dài: Tim Tề Uyên như kim đáy bể !

      ******

      " chuyên vui vẻ với Hoàng Đệ con chứ ?" Thái Hoàng Thái Hậu thấy A Viên trở lại liền vội kéo nàng đến bên giường, trò chuyện thân mật.

      "Con cùng với Hoàng, Hoàng Đệ..." A Viên nhắc đến hai chứ "Hoàng đệ" kia, lại đột nhiên nhớ tới đôi mắt lạnh thấu xương kia của Tề Uyên, kìm được mà run lên.

      Thái Hoàng Thái Hậu biểu cảm căng thẳng nhìn A Viên, vội vàng kéo tấm thảm mỏng bên cạnh bọc nàng lại thành cục kín mít: "Sao yên lành lại run lên ? Minh Đàn, mau gọi Thái y đến đây."

      "Hoàng Tổ Mẫu, con mắc bệnh..."

      " được, phải khám !" Thái Hoàng Thái Hậu tỏ thái độ cứng rắn: "Hoàng Tổ Mẫu cái gì cũng có thể làm theo ý con được, chỉ có chuyện này là được."

      A Viên thấy Ngỗng cản được, chỉ phải yên lặng thở dài hơi. Trời hôm này trở nóng, nàng bị bọc đến mức chỉ còn lại khuôn mặt nhắn lộ ra bên ngoài, tất nhiên là đầy người là mồ hôi, nàng lặng lẽ đưa tay lên định kéo tấm thảm xuống, chưa kịp động tay bị bàn tay già nua đè lại: "Nặc Nha Nhi ngoan rồi !"

      A Viên:...

      Đợi đến khi Trầm Hòa vào Cung Trường An, vừa nhìn thấy A Viên bị bọc lại như Bánh Chưng trong nháy mắt tỏ vẻ ngạc nhiên: Hôm nay mình đúng là có duyên với nương này !

      "Trầm Viện xử, mau tới bắt mạch cho cháu này của ai gia, nhìn xem liệu có bị nhiễm lạnh ." Thái Hoàng Thái Hậu vừa nhìn thấy ông ta liền vội vàng , sợ kéo dài bệnh của nàng.

      Trầm Hòa khẽ trông ra thời tiết trở nóng bên ngoài, ngay lúc này trong lòng tràn ngập đồng cảm với A Viên: "Khởi bẩm Thái Hoàng Thái Hậu, thần vừa mới..."

      "Khụ khụ..." A Viên vội vàng bắn cho ông ta ánh mắt, khẽ lắc đầu cái, chuyện Tì vị của nàng yếu ớt cũng đừng để cho Thái Hoàng Thái Hậu biết cho thỏa đáng, ngài nếu biết chắc ngày ngày lo lắng mất.

      "Sao lại ho khù khụ rồi, Trầm Viện xử ông mau khám cho nó xem." Thái Hoàng Thái Hậu vội đến nhíu chặt mày lại, lo lắng ôm A Viên vào trong lòng giọng dỗ dành.

      Trầm Hòa nhìn A Viên, trong lòng hiểu ra, sau khi khám lại cẩn thận cho nàng lại từ từ với Thái Hoàng Thái Hậu: "Khởi bẩm Nương Nương, thân thể của Trưởng Công chúa khoẻ mạnh, có gì đáng lo ngại."

      Thái Hoàng Thái Hậu nghe thấy thế mới thoáng thở phào hơi, ôm lấy người A Viên rồi tiễn Trầm Hòa .

      A Viên kéo tấm thảm mỏng người xuống, cầm lấy quạt tròn ở bên phe phẩy: "Hoàng Tổ Mẫu, nóng đến chết mất..."

      Thái Hoàng Thái Hậu nhìn thiếu nữ như con mèo khát nước, che miệng cười khẽ, nếp nhăn ở đuôi mắt cũng dãn ra chút. Ngài kéo A Viên đến bên người, cầm lấy quạt tròn trong tay nàng chậm rãi quạt cho nàng: "Nặc Nha Nhi ngủ bên người Hoàng Tổ Mẫu lát , để tổ mẫu quạt mát cho con."

      A Viên nhìn khuôn mặt hiền lành nọ, ngửi mùi Đàn Hương làm cho con người an thần kia, cũng dần có chút buồn ngủ.

      Làn gió hiu hiu, từng làn hương Đàn Hương, cảm giác như nàng ngủ đến là yên ổn.

      Sáng sớm hôm sau, A Viên mang theo người đến Cục Thượng Thực chọn nguyên liệu để làm món Ngỗng Say. Nàng vừa mới rảo bước đến ngưỡng cửa phòng bếp, chỉ thấy những Cung nhân vốn vội đến quay cuồng dừng việc trong tay lại, sôi nổi tới chào hỏi nàng, quen thuộc cứ như gặp lại người bạn cũ lâu gặp.

      A Viên khẽ mỉm cười, nhìn những người ngày xưa đều ít nhiều bắt nạt mình, trong lòng có chút phức tạp.

      " nương A Viên đến Cục Thượng Thực có chuyện quan trọng cần làm vậy ?" Cung nữ mặt tròn mắt hạnh cười kéo A Viên qua, hành động và biểu cảm đều vô cùng tự nhiên.

      Nàng có quen Cung nữ này, tên là Tả Nhu. Nàng yên lặng nhìn nàng ta, nhớ lại chuyện mùa thu năm trước Tả Nhu đánh vỡ chiếc đĩa ngọc lại đổ lên đầu nàng, hại nàng bị phạt tiền lương hai tháng.

      Suy nghĩ lúc, A Viên giơ tay sờ mũi, giật mình nhận ra hóa ra mình cũng là người thù dai, lòng dạ hẹp hòi.

      "Ta tới là muốn chọn số nguyên liệu để làm món Ngỗng Say." A Viên cười , mặt đổi sắc từ từ rút tay mình ra.

      Nụ cười bên môi Tả Nhu cứng đờ lại, đôi mắt hạnh lên vẻ lúng túng, trong lòng khỏi có chút khó chịu: Cũng chỉ là may mắn chút thôi, đúng là coi mình thành ông nọ bà kia !

      Nàng ta tuy nghĩ vậy, nhưng vẫn khách sáo dẫn theo A Viên chuẩn bị.

      A Viên nhìn vài chiếc bình được bày biện chỉnh tề, mỗi bình đều nếm hụm . Đôi má nàng hơi hơi đỏ lên, ánh mắt cũng dần mờ : "Mùi rượu này đúng lắm, còn có loại khác ?"

      Nàng nhíu mày nhìn sang Tả Nhu đứng ở bên, khẽ lắc đầu cái: "Món Ngỗng Say này phải dùng Rượu Gạo Đỏ* nấu mới ngon !"

      *) Rượu Gạo Đỏ: là loại rượu thường thấy ở vùng Lĩnh Nam, được làm từ hỗn hợp Gạo Đỏ và Gạo trắng.

      [​IMG]

      (Nguồn: Baidu)


      "Hay hỏi Sở Thượng thực chút , loại ta biết đều ở chỗ này." Tả Nhu vô cùng mất kiên nhẫn, nhưng vẫn cứ thể rành rành đụng chạm tới A Viên được, trong lòng sốt ruột chịu nổi.

      A Viên khẽ gật đầu, xoay người tới phòng của Sở Thượng thực.

      Sau khi nàng tìm xong xuôi, cả người lại cảm thấy choáng váng đầu óc, ngay cả bước đường cũng hơn.

      " nương đây là có chuyện gì vậy ?" Thu Lan dìu lấy A Viên, đôi mắt tràn đầy lo lắng.

      Sở Thượng thực khẽ cười, : "A Viên nếm rượu đến say, mau đỡ nàng về nghỉ ngơi ."

      "Dạ."

      A Viên vừa trở về Cung Trường An liền ngã quỵ giường, ngủ mê mệt dậy nổi, ai cũng gọi dậy được, đến lúc hoàng hôn mới chậm rãi mở mắt.

      " nương tỉnh dậy rồi ?" Thu Lan cười nâng nàng dậy, khẽ bên tai: "Hoàng Thượng tới rồi, ngồi lúc lâu rồi."

      A Viên mơ mơ màng màng nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, áng mây đỏ rực như lửa khiến nàng đột nhiên giật mình tỉnh giấc, còn chút buồn ngủ nào. Nàng bò ra từ giường kêu “Sột soạt”, sửa soạn chút liền hốt ha hốt hoảng chạy vào phòng bếp.

      " nương đừng vội, chậm chút, cẩn thận ngã !"

      "Có thể vội được sao ? Hoàng Thượng còn đói đấy !" A Viên rầu rĩ ra mặt, : "Thu Lan tỷ tỷ, Hoàng Thượng tới được bao lâu rồi ? Sao ngài lại gọi ta tiếng !"

      "Hoàng Thượng cho gọi..." Thu lan giọng , A Viên vội băm thịt Ngỗng lại nghe thấy gì cả.

      A Viên đun dầu trong chảo, trước tiên chiên thịt Ngỗng chín nửa rồi bỏ ra ngoài, sau đó để vào hành gừng xào, sau khi tỏa ra mùi thơm liền bỏ thịt Ngỗng vào trộn. Chỉ thấy nàng thoáng lật tay, bỏ Rượu Gạo Đỏ và tương chuẩn bị trước vào, trộn đều sau đó úp vung lên. Cũng thấy nàng làm như thế nào, giống như cầm củi khẽ châm vào trong chảo, chảo tức khắc bùng lên ngọn lửa mãnh liệt, mọi người trong phòng bếp nhìn thấy đều trợn mắt há mồm.

      lát sau, hương rượu nồng đậm bung ra, mùi thơm vô cùng hấp dẫn.

      A Viên khẽ hài lòng giật cái mũi , đôi mắt sáng long lanh khẽ nheo lại, khuôn mặt nhắn đầy vẻ say sưa.

      "Được rồi đó, bưng lên ." Nàng bỏ món thịt Ngỗng tươi ngon sáng bóng ra ngoài, đưa cho Cung nữ ở ben, vừa định ngồi xuống nghỉ ngơi lúc liền nghe thấy Thu Lan ở sau lưng buồn bã : "Lúc Hoàng Thượng tới có lệnh cho ngài làm xong liền dùng bữa cùng."

      A Viên sửng sốt, cảm thấy đầu óc Tề Uyên hình như được tốt lắm, nếu nàng , Thái Hoàng Thái Hậu nhất định bắt ngài gọi mình là “Hoàng tỷ”, sao ngài ấy lại có thể chịu được phải cúi đầu như thế được !

      "Mau ." Thu Lan thấy nàng lấy lời liền mở miệng thúc giục lần nữa.

      A Viên khẽ chép miệng, đứng dậy phủi bụi người mình cái, từ từ đến Sảnh chính, dù sao cũng đều là nàng được lợi !

      "Nặc Nha Nhi đến rồi sao ?" Thái Hoàng Thái Hậu thấy A Viên liền cười hiền lành, ngài nghiêng đầu nhìn về phía Tề Uyên biểu cảm bình tĩnh bên cạnh, lãnh đạm : "Uyên nhi, gọi “Hoàng tỷ” ."

      Hết chương 39.
      thongminh123, Anhdva, iruka kawaii27 others thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      khổ thân Tề cúc cu muốn gặp A Viên mà lại cứ phải tự mình làm khổ mình heeeee....
      thuann thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :